You are on page 1of 264

Th.

s ĐỖ MINH TUÂN

ân
Tu
TÀI LIỆU LUYỆN THI ĐẠI HỌC
h
in
M


.
Th

MÔN TOÁN

NAM ĐỊNH, NĂM 2009


Lời nói đầu

Trong những năm gần đây, đề thi đại học đã trở nên cơ bản hơn trước rất nhiều , không
còn tính đánh đố cũng như bắt học sinh phải nhớ nhiều những mẹo rất lặt vặt. Một
số tài liệu giảng dạy rất hay ngày trước như "Các bài giảng luyện thi môn Toán", "Bộ

n
đề thi tuyển sinh" chỉ còn lại một ít giá trị thực tiễn của nó. Chắt lọc những tài liệu

â
Tu
này, bám sát những đề thi tuyển sinh những năm gần đây (Từ năm 2002-2010) cộng với
những kinh nghiệm trong thực tiễn giảng dạy luyện thi của mình (có tham khảo một số
bài giảng ở những trang web dạy học) tôi biên soạn tài liệu này mục đích chính để mình

h
giảng dạy một cách bài bản. in
M
Tôi nghĩ rằng tài liệu này sẽ có ích đối với những người dạy toán, cũng như những bạn
ngấp nghé cổng trường Đại học.

Tài liệu này gồm 12 chuyên đề (vẫn còn thiếu)


1. Phương trình đại số.


2. Phương trình lượng giác.
.
Th

3. Phương trình chứa căn và dấu giá trị tuyệt đối.


4. Hệ phương trình đại số
5. Giải tích tổ hợp
6. Hình phẳng tọa độ
7. Giới hạn
8. Bất đẳng thức
9. Hàm số và đồ thị
10. Hình học không gian tọa độ
11. Tích phân và ứng dụng
12. Số phức
Vì số lượng các chuyên đề lớn nên không thể tránh khỏi những lỗi đánh máy, lỗi tính
toán sai, ... Mong các bạn lượng thứ, mọi góp ý xin gửi về:
Th.s Đỗ Minh Tuân.
Trường CĐSP Nam Định, 813 đường Trường Chinh, TP Nam Định
Email: xuxutit@gmail.com
Mobile: 0982843882.
—————————————
Chúc các bạn thành công trong kỳ thi đại học sắp tới!
Nam Định, ngày 20 tháng 06 năm 2010
Tác giả

Đỗ Minh Tuân

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 2 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
Mục lục Mục lục

Mục lục

Lời nói đầu 2

1 Phương trình đại số 8

â n
1.1 Lý thuyết về đa thức . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 8

Tu
1.1.1 Phân tích đa thức thành nhân tử . . . . . . . . . . . . . . . . . . 8
1.1.2 Tính giá trị một đa thức, phân thức tại điểm lẻ . . . . . . . . . . 9

h
1.2 Phương trình bậc nhất . . . . . . . . . . . . .
in . . . . . . . . . . . . . . . 9
1.2.1 Phương pháp giải . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 9
M
1.2.2 Các ví dụ . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 9
1.3 Phương trình bậc hai . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 10

1.3.1 Phương pháp giải . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 10


1.4 Phương trình bậc 3 . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 14
.

1.4.1 Tính chất của đa thức . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 14


Th

1.4.2 Đa thức bậc 3 . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 14


1.4.3 Các ví dụ . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 15
1.5 Phương trình bậc 4 . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 16
1.5.1 Dạng tổng quát . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 16
1.5.2 Các dạng của phương trình bậc 4 . . . . . . . . . . . . . . . . . . 17
1.5.3 Các ví dụ . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 18
1.6 Dấu của đa thức . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 20
1.6.1 Đa thức bậc 1 - bậc 2 . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 20
1.6.2 Đa thức - Phân thức tổng quát . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 24
1.6.3 Giải hệ bất phương trình . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 26
1.7 Bài tập . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 27

2 Phương trình lượng giác 32


2.1 Các kiến thức cơ bản . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 32
2.1.1 Công thức liên hệ giữa các hàm lượng giác . . . . . . . . . . . . . 32
2.1.2 Các công thức của các góc liên hệ với α . . . . . . . . . . . . . . 32
2.1.3 Bảng dấu của các hàm lượng giác . . . . . . . . . . . . . . . . . . 33
2.1.4 Bảng các giá trị lượng giác . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 33
2.1.5 Công thức lượng giác của tổng, hiệu . . . . . . . . . . . . . . . . 33
2.1.6 Công thức cộng lượng giác . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 34
2.1.7 Công thức biến đổi tích thành tổng . . . . . . . . . . . . . . . . . 34
2.1.8 Công thức góc nhân đôi, nhân ba - Công thức hạ bậc . . . . . . . 34
x
2.1.9 Công thức tính sin x, cos x, tan x, cot x theo t = tan . . . . . . 35
2
2.1.10 Bài tập . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 35

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 3 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
Mục lục Mục lục

2.2 Các phương trình lượng giác cơ bản . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 36


2.2.1 Phương trình sin x = m . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 36
2.2.2 Phương trình cos x = m . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 36
2.2.3 Phương trình tan x = m, cot x = m . . . . . . . . . . . . . . . . . 36
2.2.4 Các ví dụ . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 37
2.2.5 Bài tập . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 38
2.3 Các phương trình lượng giác khác . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 39
2.3.1 Phương trình a sin x + b cos x = c . . . . . . . . . . . . . . . . . . 39
2.3.2 Phương trình đẳng cấp chứa sin và cos . . . . . . . . . . . . . . . 40
2.3.3 Đại số hóa phương trình lượng giác . . . . . . . . . . . . . . . . . 41
2.3.4 Phương trình đối xứng sin, cos . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 41
2.3.5 Phân tích thành nhân tử . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 42

n
2.3.6 Sử dụng bất đẳng thức . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 43

â
Tu
2.3.7 Loại nghiệm không thích hợp . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 44
2.3.8 Bài tập . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 44

h
in
3 Phương trình chứa căn và dấu giá trị tuyệt đối 49
M
3.1 Phương trình chứa dấu giá trị tuyệt đối . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 49
3.1.1 Kiến thức cần nhớ . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 49

3.1.2 Các dạng bài tập . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 49


3.1.3 Các ví dụ . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 50
3.2 Phương trình chứa căn thức . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 51
.
Th

3.2.1 Các dạng bài tập . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 51


3.2.2 Các ví dụ . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 52
3.3 Bất phương trình chứa dấu giá trị tuyệt đối . . . . . . . . . . . . . . . . 53
3.3.1 Dạng cơ bản . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 53
3.3.2 Các ví dụ . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 53
3.4 Bất phương trình chứa căn thức . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 53
3.4.1 Dạng cơ bản . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 53
3.4.2 Các ví dụ . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 54
3.5 Bài tập . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 55

4 Hệ phương trình đại số 59


4.1 Hệ phương trình bậc nhất . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 59
4.1.1 Hệ phương trình bậc nhất hai ẩn . . . . . . . . . . . . . . . . . . 59
4.1.2 Hệ phương trình bậc nhất ba ẩn . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 60
4.1.3 Hệ phương trình bậc nhất bốn ẩn . . . . . . . . . . . . . . . . . . 60
4.2 Hệ phương trình bậc nhất - bậc hai: . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 61
4.3 Hệ phương trình đẳng cấp bậc 2: . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 62
4.3.1 Phương trình đẳng cấp bậc 2 . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 62
4.3.2 Hệ phương trình đẳng cấp bậc 2 . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 63
4.4 Hệ đối xứng . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 65
4.4.1 Hệ đối xứng loại I: . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 65
4.4.2 Hệ đối xứng loại II: . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 66
4.5 Hệ phương trình tổng quát . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 69
4.6 Bài tập . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 71

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 4 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
Mục lục Mục lục

5 Giải tích tổ hợp 77


5.1 Khái quát chung . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 77
5.2 Kiến thức cơ bản . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 77
5.2.1 Quy tắc cộng - nhân . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 77
5.2.2 Tổ hợp - chỉnh hợp - hoán vị . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 78
5.2.3 Công thức nhị thức Newton . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 79
5.3 Các ví dụ . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 79
5.4 Bài tập . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 82

6 Hình phẳng tọa độ 85


6.1 Véc tơ, điểm, đường thẳng . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 85
6.1.1 Kiến thức cơ bản . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 85

n
6.1.2 Dạng bài . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 86

â
Tu
6.2 Đường tròn . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 91
6.2.1 Kiến thức cơ bản . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 91
6.2.2 Các dạng bài . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 93

h
6.3 Ba đường Conic . . . . . . in. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 100
M
6.3.1 Kiến thức chung về 3 đường Conic . . . . . . . . . . . . . . . . . 100
6.3.2 Elip . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 101

6.3.3 Hyperbol . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 107


6.3.4 Parabol . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 111


6.4 Bài tập . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 114
.
Th

7 Giới hạn 126


7.1 Giới hạn dãy số . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 126
7.1.1 Các tính chất cơ bản của giới hạn . . . . . . . . . . . . . . . . . . 126
7.1.2 Các ví dụ . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 127
7.2 Giới hạn hàm số . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 128
7.2.1 Giới hạn cơ bản . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 128
7.2.2 Phương pháp tính giới hạn . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 129
7.2.3 Các ví dụ . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 129
7.3 Bài tập . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 132

8 Bất đẳng thức 135


8.1 Các bất đẳng thức cơ bản . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 135
8.2 Bất đẳng thức Cauchy . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 138
8.2.1 Tìm min tổng, max của tích . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 138
8.2.2 Bất đẳng thức đối xứng . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 140
8.2.3 Cực trị có điều kiện . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 144
8.3 Bất đẳng thức Bunhiacopxki . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 147
8.4 Bất đẳng thức Cauchy - Schwarz . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 148
8.5 Bài tập . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 150

9 Hàm số và đồ thị 153


9.1 Khảo sát và vẽ đồ thị hàm số . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 153
9.1.1 Kiến thức cần nhớ . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 153
9.1.2 Các bước khảo sát hàm số . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 156

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 5 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
Mục lục Mục lục

9.1.3 Hàm đa thức . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 156


9.1.4 Hàm phân thức . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 158
9.2 Cực trị và tiệm cận của hàm số . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 159
9.2.1 Quy tắc tìm cực đại và cực tiểu của hàm số . . . . . . . . . . . . 159
9.2.2 Cực trị hàm số . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 160
9.2.3 Các bài toán tiệm cận . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 163
9.2.4 Củng cố kiến thức . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 166
9.3 Giá trị lớn nhất, nhỏ nhất của hàm số . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 168
9.3.1 Kiến thức cơ bản . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 168
9.3.2 Các bài toán đơn thuần . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 169
9.3.3 Bài toán giá trị lớn nhất, nhỏ nhất chứa tham số . . . . . . . . . 171
9.3.4 Phương pháp miền giá trị của hàm số . . . . . . . . . . . . . . . . 173

n
9.3.5 Phương pháp chiều biến thiên . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 175

â
Tu
9.3.6 Củng cố kiến thức . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 177
9.4 Viết phương trình tiếp tuyến đồ thị . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 178

h
9.4.1 Kiến thức cần nhớ . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 178
in
9.4.2 Tiếp tuyến với đường cong tại điểm M . . . . . . . . . . . . . . . 178
M
9.4.3 Tiếp tuyến với đường cong đi qua điểm M . . . . . . . . . . . . . 179
9.4.4 Lớp các bài toán về sự tiếp xúc rất đa dạng . . . . . . . . . . . . 180

9.4.5 Củng cố kiến thức . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 181


9.5 Xác định điểm thỏa mãn điều kiện cho trước . . . . . . . . . . . . . . . . 182
9.5.1 Kiến thức cơ bản . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 182
.
Th

9.5.2 Tìm điểm không thuộc mọi đường cong trong họ y = f (x, m) . . . 184
9.6 Sự tương giao . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 186
9.6.1 Kiến thức cơ bản . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 186
9.6.2 Sự tương giao của hàm đa thức với trục Ox . . . . . . . . . . . . 187
9.6.3 Sự tương giao của hàm phân thức . . . . . . . . . . . . . . . . . . 189
9.6.4 Củng cố kiến thức . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 191
9.7 Sự tiếp xúc của 2 đường cong . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 193
9.7.1 Kiến thức cơ bản . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 193
9.7.2 Các ví dụ . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 193
9.7.3 Củng cố . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 196
9.8 Biện luận số nghiệm bằng đồ thị . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 197
9.8.1 Kiến thức cơ bản . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 197
9.8.2 Các ví dụ . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 198
9.9 Bài tập . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 201

10 Hình không gian tọa độ 208


10.1 Kiến thức cơ bản . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 208
10.1.1 Véctơ và phép toán véctơ trong không gian . . . . . . . . . . . . . 208
10.1.2 Mặt phẳng trong không gian . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 209
10.1.3 Đường thẳng trong không gian . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 210
10.1.4 Vị trí tương đối . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 211
10.1.5 Chùm mặt phẳng . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 211
10.1.6 Góc . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 212
10.1.7 Khoảng cách . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 212
10.1.8 Diện tích, thể tích . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 213

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 6 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
Mục lục Mục lục

10.1.9 Một số dạng toán về mặt phẳng và đường thẳng . . . . . . . . . . 214


10.1.10 Mặt cầu . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 216
10.2 Véc tơ, điểm . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 217
10.3 Phương trình mặt phẳng . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 221
10.4 Phương trình đường thẳng . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 224

11 Tích phân 226


11.1 Vi phân . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 226
11.1.1 Định nghĩa . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 226
11.1.2 Các tính chất . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 226
11.1.3 Bảng đạo hàm các hàm số sơ cấp thường gặp . . . . . . . . . . . 226
11.2 Nguyên hàm và tích phân bất định . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 227

n
11.2.1 Định nghĩa . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 227

â
Tu
11.2.2 Các tính chất . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 227
11.2.3 Bảng nguyên hàm các hàm số sơ cấp thường gặp . . . . . . . . . 228
11.3 Các phương pháp tính tích phân . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 229

h
in
11.3.1 Phép đổi biến số . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 229
M
11.3.2 Tích phân từng phần . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 231
11.3.3 Tích phân hàm phân thức . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 232

11.4 Tích phân xác định . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 234


11.5 Ứng dụng của tích phân . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 235


11.5.1 Tính diện tích . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 235
.
Th

11.5.2 Tính thể tích vật thể tròn xoay . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 236


11.6 Bài tập . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 237

12 Số phức 259
12.1 Kiến thức cơ bản . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 259
12.1.1 Các kiến thức chung . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 259
12.1.2 Các phép toán trên số phức . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 259
12.2 Các dạng bài tập . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 260
12.2.1 Thực hiện các phép toán . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 260
12.2.2 Khai căn bậc 2 . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 260
12.2.3 Giải phương trình đại số và các vấn đề liên quan . . . . . . . . . . 262
12.2.4 Biểu diễn số phức trên mặt phẳng . . . . . . . . . . . . . . . . . . 263
12.2.5 Chứng minh đẳng thức tổ hợp . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 263
12.3 Bài tập . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 263

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 7 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
Chương 1. Phương trình đại số

Chương 1

Phương trình đại số

â n
1.1 Lý thuyết về đa thức

Tu
1.1.1 Phân tích đa thức thành nhân tử

h
in
+) Nếu P (x) là một đa thức bậc 2 có 2 nghiệm x1 , x2 thì P (x) = a.(x − x1 ).(x2 ) (a là
M
hệ số bậc cao nhất của P (x)).
+) Tổng quát: Nếu P (x) là một đa thức bậc n có đủ n nghiệm x1 , x2 , · · · , xn thì

P (x) = a(x − x1 )(x − x2 ) · · · (x − xn )


.
Th

+) Một đa thức P (x) bất kỳ bao giờ cũng phân tích thành tích những đa thức bậc nhất
và đa thức bậc 2 (vô nghiệm).

Ví dụ 1.1: Phân tích các đa thức sau thành nhân tử:

a) P (x) = 2x2 − 5x + 2.

b) P (x) = −3x2 + 12x − 12

c) P (x) = 4x3 − 4x2 − 7x − 2.

d) P (x) = 6x3 − 13x2 + 4x + 3

1
Giải: a) P (x) có a = 2, x1 = 2, x2 =
2
!
1
nên P (x) = 2(x − 2) x − = (x − 2)(2x − 1).
2

b) P (x) có nghiệm kép x = 2 nên P (x) = −3(x − 2)2 .

1
c) P (x) có a = 4 và 2 nghiệm x = − và x = 2???
2
Chú ý: P (x) là đa thức bậc 3 nhưng lại chỉ có 2 nghiệm. Nên sẽ có một nghiệm là
nghiệm kép. Tốt nhất trong trường hợp này ta dùng lược đồ Hoocne để giải quyết.
!2
1
Kết quả: P (x) = 4 x + (x − 2).
2

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 8 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
1.2. Phương trình bậc nhất Chương 1. Phương trình đại số

1 3
d) P (x) có a = 6 và 3 nghiệm x = 1, x = − , x =
3 2
! !
1 3
P (x) = 6(x − 1). x + x− = (x − 1)(3x + 1)(2x − 3).
3 2

1.1.2 Tính giá trị một đa thức, phân thức tại điểm lẻ
Cách làm: Nhập hàm, sử dụng tính năng CALC của máy 570ES.

Ví dụ 1.2: Tính giá trị biểu thức:


√ √

n
a) y = x3 − 3x2 − x − 1 tại x = 1 − 3 và x = 1 + 3

â
Tu
x2 − x − 1 √ √
b) y = tại x = 3 + 2 và x = 3 − 2
2x + 3

h
√ √
Giải: a) x = 1 − 3 ⇒ y = −4 + 3 in
√ √
M
x = 1 + 3 ⇒ y = −4 − 3

√ 43 + 31 2
b) x = 3 + 2 ⇒ y =

73

√ 43 − 31 2
.

x=3− 2⇒y =
Th

73

1.2 Phương trình bậc nhất


1.2.1 Phương pháp giải
☞ Dạng của phương trình: ax + b = 0

☞ Cách giải:

➤ Với a = 0, b = 0: Phương trình nghiệm đúng ∀x ∈ R


➤ Với a = 0, b 6= 0: Phương trình vô nghiệm.
b
➤ Với a 6= 0 Phương trình có nghiệm duy nhất x = −
a

1.2.2 Các ví dụ
Ví dụ 1.3: Giải và biện luận phương trình: (m2 − 1)x + m − 1 = 0

Giải: - Nếu m2 − 1 = 0 ⇔ m = ±1.


+) Với m = 1 phương trình trở thành: 0x + 0 = 0. Phương trình nghiệm đúng ∀x ∈ R.
+) Với m = −1 phương trình trở thành: 0x − 2 = 0. Phương trình vô nghiệm.
- Nếu m2 − 1 6= 0 ⇔ m 6= ±1.
1
Phương trình có nghiệm duy nhất: x = −
m+1

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 9 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
1.3. Phương trình bậc hai Chương 1. Phương trình đại số

Ví dụ 1.4: Tìm điểm cố định của họ đường thẳng:(dm ) : y = (m − 2)x + 2m − 3

Giải: Gọi (x0 , y0 ) là điểm cố định của (dm )


⇒ y0 = (m − 2)x0 + 2m − 3 ∀m
⇔ m(x0 + 2) − 2x0 − 3 − y0 = 0 ∀m
 
x0 + 2 = 0 x0 = −20
⇔ ⇔
−2x0 − 3 − y0 = 0 y0 = 1

Vậy điểm cố định của họ (dm ) là điểm A(−2; 1)

1.3 Phương trình bậc hai

â n
Tu
1.3.1 Phương pháp giải
☞ Dạng của phương trình: ax2 + bx + c = 0.

h
☞ Biện luận:
in
M
➢ Nếu a = 0: phương trình bậc nhất

➢ Nếu a 6= 0: ∆ = b2 − 4ac hoặc ∆′ = b′2 − ac.


+) Nếu ∆ < 0: Phương trình vô nghiệm.
.

b b′
Th

+) Nếu ∆ = 0: Phương trình có nghiệm kép x1 = x2 = − = −


2a a
+) Nếu ∆ > 0: Phương trình có 2 nghiệm phân biệt
√ √
−b± ∆ − b′ ± ∆ ′
x1,2 = =
2a a

☞ Nhẩm nghiệm:

c
➢ Nếu a + b + c = 0 thì phương trình có 2 nghiệm: x1 = 1, x2 =
a
c
➢ Nếu a − b + c = 0 thì phương trình có 2 nghiệm: x1 = −1, x2 = −
a
☞ Phân tích một tam thức bậc 2 thành nhân tử.
Giả sử f (x) = ax2 + bx + c có 2 nghiệm x1 , x2 thì f (x) = a(x − x1 )(x − x2 ).
1
Ví dụ: f (x) = 2x2 − 5x + 2 có 2 nghiệm x1 = 2, x2 =
2
1
nên f (x) = 2(x − 2)(x − ) = (x − 2)(2x − 1).
2
☞ Định lý Vi-et: Giả sử x1 , x2 là 2 nghiệm của phương trình thì ta có:


 b
 x1 + x2 = −
a

 c
 x1 x2 =
a

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 10 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
1.3. Phương trình bậc hai Chương 1. Phương trình đại số

☞ Định lý Vi-et đảo:



x+y =S
Nếu , x, y là 2 nghiệm của phương trình:
x.y = P

X 2 − S.X + P = 0

☞ Dấu của nghiệm:



 ∆>0
➢ Pt có 2 nghiệm phân biệt dương ⇔ S>0

P >0

 ∆>0

n
➢ Pt có 2 nghiệm phân biệt âm ⇔

â
S<0

Tu
P >0
➢ Pt có 2 nghiệm trái dấu: P < 0.

h
➢ Pt có nghiệm dương tương in
 đương với phương trình có 2 nghiệm dương hoặc
M
max(x1 , x2 ) > 0
có 2 nghiệm trái dấu ⇔
∆≥0


−b + ∆

 Nếu a > 0
Ở đó max (x1 , x2 ) =  2a√
−b − ∆
Nếu a < 0
.
Th

2a
Hoặc ta có thể xét 2 trường hợp:
- Phương trình có 2 nghiệm dương (không cần phân biệt) hoặc có một nghiệm

 ∆≥0
bằng không, một nghiệm dương ⇔ S>0

P ≥0
- Phương trình có 2 nghiệm trái dấu ⇔ P < 0.
➢ Phương trình có nghiệm âm ta làm tương tự như trên:
 
 ∆≥0 

 S<0 ∆≥0
⇔  ⇔
 P ≥0 min (x1 , x2 ) < 0
P <0
 √
−b − ∆
 Nếu a > 0
Ở đó min (x1 , x2 ) =  2a√
−b + ∆
Nếu a < 0
2a
☞ So sánh nghiệm với một số:

➢ α ∈ (x1 , x2 ) ⇔ a.f (α) < 0.



∆≥0
➢ α∈/ [x1 , x2 ] ⇔
a.f (α) > 0

 ∆>0
➢ x1 < x2 < α ⇔ a.f (α) > 0

S/2 < α

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 11 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
1.3. Phương trình bậc hai Chương 1. Phương trình đại số


 ∆>0
➢ x1 > x2 > α ⇔ a.f (α) > 0

S/2 > α

Ví dụ 1.5: Giải các phương trình sau:

a) x2 − 5x + 4 = 0

b) x2 − 2x − 3 = 0

c
Giải: a) a + b + c = 0 ⇒ phương trình có nghiệm x1 = 1, x = =4
a

n
c
b) a − b + c = 0 ⇒ phương trình có 2 nghiệm x1 = −1, x = − = 3

â
a

Tu
Ví dụ 1.6: Giải và biện luận phương trình sau: (m − 1) x2 − (2m + 1) x + m − 5 = 0.

h
in
Giải: +) TH 1: Nếu m − 1 = 0 ⇔ m = 1 thay vào phương trình ta có:
M
3
−3x − 4 = 0 ⇔ x = − .
4

+) TH 2: Nếu m − 1 6= 0 ⇔ m 6= 1.

∆ = (2m + 1)2 − 4 (m − 1) (m − 5) = 28m − 19


19
.
Th

- Nếu ∆ > 0 ⇔ m > có phương trình có 2 nghiệm phân biệt:


28

2m + 1 ± 28m − 19
x1,2 =
2 (m − 1)

19
- Nếu ∆ = 0 ⇔ m = có nghiệm kép:
28

19
2m + 1 2. +1 11
x1 = x2 = = 28 !=−
2 (m − 1) 19 3
2 −1
28

19
- Nếu ∆ < 0 ⇔ m < : Phương trình vô nghiệm.
28
Ví dụ 1.7: Cho phương trình x2 − (m − 1) x + 2m − 5 = 0

a) Tìm m để phương trình có 2 nghiệm phân biệt x1 , x2 .

b) Tìm hệ thức liên hệ giữa x1 , x2 không phụ thuộc vào m.

c) Lập phương trình bậc 2 nhận 2x1 + x2 là nghiệm.

Giải: a) ∆ = (m − 1)2 − 4 (2m − 5) = m2 − 2m + 1 − 8m + 20 = m2 − 10m + 21.



m>7
Phương trình có 2 nghiệm phân biệt ⇔ ∆ > 0 ⇔ m − 10m + 21 > 0 ⇔
2
m<3

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 12 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
1.3. Phương trình bậc hai Chương 1. Phương trình đại số

b) S = x1 + x2 = m − 1, P = x1 .x2 = 2m − 5. Do đó 2S − P = 2(m − 1) − (2m − 5) = 3


Hệ thức liên hệ x1 , x2 không phụ thuộc m là : 2(x1 + x2 ) − x1 .x2 = 3

c) Đặt u = 2x1 + x2 , v = x1 + 2x2 . Do đó:


u + v = 3(x1 + x2 ) = 3.(m − 1) = 3m − 3,
u.v = (2x1 + x2 )(x1 + 2x2 ) = 2x21 + 5x1 .x2 + x22 = 2(x1 + x2 )2 + x1 .x2
= 2(m − 1)2 + 2m − 5 = 2m2 − 2m − 3
Do đó u, v là 2 nghiệm của phương trình:
X 2 − (3m − 3)X + 2m2 − 2m − 3 = 0

n
9

â
Ví dụ 1.8: Cho phương trình: x2 − (m + 1)x + m + =0

Tu
4
1. Tìm m để phương trình có 2 nghiệm x1 , x2 .

h
in
2. Tìm m để phương trình có 2 nghiệm dương.
M
3. Tìm m để phương trình có nghiệm dương.

4. Tìm m để phương trình có 2 nghiệm thỏa mãn x1 < 1 < x2 .

5. Tìm m để phương trình có 2 nghiệm thỏa x1 ≤ x2 < 2


.
Th

9
Giải: a) ∆ = (m + 1)2 − 4(m + ) = m2 + 2m + 1 − 4m − 9 = m2 − 2m − 8
4

m>4
Phương trình có 2 nghiệm phân biệt ⇔ ∆ > 0 ⇔ m2 − 2m − 8 > 0 ⇔
m < −2
 
 
 m>4


 ∆>0  m < −2
b) Phương trình có 2 nghiệm dương ⇔ S =m+1>0 ⇔ m > −1
 

P = m + 9/4 > 0 
 m > −9

4
⇔m>4

∆≥0
c) Phương trình có nghiệm dương ⇔
max (x1 , x2 ) > 0

 m2 − 2m √ −8≥0 √
⇔ m + 1 + m2 − 2m − 8 ⇔ m2 − 2m − 8 > −m − 1
 >0
2
 
    m > −1
−m − 1 < 0 
   m≥4 
  m2 − 2m − 8 ≥ 0  m≥4
⇔ ⇔ m ≤ −2 ⇔
 −m − 1 ≥ 0   m < −9/4
2 2  m ≤ −1
m − 2m − 8 > (−m − 1)
m < −9/4

d) Phương trình có nghiệm x1 < 1 < x2 ⇔ a.f (1) < 0


⇔ 1. (1 − (m + 1) + m + 9/4 < 0) ⇔ 9/4 < 0 (Vô nghiệm)

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 13 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
1.4. Phương trình bậc 3 Chương 1. Phương trình đại số


 ∆≥0
e) Phương trình có nghiệm thỏa mãn x1 ≤ x2 < 2 ⇔ a.f (2) > 0

S/2 < 2

 m ≥ 4 ∨ m ≤ −2 
4 ≤ m < 17/4
⇔ m < 17/4 ⇔
 m ≤ −2
m<3

1.4 Phương trình bậc 3


1.4.1 Tính chất của đa thức

â n
❶ Định lý Berzout: Cho P (x) là một đa thức bất kỳ. Khi đó với mọi x0 , đa thức

Tu
P (x) chia đa thức x − x0 có số dư là P (x0 ).
.

h
❷ Hệ quả: Nếu x0 thỏa mãn P (x0 ) = 0 thì P (x).. x − x0 .
in
M
❸ Lược đồ Hoocne: Giả sử P (x) = an xn + an−1 xn−1 + · · · + a1 x + a0 .

an an−1 ··· a1 a0

x0 bn bn−1 ··· b1 b0
.
Th

bn = an , bn−1 = bn .x0 + an−1 , bn−2 = bn−1 .x0 + an−2 , · · · , b0 = b1 .x0 + a0 .


P (x) = (x − x0 )(bn xn−1 + bn−1 xn−2 + · · · + b2 x + b1 ) + b0 .
.
Nếu P (x).. x − x0 thì b0 = 0 và P (x) = (x − x0 )(bn xn−1 + bn−1 xn−2 + · · · + b2 x + b1 ).

1.4.2 Đa thức bậc 3


☞ Dạng ax3 + bx2 + cx + d = 0 (1).

☞ Cách giải :

➢ Nhẩm nghiệm : Sử dụng máy tính để nhẩm một nghiệm x0 nào đó.
➢ Dùng lược đồ Hooc-ne để phân tích đa thức trên thành nhân tử :
P (x) = (x − x0 ).Q(x). Ở đó Q(x) là một đa thức bậc 2.

☞ Định lý Viet: Giả sử x1 , x2 , x3 là 3 nghiệm của phương trình (1).




 b

 x1 + x2 + x3 = −

 a

c
 x1 x2 + x2 x3 + x3 x1 =

 a

 d

 x1 x2 x3 = −
a

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 14 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
1.4. Phương trình bậc 3 Chương 1. Phương trình đại số

☞ Định lý Viet đảo: Giả sử x, y, z là 3 số thỏa mãn



 x+y+z =m
xy + yz + zx = n

xyz = p

Khi đó x, y, z là 3 nghiệm của phương trình : X 3 − mX 2 + nX − p = 0

1.4.3 Các ví dụ
Ví dụ 1.9: Giải các phương trình sau:

a) 2x3 − x2 + x + 4 = 0.

â n
b) x3 − 4x + 3 = 0.

Tu
Giải: a) Dùng máy tính ta thấy được một nghiệm là : x = −1.

h
Dùng lược đồ Hooc-ne ta có: in
M
2 −1 1 4
−1 2 −3 4 0

Phương trình ⇔ (x + 1) (2x2 − 3x + 4) = 0



.
Th

x = −1
⇔ ⇔ x = −1.
2x2 − 3x + 4 = 0Phương trình vô nghiệm

b) Dùng máy tính ta nhẩm được nghiệm x = 1.

1 0 −4 3
1 1 1 −3 0

Phương trình ⇔ (x − 1) (x2 + x − 3) = 0



 x=1
x=1  √
⇔ 2 ⇒ −1 ± 13
x +x−3=0 x=
2

Ví dụ 1.10: Cho phương trình 2x3 − 3x2 − 5x + 5 = 0

a) Chứng minh phương trình có 3 nghiệm x1 , x2 , x3 phân biệt.

b) Tính P = 3 (x21 + x22 + x23 ) − 2 (x31 + x32 + x33 ).

Giải: a) Đặt f (x) = 2x3 − 3x2 − 5x + 5. Ta có f (−2) = −13, f (−1) = 5, f (1) = −1,
f (3) = 17.
Ta có f (−2).f (−1) < 0 nên tồn tại x1 ∈ (−2; −1) sao cho f (x1 ) = 0.
f (−1).f (1) < 0 nên tồn tại x2 ∈ (−1; 1) sao cho f (x2 ) = 0.
f (1).f (3) < 0 nên tồn tại x3 ∈ (1; 3) sao cho f (x3 ) = 0.
Do đó ta được f (x1 ) = f (x2 ) = f (x3 ) = 0 và x1 < x2 < x3 nên phương trình
f (x) = 0 có 3 nghiệm phân biệt.

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 15 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
1.5. Phương trình bậc 4 Chương 1. Phương trình đại số

b) Theo định lý Viet ta có:




 3

 x1 + x2 + x3 =

 2

5
 x1 x2 + x2 x3 + x3 x1 = −

 2

 5

 x1 x2 x3 = −
2
29
x21 + x22 + x23 = (x1 + x2 + x3 )2 − 2 (x1 x2 + x2 x3 + x3 x1 ) =
4
x31 + x32 + x33 = (x31 + x32 + x33 − 3x1 x2 x3 ) + 3x1 x2 x3
= (x1 + x2 +! x3 ) (x21 + x22!+ x23 − (x1 x2 + x2 x3 + x3 x1 )) + 3x1 x2 x3

n
3 29 5 5 57

â
= + + 3. − =

Tu
2 4 2 2 8
29 57 15
Do đó ta được P = 3. − 2. = .

h
4 8 2
in
M
Ví dụ 1.11: Giải hệ phương trình:

 x+y+z =2

x2 + y 2 + z 2 = 6
 3
x + y3 + z3 = 8
.


Th

 x+y+z =2
Giải: Phương trình tương đương với ⇔ (x + y + z)2 − 2 (xy + yz + zx) = 6
 3
(x + y 3 + z 3 − 3xyz) + 3xyz = 8

 x+y+z =2
⇔ 22 − 2 (xy + yz + zx) = 6

(x + y + z) (x2 + y 2 + z 2 − xy − yz − zx) + 3xyz = 8
 
 x+y+z =2  x+y+z =2
⇔ xy + yz + zx = −1 ⇔ xy + yz + zx = −1
 
2 (6 + 1) + 3xyz = 8 xyz = −2
Từ đó ta có x, y, z là 3 nghiệm của phương trình:

X = −1
X − 2X − X + 2 = 0 ⇔  X = 1
3 2

X=2
Vậy hệ có 6 nghiệm phân biệt
(−1; 1; 2) , (−1; 2; 1) , (1; −1; 2) , (1; 2; −1) , (2; −1; 1) , (2; 1; −1)

1.5 Phương trình bậc 4


1.5.1 Dạng tổng quát

ax4 + bx3 + cx2 + dx + e = 0 (a 6= 0)

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 16 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
1.5. Phương trình bậc 4 Chương 1. Phương trình đại số

☞ Hướng giải:

➢ Dùng tính năng SOLVE hoặc TABLE của máy tính fx-570ES, fx-500ES để
nhẩm nghiệm của phương trình, sau đó dùng lược đồ Hooc-ne để phân tích
thành phương trình bậc 3 và giải tiếp như ở trên.
➢ Tuy nhiên một số trường hợp cách giải trên trở nên vô hiệu hoặc quá phức
tạp không cần thiết, những trường hợp đó có cách giải riêng biệt.

1.5.2 Các dạng của phương trình bậc 4


❶ Phương trình trùng phương : ax4 + bx2 + c = 0.
Cách giải: đặt t = x2 ≥ 0. Phương trình trở thành : at2 + bt + c = 0.

â n
❷ Phân tích thành nhân tử:

Tu
Cách giải: Biết được một nghiệm, hoặc dùng cách nhóm, sử dụng hằng đẳng thức

h
để phân tích thành nhân tử, quy về phương trình bậc thấp hơn.
in
❸ Phương trình đối xứng: ax4 + bx3 + cx2 + dx + e = 0 thỏa mãn
M
!2

d e

=
b a
.
Th

Cách giải: Xét x = 0 thay vào phương trình xem có thỏa mãn không?
Với x 6= 0. Chia cả 2 vế của phương trình cho x2 ta được:
! !
d e e d
ax2 + bx + c + + 2 = 0 ⇔ a x2 + 2 + b x + +c=0
x x ax bx
b
Đặt t = x + (∗)
dx
b2 2d e 2d
⇒ t 2 = x2 + 2 2 + = x2 + 2 + .
dx b ax b
!
2d
Phương trình trở thành: a t2 − + bt + c = 0
b
Giải phương trình bậc 2 ẩn t. Sau đó thay vào (∗) để tìm x.

❹ Phương trình dạng (x + a) (x + b) (x + c) (x + d) = e sao cho a + b = c + d.


Cách giải: Phương trình ⇔ (x2 + (a + b) x + ab) (x2 + (c + d) x + cd) = e
Đặt t = x2 + (a + b) x = x2 + (c + d) x (∗)
Thay vào phương trình ta được:

(t + ab) (t + cd) = e

Giải phương trình bậc 2 ẩn t sau đó thay vào (∗) để tìm x.

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 17 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
1.5. Phương trình bậc 4 Chương 1. Phương trình đại số

❺ Phương trình dạng (x + a) (x + b) (x + c) (x + d) = ex2 sao cho ab = cd.


Cách giải: giống cách giải phương trình đối xứng.
Nếu x = 0: ta được abcd = 0.
Nếu x 6= 0: Phương trình ⇔ (x2 + (a + b) x + ab) (x2 + (c + d) x + cd) = ex2 .
! !
ab cd
⇔ x+ +a+b . x+ +c+d =e
x x
ab cd
Đặt t = x + =x+ (∗). Phương trình trở thành:
x x
(t + a + b) (t + c + d) = e

n
Giải phương trình bậc 2 ta tìm được t. Thay vào (∗) để tìm x.

â
Tu
1.5.3 Các ví dụ

h
Ví dụ 1.12: Giải phương trình 2x4 − x2 − 3 = 0
in
M
Giải: Đặt t = x2 ≥ 0. Phương trình trở thành :
t = −1 (loại) √
3 3 6

2t2 − t − 3 = 0 ⇔  3 ⇔ t = ⇔ x2 = ⇔ x = ±

t= 2 2 2
2
Ví dụ 1.13: Giải các phương trình sau:
.
Th

a) 8x4 + 16x3 − 8x2 − 91x − 42 = 0.

b) x4 − 4x3 + 4x2 − 16 = 0.

c) x4 − 4x − 1 = 0.
Giải: a) Dùng máy tính ta nhẩm được một nghiệm là x = 2.
Dùng lược đồ Hooc - ne ta có:

8 16 −8 −91 −42
2 8 32 56 21 0

Phương trình ⇔ (x − 2) (8x3 + 32x2 + 56x + 21) = 0.


1
Tiếp tục ta nhẩm được 1 nghiệm là x = − . Theo lược đồ Hooc - ne ta có:
2

8 32 56 21
1
− 8 28 42 0
2
!
1
Phương trình ⇔ (x − 2) x + (8x2 + 28x + 42) = 0
2

x=2
 1
⇔
 x=−
2 
8x2 + 28x + 42 = 0 Vô nghiệm

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 18 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
1.5. Phương trình bậc 4 Chương 1. Phương trình đại số

2
b) Phương trình ⇔ (x2 − 2x) − 42 = 0 ⇔ (x2 − 2x − 4) (x2 − 2x + 4) = 0
 2
x − 2x − 4 = 0 √
⇔  ⇔x=1± 5
2
x − 2x + 4 = 0 Vô nghiệm

c) Phương trình ⇔ x4 + 2x2 + 1 − 2 (x2 + 2x + 1) = 0


2 √ 2
⇔ (x2 + 1) − 2 (x + 1) = 0
√  √ 
⇔ x2 + 1 − 2 (x + 1) x2 + 1 + 2 (x + 1) = 0
√ √  √ √ 
⇔ x2 − 2x + 1 − 2 x2 + 2x + 1 + 2 = 0
 2 √ √
x − 2x + 1 − 2 = 0
⇔ √ √ 
x2 + 2x + 1 + 2 = 0 Vô nghiệm
√ p √

n
2 ± −2 + 4 2

â
⇔x= .

Tu
2

Ví dụ 1.14: Giải các phương trình sau:

h
a) x4 + 4x3 − x2 + 8x + 4 = 0.
in
M
b) 2x4 − 3x3 − 3x2 + 3x + 2 = 0.

Giải: a) Với x = 0, phương trình trở thành 2 = 0 (vô lý). Vậy x 6= 0.


Chia cả 2 vế phương trình cho x2 ta được
.
Th

! !
8 4 4 2
x2 + 4x − 1 + + 2 = 0 ⇔ x2 + 2 + 4 x + −1=0
x x x x
2 4
Đặt t = x + ⇒ t 2 = x2 + 2 + 4
x x
Phương trình trở thành : t − 4 + 4t − 1 = 0
2

2 t=1
⇔ t + 4t − 5 = 0 ⇔
t = −5
2 
+) Với t = 1: x + = 1 ⇔ x2 − x + 2 = 0 vô nghiệm
x

2 −5 ± 17
+) Với t = −5: x + = −5 ⇔ x + 5x + 2 = 0 ⇔ x =
2
x 2
b) x = 0 không là nghiệm của phương trình nên chia cả 2 vế của phương trình cho
x2 6= 0 ta được
! !
3 2 1 1
2x2 − 3x − 3 + + 2 = 0 ⇔ 2 x2 + 2 − 3 x − −3=0
x x x x
1 1
Đặt t = x − ⇒ t2 = x2 + 2 − 2, thay vào phương trình ta có:
x x

t=1
2 (t2 + 2) − 3t − 3 = 0 ⇔ 2t2 − 3t + 1 = 0 ⇔  1
t=
2

1 1± 5
+) Với t = 1: x − = 1 ⇔ x − x − 1 = 0 ⇔ x =
2
x 2
Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 19 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
1.6. Dấu của đa thức Chương 1. Phương trình đại số


1 1 1± 17
+) Với t = : x − = 1
2
2
⇔ 2x − x − 2 = 0 ⇔ x = .
2 x 4

Ví dụ 1.15: Giải phương trình sau : x (x + 1) (x − 3) (x − 2) = −2

Giải: Phương trình ⇔ (x2 − 2x) (x2 − 2x − 3) = −2


Đặt t = x2 − 2x. Phương trình trở thành:

2 t=1
t (t − 3) = −2 ⇔ t − 3t + 2 = 0 ⇔
t=2

+) Với t = 1: x − 2x = 1 ⇔ x − 2x − 1 = 0 ⇔ x = 1 ± 2.
2 2

+) Với t = 2: x2 − 2x = 2 ⇔ x2 − 2x − 2 = 0 ⇔ x = 1 ± 3.

n
Ví dụ 1.16: Giải phương trình (x − 2) (x + 3) (x − 1) (x + 6) = 21x2

â
Tu
Giải: Phương trình ⇔ (x2 + x − 6) (x2 + 5x − 6) = 21x2 Do x = 0 không là nghiệm
của phương trình nên chia cả 2 vế của phương trình cho x2 6= 0 ta được:

h
! in !
6 6
x+1− x+5− = 21
M
x x

6

Đặt t = x − thay vào phương trình ta có:


x
(t + 1) (t + 5) = 21 ⇔ t2 + 6t + 5 = 21
.


Th

2 t = −8
⇔ t + 6t − 16 = 0 ⇔
t=2
6 √
+) Với t = −8: x − = −8 ⇔ x2 + 8x − 6 = 0 ⇔ x = −4 ± 22
x
6 √
+) Với t = 2: x − = 2 ⇔ x2 − 2x − 6 = 0 ⇔ x = 1 ± 7
x

1.6 Dấu của đa thức


1.6.1 Đa thức bậc 1 - bậc 2
❶ Dạng: P (x) = ax + b (a 6= 0). Ta có bảng xét dấu:

x −∞ − ab +∞
P (x) −sign(a) 0 +sign(a)

Ở đó sign(a) là dấu của a.

❷ Dạng P (x) = ax2 + bx + c (a 6= 0).


∆ = b2 − 4ac. Ta có các trường hợp sau:
+) ∆ < 0: Dấu của đa thức là:

x −∞ +∞
P (x) +sign(a)

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 20 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
1.6. Dấu của đa thức Chương 1. Phương trình đại số

+) ∆ = 0: Dấu của đa thức là:

b
x −∞ − 2a +∞
P (x) +sign(a) 0 +sign(a)

+) ∆ > 0: P (x) có 2 nghiệm phân biệt x1 , x2 . Dấu của đa thức là :

x −∞ x1 x2 +∞
P (x) +sign(a) 0 −sign(a) 0 +sign(a)

☛ Chú ý: Nếu P (x) là một đa thức bậc 2 ta luôn có:

n


â
∆<0
➤ P (x) > 0 ∀x ∈ R ⇔

Tu
a>0

∆<0

h
➤ P (x) < 0 ∀x ∈ R ⇔

a<0 in
M
∆≤0
➤ P (x) ≥ 0 ∀x ∈ R ⇔
a>0

Ví dụ 1.17: Xét dấu của các biểu thức sau:


.

a) P (x) = −2x + 3
Th

b) P (x) = −x2 + 4x − 5

c) P (x) = 4x2 − 12x + 9

d) P (x) = x2 − x − 6

e) P (x) = −2x2 + 3x + 2

3
Giải: a) P (x) = 0 ⇔ x = , a = −2 < 0. Do đó dấu của P (x) là:
2
3
x −∞ 2 +∞
P (x) + 0 −

b) ∆ = −4 < 0, a = −1 < 0, ta có dấu của P (x) là:

x −∞ +∞
P (x) +

c) ∆ = 0, a = 4 > 0 và dấu của P (x) là:

3
x −∞ 2 +∞
P (x) + 0 +

d) ∆ > 0, x1 = 3, x2 = −2, a = 1 > 0. Do đó dấu của P (x) là:

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 21 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
1.6. Dấu của đa thức Chương 1. Phương trình đại số

x −∞ −2 3 +∞
P (x) + 0 − 0 +

1
e) ∆ > 0, x1 = − , x2 = 2, a = −2 < 0. Do đó dấu của P (x) là:
2

x −∞ − 12 2 +∞
P (x) − 0 + 0 −

☞ Chú ý: Trong một bài toán thông thường không ai lại hỏi trực tiếp dấu của một

n
đa thức mà thường hỏi các câu hỏi về giải bất phương trình. Chúng ta cần xét dấu

â
Tu
của các đa thức tương ứng từ đó tìm thấy được tập nghiệm của bất phương trình.
Chẳng hạn:

h
!
✍ −2x + 3 > 0 thì tập nghiệm S = −∞;
in 3
.
M
2
! "

3

✍ −2x + 3 ≤ 0 thì tập nghiệm S = ; +∞


2
.
Th

✍ −x2 + 4x − 5 > 0 thì S = ∅

✍ −x2 + 4x − 5 ≥ 0 thì S = ∅

✍ −x2 + 4x − 5 < 0 thì S = R

✍ −x2 + 4x − 5 ≤ 0 thì S = R
( )
3
✍ 4x2 − 12x + 9 > 0 thì S = R\ .
2

✍ 4x2 − 12x + 9 ≥ 0 thì S = R

✍ 4x2 − 12x + 9 < 0 thì S = ∅


( )
3
✍ 4x2 − 12x + 9 ≤ 0 thì S =
2

✍ x2 − x − 6 > 0 thì S = (−∞; −2) ∪ (3; +∞)

✍ x2 − x − 6 ≥ 0 thì S = (−∞; −2] ∪ [3; +∞)

✍ x2 − x − 6 < 0 thì S = (−2; 3)

✍ x2 − x − 6 ≤ 0 thì S = [−2; 3]
!
1
✍ −2x2 + 3x + 2 > 0 thì S = − ;2
2

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 22 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
1.6. Dấu của đa thức Chương 1. Phương trình đại số

" #
1
✍ −2x2 + 3x + 2 ≥ 0 thì S = − ; 2
2
!
1
✍ −2x2 + 3x + 2 < 0 thì S = −∞; − ∪ (2; +∞)
2
#
1
✍ −2x2 + 3x + 2 ≤ 0 thì S = −∞; − ∪ [2; +∞)
2

Ví dụ 1.18: Cho tam thức bậc 2: P (x) = (3m − 1)x2 − 2(m + 1)x + 2

a) Tìm m để P (x) = 0 có 2 nghiệm phân biệt x1 , x2 .

n
p

â
b) Tìm m để f (x) = P (x) xác định trên R.

Tu
c) Tìm m để f (x) = ln P (x) xác định trên R.

h
Giải: a) Ta có ∆′ = (m + 1)2 − 2(3m − 1) = m2 − 4m + 3.
in
M
Để phương trình P (x) = 0 có 2 nghiệm phân biệt
  
 m>3 m>3

 ′  2 
 

∆ >0 m − 4m + 3 > 0 m<1  m<1


⇔ ⇔ ⇔ ⇔

a 6= 0 3m − 1 6= 0 
 m 6= 1
  m 6=
1
.

3 3
Th

p
b) f (x) = P (x) xác định trên R ⇔ P (x) ≥ 0 ∀x ∈ R.
1
+) Nếu 3m − 1 = 0 ⇔ m = khi đó:
3
8
P (x) = − x + 2, rõ ràng P (3) = −6 < 0 nên P (x) ≥ 0 không đúng với mọi x ∈ R.
3
+) Nếu 3m − 1 6= 0. Khi đó P (x) là một đa thức bậc 2 do đó:
 ′
∆ ≤0
P (x) ≥ 0 ∀x ∈ R ⇔
a>0

 2  1≤m≤3
m − 4m + 3 ≤ 0
⇔ ⇔ 1 ⇔1≤m≤3
3m − 1 > 0  m>
3
Kết luận: 1 ≤ m ≤ 3 thỏa mãn điều kiện bài toán.

c) f (x) = ln P (x) xác định trên R ⇔ P (x) > 0 ∀x ∈ R


1
+) Nếu 3m − 1 = 0 ⇔ m = khi đó:
3
8
P (x) = − x + 2, rõ ràng P (3) = −6 < 0 nên P (x) > 0 không đúng với mọi x ∈ R.
3
+)Nếu 3m − 1 6= 0. Khi đó P (x) là một đa thức bậc 2 do đó:
 ′
∆ >0
P (x) > 0 ∀x ∈ R ⇔
a>0

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 23 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
1.6. Dấu của đa thức Chương 1. Phương trình đại số


 2  1<m<3
m − 4m + 3 > 0
⇔ ⇔ 1 ⇔1<m<3
3m − 1 > 0  m>
3
Kết luận: 1 < m < 3 thỏa mãn điều kiện bài toán.

1.6.2 Đa thức - Phân thức tổng quát


☞ Đa thức bậc n: P (x) = an xn + an−1 xn−1 + · · · + a1 x + a0 .

P (x)
☞ Phân thức hữu tỷ: f (x) = . Trong đó P (x), Q(x) là các đa thức.
Q(x)

â n
Định lý 1.1 (Định lý cơ bản Đại số). Cho P (x) là một đa thức bất kỳ thì P (x) sẽ phân

Tu
tích thành tích các đa thức bậc nhất và đa thức bậc 2. Hơn thế nữa các đa thức bậc đều
có ∆ < 0

h
Định lý 1.2. Cho f (x) =
P (x) in
là một phân thức hữu tỷ nào đó. Khi đó trên khoảng
M
Q(x)
giữa 2 không điểm liên tiếp của f (x), hàm f (x) chỉ mang một dấu.

Không điểm là những giá trị của x mà P (x) = 0, hoặc Q(x) = 0.


P (x)
Định lý 1.3. Cho f (x) = , khi biến x chạy qua không điểm bội chẵn thì f (x) không
.
Th

Q(x)
đổi dấu, còn qua không điểm bội lẻ thì f (x) đổi dấu
x0 là không điểm bội chẵn (t.ư lẻ) của f (x) nếu nó là một không điểm của f (x) và f (x)
chứa nhân tử (x − x0 )k với k ∈ Z và k là số chẵn (t.ư lẻ).

☞ Cách xét dấu phân thức hữu tỷ: Để xét dấu của một phân thức hữu tỷ ta
phân tích các đa thức của tử và mẫu thành tích các đa thức bậc 1, và bậc 2. Các
đa thức bậc 2 nếu có ∆ ≥ 0 ta phân tích chúng thành tích các đa thức bậc 1, còn
nếu ∆ < 0 ta thay thế đa thức đó bởi hệ số của hạng tử bậc 2. Cuối cùng ta được
phân thức chỉ còn tích các đa thức bậc 1. Dùng các định lý ở trên để xét dấu.

Ví dụ 1.19: Xét dấu của biểu thức sau:

(x + 1)2 .(x − 2)3 . (2x − 1)


a) f (x) =
(x2 + 2x + 2)7 (2x + 1)5 (1 − 4x) (−x2 + 4x − 5)3

b) f (x) = x2 − 4x + 3. (2x2 − 5x + 2)

Giải: a) Giải các phương trình:


+) x + 1 = 0 ⇔ x = −1.
+) x − 2 = 0 ⇔ x = 2.
1
+) 2x − 1 = 0 ⇔ x =
2
+) x + 2x + 2 = 0, ∆ < 0, a = 1.
2

1
+) 2x + 1 = 0 ⇔ x = −
2
Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 24 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
1.6. Dấu của đa thức Chương 1. Phương trình đại số

1
+) 1 − 4x = 0 ⇔ x =
4
+) −x2 + 4x − 5 = 0, ∆ < 0, a = −1.
Do đó dấu của f (x) là dấu của g(x) với:

(x + 1)2 (x − 2)3 (2x − 1) (x + 1)2 (x − 2)3 (2x − 1)


g(x) = =−
17 (2x + 1)5 (1 − 4x) (−1)3 (2x + 1)5 (1 − 4x)

1 1 1
Các không điểm x = −1; 2; ; − ; . Ta có bảng dấu:
2 2 4

x −∞ −1 − 21 1 1
2 +∞

n
4 2

â
g(x) + 0 + − + 0 − 0 +

Tu
f (x) + 0 + − + 0 − 0 +

h
x≥3
b) TXĐ: x − 4x + 3 ≥ 0 ⇔
2 in
x≤1
M
Ta có bảng xét dấu:

1
x −∞ 2 1 2 3 +∞
p
x2 − 4x + 3 + + 0 0 +
.
Th

2
2x − 5x + 2 + 0 − − 0 + +
f (x) + 0 − 0 0 +

Dùng kết quả của ví dụ trên ta có thể giải được các bất phương trình:
(x + 1)2 .(x − 2)3 . (2x − 1)
+) 3 ≥ 0
(x2 + 2x + 2)7 (2x + 1)5 (1 − 4x) 2
# (−x +#4x − 5)
1 1 1
có tập nghiệm là: S = −∞; − ∪ ; ∪ [2; +∞)
2 4 2
(x + 1)2 .(x − 2)3 . (2x − 1)
+) 3 > 0
(x2 + 2x + 2)7 (2x + 1)5 (1 − 4x) (−x2 + 4x
! − 5) !
1 1 1
có tập nghiệm là: S = (−∞; −1) ∪ −1; − ∪ ; ∪ (2; +∞)
2 4 2
(x + 1)2 .(x − 2)3 . (2x − 1)
+) ≤0
(x2 + 2x + 2)7 (2x + 1)5 (1 − 2
! 4x)"(−x# + 4x − 5)
3

1 1 1
có tập nghiệm là: S = − ; ∪ ; 2 ∪ {−1}
2 4 2
(x + 1)2 .(x − 2)3 . (2x − 1)
+) <0
(x2 + 2x + 2)7 (2x + 1)5 (1 − 2
! 4x) (−x !+ 4x − 5)
3

1 1 1
có tập nghiệm là: S = − ; ∪ ;2
2 4 2
#
√ 1
+) x2 − 4x + 3. (2x2 − 5x + 2) ≥ 0 có tập nghiệm S = −∞; ∪ [3; +∞) ∪ {1}
2

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 25 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
1.6. Dấu của đa thức Chương 1. Phương trình đại số

!
√ 1
+) x2 − 4x + 3. (2x2 − 5x + 2) > 0 có tập nghiệm S = −∞; ∪ (3; +∞)
2
" #
√ 1
+) x2 − 4x + 3. (2x2 − 5x + 2) ≤ 0 có tập nghiệm S = ; 1 ∪ {3}
2
!
√ 1
+) x2 − 4x + 3. (2x2 − 5x + 2) < 0 có tập nghiệm S = ;1
2

1.6.3 Giải hệ bất phương trình


Kiến thức cần nhớ
Để giải được hệ các bất phương trình ta phải biết được các thao tác lấy giao và lấy hợp

â n
của 2 tập hợp. Cụ thể như sau:

Tu
☞ Lấy giao: phải đồng thời thuộc 2 (hay nhiều) tập hợp. Biểu diễn từng tập hợp một
trên trục số, xóa những phần không thuộc tập hợp đó đi. Phần còn trắng (chưa bị

h
gạch) chính là tập hợp cần tìm. in
M
☞ Lấy hợp: chỉ cần thuộc một trong 2 (hay nhiều) tập hợp. Biểu diễn từng tập trên
trục số: xóa những phần không thuộc tập đó. Hợp của n tập hợp là những tập

không bị xóa không quá n − 1 lần.

☞ Học sinh thường gặp khó khăn khi lấy hợp 2 tập hợp, thường chỉ làm tốt với trường
.
Th

hợp lấy giao.

Ví dụ 1.20: Tính tập hợp X trong các trường hợp sau:

a) X = A ∩ B ∩ C với A = (−2; 1] ∪ [2; +∞), B = [−3; 0), C = (−∞; −1].

b) X = A ∪ B với A = (−3; 3) và B = [1; 5].

Giải: a) X = (−2; −1]

b) X = (−3; 5]

Ví dụ 1.21: Giải hệ phương trình sau:



 x2 − 3x + 2 > 0
a) 2x2 − 3x − 2
 ≤0
3x + 1

x2 + 3x − 4 > 0
b)  2x + 1
2
≤0
2x − 5x + 2
# !
1 1
Giải: a) x ∈ −∞; − ∪ − ; 1
2 3
# !
1 1
b) x ∈ −∞; − ∪ ; +∞
2 2

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 26 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
1.7. Bài tập Chương 1. Phương trình đại số

1.7 Bài tập


Bài 1.1: Giải và biện luận phương trình sau theo m:

a) (m2 + m)x + m = 2x + m2 .

mx + m − 2x
b) =0
x−2
Bài 1.2: Cho phương trình: (m2 − 4)x2 + 2(m + 2)x + 1 = 0

a) Tìm m để phương trình có nghiệm.

b) Tìm m để phương trình có nghiệm duy nhất.

â n
Bài 1.3: Biện luận số nghiệm của phương trình sau theo m:

Tu
x3 − m (x + 2) + x2 + 4 = 0

h
in
Bài 1.4: Giải và biện luận phương trình sau theo m:
M
a) x2 − mx + 3m − 8 = 0.

b) x2 − mx + m2 − 3 = 0.

c) (m − 2)x2 − 2(m + 1)x + m = 0.


.
Th

Bài 1.5: Cho phương trình 2x2 + 7x + 1 = 0. Gọi x1 , x2 là 2 nghiệm của phương trình.

a) Tính giá trị của các biểu thức:


 
A = 2 x21 + x22 − 3 x31 + x32

B = x21 x32 + x31 x22 + 2 |x1 − x2 |

b) Tìm phương trình với hệ số nguyên nhận x1 + 2x2 , 2x1 + x2 là nghiệm.

1
c) Tìm phương trình với hệ số nguyên nhận x1 + là nghiệm.
x2
Bài 1.6: Tìm m để phương trình 3x2 + 4(m − 1)x + m2 − 4m + 1 = 0 có 2 nghiệm phân
biệt x1 , x2 thỏa mãn
1 1 1
+ = .(x1 + x2 )
x1 x2 2
Bài 1.7: Cho phương trình x2 − mx + (m − 2)2 = 0.

a) Tìm m để phương trình có 2 nghiệm phân biệt.

b) Tìm giá trị lớn nhất, nhỏ nhất của biểu thức: F = x1 x2 + 2x1 + 2x2 .

Bài 1.8: Tìm m để phương trình : x2 − (2m + 1)x + m2 + 1 = 0 có 2 nghiệm x1 , x2 thỏa


mãn x1 = 2x2 .

Bài 1.9: Tìm m để phương trình x2 − mx + 3m − 8 = 0.

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 27 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
1.7. Bài tập Chương 1. Phương trình đại số

a) Có 2 nghiệm phân biệt.

b) Có 2 nghiệm dương.

c) Có 2 nghiệm âm.

d) Có 2 nghiệm trái dấu.

e) Có nghiệm dương.

Bài 1.10: Biện luận theo m só nghiệm của phương trình :

a) x4 − 2mx2 + m + 12 = 0.

b) mx4 − (2m − 5)x2 + m + 1 = 0.

â n
Tu
c) 4x − (m + 2)2x+1 + m2 − 4 = 0.

Bài 1.11: Giải các phương trình sau:

h
a) 2x3 − 8x2 + x + 14 = 0.
in
M
b) x3 − x2 + 2 = 0.

c) 3x3 − 4x2 − 5x + 6 = 0.

Hướng dẫn. a) x = 2.
.
Th

b) x = −1.

1± 73
c) x = 1, x = .
6
Bài 1.12: Giải các phương trình sau:

a) 2x4 − 5x2 − 7 = 0.

b) x4 − 5x2 + 6 = 0.

c) x4 − 5x3 − 12x2 + 15x + 9 = 0

d) 2x4 + 3x3 − 16x2 − 17x + 12 = 0

e) x4 − 5x3 + 8x2 − 10x + 4 = 0.

f) x4 − 2x3 − 5x2 + 2x + 1 = 0.

g) (x2 − 2x)(x2 + 4x + 3) = 7.

h) (x2 − 3x + 2)(x2 + 9x + 18) = 12x2 .

i) x4 − 4x3 + 8x − 12 = 0.

j) x4 + 2x3 − 2x2 − 9x − 6 = 0.

k) x4 − 3x3 − 2x2 + 5x + 3 = 0.

l) x4 − 5x3 − 12x2 + 15x + 9 = 0.

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 28 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
1.7. Bài tập Chương 1. Phương trình đại số

m) 2x4 + 3x3 − 16x2 − 17x + 12 = 0.



14
Hướng dẫn. a) x = ±
2

b) x = 2 ± 2.
√ √
−1± 5 3 ± 13
c) x = ,x= .
2 2

− 1 ± 29
d) x = .
2

− 7 ± 73
e) x = 3, x = −2, x =

n
2

â

Tu
f) x = 1 ± 7.

g) x = 2, x = −1.

h
in
Bài 1.13: Cho bất phương trình: (m + 1)x + m + 2 > 0.
M
a) Giải và biện luận bất phương trình.

b) Tìm m để bất phương trình nghiệm đúng với mọi x ≥ 2.

Bài 1.14: Tìm a để hệ bất phương trình sau vô nghiệm:


.
Th

 2
x + 7x − 8 < 0
a2 x + 1 > 3 + (3a − 2) x

Bài 1.15: Tìm m để các bất phương trình sau nghiệm đúng với mọi x:

a) (m − 1)x2 − (2m + 1)x + m + 3 > 0.

b) x2 − 2mx + m + 12 > 0.

c) x2 − 2x + m|x − 1| + m2 − 2 > 0.

2 x2 − mx + 1 3
d) ≤ 2 ≤ .
3 x −x+1 2
Bài 1.16: Giải các bất phương trình sau:

a) −4x2 + 12x − 9 < 0.

b) 2x2 − 5x + 4 > 0.

c) −x2 − 4x + 5 ≥ 0.

3
Hướng dẫn. a) x 6= .
2
b) x ∈ R.

c) x ∈ [−5; 1].
p
Bài 1.17: Tìm a để biểu thức (a + 1) x2 − 2 (a − 1) x + 3a − 3 có nghĩa với mọi x.

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 29 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
1.7. Bài tập Chương 1. Phương trình đại số

Bài 1.18: Giải và biện luận bất phương trình sau theo tham số m:

a) x2 − mx + 2m − 3 ≥ 0.

b) (3m − 8)x2 + mx + 1 < 0.

Bài 1.19: Giải các bất phương trình sau:

a) x3 − 3x2 + 2 > 0.

b) x4 + 4x3 + 4x2 − 25 > 0.

c) x4 − 4x − 1 < 0.

n
d) x(x + 1)(x + 2)(x + 3) > 24.

â
Tu
3
e) x2 + x − ≤0
x2 +x−2

h
f)
1
+
1
+
1
≥0
in
M
x+1 x+2 x+3
g) x4 − 4x3 + 8x − 5 < 0.

h) x4 − 2x3 + 6x − 9 < 0.
.

3x + 7
Th

i) ≥ −5.
x2 − x − 2
√  √ 
Hướng dẫn. a) x ∈ 1 − 3; 1 ∪ 1 + 3; +∞
√ √
b) x ∈ (−∞; −1 − 6) ∪ (−1 + 6; +∞)
√ p √ √ p √ !
2 − −2 + 4 2 2 + −2 + 4 2
c) x ∈ ;
2 2

d) x ∈ (−∞; −4) ∪ (1; +∞).


" √ ! √ #
− 1 − 13 − 1 + 13
e) x ∈ ; −2 ∪ 1;
2 2
# #
1 1
f) x ∈ −3; −2 − √ ∪ −2; −2 + √ ∪ (−1; +∞)
3 3
√  √ 
g) x ∈ 1 − 6; 1 ∪ 1; 1 + 6
√ √
h) x ∈ (− 3; 3)
" #
3
i) x ∈ (−∞; −1) ∪ − ; 1 ∪ (2; +∞)
5

Bài 1.20: Giải các bất phương trình sau:



x2 − 2x − 3.x2 .(2x + 1)3
a) ≥0
(3x − 8) .(x − 2)5

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 30 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
1.7. Bài tập Chương 1. Phương trình đại số

(x − 1)4 . (x + 2)
b) <0
(x + 3) . (2x − 5)

Hướng dẫn. a) x ∈ [3; +∞) ∪ {1}


!
5
b) x ∈ (−∞; −3) ∪ (−2; 1) ∪ 1;
2

Bài 1.21: Giải hệ bất phương trình sau:



 (2x2 + x − 2) (x − 2) > 0
a) x2 − 2x − 8
 ≤0
x+2

n
 3

â
x − x2 − x − 2 ≥ 0
b) √

Tu
(x2 + 2x − 3) . x + 1 ≥ 0
√ √ !

h
− 1 − 17 − 1 + 17
Hướng dẫn. a) x ∈ ; in ∪ (2; 4]
4 4
M
b) x ∈ [1; +∞) ∪ {−1}

Bài 1.22: Tính giá trị biểu thức trong các trường hợp sau:

a) y = x3 − 3x2 − 2x − 1 khi x = 1 − 2.
.
Th

x2 − x − 4 √
b) y = khi x = 2 + 3.
2x + 1

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 31 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
Chương 2. Phương trình lượng giác

Chương 2

Phương trình lượng giác

â n
2.1 Các kiến thức cơ bản

Tu
2.1.1 Công thức liên hệ giữa các hàm lượng giác

h
in
sin2 α + cos2 α = 1
M
1
= 1 + tan2 α
cos2 α

1

= 1 + cot2 α
sin2 α
tan α cot α = 1
.
Th

☛ Nhận xét:

➤ Nếu biết một trong các giá trị lượng giác thì ta có thể tính được các giá trị lượng
giác còn lại.

➤ sin α, cos α ∈ [−1; 1]

2.1.2 Các công thức của các góc liên hệ với α


☞ α và π − α:

cos(π − α) = − cos α sin(π − α) = sin α


tan(π − α) = − tan α cot(π − α) = − cot α

☞ α và −α:

cos(−α) = cos α sin(−α) = − sin α


tan(−α) = − tan α cot(−α) = − cot α

☞ α và π + α:

cos(π + α) = − cos α sin(π + α) = − sin α


tan(π + α) = tan α cot(π + α) = cot α

π
☞ α và − α:
2

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 32 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
2.1. Các kiến thức cơ bản Chương 2. Phương trình lượng giác

π π
cos( − α) = sin α sin( − α) = cos α
2 2
π π
tan( − α) = cot α cot( − α) = tan α
2 2

2.1.3 Bảng dấu của các hàm lượng giác


I II III IV
cos α + − − +
sin α + + − −
tan α + − + −
cot α + − + −

â n
2.1.4 Bảng các giá trị lượng giác

Tu
h
00 300 450 600
in 900 1200 1350 1500 1800
M
π π π π 2π 3π 5π
0 π

6 4 3 2 3 4 6

√ √ √ √
3 2 1 1 2 3
cos α 1 0 − − − −1
.

2 2 2 2 2 2
Th

√ √ √ √
1 2 3 3 2 1
sin α 0 1 0
2 2 2 2 2 2

1 √ √ 1
tan α 0 √ 1 3 k − 3 −1 −√ 0
3 3
√ 1 1 √
cot α k 3 1 √ 0 −√ −1 − 3 k
3 3

2.1.5 Công thức lượng giác của tổng, hiệu


cos(a ± b) = cos a cos b ∓ sin a sin b
sin(a ± b) = sin a cos b ± cos a sin b
tan a ± tan b
tan(a ± b) =
1 ∓ tan a tan b
cot a cot b ∓ 1
cot(a ± b) =
cot b ± cot a

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 33 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
2.1. Các kiến thức cơ bản Chương 2. Phương trình lượng giác

2.1.6 Công thức cộng lượng giác


a+b a−b
cos a + cos b = 2 cos cos
2 2
a+b a−b
cos a − cos b = −2 sin sin
2 2
a+b a−b
sin a + sin b = 2 sin cos
2 2
a+b a−b
sin a − sin b = 2 cos sin
2 2
sin(a ± b)
tan a ± tan b =
cos a cos b
sin(b ± a)

n
cot a ± cot b =
sin a sin b

â
Tu
Hệ quả:

h
tan a + cot a =
in
2
M
sin 2a
tan a − cot a = −2 cot 2a

√ π √ π

sin a + cos a = 2 sin(x + ) = 2 cos(x − )


4 4
√ π √ π
sin a − cos a = 2 sin(x − ) = − 2 cos(x + )
.
Th

4 4

2.1.7 Công thức biến đổi tích thành tổng

1
cos a cos b = [cos(a + b) + cos(a − b)]
2
1
sin a sin b = − [cos(a + b) − cos(a − b)]
2
1
sin a cos b = [sin(a + b) + sin(a − b)]
2

2.1.8 Công thức góc nhân đôi, nhân ba - Công thức hạ bậc

cos 2x = cos2 x − sin2 x = 2 cos2 x − 1 = 1 − 2 sin2 x


sin 2x = 2 sin x cos x
2 tan x
tan 2x =
1 − tan2 x
cot2 x − 1
cot 2x =
2 cot x
1 + cos 2x
cos2 x =
2

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 34 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
2.1. Các kiến thức cơ bản Chương 2. Phương trình lượng giác

1 − cos 2x
sin2 x =
2
cos 3x = 4 cos3 x − 3 cos x
sin 3x = 3 sin x − 4 sin3 x
3 tan x − tan3 x
tan 3x =
1 − 3 tan2 x
3 cot x − cot3 x
cot 3x =
1 − 3 cot2 x

n
2.1.9 Công thức tính sin x, cos x, tan x, cot x theo t = tan

â
2

Tu
2t 1 − t2 2t 1 − t2
sin x = , cos x = , tan x = , cot x =

h
1 + t2 1 + t2 1 − t2 2t
in
M
2.1.10 Bài tập

1
Bài 2.1: Cho α là góc sao cho sin α = − , với α thuộc góc phần tư thứ III.

3
a) Tính tan α, cos α, cot α.
.
Th

b) Tính cos(α − 5π
2
), tan( 7π
2
− α).
Bài 2.2: Tính giá trị biểu thức sau:
1 1
a) A = + − tan2 700 − cot2 500 .
sin2 20 0 cos2 400
b) B = sin2 10 + sin2 30 + · · · + sin2 890 .

c) C = cos 20 + cos 40 + · · · + cos 1800 .


Bài 2.3: Tính giá trị biểu thức:
a) A = cos π8 + cos 5π
8
+ sin 9π
8
+ sin 5π
8

b) B = cos π8 + tan π8
Rút gọn biểu thức:
a) A = cos x cos 2x cos 4x cos 8x biết x 6= kπ (k ∈ Z).

b) B = sin x sin( π3 − x) sin( π3 + x).


Bài 2.4: Tính giá trị biểu thức:
a) A = cos6 x + sin6 x.

b) B = cos4 x + sin4 x.

c) C = cos 12x .
1
Biết rằng cos 4x = .
3

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 35 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
2.2. Các phương trình lượng giác cơ bản Chương 2. Phương trình lượng giác

2.2 Các phương trình lượng giác cơ bản


2.2.1 Phương trình sin x = m
☞ Điều kiện có nghiệm: −1 ≤ m ≤ 1.

x = arcsin m + k2π
☞ Nghiệm của phương trình là : (k ∈ Z)
x = π − arcsin m + k2π
√ √
1 2 3
Chú ý : các giá trị đặc biệt của m là m = 0, ±1, ± , ± , ±
2 2 2
☞ Phương trình đặc biệt:
π

n
sin x = −1 ⇔ x = − + k2π
2

â
π (k ∈ Z)

Tu
sin x = 1 ⇔ x = + k2π
2
sin x = 0 ⇔ x = kπ

h

A = B + k2π
in
☞ Dạng sin A = sin B ⇔
M
A = π − B + k2π

2.2.2 Phương trình cos x = m


☞ Điều kiện có nghiệm: −1 ≤ m ≤ 1.
.
Th


x = arccos m + k2π
☞ Nghiệm của phương trình là : (k ∈ Z)
x = − arccos m + k2π

☞ Phương trình đặc biệt:


cos x = −1 ⇔ x = π + k2π
cos x = 1 ⇔ x = k2π
(k ∈ Z)
π
cos x = 0 ⇔ x = + kπ
2

A = B + k2π
☞ Dạng cos A = cos B ⇔
A = −B + k2π

2.2.3 Phương trình tan x = m, cot x = m


☞ Điều kiện có nghiệm ∀m ∈ R

☞ Nghiệm tan x = m ⇔ x = arctan m + kπ


cot x = m ⇔ x = arccot m + kπ

☞ Dạng tan A = tan B ⇔ A = B + kπ


cot A = cot B ⇔ A = B + kπ

☞ Chú ý khi giải phương trình chứa tan, cot ta phải đặt điều kiện cho biến.

