Professional Documents
Culture Documents
Các nguyên tắc và kỹ thuật được trình bày trong quyển sách này chỉ với mục
đích thông tin tham khảo. Độc giả không nên thử các kỹ thuật và bài tập trong sách
mà không có người giám sát hay hướng dẫn có đủ trình độ.
Tôi nhận thấy là tôi không thể hoàn thành cuốn sách này mà không có sự giúp
đỡ và hỗ trợ không mệt mỏi từ các người bạn và học trò của tôi. Tôi đặc biệt cảm ơn
sự nỗ lực đóng góp của Timothy Jeffcoat, người đã giúp tôi rất nhiều trong công việc
này. Cảm ơn sự hỗ trợ từ Erle Montaigue, người đã động viên tôi và đồng ý cho tôi sử
dụng các hình minh họa của anh. Sự rộng rãi và sự hiểu biết sâu sắc của anh về nội
công thật sự là vô giá. Hơn nữa, tôi xin cảm ơn các học trò và các đồng môn của tôi đã
cùng làm việc với tôi trong nhiều năm qua. Cuối cùng, xin chân thành cảm ơn người
thầy Vĩnh Xuân đầu tiên của tôi: Sư phụ Peter Yu và Sư phụ Tam Hung Fun, người đã
nỗ lực dạy dỗ và đưa tôi đến con đường dẫn đến kiến thức và sự hiểu biết được trình
bày trong quyển sách này. Và còn rất nhiều người thầy đã dạy dỗ tôi trong các năm
qua, mỗi người đã đóng góp vào sự hiểu biết và kỹ năng của tôi theo nhiều cách khác
nhau, nhưng có lẽ người có ý nghĩa nhất là Sư phụ David Nuuhiwa, người rất tinh
thông đến từng chi tiết và luôn sẵn sàng chia sẻ với tôi một cách không hề vị kỷ.
Tôi đã đọc rất nhiều cuốn sách viết về Vĩnh Xuân trong vòng 35 năm qua, đây quả là
một vinh dự được viết lời tựa cho cuốn sách của Scott Baker. Cuốn sách này là một nỗ
lực để mang Vĩnh Xuân vượt ra khỏi phạm vi vật lý đơn thuần để đến khu vực bên
trong bao gồm những thứ như là nội công (Chi Kung-Qigong) và điểm huyệt. Đây là
một cuốn sách hữu ích cần thiết nằm trong thư viện sách về Vĩnh Xuân của người tập
luyện.
23/01/2001
1. Người thầy như một người hướng dẫn: một lời đề nghị ............................... 7
2. Sự thả lỏng..................................................................................................... 9
3. Hai bí quyết: hiện diện và có chủ đích (Attending and Intending) ............. 10
4. Ngạnh công và nội công (Hard and Soft Chi-kung) ................................... 11
5. Luyện tập ngạnh công (nội công cứng) ....................................................... 11
6. Luyện tập nội công mềm ............................................................................. 12
7. Bốn mức độ của việc thả lỏng ..................................................................... 14
1. Bước di chuyển............................................................................................ 44
2. Sự đổi hướng ............................................................................................... 45
3. Đòn đá trong Vĩnh Xuân ............................................................................. 47
a. Hạt giống của cú đá................................................................................ 47
b. Nguyên tắc của đòn đá ........................................................................... 48
c. Sức mạnh của cú đá mềm/cú đá nó nội công ......................................... 49
d. Mục tiêu của cú đá ................................................................................. 50
e. Thực hiện cú đá như một bước di chuyển ............................................. 53
4. Những sự biểu lộ năng lượng khác nhau của ba bài quyền ........................ 53
1. Kung fu là gì?
Đây là 1 cuốn sách viết về kung fu, đặc biệt là hệ thống kung fu Vĩnh Xuân. Đặc biệt
hơn nữa nó viết về những điều thường được cho là huyền bí và bí mật của nội công
Vĩnh Xuân. Nó được viết ra dành riêng cho những người đang tập luyện Vĩnh Xuân
hoặc là có đầu tư nghiên cứu về Vĩnh Xuân kung fu. Kung fu là một thuật ngữ đồng
nghĩa với võ thuật ở cả phương Tây lẫn phương Đông. Bắt nguồn từ việc kung fu
được dùng để chỉ những kỹ năng hay năng lực có được bởi sự nỗ lực kiên trì, bền bỉ
theo thời gian. Sự hiểu biết này rất hữu ích cho những ai đã chọn việc học võ thuật
làm người bạn đồng hành trong hành trình cuộc sống của mình. Không phải mọi môn
võ đều khó học như nhau và cũng không phải môn võ nào cũng hiệu quả như nhau.
Và Vĩnh Xuân là một trong những môn võ đáng được chú ý và hiệu quả nhất trong
những môn võ được biết đến. Khi Vĩnh Xuân được luyện tập một cách đầy đủ với
những bí mật về kỹ năng sử dụng nguồn năng lượng sâu trong cơ thể, nó trở thành
một hệ thống kỹ năng đòi hỏi một sự nỗ lực và chuyên cần lớn để có thể nắm bắt
được. Vì vậy Vĩnh Xuân là một hệ thống kung fu về cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng.
2. Làm sao để làm chủ được nội công
Khi một người bắt đầu tập luyện một môn kung fu, anh ta thường không chú ý
đến những yêu cầu một người đệ tử cần phải có để đạt được điều mà anh ta mong
muốn. Điều này đặc biệt đúng ở phương Tây. Những người thầy thường được hỏi:
“Trong vòng bao lâu thì con mới đạt được...?” Đây không phải là một câu hỏi sai
nhưng nó là một câu hỏi không thể trả lời. Có một câu chuyện kể về sự nóng lòng của
người đệ tử muốn học được các kỹ năng trong võ thuật thật nhanh:
Người đệ tử hỏi sư phụ: “Trong vòng bao lâu thì con mới có thể học thành
tài?”. Sư phụ trả lời: “15 năm”. Người đệ tử bị sốc và hỏi tiếp: “ Nếu con tập luyện
chăm chỉ gấp đôi thì sao?”
Sư phụ: “30 năm”. Người đệ tử tiếp tục: “nhưng nếu con tập luyện chăm chỉ gấp 3
mọi đệ tử khác thì sao?” Sư phụ mỉm cười và nói: “45 năm”
Tinh thần của câu chuyện nói lên việc: để học một kỹ năng có giá trị anh ta
phải sẵn lòng tập luyện bất chấp là bao lâu để đạt được nó. Luyện tập chăm chỉ hơn và
thường xuyên hơn không phải lúc nào có nghĩa là bạn có thể đạt được nó nhanh hơn.
Nỗi ám ảnh về chuyện phải là người nhanh nhất, giỏi nhất thường lại làm đánh mất
khả năng đạt được những kỹ năng mà mình mong muốn. Điều này hầu như chắc chắn
đúng khi luyện tập nội công Vĩnh Xuân. Việc tập trung tập luyện các kỹ năng trong
một giới hạn thời gian nhất định thường giúp cho ta hiểu được bản chất của kỹ năng
1. Người thầy như một người dẫn đường; một lời đề nghị.
Các võ sinh đến với
Vĩnh Xuân với nhiều thể tạng
khác nhau. Họ cũng đến với đủ
loại thái độ và mục đích khác
nhau. Trong đó thái độ của
người võ sinh là quan trọng
nhất và góp phần quyết định
vào thành công hay thất bại của
họ trong việc tập luyện nội
công này. Người võ sinh phải
sẵn sàng cần mẫn gắp bó với
quá trình tập luyện để có thể học được cách điều khiển được nguồn khí của anh ta.
