You are on page 1of 2

NHỚ MẸ

Giữa đêm lạnh con giật mình thức giấc,


Nhớ về quê hương nước mắt như mưa.
Nhớ những chiều đông ngọn cỏ gío đùa,
Mẹ lặn lội trong gió mưa vất vả.
Gần hết cuộc đời quần sờn áo vá,
Chạy ngược chạy xuôi giữa sóng cả cuộc đời.
Chua bao giờ thấy Mẹ được vui tươi,
Nay nhớ lại con ngậm ngùi thương xót.
Mấy năm qua con trở về với đất,
Dưới mộ sâu còn mưa dập gió vùi.
Lòng quặn đau con nức nở khôn nguôi,
Năm năm chẵn, năm năm dài đầy lệ.
Ở quê nguời con ngày đem mong đợi,
Đuợc trở về thăm lại nấm mồ xưa.
Xin cho con gặp trong những giấc mơ.
Được sống lại những giờ bên cạnh mẹ.
Cho con được cùng hàn huyên kể lể,
Được mẹ lau giòng lệ lúc khổ đau.
Để cho con nhẹ bớt nỗi u sầu.
Cho ấm lại những đem thâu quạnh quẽ.
Con ở đây, một mình ngồi lặng lẽ,
Nhớ cháu, nhớ con, nhớ Mẹ thương yêu.
Cuộc đời con đâu có ước mơ nhiều,
Nơi xứ lạ con cô liêu lạc lõng.
Những đêm buồn dưới trời khuya đối bóng,
Nhìn trời cao con mong ngóng ngày về.
Ở nơi đây con sầu khổ thảm thê,
Thân lạc lõng bốn bề sương tuyết phủ.
Có gì vui một cuộc đời lữ thứ,
Cánh chim côi xa xứ ngút dặm ngàn.
Con ngồi đây trong giòng lệ chứa chan,
Thương Mẹ, thương con, thương Anh, thương chị.
Nhớ tất cả những gì trong quá khứ,
Làm sao ngăn lệ ứa lúc bơ vơ.
Con ngồi đây giữa trời lạnh sương mờ.
Đêm giá buốt lệ như mưa tuôn chảy.
HOÀI HƯƠNG

You might also like