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 36 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
2.2. Các phương trình lượng giác cơ bản Chương 2. Phương trình lượng giác

2.2.4 Các ví dụ
Ví dụ 2.1: Giải các phương trình sau:

1
a) sin x = − .
2
! !
π π
b) sin 3x − = − cos 2x + .
4 6
!
π
c) cos 5x − = − cos 2x.
3

n
π

â
 x = − + k2π

Tu
Giải: a) 
6 (k ∈ Z)

x= + k2π
6

h
! in ! ! !
π π π π π
b) pt ⇔ sin 3x − = − sin − 2x − ⇔ sin 3x − = sin 2x +
M
4 2 6 4 3

 7π

π π  x= + k2π
 3x − = 2x + + k2π  12
⇔ 
4 3 ⇔  (k ∈ Z).
π π
.


Th

3x − = π − 2x − + k2π 11π k2π


4 3 x= +
60 5

! π
π  5x − = π − 2x + k2π
c) pt ⇔ cos 5x − = cos (π − 2x) ⇔  
3
3 π
5x − = 2x − π + k2π
3
 
4π 4π 2π
 7x = + k2π  x= +k
⇔ 
3 ⇔ 
21 7 (k ∈ Z)
2π 2π 2π
3x = − + k2π x=− +k
3 9 3

Ví dụ 2.2: Giải các phương trình:


√ √
a) tan x. cot 2x − 2 tan x + 3 cot 2x = 2 3
!

b) tan 3x = − cot x + .
5

2
c) tan x + = −3.
cot x
d) sin 2x − cos x + 2 sin x − 1 = 0.
√ √
e) sin 2x − 3 cos x − 2 sin x + 3 = 0.

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 37 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
2.2. Các phương trình lượng giác cơ bản Chương 2. Phương trình lượng giác

 √
√  tan x = 3
Giải: a) pt ⇔ tan x + 3 . (cot 2x − 2) = 0 ⇔
cot 2x = 2

 π
π  x = − + kπ
⇔  x = − 3 + kπ ⇔
3
1 π
2x = arccot 2 + kπ x = arccot 2 + k
2 2
! !
π 2π π
b) pt ⇔ tan 3x = − tan −x− ⇔ tan 3x = tan −x
2 5 10
π π π
⇔ 3x = − x + kπ ⇔ x = +k
10 40 4

n
π

â
c) pt ⇔ tan x + 2 tan x = −3 ⇔ tan x = −1 ⇔ x = − + kπ

Tu
4

h
2.2.5 Bài tập in
M
Bài 2.5: Giải các phương trình sau:

3

a) sin(3x + 1) =
2
.
Th

1
b) cos(2x + 2) = −
2
x
c) sin 2x = sin( + 1)
2
Bài 2.6: Giải các phương trình sau:

a) cos 2x = sin 5x

x
b) sin = − cos 4x
2
c) cos(π sin x) = cos(3π sin x)

d) 2 sin x cos x = cos x − 2 sin x + 1

Bài 2.7: Giải các phương trình sau:

a) tan x = −1

b) tan(2x − 1) = tan(x + 2)

c) cot(x + 1) = − tan 2x

2
d) tan x = +1
cot x

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 38 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
2.3. Các phương trình lượng giác khác Chương 2. Phương trình lượng giác

2.3 Các phương trình lượng giác khác


2.3.1 Phương trình a sin x + b cos x = c
a b c
Ta có a sin x + b cos x = c ⇔ √ sin x + √ cos x = √ .
a2 + b 2 a2 + b 2 a2 + b 2
Gọi α là góc sao cho


 a

 cos α = √ 2
a + b2

 b
 sin α = √

a2 + b 2

n
Khi đó phương trình tương đương với:

â
Tu
c c
cos α sin x + sin α cos x = √ ⇔ sin(x + α) = √
a2 + b 2 a2 + b 2

h

☛ Điều kiện có nghiệm: √

c in




≤ 1 ⇔ |c| ≤ a2 + b2 ⇔ a2 + b2 ≥ c2
M
a2 + b 2

Ví dụ 2.3: Giải các phương trình sau:



a) sin x = 3 cos x + 1.
.
Th

b) cos 2x − 3 sin x cos x = 3.



c) sin x − cos x = 2 cos 3x.

d) 3 sin 3x + 4 cos 3x = 5 sin 4x


! !
√ π π 1 π
Giải: a) pt ⇔ sin x − 3 cos x = 1 ⇔ 2 sin x − = 1 ⇔ sin x − = = sin
3 3 2 6
 
π π π
 x − = + k2π  x = + k2π
⇔ 
3 6 ⇔ 
2 (k ∈ Z)
π 5π 7π
x− = + k2π x= + k2π
3 6 6
3
b) pt ⇔ cos 2x − sin 2x = 3.
2
13
Vì a2 + b2 = < c2 = 9 nên phương trình vô nghiệm.
4
! ! !
√ π √ π π
c) pt ⇔ 2 sin x − = 2 cos 3x ⇔ sin x − = sin − 3x
4 4 2
 
π π 3π π
 x − = − 3x + k2π  x= +k
⇔ 
4 2 ⇔ 
16 2 (k ∈ Z)
π π 3π
x − = π − + 3x + k2π x = − − kπ
4 2 8

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 39 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
2.3. Các phương trình lượng giác khác Chương 2. Phương trình lượng giác

3 4
d) pt ⇔ sin 3x + cos 3x = sin 4x
5 5
3 4
Gọi α là góc sao cho cos α = và sin α = ta được:
5 5
cos α sin 3x + sin α cos 3x = sin 4x ⇔ sin(3x + α) = sin 4x

 x = α − k2π
3x + α = 4x + k2π 
⇔ ⇔ π − α + k2π (k ∈ Z)
3x + α = π − 4x + k2π x=
7

2.3.2 Phương trình đẳng cấp chứa sin và cos

n
☞ Nhận biết: phương trình chứa sin x, cos x thỏa mãn bậc của tất cả các hạng tử

â
Tu
đều là số chẵn hoặc là số lẻ. Chẳng hạn :

➢ sin x, cos x bậc 1.

h
sin2 x, cos2 x, sin x cos x, cos 2x, sin 2x bậc 2.
in
sin3 x, sin2 x cos x, sin x cos2 x, cos3 x, sin 3x, cos 3x đều có bậc 3.
M
➢ Phương trình a sin x + b cos x = c có thể được coi là phương trình đẳng cấp

x x

theo sin , cos .


2 2
☞ Cách giải: Ta xét 2 trường hợp sau:
.
Th

➢ Trường hợp 1: cos x = 0.


➢ Trường hợp 2: cos x 6= 0. Khi đó ta sẽ chia cả 2 vế cho cosm x (ở đó m là bậc
của phương trình đẳng cấp)
Ví dụ 2.4: Giải phương trình 9 sin x + 5 cos x − 20 cos3 x − 16 sin5 x = 0
Giải: Phương trình tương đương với
9 sin x(sin2 x + cos2 x)2 + 5 cos x(sin2 x + cos2 x)2 − 20cos3 x(sin2 x + cos2 x) − 16sin5 x = 0
+ TH 1: Nếu cos x = 0: Phương trình trở thành ⇒ 9 sin x − 16sin5 x = 0 (Vô nghiệm)
+ TH 2: Nếu cos x 6= 0: Chia cả 2 vế cho cos5 x ta được:
2 2
9t(1 + t2 ) + 5(1 + t2 ) − 20 (1 + t2 ) − 16t5 = 0
ở đó t = tan x, phương trình bậc 5, giải phương trình ta được nghiệm.
Ví dụ 2.5: Giải phương trình:
a) 1 + 2 sin 2x = 6 cos2 x.

b) 2 sin3 x = − cos x
Giải: a) pt ⇔ sin2 x + cos2 x + 4 sin x cos x = 6 cos2 x
⇔ sin2 x + 4 sin x cos x − 5 cos2 x = 0.
+) Nếu cos x = 0 thì ta được sin2 x = 0 ⇔ sin x = 0. Điều này mâu thuẫn.
+) Nếu cos x 6= 0 chia cả 2 vế cho cos2 x 6= 0 ta được:

 π
2 tan x = 1  x = + kπ
tan x + 4 tan x − 5 = 0 ⇔ 4 (k ∈ Z)
tan x = −5
x = arctan(−5) + kπ

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 40 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
2.3. Các phương trình lượng giác khác Chương 2. Phương trình lượng giác

b) pt ⇔ 2 sin3 x = − cos x(sin2 x + cos2 x) ⇔ 2 sin3 x + sin2 x cos x + cos3 x = 0.


+) Nếu cos x = 0 thì 2 sin3 x = 0 ⇔ sin x = 0. Điều này mâu thuẫn.
+) Nếu cos x 6= 0. Chia cả 2 vế cho cos3 x.
pt ⇔ 2 tan3 x + tan2 x + 1 = 0 ⇔ (tan x + 1)(2 tan2 x − tan x + 1) = 0

tan x = −1 π
⇔ ⇔ x = − + kπ (k ∈ Z).
2 tan x − tan x + 1 = 0( Vô nghiệm )
2
4

2.3.3 Đại số hóa phương trình lượng giác


☞ Nhận dạng: phương trình có thể qui về phương trình bậc 2, 3, 4 theo sin, cos, tan,

n
cot là những phương trình có thể đại số hóa được. Hoặc phương trình khi dùng

â
Tu
phép đặt ẩn phụ cũng qui về được phương trình đại số.

☞ Phương pháp: sử dụng các công thức góc nhân đôi, nhân ba, và công thức tính

h
inx
sin x, cos x, tan x, cot x theo t = tan , ...
2
M
Ví dụ 2.6: Giải các phương trình lượng giác sau:

a) cos 2x − sin x + 1 = 0.

x
.

b) sin x + tan
Th

=2
2
c) cos 3x + cos 2x − cos x − 1 = 0

d) tan x + tan2 x + tan3 x + cot x + cot2 x + cot3 x = 6

e) cos 3x + 4 cos 2x + 4 cos x + 1 = 0.

f) − tan x + 2 sin 2x − cos 2x = 1


Giải: a) Đặt t = sin x qui về phương trình bậc 2 ẩn t.

x
b) Đặt t = tan qui về phương trình bậc 4 ẩn t
2
c) Đặt t = cos x qui về phương trình bậc 3 ẩn t.

d) Đặt t = tan x + cot x qui về phương trình bậc 3 ẩn t

2.3.4 Phương trình đối xứng sin, cos


☞ Nhận dạng: phương trình có dạng : f (sin x, cos x) = 0 hoặc f (sin x, − cos x) = 0 ở
đó f (x, y) là một hàm đối xứng theo x, y hay nói cách khác f (x, y) = f (y, x).
√ π
☞ Cách giải: Đặt t = sin x + cos x = 2 sin(x + )
4
√ π
hoặc đặt t = sin x − cos x = 2 sin(x − )
√ √ 4
với − 2 ≤ t ≤ 2

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 41 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
2.3. Các phương trình lượng giác khác Chương 2. Phương trình lượng giác

Ví dụ 2.7: Giải phương trình sau:

a) sin x − cos x + 2 sin 2x = −1

b) sin3 x + cos3 x = 2(sin x + cos x) − 1

Giải: a) Đặt t = sin x − cos x và giải phương trình bậc 2 ẩn t.

b) Đặt t = sin x + cos x và giải phương trình bậc 3 ẩn t.

2.3.5 Phân tích thành nhân tử

n
☞ Nhận dạng: Bài toán dạng này rất khó nhận dạng thông thường theo trực giác của

â
người giải toán là chính. Phương pháp có thể dùng để giải hoặc làm cho bài toán

Tu
trở nên đơn giản hơn.

h
☞ Dưới đây là một số họ có thừa số chung hay gặp:
in
M
Biểu thức chứa thừa số f (x)

f (x)

sin x sin 2x, sin 3x, tan x, tan 2x, tan 3x, · · ·
.
Th

cos x sin 2x, cos 3x, tan 2x, cot 3x, cot x, · · ·

x x
1 + cos x cos2 , cot2 , sin2 x, tan2 x
2 2
x x
1 − cos x sin2 , tan2 , sin2 x, tan2 x
2 2
! !
π x π x
1 + sin x cos2 x, cot2 x, cos2 − , sin2 +
4 2 4 2
! !
π x π x
1 − sin x cos2 x, cot2 x, cos2 + , sin2 −
4 2 4 2

sin x + cos x cos 2x, cot 2x, 1 + sin 2x, 1 + tan x, 1 + cot x, tan x − cot x

cos x − sin x cos 2x, cot 2x, 1 − sin 2x, 1 − tan x, 1 − cot x, tan x − cot x

Ví dụ 2.8: Giải các phương trình sau:

a) sin 2(x − π) − sin(3x − π) = sin x

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 42 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
2.3. Các phương trình lượng giác khác Chương 2. Phương trình lượng giác

b) cos 3x − 2 cos 2x + cos x = 0

3
c) sin2 x + sin2 2x + sin2 3x =
2
1
d) cos 3x cos 4x + sin 2x sin 5x = (cos 2x + cos 4x)
2
Giải: a) pt⇔ sin 2x + sin 3x = sin x
⇔ 2 sin x cos x + 2 cos 2x sin x = 0 ⇔ 2 sin x(cos x + cos 2x) = 0

b) pt⇔ 2 cos 2x cos x − 2 cos 2x = 0 ⇔ 2 cos 2x(cos x − 1) = 0

c) Sử dụng công thức hạ bậc

â n
1 1 1

Tu
d) pt⇔ (cos 7x + cos x) − (cos 7x − cos 3x) = (cos 2x + cos 4x)
2 2 2
⇔ cos x + cos 3x = cos 2x + cos 4x

h
⇔ 2 cos 2x cos x − 2 cos 3x cos x = 0 ⇔ 2 cos x(cos 2x − cos 3x) = 0
in
M

2.3.6 Sử dụng bất đẳng thức



☞ Phương pháp: Đối với dạng A = 0.


Ta chứng minh A ≥ 0, ∀x từ đó suy ra dấu bằng trong bất đẳng thức phải xảy ra.
.
Th

Giải nghiệm từ điều kiện xảy ra dấu bằng đó.


Đối với dạng biến thể: A = B.
Ta chứng minh : A ≥ α và B ≤ α, ∀x dẫn đến phương trình tương đương với
A = α = B và dấu bằng ở 2 bất đẳng thức xảy ra.

Ví dụ 2.9: Giải các phương trình sau:

π
a) sin(x + ) + 2 sin 2x − 3 = 0.
4
b) sin4 x + cos4 x = 2 − cos7 x

π
Giải: a) sin(x + ) + 2 sin 2x − 3 ≤ 0 do đó phương trình tương đương với:
4

 π
sin(x + ) = 1
 4
sin 2x = 1

b) Ta có sin4 x + cos4 x ≤ sin2 x + cos2 x = 1


và 2 − cos7 x ≥ 1. Do đó mà ta có hệ:
 4 2
 sin x = sin x
cos4 x = cos2 x ⇔ cos x = 1 ⇔ x = k2π

cos7 x = 1

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 43 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
2.3. Các phương trình lượng giác khác Chương 2. Phương trình lượng giác

2.3.7 Loại nghiệm không thích hợp


☞ Đặt vấn đề: Trong khi giải một phương trình lượng giác ta gặp bài toán mà nghiệm
tìm thấy không nằm trong tập xác định. Thiếu sót trên thường gặp khi ta "‘quên"’
đặt điều kiện hoặc đặt điều kiện nhưng khi giải xong không đối chiếu với điều kiện
dẫn đến tình trạng "‘thừa nghiệm"’.

☞ Phương pháp: có rất nhiều phương pháp như giải phương trình nghiệm nguyên,
thử nghiệm trực tiếp vào điều kiện, ... nhưng với mức độ đề thi đại học hiện nay
thì phương pháp đơn giản dễ dùng nhất là biểu diễn tập nghiệm trên đường tròn
lượng giác. Những điểm bị trùng với điểm bị loại ở tập xác định sẽ bị loại.

Ví dụ 2.10: Giải phương trình sau:


4 sin6 x + 4 cos6 x − 1

Tu
a) √ =0
2 sin x − 2

h
b) 9 − x2 · (2 sin x − 1) = 0 in

M
2
Giải: a) Điều kiện: sin x 6= .
2

pt ⇔ 4 sin6 x + 4!cos6 x − 1 = 0

3 !3
1 + cos 2x 1 − cos 2x
⇔4 +4 −1=0
2 2
.
Th

⇔ 1 + 3 cos2 2x − 1 = 0 ⇔ cos 2x = 0
π π
⇔x= +k .
4 2
Biểu diễn trên đường tròn lượng giác ta được nghiệm:
π 5π
x = − + k2π, x = + k2π
4 4
b) Nghiệm x = ±3.
1
Trường hợp −3 < x < 3: pt ⇔ sin x =
2
Kết hợp điều kiện ta được nghiệm:
π 5π
x= ,x=
6 6

2.3.8 Bài tập


✍ Phương trình dạng a sin x + b cos x = c.

Bài 2.8: Giải phương trình sau:

x √ x
a) cos + 3 sin = 1
2 2
6
b) 3 cos x + 4 sin x + =6
3 cos x + 4 sin x + 1

c) sin 3x − 3 cos 3x = 2 sin 2x

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 44 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
2.3. Các phương trình lượng giác khác Chương 2. Phương trình lượng giác


d) 3 sin 3x − 3 cos 9x = 1 + 4 sin3 3x

e) sin x + cos x = 2 sin 5x

f) cos 7x − sin 5x = 3(cos 5x − sin 7x)

Bài 2.9: Tìm giá trị lớn nhất, nhỏ nhất của hàm số sau:
sin x + 2 cos x + 1
a) y = .
sin x + cos x + 2
sin x
b) y =
2 + cos x

n
✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩

â
Tu
✍ Phương trình đẳng cấp:

Bài 2.10: Giải phương trình sau:

h
a) 4 cos2 x − 6 sin2 x + 5 sin 2x − 4 = 0
in
M
b) 2 sin3 x = cos x

c) 6 sin x − 2 cos3 x = 5 sin 2x · cos x


.

1
Th

d) sin2 x − 2 cos2 x = − sin 2x


2
e) −14 cos4 x + 16 cos3 x sin x + 6 sin2 x cos2 x − cos x sin3 x + sin4 x = 2

✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩

✍ Đại số hóa phương trình lượng giác:

Bài 2.11: Giải phương trình sau:

a) cos 2x + sin2 x + 2 cos x + 1 = 0

b) 2 cos 3x − 7 cos 2x + 7 cos x − 2 = 0.

π π
c) cos4 x + sin4 x = 2 cos(2x + ) cos(2x − )
4 4
sin2 2x
d) sin x + cos x − cos 2x +
4 4
−2=0
4
4
e) tan2 x − +5=0
cos x
3
f) + 3 tan2 x − 11(tan x + cot x) − 1 = 0
sin2 x
g) sin4 x + (1 + sin x)4 = 17

6x 8x
h) 2 cos2 + 1 = 3 cos
5 5

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 45 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
2.3. Các phương trình lượng giác khác Chương 2. Phương trình lượng giác

✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩

✍ Phương trình đối xứng:

Bài 2.12: Giải phương trình sau:


sin 2x
a) sin3 x + cos3 x = 1 −
2
b) sin 2x + 4(cos x − sin x) = 4

1 1 10
c) cos x + + sin x + =
cos x sin x 3

n
d) sin x cos x = 6(sin x + cos x − 1)

â
Tu
e) 1 + sin 2x = sin x + cos x

✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩

h
✍ Phân tích thành nhân tử:
in
M
Bài 2.13: Giải phương trình sau:

a) sin x + cos x + 1 = 2 cos( x2 − π4 )



.

b) 2(cos4 x − sin4 x) = sin x + cos x


Th

c) sin x + 3 sin 2x = sin 3x

sin 4x
d) cos x sin 2x cos 3x =
4
e) cos 2x + sin 2x + cos x + 3 sin x + 1 = 0

f) (2 sin x − 1)(2 sin 2x + 1) = 3 − 4 cos2 x

g) cot x − tan x = sin x + cos x

✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩

✍ Sử dụng bất đẳng thức:

Bài 2.14: Giải phương trình sau:

a) sin3 x + cos3 x = 2 − sin4 x



b) cos 3x + 2 − cos2 3x = 2(1 + sin2 2x)

c) cos(πx) = x2 − 4x + 5

π
d) 2 sin(x + ) = tan x + cot x
4
✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩

✍ Loại nghiệm không thích hợp

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 46 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
2.3. Các phương trình lượng giác khác Chương 2. Phương trình lượng giác

Bài 2.15: Giải các phương trình sau:

sin6 x + cos6 x 1
a) = −
tan(x − π4 ) tan(x + π4 ) 4

sin6 x + cos6 x tan 2x


b) =
cos2 x − sin2 x 4
sin x · (sin x + cos x) − 1
c) =0
cos2 x + sin x + 1
x
d) tan x · (2 sin − 1) = 0
3

n
â
1 + tan x
e)

Tu
= 1 + sin 2x
1 − tan x
1 + cos x

h
f) tan2 x = in
1 − sin x
M
✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩

✍ Dạng toán tổng hợp:


Bài 2.16: Giải các phương trình sau:


.
Th

a) sin x + cos 2x + cos2 x (tan2 x − 1) + 2sin3 x = 0.

1
b) cos x. cos 2x. cos 4x. cos 8x =
16
sin4 x + cos4 x 1 1
c) = cot 2x −
5 sin 2x 2 8 sin 2x
d) 2sin2 x + sin 2x + 3 sin x − cos x + 1 = 0
!
x √ 3π
e) 4sin2 − 3 cos 2x = 1 + 2cos2 x−
2 4
!
√ π
f) 2 2cos3 x− − 3 cos x − sin x = 0
4
!
π cos 2x − 1
g) tan +x − 3tan2 x =
2 cos2 x
!
3π sin x
h) tan −x + =2
2 1 + cos x

i) cos2 3x. cos 2x − cos2 x = 0

j) 2 sin x (1 + cos 2x) + sin 2x = 1 + 2 cos x


√ √
k) sin3 x − 3cos3 x = sin xcos2 x − 3sin2 x cos x

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 47 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
2.3. Các phương trình lượng giác khác Chương 2. Phương trình lượng giác

!
1 1 7π
l) + ! = 4 sin −x
sin x 3π 4
sin x −
2
! !
√ 7π 7π 1
m) 2 cos x − = cos 2x − +
4 2 2

1 1
n) sin 2x + sin x − − = 2 cot 2x
2 sin x sin 2x
! !
5x π x π √ 3x
o) sin − − cos − = 2 cos
2 4 2 4 2

n
!

â

Tu
π
p) 2 2 sin x − cos x = 1.
12

h
√ √ 
q) 2cos2 x + 2 3 sin x cos x + 1 = 3 sin x + 3 cos x
in
M
sin 2x cos 2x
r) + = tan x − cot x

cos x sin x
. sĐ
Th

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 48 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
Chương 3. Phương trình chứa căn và dấu giá trị tuyệt đối

Chương 3

Phương trình chứa căn và dấu giá


trị tuyệt đối

â n
Tu
3.1 Phương trình chứa dấu giá trị tuyệt đối
h
in
3.1.1 Kiến thức cần nhớ
M
Học sinh cần nhớ một số tính chất sau của dấu giá trị tuyệt đối:


A Nếu A ≥ 0
☞ |A| =
−A Nếu A < 0
.
Th

☞ | − A| = |A|

☞ |A2 | = A2

☞ |A| ≥ A. Dấu đẳng thức khi A ≥ 0.


|A| ≥ −A. Dấu đẳng thức khi A ≤ 0

☞ |A| + |B| ≥ |A + B|.


Dấu đẳng thức xảy ra ⇔ A.B ≥ 0.

☞ |A| + |B| ≥ |A − B|.


Dấu đẳng thức xảy ra ⇔ A.B ≤ 0.

3.1.2 Các dạng bài tập


✍ Nguyên tắc chung: Để giải một phương trình chứa dấu giá trị tuyệt đối, ta có
thể bám vào định nghĩa xét dấu của biểu thức trong dấu giá trị tuyệt đối, phân
trường hợp để phá dấu giá trị tuyệt đối. Tuy nhiên, nhiều khi việc xét dấu một
biểu thức là khá khó khăn, dài dòng nên ở đây tôi đưa ra một số cách biến đổi
tương đối với một số dạng phương trình chứa dấu giá trị tuyệt đối cơ bản để học
sinh có thể áp dụng nó làm các bài tập một cách chính xác ngắn gọn.

➢ Dạng 1  
A≥0  
  A = −B
 A=B
|A| = B ⇔   ⇔ A=B
 A<0 
B≥0
A = −B

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 49 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
3.1. Phương trình chứa dấu giá trị tuyệt đối Chương 3. Phương trình chứa căn và dấu giá trị tuyệt đối

➢ Dạng 2:
|A| = |B| ⇔ A2 = B 2 ⇔ A = ±B

➢ Dạng 3: Đặt ẩn phụ với biểu thức chứa dấu giá trị tuyệt đối.

➢ Dạng 4: Sử dụng bất đẳng thức để đánh giá 2 vế của phương trình :
Chẳng hạn nếu ta có phương trình A = B. Ta chứng minh:
A ≥ α và B ≤ α từ đó ta được A = α = B.

➢ Dạng 5 : Lập bảng xét dấu với biểu thức trong dấu giá trị tuyệt đối để phá dấu
giá trị tuyệt đối.

3.1.3 Các ví dụ

â n
Tu
Ví dụ 3.1: Giải các phương trình sau:

a) |x2 + x − 1| = 2 − x (∗)

h
b) |2x2 + 3x − 2| = |x2 − x − 3| (∗∗)
in
M

 2 − x ≥ 0 (1)

Giải: a) (∗) ⇔ x2 + x − 1 = 2 − x (2)



x2 + x − 1 = x − 2 (3)
(1) ⇔ x ≤ 2
.


Th

x=1 
2
(2) ⇔ x + 2x − 3 = 0 ⇔ thỏa mãn điều kiện
x = −3

2
(3) ⇔ x + 1 = 0 Phương trình vô nghiệm
 2
2x + 3x − 2 = x2 − x − 3 (1)
b) (∗∗) ⇔
2x2 + 3x − 2 = −x2 + x + 3 (2)

(1) ⇔ x2 + 4x + 1 = 0 ⇔ x= −2 ± 3
x=1
2
(2) ⇔ 3x + 2x − 5 = 0 ⇔  5
x=−
3

Ví dụ 3.2: Giải phương trình x4 + 4x2 + 2 |x2 − 2x| = 4x3 + 3


2
Giải: Phương trình ⇔ (x2 − 2x) + 2 |x2 − 2x| − 3 = 0
Đặt t = |x2 − 2x| ≥ 0. Phương trình trở thành:
 
2 t=1 thỏa mãn
t + 2t − 3 = 0 ⇔
t = −3 (loại)
  √
x2 − 2x = 1 x=1± 2
+)t = 1 ⇔ x2 − 2x = 1 ⇔ ⇔
x2 − 2x = −1 x=1

Ví dụ 3.3: Giải phương trình |x + 1| + |2 − x| = −x4 + 4x2 − 1

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 50 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
3.2. Phương trình chứa căn thức Chương 3. Phương trình chứa căn và dấu giá trị tuyệt đối

Giải: Ta có V T = |x + 1| + |2 − x| ≥ |x + 1 + 2 − x| = 3 ∀x (1)
2
mà V P = −x4 + 4x2 − 1 = −(x2 − 2) + 3 ≤ 3 ∀x (2).
Từ (1) , (2) ⇒ V T ≥ 3 ≥ V P ∀x

(x + 1) . (2 − x) ≥ 0 √
Do đó phương trình đã cho ⇔ ⇔ x = 2
x2 − 2 = 0

Ví dụ 3.4: Giải phương trình 2 |x + 1| − |x2 − 2x − 8| = −5 − x + x2

Giải: Ta có bảng xét dấu:


x −∞ −2 −1 4 +∞
x+1 − − 0 + +
x2 − 2x − 8 + 0 − − 0 +

â n
Tu
❶ Trường hợp 1: x < −2.
Phương trình ⇔ 2 (−x − 2
 1) − (x − √2x − 8) = −5 − x + x
2

h
1 + 89
⇔ 2x2 − x − 11 = 0 ⇔ 


x= in
4√
(loại)
M
1 − 89
x= (thỏa mãn)
4

❷ Trường hợp 2: −2 ≤ x < −1


Phương trình ⇔ 2 (−x − 1) + (x2 − 2x − 8) = −5 − x + x2
.

5
Th

⇔ −3x = 5 ⇔ x = − (thỏa mãn)


3
❸ Trường hợp 3: −1 ≤ x < 4
Phương trình ⇔ 2 (x + 1) + (x2 − 2x − 8) = −5 − x + x2
⇔ x = 1 (thỏa mãn)

❹ Trường hợp 4: x ≥ 4
Phương trình ⇔ 2 (x + 1)− (x2 − 2x
√− 8) = −5 − x + x
2

5 + 145
 x= (thỏa mãn)
⇔ 2x2 − 5x − 15 = 0 ⇔  
√4
5 − 145
x= (loại)
4
( √ √ )
1 − 89 5 5 + 145
Vậy phương trình có tập nghiệm S = ; − ; 1;
4 3 4

3.2 Phương trình chứa căn thức


3.2.1 Các dạng bài tập

√ A = B2
❶ A=B⇔
B≥0
 
√ √ A=B A=B
❷ A= B⇔ ⇔
A≥0 B≥0

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 51 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
3.2. Phương trình chứa căn thức Chương 3. Phương trình chứa căn và dấu giá trị tuyệt đối

❸ Đặt ẩn phụ. Ta đặt căn thức hoặc biểu thức trong căn bằng một ẩn phụ để làm
phương trình trở nên đơn giản hơn.

❹ Sử dụng bất đẳng thức. Cách làm tương tự phần phương trình chứa dấu giá trị
tuyệt đối.

3.2.2 Các ví dụ
Ví dụ 3.5: Giải phương trình sau:

a) x + 3 = 2 − x
√ √
b) x2 + x − 1 = 2x + 3
  2

n
x + 3 = (2 − x)2 x − 4x + 4 = x + 3
Giải: a) Phương trình ⇔

â

2−x≥0 x≤2

Tu
 √ √
 2  5 ± 21
x − 5x + 1 = 0 x = 5 − 21
⇔ ⇔ ⇔x=

h
x≤2  2 2
x≤2in 
M
 2  x2 − x − 4 = 0
x + x − 1 = 2x + 3
b) Phương trình ⇔ ⇔ 3

2x + 3 ≥ 0  x≥−

 √ 2

 1 ± 17 √
 x= 1 + 17
.

⇔ 2 ⇔x=
Th


 3 2
 x≥−
2

Ví dụ 3.6: Giải phương trình sau: 2 x2 − 2x − 2 = −x2 + 2x + 5.

Giải: Đặt t = x2 − 2x − 2 ≥ 0 ⇒ x2 − 2x = t2 + 2. 
t=1
Phương trình ⇔ 2t = −t2 − 2 + 5 ⇔ t2 + 2t − 3 = 0 ⇔
t = −3 (loại)

√ x = −1
Ta có t = 1 ⇔ x2 − 2x − 2 = 1 ⇔ x2 − 2x − 3 = 0 ⇔
x=3
☛ Bình luận: Nếu phương trình này ta giải theo cách của phương trình căn thức
cơ bản thì sẽ gặp một phương trình bậc 4. Khi đó mọi việc trở nên phức tạp hơn
nhiều.
√ √ √
Ví dụ 3.7: Giải phương trình : x + 1 + 3 − x = 2 (x2 − 2x + 3)
Giải: Áp dụng bất đẳng thức Bunhiacopxki với 2 bộ
√ √ 
x + 1; 3 − x , (1; 1)
√ √ 2 √ 2 √ 2

ta có: V T 2 = x + 1.1 + 3 − x.1 ≥ x + 1 + 3 − x . (12 + 12 ).

⇒ V T 2 ≤ (x + 1 + 3 − √ x) .2 = 8 ⇒
√ V T ≤ 2 2 (1)
x+1 3−x
Dấu bằng xảy ra khi = ⇔x=1
√ 1√ 1  √
V P = 2 (x2 − 2x + 3) = 2. (x − 1)2 + 2 ≥ 2 2 (2)
Dấu bằng xảy ra khi x = 1.
Từ (1), (2) ta có phương trình đã cho có duy nhất nghiệm x = 1.

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 52 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
3.3. Bất phương trình chứa dấu giá trị tuyệt đối Chương 3. Phương trình chứa căn và dấu giá trị tuyệt đối

3.3 Bất phương trình chứa dấu giá trị tuyệt đối
3.3.1 Dạng cơ bản
❶ |A| < B ⇔ −B < A < B

A>B
❷ |A| > B ⇔
A < −B

❸ |A| < |B| ⇔ A2 − B 2 < 0 ⇔ (A − B) . (A + B) < 0

3.3.2 Các ví dụ

n
Ví dụ 3.8: Giải các bất phương trình sau:

â
Tu
a) |x2 − 2x − 1| < x + 1

h
b) |2x2 + x − 3| ≥ 2x + 1

c) |x2 + x − 1| < |2x2 + x − 2|


in
M
  2
x2 − 2x − 1 < x + 1 x − 3x − 2 < 0

Giải: a) Bất phương trình ⇔ ⇔


x2 − 2x − 1 > −x − 1 x2 − x > 0
 √ √ √ ! √ !
 3 − 17 3 + 17 3 − 17 3 + 17
<x<
.

⇔ 2 2 ⇔x∈ ; 0 ∪ 1;
Th

 2 2
x>1∨x<0
 2  2
2x + x − 3 ≥ 2x + 1 2x − x − 4 ≥ 0
b) Bất phương trình ⇔ 2 ⇔
2x + x − 3 ≤ −2x − 1 2x2 + 3x − 2 ≤ 0
 √ √
1 + 33 1 − 33 √
 x≥ ∨x≤ 1 1 + 33
⇔
4 4 ⇔x≤ ∨x≥
1 2 4
−2 ≤ x ≤
2
c) Bất phương trình
2 2 2 2
⇔ (2x2 + x − 2) > (x2 + x − 1) ⇔ (2x2 + x − 2) − (x2 + x − 1) > 0
⇔ (x2 − 1) (3x2 + 2x − 3) > 0√ ! √ !
−1 − 10 −1 + 10
⇔ (x − 1) (x + 1) x − x− >0
3 3
√ √
−1 − 10 −1 + 10
⇔x< ∨ −1 < x < ∨x>1
3 3

3.4 Bất phương trình chứa căn thức


3.4.1 Dạng cơ bản
 
A > B2
√ 
 B≥0
❶ A>B⇔ 
 B<0
A≥0

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 53 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
3.4. Bất phương trình chứa căn thức Chương 3. Phương trình chứa căn và dấu giá trị tuyệt đối

 2
√  A<B
❷ A<B⇔ A≥0

B≥0

√ √ A<B
❸ A< B⇔
A≥0

☛ Chú ý: Với các căn bậc chẵn được làm tương tự. Còn đối với các căn bậc lẻ thì
ta không cần điều kiện và cách giải dạng này tương đối đơn giản nên chúng không
được nhắc tới ở đây.

3.4.2 Các ví dụ

n
Ví dụ 3.9: Giải các bất phương trình sau:

â
Tu

a) x2 + x − 1 > x + 2

h
b) 2x2 + 3x − 2 ≤ x + 1
√ √
in
c) x2 + 3x + 2 < 3x2 − 7x + 4
M
Giải: a) Bất phương trình

   

3x + 5 < 0
x2 + x − 1 > (x + 2)2


 x+2≥0   x ≥ −2
⇔  ⇔
.

  x < −2 √
Th

 x+2<0  √
2 −1 + 5 −1 − 5
x +x−1≥0  x≥ ∨x≤
 2 2
5 5
⇔  −2 ≤ x < − 3 ⇔ x < −
3
x < −2

b) Bất phương trình 


  x ≥ −1
 x+1≥0 

1
⇔ 2x2 + 3x − 2 ≥ 0 ⇔ x ≤ −2 ∨ x ≥
 2 
 2
2x + 3x − 2 ≤ (x + 1)2  2
 2x + 3x − 2 ≤ x2 + 2x + 1
  1
 1 
 x≥
⇔ x≥ ⇔ 2√ √
 2 2 
 −1 − 13 −1 + 13
x +x−3≤0  ≤x≤
√ 2 2
1 −1 + 13
⇔ ≤x≤
2 2
c) Bất phương trình
 2
x + 3x + 2 ≥ 0

x2 + 3x + 2 < 3x2 − 7x + 4

  x ≥ −1 ∨√x ≤ −2
x ≥ −1 ∨ x ≤ −2 √
⇔ 2 ⇔ 5 + 21 5 − 21
2x − 10x + 2 > 0  x> ∨x<
√ √ 2 2
5 − 21 5 + 21
⇔ −1 ≤ x < ∨x>
2 2

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 54 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
3.5. Bài tập Chương 3. Phương trình chứa căn và dấu giá trị tuyệt đối

3.5 Bài tập


✍ Phương trình chứa dấu giá trị tuyệt đối:

Bài 3.1: Giải các phương trình sau:

a) |2x − 1| + |2x + 1| = 4

b) |x2 − 3x + 2| − 2x = 1

c) |x2 + x − 12| = x2 − x − 2

d) |2 − |2 − x|| = 1

n
e) |x2 − 2x| = |2x2 − 1|

â
Tu
f) |x2 − 5x + 4| − 9x2 − 5x + 9 + 10x |x| = 0

h
Hướng dẫn. a) x = 1; −1 in

M
5 ± 21
b) x =
2


c) x = 5; ± 7

d) x = 5; 3; 1; −1.
.
Th


1
e) x = −1 ± 2; − ; 1.
3

− 5 − 259
f) x = .
18
✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩

✍ Bất phương trình chứa dấu giá trị tuyệt đối:

Bài 3.2: Giải các bất phương trình:

a) |x − 3| + |5 − x| < 3x

b) |x2 − x − 6| < x

c) |x2 − 5x + 4| > x − 2

d) |2x − |x − 1|| < 2

e) |3x2 − 2x − 1| < |x2 − x|


!
8
Hướng dẫn. a) x ∈ ; +∞ .
5
√ √ 
b) x ∈ 7 .
6; 1 +
√  √ 
c) x ∈ −∞; 2 + 2 ∪ 3 + 3; +∞ .

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 55 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
3.5. Bài tập Chương 3. Phương trình chứa căn và dấu giá trị tuyệt đối

!
1
d) x ∈ − ;1 .
3
!
1 1
e) x ∈ − ; .
2 4

✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩

✍ Phương trình chứa căn thức:

Bài 3.3: Giải các phương trình sau:



a) x − 2x + 3 = 0

â n
√ √ √
b) x + 4 − 1 − x = 1 − 2x

Tu
s
x+1

h
c) (x − 3) (x + 1) + 4 (x − 3) . = −3
p
x−3 in
√ √
M
d) 3 + x + 6 − x − (3 + x) . (6 − x) = 3

e) x3 + 1 = 2 3 2x − 1

Hướng dẫn. a) x = 3.
.
Th

b) x = 0.
√ √
c) x = 1 − 5; 1 − 13.

d) x = −3; 6.

1 √
e) x = 1; − ± 5.
2
Bài 3.4: Giải các phương trình sau:
√ √
a) x − 2 + 4 − x = x2 − 6x + 11
√ √
b) 3 x + 34 − 3 x − 3 = 1
p √ p √ x+3
c) x+2 x−1+ x−2 x−1=
2
x2 √
d) √ − 3x − 2 = 1 − x
3x − 2

e) x2 + x + 5 = 5
√ √ √
f) 3 x − 1 + 3 x − 2 = 3 2x − 3

Hướng dẫn. a) x = 3

b) x = −61; 30.

c) x = 1; 5.

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 56 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
3.5. Bài tập Chương 3. Phương trình chứa căn và dấu giá trị tuyệt đối

d) x = 1.
√ √
−1+ 17 1 − 21
e) x = ; .
2 2
f) x = 1; 2.

✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩

✍ Bất phương trình chứa căn thức :

Bài 3.5: Giải các bất phương trình sau:


√ √
a) x + 9 + 2x + 4 > 5

n
√ 2

â
b) 4(x + 1)2 < (2x + 10) 1 − 3 + 2x

Tu

c) (x − 3) x2 + 4 ≤ x2 − 9

h
√ √ √ in
d) x + 2 − x + 1 ≤ x
M

e) 2x2 − 6x + 1 ≥ x − 2

s

x x+1
f) −2 >3
x+1 x
.


Th

g) 5x2 + 10x + 1 ≥ 7 − x2 − 2x

√ √ x2
h) 1+x+ 1−x≤2−
4
Hướng dẫn. a) x ∈ (0; +∞)
" !
3
b) x ∈ − ; −1 ∪ (−1; 3)
2
#
5
c) x ∈ −∞; − ∪ [3; +∞)
6
" !
2
d) x ∈ −1 + √ ; +∞ .
3
√ #
3− 7
e) x ∈ −∞; ∪ [3; +∞)
2
!
4
f) x ∈ − ; −1 .
3

g) x ∈ (−∞; −3] ∪ [1; +∞).

h) x ∈ [−1; 1]

✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 57 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
3.5. Bài tập Chương 3. Phương trình chứa căn và dấu giá trị tuyệt đối

✍ Bài tập tổng hợp:

Bài 3.6: Giải các phương trình, bất phương trình sau:
√ √ √
a) 3 7x + 1 + 4 9x + 7 ≤ − x + 3 + 6
√ √ √ √
b) x2 + x − 1 + 8 2x2 + x − 3 = x2 + 3x − 5 + 8 2x2 + 4x − 9
√ √
c) 4 x + 4 17 − x = 3
√ √
d) x + 1 < 3 2 − x + 3
" #
7
Hướng dẫn. a) x ∈ − ; 1 .
9

â n
Tu
b) x = 2.

c) x = 1; 16.

h
d) x ∈ (−∞; 3)
in
M

. sĐ
Th

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 58 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
Chương 4. Hệ phương trình đại số

Chương 4

Hệ phương trình đại số

â n
4.1 Hệ phương trình bậc nhất

Tu
4.1.1 Hệ phương trình bậc nhất hai ẩn

h
☞ Dạng:
in

M
a1 x + b 1 y = c 1
a2 x + b 2 y = c 2

☞ Cách giải:
a1 b 1 c 1 b1 a1 c 1
.


D= ,
Dx = ,
Dy =
Th

a2 b 2 c 2 b2 a2 c 2
!
Dx Dy
- Nếu D 6= 0: hệ phương trình có nghiệm duy nhất x= ,y = .
D D
- Nếu D = 0 và Dx2 + Dy2 6= 0: Hệ vô nghiệm.
- Nếu D = Dx = Dy = 0, hệ phương trình vô số nghiệm hoặc vô nghiệm, muốn
biết rõ, ta thay giá trị của tham số vào phương trình.

Ví dụ 4.1: Giải và biện luận hệ phương trình theo tham số m:



a.x + (2 − a) y = 3
(a − 2) x + (1 − 2a) y = a − 4

a 2 − a
Giải: D = = −a2 − 3a + 4 = − (a − 1) . (a + 4)
a − 2 1 − 2a

3 2 − a
Dx = = a2 − 12a + 11 = (a − 1) . (a − 11)
a − 4 1 − 2a

a 3
Dy = = a2 − 7a + 6 = (a − 1) . (a − 6)
a−2 a−4

a=1
+) Trường hợp 1: D = 0 ⇔ − (a − 1) . (a + 4) = 0 ⇔
a = −4
Nếu a = −4, Dx 6= 0 thì hệ vô nghiệm.
Nếu a = 1, Dx = Dy = 0, thay vào hệ phương trình ta có:

x+y =3
⇒ S = {(x, 3 − x) |x ∈ R }.
−x − y = −3

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 59 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
4.1. Hệ phương trình bậc nhất Chương 4. Hệ phương trình đại số

(
a 6= 1
+) Trường hợp 2: D 6= 0 ⇔
a 6= −4


 12 − a
 x=
nên hệ phương trình có nghiệm duy nhất: a+4

 6 −a
 y=
4+a

4.1.2 Hệ phương trình bậc nhất ba ẩn


☞ Dạng 
 a1 x + b 1 y + c 1 z = d 1
a x + b2 y + c 2 z = d 2
 2

n
a3 x + b 3 y + c 3 z = d 3

â
Tu
☞ Cách giải:

h
❶ Khử ẩn bằng cách rút 1 ẩn từ một phương trình thế vào 2 phương trình còn lại,
in
được hệ phương trình bậc nhất 2 ẩn
M
❷ Sử dụng máy tính điện tử để giải.

❸ Dùng phép biến đổi Gauss.


.

Ví dụ 4.2: Giải hệ phương trình:


Th


 x + 2y − 3z = 2 (1)
2x − y + 4z = 4 (2)

5x + 3y − 4z = 4 (3)

Giải: C1: Khử ẩn. Từ (1) ⇒ x = −2y + 3z + 2. thế vào (2), (3) ta có hệ :
  
2 (−2y + 3z + 2) − y + 4z = 4 −5y + 10z = 0 y=2
⇔ ⇔ ⇒ x = 1.
5 (−2y + 3z + 2) + 3y − 7z = 4 −7y + 8z = −6 z=1
Hệ có nghiệm (x = 1, y = 2, z = 1)
C2: Biến
 đổi Gauss. 
1 2 −3 2  
  H2−2H1  1 2 −3 2
A= 2 −1 4 4  ⇒  0 −5 10 0  
  H3−5H1
5 3 −7 4 0 −7 8 −6

−5y + 10z = 0
Ta được hệ và tiếp tục giải như trên.
−7y + 8z = −6
C3: Sử dụng máy tính điện tử.

4.1.3 Hệ phương trình bậc nhất bốn ẩn


☞ Dạng : 

 a1 x + b 1 y + c 1 z + d 1 t = e 1


a2 x + b 2 y + c 2 z + d 2 t = e 2

 a3 x + b 3 y + c 3 z + d 3 t = e 3

 a x+b y+c z+d t=e
4 4 4 4 4

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 60 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
4.2. Hệ phương trình bậc nhất - bậc hai: Chương 4. Hệ phương trình đại số

☞ Cách giải:

❶ Rút 1 ẩn từ một phương trình, thế vào 3 phương trình còn lại được hệ phương
trình bậc nhất 3 ẩn.

❷ Dùng phép biến đổi Gauss.

Ví dụ 4.3: Giải hệ phương trình:




 x − 2y + 3z − 4t = 5


2x + 3y − 5z + t = −10

 4x − 5y + 6z − 7t = 14

 x+y+z+t=3

â n
Giải: - Cách 1: Phương phápGauss: 

Tu

1 −2 3 −4 5 1 −2 3 −4 5
  H2−2H1  
 2 3 −5 1 −10  H3−4H1  0 7 −11 9 −20 

h
A=  ⇒  
 4 −5 6 −7 14  H4−H1 
1 1 1 1 3
in 0
0
3 −6 9 −6
3 −2 5 −2

M
Giải hệ:  

 7y − 11z + 9t = −20  y = −1

3y − 6z + 9t = −6 ⇔ z=2 ⇒x=1
 
3y − 2y + 5z = −2 t=1
.
Th

Hệ có nghiệm duy nhất: (1; −1; 2; 1).


Cách 2: Rút x = 2y − 3z + 4t + 5 thế vào 3 phương trình còn lại ta được hệ phương trình
3 ẩn giống như phép biến đổi Gauss.

4.2 Hệ phương trình bậc nhất - bậc hai:


☞ Dạng: Hệ gồm 2 phương trình trong đó:
Phương trình bậc nhất và phương trình bậc 2.

☞ Cách giải:

❶ Rút 1 ẩn từ phương trình bậc nhất, thế vào phương trình bậc 2 còn lại.

❷ Nếu có phương trình chỉ là phương trình bậc nhất theo 1 biến, thì ta rút biến đó
ra để thế vào phương trình còn lại.

❸ Nếu cả 2 phương trình đều không là bậc nhất theo 2 biến, ta có thể dùng phép
biến đổi đại số các phương trình để thu được phương trình bậc nhất theo một biến
nào đó. Rút biến đó ra thế vào phương trình còn lại.

Ví dụ 4.4: Giải các hệ phương trình:



x + 2y = −1
a)
x2 + 3y 2 − 2x = 2
 2
x − 2y = 2
b)
2x2 + xy − y = 9

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 61 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
4.3. Hệ phương trình đẳng cấp bậc 2: Chương 4. Hệ phương trình đại số


2x2 + 4y 2 + x = 19
c)
x2 + y 2 + y = 7

Giải: a) Từ (1) ta có: x = −1 − 2y thay vào phương trình (2) ta được:


(1 + 2y)2 + 3y 2 + 2 (1 + 2y) = 2
⇔ 1 + 4y + 4y 2 + 3y 2 + 2 + 4y − 2 = 0

2 y = −1 ⇒ x = 1
⇔ 7y + 8y + 1 = 0 ⇔
y = −1/7 ⇒ x = −5/7
Hệ có 2 nghiệm (1; −1) ; (−5/7; −1/7).

x2 − 2
b) Rút y = từ (1) thế vào (2) ta được

n
2

â
x2 − 2 x2 − 2

Tu
2
2x + x. − =9
2 2
⇔ 4x2 + x3 − 2x − x2 + 2 = 18

h
in
⇔ x3 + 3x2 − 2x − 16 = 0 ⇔ (x − 2) (x2 + 5x + 8) = 0
M

x=2⇒y=1
⇔ 
x2 + 5x + 8 = 0 Vô nghiệm

Phương trình có nghiệm duy nhất (2; 1).


.

c) Lấy phương trình (1) trừ đi 2 lần phương trình (2)


Th

2y 2 + x − 2y = 5 ⇒ x = −2y 2 + 2y + 5
2
Thay vào phương trình (2) ta được (−2y 2 + 2y + 5) + y 2 + y = 7
⇔ 4y 4 + 4y 2 + 25 − 8y 3 + 20y − 20y 2 + y 2 + y − 7 = 0
⇔ 4y 4 − 8y 3 − 15y 2 + 21y + 18 = 0
⇔ (y − 2) (2y + 3) (2y 2 − 3y − 3) = 0
 
y=2 x=1
  y = −3/2  x = −5/2
y=2  √  √
 3 + 33  5 − 33

⇔ y = −3/2 
⇔ y= 
⇒ x=
2y 2 − 3y − 3 = 0  4√  4√
 3 − 33  5 + 33
y= x=
4 4
Vậy hệ có 4 nghiệm, tập nghiệm là:
( √ √ ! √ √ !)
5 − 33 3 + 33 5 + 33 3 − 33
S = (1; 2) , (−3/2; −5/2) , ; , ;
4 4 4 4

4.3 Hệ phương trình đẳng cấp bậc 2:


4.3.1 Phương trình đẳng cấp bậc 2
☞ Dạng: a.x2 + b.xy + c.y 2 = 0

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 62 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
4.3. Hệ phương trình đẳng cấp bậc 2: Chương 4. Hệ phương trình đại số

☞ Cách giải:
Coi đây như một phương trình bậc 2: a.t2 + b.t + c = 0 nếu a 6= 0
- Nếu ∆ < 0: Phương trình bậc 2 ẩn t vô nghiệm, nhưng phương trình đẳng cấp
bậc 2 có nghiệm duy nhất x = y = 0
- Nếu ∆ ≥ 0: Phương trình có nghiệm t nên ta có phương trình ban đầu có nghiệm
x = t.y

Ví dụ 4.5: Giải các phương trình sau:

a) x2 + 2xy + 2y 2 = 0

b) 2x2 − 3xy − 2y 2 = 0

n
â
a) ∆′ = (−1)2 − 1.2 = −1 < 0. Phương trình có nghiệm duy nhất: x = y = 0

Tu
Giải:

b) ∆ = 32 − 4.2.(−2) = 25 > 0. Nên phương trình đã cho tương đương với:

h

 x=
3−5 1
.y = − y
in
M
 4 2
 3+5
x= .y = 2y

4
. sĐ

4.3.2 Hệ phương trình đẳng cấp bậc 2


Th


a1 x2 + b1 xy + c1 y 2 = d1
☞ Dạng toán:
a2 x2 + b2 xy + c2 y 2 = d2

☞ Cách giải:

❶ Cách 1: Quy về phương trình đẳng cấp bậc 2.


- TH1: d1 × d2 = 0, g/s d1 = 0. Pt (1) là pt đẳng cấp bậc 2. Giải như trên, tính
được x, theo y thế vào phương trình còn lại.
- TH2: d1 , d2 =
6 0. Nhân phương trình (1) với d2 trừ đi phương trình (2) nhân d1
được phương trình đẳng cấp bậc 2. Tiếp tục như trên.

❷ Cách 2: Khử y 2 từ 2 phương trình. Rút y từ phương trình đó. Thế vào phương
trình ban đầu được phương trình bậc 4 trùng phương. Giải phương trình, từ đó
suy ra nghiệm của phương trình.

Ví dụ 4.6: Giải các hệ phương trình sau:


 2
x − xy + y 2 = 7
a)
x2 − 2xy − 3y 2 = 0
 2
x + xy − y 2 = −1
b)
2x2 − xy + 3y 2 = 12
 2
x + xy − 2y 2 = 0
c)
2x2 − 3xy + y 2 = 0

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 63 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
4.3. Hệ phương trình đẳng cấp bậc 2: Chương 4. Hệ phương trình đại số

Giải: a) C1: Phương trình (2) ta có:


x = −y hoặc x = 3y
s s
7 7
+) TH1: x = −y thay vào pt (1) ta có: 3x2 = 7 ⇔ x = ± ⇒y=∓
3 3
+) TH2 : x = 3y thay vào pt (1) ta có : 7y 2 = 7 ⇔ y = ±1 ⇒ x = ±3.
C2: Từ hệ phương trình ta có
3 (x2 − xy + y 2 ) + x2 − 2xy − 3y 2 = 21
4x2 − 21
⇔ 4x2 − 5xy = 21 ⇒ y =
5x
!2

n
21 − 4x2 4x2 − 21
x2 + x. + =7

â
5x 5x

Tu
2
⇔ 25x4 + 5x2 (21 − 4x2 ) + (4x2 − 21) = 7.25x2

h
⇔ 25x4 + 105x2 − 20x4 + 441 − 168x2 + 16x4 − 175x2 = 0
in
 2 
x = ±3s⇒ y = ±1 s
M
x =9

⇔ 21x − 238x + 441 = 0 ⇔ 
4 2
7 ⇔ 7 7
x2 = x=± ⇒y=∓

3 3 3

Hệ có 4 nghiệm, tập nghiệm là:


 s s   s s 
.

 7 
Th

7 7 7
S = (3; 1) , (−3; −1) ,  ;−  , − ; 
 3 3 3 3 

b) Phương trình (1) nhân 12 cộng phương trình (2) ta có:



1
 x= y
14x2 + 11xy − 9y 2 = 0 ⇔ 

2
9
x=− y
7
1
+) TH 1: x = y thế vào pt (1):
2
1 2 1 2
y + y − y 2 = −1 ⇔ y 2 = 4 ⇔ y = ±2 ⇒ x = ±1
4 2
9
+) TH 2: x = − y thay vào pt (1) ta có:
7
81 2 9 2 49 7 9
y − y − y 2 = −1 ⇔ y 2 = ⇔ y = ±√ ⇒ x = ∓√
49 7 31 31 31
Hệ có 4 nghiệm, tập nghiệm là :
( ! !)
9 7 9 7
S = (1; 2) , (−1; −2) , − √ ; √ , √ ; −√
31 31 31 31

c) Phương trình (1) tương đương với:



x=y
(x − y) (x + 2y) = 0 ⇔
x = −2y

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 64 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
4.4. Hệ đối xứng Chương 4. Hệ phương trình đại số

+) TH 1: x = y thay vào phương trình (2) ta được:


0 = 0 (Thỏa mãn với mọi x, y)
+) TH 2: x = −2y thay vào phương trình (2) ta được:
8y 2 + 6y 2 + y 2 = 0 ⇔ 15y 2 = 0 ⇔ y = 0 ⇒ x = 0
Kết luận: Tập nghiệm của phương trình là: S = {(x, x) |x ∈ R }

4.4 Hệ đối xứng


4.4.1 Hệ đối xứng loại I:

n
(

â
f (x, y) = 0

Tu
☞ Dạng:
g (x, y) = 0

h
Ở đó f (x, y), g (x, y) là đa thức đối xứng, tức là:
in
f (x, y) = f (y, x), g (x, y) = g (y, x) ∀x, y ∈ R
M
☞ Cách giải:

Đặt S = x + y, P = xy. Khi đó f (x, y) = h (S, P ), g (x, y) = k (S, P ). Từ đó ta


được hệ mới gồm 2 ẩn S, P . Giải hệ mới này tìm S, P . Từ đó ta được hệ:
.
Th


x+y =S
x.y = P

Dùng định lý đảo Vi-et x, y là hai nghiệm của phương trình: X 2 − S.X + P = 0.

Ví dụ 4.7: Giải hệ phương trình sau:



x+y =3
a)
x2 + y 2 = 5

x − y + xy = 3
b)
x2 + y 2 + xy = 7

Giải: a) Đặt S = x + y, P = x.y do đó hệ trở thành:


  
S=3 S=3 x+y =3
⇔ ⇔
S 2 − 2P = 5 P =2 xy = 2

X=1
x, y là 2 nghiệm của phương trình : X − 3X + 2 = 0 ⇔
2
X=2
Hệ có 2 nghiệm S = {(1; 2) , (2; 1)}

b) Đặt S = x − y, P = x.y ta được hệ :


  
S+P =3 P =3−S P =3−S
2 ⇔ 2 ⇔
S + 2P + P = 7 S + 3 (3 − S) = 7 S 2 − 3S + 2 = 0

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 65 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
4.4. Hệ đối xứng Chương 4. Hệ phương trình đại số

 
 S=1
 P =3−S  (1)
  P =2
⇔ S=1 ⇒ 
  S=2
S=2 (2)
P =1
+) Giải hệ (1):
  
S=1 x−y =1 x + (−y) = 1
⇔ ⇔
P =2 x.y = 2 x. (−y) = −2
x, −y là 2 nghiệm của phương trình:

2 X = −1
X −X −2=0⇔
X=2

n
Do đó hệ có nghiệm (x, y) = (−1; −2) , (2; 1).

â
Tu
Giải hệ (2)
  
S=2 x−y =2 x + (−y) = 2
⇔ ⇔

h
P =1 x.y = 1 x. (−y) = −1
 √
X =1+ 2
in
M
X 2 − 2X − 1 = 0 ⇔ √
X =1− 2
√ √  √ √ 

Do đó hệ có 2 nghiệm 1 + 2, −1 + 2 , 1 − 2, −1 − 2

Kết luận vậy hệ có 4 nghiệm:


 √   √ 
.

√ √
Th

(−1; −2) , (2; 1) , 1+ 2, −1 + 2 , 1 − 2, −1 − 2

4.4.2 Hệ đối xứng loại II:


☞ Dạng :
Hệ đối xứng loại II:

f (x, y) = 0
f (y, x) = 0
Hệ đối xứng vòng quanh:

 f (x, y, z) = 0
f (y, z, x) = 0

f (z, x, y) = 0

☞ Cách giải:

➢ Hệ đối xứng loại II:


- Trừ vế 2 phương trình ta được: (x − y) .P (x, y) = 0
(ở đó P (x, y) là một đa thức đối xứng).
- Nếu x = y, thay vào hpt ban đầu để giải.
- Nếu P (x, y) = 0 ta được hệ đối xứng loại I:

P (x, y) = 0
f (x, y) + f (y, x) = 0

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 66 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
4.4. Hệ đối xứng Chương 4. Hệ phương trình đại số

➢ Hệ đối xứng vòng quanh:


- Sử dụng phương pháp hàm số để giải:

Ví dụ 4.8: Giải hệ phương trình:


 2
x = 2x + y − 2
a)
y 2 − 2y = x − 2
 3
x = −x − 4y + 6
b)
y 3 = −y − 4x + 6
 3
 x = 4y − 3
c) y 3 = 4z − 3
 3

n
z = 4x − 3

â
Tu
Giải: a) Trừ vế 2 phương trình ta được:
(x − y) (x + y) − (x − y) = 0 ⇔ (x − y) (x + y − 1) = 0

h
+)TH 1: x = y ta được

in
M
x=1⇒y=1
x2 − 3x + 2 = 0 ⇔
x=2⇒y=2

+) TH 2: x + y = 1 ⇒ y = 1 − x
x2 = 2x + 1 − x − 2 ⇔ x2 − x + 1 = 0 (Vô nghiệm)
.
Th

Hệ có 2 nghiệm phân biệt:


(1; 1) , (2; 2)

b) Trừ vế 2 phương trình ta được:


(x − y) (x2 + xy + y 2 ) = 3 (x − y)

x=y

x2 + xy + y 2 = 3
TH 1: x = y thay vào phương trình ta được:

3 2 x=1⇒y=1
x + 5x − 6 = 0 ⇔ (x − 1) (x + x + 6) = 0 ⇔
x2 + x + 6 = 0 (Vô nghiệm)
TH 2: x2 + xy + y 2 = 3
Cộng vế 2 phương trình đầu kết hợp với phương trình trên ta được hệ phương trình:
 2
x + xy + y 2 = 3
x3 + y 3 = −5 (x + y) + 12
Đặt S = x + y, P = x.y (S 2 ≥ 4P ) thế vào hệ phương trình ta được hệ mới:
 2
S −P =3
S 3 − 3SP = −5S + 12
Từ pt (1) ta có P = S 2 − 3 thế vào phương trình (2) ta được
S 3 − 3S (S 2 − 3) = −5S + 12 ⇔ S 3 − 7S + 6 = 0

S = 1 ⇒ P = −2
⇔ (S − 1) . (S + S − 6) = 0 ⇔  S = −3 ⇒ P = 6 (Vô nghiệm)
2

S=2⇒P =1

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 67 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
4.4. Hệ đối xứng Chương 4. Hệ phương trình đại số

 
S=1 x+y =1
+) ⇔
P = −2 x.y = −2

X = −1
x, y là 2 nghiệm của phương trình: X − X − 2 = 0 ⇔
2
X=2
Hệ có 2 nghiệm (−1; 2) , (2; −1)
 
S=2 x+y =2
+) ⇔
P =1 x.y = 1
x, y là 2 nghiệm của phương trình:
X 2 − 2X + 1 = 0 ⇔ X = 1
Hệ phương trình có nghiệm (1; 1)

n
Kết luận: Hệ phương trình có 3 nghiệm (1; 1), (−1; 2) , (2; −1)

â
Tu
c) Hệ phương trình tương đương với:

h

 z3 + 3

 x
in =

 4

x3 + 3
M
 y=

 4

 3
 y +3
 z=

4
x3 + 3
.

Đặt f (x) = , f (x) là hàm đồng biến.


Th

4

 x = f (z)
Hệ trở thành y = f (x)

z = f (y)
Giả sử x > y ta có:
⇒ y = f (x) > f (y) = z
⇒ z = f (y) > f (z) = x
⇒ x > y > z > x (Mâu thuẫn)
Tương tự nếu x < y ta cũng được x < y < z < x (Mâu thuẫn)
Vậy x = y ⇒ y = f (x) = f (y) = z ⇒ z = f (y) = f (z) = x
⇒ x = y = z thay vào hệ ta được:
x3 = 4x − 3 ⇔ x3 − 4x + 3 = 0 ⇔ (x − 1) (x2 + x − 3) = 0

x=1
  √
x=1  −1 + 13
⇔ ⇔  x=
x2 + x − 3 = 0  2√
 −1 − 13
x=
2
Hệ có 3 nghiệm
√ √ √ !
−1 + 13 −1 + 13 −1 + 13
(1; 1; 1) , ; ;
2 2 2
√ √ √ !
−1 − 13 −1 − 13 −1 − 13
; ;
2 2 2

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 68 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
4.5. Hệ phương trình tổng quát Chương 4. Hệ phương trình đại số

4.5 Hệ phương trình tổng quát


☞ Cách giải:

❶ Đặt ẩn phụ để quy về hệ quen thuộc.

❷ Cộng trừ đại số các phương trình.

❸ Thế ẩn.

❹ Phân tích thành nhân tử.

â n
Tu
Ví dụ 4.9: Giải các hệ phương trình sau:

 5

h

 x2 + y + x3 y + xy 2 + xy = −

in 5
4
M

 x4 + y 2 + xy (1 + 2x) = −
4

Giải: Hệ phương trình tương đương




 5
.

 x2 + y + xy (x2 + y) + xy = −
Th

4

 2 5
 (x2 + y) + xy = −
4
Đặt u = x2 + y, v = xy
Hệ trở thành:


 5
 u + u.v + v = −
4

 5
 u2 + v = −
4
5
Từ phương trình (2) ta có v = − − u2
4
Thế vào phương trình (1) ta có:
5 5 5 1
u − u − u3 − − u2 = − ⇔ −u3 − u2 − u = 0
4 4  4 4
5
 u=0⇒v=−
⇔ u.(2u + 1)2 = 0 ⇔ 
4
1 3
u=− ⇒v=−
2 2
5
+) TH 1: u = 0, v = −
4

 x2 + y = 0
5
 xy = −
4

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 69 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
4.5. Hệ phương trình tổng quát Chương 4. Hệ phương trình đại số

s s
5 3 5 3 25
Ta có y = −x2 thế vào phương trình còn lại ta có x3 = ⇔ x = ⇒y=−
4 4 16
1 3
+) TH 2: u = − , v = − Ta được hệ:.
2 2


 1
 x2 + y = −
2

 3
 xy = −
2
1
Từ phương trình (1) ta có y = −x2 −
! 2
1 3

n
x −x2 − = − ⇔ 2x3 + x − 3 = 0 ⇔ (x − 1) (2x2 + 2x + 3) = 0
2 2

â

Tu
3
⇔  x = 1 ⇒ y = −2 
Phương trình vô nghiệm

h
2x2 + 2x + 3 = 0
Kết luận: Hệ có 2 nghiệm phân biệt: in
M
! s s 
3 3 5 3 25

1; − ,  ;− 

2 4 16
.


Th

xy + x + y = x2 − 2y 2
Ví dụ 4.10 (D-2008): Giải hệ phương trình: √ √ .
x 2y − y x − 1 = 2x − 2y

x4 + 2x3 y + x2 y 2 = 2x + 9
Ví dụ 4.11 (B-2008): Giải hệ phương trình:
x2 + 2xy = 6x + 6

xy + x + 1 = 7y (1)
Ví dụ 4.12 (B-2009): Giải hệ phương trình:
x2 y 2 + xy + 1 = 13y 2 (2)
Giải:  ☞ Cách 1: Phương trình đẳng cấp:
xy + 1 = −x + 7y
Ta có
(xy + 1)2 − xy = 13y 2
Do đó ta được (x − 7y)2 − xy = 13y 2 ⇔ x2 − 14xy + 49y 2 − xy − 13y 2 = 0 ⇔ x2 − 15xy +

x = 3y
2
36y ⇔ .
x = 12y

 2 y=1⇒x=3
3y − 4y + 1 = 0 
+) TH1: Với x = 3y thay vào hệ ta có: ⇔ 1 .
9y 4 − 10y 2 + 1 = 0 y= ⇒x=1
3
+) TH2: Với x = 12y thay vào (1) ta có 12y 2 + 5y + 1 = 0 (Vô nghiệm)
☞ Cách 2: Thế
7y − 1
Từ (1) ta có x = thế vào (2) ta được:
y+1
36y 4 − 33y 3 − 5y 2 + y + 1 = 0 ⇔ (y − 1)(3y − 1)(12y 2 + 5y + 1) = 0

y=1⇒x=3
 1
⇔  y= ⇒x=1
3
12y 2 + 5y + 1 = 0 (Vô nghiệm)

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 70 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
4.6. Bài tập Chương 4. Hệ phương trình đại số

☞ Cách 3: Đặt ẩn phụ quy về hệ đối xứng

Nhận thấy y = 0 thì phương trình (2) không thỏa mãn.


Nếu y 6= 0, chia 2 vế của pt (1) cho y, chia 2 vế của phương trình (2) cho y 2 ta được:


 x 1
 x+ + =7
y y

 x 1
 x2 + + = 13
y y2
1
Đặt u = ta được hệ.
 y
x + xu + u = 7
.
x2 + xu + u2 = 13

n
Đến đây học sinh tự giải tiếp.

â
Tu
h
4.6 Bài tập in
M
✍ Hệ phương trình bậc nhất:

Bài 4.1: Giải và biện luận hệ phương trình:



mx + 3y = −m
a)
.

3x + my = 8
Th


2x + (m − 1) y = 2m − 3
b)
m2 x + my = 4m − m2

Bài 4.2: Tìm giá trị của m để hệ phương trình :



x − my = 1
mx + y = 3

có nghiệm (x, y) thỏa mãn x.y < 0

Bài 4.3: Giả sử (x, y) là 2 số thỏa mãn điều kiện:



x − my = 2 − 4m
mx + y = 3m + 1

Tìm giá trị lớn nhất, nhỏ nhất của biểu thức: A = x2 + y 2 − 2x khi m thay đổi.

Bài 4.4: Giải hệ phương trình bậc nhất sau:



 x + 3y − z = 6
a) 2x − y + 3z = 3

−x + 5y − 7z = 2


 2x + y − 3z − 4t = −10


x − 3y + 4z − 5t = −2
b)

 3x − 4y + 2z + t = 11

 −x + 2y − 7z + 6t = 2

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 71 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
4.6. Bài tập Chương 4. Hệ phương trình đại số

!
17 19
Hướng dẫn. a) 4; − ; − .
8 8

b) (1; −1; 1; 2).

✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩

✍ Hệ phương trình đối xứng loại 1:

Bài 4.5: Giải các hệ phương trình sau:



x−y =1
a)
x3 − y 3 = 1

n
 3

â
x − y 3 = 3 (x − y)
b)

Tu
x + y = −1


h
x + y + xy = 5
c) in
x2 + y 2 = 5
M

x + xy + y = 3
d)

x2 y + xy 2 = 2


xy (x + 2) (y + 2) = 24
e)
.

x2 + y 2 + 2 (x + y) = 11
Th

 3
x + y 3 = 12 (x + y)
f)
x−y =2
 2
x y + xy 2 = 30
g)
x3 + y 3 = 35
 2
x + y2 + x + y = 4
h)
x (x + y + 1) + y (y + 1) = 2
 2
x + 4x + y = 7
i)
x (x + 3) (x + y) = 12

x − y + x2 + y 2 = 12
j)
x − y + xy = 5
 √ √ √
x+1+ y+1=2+ 2
k) √ √ √
x+ y = 3+1
 √ √
x−4+ y−1=4
l)
x + y = 73
 3
x − y3 = 7
m)
xy (x − y) = 2

Hướng dẫn. a) (1; 0), (0; −1).

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 72 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
4.6. Bài tập Chương 4. Hệ phương trình đại số

!
1 1
b) (−2; 1), − ; − , (1; −2).
2 2

c) (2; 1), (1; 2).

d) (1; 1).

e) (1; −4), (1; 2), (2; −3), (2; 1), (−4; −3), (−4; 1), (−3; −4), (−3; 2).

f) (−2; −4), (4; 2), (1; −1).

g) (3; 2), (2; 3).


√ √  √ √ 
h) (−2; 1), (1; −2), − 2; 2 , 2; − 2 .

n
√ ! √ !

â
√ √
− 3 + 21 − 11 − 21 −3− 21 − 11 + 21

Tu
i) (−4; 7), (1; 2), ; , ; .
2 2 2 2

h
j) (3; 1), (2; 3), (−1; −3), (−3; −2). in
M
k) (1; 3), (3; 1).
√ √

l) (38 − 4 30; 35 + 4 30).


m) (2; 1), (−1; −2).


.
Th

✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩

✍ Hệ phương trình đối xứng loại 2:


 √
2x + y − 1 = 5
Bài 4.6: a) √
2y + x − 1 = 5


 1
 3x2 = 2y +
b) y

 3y 2 = 2x + 1

x
 2
x = 3x + 2y
c)
y 2 = 3y + 2x
 √ √
x+5+ y−2=7
d) √ √
y+5+ x−2=7


 y
 x − 3y = 4
e) x

 x
 y − 3x = 4
y
 √
x+ 4y−1=1
f) √
y+ 4x−1=1
 3
x = 3x + 8y
g)
y 3 = 3y + 8x

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 73 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
4.6. Bài tập Chương 4. Hệ phương trình đại số



 2xy

 x+ √ = x2 + y
3
h) x2
− 2x + 9

 2xy

 y+ p = y2 + x
3 2
y − 2y + 9
 2
 x = y − 2y + 2
i) y = z 2 − 2z + 2

z = x2 − 2x + 2

Hướng dẫn. a) (2; 2).

b) (1; 1).

n
c) (0; 0), (5; 5), (2; −1), (−1; 2).

â
Tu
d) (11; 11).

h
e) (−2; −2).
in
f) (1; 1).
M
√ √  √ √ 
g) (0; 0), 11; 11 , − 11; − 11 .

h) (0; 0), (1; 1).


.
Th

i) (2; 2; 2), (1; 1; 1).



Bài 4.7: Giải phương trình : x3 + 2 = 3 3 3x − 2

Hướng dẫn. x = 1

Bài 4.8: Chứng minh rằng hệ có đúng 2 nghiệm thỏa mãn điều kiện: x > 0, y > 0


 y

 ex = 2007 − p 2
y −1

 x

 ey = 2007 − √
2
x −1
✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩

✍ Hệ phương trình đẳng cấp bậc 2:

Bài 4.9: Giải các hệ phương trình:


 2
x − 4xy + y 2 = 1
a)
y 2 − 3xy = 4
 2
x − 3xy + y 2 = 5
b)
2x2 − xy − y 2 = 2
 2
3x + 5xy − 4y 2 = 38
c)
5x2 − 9xy − 3y 2 = 15

Hướng dẫn. a) (−1; −4), (1; 4).

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 74 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
4.6. Bài tập Chương 4. Hệ phương trình đại số

b) (−1; 1), (1; −1).

c) (−3; −1), (3; 1).

✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩

✍ Hệ phương trình bậc 1 - bậc 2:

Bài 4.10: Giải hệ phương trình sau:


 2
2x − 5xy + 2y 2 = 0
a)
x2 + y = 5

x + 2y = −1

n
b)
2x3 − 3y 3 = 5

â
Tu
!
5 5 √ √  √ √ 
Hướng dẫn. a) (2; 1), − ; − , −1 + 6; −2 + 2 6 , −1 − 6; −2 − 2 6 .

h
2 4

b) (1; −1).
in
M
✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩

✍ Hệ phương trình tổng quát:


.

Bài 4.11: Giải hệ phương trình:


Th

 !2 !3

 x x
+ = 12
a) y y


(xy)2 + xy = 6

y + xy 2 = 6x2
b)
1 + x2 y 2 = 5x2
 4
x − x3 y + x2 y 2 = 1
c)
x3 y − x2 + xy = 1
 √ √
2x + y + 1 − x + y = 1
d)
3x + 2y = 4

xy + x + y = x2 − 2y 2
e) √ √
x 2y − y x − 1 = 2x − 2y
 4
x + 2x3 y + x2 y 2 = 2x + 9
f)
x2 + 2xy = 6x + 6

2 (y − x) + xy = 4
g)
x2 + y 2 + 4 (x + y) = 17

Hướng dẫn. a) (2; 1), (−2; −1).


!
1
b) (1; 2), ;1 .
2

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 75 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
4.6. Bài tập Chương 4. Hệ phương trình đại số

c) (1; 1), (−1; −1).

d) (2; −1).

e) (5; 2).
!
17
f) −4; .
4

g) (−5; 2), (1; 2), (−2; −7), (−2; 3).

â n
Tu
h
in
M

. sĐ
Th

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 76 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
Chương 5. Giải tích tổ hợp

Chương 5

Giải tích tổ hợp

â n
5.1 Khái quát chung

Tu
Trong những năm gần đây, đề thi đại học môn Toán thường xuất hiện một số dạng bài

h
về tổ hợp sau: in
M
❶ Bài toán đếm: bài toán này thường được giải quyết bằng cách sử dụng các quy tắc
cộng, quy tắc nhân, hoán vị, tổ hợp, chỉnh hợp.

❷ Giải phương trình tổ hợp (Có chứa Cnk , Akn , Pn , ...)


.

❸ Chứng minh đẳng thức tổ hợp: dạng này thường được giải quyết bằng cách sử
Th

dụng công thức nhị thức Newton, kết hợp với phép tính đạo hàm, nguyên hàm.

❹ Xác định số hạng không chứa x, chứa xk , ... trong khai triển một nhị thức Newton.

Tuy nhiên không hẳn là tất cả các bài đều như vậy. Chúng có thể được trộn lẫn các dạng
vào với nhau. Chẳng hạn như có thể kết hợp việc chứng minh đẳng thức tổ hợp để giải
phương trình tổ hợp để tìm số mũ n của khai triển sau đó trong đẳng thức khai triển
tìm số hạng chứa xk .

5.2 Kiến thức cơ bản


5.2.1 Quy tắc cộng - nhân
☞ Quy tắc cộng:

H1

 H
Nếu hành động H :  2 mà Hi , Hj không xảy ra đồng thời thì
 ...
Hn

|H| = |H1 | + |H2 | + · · · + |Hn |

Cách nhận biết: trong phương án giải có sử dụng việc chia các trường hợp

☞ Quy tắc nhân:

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 77 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
5.2. Kiến thức cơ bản Chương 5. Giải tích tổ hợp

Nếu hành động H được thực hiện bằng cách thực hiện một chuỗi các hành động
độc lập nối tiếp nhau:
H : H1 → H2 → · · · → Hn
thì |H| = |H1 |.|H2 | · · · |Hn |

5.2.2 Tổ hợp - chỉnh hợp - hoán vị


☞ Hoán vị:
Cho N = {1, 2, · · · , n}, một bộ gồm n số (x1 , x2 , · · · , xn ) thỏa mãn xi 6= xj ∀i 6= j,
xi ∈ N gọi là một hoán vị của N . Số các hoán vị của N :

n
Pn = n.(n − 1)...2.1 = n!

â
Tu
☞ Chỉnh hợp:
Cho N = {1, 2, · · · , n}, k là số tự nhiên bé hơn n. Một bộ gồm k số (x1 , x2 , · · · , xk )

h
thỏa mãn xi 6= xj ∀i 6= j, xi ∈ N được gọi là một chỉnh hợp chập k của n phần tử.
in
Số các chỉnh hợp chập k của n phần tử là
M
n!

Akn = = n.(n − 1)...(n − k + 1)


(n − k)!

Ví dụ: Tính A2n , A3n+1 .


.
Th

☞ Tổ hợp :
Cho N = {1, 2, · · · , n}, k là số tự nhiên bé hơn n. Một bộ gồm k số [x1 , x2 , · · · , xk ]
không phân biệt thứ tự thỏa mãn xi 6= xj ∀i 6= j, xi ∈ N được gọi là một tổ hợp
chập k của n phần tử. Số các tổ hợp chập k của n phần tử là

Akn n!
Cnk = =
k! (n − k)!k!

Không phân biệt thứ tự có nghĩa là đổi chỗ các số cho nhau trong bộ số không
được tính là một phần tử khác. Chẳng hạn [1, 2, 3] = [3, 1, 2].
Học sinh tự chứng minh các công thức như một bài tập (sử dụng quy tắc nhân)
Ví dụ: Tính Cn3 , Cn+1
2
, Cn+2
n−1

☛ Tính chất:
+) Tính đối xứng: Cnk = Cnn−k .
+) Tam giác Pascal: Cnk + Cnk+1 = Cn+1
k+1

☛ Chú ý: Sự khác biệt của tổ hợp và chỉnh hợp chính là tính có thứ tự hay không,
đây là chỗ học sinh hay nhầm lẫn nhất. Chẳng hạn như: lấy 3 học sinh trong một
lớp 52 người làm cán sự lớp thì không có thứ tự nhưng nếu lấy 3 học sinh trong đó
1 người làm lớp trưởng, một lớp phó, một bí thư thì là có thứ tự, thậm chí nếu lấy
3 người trong đó 1 lớp trưởng và 2 lớp phó thì lại xen lẫn có thứ tự và không có
thứ tự! (giữa lớp trưởng và 2 lớp phó thì có thứ tự nhưng giữa 2 lớp phó lại không
có thứ tự)

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 78 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
5.3. Các ví dụ Chương 5. Giải tích tổ hợp

5.2.3 Công thức nhị thức Newton


Một số công thức hay dùng:
Pn
☞ (a + b)n = Cnk an−k bk = Cn0 an + Cn1 an−1 b + · · · + Cnn bn
k=0
n
☞ (1 + x) = Cn0 + Cn1 x + · · · + Cnn xn
k+1
☞ Cnk + Cnk+1 = Cn+1

☞ Cnk = Cnn−k
Công thức nhị thức Newton khá đơn giản nhưng việc áp dụng nó trong từng trường hợp
là rất phong phú, điều này làm cho nó trở nên khá khó khăn cho học sinh mới lam quen

n
với tổ hợp. Chẳng hạn như với đẳng thức thứ hai chẳng qua là đẳng thức một nhưng

â
với a = 1, b = x. Đẳng thức thứ 2 nếu ta thay x = 1, hoặc x = −1 thì được các đẳng

Tu
thức khá thú vị, chúng xuất hiện trong đề thi đại học những năm gần đây!

h
5.3 Các ví dụ
in
M
Ví dụ 5.1: Tìm số các số tự nhiên có 4 chữ số khác nhau sao cho số đó là chẵn.

Giải: Giả sử abcd là số cần tìm từ đó ta có:



 a, b, c, d ∈ {0, 1, 2, · · · , 9}
.
Th

abcd thỏa mãn a 6= 0, d ∈ {0, 2, 4, 6, 8}



a, b, c, d khác nhau đôi một

Ta xét các trường hợp sau:


TH1: d = 0, a có 9 cách chọn, b có 8 cách chọn, c có 7 cách chọn
⇒ có 9.8.7 = 504 cách chọn.
TH2: d 6= 0, d ∈ {2, 4, 6, 8} nên d có 4 cách chọn, a có 8 cách chọn, b có 8 cách chọn, c
có 7 cách chọn ⇒ có 4.8.8.7 = 1792 cách chọn.
Kết hợp ta có : 504 + 1792 = 2296 cách chọn.
Ví dụ 5.2: Tìm số các số tự nhiên có 4 chữ số khác nhau sao cho số đó nhỏ hơn 4653.
Giải: Giả sử abcd là số cần tìm theo bài ra ta có:

 a, b, c, d ∈ {0, 1, 2, ..., 9}
abcd thỏa mãn a 6= 0

abcd < 4653

Ta xét các trường hợp sau:


TH1: a ∈ {1, 2, 3}
do đó a có 3 cách chọn, b có 9 cách chọn, c có 8 cách chọn, d có 7 cách chọn
⇒ có 3.9.8.7 = 1512.
TH2: a = 4, b ∈ {0, 1, 2, 3, 5}
do đó b có 5 cách chọn, c có 8 cách chọn, d có 7 cách chọn vậy có 5.8.7 = 280
TH3: a = 4, b = 6, c ∈ {0, 1, 2, 3}
do đó c có 4 cách chọn, d có 7 cách chọn.
⇒ có 4.7 = 28 cách chọn. TH4: a = 4, b = 6, c = 5, d ∈ {0, 1, 2} Vậy d có 3 cách chọn.
Kết luận: Có 1512 + 280 + 28 + 3 = 1823 cách

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 79 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
5.3. Các ví dụ Chương 5. Giải tích tổ hợp

Ví dụ 5.3: Đội thanh niên xung kích ở một trường phổ thông gồm 12 học sinh trong
đó có 5 học sinh lớp A, 4 học sinh lớp B, 3 học sinh lớp C. Cần chọn 4 học sinh đi làm
nhiệm vụ sao cho 4 học sinh này không quá 2 trong 3 lớp trên. Hỏi có bao nhiêu cách
chọn như vậy?

Giải: Cách 1: Gián tiếp


Cách làm gián tiếp: Thay vì đếm tập A ta đếm tập mẹ Ω và phần bù của nó là
A = Ω\A. Sau đó sử dụng công thức |A| = |Ω| − A ở đó |A| ký hiệu số phần tử tập A.
Lấy 4 học sinh trong 12 học sinh: có C12
4
= 495.
Bây giờ ta chọn 4 học sinh sao cho 4 hs này trong cả 3 lớp:
STT Lớp A Lớp B Lớp C Số cách chọn
5 4 3

n
1 2 1 1

â
C52 .C41 .C31 = 120

Tu
2 1 2 1 C51 .C42 .C31 = 90
3 1 1 2 C51 .C41 .C32 = 60

h
in Tổng: 270
Vậy có : 495 − 270 = 225 cách chọn.
M
Cách 2: Trực tiếp. Có thể dùng cách lập bảng như trên để làm trực tiếp nhưng sẽ dài

hơn cách này. Học sinh tự làm như một bài tập.

!n
1
Ví dụ 5.4: Tìm số hạng không chứa x trong khai triển nhị thức của 2x + √
.

5
x
Th

(x > 0) biết n thỏa mãn điều kiện Cn0 + Cn+1


1 n
+ Cn+2 = 10n + 30. Trong khai triển nhị
thức trên, tìm hạng tử có hệ số lớn nhất.

Giải: Từ điều kiện ta có


(n + 1) (n + 2)
1+n+1+ = 10n + 30
2 
n = 18
⇔ n2 − 15n − 54 = 0 ⇔
n = −3 (loại)
Vậy n = 18 và ta có
 18 18
X  k 18
X
1 1 k
2x + √ = k
C18 .(2x)18−k . √ = k
C18 .218−k x18−k− 5
5
x k=0
5
x k=0

k
Số hạng không chứa x ⇒ 18 − k − = 0 ⇔ k = 15.
5
Hệ số của số hạng không chứa x là: 23 .C18 15
= 6528
Đặt ak = C18 .2
k 18−k
, k = 0, 1, 2, .., 18
Xét bất phương trình C18 k
.218−k < C18 k+1 17−k
.2
18! 18!
⇔ 2. <
k!. (18 − k)! (k + 1)! (17 − k)!
2. (k + 1)! (18 − k)!
⇔ < ⇔ 2 (k + 1) < 18 − k
k! (17 − k)!
⇔ 3k < 16 ⇔ k < 16 3
⇔ k = 0; 1; ..; 5
⇒ a0 < a1 < ... < a5 < a6 > a7 > .. > a18
6.6 54
Vậy hạng tử có hệ số lớn nhất là: C18 6
.218−6 x18− 5 = C18
6
.212 .x 5

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 80 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
5.3. Các ví dụ Chương 5. Giải tích tổ hợp

Ví dụ 5.5: Chứng minh các đẳng thức tổ hợp sau:


a) Cnk + 3Cnk+1 + 3Cnk+2 + Cnk+3 = Cn+3
k+3
∀n, k ∈ N, n ≥ k + 3.

b) 2Cn0 + 3Cn1 + 4Cn2 + · · · + (n + 2) Cnn = (n + 4) 2n−1

Cn0 Cn1 Cnn 1 + 2n+1 n


c) + + ··· + =
2 3 n + 1 n2 + 3 n + 2
Giải: a) Sử dụng phương pháp đồng nhất hệ số:
Ta có (1 + x)n+3 = (1 + x)n (1 + x)3 (1)
P
n+3
Mà ta có (1 + x)n+3 = k
Cn+3 xk nên hệ số của xk+3 là Cn+3
k+3
. (2)
k=0
n  !
P i i P3

n
n 3 j j
Mặt khác (1 + x) (1 + x) = Cn x . C3 x .

â
i=0 j=0

Tu
Với n ≥ k + 3, ta i + j = k + 3 với 0 ≤ j ≤ 3 có nghiệm như sau:

h
i k+3 k+2 k+1 k
j
in
0 1 2 3
M
Do đó hệ số của xk+3 sẽ là:

Cnk .C33 + Cnk+1 .C32 + Cnk+2 .C31 + Cnk+3 .C30 = Cnk + 3Cnk+1 + 3Cnk+2 + Cnk+3 (3)

Từ (1), (2), (3) ta được điều phải chứng minh.


.
Th

b) Sử dụng phép tính đạo hàm.


Ta có (1 + x)n = Cn0 + Cn1 x + · · · + Cnn xn
Do đó x2 (1 + x)n = Cn0 x2 + Cn1 x3 + · · · + Cnn xn+2
Đạo hàm 2 vế của đẳng thức trên ta có:

2x(1 + x)n + nx2 (1 + x)n−1 = 2Cn0 x + 3Cn1 x2 + · · · + (n + 2) Cnn xn+1


Thay x = 1 ta được:

2Cn0 + 3Cn1 + · · · + (n + 2) Cnn = (n + 4) 2n−1

c) Sử dụng tích phân.


Ta có (1 + x)n = Cn0 + Cn1 x + · · · + Cnn xn
Do đó x(1 + x)n = Cn0 x + Cn1 x2 + · · · + Cnn xn+1 .
Lấy tích phân 2 vế trên đoạn [0; 1] ta có:
Z1 Z1
n 
x(1 + x) dx = Cn0 x + Cn1 x2 + · · · + Cnn xn+1 dx
0 0

Mặt khác ta có:


R1 R1 
x(1 + x)n dx = (1 + x)n+1 − (1 + x)n dx
0
n+2
0 !
(1 + x) (1 + x)n+1 1 1 + 2n+1 n
= −
n+2 n+2 0 = n2 + 3 n + 2

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 81 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
5.4. Bài tập Chương 5. Giải tích tổ hợp


!
2 3 n+2 1
R1 x x x
(Cn0 x + Cn1 x2 + · · · + Cnn xn+1 ) dx = Cn0 + Cn1 + · · · + Cnn
0 2 2 n+2 0
Cn0 Cn1 Cnn
= + + ··· +
2 3 n+1

nên ta được điều phải chứng minh.

5.4 Bài tập

n
✍ Bài toán đếm:

â
Tu
Bài 5.1: Trong một trường học có 5 em học sinh khối 12; 3 em học sinh khối 11; 2 em
học sinh khối 10 là học sinh xuất sắc. Hỏi có bao nhiêu cách cử 5 em học sinh xuất sắc

h
in
của trường tham gia một đoàn đại biểu sao cho mỗi khối có ít nhất 1 em.
M
Bài 5.2: Trong số 16 học sinh có 3 học sinh giỏi, 5 học sinh khá, 3 trung bình. Có bao
nhiêu cách chia số học sinh trên làm 2 tổ sao cho:

a) Mỗi tổ có đúng 8 học sinh.


.
Th

b) Mỗi tổ có đúng 8 học sinh sao cho mỗi tổ đều có học sinh giỏi và ít nhất 2 học sinh
khá.

Bài 5.3: Cho các số 0, 1, 2, 3, 4.

a) Có thể thành lập được bao nhiêu số có 8 chữ số thành lập từ 5 chữ số trên.

b) Có thể thành lập được bao nhiêu số có 8 chữ số thành lập từ 5 chữ số trên sao cho
chữ số 3 có mặt đúng 4 lần, các chữ số khác có mặt đúng một lần.

c) Có thể thành lập được bao nhiêu số có 8 chữ số thành lập từ 5 chữ số trên sao cho
chữ số 3 có mặt đúng 2 lần, chữ số 0 có mặt 4 lần, các chữ số khác có mặt nhiều
nhất một lần.

d) Có thể thành lập được bao nhiêu số có 8 chữ số thành lập từ 5 chữ số trên sao cho
chữ số 3 có mặt đúng 3 lần, chữ số 1 có mặt 3 lần, các chữ số khác có mặt nhiều
nhất một lần.

Bài 5.4: Với các chữ số 0, 1, 2 ,3, 4 ,5 ,6 có thể thành lập được bao nhiêu số tự nhiên
mà mỗi số đó có 5 chữ số khác nhau. Trong đó nhất thiết phải có mặt chữ số 5. Cũng
câu hỏi như vậy nhưng thêm điều kiện số đó là số chẵn thì kết quả là bao nhiêu?

Bài 5.5: Có bao nhiêu số tự nhiên chẵn gồm 5 chữ số khác nhau sao cho trong đó không
có mặt chữ số 2.

Bài 5.6: Có bao nhiêu chữ số chẵn gồm 4 chữ số đôi một khác nhau và lớn hơn 4657

Bài 5.7: Có bao nhiêu chữ số tự nhiên gồm 4 chữ số khác nhau chia hết cho 2.

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 82 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
5.4. Bài tập Chương 5. Giải tích tổ hợp

Bài 5.8: Từ một tập thể gồm 14 người gồm 6 nam và 8 nữ trong đó có An và Bình.
Người ta muốn chọn một tổ công tác gồm 6 người. Tìm số cách chọn sao cho:

a) Trong mỗi tổ có cả nam và nữ.

b) Trong mỗi tổ có 1 tổ trưởng và 5 tổ viên sao cho An và Bình không đồng thời có
mặt trong tổ.

Bài 5.9: Tìm tổng tất cả các số tự nhiên có 5 chữ số khác nhau thành lập từ 6 chữ số:
1, 3, 4, 5, 7, 8? Cũng câu hỏi như vậy nếu ta thêm chữ số 0 vào 6 chữ số trên.

✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩

✍ Phương trình tổ hợp

â n
Tu
1 1 1 2007
Bài 5.10: Giải phương trình : 2
+ 2 + ··· + 2 =
A2 A3 An 2008

h
Bài 5.11: Giải phương trình tổ hợp sau: in
M
a) 10Cn2 + nC10
2
= 2800

Pn+5

b) ≤ 60Ak+2
n+3 ∀n, k ∈ N
(n − k)!
.

c) 2Pn + 6A2n − Pn .A2n = 12.


Th

d) Cn7 = 2Cn3 .

e) Cn0 + Cn1 + Cn2 = 8n + 1

Bài 5.12: Cho tập hợp A gồm n phần tử, n ≥ 4. Biết rằng số tập con 4 phần tử của A
bằng 20 lần số tập con gồm 2 phần tử của A. Tìm k ∈ {1, 2, · · · , n} sao cho số tập con
gồm k phần tử của A là lớn nhất.
Cnk−1 Cnk Cnk+1
Bài 5.13: Tìm các số nguyên k, n thỏa mãn điều kiện = = .
2 9 24
A4n+1 + 3A3n
Bài 5.14: Tính giá trị của biểu thức M =
(n + 1)!
biết rằng Cn+1 + 2Cn+2 + 2Cn+3 + Cn+4 = 149
2 2 2 2

!
n+1 1 1 1
Bài 5.15: Chứng minh rằng k
+ k+1 = k với n, k nguyên dương.
n + 2 Cn+1 Cn+1 Cn

A4n+4 143
Bài 5.16: Tìm số âm trong dãy xn = −
Pn+2 4Pn
✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩

✍ Ứng dụng công thức nhị thức Newton

Bài 5.17: Chứng minh các đẳng thức sau:


2 2
a) (Cn0 ) + (Cn1 ) + · · · + (Cnn )2 = C2n
n

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 83 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
5.4. Bài tập Chương 5. Giải tích tổ hợp

b) 2.1.Cn2 + 3.2.Cn3 + · · · + n (n − 1) .Cnn = n (n − 1) .2n−2

1 2 1 22n+1
c) 0
C2n + C2n + · · · + 2n
C = .
3 2n + 1 2n 2n + 1
1 1 2n+1 − 1
d) Cnn + Cnn−1 + · · · + Cn0 =
2 n+1 n+1
n
Bài 5.18: Biết rằng trong khai triển nhị thức Newton của x + x1 tổng các hệ số của
2 số hạng đầu tiên bằng 24, tính tổng các hệ số của các lũy thừa bậc nguyên dương của
x. Chứng minh tổng này là một số chính phương.

Bài 5.19: Giả sử (1 + 2x)n = a0 + a1 x + · · · + an xn . Biết rằng a0 + a1 + · · · + an = 729.

n
Tìm số tự nhiên n và số lớn nhất trong các số a0 , a1 , ..., an .

â
Tu
Bài 5.20: Biết rằng (2 + x)100 = a0 + a1 x + · · · + a100 x100 . Chứng minh rằng a2 < a3 .
Với giá trị nào thị ak < ak−1 .

h
!n
in
Bài 5.21: Tìm hệ số của số hạng chứa a4 trong khai triển nhị thức Newton a2 −
2
M
a
với a 6= 0. Biết rằng tổng hệ số của 3 số hạng đầu tiên trong khai triển đó bằng 97.

Bài 5.22:!nTìm hệ số của số hạng chứa x trong khai triển nhị thức Newton của
26

1
+ x7 , biết rằng : C2n+1
.

1 2 n
+ C2n+1 + · · · + C2n+1 = 220 − 1.
Th

x 4

Bài 5.23: Tìm hệ số của x7 trong khai triển nhị thức của (2 − 3x)2n , trong đó n là số
nguyên dương thỏa mãn : C2n+1
1 3
+ C2n+1 2n+1
+ · · · + C2n+1 = 1024.
!n
2
Bài 5.24: Tìm số hạng không chứa x trong khai triển nhị thức Newton của 3x2 − √ 3
x
biết n thỏa mãn điều kiện: 2Cn0 − 3Cnn−1 + 4Cn2 = (n + 4)2 .

Bài 5.25: Cho khai triển (1 + 2x)n = a0 + a1 x + · · · + an xn .


a1 an
Trong đó các số a0 , a1 , · · · , an thỏa mãn hệ thức: a0 + + · · · + n = 4096. Tìm số lớn
2 2
nhất trong các số a0 , a1 , · · · , an .

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 84 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
Chương 6. Hình phẳng tọa độ

Chương 6

Hình phẳng tọa độ

â n
6.1 Véc tơ, điểm, đường thẳng

Tu
6.1.1 Kiến thức cơ bản

h
Tọa độ, véc tơ
in
M
➢ (a, b) ± (a′ , b′ ) = (a ± a′ , b ± b′ )

k (a, b) = (ka, kb)



′ ′ a = a′
➢ (a, b) = (a , b ) ⇔
.

b = b′
Th

➢ (a, b) . (a′ , b′ ) = a.a′ + b.b′



|(a, b)| = a2 + b2

−v .−
→v′

− −
→ ′
cos ( v , v ) = −
|→
v | . |−

v ′|
−→
➢ AB = (xB − xAq , yB − yA )
−→

AB = AB = (xB − xA )2 + (yB − yA )2
−−→ −−→
➢ M chia AB theo tỷ số k ⇔ M A = k.M B
xA − kxB yA − kyB
⇔ xM = , yM = (k 6= 1)
1−k 1−k
Đặc biệt nếu M là trung điểm AB ta có:
xA + xB yA + yB
xM = , yM =
2 2
xA + xB + xC yA + yB + yC
G là trọng tâm tam giác ABC ⇔ xG = , yG =
3 3

Đường thẳng
➢ (d) qua điểm M0 (x0 , y0 ), có →

u = (a, b) hoặc →

nd = (A, B):
d
x = x0 + a.t
Phương trình tham số (d) :
y = y0 + b.t
x − x0 y − y0
Phương trình chính tắc: (d) : =
a b
Phương trình tổng quát: A (x − x0 ) + B (y − y0 ) = 0.

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 85 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
6.1. Véc tơ, điểm, đường thẳng Chương 6. Hình phẳng tọa độ

➢ Mối quan hệ giữa véc tơ pháp tuyến và véc tơ chỉ phương:


Ta sử dụng quy tắc sau để chuyển đổi giữa 2 loại véc tơ: (x, y) → (y, −x) hoặc (−y, x)
Ví dụ: ~n = (1; −2) ⇒ ~u = (2; 1) hoặc ~u = (−2; −1)

➢ Phương trình đường thẳng đi qua 2 điểm A (xA , yA ), B (xB , yB ) :


x − xA y − yA
=
xB − xA yB − yA
➢ Phương trình đoạn chắn: d đi qua 2 điểm A(a; 0), B(0; b) (a, b 6= 0)
x y
+ =1
a b

â n
➢ Góc giữa 2 đường thẳng d1 và d2 được thay bằng góc giữa 2 véc tơ chỉ phương hoặc

Tu
2 véc tơ pháp tuyến:
cos ϕ = |cos (−

u ,−

u )| = |cos (−

n ,−

n )|

h
1 2 1 2

\
Ở đó ϕ = (d 1 , d2 )
in
M
Chú ý : Trường hợp 2 đường thẳng không song song với Oy và chúng không vuông
|k1 − k2 |

góc với nhau thì ta có thể tính bằng công thức: tan ϕ = . Ở đó k1 , k2

1 + k1 k2
tương ứng là hệ số góc của 2 đường thẳng.
.
Th

➢ Khoảng cách từ điểm M (x0 , y0 ) đến đường thẳng d : Ax + By + C = 0:

|Ax0 + By0 + C|
d(M, d) = √
A2 + B 2

☛ Chú ý: Ta thường sử dụng phương trình tổng quát khi phải tính góc, khoảng cách.
Còn ta dùng phương trình tham số khi có mối quan hệ thuộc.

6.1.2 Dạng bài


Các bài tập trong đề thi đại học thường là những bài xác định tọa độ điểm, viết phương
trình đường thẳng thỏa mãn một số điều kiện nào đó.

Tọa độ điểm
☞ Sử dụng quan hệ thuộc để rút bớt ẩn. Chẳng hạn M ∈ (C), (C) có phương trình
tham số: (C) : x = f (t), y = g(t) t ∈ R

☞ Sử dụng quan hệ thuộc, cũng như các quan hệ khác để thành lập phương trình.
Chẳng hạn M ∈ (C) và (C) : y = f (x), nếu M (a, b) ∈ (C) thì b = f (a).
Hoặc G là trọng tâm tam giác ABC, biết tọa độ điểm A, B, G tìm tọa độ C. Ta
xA + xB + xC
có thể thành lập từ công thức xG = ⇒ xC = 3xG − xA − xB .
3

Ví dụ 6.1: Cho tam giác ABC có A (6; 4) , B (−4; −1) , C (2; −4)

a) Tìm tọa độ trọng tâm G của tam giác ABC và trung điểm M của BC.

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 86 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
6.1. Véc tơ, điểm, đường thẳng Chương 6. Hình phẳng tọa độ

b) Tìm tọa độ D sao cho M là trọng tâm tam giác ABD và điểm E sao cho D là trung
điểm EM .

c) Tìm tọa độ điểm F ∈ BC sao d(F, AB) = 2d(F, AC).

d) Tìm tọa độ điểm I sao cho tứ giác ABCI là hình bình hành.
xB + xC yB + yC 5
Giải: a) Ta có xM = = −1, yM = =−
2 2 2
xA + xB + xC 4 yA + yB + yC 1
xG = = , yG = =− .
3 3 3 3
   
5 4 1
⇒ M −1; − và G ;−
2 3 3

â n
xA + xB + xD

Tu
b) Ta có xM = ⇒ xD = 3xM − xA − xB = −3 − 6 + 4 = −5,
3
15 21

h
yD = 3yM − yA − yB = − − 4 + 1 = −
2 in 2
xE + xM
Ta có xD =
M
⇒ xE = 2xD − xM = 2.(−5) − (−1) = −9,
2
21 5 37

yE = 2yD − yM = −2. + = −

2 2 2
   
21 37
⇒ D −5; − và E −9; −
.

2 2
Th

−→
c) +) AC = (−4; −8) = −4 (1; 2)
 −−→
nAC = (2; −1)
AC : . Nên phương trình AC là:
A (6; 4)
2 (x − 6) − (y − 4) = 0 ⇔ 2x − y − 8 = 0
−→
+) AB = (−10; −5) = −5 (2; 1)
 −−→
nAB = (1; −2)
AB : . Nên phương trình AB là:
A (6; 4)
(x − 6) − 2 (y − 4) = 0 ⇔ x − 2y + 2 = 0
−−→
+) BC = (6; −3) = 3 (2; −1)
 −−→
uBC = (2; −1)
BC : . Nên phương trình tham số BC là:
C (2; −4)

x = 2 + 2t
y = −4 − t
+) F ∈ BC ⇒ F (2 + 2a; −4 − a)
|2 + 2a − 2 (−4 − a) + 2| |2 (2 + 2a) − (−4 − a) − 8|
d(F, AB) = 2d(F, AC) ⇔ q = 2. q
12 + (−2)2 22 + (−1)2

  a=2
2a + 6 = 5a 3a = 6
⇔ |4a + 12| = 2 |5a| ⇔ ⇔ ⇔ 6
2a + 6 = −5a 7a = −6 a=−
7
+) a = 2: F (6; −6)

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 87 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
6.1. Véc tơ, điểm, đường thẳng Chương 6. Hình phẳng tọa độ

 
6 2 22
+) a = − : F ;−
7 7 7

d) Tứ giác ABCI là hình bình hành


−→ −→
⇔ AB = IC ⇔ (−10; −5) = (2 − xI , −4 − yI )
 
2 − xI = −10 xI = 12
⇔ ⇔ ⇔ I (12; 1)
−4 − yI = −5 yI = 1

Ví dụ 6.2 (CĐ 2009): Trong mặt phẳng với hệ tọa độ Oxy, cho tam giác ABC có
C(−1; −2), đường trung tuyến kẻ từ A và đường cao kẻ từ B lần lượt có phương trình
là 5x + y − 9 = 0 và x + 3y − 5 = 0. Tìm tọa độ các đỉnh A và B.

â n
Giải: Gọi M là trung điểm BC, và H là chân đường cao hạ từ đỉnh B xuống AC.

Tu
A

h
in
5x +

H
M
=
y−
0
9=
ỗ −
8

0
3y
+
x

B M C(−1; −2)
.
Th

+) −
n−→ −−→
BH = (1; 3) ⇒ uBH = (3; −1)
Do AC⊥BH ⇒ − n−
→ −−→
AC = uBH = (3; −1)

C (−1; −2)
Vì AC : −−→ nên phương trình AC là:
nAC = (3; −1)

3 (x + 1) − (y + 2) = 0 ⇔ 3x − y + 1 = 0

Vì A = AC ∩ AM nêntọa độ A là nghiệm của hệ:



5x + y − 9 = 0 x=1
⇔ ⇒ A (1; 4)
3x − y + 1 = 0 y=4
 
4 − 3b b − 2
+) Vì B ∈ BH ⇒ B (5 − 3b; b) ⇒ M ;
2 2
4 − 3b b − 2
Mặt khác ta có M ∈ AM ⇒ 5. + − 9 = 0 ⇔ 20 − 15b + b − 2 − 18 = 0
2 2
⇔ 14b = 0 ⇔ b = 0 ⇒ B (5; 0)

Phương trình đường thẳng


Các dạng bài có thể

☞ Viết phương trình đường thẳng đi qua một điểm và một phương (Phương ở đây là
phương vuông góc (pháp tuyến) hoặc phương song song (chỉ phương))

☞ Tìm 2 điểm của đường thẳng đó. Viết phương trình đường thẳng đi qua 2 điểm.
Trường hợp này có thể quy về trường hợp trên bằng cách : điểm đi qua là một
trong 2 điểm và véc tơ chỉ phương là véc tơ nối 2 điểm.

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 88 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
6.1. Véc tơ, điểm, đường thẳng Chương 6. Hình phẳng tọa độ

☛ Chú ý :

➤ Các dạng bài khác thường xoay quanh các dạng trên, chúng chỉ khác nhau về cách
diễn đạt. Và thông thường nếu đề bài không hỏi gì thêm ta thường viết phương
trình dạng tổng quát.

➤ Phương trình tổng quát thì tương đương với véc tơ pháp tuyến. Phương trình tham
số, chính tắc tương đương với véc tơ chỉ phương.

Ví dụ 6.3: Viết phương trình đường thẳng d thỏa mãn một trong các điều kiện sau:

a) d đi qua điểm A(1; −2) có véc tơ chỉ phương →



u = (3; −1).

n
b) d đi qua điểm A(3; −4) và vuông góc với đường thẳng : ∆ : x − 4y + 2000 = 0

â
Tu
x−1 2−y
c) d đi qua điểm A(1; 4) và song song với đường thẳng: ∆ : =
2 3


h
in x+1 y−3 x=2+t
d) d đi qua giao điểm của 2 đường thẳng ∆1 : = , ∆2 : và
2 3 y = 3 − 3t
M
tạo với đường thẳng ∆3 : 3x + 4y − 10 = 0 một góc 450 .

Giải: a) ~u = (3; −1) ⇒ −



n = (1; 3)


A (1; −2)
Vì d : − → nên d có phương trình:
.

n = (1; 3)
Th

(x − 1) + 3 (y + 2) = 0 ⇔ x + 3y + 5 = 0

b) Ta có −
n→ −

∆ = (1; −4) ⇒ u∆ = (4; 1)

Vì d⊥∆ ⇒ − →
nd = −
u→∆ = (4; 1)

A (3; −4)
Ta có d : −→ nên phương trình d là:
nd = (4; 1)
4 (x − 3) + (y + 4) = 0 ⇔ 4x + y − 8 = 0

x−1 2−y x−1 y−2


c) Ta có ∆ : = ⇔ =
2 3 2 −3
−→ −→
nên u∆ = (2; −3) ⇒ n∆ = (3; 2)
Vì d k ∆ ⇒ −→
nd = −
n→
∆ = (3; 2)

A (1; 4)
Từ đó ta có d : − → nên phương trình d là:
nd = (3; 2)
3 (x − 1) + 2 (y − 4) = 0 ⇔ 3x + 2y − 11 = 0

d) +) Ta có M = ∆1 ∩ ∆2 nên tọa độ M là nghiệm của hệ:




 x=2+t
 2+t+1 3 − 3t − 3
y = 3 − 3t ⇒ = ⇔ t + 3 = −2t

 x+1 y−3 2 3
 =
2 3
⇔ t = −1 ⇒ x = 1, y = 6 ⇒ M (1; 6)
Ta có −
n−→ = (3; 4). Gọi −
∆3

n = (A; B)
d

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 89 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
6.1. Véc tơ, điểm, đường thẳng Chương 6. Hình phẳng tọa độ

\ |−

nd . −
n−→
∆3 |
Vì (d, ∆3 ) = 45 ⇒ cos 45 = −
0 0
|nd | . |n−→
→ −
∆3 |

1 |3A + 4B| √ √
⇔√ =√ √ ⇔ 5. A2 + B 2 = 2. |3A + 4B|
2 A2 + B 2 . 32 + 42
⇔ 25 (A2 + B 2 ) = 2 (9A2 + 24AB + 16B 2 )

A = 7B
⇔ 7A2 − 48AB − 7B 2 = 0 ⇔  1
A=− B
7
+) Với A = 7B: Chọn B = 1 ⇒ A = 7. Phương trình d là:
7 (x − 1) + (y − 6) = 0 ⇔ 7x + y − 13 = 0
1

n
+) Với A = − B: Chọn B = −7 ⇒ A = 1. Phương trình d là:

â
7

Tu
(x − 1) − 7 (y − 6) = 0 ⇔ x − 7y + 41 = 0

h
in
Ví dụ 6.4 (ĐH A-2009): Cho hình chữ nhật ABCD có điểm I(6; 2) là giao điểm của
M
2 đường chéo AC và BD. Điểm M (1; 5) thuộc đường thẳng AB và trung điểm E của
cạnh CD thuộc đường thẳng ∆ : x + y − 5 = 0. Viết phương trình đường thẳng AB.

Giải: Do ABCD là hình chữ nhật nên I là trung điểm AC, BD và AC = BD. Do đó
tam giác ICD cân tại I, và đường trung tuyến IE đồng thời là đường cao ⇒ IE⊥CD.
.
Th

0
5=
y−

A M (1; 5) B
x+
∆:

I(6; 2)

D E N C

Gọi N là điểm đối xứng với M qua I ⇒ I là trung điểm của 2 đường AC, M N nên tứ
giác AM CN là hình bình hành
⇒ AM k CN , mà AM k CD nên C, N, D thẳng hàng.
−→ −−→
Do IE⊥CD nên IE⊥EN ⇔ IE.EN = 0.
E ∈ ∆ : x + y − 5 = 0 ⇒ E (a; 5 − a)
xM + xN
Do I là trung điểm của M N nên xI = ⇒ xN = 2xI − xM = 2.6 − 1 = 11
2
yN = 2yI − yM = 2.2 − 5 = −1 ⇒ N (11; −1)
−→ −−→
Vì IE.N E = 0 ⇔ (a − 6; 5 − a − 2) . (a − 11; 5 − a + 1) = 0
⇔ (a − 6) . (a − 11) + (3 − a) (6 − a) = 0
⇔ a2 − 17a + 66 + a2 − 9a 2
 + 18 = 0 ⇔ 2a − 26a + 84 = 0
a=6
⇔ a2 − 13a + 42 = 0 ⇔
a=7
−→
+) Với a = 6: IE = (a − 6; 3 − a) = (0; −3) = −3 (0; 1)

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 90 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
6.2. Đường tròn Chương 6. Hình phẳng tọa độ


IE⊥CD
⇒ AB⊥IE ⇒ − n− → −→
AB = uIE = (0; 1)
AB k CD

M (1; 5)
Ta được AB : −−→ nên phương trình của AB là:
nAB = (0; 1)
0. (x − 1) + (y − 5) = 0 ⇔ y − 5 = 0
−→
+) Với a = 7: IE = (1; −4)

n−→ −→
AB = IE = (1; −4)

M (1; 5)
Từ đó ta được AB : −−→ nên phương trình AB là:
nAB = (1; −4)
(x − 1) − 4 (y − 5) = 0 ⇔ x − 4y + 19 = 0

n
6.2 Đường tròn

â
Tu
6.2.1 Kiến thức cơ bản

h
Phương trình in
M
☞ Phương trình chính tắc của đường tròn tâm I(a, b) bán kính R:

(x − a)2 + (y − b)2 = R2

☞ Phương trình tổng quát của đường tròn :


.
Th

x2 + y 2 + 2Ax + 2By + C = 0

Ở đó tâm I(−A; −B) bán kính R = A2 + B 2 − C

☞ Phương trình tham số của đường tròn tâm I(a, b) bán kính R:

x = a + R. cos t
(t ∈ R)
y = b + R. sin t

Phương tích
Định nghĩa: Cho đường tròn (C) : x2 + y 2 + 2Ax + 2By + C = 0.
−−→ −−→
PM/(C) = M A.M B không phụ thuộc vào phương của cát tuyến M AB của đường tròn
mà chỉ phụ thuộc vào vị trí điểm M .
Cụ thể nếu điểm M (x0 , y0 ) thì PM/(C) = x20 + y02 + 2Ax0 + 2By0 + C.

Ý nghĩa: Phương tích của điểm M cho biết vị trí tương đối của điểm đó với đường
tròn.

☞ Nếu PM/(C) < 0 thì điểm M nằm ở bên trong đường tròn.

☞ Nếu PM/(C) = 0 thì điểm M nằm trên đường tròn.

☞ Nếu PM/(C) > 0 thì điểm M nằm ngoài đường tròn.

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 91 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
6.2. Đường tròn Chương 6. Hình phẳng tọa độ

Trục đẳng phương: Cho 2 đường tròn (C1 ) và (C2 ) khi đó:

☞ Tập d = M PM/(C1 ) = PM/(C2 ) là một đường thẳng và đó gọi là trục đẳng
phương của 2 đường tròn.

☞ Nếu (C1 ) : x2 + y 2 + 2A1 x + 2B1 y + C1 = 0 và (C2 ) : x2 + y 2 + 2A2 x + 2B2 y + C2 = 0


thì phương trình trục đẳng phương là :
PM/(C1 ) = PM/(C2 ) ⇔ x2 + y 2 + 2A1 x + 2B1 y + C1 = x2 + y 2 + 2A2 x + 2B2 y + C2
⇔ 2 (A1 − A2 ) x + 2 (B1 − B2 ) y + C1 − C2 = 0

☛ Chú ý: Khi 2 đường tròn cắt nhau tại 2 điểm A, B thì AB chính là trục đẳng
phương của 2 đường tròn. Nếu 2 đường tròn tiếp xúc nhau tại điểm A thì trục

n
đẳng phương của 2 đường tròn chính là đường tiếp tuyến chung của 2 đường tròn

â
Tu
tại điểm A.

Vị trí tương đối giữa đường thẳng và đường tròn

h
in
Giả sử ta có đường thẳng ∆ và đường tròn (C) tâm I bán kính R. Kí hiệu d = d(I, ∆)
M
Vị trí Không cắt nhau Tiếp xúc Cắt nhau

Điều kiện

d>R d=R d<R


.

I
Th

I I

Hình vẽ ∆ ∆

Trường hợp đường thẳng là tiếp tuyến của đường tròn. Ta có thể tìm tiếp tuyến nhờ
điều kiện d = R. Trong trường hợp ta biết tiếp điểm ta có thể dùng phương trình tách
tọa độ để tìm tiếp tuyến như sau:
Gọi tiếp điểm là M (x0 , y0 ) ∈ (C). Ta sử dụng quy tắc sau để tìm phương trình tiếp
tuyến:

x2 7→ x.x 7→ x.x0 và 2x 7→ x + x 7→ x + x0
☞ Nếu (C) : x2 + y 2 + 2Ax + 2By + C = 0 phương trình tiếp tuyến là:

x.x0 + y.y0 + A(x + x0 ) + B(y + y0 ) + C = 0


☞ Nếu (C) : (x − a)2 + (y − b)2 = R2 phương trình tiếp tuyến là:

(x0 − a)(x − a) + (y0 − b)(y − b) = R2

Vị trí tương đối giữa 2 đường tròn


Cho 2 đường tròn (C1 ) tâm I1 bán kính R1 và đường tròn (C2 ) tâm I1 bán kính R2 .
Ký hiệu: d = I1 I2 gọi là độ dài đường nối tâm.
☞ Tiếp xúc: Có 2 trường hợp

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 92 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
6.2. Đường tròn Chương 6. Hình phẳng tọa độ

Vị trí Tiếp xúc trong Tiếp xúc ngoài


Điều kiện d = |R1 − R2 | d = R1 + R2

I2 I1

I1 I2

Hình vẽ

n
☞ Cắt nhau: Điều kiện |R1 − R2 | < d < R1 + R2

â
Tu
h
in
M
I1 I2

I1 I2
. sĐ
Th

☞ Không giao nhau: Có 2 trường hợp

Vị trí Đựng nhau Ở ngoài nhau


Điều kiện d < |R1 − R2 | d > R1 + R2

I2 I1

I1 I2

Hình vẽ

6.2.2 Các dạng bài


Xác định phương trình đường tròn và ngược lại
Ví dụ 6.5: Tìm tâm và bán kính của các đường tròn sau:

a) (C) : (x − 1)2 + (y + 3)2 = 5

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 93 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
6.2. Đường tròn Chương 6. Hình phẳng tọa độ

b) (C) : x2 + y 2 − 3x + 2y − 1 = 0

Giải: a) Tâm I(1; −3) bán kính R = 5.
s  √
2
3 3 17
b) Tâm I( ; −1) bán kính R = − + 12 − (−1) = .
2 2 2

Ví dụ 6.6: Viết phương trình đường tròn (C), tìm tâm và bán kính biết:

a) (C) đi qua 3 điểm A(4; 2), B(1; 3), C(−3; 1).

b) (C) đi qua 2 điểm A(−1; 5), B(0; 2) và tiếp xúc với đường thẳng ∆ : 2x − y + 2 = 0.

n
c) (C) đi qua điểm A(4; −7) và tiếp xúc với 2 đường thẳng ∆1 : 3x − 4y − 42 = 0 và

â
Tu
đường thẳng ∆2 : y + 8 = 0.

d) (C) tiếp xúc ngoài với đường tròn (C1 ) : x2 + y 2 + 4x − 2y + 4 = 0 và đi qua 2 điểm

h
A(1; 5), B(0; −2). in
M
Giải: a) Gọi phương trình của (C) : x2 + y 2 + ax + by + c = 0. Do (C) đi qua 3 điểm
A, B, C nên ta có hệ phương trình:

 2  

2
 4 + 2 + 4a + 2b + c = 0  4a + 2b + c = −20  a = −2
2 2
1 + 3 + a + 3b + c = 0 ⇔ a + 3b + c = −10 ⇔ b=4
  
.

2
Th

2
(−3) + 1 − 3a + b + c = 0 −3a + b + c = −10 c = −20
Từ đó ta được phương trình đường tròn là: x2 + y 2 − 2x + 4y − 20 = 0
p
Tâm I(1; −2) bán kính R = 12 + (−2)2 − (−20) = 5

b) Gọi phương trình đường tròn (C) : x2 + y 2 + 2ax + 2by + c = 0


(C) đi qua 2 điểm A(−1; 5), B(0; 2) nên ta được hệ phương trình:
 
(−1)2 + 52 − 2a + 10b + c = 0 −2a + 10b + c + 26 = 0
2 2 ⇔
0 + 2 + 4b + c = 0 c = −4b − 4

 c = −4b − 4
⇔ 10b + c + 26
 a= = 3b + 11
2
Do (C) tiếp xúc với ∆ nên ta có :
|−2a + b + 2| √ 2
d (I; ∆) = R ⇔ √ = a + b2 − c
5
⇔ 4a2 + b2 + 4 − 4ab + 4b − 8a = 5 (a2 + b2 − c)
⇔ a2 + 4b2 + 4ab − 4b + 8a − 5c − 4 = 0
⇔ (3b + 11)2 + 4b2 + 4b (3b + 11) − 4b + 8 (3b + 11) − 5 (−4b − 4) − 4 = 0
⇔ 25b2 + 150b + 225 = 0 ⇔ b2 + 6b + 9 = 0 ⇔ b = −3
⇒ a = 2 và c = 8
Vậy phương trình của (C) : x2 + y 2 + 4x − 6y + 8 = 0.

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 94 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
6.2. Đường tròn Chương 6. Hình phẳng tọa độ

c) Gọi phương trình đường tròn (C) : x2 + y 2 + 2ax + 2by + c = 0


Do điểm A(4; −7) ∈ (C) nên ta có:
42 + (−7)2 + 8a − 14b + c = 0 ⇔ c = −8a + 14b − 65 (1)

Tâm và bán kính của (C): I (−a; −b) , R = a2 + b2 − c
Vì ∆1 , ∆1 tiếp xúc với (C) nên ta được d (I; ∆1 ) = d (I; ∆2 ) = R

 |−3a + 4b − 42| = |−b + 8|

(2)
⇔ 5 1

 |−b + 8| = a2 + b2 − c

(3)
1

  3a + 82
−3a + 4b − 42 = −5b + 40 −3a + 9b − 82 = 0  b=
(2) ⇔ ⇔ ⇔ 9

n
−3a + 4b − 42 = 5b − 40 3a + b = −2 b = −3a − 2

â
Tu
(3) ⇔ b2 − 16b + 64 = a2 + b2 − c ⇔ c = a2 + 16b − 64 (4)
(1) , (4) ⇒ a2 + 16b − 64 = −8a + 14b − 65 ⇔ a2 + 8a + 2b + 1 = 0 (5)

h
+) Với b =
3a + 82
9
in
thay vào (5) ta có:
M
26 173 
a2 + a + =0 Vô nghiệm

3 9

+) Với b = −3a − 2 thay vào (5) ta có:



a = 1 ⇒ b = −5 ⇒ c = −143
.

2
a + 2a − 3 = 0 ⇔
Th

a = −3 ⇒ b = 7 ⇒ c = 57
Và ta được 2 đường tròn thỏa mãn là:
(C1 ) : x2 + y 2 + 2x − 10y − 143 = 0 với I1 (−1; 5), R1 = 13
(C2 ) : x2 + y 2 − 6x + 14y + 57 = 0 với I2 (3; −7), R2 = 1.

d) Gọi phương trình đường tròn (C) : x2 + y 2 + 2ax + 2by + c = 0


Do (C) đi qua 2 điểm A, B nên ta có:

 2 2  c = 4b − 4
1 + 5 + 2a + 10b + c = 0
⇔ −10b − c − 26
(−2)2 − 4b + c = 0  a= = −7b − 11
2
q
Tâm và bán kính của (C1 ) là: I1 (−2; 1) , R1 = (−2)2 + 12 − 4 = 1

Tâm và bán kính của (C) là: I (−a; −b) , R = a2 + b2 − c
q
Vì 2 đường tròn tiếp xúc ngoài nên : II1 = R1 + R ⇔ (a − 2)2 + (b + 1)2 =

1 + a2 + b 2 − c

⇔ a2 + b2 − 4a + 2b + 5 = a2 + b2 − c + 1 + 2 a2 + b2 − c

⇔ −4a + 2b + c + 4 = 2 a2 + b2 − c
Thay a, c giải được ở trên vào ta có:
q
⇔ −4 (−7b − 11) + 2b + 4b − 4 = 2 (−7b − 11)2 + b2 − (4b − 4)

√  (17b + 22)2 = 50b2 + 150b + 125
2
⇔ 34b + 44 = 2 50b + 150b + 125 ⇔ 22
 b≤−
17

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 95 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
6.2. Đường tròn Chương 6. Hình phẳng tọa độ

  
 239b2 + 598b + 359 = 0 b = −1 Thỏa mãn ⇒ a = −4 ⇒ c = −8
⇔ 22 ⇔ 359
 b≥− b=− (Loại)
17 239
Vậy phương trình của (C) là: x2 + y 2 − 8x − 2y − 8 = 0
Tâm I (4; 1), bán kính R = 5.

Vị trí tương đối của đường thẳng và đường tròn


Ví dụ 6.7: Cho đường thẳng d : 2x+y−4 = 0 và đường tròn (C) : x2 +y 2 −2x−2y+1 = 0.

a) Chứng minh d cắt (C) tại 2 điểm phân biệt A, B.

â n
b) Viết phương trình đường tròn đi qua 2 điểm A, B có bán kính R = 5.

Tu
c) Viết phương trình đường tròn đi qua 2 điểm A, B có tâm thuộc đường thẳng ∆ :

h
3x − 4y − 2 = 0.
in
Giải: a) Cách 1: Đường tròn (C) có tâm I(1; 1) bán kính R = 1.
M
|2.1 + 1 − 4| 1
d (I, d) = √ = √ <1=R

2
2 +1 5

Vậy d cắt (C) tại 2 điểm phân biệt.


Cách 2: Tọa độ giao điểm d và (C) là nghiệm của hệ
.
Th


2x + y − 4 = 0 (1)
2 2
x + y − 2x − 2y + 1 = 0 (2)
Từ (1) ta có y = 4 − 2x thế vào (2) ta được :
x2 + (4 − 2x)2 − 2x − 2 (4 − 2x) + 1 = 0 ⇔ 5x2 − 14x + 9 = 0

x=1⇒y=2  
 9 2
⇔ 9 2 ⇒ A (1; 2) , B ;
x= ⇒y= 5 5
5 5
Vậy d cắt (C) tại 2 điểm phân biệt A, B.

b) Do (C1 ) đi qua giao điểm của (C) và (d) nên phương trình của nó có dạng:
x2 + y 2 − 2x − 2y + 1 + m (2x + y − 4) = 0
⇔ x2 + y 2 + (2m − 2) x + (m − 2) y + 1 − 4m = 0
  s  2 √
2−m 2 2−m 5m2 + 4m + 4
⇒ I 1 − m; , R = (1 − m) + − (1 − 4m) =
2 2 2

5m2 + 4m + 4
Theo giả thiết : R = 5 ⇔ =5
2

m=4
⇔ 5m2 + 4m + 4 = 100 ⇔ 5m2 + 4m − 96 = 0 ⇔  −24
m=
5
+) Với m = 4: Phương trình (C1 ) là
x2 + y 2 − 2x − 2y + 5 = 0

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 96 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
6.2. Đường tròn Chương 6. Hình phẳng tọa độ

−24
+) Với m = : Phương trình (C1 ) là
5
19
x2 + y 2 − 2x − 2y − =0
5

c) Do (C2 ) đi qua giao điểm của (C) và (d) nên phương trình của nó có dạng:
x2 + y 2 − 2x − 2y + 1 + m (2x + y − 4) = 0
⇔ x2 + y 2 + (2m − 2) x + (m − 2) y + 1 − 4m = 0
 
2−m
⇒ I 1 − m;
2
Do điểm I ∈ ∆ nên ta có:
 

n
2−m

â
3 (1 − m) − 4 − 2 = 0 ⇔ −3 − m = 0 ⇔ m = −3
2

Tu
Thay vào ta được phương trình của (C2 ) là:

h
x2 + y 2 − 8x − 5y + 13 = 0 in
M
Ví dụ 6.8: Cho đường tròn (C) : x2 + y 2 − 2x + 4y − 4 = 0 và đường thẳng

d : 4x − 3y − 11 = 0.

a) Tìm tâm và bán kính của đường tròn.


.

 
Th

4 2
b) Viết phương trình tiếp tuyến với (C) tại điểm M0 − ; .
5 5

c) Viết phương trình tiếp tuyến với (C) song song với đường thẳng d.

d) Viết phương trình tiếp tuyến với (C) vuông góc với đường thẳng d. Tìm tọa độ tiếp
điểm khi đó.

e) Viết phương trình tiếp tuyến với (C) đi qua điểm A(4; 1).

f) Gọi T1 , T2 là tiếp điểm của 2 tiếp tuyến kẻ từ điểm B(2; 3) với (C). Viết phương trình
đường thẳng T1 T2 .

Giải: a) Tâm I(1; −2), bán kính R = 3.


 
4 2
b) Phương trình tiếp tuyến với (C) tại điểm M0 là: − ;
5 5
      
4 2 4 2
x. − + y. − x + − +2 y+ −4=0
5 5 5 5
9 12 12
⇔− x+ y− = 0 ⇔ 3x − 4y + 4 = 0
5 5 5
c) Ta có ∆ k d ⇒ ∆ : 4x − 3y + m = 0
|4.1 − 3. (−2) + m|
Do ∆ là tiếp tuyến của (C) nên ta có d (I, ∆) = R ⇔ q =3
2 2
4 + (−3)

m=5
⇔ |m + 10| = 15 ⇔
m = −25

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 97 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
6.2. Đường tròn Chương 6. Hình phẳng tọa độ

Thay vào phương trình ∆ ta được 2 đường thẳng thỏa mãn là:
∆1 : 4x − 3y + 5 = 0
∆2 : 4x − 3y − 25 = 0

d) Ta có →

nd = (4; −3) ⇒ −

ud = (3; 4)
Vì ∆⊥d ⇒ − n→ = −


u = (3; 4)
d

Từ đó phương trình ∆ có dạng 3x + 4y + m = 0.


|3.1 + 4. (−2) + m|
Do ∆ là tiếp tuyến của (C) nên ta có d (I, ∆) = R ⇔ √ =3
32 + 42

m = 20
⇔ |m − 5| = 15 ⇔

n
m = −10

â
Tu
Thay vào phương trình ∆ ta được 2 đường thẳng thỏa mãn là:
∆1 : 3x + 4y + 20 = 0

h
∆2 : 3x + 4y − 10 = 0 in
M
e) Gọi ∆ : Ax + By + C = 0

Do A ∈ ∆ nên ta có 4A + 3B + C = 0 ⇒ C = −4A − 3B

|A − 2B + C|
Do ∆ là tiếp tuyến của (C) nên ta có d (I, ∆) = R ⇔ √ =3
A2 + B 2
.

√ √
Th

⇔ |A − 2B − 4A − 3B| = 3 A2 + B 2 ⇔ |3A + 5B| = 3 A2 + B 2



B=0
⇔ 9A2 + 30AB + 25B 2 = 9A2 + 9B 2 ⇔ 30AB + 16B 2 = 0 ⇔  15
B=− A
8
+) Với B = 0: Chọn A = 1 ⇒ C = −4 ⇒ ∆1 : y − 4 = 0
Gọi T1 (x1 ; y1 ) là tiếp điểm của ∆1 với (C). Từ đó ta được phương trình ∆1 là:
x1 .x + y1 .y − (x + x1 ) + 2 (y + y1 ) − 4 = 0 ⇔ (x1 − 1) x + (y1 + 2) y − x1 + 2y1 − 4 = 0

  x1 = 1
x1 − 1 y1 + 2 −x1 + 2y1 − 4 x1 = 1
⇒ = = ⇔ ⇔ 1
0 1 −4 −4y1 − 8 = −x1 + 2y1 − 4  y1 = −
2
 
1
⇒ T1 1; −
2
15
+) Với B = − A: Chọn A = 8 ⇒ B = −15 ⇒ C = 13 ⇒ ∆2 : 8x − 15y + 13 = 0
8
Gọi T2 (x2 ; y2 ) là tọa độ tiếp điểm của ∆2 với (C) ta có phương trình ∆2 là
(x2 − 1) x + (y2 + 2) y − x2 + 2y2 − 4 = 0
x2 − 1 y2 + 2 −x2 + 2y2 − 4
⇒ = =
8 −15 13

  x2 = − 7
 
7 11

15x2 + 8y2 = −1 17
⇔ ⇔ 11 ⇒ T2 − ;
15x2 − 43y2 = −34 
 y2 = 17 17
17

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 98 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
6.2. Đường tròn Chương 6. Hình phẳng tọa độ

f) Gọi T1 (x1 ; y1 ), T2 (x2 ; y2 )


BT1 là tiếp tuyến với (C) tại T1 nên ta có phương trình BT1 là:
x1 .x + y1 .y − (x + x1 ) + 2 (y + y1 ) − 4 = 0
Do B (2; 3) ∈ BT1 ⇒ 2x1 + 3y1 − 2 − x1 + 6 + 2y1 − 4 = 0 ⇔ x1 + 5y1 = 0
Tương tự với điểm T2 ta cũng được hệ thức : x2 + 5y2 = 0
Do đó T1 , T2 cùng thuộc đường thẳng : x + 5y = 0. Nên phương trình T1 T2 :
x + 5y = 0 .

Vị trí tương đối của đường tròn và đường tròn


Ví dụ 6.9: Cho 2 đường tròn : (C1 ) : x2 + y 2 + 6x − 16y + 9 = 0 và

Tu
(C2 ) : x2 + y 2 + 14x − 30y + 18 = 0.

a) Tìm tâm và bán kính của 2 đường tròn. Chứng minh 2 đường tròn cắt nhau tại 2

h
in
điểm phân biệt A, B. Viết phương trình đường thẳng AB.
M
b) Viết phương trình đường tròn đi qua 2 điểm A, B và có tâm nằm trên đường thẳng

∆ : 3x + 2y − 8 = 0.

c) Viết phương trình đường tiếp tuyến chung của 2 đường tròn.
.

q
Th

Giải: a) I1 (−3; 8) , R1 = (−3)2 + 82 − 9 = 8


q
I2 (−7; 15) , R2 = (−7)2 + 152 − 18 = 16
−−→ p √
I1 I2 = (−4; 7) ⇒ I1 I2 = (−4)2 + 72 = 65

Như vậy R2 − R1 = 8 < I1 I2 = 65 < R1 + R2 = 24 nên 2 đường tròn cắt nhau tại
2 điểm phân biệt. Phương trình AB chính là phương trình trục đẳng phương của 2
đường tròn. Do đó phương trình AB có dạng:
x2 + y 2 + 6x − 16y + 9 = x2 + y 2 + 14x − 30y + 18 ⇔ 8x − 14y + 9 = 0

b) Phương trình đường tròn (C) đi qua 2 điểm A, B có dạng:


m (x2 + y 2 + 6x − 16y + 9) + n (x2 + y 2 + 14y − 30y + 18) = 0
⇔ (m + n) x2 + (m + n) y 2 + (6m + 14n) x − (16m + 30n) y + 9m + 18n = 0
3m + 7n 8m + 15n 9m + 18n
⇔ x2 + y 2 + 2. x − 2. y+ =0
m+n m+n m+n
 
3m + 7n 8m + 15n
⇒I − ;
m+n m+n
Vì I ∈ ∆ : 3x + 2y − 8 = 0 ⇒ −9m − 21n + 16m + 30n − 8m − 8n = 0
⇔ −m + n = 0 ⇔ m = n
Chọn n = 1 ⇒ m = 1. Phương trình đường tròn (C) là:
(x2 + y 2 + 6x − 16y + 9) + (x2 + y 2 + 14x − 30y + 18) = 0
27
⇔ 2x2 + 2y 2 + 20x − 36y + 27 = 0 ⇔ x2 + y 2 + 10x − 18y + =0
2

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 99 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
6.3. Ba đường Conic Chương 6. Hình phẳng tọa độ

c) Gọi ∆ : Ax + By + C = 0 là tiếp tuyến chung của 2 đường tròn. Do đó ta được hệ:



d (I1 , ∆) = R1
d (I2 , ∆) = R2


 |−3A + 8B + C|

 √ =8
A2 + B2


 |−7A + 15B + C|

 √ = 16
A2 + B 2


 |−3A + 8B + C| √ 2
 = A + B2
⇔ 8

 |−7A + 15B + C| √ 2
 = A + B2
16

â n
⇒ 2 |−3A + 8B + C| = |−7A + 15B + C|

Tu
 C = −A − B
−6A + 16B + 2C = −7A + 15B + C
⇔ ⇔ 13A − 31B
−6A + 16B + 2C = 7A − 15B − C

h
C=
in 3
➢ C = −A − B:
M
√ √
|−3A + 8B − A − B| = 8 A2 + B 2 ⇔ |−4A + 7B| = 8 A2 + B 2

⇔16A2 − 56AB + 49B 2 = 64A2 + 64B 2 ⇔ 48A2 + 56AB + 15B 2 = 0


5B
 A=−
⇔ 12
.
Th

 3
A=− B
4
5B
+) Với A = − :
12
Chọn B = −12 ⇒ A = 5 ⇒ C = 7 ⇒ ∆ : 5x − 12y + 7 = 0
3
+) Với A = − B:
4
Chọn B = −4 ⇒ A = 3 ⇒ C = 1 ⇒ ∆ : 3x − 4y + 1 = 0
13A − 31B
➢ C=
3
13A − 31B √ √

⇒ −3A + 8B + = 8 A2 + B 2 ⇔ |4A − 7B| = 24 A2 + B 2
3
⇔ 16A2 − 56AB + 49B 2 = 576A2 + 576B 2 ⇔ 560A2 + 56AB + 527B 2 =

0 Vô nghiệm

☛ Chú ý: Trường hợp này phương trình vẫn có nghiệm A = B = 0. Nhưng trong


thực tế chẳng có véc tơ pháp tuyến nào là véc tơ 0 . Nên trường hợp này không
tồn tại đường thẳng cần tìm.

6.3 Ba đường Conic


6.3.1 Kiến thức chung về 3 đường Conic

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 100 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
6.3. Ba đường Conic Chương 6. Hình phẳng tọa độ

Elip Hyperbol Parabol


M F1 + M F2 = 2a > |M F1 − M F2 | = 2a <
Định nghĩa M F = d(M, ∆)
2c = F1 F2 2c = F1 F2
y
y

x = − ae

a
e
x=

∆:x=−
y b
x = − ae

a
e
b

x=
F1 (−c; 0) F2 (c; 0)
F1 x

p
2
a
Đồ thị − ae −a O F2 a a
e
x −a O
O F
p
;0
 x
2
−b −b
x2 y2
(E) : 2 + 2 = 1

n
a b
x2 y2

â
(H) : 2
− 2 =1
a b

Tu
(P ) : y 2 = 2px

Mối quan
a2 = b 2 + c 2 c 2 = a2 + b 2 p = d(F, ∆)

h
hệ in p
Tiêu điểm F1 (−c; 0), F2 (c; 0) F1 (−c; 0), F2 (c; 0) F ( ; 0)
M
c c 2
Tâm sai e= <1 e= >1 e=1
a a

Đường a a p

x=± x=± x=−


chuẩn ∆ e e 2
x y
Tiệm cận
.

± =0
Th

 a b

Bán kính M F1 = a + e.xM M F1 = |a + e.xM | p
M F = xM +
qua tiêu M F2 = a − e.xM M F2 = |a − e.xM | 2
Trục lớn : 2a Trục thực : 2a
Các yếu tố Trục bé: 2b Trục ảo: 2b
Tiêu cự: 2c Tiêu cự: 2c
Tiếp tuyến
x0 .x y0 .y x0 .x y0 .y
tại điểm + 2 =1 − 2 =1 y0 .y = p(x + x0 )
a2 b a2 b
M0 (x0 , y0 )
Tiếp tuyến
Ax + By + a2 A2 + b2 B 2 = C 2 a2 A2 − b2 B 2 = C 2 pB 2 = 2AC
C=0

6.3.2 Elip
Xác định Elip
Ví dụ 6.10: Xác định độ dài trục lớn, trục bé, tiêu cự, tâm sai, tọa độ tiêu điểm, phương
trình các đường chuẩn của Elip.

a) 4x2 + 9y 2 − 36 = 0.

b) 9x2 + 4y 2 = 5.
x2 y 2
Giải: a) Ta có 4x2 + 9y 2 − 36 = 0 ⇔ + =1
9 4

⇒ a2 = 9, b2 = 4 ⇒ c2 = a2 − b2 = 5 ⇒ a = 3, b = 2, c = 5

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 101 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
6.3. Ba đường Conic Chương 6. Hình phẳng tọa độ


c 5
+) Tâm sai: e = =
a 3
+) Độ dài trục lớn: 2a = 6
+) Độ dài trục bé: 2b = 4

+) Tiêu cự: 2c = 2 5
√  √ 
+) Tiêu điểm: F1 − 5; 0 , F2 5; 0
a 3 9
+) Đường chuẩn: x = ± ⇔ x = ± √ ⇔ x = ±√
e 5/3 5
x2 y2
b) Ta có 9x2 + 4y 2 = 5 ⇔ + = 1.
5/9 5/4

n
5 5

â
Vì < nên đây không phải là phương trình chính tắc.

Tu
9 4
√ √
2 5 2 5 2 2 2 5 5 25 5 5 5
⇒ a = ,b = ⇒ c = a − b = − = ⇒a= ,b = ,c =

h
4 9 4 9 36 2 3 6
√ in
c 5
+) Tâm sai: e = =
M
a 3

+) Độ dài trục lớn: 2a = 5


2 5
+) Độ dài trục bé: 2b =
3
.

5
Th

+) Tiêu cự: 2c =
3
   
5 5
+) Tiêu điểm: F1 − ; 0 , F2 ;0
6 6

a 5/2 3
+) Đường chuẩn: x = ± ⇔ x = ± √ ⇔x=±
e 5/3 2

Ví dụ 6.11: Viết phương trình chính tắc của Elip (E) biết:
2
a) Tiêu điểm F1 (−6; 0), tâm sai e = .
3

b) Độ dài trục lớn là 6, tiêu cự 2 5.

3
c) Độ dài trục lớn là 3, tâm sai e = .
3

5
d) (A-2008) Tâm sai e = và hình chữ nhật cơ sở có chu vi bằng 20.
3
√  √ 
e) Đi qua 2 điểm A 4; − 3 , B 2 2; 3
 
5 2
f) Đi qua điểm A 2; − và tâm sai e = .
3 3

g) Phương trình đường chuẩn là 3x ± 8 3 = 0 và độ dài trục bé bằng 4.

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 102 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
6.3. Ba đường Conic Chương 6. Hình phẳng tọa độ

Giải: a) Do F1 (−6; 0) ⇒ c = 6
c c 6 √ √ √
e= ⇒a= = = 9 ⇒ b = a2 − c 2 = 9 2 − 6 2 = 3 5
a e 2/3
x2 y 2
Phương trình Elip là: + =1
81 45

b) Theo giả thiết ta có:


2a = 6 ⇒ a = 3,
√ √ √ q √ 2
2c = 2 5 ⇒ c = 5 ⇒ b = a − c = 32 −
2 2 5 =2

x2 y 2
Phương trình Elip là: + =1

n
9 4

â
Tu
c) Theo giả thiết ta có:
3
2a = 3 ⇒ a =

h
2 in v
√ √ u  2 √ !2 r
u 3
M
c 3 3 3 √ 3 3
e = ⇒ c = e.a = . = ⇒ b = a2 − c 2 = t − =
a 3 2 2 2 2 2

x2 y2
Phương trình Elip là: + =1
9/4 3/2
.
Th

d) Từ giả thiết ta có:


 √  √
 c 5  5
e= = ⇔ c = a
 a 3  3
4 (a + b) = 20 b=5−a
√ !2
2 5 5
Vì a2 = b2 + c2 ⇒ a2 = (5 − a) + a ⇔ a2 = 25 − 10a + a2 + a2
3 9

a=3⇒b=2
⇔ a2 − 18a + 45 = 0 ⇔
a = 15 ⇒ b = −10 (Loại)
x2 y 2
Phương trình Elip là: + =1
9 4
x2 y 2
e) Gọi phương trình Elip là: 2 + 2 = 1
a b
√  √ 
Vì 2 điểm A 4; − 3 , B 2 2; 3 ∈ (E) nên ta có hệ :
 

 16 3  1 = 1
  2
+ 2 =1
a 2 b ⇒ a 2 20 ⇔ a = 20
 8 9  1 1 b2 = 15
 + = 1  =
a2 b 2 b2 15
x2 y 2
Từ đó ta được phương trình của Elip là: + =1
20 15
x2 y 2
f) Gọi phương trình Elip là: + 2 =1
a2 b

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 103 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
6.3. Ba đường Conic Chương 6. Hình phẳng tọa độ

 
5 4 25
Do điểm A 2; − ∈ (E) nên ta có : 2 + 2 = 1
3 a 9b
2 c 2 4 5
e = ⇔ = ⇔ c2 = a2 ⇒ b2 = a2 − c2 = a2 ⇒ 9b2 = 5a2
3 a 3 9 9
4 25 9 5
+ = 1 ⇔ 2 = 1 ⇔ a2 = 9 ⇒ b 2 = a2 = 5
a2 5a2 a 9
x2 y 2
Vậy phương trình Elip là : + =1
9 5

g) Theo giả thiết ta có: 2b = 4 ⇒ b = 2


√ 8 a 8 8
3x ± 8 3 = 0 ⇔ x = ± √ ⇒ = √ ⇒ a2 = √ c ⇒ 3a4 = 64c2
3 e 3 3

n

â
a2 = 16

Tu
c = a − b = a − 4 ⇒ 3a = 64 (a − 4) ⇔ 3a − 64a + 256 = 0 ⇔ 
2 2 2 2 4 2 4 2
16
a2 =
3

h
in x2 y 2
+) Với a2 = 16: Phương trình Elip là + =1
16 4
M
16 x2 y2
+) Với a2 = : Phương trình Elíp là + =1

3 16/3 4
. sĐ
Th

Công thức bán kính qua tiêu


x2 y2
Ví dụ 6.12: Cho Elip (E) : + =1
100 36
a) Tìm trên (E) những điểm M sao cho M F1 = 4M F2 .

b) Tìm trên (E) những điểm N sao cho F\


1 N F2 = 90 .
0

c) Tìm trên (E) những điểm K sao cho F\


1 N F2 = 60 .
0

d) P là một điểm tùy ý trên (E). Chứng minh rằng: P F1 .P F2 + OP 2 = const


4
Giải: a) a2 = 100, b2 = 36 ⇒ a = 10, b = 6 ⇒ c = 8 ⇒ e = Theo giả thiết ta có:
5
3a 15
M F1 = 4M F2 ⇔ a + e.xM = 4 (a − e.xM ) ⇔ 5e.xM = 3a ⇔ xM = =
5e 2
s  2 √
6p 6 15 3 7
yM = ± 100 − x2M = ± . 100 − =±
10 10 2 2
√ ! √ !
15 3 7 15 3 7
Ta được 2 điểm thỏa mãn : M1 ; , M2 ;−
2 2 2 2

b) Theo giả thiết ta có :


F\ 0 2 2 2 2 2
1 N F2 = 90 ⇔ F1 F2 = N F1 + N F2 ⇔ 4c = (a + e.xN ) + (a − e.xN )
2

2c2 − a2 2c2 − a2 2
⇔ 4c2 = 2a2 + 2e2 .x2N ⇔ x2N = = .a
e2 c2

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 104 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
6.3. Ba đường Conic Chương 6. Hình phẳng tọa độ

2 2
 2 2

2 b b 2c − a b2 (a2 − c2 ) b4
yN = 2 . (a2 − x2N ) = 2 . a2 − .a 2
= =
a a c2 c2 c2

5 7 9
xN = ± , yN = ±
2 2
Ta được 4 điểm thỏa mãn :
√ ! √ ! √ ! √ !
5 7 9 5 7 9 5 7 9 5 7 9
M1 ; , M2 − ; , M3 ;− , M4 − ;−
2 2 2 2 2 2 2 2

c) F\ 0 2 2 2
1 KF2 = 60 ⇔ F1 F2 = KF1 + KF2 − 2KF1 .KF2 . cos 60
0

1
⇔ 4c2 = (a + e.xK )2 + (a − e.xK )2 − 2 (a + e.xK ) . (a − e.xK ) .
2

n
4c2 − a2 2

â
⇔ 4c2 = 2a2 + 2e2 .x2K − a2 + e2 .x2K ⇔ 3e2 .x2K = 4c2 − a2 ⇔ x2K = .a

Tu
3c2
 
2 b2 2 2 b2 2 4c2 − a2 2 b2 (a2 − c2 ) b4
yK = 2 . (a − xK ) = 2 . a − .a = =
a a 3c2 3c2 3c2

h
√ √ in
5 13 3 3
⇒ xK = ± , yK = ±
M
2 16
Ta được 4 điểm K thỏa mãn:

√ √ ! √ √ ! √ √ ! √ √ !

