You are on page 1of 6

| 

 
 
Đôi khi tôi thҩy băn khoăn giӳa Nam và Tuyên. Cҧ hai đӅu gӱi thư làm quen vӟi lӡi giӟi
thiӋu cӫa tôi ³thích uӕng chocolate nóng´. Tuyên khҷng đӏnh là tôi có sӣ thích giӕng anh,
còn Nam nói món chocolate cӫa tôi gӧi cho anh nhӟ mӝt câu chuyӋn thú vӏ mà anh đã
đӑc ӣ đâu đó, nӃu có dӏp sӁ kӇ cho tôi nghe.

Tuyên là giám đӕc mӝt công ty tư vҩn và đào tҥo nhân lӵc, có lӁ không tài năng và giàu
có hơn nhan nhҧn các giám đӕc trҿ thành công cӫa nhӳng năm hai ngàn. Nhưng chҳc
chҳn là tham vӑng không thua kém. Công viӋc làm ăn cӫa Tuyên gһp nhiӅu thuұn lӧi vì
nhӳng cơ may tӯ mӕi quen biӃt có sҹn cӫa gia đình. Tôi đoán vұy qua nhӳng lá thư.
Sӵ tӵ tin cӫa mӝt ngưӡi chưa biӃt khó khăn hay thҩt bҥi là gì cӫa Tuyên không còn làm
tôi nӇ nang nhiӅu. Nhưng tôi thích đӑc thư Tuyên, tình cҧm, văn hóa và nhiӅu triӃt lý.
Còn thư cӫa Nam, mӝt kӻ sư ngành tin hӑc, thì y hӋt bҧn báo cáo công viӋc, luôn ngҳn
gӑn và cө thӇ : hôm nay tôi đi đâu, làm gì, tôi mӟi mua cuӕn sách này, em đã đӑc
chưa?...

Mҽ vүn thưӡng nhìn tôi thӣ dài. Thұt ra, tôi mӟi 24 tuәi, chưa có gì phҧi nóng vӝi,
nhưng vҿ dӱng dưng cӫa tôi làm mҽ thӣ dài. Mӝt phҫn, nó làm cho bà nhӟ đӃn ba tôi,
cũng dӱng dưng như thӃ, cho đӃn ngày tìm thҩy tình yêu thұt sӵ cӫa ông - nhӳng rүy
cà phê bҥt ngàn ӣ Ban Mê và mӝt ngưӡi đàn bà bӏ chӗng bӓ vì không thӇ có con - thӃ
là ông đùng đùng khoác ba lô lên vai và đi. Mҽ không có ý kiӃn gì cҧ, chӍ khóc đúng hai
lҫn rӗi thôi, sau khi đã thӓa thuұn sòng phҷng vӟi ba vӅ chuyӋn tài sҧn và thӫ tөc. Mҽ
luôn nói rҵng bà chưa bao giӡ yêu ba, chӍ có điӅu dù gì thì cũng đã sӕng vӟi nhau gҫn
ba chөc năm trӡi...
Mҽ không níu kéo nhưng vүn cҧm thҩy tәn thương và bӏ suy sөp mӝt thӡi gian trưӟc
khi quen dҫn vӟi sӵ tӵ do, yên әn. Bây giӡ, mӛi ngày mҽ thӭc dұy đi chӧ, mua sҳm, rӗi
vӅ tiӋm đӑc báo Phө nӳ, trông coi đám hӑc trò, thӍnh thoҧng mӟi tӵ tay uӕn hay cҳt tóc
cho khách quen. Phҫn lӟn hӑ là nhӳng bà nӝi trӧ trong xóm và đôi ba ngưӡi đàn ông
mӋt mӓi vì nhӳng phi vө làm ăn, hoһc đôi khi, vì mӝt bà vӧ hay càu nhàu, mӛi tháng vài
lҫn đӃn tiӋm đӇ gӝi đҫu cho thư giãn và tâm sӵ đôi chút chuyӋn đӡi vӟi bà chӫ tiӋm
mһt mũi hiӅn lành nhưng miӋng lưӥi sҳc lҿm có mái tóc xù như Julia Robert...