Bạn không thể đặt được giới hạn thời gian cho việc tập luyện này và cũng không thể
dùng thước đo thời gian để đo quá trình tập luyện của bạn. Nội công đến với ta từng ít
một và rất khác nhau giữa mỗi người. Một người thầy giỏi sẽ tạo cơ hội cho học trò
của mình cảm nhận được khí (chi). Ông ấy sẽ hướng dẫn và giúp đỡ học trò trên con
đường tập luyện, nhưng chính bản thân người học trò phải đi trên con đường đó để
khám phá được những bí mật của nội công. Một người thầy dạy về khí khác rất nhiều
so với một người thầy dạy về kỹ thuật. Kỹ thuật thì dễ dàng được chứng minh và giải
thích hơn và người võ sinh có thể nhìn và bắt chước được. Nhưng với khí công bạn sẽ
không thể nhìn thấy cái gì đang diễn ra bên trong cả. Bạn có thể thấy được kết quả của
khí, nhưng bạn sẽ không thể thấy được cái gì tạo nên kết quả đó. Để dạy những kỹ
năng về nội công, người thầy có thể giúp học trò có một kinh nghiệm về khí.Và sau
đó có thể giúp cậu ta hiểu được kinh nghiệm đó và bắt đầu học cách điều khiển nó.
Nhưng cho tới khi anh ta thực sự bắt đầu có được trải nghiệm về khí, mọi thứ mà
người thầy có thể làm là khuyên anh ta cố gắp tiếp tục tập luyện rồi không sớm thì
muộn nó cũng sẽ xuất hiện. Đó là lý do vì sao thái độ của người võ sinh có một tác
động vô cùng lớn lên sự thành công của anh ta hơn là khả năng thiên bẩm hoặc là thể
chất của anh ta. Một người có thể xây dựng được khả năng và sức bền của mình, anh
ta cũng có thể dạy các kỹ thuật và cách di chuyển, nhưng anh ta chỉ có thể mời và
hướng dẫn học trò của mình để trải nghiệm nguồn năng lượng của chính người học trò
đó.
Những bài quyền tiêu biểu được dạy trong môn võ Vĩnh Xuân là những ví dụ
tiêu biểu nói lên nội công trong Vĩnh Xuân là như thế nào. Bài quyền đầu tiên là bài
Tiểu Niệm Đầu. Trong khi học bài này một cách đúng đắn, trở ngại đầu tiên cho
những người mới tập là làm sao vừa thực hiện các động tác trong bài quyền lại vừa
thả lỏng được cơ thể. Thả lỏng trong khi chuyển động là một yếu tố chung trong việc
tập luyện xây dựng nội công ở các môn võ. Cõ lẽ điểm đáng chú ý nhất của bài của
bài Tiểu Niệm Đầu là được thực hiện trong một thế tấn không đổi. Không hề có một
bước di chuyển nào được thực hiện trong bài quyền và người võ sinh chỉ đứng trên
một thế tấn cho đến khi kết thúc bài quyền. Sự thả lỏng và tĩnh tại của bài quyền là
những thành tố thiết yếu trong nhiều bài tập truyền thống nhằm phát triển nội công.
Tư thế tĩnh tại và thả lỏng này cho phép người võ sinh học cách để lắng nguồn năng
lượng của mình xuống đất, thả lỏng và nhường chỗ nguồn năng lượng của anh ta cho
một lực mãi mãi hiện diện- trọng lực*. Bằng cách này người võ sinh bắt đầu xây dựng
một nền tảng cơ bản để từ đó một nguồn nội lực mạnh mẽ có thể được bộc phát. Bài
quyền này là một bài thiết yếu để xây dựng nội công và có thể tốn cả tiếng đồng hồ để
đánh bài này một cách chích xác.
Sau khi người võ sinh nắm vững bài Tiểu Niệm Đầu anh ta sẽ được học bài
Tầm Kiều (Chum Ku). Lúc bấy giờ người võ sinh sẽ học cách di chuyển từ nền tảng
này với bộ pháp và tư thế đúng đắn. Bài quyền thứ hai này dạy người võ sinh những
yếu tố thiết yếu của sự di chuyển hay cách đặt năng lượng vào tứ chi như một sự biểu
lộ linh động của nguồn năng lượng gốc rễ.
Bài quyền thứ ba là bài Tiêu Chỉ (Bui Tze). Một điều được xem như là bí mật
của bài Bui Tze là: đây là một bài quyền hoàn toàn về năng lượng. Mỗi đường quyền
đánh vào một điểm đã được xác định mà khi kết hợp lại thì sẽ tạo nên một hiệu ứng
phá hủy lên nguồn năng lượng của người bị tấn công. Mỗi động tác di chuyển được
thực hiện đều tập trung vào sự thả lỏng, và kết quả của một sự bộc lộ sâu sắc của khí
là người tập luyện phóng khí trong một sự hiện thị khủng khiếp của nội lực. Biu Tze
có nghĩa là sự đâm mạnh những ngón tay mà điều này có ý nghĩa là sự phóng thích
năng lượng qua những điểm đầu mút của cơ thể.
Sau đó theo truyền thống người võ sinh sẽ được dạy bài Mộc nhân pháp (Muk-
Yan-Chong-Fa). Lúc này anh ta sẽ học cách phóng thích năng lượng của mình vào gã
người gỗ. Một người luyện tập có tốt hay không được nhận thấy thông qua sự di
chuyển và âm thanh mà mộc nhân sinh ra khi bị tấn công.
Kỹ năng thiết yếu đầu tiên về nội công cần phải được phát triển là kỹ năng về bộ rễ
của năng lượng. Có rất nhiều thứ ảnh hưởng đến độ sâu của bộ rễ này: Tấn pháp, mức
độ thả lỏng của cơ thể và đầu óc, và khả năng chủ định lắng nguồn năng lượng của
mình sâu xuống đất. Bộ rễ năng lượng về cơ bản cũng giống như cấu trúc của một bộ
rễ cây. Bạn phát triển nó thông qua việc học cách lắng năng lượng của bạn xuống đất
cũng giống như việc cái cây bám chặt rễ của nó xuống đất. Khi làm tốt điều này người
võ sinh sẽ cảm thấy thật nặng và chắc chắn đối với ai đó nếu họ cố gắng làm anh ta di
chuyển.
Kỹ năng này có thể được kiểm tra thông qua một số bài tập đơn giản để xác
định được bộ rễ năng lượng của anh ta bám sâu đến đâu. Càng nắm chắc những kỹ
năng về nội công bộ rễ năng lượng của anh ta càng bám sâu. Một trong những bài tập
đầu tiên có thể sử dụng để kiểm tra và tập luyện kỹ năng này là: người võ sinh quỳ
trên mặt đất. Vị sư phụ đứng trước mặt và đặt hai tay lên vai của anh ta. Người võ
sinh sau đó đặt bàn tay của anh ta nhẹ nhàng dưới cùi chỏ của sư phụ. Trong tư thế
này, người võ sinh phải thả lỏng và bám rễ vào mặt đất. Sau đó vị sư phụ sẽ cố gắng
đẩy người võ sinh về phía sau. Nếu anh ta bám rễ đúng cách, người sư phụ sẽ không
thể đẩy anh ta được.