5 13 3 3 5 13 3 3 5 13 3 3 5 13 3 3
K1 ; , K2 − ; , K3 ;− , K4 − ;−
2 16 2 16 2 16 2 16
.
Th

b2 2
d) P F1 .P F2 + OP 2 = (a + e.xP ) (a − e.xP ) + (x2P + yP2 ) = a2 − e2 .x2P + x2P + (a − x2P )
a2
a2 − b 2 − c 2 2
= a2 + b 2 + .xP = a2 + b2 = 136 = const
a2

Tương giao của đường thẳng và Elip


Ví dụ 6.13: Cho Elip (E) : 4x2 + 9y 2 = 36

a) Cho điểm M ( 5; y0 ) ∈ (E) (y0 > 0). Viết phương trình tiếp tuyến tại điểm M .

b) Tìm m để đường thẳng ∆ : mx − 2y + 5 = 0 tiếp xúc với Elip. Tìm tọa độ tiếp điểm.

c) Viết phương trình tiếp tuyến với (E) biết tiếp tuyến đó vuông góc với đường thẳng
4x − 3y − 1 = 0.

d) Viết phương trình tiếp tuyến qua điểm I(−3; 1) với (E).

e) Qua điểm S(−2; 3) kẻ 2 tiếp tuyến ST1 , ST2 với (E) với T1 , T2 là tiếp điểm. Viết
phương trình đường thẳng T1 T2 .
x2 y 2
Giải: a) (E) : 4x2 + 9y 2 = 36 ⇔ + =1
9 4

a2 = 9, b2 = 4 ⇒ c2 = 5 ⇒ a = 3, b = 2, c = 5
 
2 4 √ 4
9y0 = 36 − 4.5 = 16 ⇒ y0 = (y0 > 0) ⇒ M 5;
3 3
√ 4 √
Phương trình tiếp tuyến tại M là: 4. 5.x + 9. .y = 36 ⇔ 4 5x + 12y − 36 = 0
3
Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 105 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
6.3. Ba đường Conic Chương 6. Hình phẳng tọa độ

b) a2 A2 + b2 B 2 = C 2 ⇔ 9.m2 + 4. (−2)2 = 52 ⇔ 9m2 = 9 ⇔ m = ±1


+) Trường hợp m = 1 :
∆ : x − 2y + 5 = 0
Gọi T1 (x1 , y1 ) là tiếp điểm. Do đó phương trình ∆ là:
4x1 .x + 9y1 .y − 36 = 0

4x1 9y1 −36  x1 = − 9
 
9 8

⇒ = = ⇒ 5 ⇒ T1 − ;
1 −2 5  8 5 5
 y1 =
5
+) Trường hợp m = −1:

n
∆ : x + 2y − 5 = 0

â
Tu
Gọi T2 (x2 , y2 ) là tiếp điểm. Do đó phương trình ∆ là:
4x2 .x + 9y2 .y − 36 = 0

h

4x2 9y2 −36  x2 = 9
 in 
9 8

⇒ ⇒ 5
= = 8 ⇒ T2 5 ; 5
M
1 2 −5 
 y2 =
5

c) a : 4x − 3y − 1 = 0 ⇒ −→ = (4; −3) ⇒ − →

n a ua = (3; 4)
d⊥a ⇒ − →
n =−
d

u = (3; 4) ⇒ d : 3x + 4y + m = 0
a
.


Th

Do d là tiếp tuyến của (E) nên 32 .9 + 42 .4 = m2 ⇔ m = ± 145



Vậy phương trình của d : 3x + 4y ± 145 = 0

d) Gọi d : Ax + By + C = 0 là đường thẳng cần tìm.


Do I ∈ d nên ta có −3A + B + C = 0 ⇒ C = 3A − B
a2 A2 + b2 B 2 = C 2 ⇔ 9A2 + 4B 2 = C 2 ⇔ 9A2 + 4B 2 = (3A − B)2
⇔ 9A2 + 4B 2 = 9A2 − 6AB + B 2 ⇔ 3B 2 + 6AB = 0 ⇔ 3B (B + 2A) = 0 ⇔

B=0
B = −2A
+) Với B = 0: Chọn A = 1 ⇒ C = 3 ⇒ d : x + 3 = 0
+) Với B = −2A: Chọn A = 1 ⇒ B = −2 ⇒ C = 5
⇒ d : x − 2y + 5 = 0

e) Gọi T1 (x1 ; y1 ) , T2 (x2 ; y2 ) là tọa độ tiếp điểm.


Phương trình ST1 là : 4.x1 .x + 9.y1 .y − 36 = 0
Do S ∈ ST1 ⇒ −8x1 + 27y1 − 36 = 0
Hoàn toàn tương tự ta cũng được đẳng thức: −8x2 + 27y2 − 36 = 0
Do đó phương trình T1 T2 là: −8x + 27y − 36 = 0

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 106 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
6.3. Ba đường Conic Chương 6. Hình phẳng tọa độ

6.3.3 Hyperbol
Xác định Hyperbol
Ví dụ 6.14: Tìm độ dài các trục, tiêu cự, tiêu điểm, tâm sai, phương trình đường tiệm
cận, phương trình đường chuẩn của (H):

a) 9x2 − 4y 2 = 36

b) 16x2 − 9y 2 = −144
x2 y 2
Giải: a) 9x2 − 4y 2 = 36 ⇔ − =1
4 9
√ √
a2 = 4, b2 = 9 ⇒ a = 2, b = 3 ⇒ c = a2 + b2 = 13

â n
+) Độ dài trục thực : 2a = 4

Tu
+) Độ dài trục ảo : 2b = 6

+) Tiêu cự : 2c = 2 13

h
√ in
c 13
+) Tâm sai : e = =
M
a 2
√  √ 
+) Tiêu điểm : F1 − 13; 0 , F2 13; 0

+) Phương trình đường tiệm cận : 9x2 − 4y 2 = 0 ⇔ 3x ± 2y = 0


a a2 4
.

+) Đường chuẩn : x = ± ⇔ x = ± =⇔ x = ± √
Th

e c 13
y 2 x2
b) 16x2 − 9y 2 = −144 ⇔ − =1
16 9

a2 = 16, b2 = 9 ⇒ a = 4, b = 3 ⇒ c = a2 + b2 = 5
+) Độ dài trục thực : 2a = 8
+) Độ dài trục ảo : 2b = 6
+) Tiêu cự : 2c = 10
c 5
+) Tâm sai : e = =
a 4
+) Tiêu điểm : F1 (0; −5) , F2 (0; 5)
+) Phương trình đường tiệm cận : 16x2 − 9y 2 = 0 ⇔ 4x ± 3y = 0
a a2 16
+) Đường chuẩn : y = ± ⇔ y = ± =⇔ y = ±
e c 5

Ví dụ 6.15: Lập phương trình chính tắc của Hyperbol biết:


x2 y 2 √
a) Có cùng tiêu điểm với Elip (E) : + = 1 và đi qua điểm A(4 2; 3).
35 10
13
b) Đỉnh A1 (−24; 0), tâm sai e = .
12
c) Trục ảo có độ dài bằng 6; tiêu cự bằng 10.

d) Tâm sai e = 2 và (H) đi qua điểm M (5; −3).

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 107 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
6.3. Ba đường Conic Chương 6. Hình phẳng tọa độ

e) Góc giữa 2 tiệm cận bằng 600 và (H) đi qua M (6; 3).

f) Khoảng cách giữa 2 đỉnh bằng 6 và (H) đi qua điểm A(6; −2 3).
√ √
g) (H) đi qua 2 điểm A(4; 6), B( 6; −1).
x2 y 2
Giải: a) +) Xét (E) : + =1
35 10
x2 y 2
a2 = 35, b2 = 10 ⇒ c2 = a2 − b2 = 25 ⇒ c = 5 +) Xét Hyperbol: − 2 =1
a2 b
Vì (H) có chung tiêu điểm với Elip (E) nên ta có c = 5 ⇒ b = c − a = 25 − a2
2 2 2

32 9 32 9
Vì điểm A ∈ (H) nên 2 − 2 = 1 ⇒ 2 − = 1 ⇔ 800−32a2 −9a2 = 25a2 −a4
a b a 25 − a2

n
 2

â
4 2 a = 50 > c2 (Loại)
⇔ a − 66a + 800 = 0 ⇔

Tu
a2 = 16
x2 y 2

h
a2 = 16 ⇒ b2 = 9 ⇒ (H) : − =1
16 in
9
M
b) A1 (−24; 0) ⇒ a = 24
c 13 13 √

e= = ⇒ c = a = 26 ⇒ b = c2 − a2 = 10

a 12 12
x2 y2
⇒ (H) : − =1
.
Th

576 100

c) +) Độ dài trục ảo bằng 6 ⇒ 2b = 6 ⇒ b = 3



+) Tiêu cự bằng 10 ⇒ 2c = 10 ⇒ c = 5 ⇒ a = c 2 − b2 = 4
x2 y 2
Phương trình Hyperbol (H) : − =1
16 9
c √ √
d) e = = 2 ⇒ c = a 2 ⇒ c2 = a2 + b2 = 2a2 ⇒ b2 = a2
a
25 9 25 9
Do (H) đi qua điểm M nên ta có: 2 − 2 = 1 ⇒ 2 − 2 = 1 ⇔ a2 = 16 ⇒ b2 = 16
a b a a
x2 y2
Phương trình Hyperbol là: (H) : − =1
16 16
36 9
e) Vì M ∈ (H) nên ta có − =1
a2 b 2
+) Hai đường tiệm cận : ∆1 : bx + ay = 0, ∆2 : bx − ay = 0
⇒−→
n = (b; a) , −
1

n = (b; −a)
2

|b.b + a. (−a)| |b2 − a2 | 1


Theo giả thiết ta có: cos 60 = √
0 q ⇔ 2 2
=
a +b 2
b2 + a2 . b2 + (−a)2
 2  2
a + b2 = 2 (b2 − a2 ) 3a = b2
⇔ ⇔
a2 + b2 = −2 (b2 − a2 ) a2 = 3b2
+) Với 3a2 = b2 :
36 9 36 9
⇒ 2 − 2 = 1 ⇔ 2 − 2 = 1 ⇔ a2 = 33 ⇒ b2 = 99
a b a 3a

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 108 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
6.3. Ba đường Conic Chương 6. Hình phẳng tọa độ

x2 y2
Phương trình Hyperbol: (H) : − =1
33 99
+) Với a2 = 3b2 :
36 9 36 9
⇒ 2 − 2 = 1 ⇔ 2 − 2 = 1 ⇔ b 2 = 3 ⇒ a2 = 9
a b 3b b
x2 y 2
Phương trình của Hyperbol : (H) : − =1
9 3
f) 2a = 6 ⇒ a = 3
36 12 12
Điểm A ∈ (H) nên ta có 2
− 2 = 1 ⇔ 4 − 2 = 1 ⇔ b2 = 4
a b b

n
x2 y 2
⇒ (H) : −

â
=1
9 4

Tu
g) Từ giả thiết ta có :
 

h

 16 6 
 1 1in 2
− =1 =
a2 b 2 ⇔ a 2 4 ⇔ a =4
M
 6 1  1 1 b2 = 2
 − 2 =1  =
a 2 b b 2 2

x2 y 2

⇒ (H) : − =1
4 2
.
Th

Công thức bán kính qua tiêu


Ví dụ 6.16: Cho Hyperbol (H) : 9x2 − 16y 2 = 144.

a) Cho M (−5; y0 ) ∈ (H). Tính M F1 , M F2 .

b) Tìm điểm M ∈ (H) sao cho M F1 = 2M F2 .

c) Tìm điểm N ∈ (H) sao cho F\


1 N F2 = 60 .
0

x2 y 2
Giải: a) Phương trình (H): − =1
16 9
5
⇒ a2 = 16, b2 = 9 ⇒ c2 = 25 ⇒ a = 4, b = 3, c = 5, e =
4

 
 5 9
 M F1 = −4 − . (−5) =
M F1 = −a − e.xM 4 4
xM < 0 ⇒ ⇒
M F2 = a − e.xM 
 5 41
 M F2 = 4 − . (−5) =
4 4

M F1 = a + e.xM
b) M F1 = 2M F2 ⇒ xM > 0 ⇒
M F2 = −a + e.xM
3a 4 48
M F1 = 2M F ⇔ a + e.xM = 2 (−a + e.xM ) ⇔ e.xM = 3a ⇒ xM = = 3.4. =
e 5 5
 2 ! √
2 9 2 9 48 1071 3 119
⇒ yM = (xM − 16) = − 16 = ⇒ yM = ±
16 16 5 25 5

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 109 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
6.3. Ba đường Conic Chương 6. Hình phẳng tọa độ

√ ! √ !
48 3 119 48 3 119
Có 2 điểm M thỏa mãn : M1 ; , M2 ;−
5 5 5 5

c) F1 N = |a + e.xN | , F2 N = |a − e.xN | , F1 N.F2 N = (a − e.xN ) (−a − e.xN ) = e2 x2N −


a2
F\ 0 2 2 2
1 N F2 = 60 ⇔ F1 F2 = N F1 + N F2 − 2N F1 .N F2 . cos 60
0

1
⇔ 4c2 = |a + e.xN |2 + |a − e.xN |2 − 2 (e2 x2N − a2 ) .
2
4c2 − a2 2
⇔ 4c2 = 2a2 + 2e2 .x2N − e2 .x2M + a2 ⇔ e2 .x2N = 4c2 − a2 ⇔ x2N = .a
c2
 
2 b2 2 2 b2 4c2 − a2 2 2
2
2 3c − a
2
⇒ yN = 2 (xN − a ) = 2 .a − a = b .

n
a a c2 c2

â

Tu
4.25 − 16 1344 8 21
⇒ x2N = .16 = ⇒ xN = ±
25 25 5

h
3.25 − 16 531 3 59
2
yN = 9.
25
=
25
in
⇔ yN = ±
5
M
√ √ ! √ √ ! √ √ ! √ √ !
8 21 3 59 8 21 3 59 8 21 3 59 8 21 3 59
N1 ; , N2 ;− , N3 − ; , N4 − ;−

5 5 5 5 5 5 5 5
. sĐ
Th

Tương giao của đường thẳng và Hyperbol


Ví dụ 6.17: Cho Hyperbol (H) : 9x2 − 16y 2 = 144.

a) Viết phương trình tiếp tuyến của (H) biết nó vuông góc với ∆ : x + 3y − 1 = 0.

b) Viết phương trình tiếp tuyến của (H) tại điểm M (5; y0 ) (y0 > 0).
 
3
c) Viết phương trình tiếp tuyến của (H) đi qua điểm A 2; .
2

d) Qua điểm P (−1; 1) kẻ 2 tiếp tuyến P T1 , P T2 tới (H), T1 và T2 là tiếp điểm. Viết
phương trình đường thẳng T1 T2 .

Giải: a) Gọi d là đường thẳng cần tìm.


∆ : x + 3y − 1 = 0 ⇒ −
n→ = (1; 3) ⇒ −
∆ u→ = (3; −1)

d⊥∆ ⇒ −

nd = −
u→
∆ = (3; −1) ⇒ d : 3x − y + m = 0

d tiếp xúc với (H) nên : 32 .16 − (−1)2 .9 = m2 ⇔ m2 = 135 ⇔ m = ±3 15

⇒ d : 3x − y ± 3 15 = 0
9x20 − 144 9.25 − 144 81 9 9
b) y02 = = = ⇒ y0 = ± ⇒ y0 =
16 16 16 4 4
Phương trình tiếp tuyến tại M là:
9
9.5.x − 16. .y − 144 = 0 ⇔ 45x − 36y − 144 = 0 ⇔ 5x − 4y − 16 = 0
4

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 110 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
6.3. Ba đường Conic Chương 6. Hình phẳng tọa độ

c) Gọi d : Ax + By + C = 0 là đường thẳng cần tìm.


3 3
A ∈ d ⇒ 2A + B + C = 0 ⇒ C = −2A − B
2 2
Do d là tiếp tuyến của (H) nên ta có:
 2
3
2 2 2
C = 16A − 9B ⇔ −2A − B = 16A2 − 9B 2
2
9 45
⇔ 4A2 + 6AB + B 2 = 16A2 − 9B 2 ⇔ 12A2 − 6AB − B 2 = 0
4 4

5
 A= B
⇔ 16A2 − 8AB − 15B 2 = 0 ⇔  4
3
A=− B
4

â n
5
+) Với A = B:

Tu
4
Chọn B = 4 ⇒ A = 5 ⇒ C = −16 ⇒ d : 5x + 4y − 16 = 0

h
3 in
+) Với A = − B:
4
M
Chọn B = −4 ⇒ A = 3 ⇒ C = 0 ⇒ d : 3x − 4y = 0

d) Gọi T1 (x1 , y1 ) , T2 (x2 , y2 )


Do P T1 là tiếp tuyến tại điểm T1 của (H) nên phương trình P T1 là:
.
Th

P T1 : 9.x1 .x − 16.y1 .y − 144 = 0


Vì P ∈ P T1 ⇒ −9x1 − 16y1 − 144 = 0 ⇔ 9x1 + 16y1 + 144 = 0
Lập luận tương tự ta cũng được đẳng thức : 9x2 + 16y2 + 144 = 0
⇒ Phương trình T1 T2 : 9x + 16y + 144 = 0

6.3.4 Parabol
Xác định Parabol
Ví dụ 6.18: Tìm tọa độ tiêu điểm, phương trình đường chuẩn của các Parabol sau:

a) y 2 = 4x.

b) y 2 = −8x.

c) x2 = 8y.

d) x2 = −4y

Giải: a) 2p = 4 ⇒ p = 2 ⇒ F (1; 0). Đường chuẩn : x = −1

b) 2p = 8 ⇒ p = 4 ⇒ F (−2; 0). Đường chuẩn x = 2.

c) 2p = 8 ⇒ p = 4 ⇒ F (0; 2). Đường chuẩn y = −2.

d) 2p = 4 ⇒ p = 2 ⇒ F (0; −1). Đường chuẩn y = −1.

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 111 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
6.3. Ba đường Conic Chương 6. Hình phẳng tọa độ

Ví dụ 6.19: Lập phương trình của Parabol (P ) biết

a) Tiêu điểm F (2; 0), trục tung là đường chuẩn.

b) Tiêu điểm F (0; 5), đường chuẩn ∆ : y + 2 = 0.

c) (P ) có trục đối xứng là Ox, qua gốc O và qua điểm M (1; −3).

d) (P ) có trục đối xứng Oy, qua gốc O và qua điểm M (5; −1).

Giải: a) Oy : x = 0. Nên ta có :
q
M (x; y) ∈ (P ) ⇔ M F = d (M, ∆) ⇔ (x − 2)2 + y 2 = |x|

⇔ x2 − 4x + 4 + y 2 = x2 ⇔ y 2 = 4x − 4

â n
q

Tu
b) M (x; y) ∈ (P ) ⇔ M F = d (M, ∆) ⇔ x2 + (y − 5)2 = |y + 2|

⇔ x2 + y 2 − 10y + 25 = y 2 + 4y + 4 ⇔ x2 = 14y − 21

h
in
c) (P ) có trục đối xứng là Ox, qua gốc O nên ta có phương trình (P ) có dạng y 2 = ax.
M
9
(P ) qua điểm M (1; −3) nên ta có 9 = a ⇒ (P ) : y 2 = 9x (p = )

2

d) (P ) có trục đối xứng Oy, qua gốc O nên phương trình (P ) có dạng x2 = ay. Do (P )
đi qua điểm M (5; −1) nên 25 = −a ⇔ a = −25.
.
Th

25
Do đó phương trình (P ) : x2 = −25y (p = ).
2

Sự tương giao giữa đường thẳng và Parabol


Ví dụ 6.20: Cho Parabol y 2 = 8x.

a) Tìm các điểm trên (P ) cách tiêu điểm F một đoạn bằng 20.

b) Qua F dựng một dây cung bất kỳ cắt (P ) tại 2 điểm phân biệt A, B. Tìm quỹ tích
trung điểm I của đoạn AB. Chứng minh đường tròn đường kính AB luôn tiếp xúc
với đường chuẩn.

c) Viết phương trình tiếp tuyến của (P ) tại điểm M (2; −4).

d) Viết phương trình tiếp tuyến vuông góc với (P ) biết tiếp tuyến vuông góc với đường
thẳng y = −x. Tìm tọa độ tiếp điểm khi đó.

e) Viết phương trình tiếp tuyến với (P ) qua điểm A(0; 1). Tính góc tạo bởi hai tiếp
tuyến.

f) Qua điểm S(−3; 1) kẻ 2 tiếp tuyến ST1 , ST2 với (P ). T1 , T2 là các tiếp điểm. Viết
phương trình đường thẳng T1 T2 .

Giải: a) y 2 = 8x ⇒ 2p = 8 ⇒ p = 4
p 2
M F = xM + = 20 ⇔ xM + 2 = 20 ⇔ xM = 18 ⇒ yM = 8.18 ⇒ yM = ±12
2
Ta được 2 điểm thỏa mãn là: M1 (18; 12) , M2 (18; −12)

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 112 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
6.3. Ba đường Conic Chương 6. Hình phẳng tọa độ

b) F (2; 0). Do đường thẳng qua F cắt parabol tại 2 điểm phân biệt A, B do đó đường
thẳng này không song song với Ox nên phương trình AB : x = ky + 2.
Tọa độ A, B là nghiệm của hệ:
 2
y = 8x
⇒ y 2 = 8 (ky + 2) ⇔ y 2 − 8ky − 16 = 0
x = ky + 2
Phương trình có a.c < 0 nên luôn có 2 nghiệm phân biệt yA , yB theo định lý Viet ta
có:

yA + yB = 8k yA + yB
⇒ yI = = 4k
yA .yB = −16 2
Do I là trung điểm AB ⇒ I ∈ AB ⇒ xI = kyI + 2 = 4k 2 + 2
(

n
 yI  y 2
xI = 4k 2 + 2 k=

â
I
⇒ ⇒ 4 ⇒ xI = 4. + 2 ⇔ yI2 = 4 (xI − 2)

Tu
yI = 4k 2
xI = 4k + 2 4

⇒ I ∈ (P ′ ) : y 2 = 4 (x − 2)

h
in
+) Gọi R là bán kính của đường tròn đường kính AB.
M
Ta có : AB = F A + F B = xA + 2 + xB + 2 = 2xI + 4 = 2 (4k 2 + 2) + 4 = 8 (k 2 + 1)

AB
⇒R= = 4 (k 2 + 1)

2
Đường chuẩn ∆ : x + 2 = 0
.
Th

⇒ d (I, ∆) = |xI + 2| = |4k 2 + 2 + 2| = 4 (k 2 + 1) = R


Điều này dẫn đến đường tròn đường kính AB tiếp xúc với đường chuẩn.

c) Phương trình tiếp tuyến tại M là: −4.y = 4 (x + 2) ⇔ x + y + 2 = 0

d) Gọi d là đường thẳng cần tìm. k là hệ số góc của d. Theo bài ra ta có:
k.k ′ = −1 ⇒ k. (−1) = −1 ⇒ k = 1 ⇒ d : y = x + m ⇔ x − y + m =
Vì d là tiếp tuyến của (P ) nên ta có:
p.B 2 = 2AC ⇔ 4. (−1)2 = 2.1.m ⇔ m = 2 ⇒ d : x − y + 2 = 0
Gọi M0 (x0 , y0 ) là tọa độ tiếp điểm. Do đó phương trình M M0 là:
y0 .y = 4 (x + x0 ) ⇔ 4x − y0 .y + 4x0 = 0

4 −y0 4x0 x0 = 2
Vì M M0 ≡ d ⇒ = = ⇒ ⇒ M0 (2; 4)
1 −1 2 y0 = 4

e) Gọi d : Ax + By + C = 0 là đường thẳng cần tìm. Vì điểm A ∈ d ⇒ B + C = 0 ⇒


C = −B
Do d tiếp xúc với (P ) nên ta có:

B=0
pB 2 = 2AC ⇔ 4B 2 = −2AB ⇔  1
B=− A
2
+) Với B = 0: Chọn A = 1 ⇒ C = 0 ⇒ d1 : x = 0
1
+) Với B = − A: Chọn A = 2 ⇒ B = −1 ⇒ C = 1 ⇒ d2 : 2x − y + 1 = 0
2

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 113 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
6.4. Bài tập Chương 6. Hình phẳng tọa độ

Gọi ϕ là góc giữa d1 và d2 . Ta có : − →


n1 = (1; 0) , −

n2 = (2; −1)
|−

n1 . −

n2 | |1.2 + 0. (−1)| 2
cos ϕ = −→ →
− =√ q = √ ⇒ ϕ ≈ 260 33′ 54′′
| n1 | . | n2 | 5
12 + 02 . 22 + (−1)2

f) Gọi T1 (x1 , y1 ) , T2 (x2 , y2 ) là các tiếp điểm. Phương trình ST1 là : y1 .y = 4 (x + x1 )


Vì S ∈ ST1 ⇒ y1 .1 = 4 (−3 + x1 ) ⇔ 4x1 − y1 − 12 = 0
Lập luận tương tự với điểm T2 ta cũng được đẳng thức: 4x2 − y2 − 12 = 0
Do đó phương trình T1 T2 : 4x − y − 12 = 0

n
6.4 Bài tập

â
Tu
✍ Đường thẳng, điểm

h
Bài 6.1: Cho tam giác ABC có A(4; 1), B(1; 7), C(−1; 0). Viết phương trình tổng quát
in
của:
M
a) Đường cao AH và đường thẳng BC.

b) Trung tuyến AM và trung trực AB.

Bài 6.2: Cho tam giác ABC có phương trình các đường thẳng AB, BC, CA là:
.
Th

AB : x − 3 = 0, BC : 4x − 7y + 23 = 0, 3x + 7y + 5 = 0.

a) Tìm tọa độ 3 đỉnh A, B, C và diện tích tam giác.

b) Tìm tọa độ điểm A′ đối xứng với A qua BC.

c) Tìm tọa độ trực tâm, trọng tâm của tam giác.

Bài 6.3: Cho 2 điểm A(5; −2), B(3; 4). Viết phương trình đường thẳng d qua điểm
C(1; 1) và cách đều 2 điểm A, B.

Bài 6.4: Viết phương trình tổng quát của đường thẳng d thỏa mãn điều kiện:

a) Đi qua điểm A(1; −2) và có hệ số góc bằng 3.

b) Qua điểm B(5; −2) và vuông góc với đường thẳng 2x − 5y + 4 = 0.


2 − 3x
c) Qua gốc O và vuông góc với đường thẳng y = .
4
d) Qua điểm I(4; 5) và hợp với 2 trục tọa độ một tam giác vuông cân.

e) Qua điểm A(3; 5) và cách điểm H(1; 2) xa nhất.

Bài 6.5: Cho tam giác ABC có phương trình các cạnh BC : 2x − y − 4 = 0, đường cao
BH : x + y − 2 = 0, đường cao CK : x + 3y + 5 = 0. Viết phương trình các cạnh còn lại
của tam giác.

Bài 6.6: Cho hình chữ nhật ABCD có phương trình cạnh AB : 2x − y − 1 = 0, AD qua
1
điểm M (3; 1) và tâm I(−1; ). Viết phương trình các cạnh AD, BC, CD.
2
Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 114 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
6.4. Bài tập Chương 6. Hình phẳng tọa độ

1
Bài 6.7 (*): Cho tam giác ABC có trung điểm M của AB có tọa độ (− ; 0), đường cao
2
CH với H(−1; 1), đường cao BK với K(1; 3) và biết B có hoành độ dương.

a) Viết phương trình cạnh AB.

b) Tìm tọa độ A, B, C.

Bài 6.8: Cho tam giác ABC với B(1; 2) và C(4; −2) và diện tích tam giác bằng 10.

a) Viết phương trình đường thẳng BC và tính độ dài đường cao AH.

b) Tìm tọa độ điểm A biết A thuộc trục tung.

Bài 6.9: Cho tam giác ABC có phương trình các cạnh AB : 2x + y − 3 = 0, AC :

â n
2x − y + 7 = 0, BC : x − y = 0.

Tu
a) Tính bán kính đường tròn ngoại tiếp tam giác ABC.

h
b) Viết phương trình đường thẳng đối xứng với AB qua BC.
in
M
Bài 6.10: Cho hình vuông có tâm I(2; −3), phương trình AB : 3x + 4y − 4 = 0.

a) Tính cạnh hình vuông.


b) Tìm phương trình các cạnh CD, AD, BC.


.
Th

Bài 6.11: Cho hình vuông ABCD có phương trình các cạnh là AB : 3x − 2y − 1 = 0,
CD : 3x − 2y + 5 = 0 và có tâm thuộc đường thẳng d : x + y − 1 = 0.

a) Tìm tọa độ I.

b) Viết phương trình đường thẳng AD, BC.

Bài 6.12: Trong mặt phẳng Oxy cho tam giác ABC có A(2; −3), B(3; −2), diện tích
3
tam giác bằng và trọng tâm G thuộc đường thẳng d : 3x − y − 8 = 0. Tìm tọa độ đỉnh
2
C

Bài 6.13: Cho đường thẳng d : x + 2y − 4 = 0 và 2 điểm A(1; 4), B(6; 4)

a) Chứng minh A, B nằm cùng phía với đường thẳng d. Tìm tọa độ điểm A′ đối xứng
với A qua d.

b) Tìm điểm M ∈ d sao cho d(M, AB) = 2

✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩

✍ Đường tròn

Bài 6.14: Xác định tâm và bán kính của các đường tròn sau:

a) (x + 1)2 + (y − 4)2 = 1.

b) (x + 2)2 + y 2 = 5.

c) x2 + y 2 + 8x − 4y − 5 = 0.

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 115 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
6.4. Bài tập Chương 6. Hình phẳng tọa độ

d) 3x2 + 3y 2 + 4x + 1 = 0.

e) (2x + 5)2 + (2y − 3)2 = 4.

Bài 6.15: Viết phương trình đường tròn:

a) Đường kính AB với A(3; 1), B(2; −2).

b) Có tâm I(1; −2) và tiếp xúc với đường thẳng ∆ : x + y − 2 = 0.

c) Có bán kính 5, tâm thuộc Ox và qua điểm A(2; 4).

d) Có tâm I(2; −1) và tiếp xúc ngoài với đường tròn : (x − 5)2 + (y − 3)2 = 9.

n
e) Tiếp xúc với 2 trục và có tâm nằm trên đường thẳng ∆ : 2x − y − 3 = 0.

â
Tu
Bài 6.16: Viết phương trình đường tròn :

a) Qua 3 điểm A(−2; −1), B(−1; 4), C(4; 3).

h
in
b) Qua A(0; 2), B(−1; 1) và có tâm nằm trên đường thẳng 2x + 3y = 0.
M
c) Qua điểm A(5; 3) và tiếp xúc với đường thẳng d : x + 3y + 2 = 0 tại điểm T (1; −1).

Bài 6.17: a) Viết phương trình tiếp tuyến với đường tròn: (x − 3)2 + (y + 1)2 = 25 tại
điểm nằm trên đường tròn có hoành độ bằng −1.
.
Th

b) Viết phương trình tiếp tuyến với đường tròn (C): x2 + y 2 + 4x − 2y − 5 = 0 tại giao
điểm của đường tròn với trục Ox.

Bài 6.18: a) Viết phương trình tiếp tuyến với đường tròn x2 + y 2 = 2 biết tiếp tuyến
có hệ số góc bằng 1.

b) Viết phương trình tiếp tuyến với đường tròn (C) : x2 + (y − 1)2 = 25 biết tiếp tuyến
vuông góc với đường thẳng 3x − 4y + 7 = 0.

Bài 6.19: Cho đường tròn (C) : x2 + y 2 − 2x − 4y − 5 = 0.

a) Viết phương trình tiếp tuyến của (C) vuông góc với đường thẳng 3x + y = 0.

b) Viết phương trình tiếp tuyến với (C) đi qua điểm A(3; −2). Gọi T1 , T2 là các tiếp
điểm. Viết phương trình đường thẳng T1 T2 và viết phương trình đường tròn ngoại
tiếp tam giác AT1 T2 .

Bài 6.20: Cho 2 đường tròn (C1 ) : x2 +y 2 −2x−2y−2 = 0, (C2 ) : x2 +y 2 −8x−4y+16 = 0.

a) Chứng minh 2 đường tròn bằng nhau và cắt nhau.

b) Viết phương trình đường thẳng qua giao điểm của 2 đường tròn.

c) Tìm phương trình tiếp tuyến chung của chúng.

d) Viết phương trình đường tròn đi qua giao điểm (C1 ), (C2 ) trên và có tâm nằm trên
đường thẳng x + 2y − 4 = 0.

Bài 6.21: Lập phương trình đường tròn :

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 116 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
6.4. Bài tập Chương 6. Hình phẳng tọa độ

a) Qua điểm A(1; 2) và tiếp xúc 2 trục tọa độ.

b) Tiếp xúc hai đường thẳng song song ∆1 : 2x − y − 3 = 0 và ∆2 : 2x − y + 5 = 0 và


có tâm nằm trên Oy.

c) Tiếp xúc với đường thẳng ∆ : 2x + y − 5 = 0 tại điểm T (2; 1) và có bán kính bằng

2 5.

d) Tiếp xúc với 2 đường thẳng x − 2y + 5 = 0 và x + 2y + 1 = 0 và qua gốc O.

Bài 6.22: Cho 2 đường tròn : (C1 ) : x2 +y 2 −2x−4y+1 = 0 và (C2 ) : x2 +y 2 +4x+4y−1 =


0.

a) Chứng minh 2 đường tròn tiếp xúc ngoài. Tìm tọa độ tiếp điểm T .

ân
Tu
b) Viết phương trình tiếp tuyến chung tại T .

✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩

h
✍ Elip
in
M
Bài 6.23: Xác định độ dài các trục, tiêu cự, tiêu điểm, tâm sai, phương trình đường

chuẩn của các Elip sau:


x2 y 2
a)
.

+ = 1.
Th

12 9
b) 9x2 + 4y 2 − 36 = 0.
x2
Bài 6.24: Tìm trên (E) : + y 2 = 1:
4
1
a) Điểm M có tung độ .
2
b) Điểm N có tung độ gấp đôi hoành độ.

c) Điểm P sao cho 2P F1 = 3P F2 .

d) Điểm Q sao cho F\


1 QF2 = 120 .
0

Bài 6.25: Lập phương trình (E) biết:



a) Độ dài trục lớn bằng 8 và qua điểm (2 2; 2).
  √ !
√ 1 5
b) Qua 2 điểm P 2 2; , Q 2;
3 3
 
2
c) Có tiêu cự là 4 và qua điểm 1; √ .
5
 
3 4
d) Qua điểm M √ ;√ và F\
1 M F2 = 90 .
0
5 5
e) Độ dài trục nhỏ là 4 và một tiêu điểm có tọa độ (2; 0).

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 117 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
6.4. Bài tập Chương 6. Hình phẳng tọa độ

Bài 6.26: Cho 2 Elip (E1 ) : x2 + 8y 2 = 16 và (E2 ) : 4x2 + 9y 2 = 36. Viết phương trình
đường tròn qua các giao điểm của 2 Elip.
x2 y 2
Bài 6.27: Cho Elip (E) : + = 1.
25 16
a) Viết phương trình tiếp tuyến tại điểm có hoành độ x = 9 và có tung độ âm.

b) Viết phương trình tiếp tuyến qua điểm A(2; 5).

c) Viết phương trình tiếp tuyến vuông góc với đường thẳng 5x − 3y + 10 = 0.

d) Giả sử qua điểm S(1; −4) kẻ các tiếp tuyến SM , SN . Viết phương trình đường thẳng
MN.

â n
✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩

Tu
✍ Hyperbol

h
in
Bài 6.28: Xác định độ dài các trục, tiêu cự, tiêu điểm, tâm sai, phương trình đường
M
chuẩn, phương trình tiệm cận của các Hyperbol sau:

x2 y 2
a)

− = 1.
4 5
x2 y 2
.

b) − = −1.
Th

16 9
y2
Bài 6.29: Cho Hyperbol (H) : x2 − = 1. Tìm trên (H):
4
a) Điểm M có hoành độ 2.

b) Điểm N cách đều 2 trục tọa độ.

c) Điểm P sao cho F\


1 P F2 = 90 .
0

d) Điểm Q sao cho F2 Q = 2F1 Q.

Bài 6.30: Lập phương trình chính tắc của Hyperbol biết:

a) Tiêu cự có độ dài là 8 và khoảng cách từ đỉnh trên trục thực đến tiêu điểm là 1.

b) Độ dài trục ảo là 4 và một tiêu điểm là (3; 0).

c) Một tiêu điểm là F2 (5; 0) và một tiệm cận là y = 2x.


√ √
d) Một tiệm cận là y = 3x và qua điểm 3; 15

e) Một tiêu điểm là (2; 0) và qua điểm (3; 2).
 
√ 5
f) Qua 2 điểm P ( 10; 2), Q ;1 .
2
√ √
g) Tiêu cự có độ dài là 4 2 và đi qua điểm (3; 5)

Bài 6.31: Cho Hyperbol (H) : 9x2 − 4y 2 = 36.

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 118 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
6.4. Bài tập Chương 6. Hình phẳng tọa độ

a) M là một điểm tùy ý trên (H). Chứng minh rằng : (F1 M + F2 M )2 − 4OM 2 = const

b) Viết phương trình tiếp tuyến tại điểm thuộc nhánh trái Hyperbol và có tung độ y = 1.

c) d : 2x − y + m = 0. Tìm m để d là tiếp tuyến của (H).


 
3
d) Viết phương trình tiếp tuyến của (H) qua điểm A 1; .
2

e) Qua S(−1; 2) kẻ 2 tiếp tuyến SP , SQ với (H). Viết phương trình đường thẳng P Q.

✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩

✍ Parabol

â n
Bài 6.32: Tìm tiêu điểm, đường chuẩn và vẽ Parabol cho bởi các phương trình sau:

Tu
a) y 2 = 5x.

h
b) x2 = −6y. in
M
c) y 2 = 4x + 2.

Bài 6.33: Lập phương trình của (P ) biết:


a) Tiêu điểm là F (−3; 0) và đường chuẩn x = −5.


.
Th

b) Tiêu điểm là F (0; 2) và đường chuẩn là trục Ox.

Bài 6.34: Cho Parabol (P ) : y 2 = 4x. Gọi d là đường thẳng đi qua tiêu điểm F cắt (P )
tại 2 điểm phân biệt M, N

a) Tìm tọa độ M, N biết F M = 4F N . Viết phương trình tiếp tuyến tại M, N với (P ).

b) Gọi I là trung điểm của M N . Tìm quỹ tích điểm I.

c) Viết phương trình tiếp tuyến của (P ) đi qua điểm A(−2; 1).

d) Viết phương trình tiếp tuyến của (P ) vuông góc với đường thẳng ∆ : 2x + 3y − 4 = 0.

e) Giả sử qua điểm S(−3; 2) ta kẻ được 2 tiếp tuyến SC, SD với (P ). Viết phương trình
CD.

✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩

✍ Bài tập tổng hợp

Các em tham khảo trong đề thi dự bị và đề thi chính thức từ năm 2002 đến năm 2009.
A. Phương trình đường thẳng

Bài 6.35: Lập phương trình tổng quát, tham số, chính tắc của đường thẳng (d) biết:

a) Đi qua điểm M (1; −2) và có véc tơ pháp tuyến →



n = (−3; 2).

b) Đi qua điểm M (3; 1) và có véc tơ chỉ phương →



u = (−4; −1).

c) Đi qua 2 điểm A(1; −4), B(−2; 1).

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 119 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
6.4. Bài tập Chương 6. Hình phẳng tọa độ


d) (d) là trung trực của đoạn thẳng AB với A 1
2
;1 và B(2; −1).

2
e) Đi qua điểm M (7; 3) và có hệ số góc k = − .
3
Bài 6.36: Chuyển (d) về dạng tham số và chính tắc biết (d) có phương trình tổng quát:

a) 2x − 3y = 0.

b) 2x − 3 = 0.

c) 3x − 4y + 5 = 0.

Bài 6.37: Chuyển (d) về dạng tổng quát biết (d) có phương trình tham số:

n


â
x=2

Tu
a)
y =3+t


h
x=2−t
b) in
y = 5 + 3t
M

x = 4 + 2t
c)

y = 5t − 1

 
Bài 6.38: Trong các điểm A1 (2; 1), A2 (−1; 2), A3 (1; 3), A4 (1; −1), A5 12 ; 2 , A6 7 1
; ,
 3 3
.
Th

x=2−t
A7 (3; 1), điểm nào nằm trên đường thẳng (d) : .
y = 1 + 2t

Bài 6.39: Cho các điểm A(2; 1), B(3; 5), C(−1; 2).

a) Chứng minh rằng A, B, C là 3 đỉnh của một tam giác.

b) Lập phương trình các đường cao của tam giác ABC.

c) Lập phương trình các cạnh của tam giác ABC.

d) Lập phương trình các đường trung tuyến của tam giác ABC.

e) Lập phương trình các đường trung trực của tam giác ABC.

Bài 6.40: Cho tam giác ABC có A(−1; 2), B(4; −3), C(2; 3).

a) Lập phương trình đường trung trực của AB.

b) Lập phương trình của đường thẳng đi qua điểm M (3; 7) và vuông góc với đường trung
tuyến kẻ từ A của tam giác ABC.

Bài 6.41: Lập phương trình các cạnh và đường trung trực của tam giác ABC biết trung
điểm 3 cạnh BC, CA, AB lần lượt là M (2; 3), N (4; −1), P (−3; 5).

Bài 6.42: Cho tam giác ABC biết A(3; 3), B(2; −1), C(11; 2). Lập phương trình đường
thẳng d đi qua A và chia tam giác ABC thành 2 phần có tỷ số diện tích bằng 2.

B. Đường thẳng song song, vuông góc với một đường thẳng.

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 120 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
6.4. Bài tập Chương 6. Hình phẳng tọa độ

Bài 6.43: Lập phương trình tổng quát của đường thẳng (∆) đi qua A và song song với
đường thẳng (d):

a) A(1; 3), d : x − y + 1 = 0.

b) A(−2; 5), d ≡ trục Ox.



x=1−t
c) A(−1; 1), d :
y = −2 + 2t

x−2 y+3
d) A(−3; −5), (d) : = .
2 −5
Bài 6.44: Lập phương trình tổng quát, tham số của đường thẳng (∆) đi qua A vuông

â n
góc với đường thẳng d biết:

Tu
a) A(3; −3), (d) : 2x − 5y + 1 = 0.

h
b) A(4; 2), (d) ≡ Oy. in

M
x=1+t
c) A(1; −6), (d) :
y = 2 + 2t

x−3 y+1
d) A(−2; −5), (d) : = .
−2 1
.
Th

Bài 6.45: Lập phương trình các cạnh của tam giác ABC biết A(2; 2) và 2 đường cao
(d1 ), (d2 ) có phương trình là (d1 ) : x + y − 2 = 0, (d2 ) : 9x − 3y + 4 = 0.

Bài 6.46: Cho tam giác ABC biết phương trình cạnh AB là x + y − 9 = 0, các đường
cao qua đỉnh A và B lần lượt là (d1 ) : x + y − 1 = 0 và (d2 ) : 7x + 5y − 49 = 0. Lập
phương trình các cạnh AC, BC và đường cao thứ 3 của tam giác ABC.

Bài 6.47: Lập phương trình các cạnh của tam giác ABC biết A(3; 5), đường cao và
đường trung tuyến kẻ từ một đỉnh có phương trình lần lượt là (d1 ) : 5x + 4y − 1 = 0,
(d2 ) : 8x + y − 7 = 0.

Bài 6.48: Lập phương trình các cạnh của tam giác ABC biết A(3; 1) và 2 đường trung
tuyến có phương trình (d1 ) : 2x − y − 1 = 0, (d2 ) : x − 1 = 0.

Bài 6.49: Phương trình 2 cạnh của tam giác ABC là (d1 ) : x + y − 2 = 0, (d2 ) :
x + 2y − 5 = 0 và trực tâm tam giác H(2; 3). Lập phương trình cạnh thứ 3 của tam giác
đó.

Bài 6.50: Lập phương trình các cạnh của tam giác ABC biết B(2; −3), phương trình
đường cao hạ từ A và đương trung tuyến từ C lần lượt là (d1 ) : 3x − 2y + 3 = 0,
(d2 ) : 7x + y − 2 = 0.

Bài 6.51: Xác định tọa độ các đỉnh và lập phương trình cạnh BC của tam giác ABC biết
trung điểm của BC là M (2; 3), phương trình các cạnh AB, AC lần lượt là x − y − 1 = 0
và 2x + y = 0.

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 121 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
6.4. Bài tập Chương 6. Hình phẳng tọa độ

Bài 6.52: Xác định tọa độ các


! đỉnh và lập phương trình cạnh BC của tam giác ABC biết
4 2
trọng tâm tam giác G ; và phương trình các cạnh AB, AC lần lượt là: x−3y+13 =
3 3
0, 12x + y − 29 = 0.

Bài 6.53: Lập phương trình các cạnh của tam giác ABC biết trung điểm AB là
M (−3; 4), 2 đường cao kẻ từ A, B lần lượt là (d1 ) : 2x−5y+29 = 0, (d2 ) : 10x−3y+5 = 0.

C. Hình chiếu vuông góc của điểm lên đường thẳng.

Bài 6.54: Tìm tọa độ hình chiếu vuông góc H của M lên đường thẳng (d) và xác định
tọa độ điểm M ′ đối xứng với M qua d.

n
a) M (−6; 4), d : 4x − 5y + 3 = 0.

â
Tu
b) M (1; 4), d : 3x + 4y − 4 = 0.


h
x = 1 − 2t
c) M (3; 5), d : in
y = 3 + 4t
M
Bài 6.55: Tìm tọa độ trực tâm H của tam giác ABC và xác định tọa độ điểm K đối
xứng với H qua BC biết A(0; 3), B(3; 0), C(−1; −1).

Bài 6.56: Lập phương trình đường thẳng (∆) đối xứng với đường thẳng d qua điểm I
biết:
.
Th

a) I(−3; 1), d : 2x + y − 3 = 0.

b) I(1; 1), d : 3x − 2y + 1 = 0.

x=2−t
c) I(−1; 3), d :
−1 − 2t

x = −3 + t
d) I(0; 2), d :
y = 5 − 4t

Bài 6.57: Lập phương trình đường thẳng d1 đối xứng với đường thẳng d qua đường
thẳng ∆ biết:

a) d : x + 2y − 1 = 0, ∆ : 2x − y + 3 = 0.

b) d : 2x + 3y + 5 = 0, ∆ : 5x − y + 4 = 0.

x+1 y−3
c) d : 5x + y − 6 = 0, ∆ : = .
−2 3

x = −1 + 2t
d) d : −2x + y + 3 = 0, ∆ : .
x=3+t

Bài 6.58: Lập phương trình các cạnh của tam giác ABC biết A(0; 3), phương trình 2
đường phân giác trong xuất phát từ B và C lần lượt là dB : x−y = 0, dC : x+2y −8 = 0.

Bài 6.59: Lập phương trình các cạnh của tam giác ABC biết A(−4; 3), B(9; 2) và
phương trình đường phân giác trong xuất phát từ C là d; x − y + 3 = 0.

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 122 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
6.4. Bài tập Chương 6. Hình phẳng tọa độ

Bài 6.60: Cho tam giác ABC biết phương trình cạnh BC : x+4y−8 = 0 và phương trình
2 đường phân giác trong xuất phát từ B và C lần lượt là dB : y = 0, dC : 5x + 3y − 6 = 0.

Bài 6.61: Cho tam giác ABC biết C(3; −3), phương trình đường cao và đường phân
giác trong xuất phát từ A lần lượt là d1 : x = 2, d2 : 3x + 8y − 14 = 0.

Bài 6.62: Lập phương trình các cạnh của tam giác ABC biết C(−5; 2), phương trình
đường trung tuyến từ A là d1 : 5x + y − 7 = 0 và đường phân giác trong góc B là
d2 : x − y + 3 = 0.

D. Vị trí tương đối của 2 đường thẳng.

Bài 6.63: Xét vị trí tương đối của các cặp đường thẳng sau:

n
 

â
x=1−t x=2−u
a) d1 : , d2 :

Tu
y =2+t ,y = 5 + u


h
x=1+t x−3 y−2
b) d1 : , d2 : = . in
y =3−t −2 1
M

x = −2 + 3t
c) d1 : , d2 : 2x − 3y + 1 = 0.

y =1+t

d) d1 : 3x + 2y − 1 = 0, d2 : x + 3y − 4 = 0.
.
Th

Bài 6.64: Cho a2 + b2 6= 0 và 2 đường thẳng d1 và d2 có phương trình:

d1 : (a − b)x + y = 1, d2 : (a2 − b2 )x + ay = b

a) Tìm quan hệ giữa a, b để d1 , d2 cắt nhau. Khi đó hãy xác định tọa độ giao điểm I
của chúng.

b) Tìm điều kiện giữa a, b để I thuộc trục hoành.

Bài 6.65: Cho 2 đường thẳng d1 : kx − y + k = 0, d2 : (1 − k 2 )x + 2ky − 1 − k 2 = 0.

a) Chứng minh rằng d1 luôn đi qua một điểm cố định với mọi k.

b) Chứng minh rằng d1 luôn cắt d2 . Xác định tọa độ giao điểm của chúng.

E. Góc và khoảng cách

Bài 6.66: Tìm góc giữa các cặp đường thẳng sau:

a) d1 : 5x + 3y − 4 = 0, d2 : x + 2y + 2 = 0.

x−1 y+3
b) d1 : 3x − 4y − 14 = 0, d2 : = .
2 −1

x = 1 − 3t
c) d1 : , d2 : 3x + 2y − 2 = 0.
y =2+t

d) d1 : x + my − 1 = 0, d2 : x − y + 2m − 1 = 0.

Bài 6.67: Tính khoảng cách từ điểm M điểm đường thẳng d trong các trường hợp sau.

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 123 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
6.4. Bài tập Chương 6. Hình phẳng tọa độ

a) M (−3; 2), d : 3x + 4y − 1 = 0.

b) M (2; −5), d : y = 2x + 3.

c) M (−4; −1), d ≡ Ox.

d) M (−3; 2), d : 2x = 3.

x = −2 + 2t
e) M (5; −2), d :
y =5−t

x−3 y+4
f) M (3; 2), d : = .
1 2

n
Bài 6.68: Cho 2 đường thẳng d1 : 2x − 3y + 1 = 0, d2 : −4x + 6y − 3 = 0.

â
Tu
a) Chứng minh d1 //d2 .

h
b) Tính khoảng cách giữa 2 đường thẳng đó.
in
Bài 6.69: Lập phương trình đường thẳng d đi qua M và tạo với ∆ một góc ϕ biết:
M
a) M (−1; 2), ∆ : x − 2y + 3 = 0, ϕ = 450 .


x = 1 − 3t
b) M (2; 0), ∆ : , ϕ = 450 .
y = −1 + t
.
Th

Bài 6.70: Lập phương trình đường phân giác của các góc tạo bởi d1 và d2 biết:

a) d1 : 2x + 3y − 1 = 0, d2 : 3x + 2y + 2 = 0.

x = 1 − 5t
b) d1 : 4x + 3y − 4 = 0, d2 :
y = −3 + 12t

x+1 y+1
c) d1 : 5x + 3y − 4 = 0, d2 : = .
3 5
d) d1 : 3x − 4y + 5 = 0, d ≡ Ox.

Bài 6.71: Lập phương trình đường thẳng d đi qua điểm M (2; 5) và cách N (4; 1) một
đoạn bằng 2.

Bài 6.72: Lập phương trình đường thẳng d đi qua M (−2; 3) và cách đều 2 điểm A(5; −1),
B(3; 7).

Bài 6.73: Cho 2 đường thẳng d1 : x − 3y + 5 = 0, d2 : 3x + y − 2 = 0. Tìm điểm M nằm


trên Ox và cách đều hai đường thẳng d1 , d2 .

x = 1 − 2t
Bài 6.74: Cho 3 đường thẳng d1 : , d2 : 5x+12y −1 = 0, d3 : 4x−3y +2 =
y =1+t
0. Tìm M nằm trên d1 và cách đều d2 , d3 .

Bài 6.75: Cho 2 điểm A(2; 1), B(−3; 2) và đường thẳng d : 4x + 3y + 5 = 0. Tìm điểm
M cách đều 2 điểm A, B đồng thời khoảng cách từ M đến d bằng 2.

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 124 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
6.4. Bài tập Chương 6. Hình phẳng tọa độ

Bài 6.76: Cho 2 đường thẳng d1 : 2x − y + 1 = 0, d2 : x + 2y − 7 = 0. Lập phương trình


đường thẳng d đi qua 2 gốc tọa độ sao cho d tạo với d1 và d2 tam giác cân có đỉnh là
giao điểm của d1 và d2 .

Bài 6.77: Cho 2 điểm A(0; 5), B(4; 1) và đường thẳng d : x − 4y + 7 = 0. Tìm trên
đường thẳng d điểm C sao cho tam giác ABC cân tại C.

Bài 6.78: Cho điểm A(3; 1). Xác định điểm B, C sao cho OABC là hình vuông và B
nằm trong góc phần tư thứ nhất. Lập phương trình đường chéo của hình vuông đó.

â n
Tu
h
in
M

. sĐ
Th

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 125 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
Chương 7. Giới hạn

Chương 7

Giới hạn

n
â
7.1 Giới hạn dãy số

Tu
7.1.1 Các tính chất cơ bản của giới hạn

h
1
in
M
❶ lim =0 (k = 1, 2, · · ·)
n→∞ nk

1

❷ lim =0 (a ∈ R, |a| > 1)


n→∞ an

❸ Phép toán với đại lượng vô hạn:


.
Th

+∞ ± a = +∞, −∞ ± a = −∞
+∞ + (+∞) = +∞, −∞ + (−∞) = −∞ − ∞ = −∞

 ±∞ Nếu a > 0
a. (±∞) = ∓∞ Nếu a < 0

kxđ Nếu a = 0
a ∞
= 0, = kxđ. Cụ thể như sau:
∞ ∞
a a
a > 0 : + = +∞, = −∞
0 0−
a a
a < 0 : + = −∞, = +∞
0 0−
0.∞ = kxđ
∞.∞ = ∞

❹ Định lý giới hạn kẹp: un ≤ vn ≤ wn ∀n


Nếu lim un = lim wn = l ⇒ lim vn = l
n→∞ n→∞ n→∞

❺ Phép toán trên giới hạn: Giới hạn của tổng, hiệu, tích, thương các dãy số tương
ứng là tổng, hiệu, tích, thương các giới hạn.

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 126 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
7.1. Giới hạn dãy số Chương 7. Giới hạn

7.1.2 Các ví dụ
Ví dụ 7.1: Tính các giới hạn sau:

2n + 1
a) lim
n→∞ 1 − n2

2n2 − n + 1
b) lim
n→∞ 1 + n − 3n2

3n3 − 2n2 + 1
c) lim
n→∞ 1 + n − 3n2

2n + 3 cos n

n
d) lim

â
n→∞ 3n − 2 sin n

Tu
2 1
2n + 1 + 2 0
Giải: a) lim = lim n n = = 0.

h
n→∞ 1 − n 2 −1
n→∞ 1
−1
in
n2
M
1 1

2n2 − n + 1 2− + 2 2

b) lim = lim n n = = 2.
n→∞ 1 + n − 3n2 n→∞ 1 3 1
1+ − 2
.

n n
Th

   
3 2 1 2 1
n 3− + 3 n 3− + 3
3n3 − 2n2 + 1 n n n n
c) lim 2
= lim   = lim   = −∞ .
n→+∞ 1 + n − 3n n→+∞ 1 1 n→+∞ 1 1
n 2 + −3 + −3
n2 n n2 n

cos n
2n + 3 cos n 2+3
d) Ta có lim = lim n .
n→+∞ 3n − 2 sin n n→+∞ sin n
3−2
n
1 cos n 1
Mặt khác ta có: − ≤ ≤
n n n
!
1 1 cos n
và lim − = lim = 0 ⇒ lim = 0.
n→+∞ n n→+∞ n n→+∞ n
sin n
Tương tự ta có : lim = 0.
n→+∞ n

2n + 3 cos n 2
Từ đó ta được: lim =
n→+∞ 3n − 2 sin n 3

Ví dụ 7.2: Tính các giới hạn sau:

2n+1 − 3.5n
a) lim .
n→+∞ (−3)n−1 + 5n+1

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 127 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
7.2. Giới hạn hàm số Chương 7. Giới hạn

n + 2n
b) lim .
n→+∞ 3 − 2n−1
√ 
c) lim n2 + n + 1 − n .
n→+∞
√ 
d) lim 2n2 + n + 1 − 2n + 1 .
n→+∞
 n
2
2. −3
2n+1 − 3.5n 2.2n − 3.5n 5
Giải: a) lim = lim = lim  n =
n→+∞ (−3)n−1 + 5n+1 n→+∞ 1 n→+∞ 1 3
− .(−3)n + 5.5n . − +5
3 3 5
−3

n
5

â
Tu
n
n + 2n n + 2n n
+1
b) lim = lim = lim 2  n
n→+∞ 3 − 2n−1 n→+∞ 1 n→+∞ 1 1

h
3 − .2n 3. −
2 2 in 2
M
Ta có : 2n = (1 + 1)n = Cn0 + Cn1 + Cn2 + · · · + Cnn ≥ Cn0 + Cn1 + Cn2
n (n − 1) n2 + n + 2

=1+n+ = ∀n ≥ 2

2 2
n 2n
⇒0< n ≤ 2 ∀n ≥ 2
2 n +n+2
.
Th

2n
mà lim 0 = lim 2 = 0.
n→+∞ n→+∞ n + n + 2
n n + 2n 1
⇒ lim n = 0 ⇒ lim n−1
= = −2 .
n→+∞ 2 n→+∞ 3 − 2 −1/2

√  (n2 + n + 1 − n2 ) n+1
c) lim + n + 1 − n = lim √
n2 = lim √ .
n→+∞ n→+∞ n2 + n + 1 + n n→+∞ n2 + n + 1 + n
1
1+ 1
= lim r n =
n→+∞ 1 1 2
1+ + 2 +1
n n
s 
√  1 1 1
d) lim 2n2 + n + 1 − 2n + 1 = lim n  2 + + 2 − 2 +  = −∞
n→+∞ n→+∞ n n n

7.2 Giới hạn hàm số


Ngoài một số các tính chất của giới hạn dãy số, giới hạn hàm số còn có một số giới hạn
cơ bản sau:

7.2.1 Giới hạn cơ bản


sin x
☞ lim = 1.
x→0 x

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 128 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
7.2. Giới hạn hàm số Chương 7. Giới hạn

tan x
☞ lim = 1.
x→0 x
!x
1 1
☞ lim (1 + x) = e hoặc lim
x 1+ = e.
x→0 x→±∞ x

ex − 1
☞ lim = 1.
x→0 x
ln (1 + x)
☞ lim = 1.
x→0 x

7.2.2 Phương pháp tính giới hạn

â n
❶ Sử dụng tương đương hàm số:

Tu
f (x)
f (x) ∼ g (x) khi x → x0 nếu lim = 1.

h
x→x0 g (x)
in
Ví dụ: sin x ∼ x khi x → 0 và sin 2x ∼ 2x khi x → 0 ?
M
❷ Phân tích đa thức thành nhân tử :

0

Áp dụng với giới hạn dạng khi x → x0 với x0 hữu hạn.


0
❸ Nhân liên hợp:
.
Th

Áp dụng với giới hạn chứa căn thức: căn bậc 2 hoặc bậc 3.

❹ Chia cho hạng tử bậc cao nhất :


Áp dụng với giới hạn khi x → ∞

7.2.3 Các ví dụ
Ví dụ 7.3: Tính các giới hạn sau:

3x + 2
a) lim
x→(−1)+ x2 − 1

x3 − 5x + 4
b) lim
x→1 2x2 − x − 1
√ √
x + 2 − 3 3x + 2
c) lim
x→2 4 − x2
3x + 2 3x + 2 −1
Giải: a) lim 2
= lim + = = −∞ .
x→(−1)+ x − 1 x→(−1) (x − 1)(x + 1) −2.0+

x3 − 5x + 4 (x − 1)(x2 + x − 4) x2 + x − 4 2
b) lim 2
= lim = lim = − .
x→1 2x − x − 1 x→1 (x − 1)(2x + 1) x→1 2x + 1 3

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 129 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
7.2. Giới hạn hàm số Chương 7. Giới hạn

√ √ √ √ √ √
x + 2 − 3 3x + 2 x + 2 − 3 3x + 2 3
3x + 2 − x + 2 1
c) l = lim = lim = lim . lim
x→2 4 − x2 x→2 (2 − x) (2 + x) x→2 x−2 x→2 x + 2
√3
3x + 2 − 2 3x + 2 − 8
lim = lim √ √ 
x→2 x−2 x→2 2
(x − 2) 3 3x + 2 + 2 3 3x + 2 + 4
3 3 1
= lim √ √ = =
x→2 3 3x + 22 + 2 3 3x + 2 + 4 12 4

2− x+2 4−x−2 −1 −1
lim = lim √  = lim √ =
x→2 x−2 x→2 (x − 2) 2 + x+2 x→2 2 + x+2 4
 
1 1 −1
⇒l= + = 0
4 4 4

â n
Ví dụ 7.4: Tính các giới hạn sau:

Tu
−x3 + 3x + 1
a) lim

h
x→−∞ 2x2 + x + 1

b) lim
√ 
x2 + x + 1 + x + 1 và lim
in √
x2 + x + 1 + x + 1

M
x→−∞ x→+∞
 
3 1

3
x −1 + 2 + 3

−x3 + 3x + 1 x x
Giải: a) lim 2
= lim  
x→−∞ 2x + x + 1 x→−∞
2
1 1
x 2+ + 2
.

x x
Th

 
3 1
x −1 + 2 + 3
x x
= lim   = +∞
x→−∞ 1 1
2+ + 2
x x
b) Dạng +∞ + (+∞)
 s  !
√  1 1
lim x2 + x + 1 + x + 1 = lim x2 1 + + 2 + x + 1
x→+∞ x→+∞ x x
r ! " r !#
1 1 1 1 1
= lim |x| 1 + + 2 + x + 1 = lim x 1+ + 2 +1+ = +∞
x→+∞ x x x→+∞ x x x
Dạng +∞ + (−∞)
√  x2 + x + 1 − (x + 1)2
lim x2 + x + 1 + x + 1 = lim √
x→−∞ x→−∞ x2 + x + 1 − x − 1
−x −x
= lim r = lim r
x→−∞ √ 1 1 x→−∞ 1 1
x2 . 1 + + 2 − x − 1 |x| . 1 + + 2 − x − 1
x x x x
−x
= lim r !
x→−∞
1 1 1
−x 1+ + 2 +1+
x x x
1 1
= lim r =
x→−∞ 1 1 1 2
1+ + 2 +1+
x x x

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 130 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
7.2. Giới hạn hàm số Chương 7. Giới hạn

Ví dụ 7.5: Tính các giới hạn sau:


sin 2x
a) lim
x→0 x
sin 2x. tan 3x
b) lim
x→0 (e−x − 1) ln (1 + 5x)
h π  i
c) lim tan x . (x2 + x − 2)
x→1 2
sin 2x sin 2x
Giải: a) lim = lim .2 = 1.2 = 2
x→0 x x→0 2x

Chú ý : Ở đây ta sử dụng sin 2x ∼ 2x khi x → 0

n
sin 2x. tan 3x sin 2x tan 3x −x 5x 2x.3x

â
b) lim = lim . . −x . .

Tu
x→0 (e−x − 1) ln (1 + 5x) x→0 2x 3x e − 1 ln (1 + 5x) −x.5x
6 6
= 1.1.1.1. = −

h
−5 5
in
Chú ý : Ở đây ta sử dụng sin 2x ∼ 2x, tan 3x ∼ 3x, e−x ∼ −x, ln(1 + 5x) ∼ 5x khi
M
x → 0.

c) Đổi biến x = t + 1, khi x → 1 thì t → 0.


h π  i h π π i
l = lim tan x . (x2 + x − 2) = lim tan t+ . (t + 1)2 + t + 1 − 2
.

x→1 2 t→0 2 2
Th

 
t
= lim [− cot t. (t2 + 3t)] = − lim . (t + 3) . cos t = −1.3.1 = −3
t→0 t→0 sin t

Ví dụ 7.6: Tính các giới hạn sau:

a) lim (1 + 2x)cot 3x
x→0

  x23x+1
−x+2
2x + 1
b) lim
x→∞ 2x + 5

Giải: a) A = (1 + 2x)cot 3x ⇒ ln A = cot 3x. ln (1 + 2x)


 
ln (1 + 2x) 3x 2x 2 2
lim ln A = lim . . cos 3x. = 1.1.1. =
x→0 x→0 2x sin 3x 3x 3 3
2
⇒ lim A = e 3
x→0

  x23x+1
−x+2
2x + 1
b) A =
2x + 5
 
x2 − x + 2 2x + 1 x2 − x + 2 −4
⇒ ln A = . ln = . ln 1 +
3x + 1 2x + 5 3x + 1 2x + 5
   
−4
 ln 1 + 2x + 5 x2 − x + 2 −4 
lim ln A = lim  . . 
x→∞ x→∞  −4 3x + 1 2x + 5 
2x + 5

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 131 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
7.3. Bài tập Chương 7. Giới hạn

 
1 2
x2 1 − + 2
−4 (x2 − x + 2) x x
= 1. lim = −4 lim    
x→∞ (3x + 1) . (2x + 5) x→∞ 1 5
x 3+ .x 2 +
x x
1 2
1− + 2 1 2
= −4 lim  x  x  = −4. =−
x→∞ 1 5 3.2 3
3+ . 2+
x x
2
⇒ lim A = e− 3
x→0

n
7.3 Bài tập

â
Tu
Bài 7.1: Tính các giới hạn sau:

h
2x3 − 5x2 − 2x − 3 in
a) lim
x→3 4x3 − 13x2 + 4x − 3
M
√ √
1 + x + x2 − 1 − x + x2
b) lim

x→0 x2 − x

√3
x + 20 − 3
c) lim 4√
.

x→7 x+9−2
Th

√3

1+x+ 3+x
d) lim
x→−2 x3 − 2x + 4
11
Hướng dẫn. a) .
7
b) −1.

32
c) .
27
1
d) .
12
Bài 7.2: Tính các giới hạn sau:
1 − cos 5x
a) lim
x→0 1 − cos 3x

cos x
b) limπ
x→ 2 π − 2x

√ √
cos x − 3 cos 3x
c) lim
x→0 1 − cos x. cos 2x
 π
sin x −
d) lim 3
x→ π3 2 cos x − 1

1 − cos x cos 2x
e) lim
x→0 sin2 x
Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 132 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
7.3. Bài tập Chương 7. Giới hạn

7x − 6x
f) lim
x→0 5x − 4x

25
Hướng dẫn. a) .
9
1
b) .
2
1
c) .
2
1
d) − √ .
3

â n
3

Tu
e) .
2
!

h
7
f) log 5
3 6
. in
M
Bài 7.3: Tính các giới hạn sau:

x3 + 2x2 + 3x + 4
a) lim
x→∞ 4x3 + 3x2 + 2x + 1
.
Th

2x3 + 5x2 − x − 1
b) lim
x→∞ 3x5 − 4x4 + x2 + 3

x4 + x2 + 1
c) lim √
x→−∞ 3 x5 + x2 − 1
√ √ 
d) lim 3 x3 + x2 − x2 − x
x→+∞

e) lim (3x5 − 4x3 + x − 1) và lim (3x5 − 4x3 + x − 1)


x→+∞ x→−∞

1
Hướng dẫn. a) .
4
b) 0.

c) −∞.

5
d) .
6
e) +∞ và −∞.

Bài 7.4: Tính các giới hạn của hàm số sau:


2x2 − 5x − 4 2x2 − 5x − 4
a) lim+ và lim
x→3 x2 − 9 x→3− x2 − 9
√ 2 
x −4 x
b) lim+ .
x→2 2 − x 1 − 3x

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 133 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
7.3. Bài tập Chương 7. Giới hạn

 
x − 1 2x + 1
c) lim .
x→−1 (x + 1)2 2x − 3
|x2 + x − 2|
d) lim+
x→1 |x3 − 2x| − 1

1 − cos x
e) lim+ √
x→0 1 − cos x

Hướng dẫn. a) −∞ và +∞.

b) +∞.

c) −∞.

â n
d) −3.

Tu
e) 0.

h
in
Bài 7.5: Tính các giới hạn của hàm số sau:
M
1
a) lim (1 − x) x
x→0

 2x+3

3x + 8
b) lim
x→∞ 3x − 2
.
Th

 x+2
x2 + 5x + 4
c) lim
x→∞ x2 − 3x + 7

Hướng dẫn. a) e−1 .


20
b) e 3 .

c) e8 .

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 134 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
Chương 8. Bất đẳng thức

Chương 8

Bất đẳng thức

â n
8.1 Các bất đẳng thức cơ bản

Tu
- Bất đẳng thức là một vấn đề rất khó, chúng khó không phải vì kiến thức nhiều mà

h
vì ta không biết bắt đầu. Bất đẳng thức nói chung là một dạng bài tập không có thuật
in
toán trong đề thi đại học. Tài liệu này ra đời nhằm cung cấp cho học sinh một số thuật
M
toán nhất định để chứng minh bất đằng thức hay tìm giá trị lớn nhất, nhỏ nhất.

Định lý 8.1 (Bất đẳng thức Cauchy). Với các số x1 , x2 , · · · , xn không âm ta có :


√ x1 + x2 + · · · + xn √
.

n
x1 x2 · · · xn ≤ ⇔ x1 + x2 + · · · + xn ≥ n. n x1 x2 · · · xn
Th

n
Dấu bằng xảy ra khi x1 = x2 = · · · = xn .

Chứng minh. Ta chứng minh bất đẳng thức bằng phương pháp qui nạp theo n.

❶ Với n = 2: Bất đẳng thức trở thành:

√ x1 + x2 √ √ 2
x1 x2 ≤ ⇔ ( x1 − x2 ) ≥ 0
2
Dấu bằng xảy ra khi x1 = x2 .

❷ Giả sử bất đẳng thức đúng với n ta chứng minh bất đẳng thức đúng với 2n. Giả
sử x1 , x2 , · · · , x2n ≥ 0, áp dụng bất đẳng thức Cauchy với n số x1 , x2 , ·, xn ≥ 0 ta
có:
x1 + x2 + · · · + xn √
≥ n x1 x2 · · · xn
n
Áp dụng bất đẳng thức Cauchy với n số xn+1 , xn+2 , · · · , x2n ≥ 0 ta có:

xn+1 + xn+2 + · · · + x2n √


≥ n xn+1 xn+2 · · · x2n
n
Từ đó ta có:
!
x1 + x2 + · · · + x2n 1 x1 + x2 + · · · + xn xn+1 + xn+2 + · · · + x2n
= +
2n 2 n n
1 √ √ 
≥ n
x1 x2 · · · xn + n xn+1 xn+2 · · · x2n
2
Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 135 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
8.1. Các bất đẳng thức cơ bản Chương 8. Bất đẳng thức

p√ √ √
≥ x1 x2 · · · xn . n xn+1 xn+2 · · · x2n = 2n x1 x2 · · · x2n
n

√ √
(Áp dụng bất đẳng thức Cauchy với 2 số n x1 x2 · · · xn , n xn+1 xn+2 · · · x2n )

❸ Chứng minh tính lùi, tức chứng minh bất đẳng thức đúng với n thì đúng với n − 1.
Thật vậy giả sử bất đẳng thức đúng với n, lấy n − 1 số x1 , x2 , · · · , xn−1 .
x1 + x2 + · · · + xn−1
Áp dụng bất đẳng thức Cauchy với n số x1 , x2 , · · · , xn−1 , t =
n−1
x1 + x2 + · · · + xn−1 + t √
ta có: ≥ n x1 .x2 . · · · .xn−1 .t
n
(n − 1) t + t √ √
⇔ ≥ n x1 .x2 . · · · .xn−1 .t ⇔ t ≥ n x1 .x2 . · · · .xn−1 .t
n

n
⇔ tn ≥ x1 .x2 . · · · .xn−1 .t ⇔ tn−1 ≥ x1 .x2 . · · · .xn−1

â
Tu
√ x1 + x2 + · · · + xn−1 √
⇔t≥ n−1 x1 .x2 . · · · .xn−1 ⇔ ≥ n−1 x1 .x2 . · · · .xn−1
n−1

h
Vậy bất đẳng thức đúng với n − 1.
in
❹ Giả sử bất đẳng thức đúng với n = k, theo bước 2 thì bất đẳng thức đúng với
M
n = 2k. Áp dụng liên tiếp kết quả của bước 3 ta có bất đẳng thức đúng với

n = 2k − 1 do đó đúng với n = 2k − 2, ... , cuối cùng bất đẳng thức đúng với

n = k + 1.
Từ kết quả của bước 1, 4 và theo nguyên lý qui nạp ta được bất đẳng thức đúng với mọi
.
Th

số tự nhiên n ≥ 2.
Phương pháp chứng minh ở trên gọi là phương pháp chứng minh qui nạp lùi. Phương
pháp chứng minh thú vị này là của nhà toán học người Pháp Cauchy. Tuy nhiên ông
không phải là người phát minh ra bất đẳng thức này. Tên của bất đẳng thức này theo
các tài liệu nước ngoài là AM − GM (Arithmetic Means - Geometric Means):
Trong thực tế ta thường áp dụng bất đẳng thức với n = 2, n = 3.
Với mọi a ≥ 0, b ≥ 0 ta có:
!2
√ a+b a+b √
ab ≤ ⇔ ab ≤ ⇔ a + b ≥ 2 ab
2 2

Với mọi a, b, c ≥ 0 ta có:


!3

3 a+b+c a+b+c √
3
abc ≤ ⇔ abc ≤ ⇔ a + b + c ≥ 3 abc
3 3

Hệ quả 8.1 (Cauchy). Nếu tích không đổi, tổng nhỏ nhất khi các số bằng nhau. Nếu
tổng không đổi, tích lớn nhất khi các số bằng nhau.
Định lý 8.2 (Bunhiacopxki). Cho 2 bộ số (a1 , a2 , · · · , an ) , (b1 , b2 , · · · , bn ). Khi đó ta có
bất đẳng thức:
 
a21 + a22 + · · · + a2n . b21 + b22 + · · · + b2n ≥ (a1 b1 + a2 b2 + · · · + an bn )2
Dấu đẳng thức xảy ra khi 2 bộ tỷ lệ, tức là: (a1 , a2 , · · · , an ) = t. (b1 , b2 , · · · , bn )
a1 a2 an
Hoặc = = ··· =
b1 b2 bn
Qui ước: nếu aj = 0 thì bj = 0 và ngược lại.

