You are on page 1of 8

Một số kinh nghiệm giáo dục học sinh chưa ngoan

Thứ tư, 15 Tháng 12 2010 18:23 | Viết bởi Administrator | | |


Tổ bộ môn - Sáng kiến kinh nghiệm

Một số kinh nghiệm giáo dục học sinh chưa ngoan

1 Phần mở đầu

1.1 Lý do chọn đề tài

Ngày nay bạo lực học đường đang là mối quan tâm không riêng của ngành giáo dục, mà
đã trở thành vấn đề cả xã hội đều phải lo lắng trăn trở. Vấn đề ngăn chặn bạo lực học
đường được bàn đến trong cả phiên họp của Quốc Hội, các trường học, được mọi giới
quan tâm.

Bất kỳ trường học nào cũng đều có không ít học sinh "chưa ngoan", thế thì chúng ta đã
làm gì để giáo dục những học sinh như thế này?! Áp dụng biện pháp nào để có thể giúp
cho những học sinh chưa ngoan này có thể trở thành học sinh phát triển toàn diện.

Bản thân là một giáo viên có thâm niên trong ngành hơn 20 năm, với nhiều bức xúc
trước vấn nạn học sinh chưa ngoan trở thành học sinh cá biệt với sự bất lực của cả gia
đình, nhà trường và xã hội. Bản thân cũng chứng kiến không ít trường hợp học sinh chưa
ngoan được quan tâm giáo dục đúng mực đã trở thành những người có nhiều đóng góp
cho xã hội và cũng chính những em này, sau này đã trở về trường nhiều hơn, biết ơn
Thầy Cô giáo cũ nhiều hơn.

Hy vọng rằng với những kinh nghiệm rút ra từ thực tiễn sẽ góp phần đáng kể vào việc
ngăn chặn bạo lực học đường, xây dựng thế hệ học sinh năng động, thân thiện, phát triển
toàn diện.

1.2 Đối tượng và phạm vi đề tài

Đối tượng học sinh chưa ngoan có thể có ở bất kỳ cấp học nào, loại hình trường học nào
và ở mỗi lứa tuổi, mỗi loại hình trường học thì các em có sứ khác nhau về yếu tố tâm,
sinh lý, khác nhau về yếu tố môi trường giáo dục, do thời gian ngắn hạn nên đề tài này
chỉ giới hạn đối tượng là học sinh chưa ngoan ở cấp học THPT.

2 Khái niệm học sinh chưa ngoan

Thế nào là học sinh chưa ngoan? Học sinh chưa ngoan có thể là:

• Học sinh có những hành vi chống đối vô lối với giáo viên.
• Học sinh có xu hướng giải quyết xung đột với bạn bè bằng vũ lực.
• Học sinh có những hành động kỳ quặc, khiến cho lớp học luôn trong trạng thái
bất ổn.
• Học sinh có thái độ xem thường bạn bè, Thầy Cô...
• Học sinh thường xuyên ăn nói thô tục...
• Học sinh thường xuyên không tham gia vào các hoạt động học tập của lớp.

Để có thể đưa ra những biện pháp giáo dục học sinh chưa ngoan một cách đúng
đắn, Thầy Cô cần phải thực hiện các bước tìm hiểu:

3 Tìm hiểu hoàn cảnh

Bất kỳ một học sinh nào, cho dù là học sinh bình thường nhất đều có những hoàn cảnh
sinh sống không giống nhau, không giống với các bạn khác trong lớp học.

Kinh nghiệm cho thấy: ở lứa tuổi các em cấp 3, vấn đề tiền bạc không phải là quan trọng
bậc nhất, với các em thì một gia đình hạnh phúc, yên ấm, vui vẻ chính là điều mà các em
cần nhất, do vậy, GVCN cần phải xác định em nào có một gia đình chưa hoàn toàn hạnh
phúc, có xung đột giữa các thành viên trong gia đình... vì đấy có thể là nguyên nhân
khiến cho các em trở nên "chưa ngoan" hoặc cũng có thể trở thành "tự kỷ"...

Đã có những gia đình trong đó, cha mẹ đều là những người thành đạt nhưng con của họ
lại là những học sinh bị gọi là "học sinh cá biệt" do người cha và mẹ đi công tác liên tục,
không có thời gian chăm sóc, gần gũi con để con có thể tâm sự, trao đổi, để hỏi han tình
hình học tập, vui chơi của con. Những học sinh này thường sống với một người chăm
sóc riêng hoặc chung sống với ông, bà và các em sẽ cảm thấy thiếu đi bàn tay người mẹ,
ánh mắt người cha...