Một lần tôi được yêu cầu để thể hiện kỹ năng này bởi một người bạn trong một
buổi tiệc nhỏ ngoài trời. Anh ta bị những người bạn thách đẩy ngã được tôi khi tôi
Copyright © Sifu Scott Baker 2000 19
đang quỳ gối trước mặt anh ta. Anh ta nặng ít nhất là gấp đôi tôi và một cách tự nhiên,
anh ta đã nhận lời. Rồi anh ta bắt đầu đẩy và đẩy... Anh ta cố gắng hết sức đến nỗi
chân hằn một khúc xuống mặt đất. Anh ta thử lại 3-4 lần nữa với mức độ quyết tâm
cao hơn. Cuối cùng anh ta đành bỏ cuộc và thất vọng vì sau nhiều phút cố gắng đẩy
ngã tôi không thành. Tôi bèn đứng dậy và đẩy anh ta văng ra xa. Một cách tự nhiên
anh ta trở nên ngượng ngùng, lúng túng và hỏi: làm thế nào tôi có thể làm được điều
đó, làm sao mà một người với kích thước như tôi lại có thể có được một sức mạnh
như vậy? Tôi đã cố gắng giải thích cho anh ta rằng đó không phải là sức mạnh cơ bắp
mà đó là nội công. Cuối cùng một người bạn của tôi nói rằng tôi tập luyện kung fu, và
có vẻ như điều giải thích này mới tạm làm hài lòng anh ta.
Nếu người quỳ gối không biết cách làm thế nào để sử dụng rễ năng lượng nhằm
chống lại lực đẩy, anh ta thường cố gắng chống lại cú đẩy bằng cách nghiêng người
về phía trước, và nếu làm như thế sẽ làm tổn hại đến phần lưng của anh ta. Khi một
người đã thành thạo với bài tập này thì ba hoặc nhiều người nữa có thể xếp hàng đứng
đằng sau người đẩy thứ nhất, người này đẩy vào lưng người kia, nhưng vẫn không thể
nào xô ngã được anh ta. Một bài kiểm tra được Sư phụ Tam sử dụng để đánh giá võ
sinh của ông là bài: kéo chân trong khi đứng tấn kìm dương. Và người võ sinh phải
chịu được lực kéo của bốn người đàn ông trong vòng khoảng một phút là một điều rất
khó.
Một bài kiểm tra khác là người võ sinh đứng tấn trước và đưa hai cánh tay lên
phía trước như trong hình.Một người khác sẽ đặt bàn tay của mình lên cổ tay của
người võ sinh và cố gẳng đẩy anh ta về phía sau.
Tư thế thứ ba là nâng hai bàn tay lên trước ngực, lòng bàn tay vẫn hướng vào
trong. Ta vẫn sử dụng hình ảnh như trong tư thế trước để luyện khả năng có chủ đích.
Tư thế thứ tư là nâng hai bàn tay lên ngang trán, lòng bàn tay hướng ra ngoài tự
như bạn sắp hất một quả bóng đó đi. Đây là một tư thế đầy thách thức bởi cánh tay
của bạn có xu hướng bị mỏi rất nhanh. Và điều quan trọng trong khi đứng tấn là phải
thả lỏng ở một mức độ sâu và tập trung sự chú ý vào bộ rễ và quả bóng năng lượng
chứ không phải sự đau và mỏi của cánh tay và vai. Bằng cách chủ định đi xuống bộ rễ
và đi ra ngoài bàn tay và quả bóng cùng một lúc, bạn bắt đầu đồng thời phát triển
những năng lực quan trọng về hiện diện và có chủ đích của mình theo những hướng
và con đường khác nhau.
Bám rễ năng lượng là trình độ đầu tiên về nội công. Một khi đã luyện được kỹ
năng này với một mức độ thành thạo nhất định người võ sinh sẽ học cách di chuyển
với bộ rễ này. Bộ rễ tĩnh là một chuyện, nhưng bộ rễ động lại là chuyện khác. Bộ rễ
động bắt bầu từ việc tập luyện với bộ rễ tĩnh, sau đó tinh luyện kỹ năng này cho đến
khi anh ta lắng đọng một cách tự nhiên. Cùng với một bộ pháp tốt và việc tập luyện
Niêm thủ, người võ sinh sẽ học cách duy trì vùng năng lượng chìm này trong khi di
chuyển. Nếu thực hiện đúng bộ rễ động này có thể tạo ra một sự di chuyển cơ thể
nhanh đến mức kinh ngạc.
Một bộ rễ động là rất cần thiết trong chiến đấu. Nếu bạn không thể duy trì
nguồn năng lượng chìm của mình trong khi di chuyển, mọi thứ mà đối thủ của bạn cần
làm là thay đổi vị trí để chiến lấy lợi thế. Chiến đấu là di chuyển; cho nên một bộ rễ
động là cực kỳ cần thiết. Việc học cách đưa năng lượng vào đôi chân và bật ra từ thế
tấn trong khi duy trì sự hiện diện ở phía dưới/phía trước là bí quyết để có thể di
chuyển bộ rễ năng lượng. Việc hiện diện một vùng không gian trống rỗng- chân
không- hướng đến nơi mà bạn cần di chuyển tạo ra một vùng hút năng lượng và kéo
bạn về phía trước thật nhanh. Bài kiểm tra cho kỹ năng này là Niêm thủ.
Người thầy có thể cảm nhận được thời điểm mà bộ rễ bị nâng lên và kiểm tra
người võ sinh với một cú kéo hoặc một cú đẩy vào đúng thời điểm đó để làm mất
thăng bằng anh ta. Nếu bạn thấy mình thường bị mất thăng bằng trong khi tập luyện
Niêm thủ thì bộ rễ động của bạn cần phải tập luyện nhiều hơn. Một cách khác để kiểm
tra bộ rễ động này là rút ngắn khoảng cách giữa hai người tập. Thời điểm rút ngắn
khoảng cách này là điểm then chốt để giành được chiến thắng trong sự trao đổi này và
có một điểm lợi thế rất lớn có thể đạt được nếu bạn xâm nhập bằng cách đặt một
Khi bàn tay được mở ra từ nắm đấm một cách chậm chạp, ngón cái nên được
kéo vào một cách nhẹ nhàng, và ngón út được nâng lên để tạo một sự căng cơ nhẹ lên
bài tay nhằm giúp cho sự tập trung khí cho quả bóng. Sự chú ý bây giờ được hướng
đến hai nơi: Bạn lắng xuống bộ rễ của mình, hiện diện và có chủ đích cảm nhận nguồn
năng lượng sâu vào quả đất. Tập trung vào thả lỏng
nguồn năng lượng phía dưới bạn, tạo nên một vùng
chân không hút bộ rễ năng lượng của bạn sâu xuống
đất. Điều này làm tăng cường dòng chảy năng lượng
xuống đất (một dòng chảy liên tục tồn tại trong vũ
trụ). Cùng lúc đó bạn cũng hướng sự chú ý tới lòng
bàn tay trái. Kéo ngón cái vào và nâng ngón út lên
giúp cho sự tập trung khí vào lòng bàn tay. Nhưng
đừng làm căng cơ các ngón tay, chỉ cần nhẹ nhàng
kéo chúng với một lực vô cùng nhẹ.