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 136 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
8.1. Các bất đẳng thức cơ bản Chương 8. Bất đẳng thức

Chứng minh. +) Nếu a21 + a22 + · · · + a2n = 0 ⇔ a1 = a2 = · · · = an = 0 bất đẳng thức


đúng.
+) Nếu a21 + a22 + · · · + a2n 6= 0:
Ta có P = (a1 t − b1 )2 + (a2 t − b2 )2 + · · · + (an t − bn )2
= (a21 + a22 + · · · + a2n ) t2 − 2 (a1 b1 + a2 b2 + · · · + an bn ) t + (b21 + b22 + · · · + b2n )
P ≥ 0 ∀t ≥ 0, P là đa thức bậc 2.
Do đó ∆′ ≤ 0, ta được bất đẳng thức:
(a1 b1 + a2 b2 + · · · + an bn )2 (a21 + a22 + · · · + a2n ) (b21 + b22 + · · · + b2n ) ≤ 0
⇔ (a21 + a22 + · · · + a2n ) (b21 + b22 + · · · + b2n ) ≥ (a1 b1 + a2 b2 + · · · + an bn )2 .
Dấu bằng xảy ra khi tồn tại t sao cho a1 t − b1 = a2 t − b2 = · · · = an t − bn = 0.
a1 a2 an
= = ··· = = t ⇔ (a1 , a2 , · · · , an ) = t. (b1 , b2 , · · · , bn )
b1 b2 bn

â n
Ta thường áp dụng bất đẳng thức Bunhicopxki trong trường hợp n = 2, n = 3.

Tu
 
a2 + b 2 x2 + y 2 ≥ (ax + by)2

h
Dấu bằng xảy ra khi
a b
in
= ⇔ ∃t : (a, b) = t (x, y).
M
x y
 

a2 + b2 + c2 x2 + y 2 + z 2 ≥ (ax + by + cz)2

a b c
Dấu bằng xảy ra khi = = ⇔ ∃t : (a, b, c) = t (x, y, z)
.
Th

x y z
Định lý 8.3 (Cauchy - Schwarz). Cho 2 bộ số (a1 , a2 , · · · , an ) , (b1 , b2 , · · · , bn ), với bi > 0
∀i = 1, 2, .., n. Ta có bất đẳng thức:

a21 a22 a2n (a1 + a2 + · · · + an )2


+ + ··· + ≥
b1 b2 bn b1 + b2 + · · · + bn

Dấu bằng xảy ra khi 2 bộ tỷ lệ giống bất đẳng thức Bunhiacopxki.

Chứng minh. Áp dụng bất đẳng thức Bunhiacopxki cho 2 bộ số:


!
a1 a2 an p p p 
√ , √ ,··· , √ , b1 , b2 , · · · , bn
b1 b2 bn

ta có bất đẳng thức :


 !2 !2 !2 
a1 a2 an  √  √ 2 √ 2 
2
 √ + √ + ··· + √  b1 + b2 + · · · + bn
b1 b2 bn
!2
a1 √ a2 √ an √
≥ √ . b1 + √ . b2 + · · · + √ . bn
b1 b2 bn
!
a21 a22 a2n
⇔ + + ··· + (b1 + b2 + · · · + bn ) ≥ (a1 + a2 + · · · + an )2
b1 b2 bn
a21 a22 a2n (a1 + a2 + · · · + an )2
⇔ + + ··· + ≥ (Đpcm)
b1 b2 bn b1 + b2 + · · · + bn

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 137 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
8.2. Bất đẳng thức Cauchy Chương 8. Bất đẳng thức

8.2 Bất đẳng thức Cauchy


Trong thực tế việc áp dụng bất đẳng thức Cauchy có muôn hình vạn trạng nhưng tất cả
đều tập trung quanh phương pháp điểm rơi. Nắm được ý tưởng của phương pháp điểm
rơi không phải là một việc dễ dàng nhưng học sinh cần nhớ rằng có thể thêm bớt nhưng
dấu bằng phải xảy ra được, hơn thế nữa học sinh phải cách để biết được dấu bằng xảy
ra khi nào? Mục này nhằm mục đích để học sinh có thể nắm vững hơn được phương
pháp này. Hy vọng là thông qua việc thực hành học sinh sẽ nắm được cốt yếu của vấn
đề.

8.2.1 Tìm min tổng, max của tích

n
☞ Cách giải: Sử dụng hệ quả của Bất đẳng thức Cauchy.

â
Tu
Ví dụ 8.1: Tìm giá trị nhỏ nhất của biểu thức:

h
1 in
a) A = 2x + (x > 0)
x
M
1
b) B = 4x +

(x > 1)
x−1

3
c) C = x2 + (x > 0)
.
Th

x
1
d) D = x2 + (x > 0).
x3
1
Giải: a) Áp dụng BĐT Cauchy cho 2 số dương 2x, ta có:
x
s
1 1 √
A = 2x + ≥2 2x. = 2 2
x x

√ 1 1 1
Vậy Amin = 2 2, đạt khi 2x = ⇔ x2 = ⇔ x = √ (Do x > 0)
x 2 2
1
b) Ta có B = 4 (x − 1) + +4
x−1
1
Áp dụng BĐT Cauchy cho 2 số dương 4 (x − 1) ,
x−1
s
1 1
B = 4 (x − 1) + +4≥2 4 (x − 1) +4=8
x−1 x−1

Vậy ta có Bmin = 8
1 1 1 3
4 (x − 1) = ⇔ (x − 1)2 = ⇔ x − 1 = ⇔ x =
x−1 4 2 2

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 138 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
8.2. Bất đẳng thức Cauchy Chương 8. Bất đẳng thức

s s
3 3 3 3 3 3 9
c) Ta có C = x2 + + ≥ 3 x2 . . = 3 .
2x 2x 2x 2x 4
s s
3 9 3 3 3 3
Vậy Cmin = 3 đạt khi x2 = ⇔ x3 = ⇔ x =
4 2x 2 2
s
2 2 2 2 2 2
x x x 1 1 5 x x x 1 1
d) D = + + + 3+ 3≥5 . . . 3. 3
3 3 3 2x 2x 3 3 3 2x 2x
5 5
⇒D≥ √
5
⇒ Dmin = √
5
108 108
s
2
x 1 3 3

n
5
Đạt khi = 3 ⇔ x5 = ⇔ x = .

â
3 2x 2 2

Tu
Ví dụ 8.2: Tìm giá trị lớn nhất của biểu thức:

h
a) P = x(3 − x)2 (0 < x < 3).
in
M
!
2
b) Q = x2 (2 − 5x)3 .

0<x<
5

c) R = sin3 xcos5 x.
.
Th

!3
1 1 2x + 3 − x + 3 − x
Giải: a) P = .2x (3 − x) (3 − x) ≤ = 4.
2 2 3
Pmax = 4 đạt khi 2x = 3 − x ⇔ x = 1.
5x 5x 2 − 5x 2 − 5x 2 − 5x 33 .22
b) Q = . . . . . 2
2 2 3 3 3 5
 5
5x 5x 2 − 5x 2 − 5x 2 − 5x
108 2 + 2 + 3 + 3 + 3  3456
≤   =
25  5  78125

3456
Qmax =
78125
5x 2 − 5x 2
đạt khi = ⇔ 25x = 2 ⇔ x =
2 3 25
 3 5
c) R2 = sin2 x .(cos2 x)
sin2 x sin2 x sin2 x cos2 x cos2 x cos2 x cos2 x cos2 x 3 5
= . . . . . . . .3 .5
3 3 3 5 5 5 5 5
 2 8
sin x sin2 x sin2 x cos2 x cos2 x cos2 x cos2 x cos2 x
3 5
 3 + 3 + 3 + 5 + 5 + 5 + 5 + 5 
≤ 3 .5  
8 

s s
33 .55 33 .55 33 .55
= 8 ⇒R≤ ⇒ Rmax =
8 88 88

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 139 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
8.2. Bất đẳng thức Cauchy Chương 8. Bất đẳng thức

s
sin2 x cos2 x 3 3
= ⇔ tan2 x = ⇒ tan x = . (Do R > 0 nên tan x > 0)
3 5 5 5

8.2.2 Bất đẳng thức đối xứng


☞ Dạng bài tập : chứng minh bất đẳng thức nhưng các biến đối xứng với nhau và
hơn thế nữa chúng còn đẳng cấp với nhau.Dạng bài này thường dễ bởi vì dấu bằng
của chúng thường xảy ra khi các biến bằng nhau. Dựa vào phương pháp điểm rơi
ta sẽ biết cách áp dụng bất đẳng thức Cauchy thế nào cho thích hợp.

Ví dụ 8.3: Cho a, b, c > 0. Chứng minh các bất đẳng thức sau:

â n
a2 b 2 c 2

Tu
a) + + ≥ a + b + c.
b c a

h
a2 b2 c2 a+b+c
b) + + ≥ in
3b + 2c 3c + 2a 3a + 2b 5
M
a3 b3 c3 a+b+c
c) + + ≥ .

b (2c + a) c (2a + b) a (2b + c) 3


a5 b 5 c 5
d) + + ≥ a3 + b 3 + c 3 .
.

b 2 c 2 a2
Th

a5 b5 c5
e) 2 + 2 + 2 ≥ a2 + b2 + c2
bc ca ab
a3 b3 c3 a2 + b 2 + c 2
f) + + ≥
3b + 2c 3c + 2a 3a + 2b 5
a5 b5 c5 a2 + b 2 + c 2
g) + + ≥
b2 (c + 2a) c2 (a + 2b) a2 (b + 2c) 3
h) a4 + b4 + c4 ≥ a3 b + b3 c + c3 a.

Giải: a) Áp dụng BĐT Cauchy ta có:


 s

 a 2
a2



 + b ≥ 2 .b = 2a

 b s b

 2 2
+ b + c ≥ 2 b .c = 2b

 c

 sc



 c2 c2

 +a≥2 .a = 2c
a a
a2 b 2 c 2
+ + + (a + b + c) ≥ 2 (a + b + c)
b c a

a2 b 2 c 2
⇔ + + ≥a+b+c
b c a
Dấu bằng xảy ra ⇔ a = b = c.

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 140 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
8.2. Bất đẳng thức Cauchy Chương 8. Bất đẳng thức

b) Áp dụng BĐT Cauchy ta có:


s
2
a 3b + 2c a2 3b + 2c 2a
+ ≥2 . =
3b + 2c 25 3b + 2c 25 5

a2 2a 3b + 2c  

⇒ ≥ − 

3b + 2c 5 25 

b 2
2b 3c + 2a 
2
T : ≥ − +
3c + 2a 5 25 



c2 2c 3a + 2b  
≥ − 

3a + 2b 5 25
a2 b2 c2 2 5
⇒ + + ≥ (a + b + c) − (a + b + c)
3b + 2c 3c + 2a 3a + 2b 5 25

â n
a2 b2 c2 a+b+c

Tu
⇔ + + ≥
3b + 2c 3c + 2a 3a + 2b 5
 2
 a 3b + 2c

h

 =

 in
 3b +2 2c
 25
b 3c + 2a
M
Dấu bằng xảy ra khi: = ⇔a=b=c

 3c + 2a 25


 c2 3a + 2b


 =

3a + 2b 25

c) Áp dụng BĐT Cauchy ta có:


.
Th

s
a3 b 2c + a 3 a3 b 2c + a
+ + ≥3 . . =a
b (2c + a) 3 9 b (2c + a) 3 9

a3 8 1 2 
⇒ ≥ a− b− c  

b (2c + a) 9 3 9 

3


2
b 8 1 2
T : ≥ b− c− a +
c (2a + b) 9 3 9 

c 3
8 1 2 

≥ c− a− b  
a (2b + c) 9 3 9
a3 b3 c3 8P 1P 2P
⇒ + + ≥ a− a− a
b (2c + a) c (2a + b) a (2b + c) 9 3 9
a3 b3 c3 1P a+b+c
⇔ + + ≥ a= .
b (2c + a) c (2a + b) a (2b + c) 3 3


 a3 b 2c + a

 = =

 b (2c + a) 3 9

 3
b c 2a + b
Dấu bằng xảy ra khi: = = ⇔a=b=c

 c (2a + b) 3 9



 c3 a 2b + c

 = =
a (2b + c) 3 9

d) Áp dụng BĐT Cauchy ta có:


s
a5 a5 a5 3 3
5 a
5 5 5
a a 3 3
+ + + b + b ≥ 5 . . .b .b = 5a3
b2 b2 b2 b2 b2 b2

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 141 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
8.2. Bất đẳng thức Cauchy Chương 8. Bất đẳng thức


a5 3 

⇒ 3 2 + 2b ≥ 5a 
3


b 

5
b
T : 3 2 + 2c ≥ 5b  +
2 3 3
c 

c5 

3 
3 2 + 2a ≥ 5c 
3
a
!
a5 b 5 c 5
⇒3 + + + 2 (a3 + b3 + c3 ) ≥ 5 (a3 + b3 + c3 )
b 2 c 2 a2
!
a5 b 5 c 5 a5 b 5 c 5
⇔3 + + ≥ 3 (a + b + c ) ⇔ 2 + 2 + 2 ≥ a3 + b3 + c3
3 3 3
b 2 c 2 a2 b c a

5

n

 a

 = b3

â

 b 2
 5

Tu
b
Dấu bằng xảy ra khi: = c3 ⇔ a = b = c

 c 2

h

 c5
 = a3 in
a2
M
e) Áp dụng BĐT Cauchy ta có:
s

5 5 5
a a 2 2 2
5 a a5 2 2 2
+ + b + b + c ≥ 5 . .b .b .c = 5a2
b2 c b2 c b2 c b2 c

.
Th

a5 

2
⇔ 2 2 ≥ 5a − 2b − c 2 2 

bc 

5 
b
T : 2 2 ≥ 5b − 2c − a  +
2 2 2 2
ca 

c5 

2 
2 2 ≥ 5c − 2a − b 
2 2
ab !
a5 b5 c5 P P P P
2 2 + 2 + 2 ≥ 5 a2 − 2 a2 − a2 = 2 a2
bc ca ab
a5 b5 c5
⇔ + + ≥ a2 + b 2 + c 2
b 2 c c 2 a a2 b


 a5

 = b2 = c 2

 b 2c
 5
b
Dấu bằng xảy ra khi : = c 2 = a2 ⇔ a = b = c

 c 2a



 c5
 = a2 = b 2
a2 b

f) Áp dụng BĐT Cauchy ta có:


s
a3 a (3b + 2c) a3 a (3b + 2c)
+ ≥2 .
3b + 2c 25 3b + 2c 25

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 142 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
8.2. Bất đẳng thức Cauchy Chương 8. Bất đẳng thức


a3 3ab + 2ca 2a2  

⇒ + ≥ 
3b + 2c 25 5  

3 2 
b 3bc + 2ab 2b
T2 : + ≥ +
3c + 2a 25 5  

c3 3ca + 2bc 2c2  

+ ≥ 

3a + 2b 25 5 
a3 b3 c3 ab + bc + ca 2a2 2b2 2c2 
+ + + ≥ + +
3b + 2c 3c + 2a 3a + 2b 5 5 5 5 
Do a2 + b2 + c2 ≥ ab + bc + ca
a3 b3 c3 a2 + b2 + c2 2 (a2 + b2 + c2 )
⇒ + + + ≥
3b + 2c 3c + 2a 3a + 2b 5 5

n
a3 b3 c3 a2 + b 2 + c 2

â
⇔ + + ≥
3b + 2c 3c + 2a 3a + 2b 5

Tu
 3

 a a (3b + 2c)

 =

h

 3b + 2c 25

 b3 in
3bc + 2ab
Dấu bằng xảy ra khi: = ⇔a=b=c
M
 3c + 2a 25

 c 3
3ca + 2bc

 =



 3a + 2b 25

a2 + b2 + c2 = ab + bc + ca

g) Áp dụng BĐT Cauchy ta có:


.
Th

v !2 !2
u 2
a5
a b5
b 2 2
(c + 2a) u
t
5
a 5
b 2
(c + 2a)2
+ + + + ≥5 . .
b2 (c + 2a) b2 (c + 2a) 3 3 27 b2 (c + 2a) 3 27

2a5 2b2 (c + 2a)2 5a2


⇒ + + ≥
b2 (c + 2a) 3 27 3
2a5 5a2 2b2 c2 + 4ca + 4a2
⇔ 2 ≥ − −
b (c + 2a) 3 3 27
Do 4ca ≤ 2c2 + 2a2 nên ta có:
2a5 5a2 2b2 c2 + 2c2 + 2a2 + 4a2
≥ − −
b2 (c + 2a) 3 3 27

2a5 13a2 − 6b2 − c2  
⇒ 2 ≥ 

b (c + 2a) 9 

5 2 2

2 
2
2b 13b − 6c − a
T : 2 ≥ +
c (a + 2b) 9 


2c5 13c2 − 6a2 − b2  

≥ 

2
a (b + 2c) 9 !
a5 b5 c5 6 (a2 + b2 + c2 )
2 2 + + ≥
b (c + 2a) c2 (a + 2b) a2 (b + 2c) 9
a5 b5 c5 a2 + b 2 + c 2
⇔ + + ≥ .
b2 (c + 2a) c2 (a + 2b) a2 (b + 2c) 3
Dấu bằng xảy ra khi a = b = c.

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 143 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
8.2. Bất đẳng thức Cauchy Chương 8. Bất đẳng thức

h) Áp dụng BĐT Cauchy ta có:



a4 + a4 + a4 + b4 ≥ 4 a4 .a4 .a4 .b4
4


⇔ 3a4 + b4 ≥ 4a3 b 
T 2 : 3b4 + c4 ≥ 4b3 c +

3c4 + a4 ≥ 4c3 a
4 (a4 + b4 + c4 ) ≥ 4 (a3 b + b3 c + c3 a) ⇔ a4 + b4 + c4 ≥ a3 b + b3 c + c3 a
Dấu bằng xảy ra khi a = b = c.

8.2.3 Cực trị có điều kiện

n
Cực trị có điều kiện: là dạng bài tìm giá trị lớn nhất, nhỏ nhất của biểu thức hoặc chứng

â
minh một bất đẳng thức với điều kiện cho trước. Điều kiện ở đây không phải là ràng

Tu
buộc tự nhiên như kiểu các biến không âm mà là các đẳng thức, hay khó hơn là bất
đẳng thức cho mối liên hệ ràng buộc giữa các biến.

h
in
Ví dụ 8.4: Cho a, b, c > 0. Chứng minh rằng:
M
a) Nếu a4 + b4 + c4 ≤ 33(a + b + c) − 150 thì ta có a + b + c ≥ 6.

b) Nếu a4 + b4 + c4 ≤ 2(a + b + c) − 3 thì ta có a + b + c ≤ 3.

Giải: a) Áp dụng BĐT Cauchy ta có:


.
Th


a4 + 16 + 16 + 16 ≥ 4 a4 .16.16.16
4


⇒ a4 + 48 ≥ 32a 
T 2 : b4 + 48 ≥ 32b +

c4 + 48 ≥ 32c
a4 + b4 + c4 + 144 ≥ 32 (a + b + c)
Theo giả thiết ta có : a4 + b4 + c4 ≤ 33(a + b + c) − 150
⇒ 33(a + b + c) − 150 + 144 ≥ 32 (a + b + c)
⇔ a + b + c ≥ 6.
Dấu bằng xảy ra khi a = b = c = 2.

b) Áp dụng BĐT Cauchy ta có:


a4 + 1 + 1 + 1 ≥ 4 a4 .1.1.1
4


⇒ a4 + 3 ≥ 4a 
T 2 : b4 + 3 ≥ 4b +

c4 + 3 ≥ 4c
a4 + b4 + c4 + 9 ≥ 4 (a + b + c)
Theo giả thiết ta có: a4 + b4 + c4 ≤ 2(a + b + c) − 3.
2(a + b + c) − 3 + 9 ≥ 4 (a + b + c) ⇔ a + b + c ≤ 3.
Dấu bằng xảy ra khi : a = b = c = 1.

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 144 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
8.2. Bất đẳng thức Cauchy Chương 8. Bất đẳng thức

Bình luận: ở câu a) vấn đề chính là ta phải biết được dấu bằng xảy ra khi a = b = c = 2.
Câu b) xảy ra dấu bằng khi a = b = c = 1. Cái này học sinh tự mình suy ngẫm.

Ví dụ 8.5: Cho 0 ≤ y ≤ x ≤ 1. Chứng minh rằng:

√ √ 1
x y−y x≤
4
" #
√ √ √ √ √ √  1√ √ √ √ 
Giải: Ta có : x y − y x = x. y x − y = 2. x. y x − y
2
√ 3
x √ √ √ 
 2 + y+ x− y  1 1
≤ 2.  = .(√x)3 ≤
 

n
3 4 4

â
 

Tu
 1√ √ √ √   x=1
Dấu bằng xảy ra khi: x= y= x− y ⇔
2 1
 √  y=

h
x=1 4
in
Bình luận: Vấn đề đặt ra ở đây là tại sao trong bất đẳng thức Cauchy ta lại áp dụng
M
1√ √ √
cho x chứ không phải là x. Ta để ý rằng để mất y thì nhất thiết phải có mặt số

2

√ √ √ √ 1√
y và x − y. Cho 2 số này bằng nhau thì y = x.
2
.
Th

Ví dụ 8.6: Chứng minh rằng với mọi x, y > 0 ta đều có:


! !2
y 9
(1 + x) 1 + 1+ √ ≥ 256
x y

Giải: Bất đẳng thức Cauchy dạng tổng quát:



mx + ny ≥ (m + n) m+n xm y n hoặc αx + (1 − α) y ≥ xα .y 1−α (0 < α < 1).
!α !1−α
1 x x 1
- Phân tích bài toán: 1 + x = (1 − α) . + α. ≥ . = k1 .xα
1−α α α 1−α
!β !γ
y y 9 9
Tương tự ta cũng có :1 + ≥ k2 , 1 + √ ≥ k3 . √ (ki ở đây là hằng số)
x x y y
! !2 !β !2γ
y 9 y 9
⇒ (1 + x) 1 + 1+ √ ≥ k4 xα . . √ = k5 .xα−β .y β−γ
x y x y
Do đó α − β = β − γ = 0 ⇒ α = β = γ.
Ta
 tìm chúng bằng cách
 xem dấu bằng xảy ra khi nào?

 x 1 
 α

 = 
 x =

 α 1−α 
 1−α

 y 

1 α2 3 1
= ⇔ y= ⇒ α = 3 (1 − α) ⇔ α = ⇒ 1 − α = .

 αx 1 − α 
 (1 − α)2 4 4

 


 9 1 
 α2

 √ = 
 =9
α y 1−α α)2
(1 − s s
3
x x x 4 xxx 4 x
Cách giải: 1 + + + ≥ 4 1. . . = 4.
3 3 3 3 3 3 27

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 145 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
8.2. Bất đẳng thức Cauchy Chương 8. Bất đẳng thức

s
4 x3
⇒ 1 + x ≥ 4.
27 s
y 4 y3
Tương tự ta cũng có: 1 + ≥ 4.
x 27x3
s
!2 s !2
2
9 27 4 27
1+ √ ≥ 4. 4 p = 16.
y y3 y3
Nhân vế các bất phương trình ta có:
! !2
y 9
(1 + x) 1 + 1+ √ ≥ 256
x y

n

 x

â

 =1

Tu

 y3 
x=3
Dấu đẳng thức xảy ra khi: =1 ⇔

 3x y=9

h

 3

 in
 √ =1
y
M
Ví dụ 8.7: Cho a, b, c > 0 thỏa mãn a + b + c = 1. Chứng minh rằng:

! ! !

1 1 1
a) 1 + 1+ 1+ ≥ 64.
a b c
.

! ! !
Th

√ 1 √ 1 √ 1 √
b) 2+ 2+ 2+ ≥ 45 + 29 2.
a b c

(a + 1) (b + 1) (c + 1)
Giải: a) Ta có: V T = .
abc
Áp dụng BĐT Cauchy ta có:

a + 1 = a + a + b + c ≥ 4 4 a.a.b.c
√ 
a2 bc 
4
⇒a+1≥4 √ 
T2 : b + 1 ≥√
4
4 ab2 c +

c + 1 ≥ 4 abc2 
4


4
√4
√4
4 a2 bc.4 ab2 c.4 abc2
⇒VT ≥ = 64
abc
1
Dấu bằng xảy ra khi a = b = c = .
3
b) Ta chứng minh bất đẳng thức sau:
p
3

3
(k + X) (k + Y ) (k + Z) ≥ k + XY Z ∀k, X, Y, Z > 0

Áp dụng BĐT Cauchy cho 3 số ta có:


s ! 
k k k 1 k k k 

3
. . ≤ + + 



k+X k+Y k+Z 3 k+X k+Y k+Z
s ! +
X Y Z 1 X Y Z 

3
. . ≤ + + 



k+X k+Y k+Z 3 k+X k+Y k+Z

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 146 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
8.3. Bất đẳng thức Bunhiacopxki Chương 8. Bất đẳng thức

s s
3 k k k 3 X Y Z
. . + . . ≤1
k+X k+Y k+Z k+X k+Y k+Z
p √
⇔ 3 (k + X) (k + Y ) (k + Z) ≥ k + 3 XY Z (đpcm)
√ 1 1 1
Áp dụng BĐT trên với k = 2, X = , Y = , Z = > 0 ta có:
a b c
v ! ! ! s
u
u √ 1 √ 1 √ 1 √ 3 1 1 1
t
3
2+ 2+ 2+ ≥ 2+ . .
a b c a b c

√ 1 √ 1 √
≥ 2+ √3
≥ 2+ =3+ 2
abc 1
(a + b + c)

n
3

â
√ 3 √

Tu
⇒ V T ≥ 3 + 2 = 45 + 29 2
1
Dấu bằng xảy ra khi a = b = c =

h
3in
M

8.3 Bất đẳng thức Bunhiacopxki



Ví dụ 8.8: Cho a, b là các số thực . Tìm giá trị nhỏ nhất của:
.
Th

a) P = 2a2 + 3b2 nếu a + b = 1.

b2
b) Q = 3a2 + nếu 2a + 5b = 1.
2
!

√  1 1
Giải: a) Áp dụng BĐT Bunhiacopxki với 2 bộ a 2, b 3 , √ ,√ ta có:
2 3
 !2 !2  !2
 √ 2 √ 2  1 1 √ 1 √ 1
a 2 + b 3 . √ + √ ≥ a 2. √ + b 3. √
2 3 2 3
!
1 1 6
⇔ (2a2 + 3b2 ) + ≥ (a + b)2 = 1 ⇒ P ≥
2 3 5
6
Vậy Pmin = đạt khi:
5
 √ √ 
  
 3
 a 2 b 3  a=
√ = √ 2a = 3b 5
 1/ 2 1/ 3 ⇔ a + b = 1 ⇔  2
 a+b=1 
 b=
5
! !
b √ 2 √
b) Áp dụng BĐT Bunhiacopxki với 2 bộ 3a, √ , √ , 5 2 ta có:
2 3
 !2   !2  !2
√ 2 b 2  √ 2 √ 2 b √
 3a + √ . √ + 5 2 ≥ 3a. √ + √ .5 2
2 3 3 2

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 147 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
8.4. Bất đẳng thức Cauchy - Schwarz Chương 8. Bất đẳng thức

! !
b2 4
⇔ 2
3a + + 50 ≥ (2a + 5b)2
2 3
154 3 3
⇔ Q. ≥1⇔Q≥ ⇒ Qmin =
3 154 154
 √ √ 
 3a b/ 2  
 1
  a=
√ = √ 15a = b 77
Dấu bằng xảy ra khi : 2/ 3 5 2 ⇔ 2a + 5b = 1 ⇔ 

 2a + 5b = 1  15
 b=
77

Ví dụ 8.9: Cho a, b, c, p, q là các số thực dương. Chứng minh rằng:

n
a) a2 + b2 + c2 ≥ ab + bc + ca.

â
Tu
a3 b3 c3 a2 + b 2 + c 2
b) + + ≥ .
pb + qc pc + qa pa + qb p+q

h
Giải:
in
a) Áp dụng bất đẳng thức Bunhiacopxki cho 2 bộ (a, b, c) , (b, c, a) ta có
M
(a2 + b2 + c2 ) (b2 + c2 + a2 ) ≥ (ab + bc + ca)2

2
⇔ (a2 + b2 + c2 ) ≥ (ab + bc + ca)2 ⇒ a2 + b2 + c2 ≥ |ab + bc + ca|

⇒ a2 + b2 + c2 ≥ ab + bc + ca

.

 a b c
Th

Dấu bằng xảy ra khi: = = ⇔a=b=c


 b c a
ab + bc + ca ≥ 0

b) Áp dụng BĐT Bunhiacopxki với 2 bộ số:


s s s 
a 3
b 3
c 3 p p p 
 , , , a (pb + qc), b (pc + qa), c (pa + qb)
pb + qc pc + qa pa + qb
!
a3 b3 c3
ta có : + + . (a (pb + qc) + b (pc + qa) + c (pa + qb))
pb + qc pc + qa pa + qb
s s s 2
3 p 3 p 3 p
a b c
≥ . a (pb + qc) + . b (pc + qa) + . c (pa + qb)
pb + qc pc + qa pa + qb

Do a2 + b2 + c2 ≥ ab + bc + ca nên ta có:
a3 b3 c3 a2 + b 2 + c 2 a2 + b 2 + c 2 a2 + b 2 + c 2
⇒ + + ≥ . ≥
pb + qc pc + qa pa + qb p+q ab + bc + ca p+q
Dấu bằng xảy ra khi a = b = c.

8.4 Bất đẳng thức Cauchy - Schwarz


Ví dụ 8.10: Cho x, y, z > 0, chứng minh rằng:

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 148 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
8.4. Bất đẳng thức Cauchy - Schwarz Chương 8. Bất đẳng thức

1 1 4
a) + ≥
x y x+y

1 1 1 9
b) + + ≥
x y z x+y+z
c) Nếu x, y, z là 3 cạnh của tam giác thì ta có:

1 1 1 1 1 1
+ + ≥ + +
y+z−x z+x−y x+y−z x y z

Giải: a) Áp dụng BĐT Cauchy - Schwarz (C-S) với 2 bộ (1; 1) , (x, y) ta có:

â n
12 12 (1 + 1)2 1 1 4

Tu
+ ≥ ⇔ + ≥
x y x+y x y x+y

h
Dấu bằng xảy ra khi x = y.
in
Chú ý: Có thể chứng minh bất đẳng thức bằng phép biến đổi tương đương.
M
b) Áp dụng BĐT C-S với 2 bộ (1; 1; 1) , (x, y, z) ta có:

12 12 12 (1 + 1 + 1)2 1 1 1 9
+ + ≥ ⇔ + + ≥
.

x y z x+y+z x y z x+y+z
Th

Dấu bằng xảy ra khi x = y = z.

c) Áp dụng câu a) với 2 số y + z − x, z + x − y ta có:


1 1 4 4
+ ≥ =
y + z − x z + x − y y + z − x + z + x − y 2z

1 1 2  
⇒ + ≥ 

y+z−x z+x−y z  

1 1 2 
2 +
T : + ≥
z+x−y x+y−z x  

1 1 2  

+ ≥ 

y+z−x x+y−z y
! !
1 1 1 1 1 1
2 + + ≥2 + +
y+z−x z+x−y x+y−z x y z
1 1 1 1 1 1
⇔ + + ≥ + +
y+z−x z+x−y x+y−z x y z
Dấu bằng xảy ra khi x = y = z.

1 1 1
Ví dụ 8.11 (ĐH - A - 2005): Cho x, y, z > 0 thỏa mãn: + + = 4. Chứng minh
x y z
rằng:
1 1 1
+ + ≤1
2x + y + z 2y + z + x 2z + x + y

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 149 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
8.5. Bài tập Chương 8. Bất đẳng thức

Giải: Áp dụng BĐT Cauchy - Schwarz ta có:

12 12 12 12 (1 + 1 + 1 + 1)2
+ + + ≥
x x y z x+x+y+z

2 1 1 16 

⇒ + + ≥ 

x y z 2x + y + z  

2 1 1 16 
2 +
T : + + ≥
y z x 2y + z + x  

2 1 1 16 



+ + ≥ 
z x y 2z + x + y
! !
1 1 1 1 1 1

n
⇒4 + + ≥ 16 + +
x y z 2x + y + z 2y + z + x 2z + x + y

â
!

Tu
1 1 1 1 1 1 1
⇔ + + ≤ + + =1
2x + y + z 2y + z + x 2z + x + y 4 x y z

h

 x=y=z in 3
Dấu bằng xảy ra khi : 1 1 1 ⇔x=y=z=
M
 + + =4 4
x y z

8.5 Bài tập


.

Bài 8.1 (ĐH-B-2005): Chứng minh rằng ∀x ∈ R, ta có:


Th

!x !y !z
12 15 20
+ + ≥ 3x + 4x + 5x
5 4 3

Bài 8.2 (ĐH-D-2005): Cho các số dương x, y, z thỏa mãn xyz = 1. Chứng minh rằng:
p p √
1 + x3 + y 3 1 + y3 + z3 1 + z 3 + x3
+ +
xy yz zx

Dấu đẳng thức xảy ra khi nào?

Bài 8.3 (ĐH-B-2006): Cho các số thực x, y thay đổi. Tìm giá trị nhỏ nhất của biểu thức:
q q
A = (x − 1) + y + (x + 1)2 + y 2 + |y − 2|
2 2

Bài 8.4 (ĐH-A-2007): Cho x, y, z là các số thực dương thỏa mãn điều kiện xyz = 1.
Tìm giá trị nhỏ nhất của biểu thức:

x2 (y + z) y 2 (z + x) z 2 (x + y)
P = √ √ + √ √ + √ √
y y + 2z z z z + 2x x x x + 2y y

Bài 8.5 (ĐH-B-2007): Cho x, y, z > 0. Tìm giá trị nhỏ nhất của biểu thức:
! ! !
x 1 y 1 z 1
P =x + +y + +z +
2 yz 2 zx 2 xy

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 150 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
8.5. Bài tập Chương 8. Bất đẳng thức

Bài 8.6 (ĐH-D-2008): Cho x, y là các số thực không âm thay đổi. Tìm min, max của
(x − y) (1 − xy)
biểu thức: P =
(1 + x)2 (1 + y)2

Bài 8.7 (ĐH-A-2006): Cho các số thực x, y 6= 0 thay đổi và thỏa mãn điều kiện:
1 1
xy(x + y) = x2 − xy + y 2 . Tìm giá trị lớn nhất của biểu thức: A = 3 + 3
x y

Bài 8.8 (ĐH-A-2003): Cho x, y, z > 0 thỏa mãn x + y + z ≤ 1. Chứng minh rằng:
s s s
1 1 1 √
x2 + 2 + y 2 + 2 + z 2 + 2 ≥ 82
x y z

â n
Bài 8.9 (DB2-D-2005): Cho x, y, z > 0 thỏa mãn xyz = 1. Chứng minh rằng:

Tu
x2 y2 z2 3
+ + ≥

h
1+y 1+z 1+x 2
in
Bài 8.10 (DB2-B-2008): Cho
p số nguyên n (n ≥ 2) và 2 số thực không âm x, y. Chứng
M

minh rằng: x + y ≥
n n n n+1
xn+1 + y n+1

yz
Bài 8.11 (DB1-B-2008): Cho 3 số dương x, y, z thỏa mãn x + y + z = . Chứng minh
3x
.

rằng:
Th


2 3−3
x≤ (y + z)
6
Bài 8.12 (DB1-D-2007): Cho a, b, c > 0 thỏa mãn ab + a + b = 3. Chứng minh:

3a 3b ab 3
+ + ≤ a2 + b 2 +
b+1 a+1 a+b 2

Bài 8.13 (DB2-A-2007): Cho x, y, z > 0. Tìm giá trị nhỏ nhất của biểu thức:
!
p p p x y z
P = 3 4 (x3 + y 3 ) + 3 4 (y 3 + z 3 ) + 3 4 (z 3 + x3 ) + 2 + +
y 2 z 2 x2

Bài 8.14 (DB2-B-2006): Cho x, y > 0 thỏa mãn x + y ≥ 4. Tìm giá trị nhỏ nhất của
3x2 + 4 2 + y 3
biểu thức : A = +
4x y2

Bài 8.15 (DB2-A-2006): Cho các số thực x, y, z thỏa mãn điều kiện 3−x + 3−y + 3−z = 1.
9x 9y 9z 3x + 3y + 3z
Chứng minh rằng: x + + ≥
3 + 3y+z 3y + 3z+x 3z + 3x+y 4
Bài 8.16 (DB1-A-2005): Cho x, y, z thỏa mãn x + y + z = 0. Chứng minh rằng:
√ √ √
3 + 4x + 3 + 4y + 3 + 4z ≥ 6

Bài 8.17 (DB2-A-2003): Tìm giá trị lớn nhất, nhỏ nhất của hàm số: y = sin5 x+ 3 cos x.

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 151 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
8.5. Bài tập Chương 8. Bất đẳng thức

5
Bài 8.18 (DB1-B-2002): Giả sử x, y > 0 thỏa mãn điều kiện x + y = . Tìm giá trị nhỏ
4
4 1
nhất của biểu thức : S = +
x 4y

Bài 8.19 (DB1-A-2002): Giả sử a, b, c, d là bốn số nguyên thay đổi thỏa mãn 1 ≤ a <
a c b2 + b + 50
b < c < d ≤ 50. Chứng minh : + ≥ và tìm giá trị nhỏ nhất của biểu thức
b d 50b
a c
S= +
b d

â n
Tu
h
in
M

. sĐ
Th

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 152 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
Chương 9. Hàm số và đồ thị

Chương 9

Hàm số và đồ thị


9.1 Khảo sát và vẽ đồ thị hàm số

Tu
9.1.1 Kiến thức cần nhớ

h
Tính đồng biến nghịch biến
in
M
Định nghĩa 9.1. Giả sử hàm f (x) xác định trên tập D. Hàm số f (x) gọi là đồng

biến (t.ư nghịch biến trên tập D) nếu ∀x1 , x2 ∈ D và x1 < x2 thì f (x1 ) < f (x2 ) (t.ư

f (x1 ) > f (x2 )).


.

f (x1 ) − f (x2 )
Th

☞ Chú ý: f (x) đồng biến (t.ư nghịch biến) trên D ⇔ >0


x1 − x2
f (x1 ) − f (x2 )
(t.ư < 0) với mọi x1 6= x2
x1 − x2
Định lý 9.1 (Tiêu chuẩn đơn điệu). Hàm số f (x) có đạo hàm trên khoảng (a; b).
a) Hàm số f (x) đồng biến trên khoảng (a; b) nếu f ′ (x) ≥ 0 ∀x ∈ (a; b).

b) Hàm số f (x) nghịch biến trên khoảng (a; b) nếu f ′ (x) ≤ 0 ∀x ∈ (a; b)

Ở đó f ′ (x) chỉ có hữu hạn không điểm trên khoảng (a; b).
Ví dụ 9.1: Hàm f (x) = x3 là đồng biến trên R vì f ′ (x) = 3x2 ≥ 0 ∀x ∈ R và
f ′ (x) = 0 ⇔ x = 0.
1 1 1
Hàm g(x) = − x5 + x4 − x3 đồng biến trên R vì g ′ (x) = −x4 +2x3 −x2 = −(x2 −x)2 ≥ 0
5 2 3
∀x ∈ R, g ′ (x) = 0 ⇔ x = 0 hoặc x = 1.

Cực trị của hàm số


Dưới đây ta giới thiệu 2 cách tìm nhanh tọa độ điểm cực trị thường dùng trong bài tập:
✏ Hàm bậc 3: y = ax3 + bx2 + cx + d (a 6= 0). Giả sử (x1 , y1 ) và (x2 , y2 ) là tọa độ 2

y1 = Ax1 + B
điểm cực trị của hàm số. Khi đó ta có công thức :
y2 = Ax2 + B
Ở đó Ax + B là phần dư trong phép chia của y = ax3 + bx2 + cx + d cho y ′ =
3ax2 + 2bx + c.
Và khi đó y = Ax + B cũng chính là đường thẳng nối 2 điểm cực trị.

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 153 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
9.1. Khảo sát và vẽ đồ thị hàm số Chương 9. Hàm số và đồ thị

P (x)
✏ Với hàm phân thức y = ,
Q(x)
P ′ (x0 )
Giả sử (x0 , y0 ) là 2 điểm cực trị của hàm số thì: y0 = .
Q′ (x0 )
ax2 + bx + c
Nói riêng với hàm phân thức: y = a.p 6= 0 và nếu hàm số đạt cực đại
px + q
2ax + b
cực tiểu thì y = là đường thẳng đi qua 2 điểm cực trị.
p

Điểm uốn của hàm số


Định nghĩa 9.2 (Khoảng lồi - lõm). Cho hàm số y = f (x). Hàm số gọi là lồi (t.ư lõm)

n
trên (a, b) nếu f ′′ (x) < 0 (t.ư f ′′ (x) > 0) ∀x ∈ (a; b).

â
Tu
Định nghĩa 9.3 (Điểm uốn). Hàm số y = f (x) gọi là có điểm uốn tại điểm M nằm
trên đường cong có hoành độ x0 , nếu như nó thỏa mãn đồng thời 2 điều kiện sau:

h
(i) f ′′ (x0 ) = 0. in
M
(ii) f ′′ (x) đổi dấu khi qua điểm x0 .

Tiệm cận của hàm phân thức


P (x)
.

Cho hàm phân thức y = , viết ở dạng tối giản (không có chung nhân tử).
Th

Q(x)

✏ Hàm phân thức có tiệm cận ngang nếu như degP (x) ≤ degQ(x) (Ở đó degP (x)
là bậc của đa thức P (x)). Và khi đó y = a là tiệm cận ngang của hàm số với
P (x)
a = lim .
x→∞ Q(x)

✏ Hàm phân thức có tiệm cận xiên nếu như   = degQ(x) + 1 và khi đó
degP (x)
P (x) P (x)
y = ax + b với a = lim , b = lim − ax .
x→∞ Q(x) x→∞ Q(x)

Ta có thể tìm a, b bằng cách chia P (x) cho Q(x). Thương của phép chia chính là
ax + b:
P (x)
P (x) = Q(x).(ax + b) + R(x) ở đó degR(x) < degQ(x) nên lim − (ax + b) =
x→∞ Q(x)
 
R(x)
lim =0
x→∞ Q(x)

✏ Hàm phân thức có tiệm cận đứng nếu Q(x) có nghiệm. Nếu x0 là một nghiệm của
P (x)
Q(x) thì x = x0 là một tiệm cận đứng của hàm số vì lim = ∞. Q(x) có
x→x0 Q(x)
bao nhiêu nghiệm thì hàm số có bấy nhiêu tiệm cận đứng.

Các phép biến đổi đồ thị cơ bản


Cần nhớ : Các phép biến đổi

✄ (x, y) → (−x, y): Đối xứng qua trục tung.

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 154 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
9.1. Khảo sát và vẽ đồ thị hàm số Chương 9. Hàm số và đồ thị

✄ (x, y) → (x, −y): Đối xứng qua trục hoành.

✄ (x, y) → (−x, −y): Đối xứng qua gốc tọa độ.

✄ (x, y) → (x − a, y): Tịnh tiến theo trục hoành a đơn vị.

✄ (x, y) → (x, y − b): Tịnh tiến theo trục tung b đơn vị.

✄ (x, y) → (x − a, y − b): Tịnh tiến theo véc tơ →



u = (a; b).

Đồ thị hàm y = f (x) Đồ thị hàm y = |f (x)| Đồ thị hàm y = f (|x|)


y y

â n
2 2

Tu
y
1 1

h
2
0 1 2
x 0 1 2
x
in 1
M
-1 -1 -2 -1 0 1 2
x

-1

-2 -2

-2

y = x3 − 3x2 + 2 y = |x3 − 3x2 + 2| y = |x|3 − 3|x|2 + 2


.
Th

Đồ thị hàm y = f (x).g(x) Đồ thị hàm y = f (x).|g(x)|


y y

3 3

2 2

1 1

-1 0 1 2 3
x -1 0 1 2 3
x

-1 -1

-2 -2

-3 -3

y = x3 − 3x2 y = x|x2 − 3x|

a=1
Đồ thị gốc Tịnh tiến theo trục hoành Tịnh tiến theo trục tung

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 155 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
9.1. Khảo sát và vẽ đồ thị hàm số Chương 9. Hàm số và đồ thị

2
y y
1
1 1
0 1 2
x
-1 0 1 2 3
x 0 1 2 3 4
x

-1 -1 -1

-2 -2
-2
-3 -3

y = x3 − 3x2 + 2

n
y = x3 − 3x2 + 1 y = x3 − 6x2 + 9x − 3

â
Tu
9.1.2 Các bước khảo sát hàm số

h
☞ Tìm tập xác định của hàm số (xác định tính chẵn lẻ, tuần hoàn).
in
M
☞ Sự biến thiên.

➢ Chiều biến thiên của hàm số: Tính đạo hàm y ′ . Tìm nghiệm của phương trình

y ′ = 0 và các điểm không xác định của y ′ . Xét dấu của y ′ và suy ra chiều biến
thiên.
.
Th

➢ Tìm cực trị của hàm số.


➢ Tính giới hạn tại −∞, +∞ và tại các điểm mà hàm số không xác định. Tìm
tiệm cận.
➢ Lập bảng biến thiên.

☞ Vẽ đồ thị. Nên tính thêm giao với trục tung, và các điểm lân cận của các cực trị.

☛ Chú ý: vẽ chính xác tiệm cận, cực trị.

9.1.3 Hàm đa thức


Ví dụ 9.2: Khảo sát và vẽ đồ thị hàm số y = −x3 + 3x2 .
Giải: +) Tập xác định : R  
3
+) Giới hạn : lim y = lim (−x + 3x ) = lim x 3 2 3
−1 + = −∞
x→+∞ x→+∞
 x→+∞
 x
3 2 3 3
lim y = lim (−x + 3x ) = lim x −1 + = +∞
x→−∞ x→−∞ x→−∞ x

x=0⇒y=0
+) Chiều biến thiên: y = −3x + 6x. y = 0 ⇔ −3x + 6x = 0 ⇔
′ 2 ′ 2
x=2⇒y=4
Bảng biến thiên :
x −∞ 0 2 +∞
f ′ (x) − 0 + 0 −
+∞ 4
f (x)
0 −∞

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 156 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
9.1. Khảo sát và vẽ đồ thị hàm số Chương 9. Hàm số và đồ thị

Điểm cực tiểu (0; 0). Điểm cực đại (2; 4).
Hàm số đồng biến trên khoảng (0; 2).
Hàm số nghịch biến trên 2 khoảng (−∞; 0) và (2; +∞).
+) Đồ thị:
y

-1 0 1 2 3
x

n
y = −x3 + 3x2

â
Tu
Bảng các giá trị đặc biệt

x −1 0 1 2 3

h
y in 4 0 2 4 0
M

Ví dụ 9.3: Khảo sát và vẽ đồ thị hàm số : y = x4 − 2x2 − 1


Giải: +) Tập xác định : R  


.
Th

2 1
+) Giới hạn : lim (x − 2x − 1) = lim x 1 − 2 − 4 = +∞
4 2 4
x→±∞ x→±∞ x x

x=0⇒y=0
+) Chiều biến thiên: y ′ = 4x3 − 4x = 0 ⇔
x = ±1 ⇒ y = −2
Bảng biến thiên :
x −∞ −1 0 1 +∞

f (x) − 0 + 0 − 0 +
+∞ −1 +∞
f (x)
−2 −2

Hàm số đồng biến trên 2 khoảng : (−1; 0), (1; +∞)


Hàm số nghịch biến trên 2 khoảng : (−∞; −1), (0; 1)
Hàm số có 2 điểm cực tiểu : (−1; −2) và (1; −2)
Hàm số có điểm cực đại : (0; −1) +) Đồ thị:
Bảng các giá trị đặc biệt

x −2 −1 0 1 2
y 7 −2 −1 −2 7

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 157 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
9.1. Khảo sát và vẽ đồ thị hàm số Chương 9. Hàm số và đồ thị

-2 -1 0 1 2
x

-1

-2

y = x4 − 2x2 − 1

â n
Tu
9.1.4 Hàm phân thức

h
in x2 + x − 1
Ví dụ 9.4: Khảo sát và vẽ đồ thị hàm số y =
M
x−1

x2 + x − 1 1
⇒y =x+2+

Giải: y =
x−1 x−1
+) Tập xác định: R\ {1}
.

x2 + x − 1 x2 + x − 1
Th

+) Tiệm cận: lim+ y = lim+ = +∞, lim− y = lim− = −∞


x→1 x→1 x−1 x→1 x→1 x−1
nên tiệm cận đứng là x = 1.
1
lim (y − (x + 2)) = lim =0
x→∞ x→∞ x − 1
⇒ y = x + 2 là tiệm cận xiên của hàm số.
1 x2 − 2x
+) Chiều biến thiên: y ′ = 1 − =
(x − 1)2 (x − 1)2

x2 − 2x x=0⇒y=1
y′ = 0 ⇔ 2 = 0 ⇔
(x − 1) x=2⇒y=5
Bảng biến thiên :
x −∞ 0 1 2 +∞

f (x) + 0 − − 0 +
1 +∞ +∞
f (x)
−∞ −∞ 5

Hàm số đồng biến trên khoảng: (−∞; 0) và (2; +∞).


Hàm số nghịch biến trên khoảng: (0; 1) và (1; 2).
Hàm số đạt cực tiểu tại điểm (2; 5).
Hàm số đạt cực đại tại điểm (0; 1)
+) Đồ thị: Bảng các giá trị đặc biệt

1 3
x −1 0 2 3
2 2
1 1 11 11
y 1 5
2 2 2 2

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 158 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
9.2. Cực trị và tiệm cận của hàm số Chương 9. Hàm số và đồ thị

-2 -1 0 1 2 3 4
x

-1

â n
x2 + x − 1
y=

Tu
x−1

h
in
9.2 Cực trị và tiệm cận của hàm số
M

9.2.1 Quy tắc tìm cực đại và cực tiểu của hàm số

Định nghĩa 9.4. Cho hàm f (x) xác định trên khoảng (a, b).
.

x0 gọi là điểm cực tiểu (t.ư cực đại) của hàm số f (x) nếu f (x) ≥ f (x0 ) (t.ư f (x) ≤ f (x0 ))
Th

với mọi x nằm trong một lân cận nào đó của x0 .


Điểm cực đại và cực tiểu được gọi chung là cực trị.

Tuy nhiên ta không thể dùng định nghĩa này để tìm điểm cực trị. Tùy từng bài tập mà
ta sử dụng các điều kiện dưới đây để tìm cực trị.

Định lý 9.2 (Điều kiện cần - Fermat). Hàm số f (x) xác định trên khoảng (a, b). Nếu
f (x) đạt cực trị tại x0 ∈ (a; b) và f (x) khả vi (có đạo hàm) tại điểm x0 thì f ′ (x0 ) = 0.

Các điểm có đạo hàm bằng 0 gọi là điểm dừng (Xem ý nghĩa vật lý của đạo hàm).

Định lý 9.3 (Điều kiện đủ - Dấu hiệu 1). Giả sử f (x) là hàm số khả vi trên khoảng
(a, b),
x0 là một điểm dừng của f (x).

a) Nếu f ′ (x) đổi dấu từ − sang + khi qua điểm x0 thì hàm số đạt cực tiểu tại x0 .

b) Nếu f ′ (x) đổi dấu từ + sang − khi qua điểm x0 thì hàm số đạt cực đại tại x0 .

Định lý 9.4 (Điều kiện đủ-Dấu hiệu 2). f (x) là một hàm số xác định trên khoảng (a, b).
Giả sử x0 là một điểm dừng của hàm số f (x). f (x) khả vi cấp 1 và cấp 2 tại x0 . Khi đó:

a) Nếu f ′′ (x0 ) > 0 thì x0 là điểm cực tiểu.

b) Nếu f ′′ (x0 ) > 0 thì x0 là điểm cực đại.

Chú ý:

☛ Điều kiện cần + Dấu hiệu 1: Áp dụng trong trường hợp hàm số cụ thể dễ xét dấu.

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 159 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
9.2. Cực trị và tiệm cận của hàm số Chương 9. Hàm số và đồ thị

☛ Điều kiện cần + Dấu hiệu 2: Áp dụng trong trường hợp hàm số chứa tham số,
hoặc hàm số khó xét dấu đạo hàm (chẳng hạn: hàm lượng giác).

Ví dụ 9.5: Cho hàm số y = sin2 x − sin x xét trên đoạn [0; 2π].

Giải: y ′ = 2 sin x cos x − cos x. 


π
 x = + kπ
  2
cos x = 0  π

y = 0 ⇔ cos x (2 sin x − 1) = 0 ⇔ 
⇔  x = + k2π
2 sin x − 1 = 0  6
 5π
x= + k2π
6
π π 5π 3π

n
x ∈ [0; 2π] ⇒ x1 = , x2 = , x3 = , x4 =

â
6 2 6 2
Ta có y ′′ = 2 cos!2x + sin x

Tu
π 3
y ′′ (x1 ) = y ′′ = > 0 ⇒ x1 nên x1 là hoành độ điểm cực tiểu.

h
6 2
! in
π
y ′′ (x2 ) = y ′′ = −1 < 0 ⇒ x2 nên x2 là hoành độ điểm cực đại.
M
2
!

5π 3
y ′′ (x3 ) = y ′′ = > 0 ⇒ x3 nên x3 là điểm hoành độ cực tiểu.

6 2
!

.

y ′′ (x4 ) = y ′′ = −3 < 0 ⇒ x4 nên x4 là điểm hoành độ cực đại.


Th

2
! !
π 1 π
Kết luận: Điểm cực tiểu ; , ;0
6 4 2
! !
5π 1 3π
Điểm cực đại ; , ;0
6 4 2

9.2.2 Cực trị hàm số


Các bài toán đơn thuần tìm cực trị
Ví dụ 9.6: Cho hàm số y = (x − m)3 − 3x.
Tìm m để hàm số đạt cực tiểu tại điểm có hoành độ x = 0.

Giải: Ta có y ′ = 3(x − m)2 − 3, y ′′ = 6(x − m).


Hàm số đạt cực tiểu tại điểm có hoành  độ
 bằng không khi:
 ′   m = −1
y (0) = 0 3m2 − 3 = 0
⇔ ⇔ m=1 ⇔ m = −1
y ′′ (0) > 0 −6m > 0 
m<0

Ví dụ 9.7: Cho hàm số y = x4 + 2. Tìm cực trị của hàm số.

Giải: Ta có y ′ = 4x3 , y ′ = 0 ⇔ x = 0. Ta có bảng biến thiên

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 160 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
9.2. Cực trị và tiệm cận của hàm số Chương 9. Hàm số và đồ thị

x −∞ 0 +∞

f (x) − 0 +
+∞ +∞
f (x)
2

Do đó điểm cực tiểu (0; 2) .

☛ Chú ý: Nếu dùng quy tắc 2 thì không ổn ở bài này.

Các bài toán định tính về cực trị


☞ Các bài tập này thường có dạng sau: Tìm điều kiện để một hàm số đã cho có cực

n
trị và cực trị thỏa mãn một điều kiện nào đó (Tính chất này thường được cho dưới

â
Tu
dạng một hệ thức có thể là đẳng thức hoặc bất đẳng thức).

☞ Lược đồ chung để giải bài toán này như sau:

h
in
❶ Trước hết tìm điều kiện để hàm số đã cho có cực trị (nói cách khác tìm điều
M
kiện cần để tồn tại lời giải). Xin lưu ý với các bạn rằng: học sinh hay quên
điều kiện này vì họ cho rằng khi đầu bài yêu cầu tìm điều kiện để cực trị của

hàm số thỏa mãn một điều kiện nào đó học mặc nhiên công nhận là cực trị
đã tồn tại. Chính vì thế dẫn đến chuyện trong các nghiệm tìm được rất có
.

khả năng gặp phải nghiệm ngoại lai.


Th

❷ Vận dụng các kiến thức khác ở đây (hay dùng định lý Viet) để chứng minh
hệ thống cực trị của hàm số cần thỏa mãn.

☞ Ta rất hay sử dụng một số kiến thức sau:

➢ Hàm số y = ax3 + bx2 + cx + d (a 6= 0) có cực đại, cực tiểu khi và chỉ khi
y ′ = 0 (3ax2 + 2bx + c = 0) có 2 nghiệm phân biệt.
ax2 + bx + c
➢ Hàm số y = (a.p 6= 0) có cực đại cực tiểu khi và chỉ khi y ′ = 0
px + q
q
có 2 nghiệm phân biệt x 6= − .
p
ax2 + bx + c 2ax0 + b
➢ Hàm số y = có cực trị tại x0 thì y(x0 ) = .
px + q p
P (x) P ′ (x0 )
Tổng quát y = có cực trị tại x0 thì y(x0 ) = ′ .
Q(x) Q (x0 )

Ví dụ 9.8: Cho hàm số y = x3 + 2(m − 1)x2 + (m2 − 4m + 1)x − 2(m2 + 1).


1 1 1
Tìm m để hàm số đạt cực trị tại 2 điểm có hoành độ x1 , x2 sao cho: + = (x1 + x2 ).
x1 x2 2
Giải: Trước hết để hàm số có cực trị ta cần có phương trình : y ′ = 0 có 2 nghiệm phân
biệt. Ta có y ′ = 0 ⇔ 3x2 + 4(m − 1)x + m2 − 4m + 1 = 0 (1)
(1) có 2 nghiệm phân biệt khi ∆′ > 0√

m < −2 − 3
2
⇔ m + 4m + 1 > 0 ⇔ √ (2)
m > −2 + 3

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 161 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
9.2. Cực trị và tiệm cận của hàm số Chương 9. Hàm số và đồ thị

Vậy (2) là điều kiện để đường cong có cực trị.


Khi có cực trị x1 , x2 là 2 nghiệm của phương trình (1) theo định lý Viet ta có:


 4 (1 − m)
 x1 + x2 =
3

 m2 − 4m + 1
 x1 x2 =
3
1 1 1 x1 + x2 1
+ = (x1 + x2 ) ⇔ = (x1 + x2 )
x1 x2 2 x1 x2 2
x1 + x2 = 0
⇔ (x1 + x2 ) (2 − x1 x2 ) = 0 ⇔
x1 x2 = 2
 
4 (1 − m) 
Thỏa mãn

n
=0  m = 1
 m=1

â
⇔ 3
 m2 − 4m + 1 ⇔ ⇔  m = −1 (Loại)

Tu
m2 − 4m − 5 = 0 
=2 m = 5 Thỏa mãn
3
Kết luận: Với m = 1 và m = 5 thỏa mãn điều kiện bài toán.

h
x3 x2
in x3
M
Ví dụ 9.9: Cho f (x) = − + mx + 1, g (x) = + x2 + 3mx + m.
3 2 3
Tìm m để mỗi hàm số có 2 cực trị và giữa hoành độ 2 cực trị của hàm số này có hoành

độ cực trị của hàm số kia.

Giải: Ta có f ′ (x) = x2 − x + m, g ′ (x) = x2 + 2x + 3m. Trước hết ta cần tìm điều


.
Th

kiện để f (x), g(x), mỗi hàm số đều có cực trị. Điều đó là các phương trình f ′ (x) = 0 và
g ′ (x) = 0 đều có 2 nghiệm phân biệt.
 
 1
 m< 1
∆1 = 1 − 4m > 0 4 ⇔m<
⇔ ⇔ (1)
∆2 = 1 − 3m > 0 
 1 4
 m<
3
Với điều kiện (1) thì : f ′ (x) có 2 nghiệm phân biệt x1 < x2 . g ′ (x) có 2 nghiệm phân biệt
x3 < x4 .   ′
x3 < x1 < x4 < x2 f (x3 ) .f ′ (x4 ) < 0 (2)
Theo bài ra ta cần có : ⇔
x1 < x3 < x4 < x2 g ′ (x1 ) .g ′ (x2 ) < 0 (3)
Theo
 định lý Viet ta 
có:
x3 + x4 = −2 x1 + x2 = 1

x3 .x4 = 3m x1 .x2 = m
Vì x1 + x2 < x3 + x4 ⇒ (3) không xảy ra.
f ′ (x3 ) = x23 − x3 + m = x23 + 2x3 + 3m − (3x3 + 2m) = − (3x3 + 2m)
f ′ (x4 ) = − (3x4 + 2m)
(2) ⇔ (3x3 + 2m) (3x4 + 2m) < 0 ⇔ 9x3 x4 + 6m (x3 + x4 ) + 4m2 < 0
15
⇔ 9.3m + 6m. (−2) + 4m2 < 0 ⇔ 4m2 + 15m < 0 ⇔ − < m < 0
4
15
Kết luận: Kết hợp với điều kiện (1) ta được − < m < 0
4

x2 + mx
Ví dụ 9.10: Cho hàm số : y = .
1−x
Tìm m để khoảng cách giữa 2 điểm cực trị bằng 10.

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 162 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
9.2. Cực trị và tiệm cận của hàm số Chương 9. Hàm số và đồ thị

− x2 + 2x + m
Giải: Ta có : y ′ = . Trước hết tìm điều kiện để đường cong có 2 cực trị:
(1 − x)2
Điều này xảy ra khi y ′ = 0 có 2 nghiệm phân biệt khác 1.
Đặt f (x) = −x2 + 2x + m. Điều kiện này tương đương với
 
f (1) 6= 0 m + 1 6= 0
′ ⇔ ⇔ m > −1 (1)
∆f = 1 + m > 0 m+1>0
Với điều kiện (1), giả sử đường cong có 2 cực trị tại các điểm x1 , x2 . Khi đó x1 , x2 là 2
nghiệm của phương trình −x2 + 2x + m = 0 (2)
Giả sử M (x1 , y1 ), N (x2 , y2 ) là các điểm cực trị.
2x1 + m
Ta có y1 = = −2x1 − m. Tương tự y2 = −2x2 − m.
−1 
x1 + x2 = 2

n
Theo định lý Viet ta có:
x1 .x2 = −m

â
Tu
Ta có M N = 10 ⇔ M N = 100 ⇔ (x1 − x2 )2 + (y1 − y2 )2 = 100
2

⇔ (x1 − x2 )2 + (−2x1 − m + 2x2 + m)2 = 100 ⇔ (x1 − x2 )2 + 4 (x1 − x2 )2 = 100

h
⇔ (x1 − x2 )2 = 20 ⇔ (x1 + x2 )2 − 4x1 .x2 = 20 ⇔ 4 − 4. (−m) = 20 ⇔ m = 4
Kết hợp với (1) ta có: m = 4 .
in
M
− x2 + 2mx + 5
Ví dụ 9.11: Cho hàm số y = .

x−1

Tìm m để cực đại, cực tiểu của hàm số nằm về 2 phía của y = 2x.
− x2 + 2x − 2m + 5
.

Giải: Ta có y ′ = . Đặt f (x) = −x2 + 2x − 2m + 5


Th

(x1 )2
Trước hết tìm điều kiện để hàm số có cực trị. Phương trình y ′ = 0 có 2 nghiệm phân
biệtkhác 1. 
f (1) 6= 0 −2m + 6 6= 0
⇔ ′ ⇔ ⇔ m < 3 (1)
∆f = −2m + 6 > 0 −2m + 6 > 0
Với điều kiện (1) hàm số có 2 cực trị: M (x1 , y1 ), N (x2 , y2 ) với x1 , x2 là 2 nghiệm của
phương trình : −x2 + 2x − 2m + 5 = 0 (2).

x1 + x2 = 2
Theo định lý Viet ta có:
x1 .x2 = 2m − 5
− 2x1 + 2m
Ta có y1 = = −2x1 + 2m, y2 = −2x2 + 2m.
1
Vậy M (x1 , −2x1 + 2m), N (x2 , −2x2 + 2m) là 2 điểm cực trị. M , N nằm về 2 phía của
đường thẳng 2x − y = 0 nên ta có :
(2x1 − y1 ) . (2x2 − y2 ) < 0 ⇔ (2x1 + 2x1 − 2m) . (2x2 + 2x2 − 2m) < 0
√ √
⇔ 4. (2m − 5) − 2m.2 + m2 < 0 ⇔ m2 + 4m − 20 < 0 ⇔ −2 − 2 6 < m < −2 + 2 6.

Kết hợp điều kiện ta có: −2 − 2 6 < m < −3 .

9.2.3 Các bài toán tiệm cận


Tiệm cận là một đặc trưng của hàm phân thức, vì lẽ đó lớp các bài toán về tiệm cận đối
với hàm phân thức khá đa dạng. Ta hãy xét trước tiên các bài toán mô tả tính chất các
tiệm cận.
2x + 1
Ví dụ 9.12: Cho hàm số y = (C). M là một điểm tùy ý trên (C).
x−2
Tiếp tuyến với (C) tại M cắt tiệm cận ngang và tiệm cận đứng tại A và B.

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 163 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
9.2. Cực trị và tiệm cận của hàm số Chương 9. Hàm số và đồ thị

a) Chứng minh rằng M là trung điểm AB.

b) Chứng minh rằng khi M di động trên (C) thì tiếp tuyến tạo với 2 đường tiệm cận
ngang và đứng một tam giác có diện tích không đổi.

c) Chứng minh rằng không có tiếp tuyến nào của (C) lại đi qua giao điểm của 2 đường
tiệm cận.

Giải: a) Dễ thấy (C) có 2 đường tiệm cận x = 2 và y = 2.


y

B
7

n
5
M
4

â
Tu
3
A
2 I
1

h
-3 -2 -1 0 1 2 3 4 5 6 7

in -1

-2
M
-3

2x + 1
y=
x−2

5
y′ = − .
(x0 − 2)2
.
Th

2x0 + 1
M0 (x0 , ) ∈ (C). Tiếp tuyến tại M0 có dạng:
x0 − 2
5 2x0 + 1
y = y ′ (x0 ) (x − x0 ) + y (x0 ) ⇔ y = − 2 (x − x0 ) +
(x0 − 2) x0 − 2
Tọa độ điểm A là nghiệm của hệ :


 5 2x0 + 1 
y=− 2 (x − x0 ) +
x = 2x0 − 2
(x 0 − 2) x0 − 2 ⇔ ⇒ A (2x0 − 2; 2)

 y=2 y=2

Tọa độ điểm B là nghiệm của hệ:


 
 5 2x0 + 1 !
  x=2 2x0 + 6
y=− 2 (x − x0 ) +
(x0 − 2) x0 − 2 ⇔ 2x + 6 ⇒ B 2;

 x=2  y= 0 x0 − 2
x0 − 2
xA + xB 2x0 − 2 + 2
Ta có : = = x0 = xM
2 2
2x0 + 6
yA + yB 2 + 2x0 + 1
x0 − 2
= = = yM
2 2 x0 − 2
⇒ M là trung điểm AB.

b) Gọi I là giao điểm 2 tiệm cận. Điều này dẫn đến I (2; 2)
1
Do tam giác IAB vuông tại I nên ta có : S∆IAB = IA.IB
2

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 164 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
9.2. Cực trị và tiệm cận của hàm số Chương 9. Hàm số và đồ thị


2x + 6 10
0
Từ trên ta có: IA = |2x0 − 4| , IB = − 2 =
x0 − 2 |x0 − 2|

1 10
⇒ S∆IAB = . |2x0 − 4| . = 10 không đổi.
2 |x0 − 2|

2x0 + 1
c) Giả sử d là tiếp tuyến qua I của (C) gọi M0 (x0 , ) là tiếp điểm.
x0 − 2
5 2x0 + 1
Do đó phương trình d có dạng : y = − 2 (x − x0 ) +
(x0 − 2) x0 − 2
5 2x0 + 1 5 2x0 + 1
I ∈ d nên ta có: 2 = − 2 (2 − x0 ) + ⇔2= +

n
(x0 − 2) x0 − 2 x0 − 2 x0 − 2

â
⇔ 2x0 − 4 = 5 + 2x0 + 1 ⇔ −4 = 6 ⇒><

Tu
Vậy không tồn tại tiếp tuyến đi qua giao điểm 2 đường tiệm cận.

h
in
ax + b ax2 + bx + c
M
☛ Nhận xét: Hàm phân thức quen thuộc y = và y = cũng có
px + q px + q
tính chất như trên. Cách chứng minh cũng giống như cách chứng minh ở ví dụ

trên.

x2 + 3x − 1
.

Ví dụ 9.13: Cho đường cong y = (C). Chứng minh rằng:


Th

x−2
Tích khoảng cách từ một điểm M bất kỳ trên (C) đến 2 tiệm cận (C) là một hằng số.

x2 + 3x − 1 x2 + 3x − 1
Giải: Dễ thấy: lim+ = +∞, lim = −∞ ⇒ ∆1 : x − 2 = 0 là
x→2 x−2 x→2− x−2
tiệm cận đứng của hàm số.
9 9
y =x+5+ ⇒ lim (y − (x + 5)) = lim =0
x−2 x→∞ x→∞ x − 2
⇒ ∆2 : x − y + 5 = 0 là tiệm!cận xiên của hàm số.
9
Lấy M x0 ; x0 + 5 + ∈ (C) bất kỳ. Ta có:
x0 − 2
d (M, ∆1 ) = |x
0 − 2| !
9

x0 − x0 + 5 + + 5
x0 − 2 9
d (M, ∆2 ) = q =√
12 + (−1)2 2. |x0 − 2|

9
⇒ d (M, ∆1 ) .d (M, ∆2 ) = √ (đpcm)
2

x2 − x + 1
Ví dụ 9.14: Cho y = .
x−1
Tìm M ∈ (C) sao cho khoảng cách từ M đến giao điểm I của 2 đường tiệm cận là bé
nhất.
1
Giải: y = x +
x−1

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 165 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
9.2. Cực trị và tiệm cận của hàm số Chương 9. Hàm số và đồ thị

Bằng phép tính tương tự như trên, dễ dàng thấy rằng (C) nhận x − 1 = 0 là tiệm cận
đứng và x − y = 0 là tiệm cận xiên.

x−1=0 x=1
⇔ ⇒ I (1; 1)
x−y =0 y=1
!
1
Lấy M x0 ; x0 + ∈ (C)
x0 − 1
v !2 s
u
u 1 1
M I = t(x0 − 1)2 + x0 + − 1 = 2 (x0 − 1)2 + +2
x0 − 1 (x0 − 1)2
v s
u
u 1 p √
⇒ M I ≥ t2 2 (x0 − 1)2 . 2+2 = 2 2 + 2 (1)
(x0 − 1)

n
p √

â
1 1
⇒ M Imin = 2 2 + 2 ⇔ 2 (x0 − 1)2 = 4
2 ⇔ (x0 − 1) =

Tu
 (x0 − 1) 2
1 √ 1

h
 x0 = 1 + √ ⇒ y 0 = 1 + 4
2 + √
 4
2 4
in2
⇔
 1 √ 1
M
x0 = 1 − √ 4
⇒ y0 = 1 − 4 2 − √ 4
2 2
! !

1 √ 1 1 √ 1

là tọa độ 2 điểm cần


4 4
⇒ M1 1 + √ 4
;1 + 2 + √ 4
, M2 1 − √ 4
;1 − 2 − √ 4
2 2 2 2
tìm.
.
Th

9.2.4 Củng cố kiến thức


Ví dụ 9.15 (ĐH B- 2002): Cho hàm số y = mx4 + (m2 − 9)x2 + 10.
Tìm m để hàm số có 3 điểm cực trị.

Giải: Ta có y ′ = 4mx3 + 2(m2 − 9)x.


+) Nếu m = 0, thì y ′ = −18x. Ta có bảng biến thiên:
x −∞ 0 +∞

f (x) + 0 −
10
f (x)
−∞ −∞

Do đó hàm số chỉ có 1 điểm cực trị (Không thỏa mãn).


+) Nếu m 6= 0, hàm số có 3 cực trị khi và chỉ khi y ′ = 0 có 3 nghiệm phân biệt
⇔ 4mx3 + 2(m2 − 9)x = 0 (1) có 3 nghiệm phân biệt.