Tôi không đau đӟn gì vӅ mӝt gia đình tan vӥ, vì nó đã vӥ tӯ lâu lҳm rӗi. Giӕng như tôi
đã nhìn mãi mӝt cái đĩa nӭt đôi tӯ hơn chөc năm trưӟc, bây giӡ, ba mҽ tôi mӛi ngưӡi
lҩy đi mӝt nӱa và sӕng tiӃp cuӝc đӡi riêng cӫa mình. ChuyӋn đó đӕi vӟi tôi có khi còn
nhҽ nhõm hơn vì cӭ nhìn mãi vӃt nӭt lҥnh lùng ҩy mà day dӭt. Tôi vүn yêu thương cҧ
hai, và chúng tôi dù sao vүn là mӝt gia đình. Tôi cũng không vì cuӝc chia tay đó mà
đâm sӧ chuyӋn chӗng con

Mҽ nói, dù thӃ nào thì ngưӡi đàn bà vүn cӭ cҫn mӝt chӛ dӵa, hoһc là chӗng, hoһc là
con, ai may phúc thì đưӧc cҧ hai. Tôi cũng nghĩ vұy, và đôi khi, tôi cũng thèm mӝt tình
yêu, thèm mӝt vòng tay ôm rҩt chһt, mӝt cái hôn làm bӓng rát đôi môi, nhҩt là nhӳng
buәi tӕi ngӗi mӝt mình trưӟc bàn làm viӋc, đӧi vài con gió nghӏch ngӧm luӗn qua nhӳng
mái nhà, nhӳng con hҿm đӇ lùa vào cӱa sә...

Lúc mӟi xin viӋc, tôi cӭ nghĩ PR là mӝt nghӅ hào nhoáng : gһp gӥ nhӳng khách hàng
lӟn, tә chӭc nhӳng hӝi nghӏ quan trӑng ӣ các khách sҥn năm sao... Nhưng thӵc tӃ đã
mӣ mҳt cho tôi chӍ sau mӝt thӡi gian ngҳn : Công viӋc đҫy áp lӵc và lúc nào cũng phҧi
xoay như chong chóng, chuҭn bӏ thư mӡi, thông cáo báo chí, panô quҧng cáo, âm
thanh, ánh sáng, bҧng tên, bánh ngӑt, cà phê... Đi qua đi lҥi lo lҳng quá giӡ hӑp báo
gҫn mӝt tiӃng đӗng hӗ mà cánh phóng viên chưa ai thèm tӟi, loay hoay đӃn toát mӗ hôi
khi máy in trӣ chӭng, tӟi giӡ hӑp báo vүn chưa có thông cáo báo chí đӇ phát. Rӗi thì
liên hӋ khách hàng, cưӡi nói, bҳt tay, thұm chí, gà cҧ câu hӓi cho nhӳng phóng viên trҿ
mӟi vào nghӅ...

ThӍnh thoҧng lҥi bӏ hҽn hò, nhӳng cuӝc gһp nhұp nhҵng giӳa công viӋc và riêng tư. Và
sau đó là gҥ gүm, tán tӍnh, có khi doҥ dүm... Nhӳng mâu thuүn giӳa viӋc giӳ gìn lòng
tӵ trӑng và trách nhiӋm bҧo vӋ đӕi tác, chiӅu ý khách hàng làm tôi mӋt mӓi. Bӣi cӭ phҧi
chuҭn bӏ tư thӃ đӇ đӕi phó nên tôi trót biӃt vӅ nhӳng ngưӡi đàn ông chung quanh mình
rõ trưӟc khi có thӇ bҳt đҫu yêu thích bҩt cӭ ai trong sӕ hӑ... Nghe tôi than thӣ, mҽ bҧo
rҵng sӕ phұn cӫa tôi có thӇ đang ӣ đâu đó xa hơn, ngoài môi trưӡng mà tôi đang sӕng.
Tôi liӅn gӱi lý lӏch lên CLB làm quen trên mҥng, và tin rҵng đó là mӝt cách tương đӕi
thұn trӑng đӇ tìm kiӃm sӕ phұn cӫa mình.