Cùng với việc nhẹ nhàng và chầm chậm mở
bàn tay bạn nên chú ý tới cảm giác về khí trên tay
bạn bằng cách tạo một một cảm giác thả lỏng sâu sắc Tay tán thủ
ở đó (a deep relaxed vacuum feeling). Sự thực là việc bạn mở bàn tay một cách thật
chậm sẽ rõ ràng hơn những cảm giác này. Khi việc này xảy ra- bạn chú ý đến năng
lượng trong tay bạn, bạn nên bắt đầu có chủ đích để tăng cường nguồn năng lượng
này. Với những sự có chủ đích một hình ảnh tưởng tượng luôn hữu ích. Bạn nên
tưởng tượng một quả bóng ánh sáng được tạo ra cùng với vùng chân không trong tay
bạn. Để bắt đầu bạn có thể sử dụng sự tưởng tượng tan chảy dùng trong thiền định
đứng để mở các cánh cổng năng lượng trong lòng bàn tay và tạo nên vùng trống rỗng.
Bước đầu bạn tạo một quả bóng nhỏ với ánh sáng mờ, được kéo ra từ bạn bởi vùng
Tiếp tục duy trì hình ảnh quả bóng ánh sáng dính trên bàn tay bạn. Khi bạn
quay bàn tay, quả bóng vẫn dính vào lòng bàn tay và dòng năng lượng chảy từ cùi chỏ
vẫn tiếp tục. Khi bạn khóa cổ tay ở tư thế hộ thủ bạn thả lỏng cánh tay và để cho trọng
lượng của cánh tay đè lên cùi chỏ, tại thời điểm này
bạn đảo ngược lại hướng đi của dòng năng lượng:
chảy từ quả bóng xuống cùi chỏ. Để làm được điều
này, một lần nữa bạn tạo ra một vùng chân không
thả lỏng tại cùi chỏ. Cùng với việc bạn kéo tay hộ
thủ vào, cùi chỏ trở nên nặng hơn bởi dòng năng
lượng chảy từ bàn tay qua các xương và đến chỗ
cùi chỏ. Điều này giúp tạo ra hình ảnh sức nặng của
cùi chỏ đang kéo toàn bộ cánh tay vào trong cơ thể
một cách nhẹ nhàng, chầm chậm với một áp lực
không đổi.
Tốc độ thực hiện động tác hộ thủ cũng giống
như tốc độ trong động tác tán thủ. Hơi thở cũng
thế: thả lỏng và sâu lắng. Nguồn năng lượng đang
được dẫn từ quả bóng dính trên bàn tay được tăng thêm bởi việc dẫn nguồn năng
lượng vào cơ thể thông qua các ngón tay hộ thủ. Hình ảnh dẫn ánh sáng vào thông qua
các ngón tay có thể được sử dụng để chủ đích cho điều này. Cảm giác về quả bóng
thường sẽ thay đổi thành cảm giác bàn tay được bao bọc bởi năng lượng. Điều này
xảy ra bởi vì sự chủ định của bạn bây giờ là dẫn khí từ đến vùng cùi chỏ chứ không
phải là xây dựng quả bóng năng lượng. Bạn có thể chú ý đến cảm giác về khí xung
quanh tay hộ thủ, cả lòng bàn tay và lưng bàn tay. Sự chú ý của bạn sẽ nằm trên bàn
tay, dòng chảy của khí chạy theo tủy sống trong cánh tay, và tích tụ lại thành một hồ
chứa khí ở cùi chỏ, trong khi đó bạn tiếp tục duy trì, bám sâu bộ rễ năng lượng.
Bạn nên bắt đầu nhận thấy sự rung động của cơ thể. Cùng với việc bạn lập lại
chu kỳ này ba lần bạn sẽ chủ đích làm cho sự rung động này đi lên cột sống và lên
đầu, cũng như là đi xuống bàn tay và cánh tay. Khi bạn đã trở nên thành thạo trong
việc tập luyện, việc dẫn khí qua cánh tay đến cùi chỏ sẽ được tiếp tục dẫn từ cùi chỏ
đến Đan Điền và sau đó là đi xuống bộ rễ. Điều này nối kết tay phục thủ với bộ rễ
năng lượng. Một lần nữa, những điều này được thực hiện bởi việc sử dụng hình ảnh
Cũng quan trọng như bộ rễ năng lượng, khí chỉ có tác dụng chút ít nếu bạn
không có khả năng di chuyển với nó. Một bộ rễ động là rất cần thiết bởi chiến đấu là
môn nghệ thuật của sự di chuyển. Bước đi kế tiếp từ bộ rễ tĩnh tại là làm cho nó di
động. Tôi đã từng thấy một vị sư phụ Thái Cực Quyền chứng minh sức mạnh được thể
hiện như thế nào nếu bạn di chuyển với nguồn năng lượng của bạn. Ông ấy đã ngoài
80 tuổi, và đã từng luyện tập với những di chuyển chầm chậm của Thái Cực Quyền
trong phần lớn cuộc đời của cụ. Nhưng tôi không thể thấy được năng lượng giúp ông
cụ di chuyển thân thể già, mảnh khảnh của ông như thế nào cho đến khi ông ấy
chuyển động một cách mau lẹ. Như một phần của bài biểu diễn, ông cụ đi những bài
quyền truyền thống của Thái Cực Quyền và sau đó giúp xua tan đi bí mật rằng Thái
Cực Quyền chỉ thực hiện với những động tác chậm: ông ấy thực hiện một chuỗi động
tác rất nhanh, trông giống như việc chuyển tấn trong bài Tầm Kiều. Ông cụ di chuyển
hết mặt này đến mặt khác một cách nhanh chóng mà vẫn bảm đảm được một sự cân
bằng hoàn hảo. Tôi nhận thấy rằng rõ ràng đối với những người trẻ cũng không thể di
chuyển được như thế, vậy mà tại đây một vị sư phụ trông có vẻ yếu đuối đang thực
hiện điều này, ông ta đã làm điều đó như thế nào? Ông ta không phải sử dụng cơ thể
để di chuyển năng lượng của ông ta; ông cụ sử dụng khí để di chuyển cơ thể! Sự thực
là trong lúc tập luyện ở công viên vào mỗi buổi sáng khi tôi ở Trung Quốc, tôi thường
quan sát thấy Thái Cực Quyền thường được tập luyện với một tốc độ trung bình cho
đến nhanh. Tất nhiên các bài Thái Cực Quyền đi chậm theo kiểu truyền thống cũng
thường được tập luyện, nhưng nó không phải là hiếm để thấy những bài tập được thực
hiện nhanh.