2 2 x=0
(1) ⇔ 2x [2mx + m − 9] = 0 ⇔
2mx2 + m2 − 9 = 0 (2)
Đặt f (x) = 2mx2 + m2 − 9
(1) có 3 nghiệm khi và chỉ khi (2) có 2 nghiệm phân biệt khác 0
  2
f (0) 6= 0 m − 9 6= 0
⇔ ⇔ ⇔ m (m2 − 9) < 0
∆f > 0 −4.2m. (m2 − 9) > 0
⇔ m (m − 3) (m + 3) < 0

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 166 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
9.2. Cực trị và tiệm cận của hàm số Chương 9. Hàm số và đồ thị

m −∞ −3 0 3 +∞
2
m.(m − 9) − 0 + 0 − 0 +

⇒ m ∈ (−∞; −3) ∪ (0; 3)


Kết luận: hàm số có 3 điểm cực trị khi và chỉ khi: m ∈ (−∞; −3) ∪ (0; 3)
1
Ví dụ 9.16 (ĐH - A - 2005): Cho đường cong y = mx + .
x
Tìm m để đường cong có cực trị và khoảng cách từ điểm cực tiểu đến tiệm cận xiên bằng
1
√ .
2
1
Giải: Ta có y ′ = m − trước hết đường cong có giá trị cực trị thì y ′ = 0 có 2 nghiệm

n
x2

â
phân biệt. Điều này có khi và chỉ khi m > 0. !

Tu
1 √
Vẽ bảng biến thiên ta thấy điểm cực tiểu là M √ ; 2 m .
m

h
x −∞ − √1m
in 0 √1
m +∞
M
y ′ + 0 − − 0 +

−2 m +∞ +∞

y

−∞ −∞ 2 m
.
Th

Mặt khác, tiệm


cận xiên ∆ : y = mx hay mx − y = 0.
1 √

m. √ − 2 m √
m m
d (M, ∆) = q =√
m2 + (−1)2 m2 + 1

1 m 1
Theo giả thiết ta có: d (M, ∆) = √ ⇔ √ = √ ⇔ m2 + 1 = 2m
2 m2 + 1 2
⇔ m − 2m + 1 = 0 ⇔ m = 1 (Thỏa mãn điều kiện m > 0)
2

x2 + (m + 1)x + m + 1
Ví dụ 9.17 (ĐH - B - 2005): Xét đường cong y = (Cm ).
x+1
Chứng minh rằng với m bất kỳ, đồ thị (Cm ) luôn có 2 điểm cực đại, cực tiểu và khoảng

cách giữa 2 điểm đó bằng 20.
[2x + (m + 1)] . (x + 1) − [x2 + (m + 1)x + m + 1] .1 x2 + 2x
Giải: Ta có y = ′
=
(x + 1)2 (x + 1)2

x=0⇒y =m+1
y′ = 0 ⇔ . Từ đó ta có bảng biến thiên:
x = −2 ⇒ y = m − 3
x −∞ −2 −1 0 +∞

f (x) + 0 − − 0 +
m−3 +∞ +∞
f (x)
−∞ −∞ m+1

Vậy ta thấy
q2 điểm cực trị là M (0, m + 1), và √
N (−2, m − 3).
2 2
⇒ M N = (−2 − 0) + (m − 3 − m − 1) = 20 (đpcm)

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 167 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
9.3. Giá trị lớn nhất, nhỏ nhất của hàm số Chương 9. Hàm số và đồ thị

9.3 Giá trị lớn nhất, nhỏ nhất của hàm số


9.3.1 Kiến thức cơ bản
Định nghĩa 9.5. Giả sử f (x) là hàm số xác định trên miền D. M gọi là giá trị lớn
nhất của hàm f (x) trên tập D (Kí hiệu là M = max f (x)) khi:
D

f (x) ≤ M
∃x0 ∈ D : f (x0 ) = M
Tương tự ta có khái niệm giá trị nhỏ nhất:

f (x) ≥ m

n
min f (x) = m ⇔
D ∃x0 ∈ D : f (x0 ) = m

â
Tu
☛ Chú ý:Học sinh thường chỉ chú ý đến điều kiện thứ nhất mà quên đi điều kiện
thứ 2.

h
in 2
M
Ví dụ 9.18: Tìm giá trị nhỏ nhất của hàm f (x) = x + với x ≥ 2.
x

Giải: Nếu học s sinh áp dụng bất đẳng thức Cauchy để giải quyết bài toán như sau:

2 2 √
Do x + ≥ 2 x. = 2 2
.

x x √
Th

sau đó kết luận là min f (x) = 2 2 là sai.


Vì sao lại vậy? Bởi vì học sinh không chú ý đến dấu bằng của bất đẳng thức. Bất đẳng
2 √
thức xảy ra dấu bằng khi x = ⇔ x = 2 < 2. Điều này mâu thuẫn.
x
Lời giải đúng phải như sau: s
!
2 x x 2 x x 2 x 2
x+ = + + ≥ +2 . = +2≥ +2=3
x 2 2 x 2 2 x 2 2
min f (x) = 3 ⇔ x = 2
[2;+∞)

☛ Chú ý: Các bạn cần phân biệt giá trị lớn nhất trên miền D và giá trị cực đại trên
miền D. Cũng như phân biệt giá trị bé nhất với giá trị cực tiểu. Có những trường
hợp chúng trùng nhau nhưng cũng có những trường hợp chúng khác nhau.

Ví dụ 9.19: Tìm giá trị lớn nhất, giá trị nhỏ nhất, cực đại, cực tiểu của hàm số
f (x) = x3 − 3x2 trên miền D = [−2; 4].

x=0⇒y=0
Giải: y ′ = 3x2 − 6x, y ′ = 0 ⇔
x = 2 ⇒ y = −4
Ta có bảng biến thiên:
x −2 0 2 4

f (x) + 0 − 0 +
0 16
f (x)
−20 −4

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 168 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
9.3. Giá trị lớn nhất, nhỏ nhất của hàm số Chương 9. Hàm số và đồ thị

Dựa vào bảng biến thiên ta có:


max f (x) = 12 ⇔ x = 4
D
min f (x) = −20 ⇔ x = −2
D
yCT = −4 ⇔ x = 2
yCĐ = 0 ⇔ x = 0
Hiển nhiên ta thấy: yCT 6= min f (x) , yCĐ 6= max f (x)
D D

✌ Nếu làm một phép so sánh cực đại với giá trị lớn nhất thì cực đại giống như "Xứ
mù thằng chột làm vua". Nó chỉ mang tính cục bộ địa phương. Còn giá trị lớn
nhất thì mang tính toàn cục.

n
Sử dụng đạo hàm để tìm giá trị lớn nhất, nhỏ nhất của hàm số

â
Tu
☞ Đạo hàm là công cụ duy nhất để tìm cực đại, cực tiểu.

☞ Để tìm giá trị lớn nhất và giá trị nhỏ nhất của một hàm số f (x) trên miền D ta có

h
in
thể sử dụng đạo hàm và kết hợp với việc so sánh giá trị cực đại, cực tiểu với các
giá trị đặc biệt (ta gọi đó là các giá trị tới hạn).
M
☞ Giá trị tới hạn này thường là giá trị tại đầu mút của các đoạn (mà trên đó cần tìm

giá trị lớn nhất, nhỏ nhất của một hàm số) hoặc là giá trị của hàm số tại những
điểm mà không tồn tại đạo hàm.
.
Th

☞ Lược đồ chung của phương pháp đạo hàm để tìm giá trị lớn nhất, nhỏ nhất của
hàm số f (x) trên miền D cho trước như sau:

❶ Tìm đạo hàm f ′ (x) và từ đó tìm cực đại, cực tiểu của f (x) (dĩ nhiên là ta chỉ
quan tâm đến cực đại, cực tiểu thuộc miền D).
❷ So sánh giá trị cực đại, cực tiểu với các giá trị tới hạn trên miền D.
❸ Từ đó suy ra kết luận cần tìm.

9.3.2 Các bài toán đơn thuần


.

Ví dụ 9.20: Cho x + y = 1, x ≥ 0, y ≥ 0. Tìm giá trị lớn nhất, nhỏ nhất của biểu thức.

P = 32x + 3y

Giải: Từ x + y = 1 nên y = 1 − x. Thay vào P ta có:


3
P = 32x + 31−x = 32x + x . Đặt t = 3x .
3
Do x + y = 1, x ≥ 0, y ≥ 0 nên 0 ≤ x ≤ 1 do đó 1 ≤ t ≤ 3.
3
Khi đó P = f (t) = t2 + với 1 ≤ t ≤ 3.
t
2
3 2t − 3
f ′ (t) = 2t − 2 = . Từ đó ta có bảng biến thiên:
t t2

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 169 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
9.3. Giá trị lớn nhất, nhỏ nhất của hàm số Chương 9. Hàm số và đồ thị


3
12
t 1 2
3

f (t) − 0 +
4 10
f (t)
3

3
2 18

Từ bảng biến thiên( ta có: ) √


3√ 3
3 √
3
3
12
min f (t) = min 4, . 18, 10 = . 18 ⇔ t =
1≤t≤3 2 2 2

3
! √3
!
12 12
⇔ x = log3 ⇒ y = 1 − log3
2 2
( )

n
3√
max f (t) = max 4, . 3 18, 10 = 10 ⇔ t = 3 ⇔ x = 1 ⇒ y = 0

â
2

Tu
1≤t≤3

☛ Nhận xét: Người ta thường hay dùng phương pháp đổi biến trong quá trình tìm

h
giá trị min, max để đưa về một bài toán mới có cấu trúc đơn giản hơn. Chỉ lưu ý
in
là phải đổi miền xác định của bài toán. Chẳng hạn như bài toán trên: miền xác
M
đinh cũ là 0 ≤ x ≤ 1, còn miền xác định mới là 1 ≤ t ≤ 3.

2x 4x
Ví dụ 9.21: Cho hàm số y = sin + cos + 1 với x ∈ R.
1 + x2 1 + x2
Tìm giá trị min, max của hàm số trên R.
.
Th

2x 2x 2x
Giải: Ta có f (x) = −2 sin2 2
+ sin 2
+ 2 . Đặt t = .
1+x 1+x 1 + x2
2x
Với mọi x ∈ R ta có: −1 ≤ ≤ 1 do đó − sin 1 ≤ t ≤ sin 1.
1 + x2
Bài toán đưa về tìm giá trị min, max của hàm số : g(t) = −2t2 +t+2 với − sin 1 ≤ t ≤ sin 1
1
Ta có g ′ (t) = −4t + 1. g ′ (t) = 0 ⇔ t = . Ta có bảng biến thiên:
4
1
t − sin 1 4 sin 1

g (t) + 0 −
17
8
g(t)
g(− sin 1) g(sin 1)
( )
17
Do đó min g (t) = min g (− sin 1) , , g (sin 1) = g (− sin 1) = −2 sin2 1 −
− sin 1≤t≤sin 1 8
sin 1 + 2
2x
⇔ t = − sin 1 ⇔ = −1 ⇔ x = −1
1 + x2( )
17 17 1
max g (t) = max g (− sin 1) , , g (sin 1) = ⇔t=
− sin 1≤t≤sin 1 8 8 4
2x 1 2
⇔ = arcsin ⇔ x2 − x+1=0
1 + x2 4 1
arcsin
4

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 170 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
9.3. Giá trị lớn nhất, nhỏ nhất của hàm số Chương 9. Hàm số và đồ thị

 √
1 x = k + k2 + 1
Đặt k = 2
⇒ x − 2k.x + 1 = 0 ⇔ √
1 x = k − k2 + 1
arcsin
4

9.3.3 Bài toán giá trị lớn nhất, nhỏ nhất chứa tham số
☞ Trong các bài toán này, giá trị min, max của một hàm số f (x) trên một miền D sẽ
phải phụ thuộc vào tham số m. Khi m biến thiên, nói chung các giá trị này cũng
thay đổi. Cần nhấn mạnh rằng phương pháp dùng đạo hàm tỏ ra có hiệu lực rõ
rệt với loại bài toán này.

☞ Các loại bài toán chính thường gặp:

n
➤ Tìm giá trị min, max của hàm số f (x) trên miền D theo tham số m.

â
Tu
➤ Xét bài toán khác sau khi đã tìm xong giá trị min, max.

h
Chúng ta hãy xét các ví dụ sau: in
M
Ví dụ 9.22: Cho hàm số y = sin4 x + cos4 x + m sin x cos x với x ∈ R.
Tìm giá trị min, max của hàm số và biện luận theo m.

1 m
Giải: Ta có y = 1 − sin2 2x + sin 2x.
2 2
.

Đặt t = sin 2x. Bài toán quy về: Tìm giá trị min, max của hàm số:
Th

1 m
f (t) = − t2 + t + 1 với −1 ≤ t ≤ 1.
2 2
m m
f ′ (t) = −t + . Ta có f ′ (t) = 0 ⇒ t = . Ta xét các trường hợp sau:
2 2

m
a) Nếu m ≥ 2 khi đó ≥ 1. Ta có bảng biến thiên sau:
2
m
t −1 1 2
f ′ (t) +
m+1
2
f (t)
1−m
2

m+1
Từ đó ta có: max f (t) = f (1) =
−1≤t≤1 2
m
b) Với m ≤ −2 khi đó ≤ −1. Ta có bảng biến thiên sau
2
m
t 2 −1 1

f (t) −
1−m
2
f (t)
m+1
2

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 171 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
9.3. Giá trị lớn nhất, nhỏ nhất của hàm số Chương 9. Hàm số và đồ thị

1−m
max f (t) = f (−1) =
−1≤t≤1 2
m+1
min f (t) = f (1) =
−1≤t≤1 2
m
c) Nếu −2 < m < 2 hay −1 < < 1. Khi đó ta có bảng biến thiên sau:
2
m
t −1 2 1

f (t) + 0 −
m2 +8
8
f (t)

n
1−m m+1

â
2 2

Tu
!
m m2 + 8
Khi đó max f (t) = f =
2 8

h
−1≤t≤1
in ( )
1−m 1+m 1 + |m|
M
min f (t) = min {f (1) , f (−1)} = min , =
−1≤t≤1 2 2 2

Ví dụ 9.23: Cho hàm số f (x) = 4x2 − 4ax + a2 − 2a khi −2 ≤ x ≤ 0. Tìm a để


.
Th

min f (x) = 2.
−2≤x≤0

a
Giải: Ta có f ′ (x) = 8x − 4a. Nên f ′ (x) = 0 khi x = . Ta xét các trường hợp sau:
2
a
a) Nếu a > 0 tức là > 0. Ta có bảng biến thiên sau:
2
a
x −2 0 2
f ′ (x) −
2
a + 6a + 16
f (x)
a2 − 2a

Ta có min f (x) = f (0) = a2 − 2a.


−2≤x≤0
 √ 
a = 1 + 3 Thỏa mãn
2 2
a − 2a = 2 ⇔ a − 2a − 2 = 0 ⇔ √
a = 1 − 3 (Loại)

a
b) Nếu a < −4. Tức < −2. Ta có bảng biến thiên sau:
2
a
x 2 −2 0

f (x) −
a2 − 2a
f (x)
a2 + 6a + 16

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 172 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
9.3. Giá trị lớn nhất, nhỏ nhất của hàm số Chương 9. Hàm số và đồ thị

Vậy min f (x) = f (−2) = a2 + 6a + 16.


−2≤x≤0

a2 + 6a + 16 = 2 ⇔ a2 + 6a + 14 = 0 Vô nghiệm

a
c) Nếu −4 ≤ a ≤ 0 hay −2 ≤ ≤ 0. Ta có bảng biến thiên:
2
a
x −2 2 0

f (x) + 0 −
a2 + 6a + 16 a2 + 6a + 16
f (x)
−2a

n
!

â
a
Từ đó ta được: min f (x) = f

Tu
= −2a
−2≤x≤0 2

−2a = 2 ⇔ a = −1 Thỏa mãn

h

in
Kết luận: a = 1 + 3 , a = −1 thỏa mãn điều kiện bài toán.
M

9.3.4 Phương pháp miền giá trị của hàm số


Xét bài toán tìm giá trị lớn nhất, nhỏ nhất của hàm số f (x) ... ? Một miền D cho ...

.
Th

f (x) = y0
? Gọi y0 là một giá trị tùy ý của f (x) trên D, thì hệ sau đây của x: có
x∈D
nghiệm. Tùy dạng của hệ trên mà ta có các điều kiện có nghiệm tương ứng. Trong nhiều
trường hợp, điều kiện ấy (sau khi được biến đổi) đưa được về dạng a ≤ y0 ≤ b. Vì y0
là một giá trị bất kỳ của f (x) nên ta có min f (x) = a, max f (x) = b. Như vậy khi sử
D D
dụng phương pháp này để tìm giá trị lớn nhất, nhỏ nhất của hàm số quy về việc tìm
điều kiện để một phương trình có nghiệm.
Ta xét thêm các ví dụ sau:

Ví dụ 9.24: Tìm giá trị lớn nhất, nhỏ nhất của biểu thức :

2 sin x + cos x + 1
f (x) = với x ∈ R
sin x − 2 cos x + 3
.
√ √
Giải: Ta có sin x − 2 cos x + 3 = 5. sin (x + α) + 3 ≥ 3 − 5 > 0 nên hàm số xác định
trên R.
2 sin x + cos x + 1
Đặt y = ⇔ (2 − y) sin x + (1 + 2y) cos x = 3y − 1
sin x − 2 cos x + 3
Do phương trình trên có nghiệm nên:
(2 − y)2 + (1 + 2y)2 ≥ (3y − 1)2 ⇔ 4 − 4y + y 2 + 1 + 4y + 4y 2 ≥ 9y 2 − 6y + 1
1
⇔ 4y 2 − 6y − 4 ≤ 0 ⇔ 2y 2 − 3y − 2 ≤ 0 ⇔ − ≤ y ≤ 2
2
Do đó ta có:
1 5 5 π
ymin = − ⇔ sin x = − ⇔ sin x = −1 ⇔ x = − + k2π
2 2 2 2
ymax = 2 ⇔ 5 cos x = 5 ⇔ cos x = 1 ⇔ x = k2π

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 173 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
9.3. Giá trị lớn nhất, nhỏ nhất của hàm số Chương 9. Hàm số và đồ thị

2x2 + 7x + 23
Ví dụ 9.25: Tìm giá trị lớn nhất và nhỏ nhất của hàm số: f (x) = , x ∈ R.
x2 + 2x + 10
Giải: Vì x2 + 2x + 10 = (x + 1)2 + 9 ≥ 9 > 0 nên hàm số xác định trên toàn bộ R.
2x2 + 7x + 23
y= 2 ⇔ (2 − y) x2 + (7 − 2y) x + 23 − 10y = 0 +) Nếu 2 − y = 0 ⇔ y =
x + 2x + 10
2 ⇒ 3x + 3 = 0 ⇔ x = −1
+ Nếu 2 − y 6= 0: ∆ = (7 − 2y)2 − 4 (2 − y) (23 − 10y) ≥ 0
⇔ 49 − 28y + 4y 2 − 184 + 172y − 40y 2 ≥ 0 ⇔ −36y 2 + 144y − 135 ≥ 0
3 5
⇔ 4y 2 − 16y + 15 ≤ 0 ⇔ ≤ y ≤
2 2
3 2y − 7
ymin = ⇔ x = = −4
2 2 (2 − y)

â n
5 2y − 7

Tu
ymax = ⇔ x = =2
2 2 (2 − y)

Ví dụ 9.26: Tìm giá trị lớn nhất, nhỏ nhất của biểu thức P = x2 + y 2 trên miền

h
n
2 2
2
in
2 2
D = x − y + 1 + 4x y − x − y = 0 2 2
o
M
(

x2 + y 2 = P (1)

Giải: Xét hệ 2
(x2 − y 2 + 1) + 4x2 y 2 − x2 − y 2 = 0 (2)
(
x2 + y 2 = P
.
Th

⇔ 2
(x2 + y 2 ) + 2 (x2 − y 2 ) + 1 − x2 − y 2 = 0
(  2
x2 + y 2 = P x + y 2 = P (3)
⇔ 2 ⇔
(x2 + y 2 ) − 3 (x2 + y 2 ) + 1 + 4x2 = 0 P 2 − 3P + 1 + 4x2 = 0 (4)
P 2 − 3P + 1
Từ (4) ⇔ x = −2
4 √ √
3 − 5 3 + 5
⇒ P 2 − 3P + 1 ≤ 0 ⇔ ≤P ≤ (5)
2 2
P 2 − 3P + 1 P2 + P + 1
Từ (3) ⇒ y 2 = P − x2 = P + = > 0. Phương trình này luôn
4 4
có nghiệm. Vậy (5) là điều kiện
 cần và đủ để hệ có nghiệm.
√  x=0 √
3− 5
Vậy ta có: Pmin = ⇔ 3− 5
2  y=
 2
√  x=0 √
3+ 5
Pmax = ⇔ 3+ 5
2  y=
2
Ví dụ 9.27: Tìm giá trị lớn nhất, nhỏ nhất của P = x2 − xy − 3y 2 , trên miền

D = (x, y) x2 + xy + y 2 ≤ 3

x2 + xy + y 2 ≤ 3
Giải: Xét hệ
x2 − xy − 3y 2 = P
Xét phương trình : 3. (x2 − xy − 3y 2 ) = t (x2 + xy + y 2 )
⇔ (t − 3) x2 + (t + 3) xy + (t + 9) y 2 = 0
∆ = 0 ⇔ (t + 3)2 − 4 (t + 9) (t − 3) = 0

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 174 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
9.3. Giá trị lớn nhất, nhỏ nhất của hàm số Chương 9. Hàm số và đồ thị

 √
t = −3 − 4 3
2
⇔ −3.t − 18t + 117 = 0 ⇔ √
t = −3 + 4 3

+) Với t = −3 − 4 3: Ta có
√  √  √ √ 
3. (x2 − xy − 3y 2 )− −3 − 4 3 (x2 + xy + y 2 ) = 6 + 4 3 .x2 +4 3.xy+ 4 3 − 6 y 2
√  √  √   √  √  2
= 6 + 4 3 x2 + 2 2 − 3 xy + 7 − 4 3 y 2 = 6 + 4 3 . x + 2 − 3 y ≥ 0
√ 
⇒ 3P ≥ − 3 + 4 3 (x2 + xy + y 2 )
√  √ 
Vì x2 + xy + y 2 ≤ 3 ⇒ − 3 + 4 3 (x2 + xy + y 2 ) ≥ −3 3 + 4 3
√  √
⇒ 3P ≥ −3 3 + 4 3 ⇒ P ≥ −3 − 4 3
 √   √ 
√ x= 3−2 y x= 3−2 y
Vậy Pmin = −3 − 4 3 ⇔ 2 2 ⇔ √  2
 x + xy + y = 3 6 − 3 3 y =3
√ √
 √  
 2− 6
 x=±
x= 3−2 y

n
⇔ √ ⇔ √ 2√

â
y2 = 2 + 3 
 6+ 2
 y=±

Tu
√ 2
+) Với t = −3 + 4 3: Xét
√  √  √ √ 

h
3. (x2 − xy − 3y 2 )− −3 + 4 3 (x2 + xy + y 2 ) = 6 − 4 3 .x2 −4 3.xy+ −4 3 − 6 y 2
√  √  in
√   √ 
= 6 − 4 3 x2 + 2 2 + 3 xy + 7 + 4 3 y 2 = 6 − 4 3 . x + 2 + 3 y ≤ 0
√ 
√  2
M
⇒ 3P ≤ −3 + 4 3 (x2 + xy + y 2 )
√  √ 
Ta có x2 + xy + y 2 ≤ 3 ⇒ −3 + 4 3 (x2 + xy + y 2 ) ≤ 3 −3 + 4 3

√  √

⇒ 3P ≤ 3 −3 + 4 3 ⇒ P ≥ −3 + 4 3
 √   √ 
√ x= − 3−2 y x= − 3−2 y
Vậy Pmax = −3 + 4 3 ⇔ ⇔ √  2
.

2 2
x + xy + y = 3 6 + 3 3 y =3
Th

 √ √
 √  
 6+ 2
 x=∓
x= − 3−2 y
⇔ √ ⇔ √ 2√
y2 = 2 − 3 
 6− 2
 y=±
2

9.3.5 Phương pháp chiều biến thiên


☞ Phương pháp này sử dụng kết hợp với việc sử dụng đạo hàm để khảo sát tính đồng
biến và nghịch biến của hàm số, với việc so sánh các giá trị đặc biệt của hàm số
(các điểm cực trị, các điểm tới hạn).

Xét các thí dụ minh họa sau.


1 1 1
Ví dụ 9.28: Tìm giá trị nhỏ nhất của P = x + y + z + + + trên miền
x y z
( )
3

D = (x, y) x > 0, y > 0, z > 0, x + y + z ≤
2

Giải: Theo bất đẳng thức Cauchy tascó:


!
1 1 1 √ 3 1 1 1 1 1 1 9
(x + y + z) . + + ≥ 3 3 xyz.3 . . =9⇒ + + ≥
x y z xy z x y z x+y+z
9
Đặt t = x + y + z. Khi đó P ≥ f (t) = t +
t
9 3
Xét hàm f (t) = t + với 0 ≤ t ≤ .
t 2

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 175 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
9.3. Giá trị lớn nhất, nhỏ nhất của hàm số Chương 9. Hàm số và đồ thị

9
f ′ (t) = 1 − , f ′ (t) = 0 ⇔ t = ±3. Ta có bảng biến thiên:
t2
3
t −3 0 2 3

f (t) −
+∞
f (t)
15
2
!
3 15 3
Từ bảng biến thiên ta có: min f (t) = f = ⇔t=
3 2 2 2
0<t≤
 2
 3

n
x+y+z = 1
⇔x=y=z= .

â
⇒ 2
 2

Tu
x=y=z
! ! !

h
1 1 1
☛ Chú ý:Nếu viết P = x+ in + y+ + z+ ≥6
x y z
M
P =6⇔x=y=z=1

3
x + y + z = 3 > . Điều này vô lý.

2
.

x y
Th

Ví dụ 9.29: Tìm giá trị lớn nhất và nhỏ nhất của P = + trên miền
y+1 x+1
D = {(x, y) |x + y = 1, x ≥ 0, y ≥ 0 }

x2 + x + y 2 + y (x + y)2 − 2xy + x + y 2 − 2xy


Giải: Ta có : P = = =
xy + x + y + 1 xy + x + y + 1 2 + xy
(x + y)2 1 1
Đặt t = xy. Ta có 0 ≤ xy ≤ = ⇒0≤t≤ .
4 4 4
6
f ′ (t) = − , nên ta có bảng biến thiên:
(2 + t)2
1
t 0 4
f ′ (t) −
1
f (t)
2
3
!
1 2 1 1
Từ đó ta có: min f (t) = f = ⇔t= ⇔x=y=
0≤t≤1/4 4 3 4 2

x = 0, y = 1
max f (t) = f (0) = 1 ⇔ t = 0 ⇔
0≤t≤1/4 x = 1, y = 0

Ví dụ 9.30: Tìm giá trị lớn nhất, nhỏ nhất của f (x) = x6 + 4(1 − x2 )3 khi x ∈ [−1; 1]

Giải: Đặt t = x2 thì 0 ≤ t ≤ 1.


Ta có g(t) = f (x) = t3 + 4(1 − t)3 = −3t3 + 12t2 − 12t + 4.
⇒ min f (x) = min g (t) , max f (x) = max g (t)
−1≤x≤1 0≤t≤1 −1≤x≤1 0≤t≤1

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 176 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
9.3. Giá trị lớn nhất, nhỏ nhất của hàm số Chương 9. Hàm số và đồ thị

Xét hàm g(t) = −3t3 + 12t2 − 12t + 4 trên đoạn [0; 1]. 
t=2
g (t) = −9t + 24t − 12, g (t) = 0 ⇔ −9t + 24t − 12 = 0 ⇔ 
′ 2 ′ 2
2
t=
3
Ta có bảng biến thiên:
2
t 0 3 1 2

g (t) − 0 +
4 1
g(t)
4
9

Từ đó ta có: max f (x) = max g (t) = g (0) = 4 ⇔ t = 0 ⇔ x = 0

n
−1≤x≤1 0≤t≤1
! √

â
2 4 2 6

Tu
min f (x) = min g (t) = g = ⇔t= ⇔x=±
−1≤x≤1 0≤t≤1 3 9 3 3

9.3.6 Củng cố kiến thức


h
in
M
√ √
Ví dụ 9.31: Tìm giá trị lớn nhất, nhỏ nhất của hàm số: f (x) = 1 + sin x+ 1 + cos x.
q q

Giải: Do f (x) ≥ 0 ∀x ∈ R ⇒ max f (x) = max f 2 (x), min f (x) = min f 2 (x)

x∈R x∈R
2
√ √ x∈R x∈R
f (x) = 1 + sin x + 1 + cos x + 2 1 + sin x. 1 + cos x

.

= 2 + sin x + cos x + 2 1 + sin x + cos!x + sin x. cos x


Th

√ π √ √
Đặt t = sin x + cos x = 2 sin x + ⇒− 2≤t≤ 2
4
t2 − 1
Ta có : t2 = 1 + 2 sin x cos x ⇒ sin x cos x =
s 2 s
2
2
t − 1 t2 + 2t + 1 √
⇒ g (t) = f (x) = 2 + t + 2 1 + t + = 2+t+2 = 2 + t + 2 |t + 1|
√ √  2 √ 2

2+ 2+ 1+ 2 t Nếu − 1 ≤ t ≤ 2
⇒ g (t) = √ √  √
2− 2+ 1− 2 t Nếu − 2 ≤ t ≤ −1
 √ √
1 + 2 Nếu − 1 < t < 2
⇒ g ′ (t) = √ √ .
1− 2 Nếu − 2 < t < −1
Ta có bảng biến thiên:
√ √
t − 2 −1 2

g (t) − +
√ √
4−2 2 4+2 2
g(t)
1

Từ đó ta có: !
√  √ √ π
√max √ g (t) = g 2 = 4 + 2 2 ⇔ t = 2 ⇔ sin x + =1
− 2≤t≤ 2 4
p √ π π π
⇒ max f (x) = 4 + 2 2 ⇔ x + = + k2π ⇔ x = + k2π
x∈R 4 2 ! 4
π 1
√min √ g (t) = g (−1) = 1 ⇔ t = −1 ⇔ sin x + = −√
− 2≤t≤ 2 4 2

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 177 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
9.4. Viết phương trình tiếp tuyến đồ thị Chương 9. Hàm số và đồ thị


π π 
 x + = − + k2π π
⇒ max f (x) = 1 ⇔  4 4 ⇔  x = − 2 + k2π
x∈R  π 5π
x+ = + k2π x = π + k2π
4 4

Ví dụ 9.32 (ĐH - B - 2002): Tìm giá trị lớn nhất của hàm số y = x + 4 − x2 .

Giải: Tập xác √định : −2 ≤ x ≤ 2.


4 − x2 − x
Ta có f (x) = √

.
4 − x2 

√ x>0 √
2
f (x) = 0 ⇔ 4 − x = x ⇔ 2 2 ⇔ x = 2
4−x =x
Ta có bảng biến thiên:

n

â
x −2 2 2

Tu

f (x) + 0 −

2 2

h
f (x)
−2
in 2
M
Do đó ta có: min f (x) = f (−2) = −2 ⇔ x = −2

−2≤x≤2
√  √ √

max f (x) = f 2 =2 2⇔x= 2


−2≤x≤2
.
Th

9.4 Viết phương trình tiếp tuyến đồ thị


9.4.1 Kiến thức cần nhớ
☞ Hiểu các công thức cơ bản: att = f ′ (x0 ). Ở đó x0 là hoành độ của tiếp điểm.
Phương trình tiếp tuyến:

y = f ′ (x0 ) (x − x0 ) + f (x0 )

☞ Cần phân biệt rõ 2 khái niệm:


+) Tiếp tuyến tại điểm M nằm trên đường cong. M là tiếp điểm.
+) Tiếp tuyến của đường cong đi qua điểm M . (chưa chắc M đã là tiếp điểm).

9.4.2 Tiếp tuyến với đường cong tại điểm M


Ví dụ 9.33: Viết phương trình tiếp tuyến tại đường cong y = 2x3 − 3x2 . Biết rằng tiếp
tuyến song song với đường thẳng y = 12x + 1

Giải: Gọi hoành độ tiếp điểm là x0 . Khi đó att = y ′ (x0 ) = 6x20 − 6x0 .
Vì tiếp tuyến song song với đường thẳng y = 12x + 1 nên att = 12.
x0 = −1 ⇒ y0 = −5
Vậy ta có : 6x20 − 6x0 = 12 ⇔ x20 − x0 − 2 = 0 ⇔
x0 = 2 ⇒ y0 = 4
Vậy phương trình 2 tiếp tuyến là:
y = 12 (x + 1) − 5 ⇔ y = 12x + 7
y = 12 (x − 2) + 4 ⇔ y = 12x − 20

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 178 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
9.4. Viết phương trình tiếp tuyến đồ thị Chương 9. Hàm số và đồ thị

☛ Nhận xét: Trước hết tìm tiếp điểm sau đó sử dụng công thức viết phương trình
tiếp tuyến tại M nằm trên đường cong.

9.4.3 Tiếp tuyến với đường cong đi qua điểm M


Mệnh đề 9.1. Cho 2 đường cong y = f (x) và y = g(x) tiếp xúc nhau khi và chỉ khi hệ

f (x) = g (x)
sau có nghiệm: và nghiệm của hệ chính là hoành độ x0 của tiếp điểm.
f ′ (x) = g ′ (x)

Ví dụ 9.34: Cho đường cong y = 3x − 4x3 . Viết phương trình tiếp tuyến biết rằng tiếp
tuyến đi qua điểm M (1; 3).
Giải: +) Nhận xét: Điểm M (1; 3) không nằm trên đường cong đã cho vì khi x = 1,

n
y = −1 6= 3. Do đó nếu ai máy móc áp dụng công thức : y = f ′ (x0 )(x − x0 ) + f (x0 ) ở

â
Tu
đây là sai.
+) Để giải bài toán: Ta gọi tiếp tuyến cần tìm là y = ax + b. Vì tiếp tuyến đi qua điểm
M (1; 3) nên ta có 3 = a+b ⇒ b = 3−a. Do đó tiếp tuyến cần tìm có dạng y = ax+3−a.

h
Vậy hệ sau phải có nghiệm: in
M

3x − 4x3 = ax + 3 − a

3 − 12x2 = a

⇒ 3x − 4x3 = x (3 − 12x2 ) + 3 − (3 − 12x2 ) 


x=0⇒a=3
.
Th

⇔ 3x − 4x3 = 3x − 12x3 + 12x2 ⇔ 8x3 − 12x2 = 0 ⇔  3


x = ⇒ a = −24
2
+) Với a = 3 ⇒ y = 3x
+) Với a = −24 ⇒ y = −24x + 27

Ví dụ 9.35: Cho đường cong y = x3 + 2x2 . Viết phương trình tiếp tuyến với đường
cong, biết rằng tiếp tuyến đi qua điểm M (1; 3).
Giải: ☛ Hãy xem và bình luận lời giải sau:
Vì điểm M (1; 3) nằm trên đường cong y = x3 + 2x2 . Vậy áp dụng công thức và phương
pháp tiếp tuyến đã học ta có: y − y0 = f ′ (x0 ).(x − x0 ), y = 7(x − 1) + 3 hay y = 7x − 4.
✍ Lời giải trên là đúng nếu đầu bài là: Viết phương trình tiếp tuyến với đường cong
tại điểm M (1; 3)

✍ Tuy nhiên lời giải đó là chưa đúng với yêu cầu bài toán (tiếp tuyến đi qua điểm
M ). Lời giải trên thiếu nghiệm là tiếp tuyến mà tiếp điểm không phải là M
Tiếp tuyến phải tìm có dạng y = ax + b, trong đó 3 = a + b ( do tiếp tuyến đi qua
M (1; 3)).
Vậy
 3y = ax2 + 3 − a là phương trình tiếp tuyến. Hệ sau phải có nghiệm:
x + 2x = ax + 3 − a
3x2 + 4x = a
⇒ x3 + 2x2 = x (3x2 + 4x) + 3 − (3x2 + 4x)
⇔ x3 + 2x2 = 3x3 + 4x2 + 3− 3x2 − 4x ⇔ 2x3 − x2 − 4x + 3 = 0
x=1⇒a=7
2 
⇔ (x − 1) (2x + 3) = 0 ⇔ 3 3
x=− ⇒a=
2 4
Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 179 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
9.4. Viết phương trình tiếp tuyến đồ thị Chương 9. Hàm số và đồ thị

+) Với a = 7 ⇒ y = 7x − 4
3 3 9
+) Với a = ⇒ y = x+
4 4 4
Ta thấy rõ hơn điều này với hình vẽ:

3
M (1; 3)
9
4 2
3 x+
4
y= 1

â n
-3 -2 -1 0 1
x

Tu
y = 7x −
4
-1

h
-2

in
y = x3 + 2x2
M

9.4.4 Lớp các bài toán về sự tiếp xúc rất đa dạng


.
Th

Có thể liệt kê ra đây các bài toán thông dụng nhất:

❶ Tìm điều kiện để 2 đường cong tiếp xúc với nhau.

❷ Bài toán tiếp tuyến xuất phát từ một điểm

❸ Bài toán về tiếp tuyến chung.

❹ Các bài toán định tính về tiếp tuyến.

Xin đưa ra vài ví dụ mẫu:

Ví dụ 9.36: Cho 2 đường cong y = x2 − 5x + 6 và y = x3 + 3x − 10. Viết phương trình


tiếp tuyến chung.

Giải: Gọi y = ax + b là tiếp tuyến chung. Gọi x1 , x2 là 2 tiếp điểm ta có hệ phương


trình:


 ax1 + b = x21 − 5x1 + 6 (1)


a = 2x1 − 5 (2)
 ax2 + b = x32 + 3x2 − 10
 (3)

 a = 3x2 + 3
2 (4)
3x22 + 8
Từ (2) , (4) ⇒ 2x1 − 5 = 3x22 + 3 ⇔ x1 = (5)
2
Từ (1) , (2) ⇒ x21 − 5x1 + 6 = x1 (2x1 − 5) + b ⇒ b = 6 − x21 (6)
Thay (5) , (6) vào (2) , (3)
!2
2
3x 2 + 8 9
(3x22 + 3) .x2 + 6 − = x32 + 3x2 − 10 ⇔ − x42 + 2x32 − 12.x22 = 0
2 4

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 180 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
9.4. Viết phương trình tiếp tuyến đồ thị Chương 9. Hàm số và đồ thị


1 2 x2 = 0
2
⇔ − x2 (9x2 − 8x2 + 48) = 0 ⇔ 
2 − 8x2 + 48 = 0 Vô nghiệm
2
4 9x
⇔ x2 = 0 ⇒ x1 = 4 ⇒ b = −10, a = 3
⇒ y = 3x − 10 là phương trình tiếp tuyến chung cần tìm.

9.4.5 Củng cố kiến thức


1
Ví dụ 9.37 (ĐH - B - 2004): Cho hàm số y = x3 − 2x2 + 3x, (C).
3
Viết phương trình tiếp tuyến ∆ với (C) tại điểm uốn và chứng minh ∆ là tiếp tuyến của
(C) có hệ số góc bé nhất.
2
Giải: y ′ = x2 − 4x + 3, y ′′ = 2x − 4. Từ y ′′ = 0 ta được x = 2, y = , y ′ = −1. Vậy

n
! 3

â
Tu
2 2 8
điểm uốn A 2; . Khi đó tiếp tuyến tại A là y = −1.(x − 2) + hay y = −x + . Và
3 3 3

h
ta có att = −1. Hệ số góc tại một bất kỳ tại điểm M có hoành độ x0 nằm trên (C) là:
in
k = y ′ (x0 ) = x20 − 4x0 + 3. Ta có k = (x0 − 2)2 − 1 ≥ −1 = att . Do đó hệ số góc của tiếp
M
tuyến của (C) có hệ số góc bé nhất.
1 m 1

Ví dụ 9.38 (ĐH - D - năm 2005): Gọi (Cm ) : y = x3 − x2 + , m là tham số.


3 2 3
Gọi M là điểm thuộc (Cm ) có hoành độ bằng −1. Tìm m để tiếp tuyến của (Cm ) tại
điểm M song song với đường thẳng 5x − y = 0.
.
Th

1 m 1
Giải: y = x3 − x2 + ⇒ y ′ = x2 − mx
3 2 3
Ta có att = y ′ (−1) = 1 + m. Phương trình tiếp tuyến là:
m m+2
y = (1 + m) (x + 1) − ⇔ y = (m + 1) x +
2 2
Ta 
có 5x − y = 0 ⇔ y = 5x
 m+1=5
⇒ m+2 ⇔m=4
 6= 0
2
x2 + x − 1
Ví dụ 9.39 (ĐH - B - 2006): Cho hàm số y = (C).
x+2
Viết phương trình tiếp tuyến của (C), biết tiếp tuyến này vuông góc với tiệm cận xiên
của (C).
1 1
Giải: y = x − 1 + ⇒ lim [y − (x − 1)] = lim =0
x+2 x→∞ x→∞ x + 2
1 x2 + 4x + 3
⇒ y = x − 1 là tiệm cận xiên của đồ thị (C). y ′ = 1 − =
(x + 2)2 (x + 2)2
Vì tiếp tuyến của (C) vuông góc với tiệm cận xiên y = x − 1, nên att = −1.
Gọi x0 là hoành độ tiếp điểm. Từ đó ta có:
x20 + 4x0 + 3
2 = −1 ⇔ x20 + 4x0 + 3 = −x20 − 4x0 − 4 ⇔ 2x20 + 8x0 + 7 = 0
(x
0 + 2) √ √
2 3 2 √
 x0 = −2 + ⇒ y0 = − 3 ⇒ y = −x + 2 2 − 5
⇔ 
√2 2√
2 3 2 √
x0 = −2 − ⇒ y0 = − − 3 ⇒ y = −x − 2 2 − 5
2 2

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 181 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
9.5. Xác định điểm thỏa mãn điều kiện cho trước Chương 9. Hàm số và đồ thị

9.5 Xác định điểm thỏa mãn điều kiện cho trước
9.5.1 Kiến thức cơ bản
Định lý 9.5. Giả sử P (x) = an .xn + an−1 xn−1 + · · · + a2 x2 + a1 x + a0 .
Nếu P (x) có ít nhất n + 1 nghiệm thì an = an−1 = · · · = a1 = a0 = 0

Hệ quả 9.1. Nếu an .xn + an−1 xn−1 + · · · + a2 x2 + a1 x + a0 = 0 ∀x ∈ R thì

an = an−1 = · · · = a1 = a0 = 0

Ví dụ 9.40: Cho họ đường cong y = x3 + 2(m − 1)x2 + (m2 − 4m + 1)x − 2(m2 + 1).
Tìm các điểm trên mặt phẳng tọa độ mà họ đường cong đi qua với mọi m.

â n
Giải: Gọi (x0 , y0 ) là điểm cần tìm. Khi đó ta có:

Tu
y0 = x30 + 2(m − 1)x20 + (m2 − 4m + 1)x0 − 2(m2 + 1) ∀m
⇔ (x0 − 2) m2 + (2x20 − 4x0 ) m + x30 − 2x20 + x0 − 2 − y0 = 0 ∀m

h

 x0 − 2 = 0  in
2 x0 = 2
⇔ 2x0 − 4x0 = 0 ⇔
M
 3 y0 = 0
x0 − 2x20 + x0 − 2 − y0 = 0
Vậy họ đường cong đã cho đi qua một điểm cố định là (2; 0).

☛ Nhận xét:
.
Th

❶ Như vậy lược đồ chung để giải bài toán tìm điểm cố định mà họ đường cong
luôn đi qua là: gọi (x0 , y0 ) là điểm mà họ đường cong y = f (x, m) luôn đi qua
với mọi m. Từ hệ thức y0 = f (x0 , m) với mọi m và hệ quả ở trên thì ta được
an = an−1 = · · · = a1 = a0 = 0. Từ đó ta được một hệ phương trình theo x0 và y0 .
Giải hệ này ta được điểm cố định cần tìm.

❷ Ta nhận thấy (2; 0) là điểm cố định trong ví dụ trên. Điều đó có nghĩa là : Phương
trình x3 + 2(m − 1)x2 + (m2 − 4x + 1)x − 2(m2 + 1) = 0 với mọi m luôn có 1 nghiệm
x = 2. Từ đó suy ra trong nhiều trường hợp có thể sử dụng việc tìm điểm cố định
để nhẩm nghiệm của phương trình bậc cao có tham số.

Giả sử ta phải biện luận (hoặc giải) phương trình bậc cao có tham số sau: y = f (x, m) =
0. Như ta đã biết, nếu biết trước một nghiệm x0 của nó, thì ta có thể hạ bậc phương
trình khi đó mọi việc sẽ đơn giản hơn. Ta có thể làm như sau: Tìm điểm cố định (x0 , y0 )
của họ y = f (x, m) theo cách trên. Nếu như tồn tại điểm cố định (x0 , 0) thì x = x0 chính
là một nghiệm. Dĩ nhiên không phải điều này lúc nào cũng có. Nếu như ta đã áp dụng
việc tìm điểm cố định của một họ đường cong phụ thuộc vào tham số để nhẩm nghiệm
phương trình bậc cao với tham số.

Ví dụ 9.41 (Bài toán 3 điểm cố định thẳng hàng): Chứng minh rằng các họ đường cong
sau với mọi m luôn đi qua 3 điểm cố định thẳng hàng:

a) y = (m + 2)x3 + 2(m + 2)x2 − (m + 3)x − 2m + 1.

b) y = (m + 1)x3 − (2m − 1)x − m + 1.

c) y = (m − 3)x3 − 4(m − 3)x2 − (m + 1)x + m.

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 182 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
9.5. Xác định điểm thỏa mãn điều kiện cho trước Chương 9. Hàm số và đồ thị

Giải: a) Xét họ đường cong y = (m + 2)x3 + 2(m + 2)x2 − (m + 3)x − 2m + 1. Gọi


(x0 , y0 ) là điểm cố định cần tìm. Khi đó ta có:
y0 = (m + 2)x30 + 2(m + 2)x20 − (m + 3)x0 − 2m + 1 ∀m
⇔ (x30 + 2x20 − x0 − 2) m + (2x30 + 4x20 − 3x0 + 1 − y0 ) = 0 ∀m
 3
x0 + 2x20 − x0 − 2 = 0 (1)
⇔ 3 2
2x0 + 4x0 − 3x0 + 1 − y0 = 0 (2)

x0 = −2 ⇒ y0 = 7
2 
(1) ⇔ (x0 + 2) . (x0 − 1) = 0 ⇔ x0 = −1 ⇒ y0 = 6
x0 = 1 ⇒ y0 = 4
Vậy ta được 3 điểm cố định là : A (−2; 7) , B (−1; 6) , C (1; 4)

n
−→ −→ −→ −→

â
AB = (1; −1) , AC = (3; −3) ⇒ AC = 3AB

Tu
nên A, B, C thẳng hàng.

h
☛ Nhận xét: từ (2) ta có
in
y0 = 2 (x30 + 2x20 − x0 − 2) − x0 + 5
M
(1) ⇒ y0 = −x0 + 5 ⇒ A, B, C ∈ d : y = −x + 5

Dĩ nhiên với đường cong đã cho thì cách làm trực tiếp đơn giản hơn (mọi tính toán
đều dễ dàng). Tuy nhiên không phải khi nào cách làm trực tiếp cũng suôn sẻ.
.
Th

b) Xét họ đường cong y = (m + 1)x3 − (2m − 1)x − m + 1.


Gọi (x0 , y0 ) là điểm cố định cần tìm. Tính toán như trên dẫn đến hệ phương trình
sau để tìm x0 , y0 .
 3
x0 − 2x0 − 1 = 0 (1)
3
y0 − x0 + x0 − 1 = 0 (2)
(2) ⇔ y0 = x30 − x0 + 1 = (x30 − 2x0 − 1) + x0 + 2 = x0 + 2
(1) ⇔ (x0 + 1) (x20 − x0 − 1) = 0 ⇒ (1) có 3 nghiệm phân biệt.
Nên 3 điểm đều thỏa mãn: y0 = x0 +2. Vậy 3 điểm cùng thuộc đường thẳng y = x+2.

☛ Nhận xét: Dĩ nhiên có thể giải trực tiếp bằng cách tìm nghiệm của (1)

1± 5
(1) ⇔ x0 = −1, x0 = . Việc tìm y0 theo x0 ở đây phức tạp hơn vì x0 có nghiệm
2
dưới dạng căn. Sau đó lại phải dùng các phép tính về véctơ để được 3 điểm cố định
thẳng hàng.
Rõ ràng giải trực tiếp có thể, nhưng chắc chắn phức tạp hơn hẳn cách ta trình bày ở
trên.

c) Xét họ đường cong y = (m − 3)x3 − 4(m − 3)x2 − (m + 1)x + m.


Gọi (x0 , y0 ) là điểm cố định cần tìm. Ta có hệ sau đây để xác định x0 , y0 .
 3
x0 − 4x20 − x0 + 1 = 0 (1)
3 2
y0 + 3x0 − 12x0 + x0 = 0 (2)
(2) ⇔ y0 = −3x30 + 12x20 − x0 = −3 (x30 − 4x20 − x0 + 1) − 4x0 + 3 = −4x0 + 3

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 183 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
9.5. Xác định điểm thỏa mãn điều kiện cho trước Chương 9. Hàm số và đồ thị

Ta chứng minh (1) có 3 nghiệm phân biệt.


Xét hàm f (x) = x3 − 4x2 − x + 1
f (−1) = −3, f (0) = 1, f (1) = −3, f (5) = 21
f (−1) .f (0) = −3 < 0 ⇒ ∃x1 ∈ (−1; 0) : f (x1 ) = 0
f (0) .f (1) = −3 < 0 ⇒ ∃x2 ∈ (0; 1) : f (x2 ) = 0
f (1) .f (5) = −63 < 0 ⇒ ∃x3 ∈ (1; 5) : f (x3 ) = 0
Vì x1 < x2 < x3 nên phương trình (1) có 3 nghiệm phân biệt.
Vậy 3 điểm cố định thẳng hàng và chúng đều nằm trên đường thẳng y = −4x + 3.

☛ Nhận xét:

â n
Tu
Trong thí dụ này phương pháp tìm các điểm cố định cụ thể, rồi chứng minh chúng thẳng
hàng là hoàn toàn không thể làm được (mặc dù biết (1) có 3 nghiệm phân biệt nhưng

h
làm thế nào để tìm 3 nghiệm đó). Nhìn trên hình vẽ để thấy rõ điều này:
in y
M
2
1

-1 0 1 2 3 4
x

-1
-2
.

-3
Th

-4
-5
-6
-7
-8
-9
-10
-11

y = x3 − 4x2 − x + 1

9.5.2 Tìm điểm không thuộc mọi đường cong trong họ y =


f (x, m)
☞ Lược đồ chung để giải chúng như sau:

❶ Gọi (x0 , y0 ) là điểm cần tìm, thì phương trình sau đây (ẩn m): y0 = f (x0 , m) (1)
vô nghiệm.

❷ Vậy ta qui bài toán về việc tìm điều kiện để phương trình (1) (ẩn m) vô nghiệm.
Tùy dạng của (1) mà ta có các điều kiện vô nghiệm tương ứng. Từ các điều kiện
này sẽ cho ta lời giải của bài toán.

Lưu ý với các bạn để làm sáng tỏ các kết quả tìm được, trong các trường hợp có thể
được, bạn hãy biểu diễn hình học các kết quả tìm được trên mặt phẳng tọa độ. Để làm
được điều này, bạn chỉ cần nắm được cách biểu diễn miền trên mặt phẳng tọa độ từ các
hệ thức cho trước. Ta hãy lần lượt xét các ví dụ sau.

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 184 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
9.5. Xác định điểm thỏa mãn điều kiện cho trước Chương 9. Hàm số và đồ thị

Ví dụ 9.42: Cho họ đường cong y = mx3 + (1 − m)x phụ thuộc tham số m.


Tìm các điểm trên mặt phẳng tọa độ sao cho không có đường cong nào của họ đi qua.

Giải: Gọi (x0 , y0 ) là điểm phải tìm. Khi đó phương trình sau đây (ẩn m)
y0 = mx30 + (1 − m)x0 (1) vô nghiệm.
Dễ thấy (1) ⇔ y0 − x0 = m(x30 − x0 ) (2).
Ta có (2) vô nghiệm khi và chỉ khi hệ sau thỏa mãn:
 
 3  x0 = 0
x0 − x0 = 0
⇔ x0 = ±1
y0 − x0 6= 0 
y0 6= x0
Vậy các điểm cần tìm gồm 3 đường thẳng x = 0, x = −1, x = 1 bỏ đi 3 điểm A(0; 0),
B(1; 1), C(−1; −1).

â n
Ví dụ 9.43: Cho họ đường thẳng y = x3 − m3 x2 + 2mx + m2 − 1.

Tu
Tìm các điểm trên mặt phẳng tọa độ mà họ đường cong không đi qua với mọi m.

h
Giải: Gọi (x0 , y0 ) là điểm cần tìm khi đó phương trình sau (ẩn m).
in
y0 = x30 − m3 x20 + 2mx0 + m2 − 1 (1) vô nghiệm.
M
Ta viết lại m3 x20 − m2 − 2mx0 + y0 + 1 − x30 = 0 (2).
Nếu x0 6= 0, thì (2) là phương trình bậc 3. Ta biết rằng mọi phương trình bậc 3 đều có

ít nhất một nghiệm. Vì thế để (2) vô nghiệm thì x0 = 0.


Với x0 = 0 thì (2) trở thành −m2 + y0 + 1 = 0 ⇔ m2 = y0 + 1 (3).


Để (3) vô nghiệm y0 + 1 < 0 ⇔ y0 < −1. Vậy tập các điểm là nửa đường thẳng: x = 0
.
Th

với y < −1.

Ví dụ 9.44: Cho họ đường cong y = x3 + 2(m − 1)x2 + (m2 − 4m + 1)x − 2(m2 + 1).
Tìm các điểm trên mặt phẳng tọa độ sao cho mọi đường thẳng của họ đều không đi qua
điểm ấy.

Giải: Gọi (x0 , y0 ) là điểm cần tìm. Phương trình sau đây (ẩn m):
y0 = x30 + 2(m − 1)x20 + (m2 − 4m + 1)x0 − 2(m2 + 1) (1) vô nghiệm. Viết lại (1) dưới
dạng sau: (x0 − 2)m2 + 2x0 (x0 − 2)m + x30 − 2x20 + x0 − 2 − y0 = 0 (2).
Xét các khả năng sau:

a) Nếu x0 = 2. Khi đó (2) ⇔ y0 = 0. Vậy trong trường hợp này phương trình (1) vô

x0 = 2
nghiệm khi:
y0 6= 0

b) Nếu x0 6= 2. Khi đó (2) vô nghiệm khi:


∆′ = x20 . (x0 − 2)2 − (x30 − 2x20 + x0 − 2 − y0 ) (x0 − 2) < 0
⇔ (x0 − 2) (x30 − 2x20 − x30 + 2x20 − x0 + 2 + y0 ) < 0
 
x0 − 2 < 0

 −x0 + y0 + 2 > 0
⇔ (x0 − 2) (−x0 + y0 + 2) < 0 ⇔  
 x0 − 2 > 0
−x0 + y0 + 2 < 0

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 185 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
9.6. Sự tương giao Chương 9. Hàm số và đồ thị

0 1 2 3 4
x

-1

-2

n
Tập các điểm là 2 góc đối đỉnh như hình vẽ.

â
Tu
h
9.6 Sự tương giao
in
M
9.6.1 Kiến thức cơ bản

☞ Để tìm giao điểm của 2 đường cong y = f (x), và y = g(x). Xét phương trình hoành
độ giao điểm : f (x) = g(x) (1).
.
Th

Nhìn chung (1) đều là phương trình bậc cao (có bậc ≥ 3). Nếu có thể bạn nên tìm
cách hạ bậc của (1). Ta luôn sử dụng kết quả sau:
Nếu x = a là một nghiệm của (1) thì (1) được đưa về dạng sau: (x − a).H(x) = 0.
Ở đó H(x) có bậc giảm đi 1 so với phương trình gốc. H(x) có thể tìm bằng cách
sử dụng lược đồ Hooc - ne.

☞ Nếu sử dụng các kết quả về giá trị lớn nhất, nhỏ nhất của hàm bậc 3, ta có kết
quả thông dụng sau:
Xét phương trình sau: f (x) = ax3 + bx2 + cx + d, (a 6= 0) (2).
Khi đó :

❶ (2) có 3 nghiệm phân biệt khi và chỉ khi f (x) có cực đại, cực tiểu và yCĐ .yCT < 0.

❷ (2) có 2 nghiệm phân biệt khi và chỉ khi f (x) có cực đại, cực tiểu và yCĐ .yCT = 0.

❸ (2) có 1 nghiệm khi và chỉ khi:


+) Hoặc là f (x) không có cực đại, cực tiểu.
+) Hoặc là f (x) có cực đại, cực tiểu và yCĐ .yCT > 0

Cần nhấn mạnh rằng với bài toán ngoài việc đòi hỏi tính giao nhau của các đường cong
bậc ba với một đường cong khác có bậc không quá ba, ta còn quan tâm đến tính chất
của các giao điểm thì kết quả vừa dẫn ra ở trên chỉ có thể xem như một điều kiện cần.
Nó chưa đủ sức mạnh để giải quyết hoàn toàn bài toán. Để giải quyết trọn vẹn, ta cần
sử dụng thêm các kiến thức khác.

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 186 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
9.6. Sự tương giao Chương 9. Hàm số và đồ thị

9.6.2 Sự tương giao của hàm đa thức với trục Ox


Ví dụ 9.45: Cho họ đường cong phụ thuộc tham số m:

y = x3 − 3(m + 1)x2 + 2(m2 + 4m + 1)x − 4m(m + 1)

Tìm m để đường cong cắt trục hoành tại 3 điểm phân biệt có hoành độ lớn hơn 1

Giải: Đường cong cắt trục hoành tại 3 điểm phân biệt có hoành độ lớn hơn 1 khi và
chỉ khi phương trình x3 − 3(m + 1)x2 + 2(m2 + 4m + 1)x − 4m(m + 1) = 0 (1) có 3
nghiệm phân biệt lớn hơn 1.
Do x = 2 là nghiệm của (1), nên (1) có thể viết dưới dạng sau:
(x − 2) [x2 − (3m + 1) x + 2m (m + 1)] = 0 (1)

n
Để (2) có 3 nghiệm phân biệt lớn hơn 1 thì điều kiện cần và đủ là phương trình

â
f (x) = x2 − (3m + 1) x + 2m (m + 1) = 0 có 2 nghiệm phân biệt lớn hơn 1 và khác 2.

Tu
Theo định lý đảo về dấu của tam thức bậc 2 điều đó xảy ra khi và chỉ khi:
m 6= 1

h
 
 
∆ > 0  in 


  2
m − 2m + 1 > 0 
 1 

 
 
  m >
 a.f (1) > 0    1
M
2
2m − m > 0 2
⇔ ⇔ m<0 ⇔ m >
S 2

 > 1 
 (3m + 1) > 2 
 


 
 2m2 − 4m + 2 6= 0 
 1 m 6
= 1
 2 

f (2) 6= 0 
 m>

 3
m 6= 1
.
Th

☛ Nhận xét:

➢ Định lý đảo về dấu của tam thức bậc 2 nói chung là công cụ hữu hiệu để giải các
bài toán thuộc loại này.

➢ Tuy nhiên trong ví dụ trên (2) có thể viết dưới dạng :


(x − 2)(x − 2m)(x − m − 1) = 0 ⇔ x = 2, x = 2m, x = m + 1
Vì thế ta cần có:
 
 
 1 
 2m > 1  m>

 
 2  1
2m 6= 2 m>
⇔ m 6= 1 ⇔ 2

 m+1>1 
 

 m + 1 6= 2; 2m 6= m + 1 
 m > 0 m 6
= 1

m 6= 1; m 6= 1

Ví dụ 9.46: Biện luận theo m số giao điểm của với trục hoành của đường cong :

y = x3 − 3x2 + 3(1 − m)x + 3m + 1

Giải: Ta có y ′ = 3x2 − 6x + 3(1 − m) = 3(x2 − 2x + 1 − m).


Đường cong có cực trị khi phương trình y ′ = 3(x2 − 2x + 1 − m) = 0 có 2 nghiệm phân
biệt
⇔ ∆′ = 1 − (1 − m) = m > 0. (1)
Ta có nhận xét sau:
x3 − 3x2 + 3(1 − m)x + 3m + 1 = (x2 − 2x + 1 − m)(x − 1) + 2(−mx + m + 1)
y′
Hay y = .(x − 1) + 2(−mx + m + 1) (2)
3
Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 187 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
9.6. Sự tương giao Chương 9. Hàm số và đồ thị

Đẳng thức (2) chứng tỏ rằng : Nếu (x1 , y1 ) và (x2 , y2 ) là các điểm cực trị của hàm số thì:

y1 = 2(−mx1 + 1 + m)
y2 = 2(−mx2 + 1 + m)

Bây giờ ta biện luận số giao điểm của đường cong với trục hoành như sau:

1) Đường cong cắt trục hoành tại một điểm duy nhất khi:

a) Hoặc là đường cong không có cực đại, cực tiểu: ⇔ ∆′ ≤ 0 ⇔ m ≤ 0.


b) Hoặc là có cực đại, cực tiểu nhưng y1 .y2 > 0. Điều đó xảy ra khi:
 
m>0 m>0 (3)

m2 x1 x2 − m(m + 1)(x1 + x2 ) + (1 + m)2 > 0

n
y1 .y2 > 0 (4)

â
Do x1 , x2 là 2 nghiệm của phương trình x2 − 2x + 1 − m = 0 nên theo định lý Viet

Tu
ta có:
x1 + x2 = 2, x1 .x2 = 1 − m thay vào (4) ta có hệ:

h

m>0
⇔0<m<1
in
M
−m3 + 1 > 0
Kết hợp 2 trường hợp ta được : Đường cong cắt trục hoành tại điểm duy nhất khi

m<1

2) Đường cong cắt trục hoành tại 2 điểm phân biệt khi và chỉ khi đường cong có 2 điểm
.
Th

cực trị và y1 .y2 = 0. Điều này xảy ra khi:


 
m>0 m>0
⇔ ⇔m=1
y1 .y2 = 0 −m3 + 1 = 0

3) Tương tự đường cong cắt trục hoành tại 3 điểm phân biệt khi m > 1.

Ví dụ 9.47: Cho đường cong y = x3 − 3x2 + (2m − 2)x + m − 3. Tìm m để đường


cong cắt trục hoành tại 3 điểm phân biệt có hoành độ x1 , x2 , x3 thỏa mãn điều kiện
x1 < −1 < x2 < x3 .

Giải: ✍ Điều kiện cần:


Giả sử m là giá trị thỏa mãn yêu cầu bài toán. Khi đó ta có:
f (x) = x3 − 3x2 + (2m − 2)x + m − 3 = (x − x1 )(x − x2 )(x − x3 ).
Ta có bảng xét dấu:
x −∞ x1 x2 x3 +∞
f (x) − 0 + 0 − 0 +

Từ giả thiết : x1 < −1 < x2 < x3 và bảng xét dấu suy ra f (−1) > 0.
⇔ −m − 5 > 0 ⇔ m < −5.

✍ Điều kiện đủ:

Giả sử m < −5. Ta có:


f (−1) = −m − 5 > 0, f (0) = m − 3 < 0 (Do m < −5)
Vì lim f (x) = −∞ ⇒ ∃b < −1 : f (b) < 0
x→−∞

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 188 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
9.6. Sự tương giao Chương 9. Hàm số và đồ thị

lim f (x) = +∞ ⇒ ∃a > 0 : f (a) > 0


x→+∞
Dựa vào tính liên tục của hàm f (x) ta có :
f (b) .f (−1) < 0 ⇒ ∃x1 ∈ (b; −1) : f (x1 ) = 0
f (−1) .f (0) < 0 ⇒ ∃x2 ∈ (−1; 0) : f (x2 ) = 0
f (0) .f (a) < 0 ⇒ ∃x3 ∈ (0; a) : f (x3 ) = 0
⇒ ∃x1 < x2 < x3 : f (x1 ) = f (x2 ) = f (x3 ) = 0
Vậy phương trình có 3 nghiệm phân biệt.

☛ Nhận xét:

Ba ví dụ trên cho ta các cách giải khác nhau, và đó cũng chính là các cách thường gặp
nhất:

â n
➤ Hạ bậc phương trình rồi dùng định lý đảo về dấu của tam thức bậc 2

Tu
➤ Sử dụng mối liên hệ giữa giá trị lớn nhất và giá trị nhỏ nhất của hàm số.

h
➤ Sử dụng các kiến thức khác.
in
M
Đó chính là các lược đồ chung nhất để xét các bài toán về điểm cắt đối với các đường

cong đa thức bậc 3.


Ví dụ 9.48: Cho đường cong y = x3 − 3mx2 + 2m(m − 4)x + 9m2 − m. Tìm m để đường
.

cong chắn trên trục hoành 2 đoạn bằng nhau.


Th

Giải: ✍ Điều kiện cần:


Giả sử đường cong chắn trên trục hoành 2 đoạn bằng nhau, tức là đường cong cắt trục
hoành tại 3 điểm phân biệt A, B, C sao cho : BA = BC. Giả sử x1 , x2 , x3 tương ứng là
hoành độ của A, B, C. Khi đó ta có: x2 − x1 = x3 − x2 ⇔ x3 + x1 = 2x2 ⇔ x1 + x2 + x3 =
3x2 .
Vì x1 , x2 , x3 là 3 nghiệm của phương trình x3 − 3mx2 + 2m(m − 4)x + 9m2 − m = 0 nên
ta có
x1 + x2 + x3 = 3m ⇒ x2 = m. Do m là nghiệm của (1) nên thay vào (1) ta có:

3 3 2 2 2 m=0
m − 3m + 2m (m − 4) + 9m − m = 0 ⇔ m − m = 0
m=1

✍ Điều kiện đủ:

+) m = 0: đường cong trở thành y = x3 . Rõ ràng y = x3 chỉ cắt trục hoành tại một
điểm nên trường hợp này loại.
+) m = 1: Đường cong trở thành y = x3 − 3x2 − 6x + 8
y = 0 ⇔ (x − 1).(x2 − 2x − 8) = 0 ⇔ x1 = 1, x2 = −2, x3 = 4.
Rõ ràng x2 − x1 = x3 − x2 nên m = 1 là tham số cần tìm.

9.6.3 Sự tương giao của hàm phân thức


Các bài toán thuộc dạng này thường có dạng sau:

☞ Tìm điều kiện để đường cong (C) biểu diễn hàm phân thức và một đường (C ′ ) cho
trước cắt nhau và hoành độ các giao điểm thỏa mãn điều kiện cho trước nào đó.

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 189 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
9.6. Sự tương giao Chương 9. Hàm số và đồ thị

Hãy xét các ví dụ sau đây:

x2 + 2x
Ví dụ 9.49: Chứng minh rằng đường cong y = và đường thẳng y = −x − 3 cắt
x+1
nhau tại 2 điểm phân biệt đối xứng nhau qua đường thẳng y = x.

x2 + 2x
Giải: Xét phương trình = −x − 3
x+1
⇔ x2 + 2x = −x2 − 4x − 3 ⇔ 2x2 + 6x + 3 = 0. (1)
Rõ ràng (1) có 2 nghiệm phân biệt vì ∆′ = 3 > 0.
Gọi M1 (x1 , −x1 − 3), M2 (x2 , −x2 − 3) là 2 giao điểm của 2 đường trên. Đường thẳng qua
(−x2 − 3) − (−x1 − 3)
M1 M2 có hệ số góc : k = = −1. Vì vậy M1 M2 ⊥ đường thẳng
x2 − x1

n
y = x.

â
Gọi
 I là trung điểm của M1 M2 thì tọa độ (x0 , y0 ) của I là :

Tu

 x + x2
 x0 = 1
2

h

 (−x 1 − 3) + (−x2 − 3) inx1 + x2
 y0 = =− −3
2 2
M
3 3
Theo định lý Viet ta có x1 + x2 = −3 ⇒ x0 = − , y0 = −
2 2

⇒ I nằm trên đường thẳng y = x.


Hay nói cách khác M, N đối xứng với nhau qua đường thẳng y = x.
!
.
Th

x2 + 3 2
Ví dụ 9.50: Cho y = (C). Viết phương trình đường thẳng d đi qua M 2;
x+1 5
sao cho d cắt (C) tại 2 điểm phân biệt A, B sao cho M là trung điểm AB

 x=2
Giải: Hệ x2 + 3 chỉ có 1 một nghiệm nên đường thẳng x = 2 không thể cắt
 y=
x+1
2
(C) tại 2 điểm phân biệt. Vậy phương trình đường thẳng d có dạng: y = k(x − 2) + .
5
Trước hết ta tìm k để d cắt (C) tại 2 điểm phân biệt. Muốn vậy xét phương trình hoành
độ giao điểm:
x2 + 3 2
= k(x − 2) + ⇔ 5(1 − k)x2 + (5k − 2)x + 10k + 13 = 0 (1)
x+1 5
(Do x = −1 không là nghiệm của (1))
Để (1) có 2 nghiệm phân biệt x1 , x2 ta cần có : (5k − 2)2 − 20(1 − k)(10k + 3) (2).
Khi đó 2 giao điểm của d và (C) là I(x1 , y1 ) và J(x2 , y2 ). Rõ ràng M, I, J cùng nằm trên
d nên M là trung điểm I, J khi và chỉ khi:
5k − 2
2xM = x1 + x2 ⇔ 4 = x1 + x2 ⇔ 4 = ⇔ 20k − 20 = 5k − 2
5(k − 1)
6 6
⇔ k = thỏa mãn điều kiện (2). Vậy k = thỏa mãn yêu cầu của bài ra.
5 5
Xem hình vẽ dưới đây:

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 190 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
9.6. Sự tương giao Chương 9. Hàm số và đồ thị

8
J
7
6
5
4
3
2
1
M x
-4 -3 -2 -1 0 1 2 3 4 5 6 7 8
-1
-2
-3
-4
-5
I
-6

2
5
-7

+
2)
-8


-9

(x
6
-10

5
=
x2 +3

y
y=

n
x+1

â
Tu
x2 + x − 1
Ví dụ 9.51: Cho y = (C). Tìm m để (C) cắt y = −x + m tại 2 điểm phân

h
x−1
in
biệt A, B. Chứng minh rằng khi ấy: A, B thuộc cùng một nhánh của đồ thị (C)
M
Giải: Để y = −x + m cắt (C) tại 2 điểm phân biệt, điều kiện là phương trình:
x2 + x − 1

= −x + m (1) có 2 nghiệm phân biệt.


x−1
(1) ⇔ x + x − 1 = −x2 + (m + 1)x − m ⇔ f (x) = 2x2 − mx + m + 1 = 0 (2)
2

(x = 1 không là nghiệm của (2) nên (1), (2) là tương đương)


.
Th

(2) có 2 nghiệm phân biệt khi và chỉ khi√



m<4−2 2
2
∆ = m − 8m + 8 > 0 ⇔ √ (3)
m>4+2 2
Với điều kiện (3) ta có a.f (1) = 2 > 0. Vậy 1 ∈
/ [x1 , x2 ], ở đây x1 , x2 là 2 nghiệm của (2).
Điều này chứng tỏ 2 giao điểm A, B giữa (C) và y = −x + m nằm về cùng một phía của
đường thẳng x = 1. Tức là A, B thuộc cùng một nhánh của đồ thị.

9.6.4 Củng cố kiến thức


x2 + mx − 8
Ví dụ 9.52: Cho y = (Cm ). Tìm m để (Cm ) cắt trục hoành tại 2 điểm
x−m
phân biệt A, B sao cho các tiếp tuyến tại A, B vuông góc với nhau.

Giải: Đường cong (Cm ) cắt trục hoành tại 2 điểm phân biệt A, B khi và chỉ khi :
x2 + mx − 8
= 0 (1) có 2 nghiệm phân biệt
x−m
Hay f (x) = x2 + mx − 8 = 0 (2) có 2 nghiệm phân biệt khác m.

∆ = m2 + 32 > 0
Điều này tương đương với : ⇔ m 6= ±2.
f (m) = 2m2 − 8 6= 0
Gọi x1 , x2 tương ứng là hoành độ 2 điểm A, B. Khi đó x1 , x2 là 2 nghiệm của phương
trình (2).

x1 + x2 = −m
Theo định lý Viet ta có
x1 .x2 = −8
2
2m − 8 8 − 2m2
Ta có y = x + 2m + ⇒ y′ = 1 + .
x−m (x − m)2

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 191 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
9.6. Sự tương giao Chương 9. Hàm số và đồ thị

Gọi k1 , k2 là hệ số góc của tiếp tuyến tại A, B: k1 = y ′ (x1 ), k2 = y ′ (x2 ).