Hai ngày sau khi đăng ký, tôi nhұn đưӧc đúng ba cái email, Tuyên tӯ Hà Nӝi, Nam ӣ
Sài Gòn, và mӝt ngưӡi khác du hӑc tұn bên Nhұt, có giӑng điӋu hơi khoe khoang và
ngҥo nghӉ. Tôi delete thư cӫa ngưӡi thӭ ba và trҧ lӡi hai thư còn lҥi...

Đưӧc bӕn năm tháng gì đó, khi tôi bҳt đҫu quên mҩt hӑ đã viӃt nhӳng gì trong lá thư
đҫu tiên gӱi cho tôi thì Nam đӅ nghӏ : ³Hay là mình gһp nhau đi !´.

Chúng tôi hҽn nhau ӣ Friends. Quán nhӓ và lӏch sӵ, nhҥc rҩt êm, chӍ có mӝt thanh niên
trҿ vӯa phөc vө, vӯa chӍnh nhҥc, vӯa tính tiӅn. Tӯ đó vӅ sau, nhiӅu lҫn chúng tôi ngӗi ӣ
chiӃc bàn ngay sau khung cӱa kính màu nâu cӫa Friends, nhìn sang khách sҥn nhӓ đӕi
diӋn, nơi nhӳng cһp tình nhân già có, trҿ có dҳt nhau đi vào rӗi lҥi trӣ ra, chóng vánh,
chӍ tôi vӟi Nam ngӗi đó mãi, nhìn hӑ đӃn rӗi đi...

Tôi không có ҩn tưӧng gì nhiӅu vӅ ngoҥi hình cӫa Nam, cao hơn mét bҧy, ba mươi hai
tuәi và bҳt đҫu có bөng, da nâu, mҳt đen, hiӅn lành sau cһp kính trҳng... Y chang mӝt
mүu ngưӡi cӫa computer, quen thuӝc vӟi nhӳng trang web và thӭ ngôn ngӳ siêu văn
bҧn, mүu ngưӡi mà tôi tưӣng tưӧng khi anh cho biӃt mình là kӻ sư phҫn mӅm. Đôi khi
Nam nói chuyӋn khá hài hưӟc, nhưng luôn điӅm tĩnh và chұm rãi. Anh hӓi : - Em uӕng
gì ? - Gì cũng đưӧc. - Tonic nghen ?

Tôi gұt đҫu. Đó là thӭ nưӟc trong vҳt, chӭa ký ninh, ngӑt ít, đҳng nhiӅu, có ga, vӏ là lҥ.
Nam cưӡi nhҽ, bҧo : ³Anh thích thӭ này lҳm, uӕng nó thҩy... hay hay´. Tôi nói, em đang
đӧi anh kӇ câu chuyӋn vӅ chocolate. Nam lҥi cưӡi, mҳt hҩp háy, và kӇ câu chuyӋn vӅ
hai ngưӡi yêu nhau, cô gái chӍ uӕng cà phê đen còn chàng trai thích chocolate nóng.
Mӛi khi hӑ vào quán, bҩt cӭ quán nào, ngưӡi phөc vө đӅu luôn đưa nhҫm ly cӫa ngưӡi
này cho ngưӡi kia.
Sӵ nhҫm lүn đó ban đҫu làm hӑ thҩy thú vӏ, nhưng dҫn dà, lҥi khiӃn cô gái có cҧm
tưӣng là ngưӡi yêu mình hơi yӃu đuӕi, vì mӑi ngưӡi vүn cho rҵng chocolate là thӭ uӕng
dành cho phө nӳ. Và hӑ chia tay nhau... bҳt đҫu tӯ món chocolate nóng. Câu chuyӋn
đó cӭ vҧng vҩt trong đҫu tôi mãi,nhҩt là khi mҽ đһt lên bàn tôi mӝt ly chocolate vào mӛi
sáng. Món chocolate ҩy đӕi vӟi tôi giӕng như mӝt hӗi ӭc êm đӅm cӫa thӡi thơ ҩu. Đó là
món khoái khҭu cӫa ba, rӗi sӣ thích ҩy thành thói quen cӫa mҽ, và cӫa tôi... Tӯ khi chia
tay ba, mҽ đâm ra ghét cay ghét đҳng món chocolate, nhưng thói quen pha cho tôi mӝt
ly vào mӛi sáng thì không sao bӓ đưӧc...