Người lớn chỉ biết đáp ứng đầy đủ, thậm chí là dư dả nhu cầu tiền bạc, vật chất cho con
và xem đây là điều kiện tiên quyết cho con học hành, thực sự thì hành động này đã có
thể vô tình đầy con của mình vào con đường lêu lỏng, ăn chơi và trở thành học sinh cá
biệt, đến lúc phát hiện được thì có thể đã muộn rồi!

Cũng có những gia đình, do xung đột giữa các thành viên trong gia đình diễn ra trước
mắt của các em, khiến cho các em trở nên cộc cằn, hoặc xấu hổ với bạn bè... có những
hành vi bắt chước người lớn trong khi giải quyết các xung đột với các bạn cùng lớp và
như vậy, vô tình người lớn đã đẩy các em trở thành học sinh cá biệt.

Đã có trường hợp xung đột giữa Ông bà với Cha mẹ khiến cho các em mất lòng tin vào
đấng sinh thành và trở nên hỗn láo, khó bảo, thường xuyên dùng vũ lực nhằm giải quyết
các xung đột với bạn học.

Cũng có trường hợp gia đình của các em quá khó khăn, các em phải lo phụ giúp gia đình
để kiếm sống và thời gian học bài của các em ở nhà bị hạn chế, khiến sức học các em bị
đuối dần, thế là các em trở thành học sinh cá biệt...
Nếu như GVCN nắm bắt được kịp thời hoàn cảnh sống của học sinh, chắc chắn sẽ có
biện pháp kết hợp với gia đình để cùng nhau đưa ra các biện pháp giáo dục phù hợp hơn
nhằm đưa học sinh trở lại chính mình

4 Tìm hiểu về tâm sinh lý của học sinh

Học sinh cấp 3, lứa tuổi 15-16 này có nhiều biến đổi về tâm, sinh lý. Các em không còn
là trẻ con để cần được vỗ về chăm sóc, nhưng cũng chưa là người lớn để tự mình giải
quyết mọi tình huống.

Để khẳng định mình, các em dễ có những hành xử bột phát, bất ngờ mà chính các em
cũng chưa ý thức một cách đầy đủ hậu quả sẽ đến. Vì vậy, một sự định hướng đúng đắn
để giúp các em hình thành tính cách của mình sau này, là điều hết sức quan trọng khi các
em còn ngồi trên ghế nhà trường. Không chỉ truyền đạt kiến thức trong học tập, các em
cần được trao đổi mọi điều về chính bản thân, về những gì chân - thiện - mỹ trong cuộc
sống.

Các em thường có những hành vi bắt chước một cách thụ động với mọi người gần gũi
với mình.

Trong một ngày thì các em chỉ ở trường học tối đa là 8 giờ, còn lại, các em sống trong
môi trường gia đình, xã hội xung quanh... Có những em tập tành hút thuốc do thấy người
lớn hút thuốc với hình ảnh quá ư là điệu nghệ... có những em chửi thề, nói tục một cách
vô thức, do đã quen nghe và cảm thấy như vậy là hay, là sành điệu... có những em quen
kiểu cách ăn mặc, trang điểm cho giống với một người lớn nào đấy, giống với diễn viên
nào đấy và xem đây là hợp thời, đúng điệu...

Do ảnh hưởng của truyền hình, phim ảnh,... các em có thể chọn cho mình một thần tượng
và sống theo thần tượng ấy một cách hăm hở, vô thức... lấy lối sống, sinh hoạt, trang
điểm của thần tượng ấy là điều mà mình phải làm theo...

Nếu như GVCN cập nhật kịp thời những thông tin này của xã hội thì học sinh sẽ cảm
nhận Thầy Cô của mình không lạc hậu và như vậy tiếng nói của Thầy Cô sẽ có ảnh
hưởng hơn đối với các em. Các em sẽ lắng nghe những phân tính của Thầy Cô, Thầy Cô
sẽ có nhiều cơ hội giáo dục hướng cho em phát triển tâm sinh lý phù hợp lứa tuổi.