Ta có (x − m)2 = x2 − 2mx + m2 = x2 + mx − 8 + (−3mx + m2 + 8) nên ta có:
2m2 − 8 2m2 − 8
k1 = 1 + , k2 = 1 +
3mx1 − m2 − 8 3mx2 − m2 − 8
Theo giả thuyết 2 tiếp tuyến
! vuông góc với nhau!nên ta có: k1 .k2 = −1
2
2m − 8 2m2 − 8
⇔ 1+ . 1+ = −1
3mx1 − m2 − 8 3mx2 − m2 − 8
2
2m2 − 8 2m2 − 8 (2m2 − 8)
⇔1+ + + = −1
3mx1 − m2 − 8 3mx2 − m2 − 8 (3mx1 − m2 − 8) . (3mx2 − m2 − 8)
2
(2m2 − 8) . (3m (x1 + x2 ) − 2m2 − 16) + (2m2 − 8)
⇔2+ =0
9m2 x1 x2 − 3m (m2 + 8) (x1 + x2 ) + (m2 + 8)2

n
2
(2m2 − 8) . (3m. (−m) − 2m2 − 16) + (2m2 − 8)

â
⇔2+ =0
−72m2 + 3m2 (m2 + 8) + (m2 + 8)2

Tu

− 6m4 − 24m2 + 192 2m4 − 88m2 + 320 = 0
⇔2+ =0⇔
4m4 − 32m2 + 64 6= 0

h
4m4 − 32m2 + 64
  2 in
 m =4 √
M
⇔ m2 = 40 ⇔ m2 = 40 ⇔ m = ±2 10
 2
m 6= 4

Ví dụ 9.53 (ĐH - D - 2003): Tìm m để đường thẳng y = mx + 2 − 2m cắt đường cong


x2 − 2x + 4
tại 2 điểm phân biệt.
.

y=
Th

x−2
x2 − 2x + 4
Giải: Đường cong y = cắt y = mx + 2 − 2m tại 2 điểm phân biệt khi và
x−2
x2 − 2x + 4
chỉ khi: Phương trình = mx + 2 − 2m (1) có 2 nghiệm phân biệt,
x−2
tức là phương trình: x2 − 2x + 4 = (x − 2).(mx + 2 − m) (2) có 2 nghiệm phân biệt.
(Do (2) không có nghiệm x = 2)
⇔ (m − 1)(x − 2)2 = 4 có 2 nghiệm phân biệt
⇔m−1>0⇔ m>1.

− x2 + 3x − 3
Ví dụ 9.54 (ĐH - A - 2004): Cho y = (C). Tìm m để đường thẳng
2(x − 1)
y = m cắt (C) tại 2 điểm phân biệt A, B sao cho AB = 1.

− x2 + 3x − 3
Giải: Xét phương trình = m (1)
2(x − 1)
⇔ −x2 + 3x − 3 = 2m(x − 1) (2) (Do (2) không có nghiệm x = 1).
⇔ x2 + (2m − 3)x + 3 − 2m = 0 (3)
Gọi x1 , x2 là 2 nghiệm phân biệt của (3), để được điều này
 ta phải có:
3
 m>
∆ = (2m − 3)2 − 4(3 − 2m) > 0 ⇔ 4m2 − 4m − 3 > 0 ⇔  
2 (4)
1
m<−
2
Theo định lý Viet ta có : x1 + x2 = 3 − 2m, x1 .x2 = 3 − 2m
Ta có tọa độ 2 giao điểm là A(x1 , m), B(x2 , m). Từ đó ta có :
AB = 1 ⇔ |x1 − x2 | = 1 ⇔ (x1 − x2 )2 = 1 ⇔ (x1 + x2 )2 − 4x1 x2 = 1

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 192 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
9.7. Sự tiếp xúc của 2 đường cong Chương 9. Hàm số và đồ thị


2 2
1± 5
⇔ (3 − 2m) − 4(3 − 2m) = 1 ⇔ 4m − 4m − 4 = 0 ⇔ m = (5)
√ 2
1± 5
Từ (4) và (5) ta có m = .
2

9.7 Sự tiếp xúc của 2 đường cong


9.7.1 Kiến thức cơ bản
Hai đường cong y = f (x) và y = g(x) tiếp xúc với nhau khi hệ sau có nghiệm:

f (x) = g(x)

n
f ′ (x) = g ′ (x)

â
Tu
Nghiệm của hệ phương trình chính là hoành độ tiếp điểm.

h
9.7.2 Các ví dụ in
M
Ví dụ 9.55: Cho y = x3 − 3x2 + 2. Tìm trên đường thẳng y = 2 các điểm mà từ đó có
thể kẻ được 2 tiếp tuyến tới đồ thị hàm số và 2 tiếp tuyến vuông góc với nhau.

Giải: Gọi điểm cần tìm là: M (m, 2). Để ý rằng đường thẳng x = m đi qua M cắt
đường cong và song song với trục tung và nó không thể là tiếp tuyến nên mọi tiếp tuyến
.
Th

với đường cong đi qua M đều có dạng: y = k(x − m) + 2. Vậy hệ sau phải có nghiệm:
 3
x − 3x2 + 2 = k (x − m) + 2
⇒ x3 − 3x2 + 2 = (x − m) . (3x2 − 6x) + 2
3x2 − 6x = k

3 2 x=0⇒k=0
⇔ 2x − (3m + 3) x + 6mx = 0 ⇔
2x2 − 3 (m + 1) x + 6m = 0 (1)
+) k = 0: tiếp tuyến là y = 2, đường thẳng vuông góc với nó có dạng x = c. Vậy không
có một tiếp tuyến nào của đường cong vuông góc với tiếp tuyến này.
Vậy để đường cong có 2 tiếp tuyến vuông góc thì phương trình (1) phải có 2 nghiệm
x1 , x2 sao cho: y ′ (x1 ).y ′ (x2 ) = −1 (2).
Phương trình (1) có 2 nghiệm phân biệt khi ∆ > 0 
m>3
⇔ 9m2 + 18m + 9 − 48m > 0 ⇔ 9m2 − 30m + 9 > 0 ⇔  1 (2)
m<
3
3m + 3
Theo định lý Viet ta có : x1 + x2 = , x1 .x2 = 3m
2
3 3
Ta có : 3x2 − 6x = (2x2 − 3 (m + 1) x + 6m) + (3m − 1) x − 9m
2 2
3 3
⇒ y ′ (x1 ) = 3x21 − 6x1 = (3m − 1) x1 − 9m, y ′ (x2 ) = (3m − 1) x2 − 9m
2 ! 2 !
3 3
(2) ⇔ y ′ (x1 ) .y ′ (x2 ) = −1 ⇔ (3m − 1) x1 − 9m . (3m − 1) x2 − 9m = −1
2 2
9 27
⇔ (3m − 1)2 x1 x2 − m (3m − 1) . (x1 + x2 ) + 81m2 = −1
4 2
9 27 3m + 3
⇔ (3m − 1)2 .3m − m (3m − 1) . + 81m2 = −1
4 2 2

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 193 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
9.7. Sự tiếp xúc của 2 đường cong Chương 9. Hàm số và đồ thị

1
⇔ 27m + 1 = 0 ⇔ m = − (Thỏa mãn điều kiện (2))
27!
1
Kết luận: điểm M 2; − thỏa mãn điều kiện bài toán.
27
y

M
2

-1 0 1 2 3
x

-1

â n
-2

Tu
y = x3 − 3x2 + 2

h
in
M
Ví dụ 9.56: Cho y = x3 − 3x2 . Tìm tất cả các điểm M nằm trên đường cong sao cho
từ M chỉ có thể vẽ được một tiếp tuyến duy nhất tới đường cong đã cho.

Giải: Gọi M (a; a3 − 3a2 ) là điểm cần tìm. Tiếp tuyến qua M chỉ có thể có dạng
.
Th

y = k(x − a) + a3 − 3a2

x3 − 3x2 = k (x − a) + a3 − 3a2
Vậy hệ sau phải có nghiệm:
3x2 − 6x = k
⇒ x − 3x = (3x − 6x) . (x − a) + a3 − 3a2 (1)
3 2 2

⇔ (x − a) . (3x2 − 6x) − (x − a) (x2 + ax + a2 ) + 3 (x − a) (x + a) = 0


⇔ (x − a) . (3x2 − 6x − (x2 + ax + a2 ) + 3 (x + a)) = 0
2 2 2
⇔ (x
 − a) . (2x − (a + 3) x − a + 3a) = 0 ⇔ (x − a) . (2x + a − 3) = 0
x=a
⇔  3−a
x=
2
Vì qua M chỉ kẻ được một tiếp tuyến duy nhất nên phương trình (1) phải có nghiệm
duy nhất. Điều này tương đương với :
3−a
a= ⇔ a = 1 ⇒ M (1; −2)
2

☛ Nhận xét:

➤ Ta thấy điểm M (1; −2) chính là điểm uốn của đường cong đã cho.

➤ Bằng các phép toán tương tự bạn đọc có thể dễ dàng chứng minh kết quả tổng
quát: "Với một đường cong bậc 3 tùy ý y = ax3 + bx2 + cx + d, a 6= 0, điểm uốn
là điểm duy nhất trên đường cong có thể kẻ được đúng một tiếp tuyến với đường
cong"

➤ Chính vì điểm M ∈ đường cong nên phương trình (1) chắc chắn có nghiệm x = a,
nên ta có thể hạ bậc như đã làm ở trên.

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 194 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
9.7. Sự tiếp xúc của 2 đường cong Chương 9. Hàm số và đồ thị

➤ Trong bài đã sử dụng tính chất: "Với mỗi đường cong bậc ba mỗi tiếp tuyến chỉ
tiếp xúc với đường cong tại một điểm" (dễ chứng minh). Tính chất này xin lưu ý
là không còn đúng với đường cong bậc 4.

Có thể xét ví dụ sau:

Ví dụ 9.57: Cho hàm số y = x4 − 2x2 . Khi đó đường thẳng y = −1 sẽ tiếp xúc với đồ
thị hàm số tại 2 điểm

Giải: Ta có y ′ = 4x3 − 4x = 4x(x2 − 1), y ′ = 0 ⇔ x = 0, x = ±1. Ta có bảng biến


thiên:
x −∞ −1 0 1 +∞

n
y ′
− 0 + 0 − 0 +

â
+∞ 0 +∞

Tu
y
−1 −1

h
in
Rõ ràng là đường thẳng y = −1 tiếp xúc với đường cong tại 2 điểm cực trị.
M
y

3
.

2
Th

-1 0 1
x

y = −1 -1

y = x4 − 2x2

x2 + x + 1
Ví dụ 9.58: Cho đường cong y = (C). Chứng minh rằng từ điểm A(1; −1)
x+1
luôn kẻ được 2 tiếp tuyến vuông góc với nhau đến đồ thị (C).

Giải: Vì đường thẳng x = 1 không thể là tiếp tuyến của (C) nên mọi tiếp tuyến qua
A(1; −1) đều có dạng : y = k(x − 1) − 1. Hệ sau có nghiệm:


 x2 + x + 1

 = k (x − 1) − 1
x+1

 1

 1− =k
(x + 1)2
!
x2 + x + 1 1 x2 + 3x + 1
⇒ = 1− (x − 1) − 1 ⇔ =0
x+1 (x + 1)2 (x + 1)2
⇔ x2 + 3x + 1 = 0 (1)
Ta có ∆ = 3 > 0 ⇒ ∃x1 , x2 là 2 nghiệm của x1 , x2 .
Theo định lý Viet ta có x1 + x2 = −3, x1 .x2 = 1.

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 195 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
9.7. Sự tiếp xúc của 2 đường cong Chương 9. Hàm số và đồ thị

Gọi k1 , k2 là 2 hệ số góc của tiếp tuyến tương ứng với 2 nghiệm.


Vì (x + 1)2 = x2 + 2x + 1 = (x2 + 3x + 1) − x
1 1 1 1 1 x1 + x2 1
⇒ k1 = 1 + , k2 = 1 + ⇒ k1 .k2 = 1 + + + =1+ +
x1 x2 x1 x2 x1 x2 x1 x2 x1 x2
−3 1
⇒ k1 k2 = 1 + + = −1 ⇒ hai tiếp tuyến vuông góc với nhau.
1 1
ax2 + bx + c
Định lý 9.6. Mọi tiếp tuyến của đường cong y = (p, q 6= 0) chỉ tiếp xúc
px + q
với đường cong đó tại một điểm duy nhất
x2 + x − 3
Ví dụ 9.59: Cho đường cong y = (C). Tìm các điểm trên trục hoành, nếu
x+2

n
từ đó kể được một tiếp tuyến của (C).

â
Tu
Giải: Gọi điểm cần tìm là M (a, 0). Do x = a không là tiếp tuyến của (C) nên mọi tiếp
tuyến
 với (C) qua M có dạng y = k(x − a). Do đó hệ sau có nghiệm:

h
 x +x−3

2
!


x+2
= k (x − a) (1) in
x2 + x − 3 1
⇒ = 1+ . (x − a)
M

 1+ 1 x+2 (x + 2)2

 = k (2)
(x + 2)2

⇔ −x2 − 6x − 6 + x2 a + 4xa + 5a = 0 có nghiệm x 6= −2


⇔ (a − 1) x2 + 2 (2a − 3) x + 5a − 6 = 0 (3) có nghiệm x 6= −2
.

+) Với a = 1 :
Th

1
(3) ⇒ f (x) = −2x − 1 = 0 ⇔ x = −
2
thỏa mãn x 6= −2.
+) Với a 6= 1 :
(3) có nghiệm duy nhất
  khác −2 khi và chỉ khi:
 ′  ′
∆ =0 ∆ = (2a − 3)2 − (a − 1) (5a − 6) = 0
 
  f (−2) 6= 0  f (−2) 6= 0
 ⇔ 
 ′
∆ >0  −a2 − a + 3 > 0
f (−2) = 0 2+a=0
  2
−a − a + 3 = 0
 √

  2 + a 6=√0 √ a=
− 1 ± 13
⇔   − 1 − 13 − 1 + 13 ⇔  2
 <a< a = −2
 2 2
a = −2
√ ! √ !
− 1 − 13 − 1 + 13
⇒ M1 (1; 0) , M2 ; 0 , M3 ; 0 , M4 (−2; 0) là 4 điểm thỏa
2 2
mãn

9.7.3 Củng cố
Ví dụ 9.60 (ĐH - D - 2002): Tìm m để đường cong (C) có phương trình

(2m − 1)x − m2
y= (C)
x−1
tiếp xúc với đường thẳng y = x

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 196 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
9.8. Biện luận số nghiệm bằng đồ thị Chương 9. Hàm số và đồ thị

(2m − 1)x − m2 (m − 1)2


Giải: Xét y = , ta có y ′ = . Vậy hệ sau phải có nghiệm:
x−1 (x − 1)2


 (2m − 1)x − m2
 = x (1)
x−1

 (m − 1)2
 = 1 (2)
(x − 1)2
   
 x−1=m−1  x=m
(2) ⇔ x−1=1−m ⇔ x=2−m
 
x 6= 1 m 6= 1
(2m − 1) m − m2
Với x = m ⇒ = m ⇔ m2 − m = m2 − m ⇒ ∀m
m−1

n
⇒ ∀m 6= 1 hệ có nghiệm.

â
Vậy m 6= 1 là giá trị cần tìm.

Tu
Ví dụ 9.61: Tìm m để đường cong y = x4 − 6x3 + 12x2 − 14x + 2m2 + m và

h
y = 2x3 − 10x2 + 10x + 1 tiếp xúc với nhau.
in
Giải: Vì 2 đường cong tiếp xúc nên hệ sau có nghiệm.
M

x4 − 6x3 + 12x2 − 14x + 2m2 + m = 2x3 − 10x2 + 10x + 1 (1)

3 2 2
4x − 18x + 24x − 14 = 6x − 20x + 10 (2)


x=1
3 2 
(2) ⇔ 4x − 24x + 44x − 24 = 0 ⇔ x = 2
.
Th

x=3

m=2
+) Với x = 1 ⇒ 2m + m − 10 = 0 ⇔
2  5
m=−
 2 √
− 1 + 73
 m=
+) Với x = 2 ⇒ 2m2 + m − 9 = 0 ⇔  
4√
− 1 − 73
m=
 4
m=2
+) Với x = 3 ⇒ 2m2 + m − 10 = 0 ⇔  5
m=−
( √ √2 )
5 − 1 + 73 − 1 − 73
+) Kết luận : m ∈ 2; − ; ; thỏa mãn điều kiện bài toán.
2 4 4

9.8 Biện luận số nghiệm bằng đồ thị


9.8.1 Kiến thức cơ bản
☞ Dựa vào nhận xét: "Số nghiệm của phương trình f (x) = g(x) chính là số giao điểm
của 2 đường cong y = f (x) và y = g(x)", bài toán biện luận phương trình trong
nhiều trường hợp có cách giải đơn giản, rõ ràng nếu dựa vào các đồ thị đã biết của
đường cho trước (thường dựa vào kết quả của vẽ đồ thị hàm số trong các phần
trước).

☞ Nếu đếm đúng số giao điểm của 2 đường y = f (x) và y = g(x) người ta sử dụng
đến các điểm tới hạn, và các vị trí tới hạn của các đường (thường là các vị trí mà

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 197 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
9.8. Biện luận số nghiệm bằng đồ thị Chương 9. Hàm số và đồ thị

các đường tiếp xúc nhau). Vì thế các kết quả trong mục này có liên quan đến các
kết quả về tính tiếp xúc của các đường.

9.8.2 Các ví dụ
Xét các ví dụ sau:

Ví dụ 9.62: Cho hàm số y = 4x3 − 3x.

a) Khảo sát và vẽ đồ thị hàm số.

b) Biện luận số nghiệm của phương trình theo m: 4|x|3 − 3|x| = m.


n
c) Chứng minh rằng phương trình : 4x3 − 3x = 1 − x2 có 3 nghiệm.

â
Tu
Giải: a) Ta có y ′ = 12x2 − 3, y ′′ = 24x, vậy có bảng biến thiên sau:

h
x −∞ − 12 1
2 +∞
y′ +
in 0 − 0 +
M
1 +∞
y

−∞ −1
! !
1 1
.
Th

+) Điểm cực đại − ; 1 , điểm cực tiểu ; −1


2 2
! !
1 1
+) Khoảng đồng biến : −∞; − và ; +∞
2 2
!
1 1
Khoảng nghịch biến : − ;
2 2
Ta có đồ thị như hình vẽ:
y

-1 0 1
x

-1

y = 4x3 − 3x

b) Số nghiệm của phương trình 4|x|3 − 3|x| = m bằng số giao điểm của đồ thị hàm số
y = 4|x|3 − 3|x| và đường thẳng y = m. Ta có hình vẽ:

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 198 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
9.8. Biện luận số nghiệm bằng đồ thị Chương 9. Hàm số và đồ thị

-1 0 1
x

-1

y = 4|x|3 − 3|x|

Dựa vào hình vẽ ta có :


+) Nếu m > 0: phương trình có 2 nghiệm

n
+) Nếu m = 0: Phương trình có 3 nghiệm.

â
Tu
+) Nếu −1 < m < 0: Phương trình có 4 nghiệm.
+) Nếu m = −1: Phương trình có 3 nghiệm.

h
in
+) Nếu m < −1 : Phương trình vô nghiệm.
M
c) Vẽ đồ thị 2 hàm số ta có:

y
.
Th

-1 0 1
x

-1


Dựa vào đồ thị ta có 2 đồ thị y = 4x3 − 3x và y = 1 − x2 cắt nhau tại 3 điểm phân
biệt. Do đó phương trình có 3 nghiệm phân biệt.

Ví dụ 9.63: Tìm m để phương trình 4|x|3 − 3|x| − 1 = mx − m có 4 nghiệm phân biệt.

Giải: Đồ thị hàm y = 4|x|3 − 3|x| − 1:


y

A(1; 0)
-1 0 1
x

B(0; −1)
-1
1

-2
x
=
y

1)

(x
9)

y = 4|x|3 − 3|x| − 1
3−
(6 √
y=

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 199 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
9.8. Biện luận số nghiệm bằng đồ thị Chương 9. Hàm số và đồ thị

Đường thẳng y = m(x − 1) luôn đi qua điểm cố định A(1; 0) và có hệ số góc m. Ta xét
2 vị trí tới hạn của họ đường thẳng y = m(x − 1).
Trước hết là đường thẳng đi qua A(1; 0) và B(0; −1) là y = x − 1 có hệ số góc 1.
Thứ 2 xét tiếp tuyến với đường cong y = 4|x|3 − 3|x| − 1 vẽ qua A. Rõ ràng tiếp tuyến
này tiếp xúc với nhánh của đường cong với x < 0. (Khi đó y = −4x3 + 3x − 1). Khi đó
hệ
 sau có nghiệm:
3
 −4x + 3x − 1 = m (x − 1)
−12x2 + 3 = m ⇒ −4x3 + 3x = (−12x2 + 3) . (x − 1)

x<0
⇔ −4x3 + 3x − 1 = −12x3 + 12x2 + 3x − 3 ⇔ 8x3 − 12x2 +2 = 0 √
 1+ 3
1  x= (Loại)
2
⇔ (2x − 1) . (4x − 4x − 2) = 0 ⇔  x = (Loại) ⇔  2√

n
2  1− 3
4x2 − 4x − 2 = 0

â
x=

Tu
√ 2
1+ 3 √
Ta có x = ⇒ m = −9 + 6 3
2

h
Vậy phương trình có 4 nghiệm khi đường thẳng y = m(x − 1) nằm giữa 2 đường thẳng
in
tới hạn trên.
M

Từ đó ta có : 1 < m < 6 3 − 9 là các giá trị của tham số m cần tìm.

Ví dụ 9.64 (ĐH - A - 2002): Cho hàm số y = −x3 + 3x2


(C).

a) Khảo sát và vẽ đồ thị (C) của hàm số.


.
Th

b) Tìm k để phương trình −x3 + 3x2 + k 3 − 3k 2 = 0 có 3 nghiệm phân biệt.

Giải: a) Ta có y ′ = −3x2 + 6x, y ′′ = −6x + 6, ta có bảng biến thiên sau:

x −∞ 0 2 +∞
y ′
− 0 + 0 −
+∞ 4
y
0 −∞

Đồ thị của (C) như sau:


y

-1 0 1 2 3
x

-1

y = −x3 + 3x2

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 200 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
9.9. Bài tập Chương 9. Hàm số và đồ thị

b) Ta thấy −x3 + 3x2 + k 3 − 3k 2 = 0 ⇔ −x3 + 3x2 = −k 3 + 3k 2 (1)


Từ (1) suy ra (1) có 3 nghiệm phân biệt (dựa vào đồ thị (C)) khi và chỉ khi:

0 < −k 3 + 3k 2 < 4 (2)

Từ (2) và dựa vào đồ thị của (C) ở câu trên ta suy ra :


f −1 [(0; 4)] = (−1; 0) ∪ (0; 2) ∪ (2; 3). Vậy k ∈ (−1; 0) ∪ (0; 2) ∪ (2; 3).

9.9 Bài tập

n
✎ Khảo sát và vẽ đồ thị hàm số

â
Tu
Bài 9.1: Khảo sát và vẽ đồ thị hàm dưới đây:

h
3−x
a) y = . in
3x − 1
M
x2 − 3x + 2
b) y = .

x+1

2
c) y = 2 − x − .
2 − 3x
.
Th

x2 − x
d) y = .
|x − 2|
e) y = x3 − 3x + 1.

f) y = x4 − 2x2 + 4.

✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩

✎ Cực trị và tiệm cận

1
Bài 9.2: Tìm m để hàm số y = x3 + (m − 2)x2 + (5m + 4)x + m2 + 1 đạt cực trị tại
3
x1 , x2 sao cho x1 < −1 < x2 .

Hướng dẫn. m < −3.


2
Bài 9.3: Cho y = x3 + (cos α − 3 sin α)x2 − 8(1 + cos 2α)x + 1.
3
a) Chứng minh rằng ∀α hàm số luôn có cực trị.

b) Giả sử hàm số có 2 cực trị x1 , x2 . Chứng minh ∀α, ta luôn có x21 + x22 ≤ 18.

1
Bài 9.4: Cho y = x3 − mx2 − x + m + 1. Tìm m để khoảng cách giữa 2 điểm cực trị
3
là bé nhất.
2
Hướng dẫn. ymin = √ ⇔ m = 0.
3

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 201 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
9.9. Bài tập Chương 9. Hàm số và đồ thị

Bài 9.5: Cho y = x3 − 3x2 + m2 x + m. Tìm m để đường cong có cực đại, cực tiểu đối
1 5
xứng nhau qua đường thẳng y = x −
2 2
Hướng dẫn. m = 0

Bài 9.6: Tìm m để đường cong y = x4 + 4mx3 + 3 (m + 1) x2 + 1 chỉ có cực tiểu mà


không có cực đại.
√ √
1− 7 1+ 7
Hướng dẫn. m = −1 hoặc ≤m≤
3 3
Bài 9.7: Cho y = x4 + (m + 3) x3 + 2 (m + 1) x2 . Chứng minh rằng với mọi m 6= 1, thì
hàm số luôn luôn có cực đại tại điểm có hoành độ ≤ 0

â n
x2 + (2m + 1)x + m2 + m + 4

Tu
Bài 9.8: Cho y = . Tìm m để hàm số có cực trị và tìm
2(x + m)
khoảng cách giữa 2 điểm cực trị.

h
Hướng dẫn. 4 2
√ in
M
− x2 + 3x + m
Bài 9.9: Cho y = . Tìm m để đường cong có cực trị và thỏa mãn hệ thức

x−4

|yCĐ − yCT | = 4.
.

Hướng dẫn. m = 3
Th

− x2 + x + m
Bài 9.10: a) Khảo sát và vẽ đồ thị hàm số : y = .
x+m
b) Tìm m để đường tiệm cận (C) đi qua điểm A(3; 0).

x2 + mx − 1
Bài 9.11: Cho hàm số y = (Cm ).
x+1
a) Khảo sát và vẽ đồ thị hàm số khi m = 1.

b) Tìm m để tiệm cận xiên của (Cm ) tạo với 2 trục tọa độ 1 tam giác có diện tích bằng
8.

Bài 9.12: Cho y = x2 − x + 1 (C). Tìm các tiệm cận của (C).

Giá trị lớn nhất, nhỏ nhất của hàm số


√ √ √
Bài 9.13: Tìm giá trị lớn nhất của hàm số f (x) = 4
1 − x2 + 4
1−x+ 4
1 + x.

Hướng dẫn. max f (x) = 3.


x∈D
!
1 1 1 x y z
Bài 9.14: Tìm giá trị bé nhất của biểu thức P = (xyz + 1) + + + + + −
x y z y z x
x − y − z. trên miền D = {(x, y, z) |x > 0, y > 0, z > 0 }.

Hướng dẫn. min P = 6

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 202 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
9.9. Bài tập Chương 9. Hàm số và đồ thị

Bài 9.15: Tìm giá trị lớn nhất của biểu thức : P = xyz trên miền
( )
1 1 1

D = (x, y, z) x ≥ 0, y ≥ 0, z ≥ 0, + + =2
1+x 1+y 1+z
.
1
Hướng dẫn. max P =
8
Bài 9.16: Tìm giá trị lớn nhất, nhỏ nhất của P = x2 y(4 − x − y) trên miền

D = {(x, y) |x ≥ 0, y ≥ 0, x + y ≤ 6 }
.

â n
Tu
Hướng dẫn. max P = 4, min P = −64

x2 − (x − 4y)2

h
Bài 9.17: Tìm giá trị lớn nhất, nhỏ nhất của : P = trên miền
in x2 + y 2

M
D = (x, y) x2 + y 2 > 0
.

√ √
Hướng dẫn. max P = 2 2 − 2, min P = −2 2 − 2.
.
Th

x + 2y + 1
Bài 9.18: Tìm giá trị lớn nhất, nhỏ nhất của : P = , x, y ∈ R.
x2 + y 2 + 7

1 5
Hướng dẫn. max P = , min P = −
2 14
Bài 9.19: Tìm giá trị lớn nhất, nhỏ nhất của hàm số:
√ √ √
f (x) = 3 + x + 6 − x − 18 + 3x − x2 trên miền D = {x |−3 ≤ x ≤ 6 }.

9−3 2
Hướng dẫn. max f (x) = 3; min f (x) = .
x∈D x∈D 2
Bài 9.20: Cho f (x) = 4x2 − 4ax + a2 − 2a xét trên miền D = {x ∈ R |−2 ≤ x ≤ 0 }.
Tìm a để min f (x) = 2.
x∈D

Hướng dẫn. a = −1 hoặc a = 1 + 3.

✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩

✎ Viết phương trình tiếp tuyến đồ thị

x2 − 9
Bài 9.21: Viết phương trình tiếp tuyến của đường cong y = , biết rằng nó đi qua
x
điểm M (1; 8).

Hướng dẫn. y = 2x + 6 và y = 50x − 42.

Bài 9.22: Viết phương trình tiếp tuyến của đường cong y = x4 − 4x2 , biết rằng nó đi
qua điểm M (2; 0).

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 203 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
9.9. Bài tập Chương 9. Hàm số và đồ thị

32 64
Hướng dẫn. y = 0; y = 16x − 32 và y = x−
27 27
Bài 9.23: Tìm m để đường cong y = 2x3 − 3 (m + 3) x2 + 18mx − 8 tiếp xúc với trục
hoành.
35 √ √
Hướng dẫn. m = ; m = 1; m = 4 + 2 6 và m = 4 − 2 6
27
Bài 9.24: Cho đường cong y = x3 −3x+2 (C). Tìm điểm M trên đường thẳng y = −2,
sao cho từ M có thể vẽ được hai tiếp tuyến tới (C) sao cho hai tiếp tuyến đó vuông góc
với nhau.
!
55

n
Hướng dẫn. M ; −2
27

â
Tu
Bài 9.25: Cho đường cong y = x2 − 5x + 6 .Viết phương trình tiếp tuyến với đường
cong biết rằng nó song song với đường thẳng y = 3x + 1.

h
in
Bài 9.26: Cho y = x2 − 5x + 6 và điểm M (5; 5). Viết phương trình tiếp tuyến với đường
M
cong đi qua M .

Bài 9.27: Cho y = x2 − 3x và y = −2x2 + 5x. Viết phương trình tiếp tuyến chung của

hai đường cong đó.


.

1
Th

Bài 9.28: Cho hàm số :y = x3 − 2x2 + 3x có đồ thị là (C) Viết phương trình tiếp tuyến
3
tại điểm trên (C) có hoành độ x = 2
1 2
Bài 9.29: Cho hàm số : y = x3 − x + có đồ thị là (C) Viết phương trình tiếp tuyến
3 3
với (C) biết tiếp tuyến vuông góc với đường thẳng (∆) : y = x − 2

Bài 9.30: Cho hàm số : y = x3 + 3x2 + 4 (C) Viết phương trình tiếp tuyến với (C) biết
tiếp tuyến đi qua đỉểm A(0; −1)
2x − 5
Bài 9.31: Cho hàm số : y = (C) Viết phương trình tiếp tuyến với (C) biết tiếp
x−2
tuyến đi qua điểm A(−2; 0)

✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩

✎ Bài toán xác định điểm thỏa mãn điều kiện cho trước

x+2
Bài 9.32: Tìm điểm M trên đồ thị hàm số: y = sao cho khoảng cách từ M đến
x−3
tiệm cận đứng bằng khoảng cách từ M đến tiệm cận ngang.

x2 + 3x + 6
Bài 9.33: Tìm trên đồ thị hàm số: y = các điểm có tọa độ nguyên.
x+2
x3 11
Bài 9.34: Tìm trên đồ thị y = − + x2 + 3x − hai điểm phân biệt M, N đối xứng
3 3
nhau qua trục tung.

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 204 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
9.9. Bài tập Chương 9. Hàm số và đồ thị

x2 + x + 2
Bài 9.35: Tìm trên đồ thị y = hai điểm M, N đối xứng nhau qua điểm
! x−1
5
I 0; .
2

x2 + 4x + 5
Bài 9.36: Tìm trên đồ thị của hàm số y = những điểm có tổng khoảng cách
x+2
từ đó đến đường thẳng (d) : y + 3x + 6 = 0 là nhỏ nhất.

2x
Bài 9.37: Tìm tọa độ điểm M thuộc y = (C) ,biết tiếp tuyến của (C) tại M cắt
x+1
1
hai trục Ox, Oy tại A, B và ∆OAB có diện tích bằng .

n
4

â
1

Tu
Hướng dẫn. M1 (− ; −2), M2 (1; 1)
2

h
x2 + 2x + 2
Bài 9.38: Cho hàm số :y = in
x+1
M
a) Khảo sát sự biến thiên và vẽ đồ thị (C) của hàm số

b) Tìm điểm M thuộc đồ thị (C) của hàm số sao cho khoảng cách từ đó đến trục hoành

bằng hai lần khoảng cách từ đó đến trục tung


.

2x + 1
Th

Bài 9.39: Cho hàm số :y =


x+1
a) Khảo sát sự biến thiên và vẽ đồ thị (C) của hàm số

b) Tìm trên đồ thị (C) của hàm số những có tổng khoảng cách từ đó đến hai tiệm cận
là nhỏ nhất.
x2 + 2x − 2
Bài 9.40: Cho hàm số :y =
x−1
a) Khảo sát sự biến thiên và vẽ đồ thị (C) của hàm số

b) Tìm trên đồ thị (C) của hàm số những có tổng khoảng cách từ đó đến hai tiệm cận
là nhỏ nhất.
x2 + 4x + 5
Bài 9.41: Cho hàm số :y =
x+2
a) Khảo sát sự biến thiên và vẽ đồ thị (C) của hàm số

b) Tìm trên đồ thị (C) của hàm số những có tổng khoảng cách từ đó đến đường thẳng
(d) : y + 3x + 6 = 0 là nhỏ nhất.
x2 − x + 1
Bài 9.42: Cho hàm số : y =
x−1
a) Khảo sát sự biến thiên và vẽ đồ thị (C) của hàm số

b) Xác định điểm A trên (C) có hoành độ x = a > 1 sao cho khoảng cách từ A đến giao
điểm hai tiệm cận là nhỏ nhất

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 205 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
9.9. Bài tập Chương 9. Hàm số và đồ thị

Bài 9.43: Cho hàm số: y = 2x3 + 3x2 − 12x − 1

a) Khảo sát sự biến thiên và vẽ đồ thị (C) của hàm số

b) Tìm điểm M thuộc đồ thị (C) của hàm số sao cho tiếp tuyến của (C) tại điểm M đi
qua gốc tọa độ
x3 11
Bài 9.44: Cho hàm số :y = − + x2 + 3x −
3 3
a) Khảo sát sự biến thiên và vẽ đồ thị (C) của hàm số đã cho.

b) Tìm trên đồ thị (C) hai điểm phân biệt M , N đối xứng nhau qua trục tung.
   

n
16 16
Hướng dẫn. 3; ; −3;

â
3 3

Tu
x2 + x + 2
Bài 9.45: Cho hàm số :y = có đồ thị là (C)

h
x−1
in
a) Khảo sát sự biến thiên và vẽ đồ thị (C) của hàm số đã cho.
M
 
5
b) Tìm trên đồ thị (C) hai điểm M , N đối xứng nhau qua điểm I 0; .

2

Hướng dẫn. (−3; −2) ; (3; 7)


.
Th

✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩

✎ Sự tương giao

1 x+2
Bài 9.46: Chứng minh rằng với mọi m, đường thẳng y = x−m luôn cắt (C) : y =
2 x−1
tại 2 điểm phân biệt A, B. Tìm m sao cho AB là nhỏ nhất
√ 3
Hướng dẫn. AB = 10 khi m = −
2
− x2 + x + m
Bài 9.47: Tìm m để (C) : y = cắt đường thẳng d : y = x − 1 tại 2 điểm
x+m
phân biệt.
 √
√ m > −6 + 4 2
Hướng dẫn. m < −6 − 4 2 hoặc
m 6= 0

x2 + mx − 1
Bài 9.48: Tìm m để đồ thị hàm số y = cắt y = m tại 2 điểm phân biệt
x+1
A, B sao cho AB⊥OB.

−1± 5
Hướng dẫn. m = .
2
Bài 9.49: Cho đường cong y = x3 − x2 + 18mx − 2m. Tìm m để đường cong cắt trục
hoành tại 3 điểm phân biệt có hoành độ x1 , x2 , x3 sao cho x1 < 0 < x2 < x3 .

Hướng dẫn. m < 0

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 206 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
9.9. Bài tập Chương 9. Hàm số và đồ thị

Bài 9.50: Cho hàm số y = 2x3 − 3x2 − 1. Gọi d là đường thẳng đi qua điểm M (0; −1)
và có hệ số góc là k. Tìm k để đường thẳng d cắt (C) tại 3 điểm phân biệt.
x2 − 2x + 4
Bài 9.51: Cho hàm số y = (1) và đường thẳng y = mx + 2 − 2m. Tìm m
x−2
để đường thẳng d cắt đồ thị hàm số (1) tại 2 điểm phân biệt.
Bài 9.52: Cho hàm số : y = (x − 1)(x2 + mx + m) (1) Xác định m sao cho đồ thị hàm
số (1) cắt trục hoành tại 3 điểm phân biệt.
Bài 9.53: Cho hàm số : y = x3 − 3x + 2 Gọi (d) là đường thẳng đi qua điểm M (3; 20)
và có hệ số góc là m. Tìm m để đường thẳng (d) cắt (C) tạo 3 điểm phân biệt.
Bài 9.54: Cho hàm số : y = x4 − mx2 + m − 1 (1) Xác định m sao cho đồ thị hàm số
(1) cắt trục hoành tại 4 điểm phân biệt.

â n
x2 − 2x + 4
Bài 9.55: Cho hàm số : y = (1) và đường thẳng (d) : y = mx + 2 − 2m.

Tu
x−2
Tìm m để đường thẳng (d) cắt đồ thị hàm số (1) tại hai điểm phân biệt.

h
✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩ in
✎ Sự tiếp xúc của 2 đường cong
M
x2 − x + 1
Bài 9.56: Cho y = (C). Tìm trên Oy các điểm có thể kẻ được ít nhất một

x−1

tiếp tuyến đến (C)


2x2 + x + 1
.

Bài 9.57: Cho y =


Th

. Tìm trên Oy các điểm có thể kẻ đến (C) 2 tiếp tuyến


x+1
vuông góc với nhau.
Bài 9.58: Cho hàm số y = x3 − 3x2 + 3mx + 4. Xác định m để đồ thị hàm số trên tiếp
xúc với trục hoành.
2x2 + (1 − m)x + 1 + m
Bài 9.59: Cho đường cong (Cm ) : y = . Tìm m để (Cm ) cắt
x−m
trục Ox tại 2 điểm và tiếp tuyến với (C) tại 2 điểm đó vuông góc với nhau.
✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩
✎ Biện luận số nghiệm của phương trình bằng đồ thị
Bài 9.60: Cho hàm số y = x3 − 4x2 + 4x có đồ thị (C). Biện luận theo k số giao điểm
của đồ thị (C) với đường thẳng y = k
Bài 9.61 (ĐH - A - 2006): a) Khảo sát và vẽ đồ thị hàm số y = 2x3 −9x2 +12x−4 (C).

b) Tìm m để phương trình 2|x|3 − 9x2 + 12|x| = m có 6 nghiệm phân biệt.


Bài 9.62: Biện luận theo a số nghiệm của phương trình :
x2 − 2|x| + 3
=a
|x| − 1
(x + 1)2
Bài 9.63: a) Khảo sát và vẽ đồ thị hàm số y =
x+2
b) Biện luận theo tham số m về số nghiệm của phương trình sau:

(x + 1)2 − m.|x + 2| = 0

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 207 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
Chương 10. Hình không gian tọa độ

Chương 10

Hình không gian tọa độ

â n
10.1 Kiến thức cơ bản

Tu
10.1.1 Véctơ và phép toán véctơ trong không gian

h
☞ Véctơ đơn vị
in
M


z i = (1; 0; 0)



j = (0; 1; 0)


j = (0; 0; 1)



.

k

j
Th

y


i

☞ Phương trình mặt phẳng tọa độ

(Oxy) : z = 0
(Oxz) : y = 0
(Oyz) : x = 0

☞ Phương trình các trục tọa độ


  
y=0 x=0 x=0
Ox : , Oy : , Oz :
z=0 z=0 y=0

☞ Cho A(xA ; yA ; zA ), B(xB ; yB ; zB )


−→
➢ AB = (xB − xA ; yB − yA ; zB − zA )
−→ q

➢ AB = AB = (xB − xA )2 + (yB − yA )2 + (zB − zA )2



☞ Cho →

a = (x1 ; y1 ; z1 ), b (x2 ; y2 ; z2 )

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 208 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
10.1. Kiến thức cơ bản Chương 10. Hình không gian tọa độ

p
+) |−
→a | = x21 + y12 + z12


+) −
→a ± b = (x1 ± x2 ; y1 ± y2 ; z1 ± z2 )
+) k.−→
a = (kx1 ; ky1 ; kz1 )

− →

+) a . b = x1 .x2 + y1 .y2 + z1 .z2

− →

a ⊥ b ⇔ x1 .x2 + y1 .y2 + z1 .z2 = 0
 −  →
− →

→ a . b
+) cos − →a, b = −

|−
→ a |. b
h −  

− →i − → →
− y1 z 1 z 1 x1 x1 y1

+) a , b = a ∧ b = ; ;
y2 z 2 z 2 x2 x2 y2

− h − →i − → →
− x1 y1 z 1


+) a k b ⇔ a , b = 0 ⇔ →

− −
a = k. b ⇔ = =
x2 y2 z 2

n
−→ −→ h−→ −→i − →
+) A, B, C thẳng hàng khi và chỉ khi AB cùng phương AC ⇔ AB, AC = 0

â
Tu
h−→ −→i −−→
+) A, B, C, D đồng phẳng khi và chỉ khi AB, AC .AD = 0

h
−→ −−→  xD = xA + xC − xB
in
+) ABCD là hình bình hành khi và chỉ khi AB = DC ⇔
 D
y = yA + yC − yB
M
 zD = zA + zC − zB

 xA + xB


 xM =
 2


yA + yB
+) M là trung điểm AB thì yM =

 2

.


Th


 z A + zB
 zM =
2

 xA + xB + xC

 x =


M
3

yA + yB + yC
+) G là trọng tâm ∆ABC khi và chỉ khi : yM =

 3



 z A + z B + zC
 zM =
3

10.1.2 Mặt phẳng trong không gian


☞ Dạng tổng quát:

M (x0 , y0 , z0 )
+) (α) : →
− ⇒ (α) : A (x − x0 ) + B (y − y0 ) + C (z − z0 ) = 0
n = (A, B, C)


n (A; B; C)

M (x0 , y0 , z0 )
α

☞ Dạng tổng quát với 2 chỉ phương

Mặt phẳng qua A(x0 , y0 , z0 ), có cặp véc tơ chỉ phương −



u1 = (x1 , y1 , z1 ), →

u2 = (x2 , y2 , z2 )

− −
→ −
→ →

Nếu n = [u1 , u2 ] 6= 0 . Từ đó đưa được về phương trình tổng quát.

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 209 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
10.1. Kiến thức cơ bản Chương 10. Hình không gian tọa độ


→2
u

u−

1

A
α

☞ Mặt phẳng có dạng tổng quát:

Mặt phẳng (α) có dạng Ax + By + Cz + D = 0. (A2 + B 2 + C 2 6= 0)


Khi đó véc tơ pháp tuyến là (A, B, C). Còn M0 ∈ (α) là một điểm nào đó thỏa mãn
A.x0 + B.y0 + C.z0 + D = 0.
Ví dụ :
Mặt phẳng (P ) : 2x+3y−z+1 = 0 có véc tơ pháp −

n = (2; 3; −1), điểm M0 (0; 0; 1) ∈ (P ).

â n
Tu
10.1.3 Đường thẳng trong không gian
☞ Dạng tham số và chính tắc:

h
in
Đường thẳng (d) đi qua điểm M0 (x0 , y0 , z0 ) có véc tơ chỉ phương →

u = (a, b, c) có
M

 x = x0 + a.t

phương trình tham số: y = y0 + b.t (t ∈ R).



z = z0 + c.t
x − x0 y − y0 z − z 0
.

và phương trình chính tắc : = = .


Th

a b c


u
d

M0

☞ Dạng tổng quát

Ta hiểu rằng đường thẳng d thực chất là giao tuyến của 2 mặt phẳng (P ), (Q) nào đó
với
(P ) : A1 x + B1 y + C1 z + D1 = 0, (Q) : A2 .x + B2 .y + C2 .z + D2 = 0.

A1 x + B1 y + C1 z + D1 = 0
Khi đó phương trình d là :
A2 .x + B2 .y + C2 .z + D2 = 0
d
P Q

☞ Cách chuyển dạng tổng quát về dạng tham số

❶ Đặt x = t (t ∈ R). Tính y, z theo t.

❷ Lấy điểm A(0; b; c) ∈ d (Cho x = 0 và giải y, z từ hệ phương trình)


(P ) có véc tơ pháp tuyến →

n1 = (A1 , B1 , C1 ),
và (Q) có véc tơ pháp tuyến là −

n = (A , B , C ) Khi đó −
2 2 2

u = [−
2

n ;−→
n ]. d 1 2

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 210 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
10.1. Kiến thức cơ bản Chương 10. Hình không gian tọa độ

☞ Qui trình chuyển như sau:

Tham số Chính tắc Tổng quát

Khử t Cặp 2 PT bất kỳ

10.1.4 Vị trí tương đối


☞ Giữa mặt phẳng (α) và (β)
 −→
n1 k−

n2
+) (α)k(β) ⇔
∃A ∈ (α) ∧ A ∈ / (β)
 −→ →

n
n1 k n2
+) (α) ≡ (β) ⇔

â
∃A ∈ (α) ∧ A ∈ (β)

Tu


+) (α) ∩ (β) = d ⇔ [−→
n1 , −

n2 ] 6= 0
☞ Giữa đường thẳng d1 và d2

h
 −→
u1 k −

u2
in
+) d1 k d2 ⇔
M
∃A ∈ d1 ∧ A ∈ / d2
 −→ →

u1 k u2

+) d1 ≡ d2 ⇔

∃A ∈ d1 ∧ A ∈ d2
+) (
d1 ∩ d2 = A ⇔ giải hệ có đúng một nghiệm


.

[→

u1 , −

u2 ] 6= 0
Th

⇔ −−−→ . Ở đó A1 ∈ d1 , A2 ∈ d2 .
u1 , −
[−
→ →
u2 ] .A1 A2 = 0
−−−→
+) d1 , d2 chéo nhau ⇔ [− →
u1 ; −

u2 ] .A1 A2 6= 0
☞ Giữa đường thẳng d và mặt phẳng α
 −

ud . −
→=0
n α
+) d k (α) ⇔
∃A ∈ d ∧ A ∈ / (α)
 −
→ −

ud . n α = 0
+) d ⊂ (α) ⇔
∃A ∈ d ∧ A ∈ (α)
+) d ∩ (α) = A ⇔ −

ud . −→ 6= 0
n α

10.1.5 Chùm mặt phẳng


Chùm mặt phẳng (P ) và (Q) có giao tuyến d.

A1 x + B1 y + C1 z + D1 = 0
d:
A2 x + B2 y + C2 z + D2 = 0
Khi đó (α) là mặt phẳng chứa d có dạng:
m (A1 x + B1 y + C1 z + D1 ) + n (A2 x + B2 y + C2 z + D2 ) = 0
Dựa vào điều kiện của đề bài ta có một phương trình bậc nhất ẩn m, n. Chọn m =? ⇒
n =?.
Các điều kiện đó có thể là:
+) A ∈ (α) hoặc (α)k(β) hoặc (α)ka.
+) (α)⊥(β) hoặc (α)⊥a.
Với (β) là một mặt phẳng nào đó và a là một đường thẳng nào đó cho trước.

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 211 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
10.1. Kiến thức cơ bản Chương 10. Hình không gian tọa độ

10.1.6 Góc
|−

n1 . −

n2 |
+) cos (α, β) = −
| n1 | . | −
→ →
n2 |
| u1 . −

− →
u2 |
+) cos (d1 , d2 ) = −
| u1 | . | −
→ →
u2 |

− −

| ud . n α |
+) sin (α, d) = −
| ud | . | −
→ →|
n α

10.1.7 Khoảng cách


☞ Khoảng cách giữa 2 điểm

n
q

â
AB = (xA − xB )2 + (yA − yB )2 + (zA − zB )2

Tu
☞ Khoảng cách giữa điểm và mặt phẳng

h
in
Cho mặt phẳng (P ) : A.x + B.y + C.z + D = 0 và điểm M0 (x0 , y0 , z0 ).
M
|Ax0 + By0 + Cz0 + D|
d (M0 , (P )) = √

A2 + B 2 + C 2

☞ Khoảng cách giữa 2 mặt phẳng song song


.
Th

+) Tìm tọa độ điểm A ∈ (P ).


+) d ((P ) , (Q)) = d (A, (Q))

A
Q

☞ Khoảng cách giữa đường thẳng và mặt phẳng song song

Mặt phẳng (P )k(d). Ta tìm khoảng cách giữa đường thẳng và mặt phẳng như sau:
+) Tìm tọa độ điểm A ∈ d.
+) d (A, (P )) = d (d, (P ))
d A

☞ Khoảng cách giữa điểm đến đường thẳng

❶ Cách 1: Viết phương trình mặt phẳng P qua A và vuông góc với d.
H = (P ) ∩ d, d(A, d) = AH.

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 212 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
10.1. Kiến thức cơ bản Chương 10. Hình không gian tọa độ

H
A
P

❷ Cách 2: Cho đường thẳng d đi qua điểm M0 và có véc tơ chỉ phương →



u.
h −−−→i


u , M0 M

n
d (M, d) =
|−
→u|

â
Tu
☞ Khoảng cách giữa 2 đường thẳng song song

h
in
Giả sử có d1 kd2 và A ∈ d1 . Khi đó : d (d1 , d2 ) = d (A, d2 )
M
☞ Khoảng cách giữa 2 đường thẳng chéo nhau

❶ Cách 1: d1 , d2 chéo nhau có M1 ∈ d1 , M2 ∈ d2 . − →


u1 , −

u2 là chỉ phương của d1 , d2 .


Khi đó:
− → →
− −−−−→
.

1 2 M1 M 2
[ u , u ] .
Th

d (d1 , d2 ) =
|[−

u ,−→
u ]|
1 2

❷ Cách 2: Viết phương trình mặt phẳng (P ) chứa d2 song song với d1 . Điểm A ∈ d1 .
Khi đó d(d1 , d2 ) = d(d1 , (P )) = d(A, (P )).

A
d1

d2
P

10.1.8 Diện tích, thể tích


1 h−→ −→i
☞ S∆ABC = AB, AC
2
h−→ −→i −−→

☞ VABCD.A′ B ′ C ′ D′ = AB, AC .AD

1
☞ VHình chóp = .Sđáy .h
3
1 h−→ −→i −−→
☞ VABCD = AB, AC .AD .
6

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 213 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
10.1. Kiến thức cơ bản Chương 10. Hình không gian tọa độ

10.1.9 Một số dạng toán về mặt phẳng và đường thẳng


❶ Tìm tọa độ điểm A′ đối xứng với A qua đường thẳng d.
+) Viết phương trình mặt phẳng (P ) qua A vuông góc với d.
+) d ∩ (P ) = H. H là trung điểm AA′ từ đó suy ra tọa độ A′ .

A′
A H
P

â n
Tu
❷ Tìm tọa độ A′ đối xứng với A qua mặt phẳng P .

h
in
+) Viết phương trình đường thẳng d qua A vuông góc với P .
M
+) d ∩ (P ) = H. Với H là trung điểm AA′ từ đó suy ra tọa độ A′ .

d
.
Th

H
P

A′

❸ Lập phương trình đường thẳng đi qua A cắt 2 đường thẳng d1 , d2 .


+) Lập phương trình mặt phẳng (P ) qua A chứa d1 .
+) Lập phương trình mặt phẳng (Q) qua A chứa d2 .

P
+) Phương trình d :
Q
+) Chuyển phương trình về dạng chính tắc.

Q
d1

d A
d2

❹ Lập phương trình đường thẳng d qua A, vuông góc d1 và cắt d2 .


+) Lập phương trình mặt phẳng P qua A và vuông góc với d1 .

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 214 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
10.1. Kiến thức cơ bản Chương 10. Hình không gian tọa độ

+) B = d ∩ (P ).
+) Phương trình đường thẳng d qua A, B.

d2 d1

B d
A
P

â n
Tu
❺ Lập phương trình hình chiếu vuông góc d′ của d trên mặt phẳng (P ).

h
in
+) Lập phương trình mặt phẳng (Q) chứa d và vuông góc với (P ).

M
P
+) Phương trình d :

Q

d
.
Th

d′

❻ Lập phương trình mặt phẳng (P ), (Q) song song với nhau và chứa 2 đường thẳng
tương ứng d1 , d2 chéo nhau.
+) (P ) chứa d1 và song song với d2 .
+) (Q) chứa d2 và song song với d1 .

d2

d1

❼ Lập phương trình đường vuông góc chung ∆ của d1 , d2 . Suy ra độ dài đoạn vuông
góc chung. Cách 1: +) Lấy A và véc tơ chỉ phương −

u1 của d1 .

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 215 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
10.1. Kiến thức cơ bản Chương 10. Hình không gian tọa độ

+) Lấy B và véc tơ chỉ phương →



u2 của d2 .
+) −

n = [−

u ,−

u ]
1 2

+) Gọi P là mặt phẳng qua A có cặp véc tơ chỉ phương →



u1 , −

n.
+) Gọi Q là mặt phẳng qua A có cặp véc tơ chỉ phương −

u , 2


n.
+) Gọi d là giao tuyến của (P ) và (Q) thì d chính là đường vuông góc chung.

d →

u1
A d1
M
P


n

â n
Q −

Tu
u2
N d2
B

h
Cách 2: +) Gọi M, N là 2 điểm cần tìm như ở cách 1.
in
M
+) M ∈ d1 nên M có tọa độ ... (pt tham số).
N ∈ d2 nên N có tọa độ ... (pt tham số)

( −−→

M N .−
→u1 = 0
+) Giải tìm tham số từ hệ : −−→ −→ . Từ đó tìm ra tọa độ M, N .
M N . u2 = 0
.
Th

10.1.10 Mặt cầu


❶ Dạng chính tắc : Mặt cầu (S) có tâm I(a, b, c) có bán kính R có phương trình chính
tắc.
(x − a)2 + (y − b)2 + (z − c)2 = R2

❷ Dạng tổng quát:

(S) : x2 + y 2 + z 2 + 2Ax + 2By + 2Cz + D = 0

+) Điều kiện để tồn tại mặt cầu: A2 + B 2 + C 2 > D.



+) Tâm I(−A, −B, −C), bán kính R = A2 + B 2 + C 2 − D.

❸ Vị trị tương đối giữa mặt phẳng (P ) và mặt cầu (S):


+) d(I, (P )) > R: (P ) và (S) không có điểm chung.
+) d(I, (P )) = R: (P ) và (S) tiếp xúc.
Để tìm tọa độ tiếp điểm ta gọi M0 (x0 , y0 , z0 ) là tọa độ tiếp điểm. Khi đó phương
trình tiếp diện (P ) có dạng: x.x0 +y.y0 +z.z0 +A(x+x0 )+B(y+y0 )+C(z+z0 )+D = 0
Đồng nhất hệ số với phương trình (P ) ta giải được x0 , y0 , z0 .

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 216 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
10.2. Véc tơ, điểm Chương 10. Hình không gian tọa độ

M0
P


(P )
+) d(I, (P )) < R: (P ) và (S) cắt nhau theo một đường tròn (C) : .
(S)
Ta có thể tìm tâm và bán kính của đường tròn (C). Gọi J là tâm của đường tròn

n
(C) và r là bán kính đường tròn (C).

â
Tu
Tọa độ J xác định như sau:
- Viết phương trình đường thẳng d qua I có nhận −
n→
P làm véc tơ chỉ phương.

h
- Điểm J = (P ) ∩ d. in

M
Bán kính r = R2 − h2 . Ở đó h = IJ = d(I, (P )).

. sĐ
Th

R
h

r
J

10.2 Véc tơ, điểm


Ví dụ 10.1: Cho 4 điểm A(−1; 1; 2), B(2; 3; −1), C(−7; −3; 8), D(1; 2; 5)

a) Chứng minh rằng 3 điểm A, B, C thẳng hàng.

b) Chứng minh rằng A, B, D không thẳng hàng. Tính diện tích tam giác ABD khi đó.
Và tính độ dài chiều cao đỉnh A của tam giác ABD.
−→ −→ −→ −→
Giải: a) +) C1: Ta có AB = (3; 2; −3) , AC = (−6; −4; 6) ⇒ AC = −2AB
nên A, B, C thẳng hàng.
h−→ −→i  2 −3 −3 3
3


+) C2: AB, AC = ; ; 2 = (0; 0; 0) = −

0
−4 6 6 −6 −6 −4

nên A, B, C thẳng hàng.

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 217 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
10.2. Véc tơ, điểm Chương 10. Hình không gian tọa độ

−→ −−→
b) Ta có AB = (3; 2; −3) , AD = (2; 1; 3)
h−→ −−→i  2 −3 
−3 3 3 2
AB, AD = ; = (9; −15; −1) 6= −

1 3 3 2 ; 2 1 0

nên A, B, D không thẳng hàng.


q √
1 h−→ −−→i 1 2 2 307
⇒ SABD = AB, AD = . 92 + (−15) + (−1) =
2 2 2
q √
Ta có : BD = (1 − 2)2 + (2 − 3)2 + (5 + 1)2 = 38

307 r
1 2SABD 2. 307
Vì SABD = .hA .BD ⇒ hA = = √ 2 =
2 BD 38 38

â n
Tu
Ví dụ 10.2: Cho 5 điểm A(2; −1; 1), B(1; 3; 2), C(5; −2; 3), D(−2; 4; 0), E(−3; 1; 2)

a) Chứng minh rằng A, B, C, D đồng phẳng.

h
in
b) Chứng minh rằng A, B, C, E không đồng phẳng. Tính thể tích tứ diện ABCE và độ
M
dài đường cao hạ từ đỉnh A xuống mặt phẳng BCE.

−→ −→ −−→
Giải: a) Ta có AB = (−1; 4; 1) , AC = (3; −1; 2) , AD = (−4; 5; −1) và

h−→ −→i  4 1 1 −1 −1 4 
AB, AC = ; ; = (9; 5; −11)
−1 2 2 3 3 −1
.
Th

h−→ −→i −−→


Do đó ta được AB, AC .AD = −36 + 25 + 11 = 0

⇒ A, B, C, D đồng phẳng.
−−→ −−→ −→
b) Ta có BC = (4; −5; 1) , BE = (−4; −2; 0) , BA = (1; −4; −1) và
h−−→ −−→i  −5 1 1 4 4 
−5
BC, BE = ; ; = (2; −4; 12)
−2 0 0 −4 −4 −2
h−−→ −−→i −→
BC, BE .BA = 2 + 16 − 12 = 6

Do đó ta có:
1 h−−→ −−→i −→ 1 h−−→ −−→i √
VB.ACE = BC, BE .BA = 1, SBCE = BC, BE = 2 41
6 2
1 3.VB.ACE 3.1 3
Vì VA.BCE = VB.ACE = .hA .SBCE ⇒ hA = =√ =√
3 SBCE 41 41

Ví dụ 10.3: Cho 4 điểm A(2; 1; −3), B(1; −2; 1), C(4; 0; −2), D(0; 1; 3).

a) Chứng minh 4 điểm A, B, C, D không đồng phẳng.

b) Tìm tọa độ trung điểm M, N của AB, CD.

c) Gọi A1 là trọng tâm tam giác BCD và G là trọng tâm tứ diện ABCD. Tìm tọa độ
1
A1 , G và chứng minh A, A1 , G thẳng hàng và G chia đoạn AA1 theo tỷ số − .
3
d) Chứng minh G là trung điểm của đoạn M N .

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 218 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
10.2. Véc tơ, điểm Chương 10. Hình không gian tọa độ

−→ −→ −−→
Giải: a) Ta có AB = (−1; −3; −4) , AC = (2; −1; 1) , AD = (−4; 1; 5)
h−→ −→i  −3 −4 −4 −1 −1 −3 
AB, AC = ; ; = (−7; −7; 7)
−1 1 1 2 2 −1
h−→ −→i −−→
AB, AC .AD = 28 − 7 + 35 = 56 6= 0

Vì vậy A, B, C, D không đồng phẳng.

b) M là trung điểm AB nên tọa độ của nó là:


!
xA + xB 3 yA + yB 1 zA + zB 3 1
xM = = , yM = = − , zM = = −1 ⇒ M ; − ; −1
2 2 2 2 2 2 2
N là trung điểm CD nên tọa độ của nó là:

n
!

â
xC + xD yC + yD 1 zC + zD 1 1 1

Tu
xN = = 2, yN = = , zN = = ⇒N 2; ;
2 2 2 2 2 2 2

h
c) A1 là trọng tâm tam giác BCD nên ta có:
xB + xC + xD 5
in
yB + yC + yD 1 yB + yC + yD 2
M
xA 1 = = , yA 1 = = − , zA1 = =
3 3 3 3 3 3
!

5 1 2

⇒ A1 ;− ;
3 3 3
.

G là trọng tâm tứ diện ABCD nên ta có:


Th

xA + xB + xC + xD 7 yA + yB + yC + yD
xG = = , yG = =0
4 4 4
!
zA + zB + zC + zD 1 7 1
zG = =− ⇒G ; 0; −
4 4 4 4
! !
−→ 1 11 −−→ 1 1 11 −→ 1 −−→
GA = ; 1; − , GA1 = − ; − ; ⇒ GA = − .GA1
4 4 12 3 12 3
1
Do đó G, A, A1 thẳng hàng và G chia đoạn AA1 theo tỷ số − .
3
d) Gọi H là trung điểm M N . Tọa độ điểm H là:
!
xM + xN 7 yM + yN zM + zN 1 7 1
xH = = , yH = = 0, zH = =− ⇒H ; 0; −
2 4 2 2 4 4 4
⇒ H ≡ G. Vậy G là trung điểm của M N .

Ví dụ 10.4: Cho 4 điểm A(2; −1; 0), B(−1; 4; 2), C(1; 3; −2), M (−2; 0; 3). Ở đó M là
trung điểm của đoạn thẳng BD.

a) Tìm tọa độ điểm D.

b) Tìm điểm E sao cho D là trọng tâm của tứ diện ABCE.

c) Tính góc giữa 2 đường thẳng AB và CD.

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 219 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
10.2. Véc tơ, điểm Chương 10. Hình không gian tọa độ

Giải: a) Vì M là trung điểm BD nên ta có :


xB + xD
xM = ⇒ xD = 2xM − xB = 2. (−2) − (−1) = −3
2
yD = 2yM − yB = 2.0 − 4 = −4, zD = 2zM − zB = 2.3 − 2 = 4 ⇒ D (−3; −4; 4)

b) Vì D là trọng tâm tứ diện ABCE nên ta có:


xA + xB + xC + xE
xD = ⇒ xE = 4xD − xA − xB − xC = 4. (−3) − 2 + 1 − 1 = −14
4
yE = 4yD − yA − yB − yC = 4. (−4) + 1 − 4 − 3 = −22
zE = 4zD − zA − zB − zC = 4.4 − 0 − 2 + 2 = 16 ⇒ E (−14; −22; 16)

c) Ký hiệu ϕ = (AB, \ CD)

n
−→ −−→

â

AB.CD

Tu
|−3. (−4) + 5. (−7) + 2.6| 11
cos ϕ = −→ −−→ = q q =√
AB . CD (−3)2 + 52 + 22 . (−4)2 + (−7)2 + 62 3838

h
⇒ ϕ ≈ 790 46′ 21′′ in
M
Ví dụ 10.5: Trong không gian tọa độ cho điểm S(3; 1; −2), A(5; 3; −1), B(2; 3; −4),

C(1; 2; 0).
a) Chứng minh S, A, B, C là 4 đỉnh của một tứ diện. Tính thể tích tứ diện khi đó.
.
Th

b) Chứng minh tam giác ABC là tam giác đều và ba mặt bên là các tam giác vuông
cân. Tính thể tích tứ diện bằng công thức áp dụng với tam diện vuông. So sánh với
kết quả ở câu trên.

c) Tìm tọa độ điểm D đối xứng với điểm C qua đường thẳng AB.
−→ −→ −→
Giải: a) Ta có SA = (2; 2; 1) , SB = (−1; 2; −2) , SC = (−2; 1; 2)
h−→ −→i  2 1 1 2

2 2

Khi đó SA, SB = ; ; = (−6; 3; 6)
2 −2 −2 −1 −1 2
h−→ −→i −→
Vậy SA, SB .SC = 12 + 3 + 12 = 27 6= 0. Và vì thế S, A, B, C không đồng phẳng
hay 4 điểm là đỉnh của một tứ diện.
1 h−→ −→i −→ 9
VS.ABC = . SA, SB .SC =
6 2
q √
b) Ta có AB = (2 − 5)2 + (3 − 3)2 + (−4 + 1)2 = 3 2

Tương tự : BC = CA = 3 2. Vậy ABC là tam giác đều.

Ta có SA = SB = SC = 22 + 22 + 12 = 3
−→ −→
Mặt khác : SA.SB = 2. (−1) + 2.2 + 1. (−2) = 0
−→ −→ −→ −→
Tương tự ta có : SB.SC = SC.SA = 0
Như vậy các tam giác SAB, SAC, SBC là các tam giác vuông cân tại S.
1 1 9
Do đó S.ABC là tam diện vuông tại S và VS.ABC = .SA.SB.SC = .3.3.3 =
6 6 2
Kết quả của 2 phương pháp tính là như nhau.

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 220 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
10.3. Phương trình mặt phẳng Chương 10. Hình không gian tọa độ

c) Điểm D đối xứng với C qua đường thẳng AB. Gọi H là chân đường cao hạ từ C
xuống đường thẳng AB. Khi đó H chính là trung điểm CD. Do tam giác ABC là
đều nên đường cao CH cũng chính là đường trung tuyến. Vì thế H cũng là trung
điểm của AB.
Do đó tọa độ điểm H là:
!
xA + xB 7 yA + yB zA + zB 5 7 5
xH = = , yH = = 3, zH = =− ⇒H ; 3; −
2 2 2 2 2 2 2
Mặt khác H là trung điểm của CD nên ta có:
xC + xD 7
xH = ⇒ xD = 2xH − xC = 2. − 1 = 6
2 2
!

n
5

â
yD = 2yH − yC = 2.3 − 2 = 4, zD = 2zH − zC = 2. − − 0 = −5 ⇒ D (6; 4; −5)

Tu
2

h
10.3 Phương trình mặt phẳng
in
M
Ví dụ 10.6: Viết phương trình mặt phẳng (P ) biết

a) (P ) đi qua 3 điểm A(−1; 0; 2), B(3; 1; −1), C(4; −2; 0).


.

b) (P ) đi qua 2 điểm M (2; 1; 2), N (−1; 3; 1) và vuông góc với mặt phẳng (Q) : 2x − 3y +
Th

z − 3 = 0.

c) (P ) đi qua điểm D(2; −1; 3) và song song với mặt phẳng (R) : x − 2y + z − 2 = 0.

d) (P ) đi qua điểm E(−1; −1; 3) và vuông góc với 2 mặt phẳng (α) : 2x − y − z = 0 và
mặt phẳng (M N D).

e) (P ) đi qua 3 điểm F (−1; 0; 0), G(0; 2; 0), H(0; 0; −1).


−→ −→
Giải: a) Ta có AB = (4; 1; −3) , AC = (5; −2; −2)
h−→ −→i  
−→ 1 −3 −3 4 4 1
⇒ nP = AB, AC = ; ; = (−8; −7; −13) =
−2 −2 −2 5 5 −2
− (8; 7; 13)
 −
n→P = (8; 7; 13)
Vậy mặt phẳng (P ) :
A (−1; 0; 2)
⇒ (P ) : 8 (x + 1) + 7 (y − 0) + 13. (z − 2) = 0 ⇔ 8x + 7y + 13z − 18 = 0
−−→
b) Do (P ) đi qua M, N nên M N = (−3; 2; −1) là một véc tơ chỉ phương của (P ).
Mặt khác (P )⊥(Q) nên − n→
Q = (2; −3; 1) là véc tơ chỉ phương của (P ).
h−−→ i  2 −1 −1 −3 −3 2 

→ −→
Từ đó ta được nP = M N , nQ = ; ; = (−1; 1; 5)
−3 1 1 2 2 −3
 −
n→
P = (−1; 1; 5)
(P ) : ⇒ (P ) : − (x − 2) + (y − 1) + 5 (z − 2) = 0
M (2; 1; 2)
⇔ (P ) : −x + y + 5z − 9 = 0

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 221 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
10.3. Phương trình mặt phẳng Chương 10. Hình không gian tọa độ

c) (P ) song song với (R) nên −


n→ −

P = nR = (1; −2; 1)
 −
n→
P = (1; −2; 1)
Vậy (P ) : ⇒ (P ) : (x − 2) − 2 (y + 1) + (z − 3) = 0
D (2; −1; 3)
⇔ (P ) : x − 2y + z − 7 = 0
1 −2 1 −2
Vì = = 6= ⇒ nên (P ) : x − 2y + z − 7 = 0 là mặt phẳng cần tìm.
1 −2 1 −7
−−→ −−→
d) Ta có M N = (−3; 2; −1) , M D = (0; −2; 1)
h−−→ −−→i  2 −1 −1 −3 −3 2 
M N , M D = ; ; = (0; 3; 6) = 3 (0; 1; 2)
−2 1 1 0 0 −2
Vậy −

n1 = (0; 1; 2) là véc tơ pháp tuyến của (M N D).

â n

n−→ = (2; −1; −1) là véc tơ pháp tuyến của (α).

Tu
(α)

Vì (P )⊥(α) và (M N D) nên →−
n1 , −
n−

(α) là các véc tơ chỉ phương của (P ). Do đó ta có :
 

h

→ −−→ −→  −1 −1 −1 2 2 −1
nP = n(α) , n1 = ; in ; = (−1; −4; 2)
1 2 2 0 0 1
M
 −
n→
P = (−1; −4; 2)
Vậy (P ) : ⇒ (P ) : − (x + 1) − 4 (y + 1) + 2 (z − 3) = 0

E (−1; −1; 3)

⇔ (P ) : −x − 4y + 2z − 11 = 0
.

e) Ngoài cách làm trường hợp mặt phẳng đi qua 3 điểm ta có thể làm bằng phương
Th

trình mặt chắn như sau:


x y z
(P ) : + + = 1 ⇔ 2x − y + 2z + 2 = 0
−1 2 −1

Ví dụ 10.7: Viết phương trình mặt phẳng trung trực của AB biết A(0; 0; −3), B(2; 0; −1)

Giải: Gọi M là trung điểm của AB. Do đó M (1; 0; −2).


Ký hiệu (P ) là(mặt phẳng trung trực của AB. Thì khi đó (P ) đi qua M và vuông góc với
M (1; 0; −2)
AB nên (P ) : − −→ ⇒ (P ) : (x − 1)+0. (y − 0)+(z + 2) =
n→
P = AB = (2; 0; 2) = 2 (1; 0; 1)
0
⇔ (P ) : x + z + 1 = 0

Ví dụ 10.8: Viết phương trình mặt phẳng (P ) đi qua điểm M (5; 4; 3). Ngoài ra (P ) cắt
các trục tọa độ tại 3 điểm cách đều gốc tọa độ.

x y z
Giải: Phương trình mặt (P ) có dạng: + + = 1. Vì mặt (P ) cắt trục tọa độ tại 3
a b c
điểm cách đều O nên |a| = |b| = |c| 6= 0
(P ) đi qua điểm M (5; 4; 3) nên ta có:

5 4 3
+ + =1
a b c
12
+) TH1: a = b , b = c. Thay vào ta có : = 1 ⇔ a = 12 do đó b = c = 12.
a

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 222 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
10.3. Phương trình mặt phẳng Chương 10. Hình không gian tọa độ

Phương trình (P ) : x + y + z − 12 = 0.
+) TH2: a = −b, b = c.
2
Thay vào ta có : − = 1 ⇔ a = −2 do đó b = c = 2.
a
Phương trình (P ) : −x + y + z − 2 = 0
+) TH3: a = b, b = −c.
6
Thay vào phương trình ta có : = 1 ⇔ a = 6. Do đó b = 6, c = −6.
a
Phương trình (P ) : x + y − z − 6 = 0.
+) TH4: a = −b, b = −c.
4
Thay vào phương trình ta có = 1 ⇔ a = 4. Do đó b = −4, c = −4.
a

n
Phương trình (P ) : x − y − z − 4 = 0.

â
Tu
Ví dụ 10.9: Cho mặt phẳng (P ) : x + y − z = 0, (Q) : 2x + 2y − 2z − 5 = 0 và điểm
M (2; 1; −3).

h
a) Chứng minh (P )k(Q). in
M
b) Tính khoảng cách từ điểm M đến 2 mặt phẳng (P ) và (Q).

c) Tính khoảng cách giữa 2 mặt phẳng (P ) và (Q).


d) Tìm tập hợp các điểm cách đều 2 mặt phẳng (P ), (Q).
.
Th

1 1 −1 0
Giải: a) Vì = = 6= ⇒ (P )k(Q).
2 2 −2 −5
|2 + 1 + 3| √
b) d (M, (P )) = q =2 3
12 + 12 + (−1)2

|2.2 + 2.1 − 2. (−3) − 5| 7 7 3
d (M, (Q)) = q = √ =
2 2 2 2 3 6
2 + 2 + (−2)

c) Ta có N (1; 0; 1) ∈ (P ).
|2.1 + 2.0 − 2.1 − 5| 5
Vì (P ) k (Q) ⇒ d ((P ) , (Q)) = d (N, (Q)) = q = √
22 + 22 + (−2)2 2 3

d) Gọi điểm A(x0 ; y0 ; z0 ) là điểm cách đều (P ), (Q). Do đó ta có:


|x0 + y0 − z0 | |2.x0 + 2.y0 − 2.z0 − 5|
d (A, (P )) = d (A, (Q)) ⇔ q = q
12 + 12 + (−1)2 22 + 22 + (−2)2
⇔ 2 |x0 + y0 − z0 | = |2.x0 + 2.y0 − 2.z0 − 5|
 
2x0 + 2y0 − 2z0 = 2x0 + 2y0 − 2z0 − 5 Vô lý
⇔ ⇔ 4x0 + 4y0 − 4z0 − 5 = 0
2x0 + 2y0 − 2z0 = − (2x0 + 2y0 − 2z0 − 5)
Vậy tập hợp những điểm cách đều 2 mặt phẳng (P ), (Q) là mặt phẳng 4x+4y−4z−5 =
0

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 223 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
10.4. Phương trình đường thẳng Chương 10. Hình không gian tọa độ

10.4 Phương trình đường thẳng


Chuyển đổi cách dạng phương trình.

 x = −1 + 3t
Ví dụ 10.10: a) Cho phương trình đường thẳng d : y =2−t . Hãy viết phương

z=t
trình dạng chính tắc và dạng tổng quát của d.

b) Cho đường thẳng ∆ là giao tuyến của 2 mặt phẳng (P ) : x + 2y − z − 1 = 0 và


(Q) : 2x − y − 3z + 3 = 0. Viết phương trình dạng tham số và chính tắc của ∆.

x+1 2−y
c) Cho đường thẳng a : = z + 2. Viết phương trình dạng tổng quát và

n
=
2 3

â
tham số của a.