Tôi đã từng trao đổi với rất nhiều vị sư phụ Thái Cực Quyền và phát hiện ra
rằng giữa tôi với họ có rất nhiều điểm chung. Tôi trở nên thân cận với một vị sư phụ
già dễ mến tên là Zhang Shuji, ông cụ có thể nói tiếng Anh một chút ít và rất thích nói
chuyện với tôi. Có vẻ như ông cụ muốn chỉ cho tôi thấy một võ sư thực sự giỏi là như
thế nào bởi ông cụ thường nói rằng ông đã sắp xếp cho tôi gặp vị sư phụ nổi tiếng này,
vị thầy nổi tiếng kia...
Với tôi, ông ấy như một món qùa từ thượng đế mang đến, tôi luôn đi cùng
ông cụ và ông thường nói với các vị sư phụ kia thử sức với tôi. Tôi nghĩ rằng ông cụ
muốn những người này sẽ khiến tôi nhận ra điều gì đó nhưng càng ngày ông cụ lại
càng bị ấn tượng bởi khả năng kung fu của tôi. Trong buổi gặp mặt cuối cùng ông ấy
dẫn tôi đến công viên Yue Tan nơi có một vị sư phụ rất được kính nể bởi kiến thức và
kinh nghiệm của ông. Tên ông ấy là Yang Da Hou, tôi phát hiện ra là ông ấy thật là
Cũng giống như nhiều nơi dạy võ khác, vị sư phụ khôn ngoan này có một
người đệ tử có một đặc điểm là: nghĩ mình biết nhiều hơn thực sự những gì anh ta có.
Anh ta muốn cố gắng làm mất thăng bằng tôi, nhưng rốt cuộc anh ta đã thất bại và đã
bị tôi quăng ra xa nhiều lần. Sau đó anh ta tuyên bố rằng đó chỉ là vì tôi bự con và
mạnh hơn anh ta về mặt thể chất. Anh ta mời tôi ở lại và đợi một vị sư phụ khác tới,
người mà anh ta tin rằng có thể dễ dàng quăng tôi ra xa. Một cách tự nhiên tôi đồng ý,
họ nói rằng vị sư phụ này là một người đàn ông bự con, có những kỹ năng tuyệt vời
và đã từng đánh bại rất nhiều người đến thách thức. Anh ấy luyện Thái Cực Quyền và
một hệ phái của Thiếu Lâm. Tôi rất háo hức chờ xem những gì anh ấy có.
Sau khoảng một giờ đồng hồ anh ta đã đến, mọi người rất háo hức kéo tôi
lại chỗ anh ấy và giới thiệu chúng tôi với nhau. Tên anh ấy là Lu Jian Guo, một người
rất bự con, và còn bự hơn tôi một chút mà tôi thì không phải là nhỏ. Anh ta khoảng 40
tuổi, trông rất khỏe và có con mắt của một võ sĩ từng trải. Tôi hăm hở để cảm nhận kỹ
năng của anh ấy. Khi họ nói rằng tôi tập Vĩnh Xuân, sư phụ Lu nhận xét rằng Vịnh
Copyright © Sifu Scott Baker 2000 42
Xuân làm bị thương người khác. Tôi nhanh chóng xác nhận lại rằng tôi ở đây không
phải để làm bị thương bất kỳ ai và thế là chúng tôi đồng ý thử sức với mục đích không
làm bị thương lẫn nhau mà đơn giản là làm mất thăng bằng đối phương.
Một đám đông tụ tập lại, khoảng 30-50 người, nhằm xem vị sư phụ này sẽ quăng tôi
như thế nào. Chúng tôi bắt đầu với các động tác thôi thủ và nhanh chóng chuyển trực
tiếp sang nỗ lực làm mất thăng bằng lẫn nhau bằng cách kéo đẩy tự do. Anh ta có bám
rễ thật vững chãi và tôi thấy rằng sự trao đổi này thật thú vị. Chúng tôi tiến lui trong
nhiều phút mà không ai chiếm được lợi thế nào, sau đó khi anh ta đẩy mạnh vào người
tôi, tôi đã để nó trượt qua và có cơ hội để giựt mạnh khiến anh ra phải rời khỏi vị trí
tấn của mình và văng ra khoảng 3 mét (12 feet). Điều này làm đám đông bị ấn tượng.
Sư phụ Lu đã rất lịch thiệp và xác nhận rằng tôi đã bắt được anh ta và sau đó quay trở
lại với một sự hăng hái và nỗ lực để làm lại. Chúng tôi tiếp tục thêm khoảng 3-4 phút
mà không ai thực sự giành được lợi thế nào.
Ngay khi kết thúc sự trao đổi, sư phụ Lu tuyên bố với đám đông rằng tôi là
một trong những người có năng lực dữ dội về năng lượng. Đó là một lời khen rất hay
và đám đông bắt đầu khâm phục kỹ năng của tôi chứ không phải kích thước của tôi,
mặc dù tôi không phải là người Trung Quốc.
Tôi đã thực sự bị ấn tượng với kỹ năng của anh ấy và chúng tôi đã trở thành bạn tốt.
Mặc dù anh ấy và sư phụ Yang, cũng như hai vị sư phụ khác mà tôi đã cùng thử sức
sáng hôm đó cùng có một nhận xét là: tôi sẽ trở nên gần như là không thể đánh bại
nếu được tập luyện Thái Cực Quyền để tinh luyện thêm kỹ năng nội công của mình.
Tôi xem như đó là một lời khen đầy ý nghĩa cũng như tôi cực kỳ coi trọng môn võ
Thái Cực Quyền. Đựơc sự khuyến khích của các vị sư phụ học môn võ mà họ ưa thích
để phát triển khả năng là một lời khen cao quý đối với tôi. Và tôi thực sự tin rằng nếu
tôi có cơ hội được học dưới sự chỉ bảo của một trong những vị sư phụ này tôi sẽ có
những sự tiến bộ đáng kể.
Việc tập luyện nội công giúp cho cơ thể và bộ não trở thành một khối thống
nhất. Kỹ năng bám rễ là nền tảng cho tất cả các kỹ năng khác về nội công. Cùng với
việc phát triển kỹ năng bám rễ của người võ sinh, anh ta sẽ bắt đầu học cách phóng
thích năng lượng thông qua đôi tay của mình. Việc tập luyện với một cái túi treo trên
tường là một phần cần thiết để phát triển kỹ năng này. (xem hinh tr 52) Cái túi trên
tường nên được sử dụng thường xuyên trong một thời gian dài nhằm làm sâu thêm
khả năng phóng thích năng lượng. Việc tập luyện cú đấm lên chiếc túi này phải được
thực hiện một cách đúng đắn, với một thế tấn chuẩn và không được gồng cứng. Nếu
người võ sinh cố gắng đánh thật mạnh vào cái túi anh ta sẽ đạt được rất ít lợi ích từ
việc tập này. Anh ta cần thả lỏng để cho phép năng lượng chảy từ nắm đấm của anh ta
đi vô tường.
Tất cả các bài tập về nội công được miêu tả ở trước nhằm mục đích rèn luyện
năng lực về tinh thần, thể chất và yếu tố năng lượng cần thiết để tạo ra một sự phóng
thích năng lượng Fa-jing. Sự rung động đơn giản chỉ là phần có thể quan sát được thể
hiện bởi kỹ năng nội công này. Một phần thể hiện khác là sức mạnh không thể chối
cãi của cúa đánh này, nó được thể hiện bởi tác động dữ dội lên người bị dính đòn.