Bây giӡ mӛi tuҫn tôi gһp Nam mӝt lҫn, hoһc xem kӏch, hoһc đӃn ngӗi nghe nhҥc cҧ
buәi ӣ Friends, lҭn trӕn cái nóng và sӵ ӗn ào cӫa Sài Gòn nhӳng ngày cuӕi tuҫn... Mӛi
lҫn, Nam lҥi hӓi câu quen thuӝc, vӟi ngӳ điӋu quen thuӝc: ³Tonic nghen, em ?´. ChӍ có
điӅu, lҫn sau Nam xin vài lát chanh, ly tonic có thêm mùi thơm nhҽ nhàng, chua chua
và vӏ đҳng dӏu cӫa vӓ chanh. Lҫn sau nӳa, tôi nói : em thҩy ngưӡi ta cho chút muӕi. Bӓ
vào, nưӟc sӁ sӫi lên, thҩy không ? Và tonic thêm vӏ mһn nơi đҫu môi... Nam nhҩp mӝt
ngөm : ³Bây giӡ mӟi thiӋt là ngon !´.

Tӯ đó, tôi có nhӳng buәi tӕi vӅ nhà, mӋt lҧ vì cҧ ngày phҧi đi qua đi lҥi, nói nói cưӡi
cưӡi, ra lӋnh và vâng dҥ, thҩy rҩt thèm mӝt ly tonic vӟi muӕi và chanh... Nhưng lҫn ngӗi
ӣ Friends, nhìn nhӳng đôi tình nhân khoác tay nhau đi như lưӟt qua bên ngoài cӱa
kính, tôi cӭ đӧi Nam nói mӝt điӅu gì đó... Nhưng anh im lһng mãi. ChӍ có mӝt lҫn, Nam
thә lӝ rҵng anh có mӝt niӅm say mê nhӓ, đó là rùa. Nhưng nhà cӱa bây giӡ chұt chӝi,
không có chӛ cho nó sӕng. Anh lһp đi lһp lҥi : - Sao anh thích nuôi mӝt con rùa quá.

Tôi bҧo : - Em thì không thích nhӳng con vұt, em chӍ thích trӗng cây. Nam yên lһng mӝt
chút rӗi nói, rҩt nghiêm túc : - Có sao đâu. Rùa cũng dӉ sӕng lҳm, sau này em cӭ trӗng
cây và anh nuôi rùa, mình có thӇ cho nó bò loanh quanh nhӳng cái cây cӫa em. Tôi tӵ
hӓi mình có nên xem đó là mӝt lӡi tӓ tình hay không. Rӗi quyӃt đӏnh là không. Tôi không
thích nghe mӝt lӡi tӓ tình mà lҥi phҧi tӵ hӓi không biӃt đó có thұt là mӝt lӡi tӓ tình hay
không ? Tôi giҧ vӡ làm ngơ và Nam cúi đҫu thinh lһng.