Tu
x+1 y−2 z
Giải: a) Dạng chính tắc : d : = =

h
3 −1 1
 in

 x+1 y−2  

M
= −x − 1 = 3y − 6 x + 3y − 5 = 0
Dạng tổng quát: 3 −1 ⇔ ⇔

 y−2 z y − 2 = −z y+z−2=0

 =

−1 1
b) +) C1: Ta có −n→ −→
P = (1; 2; −1) , nQ = (2; −1; −3)
.

 
Th


→ −→ −
→ 2 −1 −1 1 1 2
Do đó u∆ = [nP , nQ ] = ; ; = (−7; 1; −5)
−1 −3 −3 2 2 −1
 
 x + 2y − z − 1 = 0  x = −1
Xét hệ : 2x − y − 3z + 3 = 0 ⇔ y=1
 
z=0 z=0

 x = −1 − 7t
Vậy ta được điểm M0 (−1; 1; 0) ∈ ∆. Do đó phương trình tham số của ∆ là: y =1+t

z = −5t
x+1 y−1 z
Và phương trình chính tắc là: = =
−7 1 −5
+) C2: Đặt z = t. Xét hệ sau:

  
 7
 x= t−1
x + 2y − t − 1 = 0 x + 2y = t + 1 5
⇔ ⇔
2x − y − 3t + 3 = 0 2x − y = 3t − 3 
 1
 y =− t+1
5


 7 

 x = 5t − 1
  x = 7t − 1
⇒∆: 1 ⇔∆: y = −t + 1

 y = − t + 1 

 5 z = 5t

z=t
Do đó phương trình chính tắc của ∆:

x+1 y−1 z
= =
7 −1 5

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 224 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
10.4. Phương trình đường thẳng Chương 10. Hình không gian tọa độ

x+1 2−y x+1 y−2 z+2


c) Ta có a : = =z+2⇔ = =
2 3 2 −3 1

 x = −1 + 2t
Do đó phương trình dạng tham số là : a : y = 2 − 3t

z = −2 + t


 x+1 y−2  
 =
2 −3 −3x − 3 = 2y − 4 3x + 2y − 1 = 0
Ta có ⇔ ⇔ là phương

 y−2 z+2 y − 2 = −3z − 6 y + 3z + 4 = 0
 =
−3 1
trình tổng quát của a.

n
Viết phương trình đường thẳng:

â
Tu
Ví dụ 10.11: Viết phương trình đường thẳng d biết nó thỏa mãn điều kiện:
a) d đi qua 2 điểm M (2; 3; −1) và N (1; 2; 4).

h
in
b) d đi qua điểm A(2; −1; 1) và vuông góc với mặt phẳng (P ) : 2x − y + z − 3 = 0.
M
c) d đi qua điểm B(−3; 1; 2) và song song với đường thẳng ∆ là giao tuyến của 2 mặt

phẳng (α1 ) : x − y − 3z + 1 = 0 và (α2 ) : 2x + y − z − 2 = 0.


d) d đi qua điểm C(−1; 0; 3) và song song với 2 mặt phẳng (β1 ) : x − 2y − 3z − 1 = 0 và


.

(β2 ) : 3x − y − z = 0.
Th

x−3 y+1 2−z


e) d đi qua điểm D(2; 1; 1) và vuông góc với 2 đường thẳng d1 : = = ,
 2 5 3
2x + 3y − z = 0
d2 :
−x − 3y + 4z + 3 = 0
−−→
Giải: a) M N = (−1; −1; 5). Do đó :

 −→  x=2+t
u = (1; 1; −5)
d: nên phương trình d : y =3+t
M (2; 3; −1) 
z = −1 − 5t

b) d⊥(P ) nên →

ud = −
n→
P = (2; −1; 1) . Do đó:

 →
−  x = 2 + 2t
u = (2; −1; 1)
d: . Phương trình d là: y = −1 − t
A(2; −1; 1) 
z =1+t
c) (α1 ) : x − y − 3z + 1 = 0 ⇒ → −
n1 = (1; −1; −3).
(α2 ) : 2x + y − z − 2 = 0 ⇒ → −
n2 = (2; 1; −1)
 

→ →
− →
− −1 −3 −3 1 1 −1
Do đó u∆ = [n1 , n2 ] = , , = (4; −5; 3)
1 −1 −1 2 2 1
d k ∆ nên − →
ud = − u→∆ = (4; −5; 3) .

  x = −3 + 4t
B (−3; 1; 2)
d: − → nên phương trình d : y = 1 − 5t
u = (4; −5; 3) 
z = 2 + 3t

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 225 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
Chương 11. Tích phân

Chương 11

Tích phân

â n
11.1 Vi phân

Tu
11.1.1 Định nghĩa

h
in
Định nghĩa 11.1. Cho hàm f : (a; b) → R, thỏa mãn có đạo hàm tại điểm x ∈ (a, b).
M
Ký hiệu df (x) = f ′ (x).dx gọi là vi phân của hàm f tại điểm x.

Ví dụ 11.1: d(x2 ) = (x2 )′ .dx = 2x.dx.


x4
d(?) = x .dx thì ? =
3
+ C.
4
.
Th

11.1.2 Các tính chất


Với u, v là các hàm theo biến x; C, λ là các hằng số. Ta có các công thức sau:

❶ d(C) = 0.

❷ d(u ± v) = du ± dv.

❸ d(u.v) = udv + vdu. Đặc biệt d(λ.u) = λ.du.


!
u vdu − udv
❹ d = .
v v2

❺ d(f (u)) = f ′ (u)du. (Công thức bất biến vi phân).

11.1.3 Bảng đạo hàm các hàm số sơ cấp thường gặp


❶ (C)′ = 0.

❷ (xα )′ = α.xα−1 . Đặc biệt:


x′ = 1
!′
1 1
=− 2
x x

√ ′ 1
( x) = √
2 x

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 226 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
11.2. Nguyên hàm và tích phân bất định Chương 11. Tích phân

❸ (sin x)′ = cos x, (cos x)′ = − sin x.

1 1
❹ (tan x)′ = 2
= 1 + tan2 x, (cot x)′ = − 2 = − (1 + cot2 x).
cos x sin x
❺ (ex )′ = ex
(ax )′ = ax . ln a.

1
❻ (ln x)′ =
x
1
(loga (x))′ = .
x. ln a

n
11.2 Nguyên hàm và tích phân bất định

â
Tu
11.2.1 Định nghĩa

h
in
Định nghĩa 11.2. Cho hàm f : (a, b) → R xác định trên khoảng (a, b). Hàm F : (a, b) →
M
R có đạo hàm trên khoảng (a, b) và thỏa mãn F ′ (x) = f (x), ∀x ∈ (a, b) được gọi là nguyên
hàm của hàm f trên khoảng (a, b).

Ví dụ 11.2: f (x) = sin x thì F (x) = − cos x là một nguyên hàm của hàm f (x).
.

Ví dụ 11.3: f (x) = 1 thì F (x) = x + 2 là một nguyên hàm của hàm f (x).
Th

11.2.2 Các tính chất


Định lý 11.1. Nếu f ′ (x) = 0 thì f (x) là hàm hằng.

Định lý 11.2. Nếu F (x), G(x) là 2 nguyên hàm nào đó của hàm f (x) thì ∃C sao cho
F (x) = G(x) + C, ∀x.

Chứng minh. Theo giả thiết ta có F ′ (x) = G′ (x) = f (x), ∀x. Do đó (F − G)′ (x) = 0,
∀x. Theo Định lý 11.1 thì ∃C sao cho F (x) − G(x) = C hay F (x) = G(x) + C.
R
Định nghĩa 11.3. Ta ký hiệu tích phân bất định f (x)dx là họ tất cả các nguyên hàm
R
của hàm f (x). Theo Định lý 11.2.2, thì f (x)dx = F (x) + C với F (x) là một nguyên
hàm nào đó của f (x).

Định lý 11.3. f (x), g(x), u(x) là các hàm và λ, C là hằng số. Ta có các tính chất sau:
R
❶ 0.dx = C.
R R
❷ λf (x)dx = λ. f (x)dx, ∀λ ∈ R.
R R R
❸ (f (x) ± g(x)) dx = f (x)dx ± g(x)dx.
R R R
❹ Nếu f (x)dx = F (x) + C thì f (u)du = f (u).u′ dx = F (u) + C. (Công thức bất
biến tích phân - Tích phân không thay đổi khi ta thay biến x bởi một hàm u theo
biến x bất kỳ).

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 227 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
11.2. Nguyên hàm và tích phân bất định Chương 11. Tích phân

11.2.3 Bảng nguyên hàm các hàm số sơ cấp thường gặp


Với C là hằng số, u là hàm bất kỳ theo biến x. Ta có

TT Hàm f (x) Nguyên hàm của f (x) Bất biến tích phân

R
1 0 0.dx = C

R R
2 1 dx = x + C du = u + C

R xα+1 R uα+1
3 xα xα dx = + C, (α 6= −1) uα du =

n
+C
α+1 α+1

â
Tu
1 R dx R du
4 = ln |x| + C = ln |u| + C
x x u

h
5 ex
R in
ex dx = ex + C
R
eu du = eu + C
M
R ax R au

ax ax dx = +C au du = +C

ln a ln a
R R
.

6 sin x sin xdx = − cos x + C sin udu = − cos u + C


Th

R R
7 cos x cos xdx = sin x + C cos udu = sin u + C

1 R dx R du
8 = tan x + C = tan u + C
cos2 x cos2 x cos2 u
1 R dx R du
9 = − cot x + C = − cot u + C
sin2 x sin2 x sin2 u
Ví dụ 11.4: Tính các tích phân sau:
R dx
a) I =
x2
!
R 1
b) I = x3 + 2x2 − x − √ + 5 dx
3
x
R
c) I = sin5 x cos xdx.
R
d) I = sin5 xdx
R x−2+1 1
Giải: a) I = x−2 dx = =−
−2 + 1 x
R  x4 x3 x2 x2/3 x4 x3
b) I = x3 + 2x2 − x − x−1/3 + 5 = + 2. − − + 5x + C = + 2. −
4 3 2 2/3 4 3
2
x 3√3
− . x2 + 5x + C.
2 2
Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 228 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
11.3. Các phương pháp tính tích phân Chương 11. Tích phân

R sin6 x
c) I = sin5 x.d(sin x) = + C.
6
R R R
d) I = sin4 x.(sin xdx) = − (1 − cos2 x)2 .d(cos x) = (−1 + 2 cos2 x − cos4 x) d(cos x) =
2 1
− cos x + cos3 x − cos5 x + C.
3 5

Ví dụ 11.5: Tính các tích phân sau:


R
a) I = (2x + 1)100 dx.
R
b) I = ex .(ex + 1)2 dx.
R

n
c) I = (tan x + tan2 x)dx.

â
Tu
1 R 1 (1 + 2x)101 (1 + 2x)101
Giải: a) I = . (2x + 1)100 .d(2x + 1) = . = .
2 2 101 202

h
b) I =
R 1
(ex + 1)2 d(ex + 1) = (ex + 1)3
in
M
3
R sin x R

c) I = dx + (1 + tan2 x − 1)dx

cos x
R d(cos x) R dx R
.

=− + − dx = − ln | cos x| + tan x − x + C.
Th

cos x cos2 x

11.3 Các phương pháp tính tích phân


11.3.1 Phép đổi biến số
R
☞ Phép đổi xuôi: Xét I = f (x)dx. Đặt x = ϕ(t) thì dx = ϕ′ (t)dt.
R
Ta có I = f (ϕ(t)).ϕ′ (t)dt.
Một số trường hợp:
√ π π
+) a2 − x2 : Đặt x = a sin t (ở đó − ≤ t ≤ ) hoặc x = a cos t với 0 ≤ t ≤ π.
2 2
√ 1 π π
+) a2 + x2 , 2 : Đặt x = a tan t với − < t < .
a + x2 2 2
R
☞ Phép đổi ngược: Xét I = f (ϕ(x)).ϕ′ (x)dx.
R
Đặt t = ϕ(x) ⇒ dt = ϕ′ (x).dx. Khi đó I = f (t)dt
Một số phép đổi ngược:

STT Dạng chuẩn Dạng thu gọn Đổi biến

R R
1 f (xα ).α.xα−1 dx f (xα ).xα−1 dx t = xα

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 229 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
11.3. Các phương pháp tính tích phân Chương 11. Tích phân

R √ 1 R √ √
2 f ( n x). √
n
dx f ( n x)dx t= n
x
n xn−1 dx
R R
3 f (sin x) cos xdx f (sin x) cos xdx t = sin x

R R
4 f (cos x)(− sin x)dx f (cos x) sin xdx t = cos x

R R
5 f (tan x).(1 + tan2 x)dx f (tan x)dx t = tan x

n
R R
6 f (cot x).[−(1 + cot2 x)]dx f (cot x)dx

â
t = tan x

Tu
R R
7 f (ex ).ex dx f (ex )dx t = ex

h
R dx
in R dx
M
8 f (ln x) f (ln x) t = ln x
x x

Ví dụ 11.6: Tính các tích phân sau:

R x3 dx
.
Th

a) I =
x8 − 1
R dx
b) J = √
3
x+2
R
c) K = (tan3 x − 2 tan2 x + tan x − 2) dx.

R dx
d) L = (ln2 x − ln x − 1) .
x
R dx
e) M = .
ex −1
dt
Giải: a) Đặt t = x4 ⇒ dt = 3x3 dx ⇒ x3 dx = .
3
!
R dt 1R 1 1 1
Do đó I = 2
= − dt = (ln |t − 1| − ln |t + 1|)
3(t − 1) 6 t−1 t+1 6

1 x4 − 1
= . ln 4 +C
6 x + 1

b) Đặt t = x + 2 ⇒ x = (t − 2)3 ⇒ dx = 3(t − 2)2 dt
3

!
R 3(t − 2)2 dt R 12
J= = 3t − 12 + dt
t t
√ 2
3t2 3 ( 3 x + 2) √ √
= − 12t + 12 ln |t| = − 12( 3 x + 2) + ln | 3 x + 2| + C
2 2

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 230 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
11.3. Các phương pháp tính tích phân Chương 11. Tích phân

R
c) K = (tan x − 2) (tan2 x + 1) dx
Đặt t = tan x ⇒ dt = (tan2 x + 1)dx
R t2 tan2 x
K = (t − 2)dt = − 2t = − 2 tan x + C
2 2
dx
d) Đặt t = ln x ⇒ dt =
x
R 2 t3 t2 ln3 x ln2 x
L = (t − t − 1)dt = − − t = − − ln x + C
3 2 3 2
R ex dx
e) M =
ex (ex − 1)

â n
Đặt ex = t ⇒ ex dx = dt

Tu
!
R dt R 1 1
M= = − dt = ln |t − 1| − ln |t| = ln(ex − 1) − x + C.
t(t − 1) t−1 t

h
in
M
11.3.2 Tích phân từng phần

✑ Công thức:
Z Z
.
Th

udv = uv − vdu

Trong đó:

Phép biến đổi Phép toán


u → du Đạo hàm (hay vi phân)
dv → v Nguyên hàm (hay tích phân)

✒ Chú ý:

- Hai phép toán trên là ngược của nhau


- Phép tính đạo hàm dễ thực hiện hơn phép tính nguyên hàm.
- Thứ tự ưu tiên đặt u:
1. Các hàm ngược: ln, arcsin, arctan, căn bậc 2, căn bậc 3, ...
2. Các hàm đa thức: (khi đạo hàm đa thức giảm đi một bậc)
3. Các hàm tính đạo hàm hay nguyên hàm đều đơn giản: ex , sin x, cos x, ...

Ví dụ 11.7: Tính các tích phân sau:


R
a) I = x sin xdx.
R
b) J = x2 ln xdx.
R
c) K = ex . sin xdx.
 
u=x du = dx
Giải: a) Đặt ⇒
dv = sin xdx v = − cos x
R
Do đó I = −x cos x + cos xdx = −x cos x + sin x + C.

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 231 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
11.3. Các phương pháp tính tích phân Chương 11. Tích phân


 
 dx
 du =
u = ln x x
b) Đặt ⇒
dv = x2 dx 
 x3
 v=
3
1 1R 2 1 1
Do đó I = x3 ln x − x dx = x3 ln x − x3 + C.
3 3 3 9
c) Cách 1:
 
u = ex du = ex dx
Đặt ⇒
dv = sin xdx v = − cos x
R
Do đó K = −ex . cos x + ex cos xdx.
 

n
u = ex du = ex dx
Đặt ⇒

â
dv = cos xdx v = sin x

Tu
R
Do đó K = −ex cos x + ex sin x − ex sin xdx = −ex cos x + ex sin x − K

h
1 1
⇒ K = − ex cos x + ex sin x + C.
2 2
in
M
Cách 2: Đồng nhất hệ số.

Gọi F (x) = (a. sin x + b cos x)ex là nguyên hàm của f (x) = ex sin x.

Ta có F ′ (x) = [(a − b) sin x + (a + b) cos x]ex



.

 
 1
Th

 a=
a−b=1 2
Do đó ta được hệ: ⇔
a+b=0 
 1
 b=−
2
1
Do đó K = (sin x − cos x) ex + C.
2

11.3.3 Tích phân hàm phân thức


R P (x)
Dạng I = dx.
Q(x)
Không mất tính tổng có thể giả sử: deg P < deg Q
Thật vậy, nếu deg P ≥ deg Q thì ta có P (x) = Q(x).M (x) + R(x).
(M là thương và N là!dư).
R R(x)
I= M (x) + với deg R < deg Q.
Q(x)
Để cho đơn giản ta xét tích phân sau:
R ax + b
1. dx với ∆ = p2 − 4q > 0 và 2 nghiệm x1 , x2 .
x2 + px + q
ax + b ax + b A B
= = +
x2 + px + q (x − x1 )(x − x2 ) x − x1 x − x2
(Các bạn tự tổng quát cho trường hợp Mẫu là một đa thức bậc n có đủ n nghiệm phân
biệt)
R ax + b
2. dx với ∆ = p2 − 4q = 0 và nghiệm kép x0 .
x2 + px + q

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 232 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
11.3. Các phương pháp tính tích phân Chương 11. Tích phân

ax + b ax + b A B
= = + .
x2 + px + q (x − x0 )2 x − x0 (x − x0 )2
(Các bạn tự tổng quát cho trường hợp Mẫu là một đa thức bậc n có nghiệm bội n)
R ax + b
3. 2
dx. với ∆ = p2 − 4q < 0.
x + px + q
ax + b ax + b
= (với n > 0)
x + px + q (x + m)2 + n
2

A(2x + p) B
= 2 + .
x + px + q (x + m)2 + n

Ví dụ 11.8: Tính các tích phân sau:

n
R x3 + 2x + 3
a) I = dx.

â
x2 − x − 6

Tu
R 3x2 − x − 1
b) I = dx

h
x3 − 3x2 + 4
x3 + 2x + 3 10x + 9
in
M
Giải: a) Ta có 2 =x+1+ 2 .
x −x−6 x −x−6

10x + 9 10x + 9 A B (A + B)x + 2A − 3B


Mặt khác = = + = .
x2 − x − 6 (x − 3)(x + 2) x − 3 x + 2 x2 − x − 6
Đồng nhất hệ số ta được:
.
Th


 
 39
 A=
A + B = 10 5

2A − 3B = 9 
 11
 B=
5
1 39 R dx 11 R dx 1 39 11
Do đó I = x2 +x+ + = x2 +x+ ln |x−3|+ ln |x+2|+C.
2 5 x−3 5 x+2 2 5 5
3x2 − x − 1 3x2 − x − 1 A B C
b) Ta có 3 = = + +
x − 3x2 + 4 (x + 1)(x − 2)2 x + 1 x − 2 (x − 2)2
(A + B)x2 + (−4A − B + C)x + 4A − 2B + C
=
(x + 1)(x − 2)2
Đồng nhất hệ số ta được:

 
 1
A + B = 3 
 A =
  3
−4A − B + C = −1 ⇔ 8
 
 B =
4A − 2B + C = −1 
 3

C=3
1 R dx 8 R dx R dx
Vậy I = + +3
3 x+1 3 x−2 (x − 2)2
1 8 3
= ln |x + 1| + ln |x − 2| − + C.
3 3 x−2

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 233 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
11.4. Tích phân xác định Chương 11. Tích phân

11.4 Tích phân xác định


Cách tính gần giống như tích phân bất định, ta chỉ việc thêm bước thế cận.

Ví dụ 11.9: Tính tích phân sau:

R2 (x3 + x − 1)dx
a) I =
0 x2 + 4
R9 √
b) J = (2x − 1) 9 − x2 dx
0
!
R2 3x + 1 1 R2 xdx R2 dx
Giải: a) I = x− 2 = x2 |20 − 3 − = 2 − 3I1 − I2 .

n
x +4 2 2 2
0 x +4 0 x +4

â
0

Tu
R2 xdx
Với I1 = 2
0 x +4

h
Đổi biến t = x2 + 4 ⇒ dt = 2xdx ⇒ xdx =
in dt
.
M
2
Cận: x = 0 ⇒ t = 4, x = 2 ⇒ t = 8.

R8 dt 1
I1 = = ln t |84 = ln 2.
4 2t 2
.
Th

R2 dx
I2 = .
0 x2 + 4
Đổi biến x = 2 tan t ⇒ dx = 2(1 + tan2 t)dt.
π
Cận x = 0 ⇒ t = 0, x = 2 ⇒ t = .
4
π
2
R4 2(1 + tan t)dt t π4 π
Do đó I2 = = =
0 4 + 4 tan2 t 2 0 8
π
Vậy I = 2 − 3 ln 2 −
8
R3 √ R3 √
b) J = 2x 9 − x2 dx − 9 − x2 dx = J1 − J2 .
0 0
R3 √
Xét J1 = 2x 9 − x2 dx.
0

Đổi biến t = 9 − x2 ⇒ t2 = 9 − x2 ⇒ 2tdt = −2xdx ⇒ xdx = −tdt.
Cận: x = 0 ⇒ t = 3, x = 3 ⇒ t = 0.
R0 − 2t3 0
Do đó J1 = 2 t.(−tdt) = | = 18
3 3 3
R3 √
Xét J2 = 9 − x2 dx.
0

Đổi biến x = 3 sin t ⇒ dx = 3 cos tdt.


π
Cận: x = 0 ⇒ t = 0, x = 3 ⇒ t = .
2

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 234 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
11.5. Ứng dụng của tích phân Chương 11. Tích phân

π π π
R2 p R2 3 R2
J2 = 9 − 9 sin2 t cos tdt = 3 cos2 tdt = (1 + cos 2t)dt
0 0 20
!
3 1 π 9π

= t + sin 2t 02 =
2 2 4

Vậy J = 18 −
4
π
R6 tan4 xdx
Ví dụ 11.10 (A-2008): Tính tích phân sau: I =
0 cos 2x
π π
R6 tan4 xdx R6 tan4 x.(1 + tan2 x)dx

n
Giải: I = = .

â
0 1 − tan2 x 0 1 − tan2 x

Tu
1 + tan2 x
Đổi biến t = tan x ⇒ dt = (1 + tan2 x)dx

h
π 1
Cận: x = 0 ⇒ t = 0, x = ⇒ t = √ in
6 3
! ! !
M
√1 √1 √1
4 3
R 3 t dt R3 1 t 1
√ 1 R 3 1 1
I= = −t 2
− 1 − dt = − − t 0 3 − − dt

2 t2 − 1
0 1−t 0 3 20 t−1 t+1
!

√ √ √
10 3 1 t − 1 √13 10 3 1 3+1
=− − ln 0 = − + ln √
27 2 t + 1 27 2 3−1
.
Th

R3 3 + ln x
Ví dụ 11.11 (B-2009): Tính tích phân sau: I = 2
dx
1 (x + 1)

  dx
 u = 3 + ln x 
 du =
Giải: Đặt dx ⇒ x
 dv = 
 1
(x + 1)2  v=−
x+1 !
3 + ln x 3 R 3 dx 3 1 R3 1 1
Do đó I = − |1 + = − ln 3 + − dx
x+1 x(x + 1) 4 4 x x+1
1 1

3 1
x 3 3 1 3 3
= − ln 3 + ln |1 = − ln 3 + ln 3 − ln 2 = + ln 3 − ln 2
4 4 x + 1 4 4 4 4

11.5 Ứng dụng của tích phân


Rb
Công thức cơ bản: S(D) = f (x)dx
a
Rb
VOx (D) = π f 2 (x)dx
a
Với D = {(x, y) |a ≤ x ≤ b, 0 ≤ y ≤ f (x) }

11.5.1 Tính diện tích


Ví dụ 11.12 (A-2007): Tính diện tích hình phẳng giới hạn bởi các đường y = (e + 1)x
và y = (1 + ex )x

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 235 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
11.5. Ứng dụng của tích phân Chương 11. Tích phân


x=0
Giải: Xét phương trình: (e + 1)x = (1 + e )x ⇔
x
ex = e ⇒ x = 1
1 e+1 e1/2 + 1
Chú ý rằng nếu x = thì y1 = còn y2 = và y1 > y2 nên
2 2 2
R1 R1 x2
S = [(e + 1)x − (1 + ex )x] dx = (e.x − x.ex ) dx = e. |10 − I
0 0 2
R1
I = x.ex dx
0
 
u=x du = dx
Đặt x ⇒
dv = e dx v = ex
R1
Do đó I = x.ex |10 − ex dx = e − ex |10 = e − (e − 1) = 1

n
0

â
e
Vậy S = − 1 (đvdt)

Tu
2

h
11.5.2 Tính thể tích vật thể tròn xoay
in
Ví dụ 11.13 (B-2007): Cho hình phẳng (H) giới hạn bởi các đường: y = x ln x, y = 0,
M
x = e.

Tính thể tích vật thể tròn xoay khi quay hình (H) quanh trục Ox.

Giải: Xét phương trình x ln x = 0 ⇔ x = 1 (vì x > 0).


Re
.
Th

Do đó V = π x2 ln2 xdx = πI
1 
 
 ln x
 du = 2 dx
u = ln2 x x
Đặt ⇒
dv = x2 dx 
 x3
 v=
3
x3 ln2 x e 2 Re 2 e3 2
Do đó I = |1 − x ln xdx = − I1 .
3 31 3 3
Re 2
I1 = x ln xdx
1 
 
 dx
 du =
u = ln x x

dv = x2 dx 
 x 3
 v=
3
x3 ln x e 1 Re 2 e3 1 2e3 + 1
I1 = |1 − x dx = − x3 |e1 =
3 31 3 9 9
3 3 3
e 4e + 2 5e − 2
Do đó I = − =
3 27 27
3
5e − 2
Vậy VOx (H) = π
27

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 236 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
11.6. Bài tập Chương 11. Tích phân

11.6 Bài tập


✍ Tìm nguyên hàm

Bài 11.1: Xác định a, b, c, d sao cho F (x) = (ax3 + bx2 + cx + d).e−x là một nguyên hàm
của hàm số f (x) = (2x3 − x2 + 1)e−x .

Bài 11.2: Xác định a, b, c sao cho F (x) = (ax2 + bx + c). 2x − 3 là một nguyên hàm
2x2 − x − 1
của hàm số: f (x) = √ Tìm G(x) là nguyên hàm của f (x) thỏa mãn G(2) = 1.
2x − 3
Bài 11.3: Xác định a, b, c, d sao cho F (x) = (ax + b) sin x + (cx + d) cos x là nguyên hàm
của hàm số f (x) = (x + 2) sin x + (2x − 1) cos x

â n
Bài 11.4: Tìm nguyên hàm của các hàm số:

Tu
x
a) f (x) = cos2

h
2 in
b) f (x) = sin3 2x.
M
Bài 11.5: Tính các tích phân:

R
a) ex .(2 − e−x )dx.
.
Th

R ex
b) dx
2x
R 2x .3x .5x
c) dx.
10x
R e2−5x + 1
d) dx.
ex
R ex
e) dx
ex + 2
Bài 11.6: Tính các tích phân:
R√
a) x4 + x−4 + 2dx.
Rp √
b) 3
x 5 xdx.
R
c) (1 − 2x)2001 dx.
R √
d) x x2 + 4dx.

R 5 − 4 ln x
e) dx
x
Bài 11.7: Tìm họ nguyên hàm của các hàm số:

a) f (x) = (1 − 2x2 )3 .

2 x − x3 .ex − 3x2
b) f (x) = .
x3
Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 237 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
11.6. Bài tập Chương 11. Tích phân


(2 + x)3
c) f (x) = √ dx.
x

1
d) f (x) = √ √ .
3x + 5 − 3x − 1

x+1
e) f (x) = .
x2 − 6x + 5
4x2 + 6x + 1
f) f (x) = .
2x + 1
4x3 + 4x2 − 1
g) f (x) = .

n
2x + 1

â
Tu
− 4x3 + 9x + 1
h) f (x) = .
9 − 4x2

h
i) f (x) = (sin x + cos x)2 . in
! !
M
π π
j) f (x) = cos 2x − . cos 2x + .
3 4

k) f (x) = cos3 x + cos4 x + sin4 x.


.
Th

l) f (x) = sin6 2x + cos6 2x.

Bài 11.8: Tìm họ nguyên hàm của các hàm số sau:

a) f (x) = x2 (x − 1)9 .

x4
b) f (x) = .
x10 − 4
x2 − x
c) f (x) = .
(x − 2)3

x2 − 1
d) f (x) = .
x4 + 1
2x
e) f (x) = √ .
x + x2 − 1
1
f) f (x) = p (a > 0).
(x2 + a2 )3

1
g) f (x) = √
3 √
x2 − x

Bài 11.9: Tìm họ nguyên hàm của các hàm số:

cos5 x 1
a) f (x) = √ +
3
sin x cos x

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 238 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
11.6. Bài tập Chương 11. Tích phân

cos3 x 1
b) f (x) = + .
sin x sin4 x
sin x + cos x
c) f (x) = √ .
3
sin x − cos x
Bài 11.10: Tìm họ nguyên hàm của các hàm số:
1
a) f (x) = √ dx.
1 + e2x
x+1
b) f (x) = .
x(1 + x.ex )

n
2x .3x

â
c) f (x) = x .

Tu
9 − 4x
1

h
d) f (x) = . in
x ln x ln(ln x)
M
Bài 11.11: Tìm họ nguyên hàm của các hàm số sau:

a) f (x) = ln x

b) f (x) = (x2 + 1)e2x .


.
Th

c) f (x) = x2 . sin x.

d) f (x) = e3x . sin 2x.



e) f (x) = x. cos x.

f) f (x) = ex .(1 + tan x + tan2 x).

Bài 11.12: Tìm họ nguyên hàm của hàm số:



a) f (x) = e x
.
!2
ln x
b) f (x) = .
x

c) f (x) = (x + 1)2 cos2 x.

d) f (x) = e−2x . cos 3x.

e) f (x) = sin(ln x).



f) f (x) = x2 + a với a 6= 0.

Bài 11.13: Tìm họ nguyên hàm của hàm số:

a) f (x) = x3 . ln x

b) f (x) = (x2 + x − 1). sin 2x



c) f (x) = x. sin x

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 239 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
11.6. Bài tập Chương 11. Tích phân

Bài 11.14: Tính các tích phân sau:

R dx
a) .
4x2 + 8x + 3
R dx
b) .
x2 − 7x + 10
R dx
c) .
3x2 − 2x − 1
R 2x − 7
d) dx.
x2 − 3x + 2

n
R 5x − 7

â
e) dx.

Tu
x2 − 3x + 2
R 2x + 7

h
f) dx.
x2 + 5x + 6 in
M
R 2x + 5
g) dx.
9x2 − 6x + 1

Bài 11.15: Tính các tích phân sau:


.

R xdx
Th

a) .
(x + 1)(2x + 1)

R 2x2 + 41x − 91
b) dx.
(x − 1)(x2 − x − 12)

R dx
c) .
6x3 − 7x2 − 3x
R x3 − 1
d) dx.
4x3 − x
R (x3 − 3x + 2)dx
e) .
x.(x2 + 2x + 1)

R (x + 2)2 dx
f) .
x(x2 − 2x + 1)

Bài 11.16: Tính các tích phân:

R xdx
a) .
x4 − 3x2 + 2
R x7 dx
b) .
(x4 + 1)2

R xdx
c) .
x4 − 2x2 − 1

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 240 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
11.6. Bài tập Chương 11. Tích phân

R x5 dx
d) .
x6 − x3 − 2
R 2dx
e) .
x(x2 + 1)

R dx
f) .
x(x1 0+ 1)2

R x2 − 1
g) dx.
x4 + 1
R x3 dx
h) .

n
(x2 + 1)2

â
Tu
R x2 dx
i)
(1 − x)10

h
Bài 11.17: Cho hàm số: f (x) =
in
2x2 + 2x + 5
.
M
x3 − 3x + 2

m n p
a) Tìm m, n, p để f (x) = .

+ +
(x − 1)2 x − 1 x + 2
.

b) Tìm họ nguyên hàm của f (x).


Th

Bài 11.18: Tìm họ các nguyên hàm của hàm số:

x4 − 2
a) f (x) = 3 .
x −x
1
b) f (x) = .
x3 −x
3x2 + 3x + 3
Bài 11.19: Cho hàm số f (x) = .
x3 − 3x + 2
a b c
a) Xác định a, b, c sao cho f (x) = 2
+ + .
(x − 1) x−1 x+2

b) Tìm họ nguyên hàm của f (x).

Bài 11.20: Tìm họ nguyên hàm của hàm số.

x2001
a) f (x) = .
(1 + x2 )1002

1
b) f (x) = .
x(x1999 + 2000)

x2 − 1
c) f (x) = 2 .
(x + 5x + 1)(x2 − 3x + 1)

Bài 11.21: Tìm họ nguyên hàm của hàm số:

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 241 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
11.6. Bài tập Chương 11. Tích phân

1
a) f (x) = !
π
cos x. cos x +
4

1
b) f (x) = √ .
2 + sin x − cos x
cos2 x
c) f (x) = √ .
sin x + 3 cos x
sin x
d) f (x) = .
1 + sin 2x

n
e) f (x) = sin x sin 2x cos 5x.

â
Tu
f) f (x) = (sin 4x + cos 4x) . (sin 6x + cos 6x).
!

h
π
g) f (x) = sin x −
4
.(2 + sin 2x). in
M
Bài 11.22: Tìm họ các nguyên hàm sau:

sin3 x
a) f (x) = .
3 sin 4x − sin 6x − 3 sin 2x
.
Th

b) f (x) = cos 5x tan x + cos 3x tan x.

1
c) f (x) = .
sin 2x − 2 sin x
x
d) f (x) = .
sin2 x
cot x
e) f (x) = .
1 + sin x
! !
π π
f) f (x) = tan x + . cot x + .
3 6

g) f (x) = (x2 − x − 3) sin 3x.

Bài 11.23: Tìm họ nguyên hàm của các hàm số:


x+1
a) √
3
.
3x + 1
x
b) √ .
2x + 1 + 1
x3
c) √ .
x+2
x3
d) √ .
1 + 3 x4 + 1

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 242 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
11.6. Bài tập Chương 11. Tích phân

1
e) √ √ .
3
x+ x

1
f) p √
3
(2x + 1)2 − 2x + 1

x
g) 10
√ .
x+1

1
h) tan x + √ √
2x + 1 + 2x − 1

Bài 11.24: Tìm họ nguyên hàm của hàm số:

â n
x

Tu
a) √ .
9x2 − 6x

h
1 in
b) √ .
x2 + 2x + 3
M
1
c) √ .

x2 + 6x + 8
1
d) √ .
.
Th

x2 − x − 1
4x + 5
e) √ .
x2 + 6x + 1
2x
f) √ .
x + x2 − 1
x2 + 1
g) √ .
|x| x4 + 1

x
h) q p .
1 + x2 + (1 + x2 )3

R dx √
Bài 11.25: a) Biết rằng: √ = ln(x + x2 + 3) + C.
x2 + 3

Tìm nguyên hàm của hàm F (x) = x2 + 3.
R√
b) Tính x2 − 4x + 8dx

Bài 11.26: Tìm họ nguyên hàm của hàm số:

1
a) p .
(x2 + 16)3

1
b) p .
(1 − x2 )3

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 243 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
11.6. Bài tập Chương 11. Tích phân

1
c) √ .
(x − 1) 1 − x2

x−1
d) √ .
(x + 1) x2 + 1

1
e) √ .
(x − 1) −x2 + 2x + 3

1
f) √ .
x+ x2 + x + 1
x2

n
g) √ .

â
x2 + x + 1

Tu
1
h) √ √ .

h
1+ x+ 1+x

Bài 11.27: Tìm họ nguyên hàm của hàm số:


in
M
a) 2x .ex .

1
b) .
1 + ex
.
Th

1+x
c) .
x.(1 + x.ex )

ln x
d) .
x
e) ex . sin(ex ).

e2x
f) 2x .
e +2
1
g) .
x ln x
h) x.ex .
2

Bài 11.28: Tìm họ nguyên hàm của các hàm số sau:

e2x − 1
a) .
ex
b) (1 + e3x )2 .e3x .

e2x
c) √ .
4
ex + 1

1
d) √ .
1 + ex

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 244 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
11.6. Bài tập Chương 11. Tích phân


e2x
e) √ .
4
ex + 1

e x
f) √ .
x

sin x
g) .
ecos x
1
h) .
ex (3 + e−x )
Bài 11.29: Tìm họ nguyên hàm của các hàm số sau:

n
a) x2 .e3x .

â
Tu
b) e−2x . cos 3x.

h
c) ex . sin x. in
!3
M
ln x
d) .
x

e) xn . ln x. (n 6= −1).
.

Bài 11.30: Tìm họ nguyên hàm của các hàm số:


Th

x2 e x
a) .
(x + 2)2

(1 + sin x)ex
b) .
1 + cos x

c) ex + e−x + 2.

1 1+x
d) ln .
1 − x2 1 − x
√ 
e) ln x + x2 − 1 .

ln x
f) √ .
x. ln x + 1

x ln(x + 1 + x2 )
g) √ .
x2 + 1

✍ Tính tích phân xác định

Bài 11.31: Tính các tích phân


R4 dx
a) √ .
1 x
R1 √
b) x 1 − xdx.
0

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 245 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
11.6. Bài tập Chương 11. Tích phân

R1 x2 − 2x − 3
c) dx.
0 2−x

R2 dx
d) √ √ .
1 x+1+ x−1
Bài 11.32: Tính các tích phân:
π
R2 4 sin3 xdx
a) .
0 1 + cos x
π
R8
b) tan2 2x(1 + tan2 2x)dx .
0

â n
R2
ln ex dx

Tu
c) .
0 (ex + 1)2

h
Re3 dx
d) √
x 1 + ln x
. in
M
1

Bài 11.33: Tìm các giá trị của a để có đẳng thức:



Z2
[a2 + (4 − 4a)x + 4x3 ]dx = 12
.
Th

Bài 11.34: Cho 2 hàm số f (x) = 4 cos x + 3 sin x và g(x) = cos x + 2 sin x.

a) Tìm các số A, B sao cho g(x) = Af (x) + Bf ′ (x).


π
R4 g(x)dx
b) Tính I = .
0 f (x)

Bài 11.35: Tìm các hằng số A, B để hàm số f (x) = A sin πx + B thỏa mãn đồng thời
các điều kiện:
R2
f ′ (1) = 2, f (x)dx = 4.
0

Bài 11.36: Tính các tích phân sau:


π
R2
a) ex sin 3xdx.
0

R1
b) (x + 1)2 ex dx.
0

Re
c) (x. ln x)2 dx.
1

R1
d) x ln(1 + x2 )dx.
0
π
R2
e) cos x. ln(1 + cos x)dx.
0

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 246 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
11.6. Bài tập Chương 11. Tích phân

Re ln xdx
f) 2
.
1 (1 + x)
e

Bài 11.37: Tính các tích phân:


R5
a) (|x + 2| − |x − 2|) dx.
−3

R1
b) (|2x − 1| − |x|)2 dx.
−1

R4 √
c) x2 − 6x + 9dx.

n
1

â
R1 p

Tu
d) 4 − |x|dx.
−1

h
R1 p
e)
−1
|x| − xdx. in
M
R3
f) |2x − 4|dx.

R3 √
g) x3 − 2x2 + xdx.
.
Th

Bài 11.38: Tính các tích phân:


π
R2
a) | sin x|dx
− π2

Rπ √
b) 1 + sin xdx.
0

Rπ √
c) 1 − sin 2xdx.
0

R2π √
d) 1 + sin x.
0

Bài 11.39: Tính các tích phân:


R2
a) max(x, x2 )dx.
0

R2
b) max(1, x2 )dx
1

R2
c) max(x, x3 )dx.
0
π
R2
d) max(sin x, cos x)dx
0

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 247 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
11.6. Bài tập Chương 11. Tích phân

Bài 11.40: Tính các tích phân:



R1 1 − x2 dx
a) .
−1 1 + 2x
− π2
R x + cos x
b) dx.
π 4 − sin2 x
2


c) x. sin3 xdx.
0

Rπ sin2 xdx
d) x
.
−pi 3 + 1

â n
π

Tu
R2 x2 | sin2 x|dx
e) .
−π 1 + 2x
2

h
f)
R1 x4 + sin x
dx.
in
M
−1 1 + x2

π
R2 cos7 xdx

g)
0 sin7 x + cos7 x
.

Bài 11.41: Tính các tích phân:


Th

R3 x4 − 1
a) 2
dx.
0 x +9

R1 xdx
b) .
−1 (x + 2)3

R5 (2x2 + 18)dx
c) 2 2
.
1 (x − 6x + 13)

5
R2 x9 dx
d) .
0 (x5 + 1)3

4
R2 x1 5dx
e) p .
0
4
(x8 + 1)2
R1
f) (1 + x)n dx.
0

R1
g) x(1 − x2 )n dx.
0

Bài 11.42: Tính các tích phân sau:

R2 x3 dx
a) 8
1 x +1

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 248 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
11.6. Bài tập Chương 11. Tích phân

1
R2 x3 dx
b) .
0 x2 − 3x + 2

R2 dx
c) .
0 x(x4 + 1)

Ra
tan xdx Ra
cot dx
d) + với tan a > 0.
1 1 + x2 1 x(1 + x2 )
e e

Rb (a − x2 )dx
e) 2 2
với a, b > 0.
0 (a + x )
√ √

n
2+ 6
2 R x2 + 1
f)

â
dx.
x4 + 1

Tu
1

1+ 5
2 R 1 + x2

h
g) dx.
1 x4 − x2 + 1 in
M
Bài 11.43: Tính các tích phân sau:

π
R8 cos 2xdx
a) .

0 sin 2x + cos 2x
.

π
R4 4 sin3 xdx
Th

b) 4
.
0 1 + cos x
π
R4 dx
c) 2 .
0 sin x + 2 sin x cos x − 8 cos2 x
π
R4 sin xdx
d) 6
0 sin x + cos6 x
π
R4 sin6 x + cos6 x
e) dx.
−π 6x + 1
4

π
R4 cos 2xdx
f) .
0 (sin x + cos x + 2)3
π
R2 sin x + 7 cos x + 6
g) dx.
0 4 sin x + 3 cos x + 5
π
R2 sin x cos xdx
h) √ với a, b 6= 0.
0 a2 cos2 x + b2 sin2 x
Bài 11.44: Tính các tích phân sau:
π
R2 cos3 xdx
a) √ .
π
6
sin x
π
R4 cos x − sin x
b) √ dx.
0 2 + sin 2x

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 249 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
11.6. Bài tập Chương 11. Tích phân

π
p
sin3 x − sin xdx
3
R2 cot x
c) .
π sin3 x
3


d) x. sin x. cos3 xdx.
0
π
R3 x sin xdx
e) .
−π cos2 x
3


f) (x − cos4 x) sin3 xdx.
0

sin 2x

n
Bài 11.45: Tìm 2 số A, B để hàm số f (x) = có thể biểu diễn dưới dạng:

â
(2 + sin x)2

Tu
cos x cos x
f (x) = A + B. .
(2 + sin x)2 2 + sin x

h
R0
Từ đó tính: f (x)dx.
− π2
in
M
Bài 11.46: Tính các tích phân sau:

π
R2
a) x2 . cos xdx.
.

0
Th

Rπ2 √
b) cos2 ( x)dx.
π2
4

π
R3 xdx
c) .
π sin2 x
4

π
R4
d) x. tan2 xdx.
0

π3
R8 √
e) sin 3
xdx.
0

R2π x
f) x2 . sin dx.
0 2

Bài 11.47: Tính các tích phân:

R2 √ 
π

a) cos x − sin x dx.
0
π
R2 cosn xdx
b) .
0 cosn x + sinn x
π
R2 5 cos x − 4 sin x
c) 3
dx.
0 (cos x + sin x)

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 250 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
11.6. Bài tập Chương 11. Tích phân

π
R2 3 sin x + 4 cos x
d) dx.
0 3 sin2 x + 4 cos2 x
π π
R6 sin2 xdx R6 cos2 xdx
Bài 11.48: Đặt I = √ . và J = √
0 sin x + 3 cos x 0 sin x + 3 cos x

a) Tính I − 3J, I + J.

R3 cos 2xdx
b) Từ các kết quả trên hãy tính các giá trị của I, J và K = √
3π cos x − 3 sin x
2

π π
R2 R2
Bài 11.49: a) Chứng minh rằng 6
cos x. cos 6xdx = cos5 x. sin x. sin 6xdx.

n
0 0

â
Tu
π
R2
b) Tính J = cos5 x. cos 7xdx
0

h
Bài 11.50: Tính các tích phân sau: in
M
s
R 3 x − 1 dx
3
a)

x + 1 (x − 1)2

2
s
R x − 4 dx
6
.

b) .
Th

4 x + 2x + 2
s
R1 x
c) (x − 2)dx.
0 4−x
1
s

R 2 1+x
d) dx.
0 1−x

R1 dx
e) √ . (m ∈ N∗ )
0 (1 + xm ) m
1 + xm

Bài 11.51: Tính các tích phân sau:

R4 dx
a) √ .
2 x 16 − x2

R6 dx
b) √ .

2 3 x x2 − 9

R1 √
c) x3 . 1 + x2 dx.
0

R2 √
d) x2 . 4 − x2 dx.
−1

R2 p
e) x (x2 + 4)3 dx.
0

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 251 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
11.6. Bài tập Chương 11. Tích phân


3
R2 p
f) x2 . (3 − x2 )3 .
0

Bài 11.52: Tính các tích phân sau:



R4 4 − x2
a) dx.
√4
x
3


R1 1 − x2 dx
b) .
√1
x2
2

n
1
R2 dx

â
c) √ .

Tu
1 x − x2
4

h
R1 x2 dx
d) √ . in
0 2x − x2
M
Ra √
e) x2 . a2 − x2 dx.

0

R2a √
f) x 2ax − x2 dx.
.
Th

0

n a
R 2 xn−1 dx
g) √ .
0 a2 − x2n
Bài 11.53: Tính các tích phân sau:
π
R2 dx
a) √ √
0 x+3+ x+1

R1 dx
b) √ .
−1 1 + x + 1 + x2

R2 dx
c) √ .
1 x2 .( x2 + 1 + x)

R8 (2x + 1)dx
d) √ .
4 x2 − 4x + x + 2
Bài 11.54: Tính các tích phân sau:
R 2√
ln
a) 1 − e2x dx.
0

R 5 ex .
ln ex − 1dx
b) .
0 ex + 3

Re dx
c) p .
1 x. 1 − ln2 x

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 252 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
11.6. Bài tập Chương 11. Tích phân

Re dx
d) .
1x(1 + ln2 x)
p
Re 1 + ln2 xdx
e) .
1 x
p
Re ln x. 1 + ln2 xdx
3

f) .
1 x

Bài 11.55: Tính các tích phân sau:

R2 ln xdx
a) .
x2

n
1

â
!

Tu
Re2 1 1
b) − dx.
e ln2 x ln x

h
c)
Re3 ln(ln x)dx
.
in
M
e2 x

R1 ln(x + 1)dx
d) .


0 x+1
.

Re ln xdx
Th

e) 2
.
1 (x + 1)
π
R3 ln(sin x)dx
f) .
π cos2 x
6

Bài 11.56: Tính các tích phân sau:


π
R2
a) log2 (1 + tan x)dx.
0
π
R4
b) ln(1 + tan x)dx.
0
π
R2 (1 + sin x)1+cos x dx
c) ln .
0 1 + cos x

R1 x.ex .dx
d) x 3
.
0 (1 + e )

✍ Ứng dụng của tích phân

Bài 11.57: Cho Parabol (P ) : y = x2 − 4x + 3 và đường thẳng (d) : y = x − 1. Tính


diện tích giới hạn bởi:

a) (P ) và trục Ox.

b) (P ), trục Ox và trục Oy.

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 253 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
11.6. Bài tập Chương 11. Tích phân

c) (P ), trục Ox, x = 2, x = 4.

d) (P ) và (d).

e) (P ), (d), x = 0, x = 2.

Bài 11.58: Tính diện tích giới hạn bởi các đường:
1
a) (C) : y = x + .
2x2
b) y = x(x + 1)5 , trục Ox, trục Oy và x = 1.

c) 2(y − 1)2 = x và (y − 1)2 = x − 1.

n
d) y = x2 − 2x + 2, y = x2 + 4x + 5, y = x2 − 4x + 3 và y = 1.

â
Tu
x2 1 8
e) y = , y = , y = với x > 0 .

h
8 x x
Bài 11.59: Tính diện tích giới hạn bởi:
in
M
a) (C) : y = x2 − 2x và tiếp tuyến với (C) tại O(0, 0) và A(3, 3) trên (C).

b) (C) : y = x3 − 2x2 + 4x − 3, y = 0 và tiếp tuyến với (C) tại điểm có hoành độ x = 2.

9
.

Bài 11.60: Cho Parabol (P ) : y 2 = x và đường tròn x2 + y 2 − 4x + = 0.


Th

4
a) Chứng tỏ (P ) và (C) tiếp xúc nhau tại A và B.

b) Tính diện tích hình phẳng giới hạn bởi (P ) và các tiếp tuyến chung tại A, B.

Bài 11.61: Đường thẳng (d) : x − 3y + 5 = 0 chia đường tròn (C) : x2 + y 2 = 5 thành 2
phần. Tính diện tích mỗi phần.

Bài 11.62: Tính diện tích hình phẳng giới hạn bởi các đường:

a) y = x2 , y = x

b) x − y 3 + 1 = 0, x + y − 1 = 0.

c) x2 + y 2 = 8, y 2 = 2x.

d) y = 2 − x2 , y 3 = x2 .

1 1
e) y = √ , x = 0, x = √ .
1 − x4 2
Bài 11.63: Tính diện tích hình phẳng giới hạn bởi các đường:

a) y = x.ex , y = 0, x = −1, x = 2.

b) y = x. ln2 x, y = 0, x = 1, x = e.

c) y = ex , y = e−x , x = 1.

d) y = 5x−2 , y = 0, x = 0, y = 3 − x.

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 254 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
11.6. Bài tập Chương 11. Tích phân

e) y = (x + 1)5 , y = ex , x = 1.

Bài 11.64: Tính diện tích hình phẳng giới hạn bởi các đường:

x2

a) y = + 2x và y = x + 4.
2

b) y = −x2 + 2|x| + 3 và 3x + 5y − 9 = 0.

x
c) y = và y = 0, x = 1, x = 2.
|x| + 1

1
d) y = | ln x|, y = 0, x = , x = e.

n
e

â
Tu
Bài 11.65: Tính diện tích hình phẳng giới hạn bởi các đường:

a) y = sin x + cos2 x với các trục tọa độ và x = π.

h
in π
b) y = sin2 x + sin x + 1, các trục tọa độ và x =
M
2

c) y = x + sin x, y = x, x = 0, x = 2π.

d) y = x + sin2 x, y = π, x = 0, x = π.
.
Th

Bài 11.66: Diện tích hình phẳng giới hạn bởi các đường thẳng x = −1, x = 2, y = 0 và
Parabol (P ) là 15. Tìm phương trình của (P ), biết (P ) có đỉnh là I(1, 2).

2x
Bài 11.67: Cho (H) : y = .
x−1
a) Chứng minh rằng hình phẳng được giới hạn bởi (H), tiệm cận ngang và các đường
thẳng x = a + 1, x = 2a + 1 có diện tích không phụ thuộc vào tham số a.

b) Lập phương trình tiếp tuyến (d) của (H) tại gốc tọa độ. Tính diện tích hình phẳng
giới hạn bởi (H), (d) và đường thẳng x = 2.

Bài 11.68: Cho Parabol (P ) : y = x2 . Hai điểm A, B di động trên (P ) sao cho AB = 2.

a) Tìm tập hợp trung điểm I của AB.

b) Xác định vị trí của A, B sao cho diện tích của phần mặt phẳng giới hạn bởi (P ) và
cát tuyến AB đạt giá trị lớn nhất.
!
1
Bài 11.69: Đường thẳng (d) đi qua điểm M ; 1 và các bán trục dương Ox, Oy lập
2
thành một tam giác. Xác định (d) để diện tích tam giác nhỏ nhất và tính giá trị đó.

Bài 11.70: Cho Parabol (P ) : y = x2 . Viết phương trình đường thẳng d qua I(1, 3) sao
cho diện tích hình phẳng giới hạn bởi d và (P ) đạt giá trị nhỏ nhất.

Bài 11.71: Trên Parabol (P ) : y = x2 lấy 2 điểm A(−1; 1) và B(3; 3). Tìm điểm M trên
d của (P ) sao cho tam giác M AB có diện tích lớn nhất.
cung AB

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 255 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
11.6. Bài tập Chương 11. Tích phân

Bài 11.72: Xét hình (H) giới hạn bởi Parabol (P ) : y = x2 + 1 và y = 0, x = 0, x = 1.


Tiếp tuyến nào của (P ) sẽ cắt từ hình (H) ra một hình thang có diện tích lớn nhất.

Bài 11.73: Tính thể tích vật thể tròn xoay sinh ra bởi phép quay xung quanh trục Ox
của miền (D) giới hạn bởi các đường:

a) y = ln x, y = 0, x = 2.

b) x2 + y − 5 = 0, x + y − 3 = 0.

c) y = x2 , y = x.

d) y = x2 − 4x + 6, y = −x2 − 2x + 6.

n
e) y = x(x − 1)2 .

â
Tu
f) y = x.ex , x = 1, y = 0, (0 ≤ x ≤ 1).

h
g) y = ex , y = −x + 2, x = 0, x = 2.
p
h) y = x ln(1 + x3 ), x = 1.
in
M
i) (P ) : y = x2 (x > 0), y = −3x + 10, y = 1 (miền (D) ở ngoài (P )).

√ π
j) y = cos4 x + sin4 x, y = 0, x = , x = π.
2
.
Th

Bài 11.74: Tính thể tích khối tròn xoay được tạo thành do xoay quanh trục Oy hình
phẳng giới hạn bởi các đường:

a) y = x2 , y = 1, y = 2.

b) y = x2 , x = y 2 .

c) Đường tròn tâm I(3, 0) bán kính R = 2.

Bài 11.75: Cho miền (D) giới hạn bởi đường tròn (C) : x2 + y 2 = 8 và Parabol (P ) :
y 2 = 2x.

a) Tính diện tích (S) của (D).

b) Tính thể tích V sinh bởi (D) khi quay quanh Ox.

Bài 11.76: Tính thể tích vật thể giới hạn bởi các mặt tạo nên khi quay các đường:
!2/3
x
a) y = b. . (0 ≤ x ≤ a) quay quanh trục Ox.
a

b) y = sin x, y = 0, 0 ≤ x ≤ π trong 2 trường hợp. 1. Quanh Ox 2. Quanh Oy.


!2
x x

c) y = b , y = b . Khi quay quanh trục Ox và Oy.
a a

d) y = e−x , y = 0 (0 ≤ x < +∞) quay quanh trục Ox, Oy

✍ Bài tập tổng hợp

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 256 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
11.6. Bài tập Chương 11. Tích phân

Bài 11.77: Tính các tích phân:


R2 p
a) 2 + |x|dx.
−2

x2 dx
R1
b) √ .
0 4 − x2

R2 x2 − 1dx
c) .
1 x

R1 dx
d) p .
(1 + x2 )3

n
0

â
R1 x2 dx

Tu
e) .
0 (x2 + 1)2

h
π
R4 xdx in
f) 2
.
0 cos x
M
π
R2

g) ex . cos xdx.

0
π
R4 sin4 x + cos4 x
.
Th

h) dx.
−π 3x + 1
4

Rπ cos 2xdx
i) .
0 sin x + cos x + 2

R12 dx
j) √ √ .
π
12
sin 2x + 2 3 cos2 x + 2 − 3
(
−2x + 1 Nếu x ≤ 0 R1
Bài 11.78: Biết f (x) = . Tìm m để f (x)dx = 1.
m(1 − x2 ) Nếu x > 0 −1

2
eRx
Bài 11.79: a) Cho hàm số f (x) = t ln tdt. Tìm hoành độ điểm cực đại.
ex
!
3π R2x sin t
b) Tìm x ∈ 0, sao cho hàm số f (x) = dt đạt cực đại.
2 x t

2t + 1 Rx
Bài 11.80: Cho hàm số f (x) = 2
dt, −1 ≤ x ≤ 1.
0 t − 2t + 2
Tìm giá trị lớn nhất, nhỏ nhất của hàm số f (x).

Bài 11.81: Đường thẳng (d) : x − 3y + 5 = 0 chia đường tròn (C) : x2 + y 2 = 5 thành 2
phần. Tính diện tích một phần.

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 257 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
11.6. Bài tập Chương 11. Tích phân

1
Bài 11.82: Xét hình phẳng (H) giới hạn bởi đường cong (C) : y = , y = 0, x = 1,
x
x = 2. Tìm tọa độ điểm M trên (C) mà tiếp tuyến tại M sẽ cắt từ (H) ra một hình
thang có diện tích lớn nhất.

Bài 11.83: Cho điểm A thuộc (P ) : y = x2 , (A 6= O). Gọi (∆) là pháp tuyến tại A của
(P ). Xác định vị trí của A để diện tích giới hạn bởi (∆) và (P ) là nhỏ nhất.

x2 y 2 √
Bài 11.84: Cho hình (H) giới hạn bởi − = 1 và x = 4 2. Tính thể tích sinh ra
16 4
khi (H) quay quanh Oy.

Bài 11.85 (A-2002): Tính diện tích hình phẳng giới hạn bởi: y = |x2 −4x+3|, y = x+3.

n
s

â
x2

Tu
Bài 11.86 (B-2002): Tính diện tích hình phẳng giới hạn bởi các đường: y = 4 −
4
2
x

h
và y = √ .
4 2 in
M
Bài 11.87 (D-2002): Tính diện tích hình phẳng giới hạn bởi đường cong
− 3x − 1

(C) : y = và 2 trục tọa độ


x−1

2R 3 dx
Bài 11.88 (A-2003): Tính tích phân I =
.


Th


5 x x2 + 4
π
R2 1 − 2 sin2 x
Bài 11.89 (B-2003): Tính tích phân I = dx.
0 1 + sin 2x

R2
Bài 11.90 (D-2003): Tính tích phân I = |x2 − x|dx.
0

R2 xdx
Bài 11.91 (A-2004): Tính tích phân I = √ .
1 1+ x+1

Re 1 + 3 ln x. ln xdx
Bài 11.92 (B-2004): Tính tích phân I =
1 x
R3
Bài 11.93 (D-2004): Tính tích phân I = ln(x2 − x)dx
2

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 258 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
Chương 12. Số phức

Chương 12

Số phức

â n
12.1 Kiến thức cơ bản

Tu
12.1.1 Các kiến thức chung

h
Gọi i là số sao cho i2 = −1.
in
M
C = {a + b.i | a, b ∈ R } gọi là tập số phức.
z = a + b.i gọi là số phức, a gọi là phần thực của z ký hiệu Re z và b gọi là phần ảo của

z ký hiệu Im z
z = a − b.i gọi là số phức liên hợp của z.
.

Nếu Re z = 0 thì z gọi là số thuần ảo. Nếu Im z = 0 thì z là một số thực. Và z là số thực
Th

khi và chỉ khi z = z.



r = |z| = a2 + b2 gọi là mô đun của số phức z.
a b
Góc ϕ = Arg(z) là góc sao cho cos ϕ = √ và sin ϕ = √ .
2
a +b 2 a + b2
2

z = r(cos ϕ + i. sin ϕ) gọi là dạng lượng giác của số phức.

12.1.2 Các phép toán trên số phức


+) Phép cộng, phép nhân, phép chia:
z1 = a + ib, z2 = c + id.
thì z1 ± z2 = (a ± c) + i(b ± d).
z1 .z2 = ac − bd + i(ad + bc).
z1 z2 .z1
= .
z2 |z2 |2
Đặc biệt nếu z1 = r1 (cos ϕ1 + i sin ϕ1 ) và z2 = r2 (cos ϕ2 + i sin ϕ2 ) thì
z 1 r1
z1 .z2 = r1 .r2 (cos(ϕ1 + ϕ2 ) + i sin(ϕ1 + ϕ2 )) và = (cos(ϕ1 − ϕ2 ) + i sin(ϕ1 − ϕ2 ))
z 2 r2
Chú ý rằng i2 = −1 nên i3 = −i, i4 = 1, ...

 1 Nếu n = 4k


i Nếu n = 4k + 1
Tổng quát in =

 −1 Nếu n = 4k + 2



−i Nếu n = 4k + 3
+) Phép khai căn: ω gọi là căn bậc n của z nếu ω n = z.
Chú ý rằng nếu z 6= 0 thì z có đủ n căn bậc n.

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 259 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
12.2. Các dạng bài tập Chương 12. Số phức

!
√ ϕ + k2π ϕ + k2π
Nếu z = r(cos ϕ + i. sin ϕ) thì ωk = n
r. cos + sin
n n
với k = 0, 1, 2, ..., n − 1 là n căn bậc n của z.
Đặc biệt ω gọi là căn bậc 2 của z nếu ω 2 = z.
Có 2 cách tìm căn bậc 2 của z:
-) Cách 1: Dùng định nghĩa, đồng nhất hệ số.
-) Cách 2: Chuyển z về dạng ! lượng giác và khai căn theo công thức:
√ ϕ ϕ
ω1,2 = ± r cos + sin ở đó r = |z| và ϕ = Arg z.
2 2
Ngoài ra ta có thể sử dụng máy tính điện tử (570 - ES) để tìm căn bậc 2 của z với cách
làm như cách 2 (Sử dụng CMPLX và các tính năng tìm mô đun, argument của một số

n
phức cũng như cách chuyển một số phức từ dạng lượng giác sang dạng bình thường và

â
ngược lại).

Tu
+) Công thức Moivre:

h
in
(cos ϕ + i sin ϕ)n = cos nϕ + i sin nϕ
M
12.2 Các dạng bài tập

12.2.1 Thực hiện các phép toán


.
Th

Ví dụ 12.1: Thực hiện các phép toán sau:

1 − 3i
a) (1 + 2i).(2 − i) + .
3 + 4i
b) (1 − 2i)3 .

c) (1 − i 3)2010 .

1 − 3i (1 − 3i)(3 − 4i) − 9 − 13i 91 62


Giải: a) (1+2i).(2−i)+ = 4+3i+ 2 2
= 4+3i+ = + i
3 + 4i 3 +4 25 25 25
b) (1 − 2i)3 = 1 − 3.(2i) + 3.(2i)2 − (2i)3 = 1 − 6i − 12 + 8i = −11 + 2i.
!
√ −π −π
c) z = 1 − i 3 = 2. cos + i sin
3 3
!
− 2010π − 2010π
Do đó z 2010 = 22010 . cos + i sin = 22010
3 3

12.2.2 Khai căn bậc 2


Ví dụ 12.2: Khai căn số phức

a) z = 1 − i.

b) z = −5 + 12i

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 260 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
12.2. Các dạng bài tập Chương 12. Số phức

Giải: a) z = 1 − i.
Cách 1: Gọi ω = x + y.i là căn bậc 2 của z. Khi đó
 2
2 2 2 x − y2 = 1
(x + yi) = 1 − i ⇔ x − y + 2xyi = 1 − i ⇔
2xy = −1
 2
 x + (−y 2 ) = 1
⇒ 1 và xy < 0
 x2 .(−y 2 ) = −
4
Do đó x , −y là 2 nghiệm của phương trình:
2 2

1 1± 2
2
X −X − =0⇔X = .
4 2
 √  p √

n

 1 + 2 
 2 + 2 2

â
 x2 =  x=±

Tu
Do đó 2 √ ⇔ p √2
 1 − 2 

 −y 2 =  y =∓ 2 2−2

2

h
2
p √
in p √ !
2+2 2 2 2−2
và ta được ω1,2 = ± −i
M
2 2
!

√ −π −π

Cách 2: Viết số phức dưới dạng lượng giác z = 2. cos + i sin


4 4
! p √ p √ !
.

√ −π −π 2+2 2 2 2−2
Th

4
ω1,2 = ± 2. cos + i sin =± −i
8 8 2 2

b) z = −5 + 12i.
Cách 1: Gọi ω = x + yi là căn bậc 2 của số phức.
 2
x − y 2 = −5
Khi đó ta được hệ
2xy = 12
 2
x + (−y 2 ) = −5
⇒ và xy > 0
x2 .(−y 2 ) = 36
Do đó x2 , −y 2 là 2 nghiệm của phương trình:
X 2 + 5X − 36 = 0 ⇔ X = −9 hoặc X = 4.
 2 
x =4 x = ±2
Do đó ta được: 2 ⇔ .
−y = −9 y = ±3
Vậy căn bậc 2 của số phức z = −5 + 12i là ω1,2 = ±(2 + 3i).
Cách 2: Sử dụng máy tính 570 - ES ta tìm được
ω = 2 + 3i.
Khi trình bày ta viết ngược lại theo các bước biến đổi sau:
(2 + 3i)2 = 4 + 12i + 9i2 = 4 + 12i − 9 = −5 + 12i = z
do đó căn bậc 2 của z là ±(2 + 3i).
Cách 3: Sử dụng dạng lượng giác.

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 261 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
12.2. Các dạng bài tập Chương 12. Số phức

!
5 12 5 12
z = 13. − + i. và ϕ là góc sao cho cos ϕ = − và sin ϕ = do đó ϕ nằm
13 13 13 13
ϕ
ở góc phần tư thứ II vànằm ở góc phần tư thứ I. Và vì thế
2
ϕ 1 + cos ϕ 4 ϕ 2 ϕ sin ϕ 3
cos2 = = ⇒ cos = √ . sin = ϕ = √
2 2 13 2 13 2 2 cos 2 13
!
√ 2 3
và ω1,2 = ± 13 √ + i √ = ±(2 + 3i)
13 13

12.2.3 Giải phương trình đại số và các vấn đề liên quan

â n
Tu
Ví dụ 12.3 (A-2009): Giải phương trình sau: z 2 − 2z + 10 = 0. Gọi z1 , z2 là 2 nghiệm
của phương trình trên. Tính A = |z1 |2 + |z2 |2 .

h
Giải: ∆′ = 1 − 10 = −9 = (3i)2 . Do đó in
z1 = 1 − 3i và z2 = 1 + 3i.
M
A = |z1 |2 + |z2 |2 = (12 + (−3)2 ) + (12 + 32 ) = 20.

Ví dụ 12.4: Giải các phương trình sau:


a) z 2 − (3 − i)z + 8 + i = 0.
.
Th

b) z 3 + z 2 − 3z − 6 = 0.

c) 2z 4 − 8z 3 − 21z 2 − 17z − 6 = 0.

Giải: a) ∆ = (3 − i)2 − 4(8 + i) = 9 − 6i + i2 − 32 − 4i = −24 − 10i = 1 − 2.1.(−5i) +


(−5i)2 = (1 − 5i)2
3 − i − 1 + 5i 3 − i + 1 − 5i
Do đó z1 = = 1 + 2i và z = = 2 − 3i.
2 2
b) Phương trình tương đương (z − 2)(z 2 + 3z + 3) = 0 ⇔ z = 2 hoặc z 2 + 3z + 3 = 0.

√ − 3 ± i 3
Giải z 2 + 3z + 3 = 0. ∆ = 9 − 3.4 = −3 = (i 3)2 do đó z = .
2
c) Phương trình tương đương với (z + 1)(z − 6)(2z 2 + 2z + 1) = 0

 z = −1
z = −1  z=6
⇔ z=6 ⇔ −1±i
2z 2 + 2z + 1 = 0 z=
2


Ví dụ 12.5 (B-2009): Tìm số phức z thỏa mãn điều kiện: |z −(2+i)| = 10 và z.z = 25.

Giải: Gọi số phức z = x + yi thì ta có



(x − 2)2 + (y − 1)2 = 10
x2 + y 2 = 25
 2
x + y 2 − 4x − 2y − 5 = 0 (1)

x2 + y 2 = 25 (2)

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 262 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
12.3. Bài tập Chương 12. Số phức

Thế (2) vào (1) ta có 25 − 4x − 2y − 5 = 0 ⇔ 2x + y = 10 ⇒ y = 10 − 2x



x=3⇒y=4
Thế vào (2) ta có : x + (10 − 2x) = 25 ⇔ 5x − 40x + 75 = 0 ⇔
2 2 2
x=5⇒y=0
Kết luận: có 2 số phức thỏa mãn là z1 = 3 + 4i và z2 = 5

12.2.4 Biểu diễn số phức trên mặt phẳng


Ví dụ 12.6 (D - 2009): Trên mặt phẳng tọa độ Oxy tìm tập hợp điểm biểu diễn số phức
z thỏa mãn: |z − (3 − 4i)| = 2

p Gọi số phức đó là z = x + yi ta2 được |(x −


Giải:
2
3) + i(y + 4)| = 2
⇔ (x − 3)2 + (y + 4)2 = 2 ⇔ (x − 3) + (y + 4) = 4

n
Do đó tập hợp điểm là đường tròn tâm I(−3; 4) và bán kính r = 2.

â
Tu
12.2.5 Chứng minh đẳng thức tổ hợp

h
Ví dụ 12.7: Biểu diễn dạng lượng giác của số phức z = 1 − i 3. Từ đó tính:
in
M
0 2 4
C2010 − 3C2010 + 9C2010 − · · · + 31004 C2010
2008
− 31005 C2010
2010

!

−π −π

Giải: z = 2 cos + i sin


3 3
và z 2010 = 22010 . (cos(−670π) + i sin(−670π)) = 22010 .
.

√ √ √ √
Th

Mặt khác: z 2010 = C20100 1


−C2010 (i 3)+C20102
(i 3)2 −· · ·+C2010
2008
(i 3)2008 −C2010
2009
(i 3)2009 +
2010
√ √
C2010 (i 3)2010 = (C2010
0 2
− 3C2010 4
+ 9C2010 − · · · + 31004 C2010
2008
− 31005 C2010
2010 1
) − i 3.(C2010 −
1004 2009
· · · + 3 C2010 )
Do đó C2010 0 2
− 3C2010 4
+ 9C2010 − · · · + 31004 C2010
2008
− 31005 C2010
2010
= 22010

12.3 Bài tập


Bài 12.1: Thực hiện các phép toán sau:

2+i 1+i 2
a) + √
3 − 2i 2 + i 3

(1 + i)2 (2i)3
b) 2i(3 + i)(2 + 4i) + .
−2 + i
c) (1 + i)2010

Bài 12.2: Tìm số phức liên hợp, phần thực, phần ảo của số phức sau:

z = (1 + 3i)2 .(2 − i)3

Bài 12.3: Tìm số z thỏa mãn điều kiện.

a) (3 − 2i)z + (4 + 5i) = 7 + 3i

b) (1 + 3i)z − (2 + 5i) = (2 + i)z

c) z(5 − i) + (2 + 3i)z = 10 + i

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 263 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định
12.3. Bài tập Chương 12. Số phức

Bài 12.4: Xác định tập hợp điểm trong mặt phẳng phức biểu diễn các số phức thỏa
mãn từng điều kiện sau:
a) |z − i + 2| = 3

z−i+1

b) = 1.
z + 2i − 3

c) |z − i| = |z − 2 − 5i|.

Bài 12.5: Khai căn bậc 2 số phức −i, 4i, −4, 1 + 4 3i
Bài 12.6: Giải phương trình :
a) z 2 = 2z − 5

n
b) 2z 3 − 3z 2 + z − 6 = 0

â
Tu
c) 2z 2 + (3 + i)z + 1 + 7i = 0.

h
d) z 2 + (1 − 6i)z − 11 − 3i = 0
in
Bài 12.7: Viết các số phức sau dưới dạng lượng giác:
M

√ √ 1−i 3
a) 1 − i 3, 1 + i, (1 − i 3).(1 + i), .

1+i


b) 2i( 3 − i).
.
Th

1
c)
2 + 2i
π
d) 1 + i tan α với α 6= + kπ
2
e) − sin α + i cos α.

f) 1 + cos α − i sin α.

g) tan α − i.
Bài 12.8: Viết dạng lượng giác của số phức z thỏa mãn:

a) |z| = 2 và Arg(−iz) = .
3
!
√ z π
b) |z| = 3 và Arg √ =−
3−i 4
Bài 12.9: Giải các phương trình:
a) (z − 2 + i)2 − 8(z + i − 2) + 20 = 0.
!2
iz + 1 iz + 1
b) −4 − 5 = 0.
z − 3i z − 3i

c) (z 2 + 3)2 + (z + 1)2 = 0
Bài 12.10: Tính giá trị biểu thức:
0 2 2008 2010
C2010 − C2010 + · · · + C2010 − C2010

Biên tập : Th.s Đỗ Minh Tuân Trang 264 Khoa Tự nhiên - Trường CĐSP Nam Định

You might also like