Nhiều kỹ năng về nội công khác không tạo ra sự bùng nổ về năng lượng. Sự
thực là một số kỹ năng khó khác là kỹ năng lắng nghe và đọc năng lượng và thường
được gọi là linh giác (listening Jing), những kỹ năng về sự cảm nhận này được luyện
tập rộng rãi trong Vĩnh Xuân với bài tập niêm thủ.
Một kỹ năng niêm thủ thực sự chỉ có thể đến khi năng lượng được dạy cùng với
những bài tập này. Kể cả khi cơ thể trở nên già cả và yếu đuối thì nhưng kỹ năng này
vẫn không hề thay đổi. Một vị lão sư có một sức mạnh lớn bởi vì ông ấy học các kỹ
năng về nội công trong quá trình tập luyện nhiều năm. Theo thời gian kỹ năng về nội
công trở thành vũ khí lợi hại nhất của ông ấy, nó là sự tích lũy của tất cả các kỹ năng
của ông ta.
Sư phụ Baker thể hiện sự rung động đặc trung khi phóng thích năng lượng
Để phóng thích năng lượng tốt bạn phải có một bộ rễ vững chắc. Bộ rễ năng
lượng là nền tảng của tất cả các kỹ năng nội công khác mà môn võ này sử dụng. Nếu
bạn muốn học cách sử dụng khí như một vũ khí hữu hiệu, bạn phải phát triển bộ rễ
năng lượng của mình trước. Một công cụ đơn giản giúp bạn học cách phóng thích
năng lượng qua ngón tay là một tờ giấy tiêu chuẩn. Treo hai góc trên của tờ giấy
ngang mặt. Sử dụng chuyển động phóng ngón tay từ cú đánh đến bề mặt tờ giấy.
Cú đấm 1 inch
Lúc này hãy dẫn một làn sóng năng lượng từ bộ rễ đi lên cẳng chân vào Đan
Điền. Khi nó tiến đến Đan Điền bạn cho nó đi tiếp đến mục tiêu từ Đan Điền. Làn
sóng tiếp tục chảy lên cánh tay, qua cùi chỏ, thu thập năng lượng ở đó và đắp lên bàn
tay. Làn sóng đập vào bàn tay cùng với cú đấm bắn thẳng vào mục tiêu. Sau đó bạn
tiếp tục tưởng tượng làn sóng đi xuyên qua bàn tay, xuyên qua mục tiêu và đến chiếc
ghế hay bức tường phía sau mục tiêu. Dòng chảy có chủ đích này là rất quan trọng.
Thường thì Lý Tiểu Long để một cái ghế phía sau người anh ta sẽ đấm khoảng
bốn đến năm feet. Nó cho anh ta một cái gì đó hữu hình để đặt sự chủ đích của mình
lên đó. Nó hỗ trợ sự chủ đích và tạo nên dòng chảy năng lượng cuốn người bị dính
đòn đi cùng nó. Sự tác động của cú đánh là một sự bùng nổ. Âm thanh phát nghe sẽ
như là một cú nổ chú không phải một cú đấm. Thường thì người dính đòn sẽ cảm thấy
quả đấm đi xuyên qua miếng đệm và cảm thấy quả bóng năng lượng trong ngực anh ta
trong nhiều phút hoặc thậm chí hàng giờ sau khi dính đòn. Bài tập tốt nhất để luyện cú
đấm này là rèn luyện cú đấm với túi treo tường.
Cả năng lượng âm và dương đểu được sử dụng trong Vĩnh Xuân. Chúng thực
sự không phải là những dạng năng lượng khác nhau và đúng hơn thì là những dạng
biểu hiện khác nhau của cùng một nguồn năng lượng. Với cơ thể một nửa đường kinh
mạch (kênh năng lượng) được xem như là đường âm và nửa còn lại là đường dương.
Phía trước cơ thể, phía trong cánh tay và cẳng chân là mang tính âm, trong khí phía
sau cơ thể và phía bên ngoài là mang tính dương. Thực tế thì vòng tuần hoàn năng
lượng thông qua các đường kinh mạch cũng tương tự như máu chảy trong động mạch
và tĩnh mạch. Năng lượng chỉ có những tính chất khác nhau khi nó ở trạng thái âm
hay dương.
Ví dụ như cú đánh thọc sâu mang tính dương nhiều hơn, nó mạnh mẽ, và đánh
xuyên qua mục tiêu. Trong khi bàn tay chìm lại mang tính âm nhiều hơn, nó chìm vào
trong mục tiêu và di chuyển mọi thứ trong đó. Cả hai cú đánh bằng bàn tay này để gây
ra tổn thương nhưng theo những cách khác nhau. Nhìn chung âm thường được xem là
mềm mại, nhẹ nhàng, nữ tính, và thụ động hơn trong sự bộc lộ năng lượng trong khi
dương thì thể hiện trực tiếp, công kích, mang tính đực, và thô ráp hơn.
Thực ra thì không thực sự cần thiết để chia ra làm hai loại; mọi sự biểu hiện âm
đều có những mặt dương trong nó và ngược lại. Cho nên trong biểu tượng âm/dương
thái cực, cho dù biểu tượng âm hay dương đều có một phần ngược lại nằm trong nó.
Và sự cân bằng là mạnh nhất, khi mà những mặt biểu hiện của năng lượng này kết
hợp tốt với nhau.
Vị trí hay hình dạng của bàn tay, cánh tay hay cẳng chân đều có ảnh hưởng đến
đặc tính âm hay dương của chuyển động cũng như là sự chủ đích, tình trạng cơ thể
(mức độ thả lỏng), và trình độ của người võ sinh. Tất cả các yếu tố này tạo nên một
tác động tổng thể lên sự biểu hiện âm hay dương của kỹ thuật đang thực hiện. Thường
Không có gì phải nghi ngờ khi nói rằng niêm thủ là bài tập quan trọng nhất trong Vĩnh
Xuân, khi mà nó được hiểu đúng cách. Nhiều người dường như có những hiểu biết sai
lệch về mục đích bài tập này. Một số sử dụng nó như một công cụ để tập dợt cho trận
chiến hay thậm chí để đập nhau với võ sinh khác. Những suy nghĩ này tuyệt đối nên
tránh. Niêm thủ không bao giờ được thiết kế nhằm với mục đích đó. Nếu bạn muốn
chiến đấu tốt nhất nên dùng một số dụng cụ bảo vệ và vũ khí! Niêm thủ có một mục
đích lớn hơn nhiều so với chuyện so sánh xem kỹ năng của ai tốt hơn. Với bài tập
niêm thủ, người võ sinh sẽ được học những kỹ năng sâu sắc và thiết yếu của năng
lượng âm về việc kết nối với người khác. Việc tập luyện nhằm phát triển năng lực
lắng nghe chuyển động và phản ứng lại nó theo một cách sáng tạo của riêng bạn. Khi
tập luyện niêm thủ đúng cách bạn sẽ tham gia cùng người khác tại một mức độ tâm
linh sâu sắc và cùng trải nghiệm về sự thống nhất của một thế giới siêu hình.