Tôi vүn nhұn mail và reply cho Tuyên mӛi tuҫn. Tuyên hӓi sӕ điӋn thoҥi nhưng tôi
không cho. Tôi nghĩ giӑng nói có thӇ gây nhiӅu nhҫm lүn trong viӋc nhұn biӃt mӝt con
ngưӡi. Tôi vүn thích sӵ thұn trӑng cӫa nhӳng lá thư hơn, cho đӃn khi có thӇ gһp nhau
trӵc tiӃp.
... Mӝt tuҫn ӣ Hà Nӝi, tôi xoay như chong chóng vӟi chương trình ra mҳt sҧn phҭm mӟi
cӫa hãng Z. Lҥi hӑp báo, tiӋc tùng, quay phim quҧng cáo, bҳt tay, cưӡi nói... Lҫn lӳa
mãi mӟi gһp đưӧc Tuyên. Thұt tình, tôi không mҩy bҩt ngӡ trưӟc vҿ hào hoa lӏch thiӋp
và cҧ giӑng nói nhӓ nhҽ như vuӕt dӑc sӕng lưng cӫa Tuyên... Nhưng có điӅu gì đó làm
tôi không thҩy thoҧi mái ngay tӯ buәi gһp mһt đҫu tiên ӣ mӝt quán kem nhӓ gҫn hӗ
Gươm. Có lӁ, bӣi Tuyên ăn mһc và xӱ sӵ trӏnh trӑng quá, giӕng như nhӳng ngưӡi tôi
vүn phҧi bҳt tay trong phòng hӑp.

Tuyên gӑi : - Cho hai chocolate nóng. - Không đâu - Tôi lҳc đҫu - Em uӕng tonic, vӟi
muӕi và chanh. Tuyên quay sang nhìn tôi, cau mày : - Em thích uӕng chocolate cơ mà ?
Tôi ngҭng lên, nhìn khuôn mһt điӇn trai xa lҥ cӫa Tuyên, bҩt giác thӣ dài, và chӧt nhұn
ra là thұm chí mình có thӇ thӣ dài hàng trăm lҫn nӳa, vì có điӅu gì đó nһng nӅ lҳm cӭ
chһn ngang lӗng ngӵc. Tôi thҩy thèm mӝt ly tonic đăng đҳng, mҵn mһn, lҥnh ngҳt, và vӏ
ngӑt thì đӑng đâu đó, không phҧi trên môi, không phҧi trên đҫu lưӥi, mơ hӗ, hoang
đưӡng, như không hiӋn hӳu trong vӏ giác mà là trong cҧm thӭc.

Giӳa tia suy nghĩ nào đҩy vӯa thoáng qua vӅ vӏ ngӑt trong ly tonic, tôi chӧt nhұn ra tình
yêu cũng giӕng như lӡi tӓ tình. Nó có thӇ bҳt đҫu và kӃt thúc bҵng mӝt thӭ nưӟc uӕng
ӣ quán cà phê. Nó có thӇ bҳt đҫu tӯ nӛi nhӟ, không phҧi chính con ngưӡi ҩy, mà là
khoҧng không gian, nhӳng cҧm xúc bao quanh mӛi khi ta ӣ bên ngưӡi ҩy. Sӵ bình yên.
Tôi nhұn ra mình rҩt nhӟ mӝt giӑng nói, trҫm ҩm vӟi câu hӓi quen thuӝc dӏu dàng :
³Tonic nghen, em ?´... Tôi kӇ cho Tuyên nghe câu chuyӋn mà Nam đã kӇ. Tuyên lҳc
đҫu : ChӍ vì câu chuyӋn ngӟ ngҭn đó mà em không uӕng chocolate nӳa à? Tôi nói,
không phҧi, mҽ vүn bҳt em uӕng chocolate mӛi sáng, chӍ đơn giҧn là bây giӡ sӣ thích
cӫa em thay đәi rӗi. ThӃ thôi.