5 Tìm hiểu mối quan hệ bạn bè

Bạn bè, những mối quan hệ trong lớp, ngoài lớp cũng là điều mà Thầy Cô chúng ta cần
quan tâm. Các em có thể tâm sự hàng giờ với bạn mà không bao giờ hé nửa lời với Thầy
Cô về một vấn đề nào đấy, một số lớn các em học sinh xem bạn bè mình là chuyên gia tư
vấn

Bạn bè xấu, tốt ảnh hưởng nhiều đến nhân cách của các em, người xưa nói "Gần mực thì
đen, gần đèn thì sáng" điều này hoàn toàn không sai... vấn đề là ai sẽ đen, ai sẽ sáng thì
Thầy Cô phải can thiệp một cách tế nhị, đúng lúc, kịp thời...
Và nếu như Thầy Cô trở thành người bạn của các em thì quả là không gì tốt hơn, điều
này rất khó!

Thầy Cô có thể tạo môi trường cho các em sinh hoạt chung và từ đó nảy sinh tình bạn
tốt, hãy để cho các em phát triển tình bạn một cách tự do trong tầm kiểm soát chừng
mực của người lớn. Vấn đề này cần có sự phối hợp của gia đình và nhà trường một cách
chủ động.

6 Tìm hiểu năng lực học tập

Có những học sinh học giỏi toán, lý, hóa nhưng lại kém văn, sử ...

Có những học sinh rất giỏi ngoại ngữ và các môn xã hội nhưng lại sợ toán, lý...

Hãy khơi dậy sự tự hào của các em với nhưng sở trường và khuyến khích các em cố
gắng đạt được những tiến bộ so với chính mình ở ngày hôm qua... "hãy đừng phạm sai
lầm ngày hôm qua mình đã gặp" chính là chủ trương mà tất cả học sinh đều phải thấm
nhuần.

Thầy Cô, đặc biệt là Thầy Cô chủ nhiệm cần phải nắm được học sinh của mình yếu môn
nào, khi nào thì bắt đầu sa sút, để từ đó có biện phái thúc đẩy, phụ đạo kịp thời, không
để học sinh có cảm giác bị bỏ rơi, không để cho học sinh vì yếu một môn mà nản lòng
rồi kéo theo bỏ học, trở thành cá biệt.

7 Tìm hiểu sở thích, năng khiếu

Hầu như bất kỳ một học sinh nào đều có một năng khiếu nhất định, năng khiếu này có
thể do bẩm sinh, do rèn luyện, vấn đề của người Thầy là thấy được năng khiếu ấy và
phát huy sở trường của các em nhằm lấy nó làm động lực kéo theo cho học sinh cố gắng
hơn ở những mặt còn kém.

Có những học sinh thích lao động chân tay, khéo tay trong những hoạt động đòi hỏi sự tỉ
mỉ, nhưng lại học kém các môn cần sự tư duy. Có những học sinh thích văn nghệ, ca
múa hát... có những học sinh thích thể thao, võ nghệ...

Hãy để cho các em có cơ hội thể hiện mình với các bạn và như vậy các em sẽ trở nên
nổi tiếng với các bạn, đấy chính là động cơ thúc đẩy các em học tập tốt hơn nhằm không
làm xấu đi hình ảnh của mình với các bạn.

Như vậy, tạo ra những hoạt động ngoại khóa, những buổi sinh hoạt ngoài giờ lên lớp
cũng chính là tạo ra những cơ hội cho các em có thể thể hiện tài năng của minh, lấy lại
sự tự tin với các bạn, khẳng định thế mạnh của minh để từ đó các em được nhận sự
khuyến khích của mọi người xung quanh, các em sẽ cố gắng nhiều hơn ở các mặt còn
yếu kém.

8 Xác định nguyên nhân dẫn đến tình trạng học sinh chưa ngoan
Sau khi đã thực hiện các bước tìm hiểu như trên, Giáo viên sẽ phân tích và xác định
nguyên nhân làm cho học sinh trở thành chưa ngoan. Nguyên nhân đó có thể là từ:

• Gia đình có mâu thuẫn, đổ vỡ, xung đột...hoặc gia đình đang gặp khó khăn.
• Bản thân học kém một vài môn học nào đó, do mất căn bản...
• Sự lôi kéo của bạn bè vào những hoạt động không thiết thực...
• Một vài Thầy Cô nào đó có những hành động khiến cho các em mất lòng tin...

Thông thường các nguyên nhân này đi chung với nhau, chứ không đơn thuần riêng lẻ
từng nguyên nhân.

Thầy Cô phải tìm ra đâu là nguyên nhân chủ yếu:

• có thể chỉ là một phút ham chơi trò chơi điện tử, học sinh ấy đã lỡ xài hết tiền học
phí, rồi dẫn đến lo sợ, bỏ học...
• có thể do hoàn cảnh khó khăn, các em phải đi làm thêm ban đêm, buổi sáng mệt
mỏi, buồn ngủ, không đủ sức theo học trong lớp.
• có thể do buồn chuyện gia đình, cảm giác tự ti xuất hiện, các em cảm thấy chán
nản, mất phương hướng, tuyệt vọng, ...

