Professional Documents
Culture Documents
Kiến trúc của NGN là kiến trúc phân tán vì thế mà các chức năng báo
hiệu và xử lý báo hiệu, chuyển mạch, điều khiển cuộc gọi,…được thực hiện
bởi các thiết bị nằm phân tán trong cấu hình mạng được thể hiện trên hình 1.
Để có thể tạo ra các kết nối giữa các đầu cuối nhằm cung cấp dịch vụ, các
thiết bị này phải trao đổi các thông tin báo hiệu và diều khiển với nhau. Cách
thức trao đổi các thông tin báo hiệu và điều khiển đó được quy định trong
các giao thức báo hiệu và điều khiển được sử dụng trong mạng.
Trong mạng NGN có các giao thức báo hiệu và điều khiển cơ bản sau:
- H.323;
- SIP;
- BICC;
- SIGTRAN;
- MGCP, MEGACO/H.248
Hình 1 Các giao thức báo hiệu tương ứng trên các thiết bị của NGN
Các giao thức này có thể phân thành 2 loại: các giao thức ngang hàng
(H.323, SIP, BICC) và các giao thức chủ tớ (MGCP, MEGACO/H.248) . Sự
khác nhau cơ bản giữa hai cách tiếp cận này là ở chỗ “khả năng thông minh”
được phân bổ như thế nào giữa các thiết bị biên của mạng và các server. Sự
lựa chọn phương thức nào là phụ thuộc vào chi phí hệ thống, triển khai dịch
vụ, độ khả thi. Một giải pháp tổng thể sử dụng ưu điểm của cả hai cách tiếp
cận nên được xem xét. Sự so sánh giữa hai cách tiếp cận này được trình bày
trong bảng 1.
Bảng 1: So sánh 2 giao thức chủ/tớ và ngang hàng
Vai trò của những giao thức này được minh hoạ trên hình 2
+ Giao thức ngang cấp H323, SIP được sử dụng để trao đổi thông
tin báo hiệu giữa các MGC, giữa MGC và các Server.
+ Giao thức chủ tớ MGCP, MEGACO là giao thức báo hiệu điều
khiển giữa MGC và các Gateway (trong đó MGC điều khiển Gateway).
+ Giao thức Sigtran là giao thức truyền tải báo hiệu trong mạng
IP và giữa MGC và Signaling Gateway.
Các giao thức ngang cấp thực hiện chức năng mạng ở cấp cao hơn, quy
định cách thức giao tiếp giữa các thực thể cùng cấp để cùng phối hợp thực
hiện cuộc gọi hay các ứng dụng khác. Trong khi đó các giao thức chủ tớ là
sản phẩm của việc phân bố không đồng đều trí tuệ mạng, phần lớn trí tuệ
mạng được tập trung trong các thực thể chức năng điều khiển (đóng vai trò
là master), thực thể này sẽ giao tiếp điều khiển với nhiều thực thể khác qua
các giao thức chủ tớ nhằm cung cấp dịch vụ.
Hình 2.10: Mô hình thiết lập cuộc gọi giữa A và B qua MGCP
Trình tự thiết lập cuộc gọi giữa hai máy điện thoại A điện thoại B như sau:
- Khi máy điện thoại A được nhấc lên Gateway A gửi bản tin
cho MGC.
- Gateway A tạo âm mời quay số và nhận số bị gọi.
- Số bị gọi được gửi cho MGC.
- MGC xác định định tuyến cuộc gọi như thế nào :
- MGC gửi lệnh cho Gateway B.
- Gateway B đổ chuông ở máy B.
- MGC gửi lệnh cho Gateway A và B tạo phiên kết nối
RTP/RTCP
III, Giao thức điều khiển cổng phương tiện (MEGACO)
3.1, Giới thiệu về MEGACO
MEGACO là giao thức điều khiển cổng phương tiện nói chung, bao
gồm cổng nội hạt, trung kế trong mạng PSTN, giao diện ATM, giao diện
thoại và dây analog, điện thoại IP, các loại server… Với tính năng hỗ trợ
rộng rãi các ứng dụng một cách mềm dẻo, đơn giản và hiệu quả ở mức chi
phí hợp lý, MEGACO sẽ là chuẩn được sử dụng trong mạng thế hệ mới.
MEGACO không bị ràng buộc với bất kỳ một giao thức điều khiển cuộc gọi
ngang cấp nào (ví dụ SIP hay H.323) và hoàn toàn tuỳ thuộc vào thiết kế của
người quản trị mạng. Kiến trúc của MEGACO được thể hiện trên hình 2.11
dựa trên 3 lớp: lớp MGC, lớp MG, lớp MEGACO.
Lớp MGC chứa tất cả các phần mềm điều khiển, xử lý cuộc gọi. Lớp
này thực hiện các đặc điểm ở mức cuộc gọi như phát triển cuộc gọi, chuyển
cuộc gọi, hội thoại hay hold. Lớp MGC cũng thực hiện giao tiếp với các
MGC cũng như các thực thể ngang cấp hay cấp dưới khác, MGC quản lý
mọi thuộc tính trong quá trình giao tiếp.
Lớp MG thực hiện các kết nối lưu lượng đi và tới các mạng khác,
tương tác với các luồng lưu lượng này qua ứng dụng báo hiệu và sự kiện.
Lớp MG cũng điều khiển các thuộc tính thiết bị của cổng phương tiện (ví dụ
như giao diện với người dùng). Lớp này không hề biết gì về việc điều khiển
các thuộc tính cuộc gọi và hoạt động theo sự điều khiển của lớp MGC.
Lớp MEGACO/H.248 quy định cách thức mà lớp MGC điều khiển lớp
MG.