Professional Documents
Culture Documents
Quốc gia Việt Nam (1949–1955), có chủ quyền lãnh thổ chính thức ở miền
Nam Việt Nam. Chính quyền Việt Nam Cộng hòa sụp đổ sau khi đầu hàng lực
lượng Mặt trận Giải phóng Miền Nam Việt Nam và Việt Nam Dân chủ Cộng
hòa vào ngày 30 tháng 4 năm 1975
Các đời Tổng Thống Việt Nam Cộng hòa (1955–1975):
Thứ
Tên Từ Đến Đảng Chức vụ
tự
1 Ngô Đình 26 tháng 10 2 tháng 11 Cần lao Tổng
Diệm năm 1955 năm 1963 Nhân vị thống
2 Dương Văn 2 tháng 11 30 tháng 1 Quân đội Chủ tịch
Minh năm 1963 năm 1964 Hội đồng
quân
nhân cách
mạng
3 Nguyễn 30 tháng 1 8 tháng 2 Quân đội Chủ tịch
Khánh năm 1964 năm 1964
4 Dương Văn 8 tháng 2 16 tháng 3 Quân đội Quốc
Minh năm 1964 năm 1964 trưởng
5 Nguyễn 16 tháng 3 27 tháng 8 Quân đội Quốc
Khánh năm 1964 năm 1964 trưởng
6 Dương Văn 27 tháng 8 8 tháng 9 năm Quân đội Ủy ban
Minh năm 1964 1964 lãnh đạo
Nguyễn quốc gia
Khánh
Trần Thiện
Khiêm
7 Dương Văn 8 tháng 9 26 tháng 10 Quân đội Chủ tịch
Minh năm 1964 năm 1964 Ủy ban
lãnh đạo
quốc gia
8 Phan Khắc 26 tháng 10 14 tháng 6 Không Quốc
Sửu năm 1964 năm 1965 đảng phái trưởng
Và rồi . . .
Ngày 21/4, đúng 7 giờ 30 tối (giờ Sài Gòn), Tổng thống Nguyễn Văn Thiệu đọc bài phát
biểu dài khoảng hai giờ đồng hồ với quốc dân và trước khoảng 200 quan chức Chính
quyền Sài Gòn tại Dinh Tổng thống. Trong diễn văn này, Thiệu tự kể công trạng của
mình và những khó khăn của Chính quyền Sài Gòn trước việc Mỹ từ chối cấp bổ sung
viện trợ quân sự.
Cuối bài diễn văn, Thiệu bỗng nghẹn ngào, rơi lệ công bố quyết định từ chức của mình
đồng thời trao Chính quyền Sài Gòn cho Phó Tổng thống Trần Văn Hương điều hành.
Thiệu nói: Giờ đây một nửa miền Nam Việt Nam đã rơi vào tay Bắc Việt, “vì lợi ích của
nhân dân” ông ta thuận lòng hy sinh thân mình.(1 sự giả dối đến trắng trợn đối với nhân
dân.Chẳng bao giờ lợi ích của nhân dân được đặt trên quyền lợi của chúng)
Tổng thống Thiệu vừa kết thúc bài diễn văn, tướng Cao Văn Viên liền lên đài phát thanh
tuyên bố ngắn gọn rằng quân đội của ông ta sẽ tiếp tục chiến đấu “để bảo vệ Tổ quốc
chống lại giặc ngoại xâm”.(Thật là lố bịch!)
Và ngày 30-4-1975, quân đội giải phóng đã tràn vào Dinh Độc Lập, buộc tướng Dương
Văn Minh phải tuyên bố đầu hàng. Trước đó không lâu, Nguyễn Văn Thiệu đã sang Đài
Loan rồi tới nước Anh tị nạn bằng chiếc DC-6 của Tòa Đại sức Mỹ từ Thái Lan bay qua
Sài Gòn trong đêm 25-4-1975.