Từ việc xác định được nguyên nhân chủ yếu, tôi tin rằng phần việc còn lại hoàn toàn
không khó khăn với một Thầy Cô tâm huyết với nghề, có tấm lòng yêu thương các em...
nhằm giúp các em có thể khắc phục những khó khăn, thay đổi được những suy nghĩ chưa
đúng, để có thể trở thành những học sinh bình thường như bao bạn khác.

Thầy Cô hãy thông báo kịp thời cho Ban giám hiệu nhà trường tất cả các trường hợp mà
Thầy Cô cho rằng đấy là những học sinh chưa ngoan, để cùng nhau có biện pháp phối
hợp giữa các bộ phận, bộ môn.

Thầy Cô không nên tự tin cho rằng chỉ một mình thôi có đủ bản lĩnh cảm hóa, giáo dục
các em chưa ngoan, hậu quả sẽ khôn lường nếu như Thầy Cô rơi vào trạng thái bất lực,
khi đó sẽ là quá muộn để có thể sự phối hợp giáo dục các em này và lúc này, chính Thầy
Cô sẽ là người đẩy các em ra xa hơn môi trường giáo dục phổ thông.

9 Vai trò của Giáo viên chủ nhiệm

Yêu cầu về phẩm chất

GVCN cần có một nhận thức đúng đắn và sâu sắc về vị trí, yêu cầu đối với chính bản
thân mình và công việc. Không chỉ trang bị cho mình những kiến thức cần thiết cho việc
giảng dạy, những vốn sống sâu sắc về con người, cuộc đời… người GVCN còn cần phải
rèn luyện cho chính mình đạt những phẩm chất đạo đức có tính chuẩn mực để trên cơ sở
đó, mới có thể nhắc nhở, uốn nắn học sinh. Từ hành vi, ngôn ngữ, cách cư xử, cách suy
nghĩ, đánh giá những sự việc trong cuộc sống, những thói quen trong sinh hoạt… tất cả
luôn cần được người GVCN tự xem xét, điều chỉnh để có thể không ngừng hoàn thiện
mình trong mắt học trò. Đơn giản một sự việc là, khó có thể yêu cầu các em gọn gàng,
ngăn nắp, sống đẹp nếu bản thân người GVCN chưa là một “hình mẫu” đối với các em.

Cần nhận thức rõ, giáo dục một con người là một quá trình không có điểm cuối cùng. Đó
là công việc kéo dài cả một đời người chứ không phải là chuyện của ngày một, ngày hai.
Vì thế, người GVCN không bao giờ được chủ quan, nóng vội. Một câu nói vô tình, một
trách phạt nôn nóng, một hành xử thiếu cân nhắc đôi khi gây tổn thương và - biết đâu đó
- các em sẽ mang theo vết thương kia thành một ám ảnh khôn nguôi!... Trước mọi sai
lầm, vi phạm của học sinh, GVCN cần hết sức bình tĩnh, bao dung và độ lượng để xem
xét, giải quyết, xử lý vấn đề.

Với một học sinh lười, một học sinh chưa ngoan… chúng ta không nên ảo tưởng là các
em sẽ tiến bộ ngay sau vài lần nhắc nhở hay xử phạt của GVCN. Có khi, các em vẫn
tiếp tục lười, tiếp tục phạm lỗi lầm với mức độ liên tục hơn, nghiêm trọng hơn - như một
cách thách thức, một cách khẳng định mình với bạn bè, với thầy cô, với mọi người.
Chính ở những khoảnh khắc này, người GVCN cần thể hiện rõ bản lĩnh và năng lực sư
phạm - trong đó - có cả năng lực "chịu đựng" của mình. Chịu đựng những vi phạm cố
tình, những thách thức nông nổi và chịu đựng cả những nỗi bực bội, tức giận đang phải
dồn nén trong người. Cần tạo được ở các em, trước hết là sự tôn trọng và sau đó là một
sự gần gũi, cảm thông.

Yêu cầu về kỹ năng

Một trong những kỹ năng quan trọng của người GVCN là nắm vững tâm lý học sinh. Ở
hầu hết các lớp học đều có nhiều vấn đề cần suy nghĩ. Các em học sinh cấp 3 đang ở lứa
tuổi còn nhiều biến đổi tâm sinh lý. Không còn là trẻ con để cần được vỗ về chăm sóc,
nhưng cũng chưa là người lớn để tự mình giải quyết mọi tình huống.