Dҥo trưӟc, tôi có lên thăm ba vài ngày. Ngưӡi đàn bà kia sӕng cùng ba tôi trong căn
nhà gӛ, giӳa vưӡn cà phê rӝng mênh mông, suӕt ngày chӍ ӣ nhà đӑc sách, nҩu nưӟng
và làm thơ, tӓ vҿ quyӃn luyӃn yêu thương tôi đúng kiӇu mӝt ngưӡi đàn bà hiӃm muӝn...
Ba có vҿ hài lòng vӟi sӵ yӃu đuӕi và phөc tùng cӫa bà, vӟi nhӳng buәi chiӅu ngӗi tán
chuyӋn cà phê lên giá hay xuӕng giá, tình hình chiӃn sӵ thӃ giӟi ҧnh hưӣng đӃn kinh tӃ
ra sao vӟi mҩy ông hàng xóm ӣ trang trҥi bên cҥnh.

Nhӳng ngày tôi ӣ đó, mӛi sáng lҥi có ba ly chocolate nóng hәi đһt trên bàn, mùi hương
ngӑt ngào lan ra cҧ nhà, thҩm vào tӯng thӟ gӛ, tӯng giӑt sương đӑng trên lá cà phê
thơm lӯng. Trông hӑ có vҿ hҥnh phúc. Tôi không nhұn ra sӵ khác nhau cӫa ly
chocolate mҽ pha ӣ nhà và ӣ đây, có lӁ ba cũng vұy. Nhưng khi vӅ, tôi nói vӟi mҽ là ba
thưӡng uӕng chocolate nhưng bà ta không pha ngon như mҽ. Mҽ cưӡi mãn nguyӋn :
³Dù sao, mҽ cũng đã pha món đó hai mươi mҩy năm rӗi còn gì...´.

Tôi mӍm cưӡi, ôm lҩy vai mҽ và nhӟ vӅ ngôi nhà gӛ vӟi hai con ngưӡi chҳp nӕi hҥnh
phúc, chӧt hiӇu tҥi sao ba lҥi bӓ mҽ đӇ đӃn nơi ҩy. Tình yêu không phҧi là mӝt thói
quen. Mҽ đã pha chocolate cho ba không phҧi vì tình yêu, mà vì thói quen. Còn ngưӡi
đàn bà ҩy... bà nói rҵng, bà không biӃt mình yêu ba tôi nhiӅu đӃn đâu, nhưng bà yêu vô
cùng cái không gian có ba ӣ đó. Nhӳng buәi sáng cao nguyên trong trҿo hơn, hoa cà
phê trҳng hơn và thơm hơn. Bà cҧm thҩy viӋc thӭc dұy, nҩu nưӟc sôi rӗi khuҩy tan bӝt
chocolate trong ly vào mӛi sáng là công viӋc tuyӋt vӡi nhҩt cӫa mӝt ngày...

Còn tôi, tôi đã uӕng chocolate mãi, tӯ nhӳng ngày mӟi tӵ biӃt cҫm ly uӕng nưӟc, tӯ
nhӳng ngày xa xưa khi còn cҧm thҩy niӅm hҥnh phúc gia đình như hòa tan trong ly
chocolate bӕc khói, cho đӃn nhӳng ngày hiӋn tҥi khi cҧm thҩy trong đó nӛi xót xa vì bӏ
bӓ rơi vүn xát vào trái tim cӫa mҽ. Cho đӃn khi mӝt ngưӡi xa lҥ mӡi tôi thӭ nưӟc khác,
trong vҳt và có vӏ lҥ
lùng... Tôi nói vӟi ›  
 
 
Tuyên rҵng, tôi vô       



cùng xin lӛi, vì chӍ B   
 


đӃn khi Tuyên mӡi  
 
 
chocolate tôi mӟi
 

 
nhұn ra là tôi không


 
 
!
     
thích nó. Và khi nghe

 
  
 " 

Tuyên tӓ tình, chính
 
  #

xác là tӓ tình, ngay
trong buәi đҫu gһp
mһt thì đҫu óc tôi chӍ quay quҳt nhӟ vӅ mӝt ngưӡi đã tӓ tình bҵng nhӳng con rùa mà
thôi...

You might also like