Trong cuốn "Decent Interval", trưởng đại diện CIA ở Sài Gòn năm 1975 Frank Snepp kể
lại rằng, vào hồi 5h30" chiều 25-4, trùm CIA Thomas Polgar gọi tướng Charles Timmes
và anh ta vào văn phòng và ra lệnh cho họ phải giúp cho ông ta đưa Nguyễn Văn Thiệu
và Trần Thiện Khiêm đi Đài Loan vào tối hôm đó. Khoảng 8h30" tối, tướng Timmes,
Frank Sneep cùng 2 nhân viên CIA khác lái ba trên chiếc xe đến tư gia của Trần Thiện
Khiêm trong Bộ Tổng tham mưu và khoảng 9h tối thì Polgar cũng đến nơi.
Ít lâu sau thì một chiếc Mercedes chạy đến đậu ngay trước nhà. Nguyễn Văn Thiệu và
Trần Thiện Khiêm vội vã bước vào nhà. Theo lời thuật của Frank Sneep, khi ấy, Nguyễn
Văn Thiệu có mái tóc bạc chải bóng loáng, quần áo ủi thẳng nếp và trong lúc trời còn
tranh tối tranh sáng, ông ta có vẻ giống như là "một người mẫu trong Tạp chí
Gentleman"s Quarterly hơn là một cựu tổng thống".
Đoàn tùy tùng của ông Thiệu người nào người nấy đều to con vạm vỡ tay xách những
chiếc va li quá khổ đến những chiếc xe của Tòa đại sứ Mỹ và họ đòi phải để cho họ đích
thân đặt những chiếc va li đó vào thùng xe sau. Frank Sneep nói ông ta không biết trong
những va li đó đựng gì, tuy nhiên có vẻ rất nặng vì những hành lý đó được đặt xuống xe
thì nghe như có tiếng kim loại chạm vào kim loại... Theo nhận định của Frank Sneep,
thực chất đấy là một cuộc bỏ trốn vì khi ra đi, Nguyễn Văn Thiệu đã chẳng có một giấy
tờ gì chính thức biện minh cho việc ra đi không ngày trở lại.
Còn theo một nguồn tin khác, để cho việc ra đi của Nguyễn Văn Thiệu có vẻ hợp pháp,
ông Trần Văn Hương lúc đó đã ký một sắc lệnh cử viên cựu Tổng thống này làm đại diện
đặc biệt đến Đài Loan để phân ưu về việc Tổng thống Tưởng Giới Thạch từ trần ngày 5-
4. Thật ra thì đây là một chuyện khôi hài vì tang lễ của cố Tổng thống Tưởng Giới Thạch
đã diễn ra tại Taipei cách đó ba tuần lễ và là người đại diện cho chính quyền Sài Gòn
"phân ưu" chính là ông Hương...
Cũng theo Frank Sneep, anh ta đã lái chiếc xe chở Nguyễn Văn Thiệu ra sân bay Tân Sơn
Nhất. Xe đi từ ngôi nhà ở trong khu Bộ Tổng tham mưu của Trận Thiện Khiêm, người
giữ chức Thủ tướng trong liên doanh với Nguyễn Văn Thiệu. Sau khi tới Đài Loan,
Nguyễn Văn Thiệu đã không đi tiếp tới Mỹ mà xin tới định cư tại Anh. Tới cuối đời,
Nguyễn Văn Thiệu mới sang định cư tại Boston và chết vì bệnh ở đó vào ngày 29-9-
2001. Ông ta không để lại một trang hồi ký nào vì ngại công bố những suy nghĩ thực của
mình về một chặng đường đen bạc của chế độ Sài Gòn mà giờ đây, nhiều người buộc cho
ông ta trọng tội góp tay vào làm cho nó tan rã.
Những năm cuối đời của Nguyễn Văn Thiệu thực sự tủi nhục,phải sống tha hương nơi xứ
người,phải chịu sự oán hận của những người mà ông gọi là đồng bào và chẳng được chết
trên mảnh đất quê hương.Đó là hậu quả cho việc trước đây ông đã khiến cho nhân dân ta
đau khổ khi mượn tay thế lực ngoại bang đàn áp nhân dân chỉ vì muốn mưu cầu danh lợi
cho bản thân.Hi vọng đây sẽ là bài học cho những kẻ vẫn còn đang ôm mộng “ xây dựng
1 chế độ mới” và bản thân sẽ được trở thành 1 “khai quốc công thần”.Đừng mơ mộng khi
nhân dân Việt Nam sẵn sàng bảo vệ đất nước này,đất nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa
Việt Nam.