You are on page 1of 3

Nhớ Mẹ

Buồn hay vui, con cũng đã quay về


Đi lẫn vào dòng người vừa tan tầm Máy Dệt
Những hạt bông trên áo quần, trên tóc
Ai thì không nhận ra, con thì con nhận ra
Vì ngày xưa khi tan tầm về nhà
Mẹ cũng có những hạt bông như thế
Và thời gian - khi con còn bé
được chia theo thời gian của mẹ, thành ca sáng, ca chiều, ca
đêm
Và căn bệnh đầu tiên mà con biết, là từ mẹ: bệnh tim
Vì thế, khi thấy con làm thơ, mẹ buồn nhưng chẳng nói
Giữa nghề dệt ngôn từ với nghề dệt vải
Mẹ biết, chọn nghề gì con cũng gặp gian nan
Giờ thì muộn rồi. Ca sáng vừa tan
Những người thợ ra về - những hạt bông trên áo quần, trên
tóc...
Bốn mươi năm... ngỡ có gì đâu khác?
Chỉ mẹ đã không còn. Và con lại bệnh tim...

Bế Kiến Quốc

--------------------------------------------------------------------------------------
-----------

Mẹ !

Mười sáu tuổi con nào đã lớn


Chưa trưởng thành mẹ đã bỏ con đi
Mười sáu tuổi con mồ côi mẹ
Chẳng thể nào tin, mẹ mãi xa con

Làm con trai khóc không thành tiếng


Nước mắt chảy ngược dòng trong nức nở Mẹ ơi !
Và máu chảy trong tim con mỗi lần nghe bạn bè gọi Mẹ
Chẳng bao giờ con được gọi Mẹ ơi!

Mẹ xa rồi chị gái chẳng gần con


Căn nhà vắng những đêm đông lạnh giá
Ai sưởi ấm lòng con trong từng cơn giá lạnh
Biết bao lần con gọi Mẹ, Mẹ ơi!

Và hằng đêm trong giấc mơ Mẹ lại ở cùng con


Âu yếm hôn con trong vòng tay của Mẹ
Mẹ lại hỏi con câu hỏi khi ngày xưa còn bé
Con thương Mẹ nhất nhà có phải không con?

Cả cuộc đời phía trước của con


Con bước đi thế nào khi bên con không còn có Mẹ
Bởi tướng cướp anh hùng lúc lâm chung
cũng thường hay gọi Mẹ
Mẹ lại về giúp con qua gian khổ Mẹ nha !

Con chợt tin đời còn có phép nhiệm màu


Mẹ lại trở về trong dáng đi hiền hậu
Và dang tay con ôm hạnh phúc
Hạnh phúc tột cùng của đứa trẻ mồ côi
[Ngày giỗ Mẹ]
st:HOA THY
----------------------------------------------------------------------------

Mẹ Yêu
Mẹ đi qua bến yêu
Lưu dấu đời bờ hi sinh
Mẹ ban cho suối thương
Con ngập hồn tình quê hương

Mẹ cho con tiếng ru


Con yên vành nôi giấc ngủ
Mẹ qua bao lửa giông
Ấp ủ tình con bao ước mong

Mẹ đem thân tả tơi


Cho sữa bầu con tuổi thơ
Mẹ truân chuyên ngả đường
Dẫu xa lìa yêu cố hương

Mẹ qua bao đổi thay


Mong một ngày con nhảy bay
Mẹ nhỏ lệ vai gầy
Tô điểm đời bao đắng cay

Mẹ ra đi có nghe
Tay con còn lời lay kêu
Mẹ đi xa luỹ tre
Có nghe lòng con đau biển yêu

Mẹ ơi nơi suối mơ
Ghi nhớ tình ai dâng tấm thân...
ST:Cát Biển
---------------------------------------------------------------------------

Mẹ Ơi, Đời Mẹ

Mẹ ơi, đời mẹ khổ nhiều


Trách đời, mẹ giận bao nhiêu cho cùng
Mà lòng yêu sống lạ lùng
Mẹ không phút nản thương chồng, nuôi con.
"Đắng cay ngậm quả bồ hòn,
Ngậm lâu hoá ngọt!" Mẹ còn đùa vui!
Sinh con mẹ đã sinh đời
Sinh ra sự sống, mẹ ngồi chán sao?
Quanh năm có nghỉ ngày nào!
Sớm khuya làm lụng người hao mặt gầy.
Rét đông đi cấy đi cày
Nóng hè bãi cát, đường lầy đội khoai.
Bấu chân khỏi ngã dốc nhoài
Những chiều gánh nước gặp trời đổ mưa.
Giận thầy, mẹ chẳng nói thưa,
Vỉa câu chua chát lời thơ truyện Kiều.
Cắn răng bỏ quá trăm điều
Thuỷ chung vẫn một lòng yêu đời này.
Mẹ là tạo hoá tháng ngày
Làm ra ngày tháng sâu dày đời con.

st::::Huy Cận:::

You might also like