Với một thái độ đúng trong việc tập luyện niêm thủ, người tập sẽ biểu hiện một
sự bình an. Biểu hiện này sẽ mở ra một lời mời với người bạn tập cùng tham gia tạo
nên một sự nối kết và điều này sẽ dạy cho cả hai sự tinh tế sâu sắc của việc hiện diện
trong giây phút hiện tại.Trong khi tập luyện niêm thủ bạn sẽ học cách vượt qua sự
huyên thuyên vô tận của đầu óc để đạt đến trạng thái Mu-Shin1 và đánh thức khả năng
kết nối với những gì đang xảy ra để sáng tạo nên những phản ứng hoàn hảo.
1. Học một ngôn ngữ mới.
Một hình thức ẩn dụ hay nhất nói về những điều mà niêm thủ sẽ dạy bạn là việc
học nói một ngôn ngữ mới. Và điều này không khác gì với việc bạn tập luyện niêm
thủ. Bạn đang học để nói chuyện bằng ngôn ngữ của chuyển động chứ không phải âm
thanh. Bạn phải hiểu được những di chuyển đó được thực hiện như thế nào và học
cách lắng nghe những di chuyển đó để hiểu được bản thân phải di chuyển như thế nào
nhằm phản ứng lại với những di chuyển đó. Nếu bạn học nói một ngôn ngữ khác bạn
cũng phải đi qua các giai đoạn phát triển để đạt được những kỹ năng cho ngôn ngữ
mới. Quá trình đó cũng tương tự như trong tập luyện niêm thủ. Để được tập niêm thủ
bạn phải thành thạo các kỹ thuật trước. Kỹ thuật như những từ đơn, việc đầu tiên khi
bạn học một ngôn ngữ mới là nhớ các từ như: cái ghế, cái nhà, con chó, con mèo,
chạy, nhảy… Những từ này là công cụ để bạn sử dụng nhằm thể hiện suy nghĩ của
bản thân với ngôn ngữ mới.
Các kỹ thuật của bạn cũng là những công cụ bạn sử dụng để thể hiện mình với
ngôn ngữ của chuyển động. Một khi bạn đã nhớ các từ một cách tương đối bạn sẽ học
các nguyên tắc tạo ra các sự kết hợp một cách đúng đắn giữa các từ này để tạo ra các
Một kết quả đáng tiếc xuất phát từ sự hiểu sai về bài tập mấu chốn của Vĩnh
Xuân là rất nhiều võ sinh của môn võ này tập luyện niêm thủ mà chưa hề có sự trải
nghiệm bài tập với khí như một mục đích chính. Với những người võ sinh ở phương
Tây bài tập niêm thủ phần lớn trở thành một bài tập đơn thuần về sự chuyển động vật
lý hơn là nhằm một sự phát triển và bộc lộ của khí.
Xuyên suốt quá trình tập luyện Vĩnh Xuân ta thấy rằng cùng với tập niêm thủ
người võ sinh học cách điều khiển và bộc lộ năng lượng của mình từ các bài quyền và
Sự trao đổi năng lượng xảy ra trong bài tập lăn tay này là rất quan trọng khi ở
các trình độ cao cấp hơn của kỹ năng này. Vị trí tay phục thủ sẽ dẫn hay tập hợp năng
lượng hiện có ở tay tán thủ ở bạn tập. Bằng việc học cách đọc và cảm nhận với sự
mềm mại, sâu sắc của khí bạn sẽ có thể tìm thấy trong bài tập lăn tay những kẽ hở mà
đối phương sẽ mắc phải. Những kẽ hở này là lời mời để bạn phá vỡ sự lăn tay và thực
hiện một đòn tấn công. Sau đó, cùng với việc anh ta phản ứng lại với đòn tấn cồn của
bạn thì bạn cũng phả ứng lại với sự phản ứng của anh ta như trong một cuộc nói
chuyện. Sự trao đổi chảy và tiến triển một cách tự nhiên và không thể dự đoán trước
được.
Trạng thái Mu-Shin của sự tỉnh thức nên được gợi lện như một phần của bài tập
niêm thủ. Sự nhịp nhàng, mềm mại của bài tập lăn tay sẽ giúp ích cho sự chuyện đổi
trạng thái này. Trong trạng thái này bộ não sẽ được tự do để cảm nhận được những
điều đang xảy ra trong hiện tại. Sẽ không có một sự phiên dịch hay giải thích bởi con
khỉ nhiều chuyện trong đầu bạn được thực hiện. Với trạng thái tỉnh thức này một sự
kết nối mạnh mẽ và hiểu biết của bộ não tiềm thức sẽ được tự do thể hiện, phản ứng
và sáng tạo với những sự yêu cầu của giây phút hiện tại. Cùng với việc hai người kết
hợp trong một dòng chảy của sự trao đổi, họ hòa vào thành một thể của sự thống nhất
của sự sống.
Nhiều võ sinh Vĩnh Xuân chỉ phát triển một số mưu mẹo mà họ sử dụng lên
bạn tập như những pha ghi điểm. Và thường thì những mưu mẹo này sẽ không hiệu
Trong quá trình tiến triển, sau khi tập xong bài mộc nhân pháp người võ sinh sẽ
tập qua bài lục điểm bán côn. Một số võ đường không nhấn mạnh đến bài này và thậm
chí không dạy bài này. Có lẽ bởi vì họ cảm thấy đây là một thứ vũ khí đã lỗi thời, quá
dài và quá vướng víu cho những người hiện đại. Hoặc cũng có lẽ bởi vĩ trong lịch sử
Vĩnh Xuân họ thấy rằng trường côn được thêm bởi các thế hệ sau chứ không phải bởi
lão sư Ngũ Mai. Một số lại cho rằng trường côn là dựa trên một hệ thống kung fu khác
chứ không phải Vĩnh Xuân. Các quan niệm này đều sai lầm.
Trường côn có nguồn gốc từ Thiếu Lâm nhưng sau đó cũng là Vĩnh Xuân.
Trong khi tôi ở Trung Quốc, tôi đã nói chuyện rất nhiều lần với một lão sư phụ tập
luyện Vĩnh Xuân ở công viên, và không với một ngoại lệ nào Vĩnh Xuân được xem
như là một nhánh của kung fu Thiếu Lâm. Thậm chí ngày nay, Vĩnh Xuân vẫn có
những liên hệ mật thiết với Thiếu Lâm Trung Hoa.