Để khẳng định mình, các em dễ có những hành xử bột phát, bất ngờ mà chính các em
cũng chưa ý thức một cách đầy đủ hậu quả sẽ đến. Vì vậy, một sự định hướng đúng đắn
để giúp các em hình thành tính cách của mình sau này, là điều hết sức quan trọng khi
các em còn ngồi trên ghế nhà trường. Không chỉ truyền đạt kiến thức trong học tập, các
em cần được trao đổi mọi điều về chính bản thân, về những gì chân - thiện - mỹ trong
cuộc sống.

Đằng sau tất cả mọi kiến thức, kỹ năng… cần trang bị và rèn luyện, còn lại là một yêu
cầu tuy không được đặt ra trong các văn bản nhưng nó lại chi phối tất cả, đó chính là cái
“tâm” của người giáo viên. Không có một tấm lòng, mọi công việc sẽ chỉ là hình thức.
Và như vậy, yêu thương chăm sóc các em không chỉ là mệnh lệnh mà còn là một nhu
cầu không thể thiếu của trái tim người thầy cô giáo, đặc biệt là người giáo viên chủ
nhiệm.

Nếu giáo viên (GV) bộ môn chỉ là người truyền thụ kiến thức đơn thuần thì giáo
viên chủ nhiệm (GVCN) là người gắn kết mối quan hệ giữa thầy và trò.
Một GVCN đã tâm sự: “Được chủ nhiệm một lớp là dịp để GV hiểu và gần gũi với học
sinh (HS) hơn”. Mặc dù khi nhận trách nhiệm các GV đều nhìn thấy khó khăn phía trước
như những điểm yếu của tập thể, có HS cá biệt… nhưng với bản lĩnh nghề nghiệp, họ coi
đó chỉ là những khó khăn tạm thời.

Tuy nhiên, vẫn còn nhiều GVCN kêu than bây giờ làm công tác chủ nhiệm lớp không dễ
chút nào, điều đó là có căn cứ. Nếu trước đây HS rất thuần, chăm ngoan, luôn nghe lời
thầy cô thì bây giờ có nhiều em ngỗ ngược, luôn muốn tự khẳng định mình. Tuy nhiên,
theo một Hiệu trưởng Trường THPT tư thục , một GVCN muốn hoàn thành tốt nhiệm vụ
của mình trước hết phải thực sự thương yêu HS, coi các em như người thân của mình.
Khi đã có tình yêu thương thì người thầy sẽ hiểu và biết cách dạy HS, ngược lại các em
quý mến GV của mình hơn. Chỉ khi tình yêu thương đặt đúng chỗ, HS mới cảm nhận
được tình cảm từ trái tim thầy cô. Nói cách khác, giữa thầy và trò luôn có sự đồng điệu
về tâm hồn. Tại sao cùng một HS cá biệt nhưng đối với thầy cô này thì em chống đối còn
với thầy cô khác lại phục tùng và nghe lời? Rõ ràng, điều quan trọng không phải là HS
đã phạm lỗi ra sao mà nằm ở chỗ các em đã nhìn thấy lỗi của mình như thế nào? Làm
được điều này chính là nhờ sự thu phục nhân tâm của GVCN. Ngoài cá tính của từng
em, phải nói thật rằng có nhiều HS nổi loạn là do… thầy. Thầy làm sai, phân biệt đối xử
với trò thì lời nói trước lớp khó có trọng lượng. Một số GVCN giỏi đã đưa ra kinh
nghiệm, HS bây giờ thích khuyên bảo nhẹ nhàng hơn là trách phạt.

GVCN có “quyền lực” trong tay nhưng không phải vì thế mà lúc nào cũng lạm dụng nó,
phải biết khi nào cứng rắn và khi nào mềm dẻo để xử lý các tình huống. Vì thế, ngoài
năng lực chuyên môn GVCN còn là một nhà tâm lý giỏi, hiểu thấu đáo những suy nghĩ,
tâm tư của học trò. Nhiều lúc, GVCN phải tự đặt mình vào vị thế của HS để hiểu được
hành vi và thái độ của các em với cương vị là người trong cuộc.