Chi Kwun hay bài tập bám dính với cây côn thách thức và phát triển một cách
mạnh mẽ độ nhạy và kỹ năng lắng nghe nội lực của người võ sinh. Thêm vào đó, bài
tập chỉ ra các huyệt đạo trên cơ thể cơ thể khi bị vỗ vào với năng lượng tại một đầu
của cây côn sẽ cho đối thủ bất tỉnh. Một số nguyên tắc quan trọng khi học cách sử
dụng khí với vũ khí là: đầu tiên là thực hiện bài tập một cách chính xác, điều này sẽ
làm cho năng lượng tập hợp trên cánh tay. Thứ hai là học cách tạo ra những rung động
đặc trưng dọc theo chiều dài cây côn. Thứ ba là sử dụng sự rung động và trau chuốt nó
với mỗi điểm trong sáu cú đánh của bài tập. Nó cũng bao gồm việc học kỹ thuật tiêu
chỉ với cây gậy, như vậy ta có thể nghe thấy khi bắn dọc theo chiều dài cây gậy và
được phóng thích ra khỏi đầu bên
kia của cây gậy. Thứ tư là học
cách đặt chủ đích lắng nghe hay
khí lên vũ khí của bản thân nhằm
cảm nhận được vũ khí của người
khác đang trượt hay di chuyển
dọc theo cây gậy và cũng để cảm
nhận khi mà một đầu của cây gậy
tạo nên một tiếp xúc gì đó. Kỹ
năng này thỉnh thoảng được
những võ sinh cao cấp thực hiện
Sau khi đã luyện tập thành thạo với bài mộc nhân pháp và lục điểm bán côn,
giai đoạn cuối cùng của kỹ năng nội công cao cấp trong Vĩnh Xuân được giới thiệu
thông qua bài bát trảm đao. Vũ khí này không phải chỉ duy nhất Vĩnh Xuân mới có.
Tuy nhiên Vĩnh Xuân có một cách sử dụng độc đáo đối với loại vũ khí này. Bài tập
này rõ ràng là một sự mở rộng của toàn bộ hệ thống võ thuật Vĩnh Xuân. Những
Với những người đã đầu thời gian và công sức đọc hết cuốn sách này chắc chắn
sẽ có rất nhiều nghi vấn. Nghi vấn chính là sự bắt đầu của khôn ngoan và hiểu biết.
Tôi xin trân trọng mời bạn đặt những câu hỏi nhưng nghi ngờ thì phải đi kèm với sự
tìm kiếm, thẩm tra để đạt được một sự hiểu biết giàu có hơn và hoàn thiện hơn. Nếu
có nhưng điều gì được giới thiệu trong cuốn sách mà lạ lẫm, mới mẻ hay làm bạn bối
rối thì tôi thỉnh cầu bạn hãy giữ cho đầu óc mình được mở rộng với những khả năng
có thể của việc sử dụng năng lượng. Với những ai trước đó đã bắt đầu đi vào thế giới
của nội công, tôi khuyến khích bạn hay tiếp tục phát triển những kỹ năng của mình.
Hi vọng rằng cuốn sách này sẽ cung cấp thêm thông tin cho bạn và giúp bạn đi xa hơn
trong quá trình trải nghiệm cũng như phát triển của mình.
Vĩnh Xuân là một môn kung fu cao cấp. Các chuyển động vật lý của nó rất hiệu
quả và thực dụng. Và bây giờ, hy vọng bạn cũng thấy được nội công Vĩnh Xuân cũng
rất hiệu quả và thực dụng . Để có thể bắt đầu trải nghiệm những kỹ năng sâu sắc và
phong phú này, tất cả những gì bạn cần làm là bắt đầu những bước đi đầu tiên trên
một con đường dài. Khí được học thông qua việc trải nghiệm, một người hướng dẫn
đường thông thạo sẽ giúp ích cho bạn, và ở những cấp độ cao thì việc hướng dẫn này
trở nên rất cần thiết, nhưng bất kỳ ai cũng có thể bắt đầu bằng cách tự bước đi những
bước đi đầu tiên vào thế giới của nội công. Và cũng có những kẻ lừa bịp đang tự xưng
là có những kỹ năng lạ thường và khó có thể thẩm tra được. Theo kinh nghiệm của tôi
thì những người này chẳng bao giờ thực hiện được những kỹ năng đó. Những gì tôi
đưa ra trong cuốn sách đều là sự thật, chúng là những kỹ năng nội công có thể chứng
minh được và là những thành phần quan trọng của toàn bộ môn võ Vĩnh Xuân. Mong
muốn của tôi là đưa những người tập Vĩnh Xuân xích lại nhau hơn trong một sự hài
hòa, nhằm chia sẻ những hiểu biết chung về môn võ tuyệt vời này. Cuốn sách này
được viết nhằm một nỗ lực để chia sẻ, và hy vọng nó sẽ là một nguồn cảm hứng để
những người khác cùng chia sẻ những gì họ biết.
Sinh ra ở New Zealand, Scott Baker bắt đầu việc tập luyện Vĩnh Xuân của
mình vào năm 12 tuổi. Anh theo học sư phụ Tam Hung Fun ở Hồng Công và dưới sự
hướng dẫn trực tiếp của sư phụ Peter Yu. Scott tập luyện một cách chuyên cần trong
nhiều năm và sau khi đi nhiều nơi anh cảm thấy cẩn phải kiểm tra khả năng kung fu
của mình. Anh đã ghé thăm và đề nghị thử sức với rất nhiều vị võ sư của các môn
phái khác, và họ đã đồng ý đọ sức với anh. Scott chưa bao giờ thất vọng và đã viết thư
kể về những trận chiến này cho sư phụ của mình. Sư phụ Peter Yu cũng đã đọc một số
lá thư này cho các sư huynh đệ của anh tại võ đường. Ở tuổi 22, Scott bắt đầu mạo
hiểm đi ra thế giới và anh đã đến Mỹ. Một lần nữa anh lại thử sức với các vị sư phụ ở
đây và đã bị thu hút bởi những cuộc canh tranh toàn diện. Anh bắt đầu tập luyện như
những võ sĩ quyền anh tự do (kickboxer) và chiến đấu một cách thành công xuyên
suốt miền Tây nước Mỹ. Cùng lúc đó Scott đang theo học tại trường đại học Brigham
Young tại Utah để lấy bằng Ph.D trong lĩnh vực triết học, và đã hoàn thành vào nằm
1995.
Chẳng bao lâu sau khi đến Mỹ, Scott được đề nghị dạy Vĩnh Xuân cho những
người bạn thân của mình. Cộng với việc dạy võ riêng ở nhà và dạy công cộng anh
cũng được mời về dạy các nhân viên công lực và quân đội trong việc sử dụng các kỹ
thuật không mang tính tiêu diệt và cả các kỹ thuật mang tính tiêu diệt. Trong năm
1998 Scott di chuyển đến Chicago và tiếp tục dạy Vĩnh Xuân và thường đi thực hiện
các buổi seminar về kỹ năng nội công trong Vĩnh Xuân. Như một phần công việc của
mình, là một người chuyên tư vấn về kỹ năng lãnh đạo và quản trị quốc tế Scott đã
đến Trung Quốc và được thử sức với rất nhiều vị sư phụ của nhiều môn kung fu khác
nhau ở đây. Một trong những vị sư phụ tài giỏi nhất mà anh đã được gặp là sư phụ
Yang, một vị lão sư Thái Cực Quyền và ông ấy đã liên tục khen ngợi sư phụ Baker
một cách riêng tư cũng như công khai rằng: “… Scott là một võ sư người nước ngoài
tập kung fu Trung Hoa giỏi nhất mà tôi đã từng gặp…” Đây thực sự là một lời khen
tuyệt vời.
Hiện sư phụ Baker đang là chủ tịch hiệp hội Vĩnh Xuân (Authentic Wing Chun
Kung Fu) ở các bang Maine, Texas, Utah và ở Đức.
Để biết thêm thông tin chi tiết xin vui lòng liên hệ sư phụ Scott Baker tại website:
www.wingchungkungfu.com