Một GVCN khác đã tâm sự, làm công tác chủ nhiệm cũng phải có “duyên”. Theo cô, cái
“duyên” của GVCN là biết hòa đồng, thân thiện với HS và điều quan trọng nhất là phải
luôn được các em yêu quý, trân trọng. Không chỉ có tình yêu thương, GVCN cần xử lý
linh hoạt các tình huống xảy ra trên lớp. Cách xử lý thuyết phục được các em là phải đạt
tình và thấu lý với những giải pháp tối ưu nhất được cả tập thể tán thành và ủng hộ. Như
vậy, lúc này GVCN đóng vai trò như một quan tòa có lập luận sắc bén, biết cầm cân nảy
mực và đặc biệt là phải quang minh chính đại, không thiên vị một ai.

Trên thực tế, nhiều GV ngán ngại làm chủ nhiệm vì trước hết công tác này chiếm quá
nhiều thời gian. Ngoài tiết sinh hoạt hàng tuần trên lớp, các thầy cô phải bỏ thời gian để
tiếp xúc với HS, trao đổi với phụ huynh, làm việc với ban giám hiệu…

Ngoài ra, các thầy cô còn ngại tiếp xúc với học trò. Nếu thầy cô là những người lớn tuổi
đạo mạo, nghiêm túc thì các em lại quá hồn nhiên, vô tư, thiếu chín chắn. Đó chính là
bức tường ngăn cách vô hình mà nhiều GVCN không thể nào phá vỡ được. Vì thế, khi
đánh giá HS họ cho rằng các em là đối tượng nghịch phá, khó giáo dục và khó chấp
nhận. Những điều đó đã ảnh hưởng rất lớn đến hiệu quả công việc sau này của cả thầy và
trò. (Trích báo Giáo Dục)
10 Kết luận

Trên đây là một vài điều phân tích về một số kinh nghiệm giáo dục học sinh chưa ngoan
trong nhà trường phổ thông, mà tôi đã đúc kết được từ thực tiễn giảng dạy.

Vấn đề giáo dục học sinh chưa ngoan trong nhà trường luôn luôn là đề tài nóng hổi, được
sự quan tâm của hầu hết Thầy Cô, đặc biệt là giáo viên chủ nhiệm.

Để có thể giáo dục tốt các em học sinh chưa ngoan, cần phải có sự phối hợp cả gia đình,
xã hội và nhà trường. Vai trò giáo dục của gia đình và xã hội giữ vị trí quan trọng, vai trò
giáo dục của nhà trường mang yếu tố quyết định giúp các em có thể có những định hướng
đúng đắn, để sau này trở thành những người con có ích cho xã hội, hiếu thảo trong gia
đình và chính các em sẽ là tấm gương tốt cho các em học sinh khác mà người Thầy sẽ
luôn lấy các em ra làm ví dụ khi giáo dục các học sinh khác.

Về phía nhà trường, để làm tốt công tác giáo dục học sinh chưa ngoan, cần phải có sự
phối hợp đồng bộ giữa các bộ phận, giữa các Thầy Cô. Vai trò của Thầy Cô chủ nhiệm là
rất quan trọng. Trong lớp, Thầy Cô chủ nhiệm như là cha mẹ của các em, có tiếng nói
điều chỉnh kịp thời các hành vi chưa đúng của các em, là tấm gương cho các em noi theo.

Thầy Cô giáo dục các em không chỉ bằng lời nói mà bằng cả hành động, cử chỉ, thái độ,
tác phong hàng ngày... Hãy cảm hóa, giáo dục các em bằng cả tấm lòng của người Thầy,
người cha, người chị, người mẹ... Hãy nhìn các em với ánh mắt nhìn về tương lai, không
nên dựa vào các hành vi nhất thời của các em mà đánh giá cả bản chất con người các em.

Học sinh chúng ta chỉ là những cành cây non, đang muốn vươn lên trở thành cành cây
vững chắc, hãy tạo điều kiện cho các em thể hiện mình, vươn lên nơi có ánh sáng vững
bền, hãy giáo dục các em bằng thái độ thân thiện và tích cực.

Cám ơn Thầy Cô đã bỏ thời gian để đọc qua đề tài này, mong rằng Thầy Cô sẽ có nhiều ý
kiến đóng góp cho đề tài này để chúng ta cùng nhau hoàn thiện một cách cụ thể các biện
pháp giáo dục học sinh chưa ngoan nhằm xây dựng nhà trường thành môi trường giáo
dục thân thiện tích cực, gíup các em phát triển toàn diện và bền vững.

Phần dành riêng cho Hội đồng xét duyệt SKKN

Trường THPT Ngô Quyền

You might also like