Professional Documents
Culture Documents
Chớ dại cưới con gái làm Testing (kiểm tra phần mềm) vì cô ta luôn nghi ngờ bạn.
Đừng lấy con gái dùng ngôn ngữ C vì cô ấy luôn có xu hướng BREAK (phá vỡ) mọi thứ và EXIT (rời) khỏi nhà.
Không cưới con gái dùng C++ vì bạn sẽ gặp rắc rối với INHERITANCE (thừa kế).
Đừng gắn đời mình với cô gái Visual Basic vì cô ấy luôn có FORM (mẫu đơn) ly dị trong người.
Không lấy con gái DATABASE vì cô ấy coi chồng là thú tiêu khiển UNIQUE (duy nhất) trong đời.
Chết hết cả
Này cậu, làm sao mà người tiền sử có thể sống thiếu máy tính, điện thoại di động, TV, radio... được nhỉ?
"Tất nhiên là họ không thể sống được. Cậu không thấy họ chết hết cả rồi sao!"
Chồng và điện thoại di động
Có khả năng sạc nhanh, sạc chậm, tùy điều kiện thời gian.
Cả hai đều cần được "sạc" thường xuyên.
Có thời gian chờ thấp hơn mức quảng cáo.
Nóng nếu như nói chuyện lâu.
Lúc mang theo thì không cần, lúc cần thì lại không mang theo.
Thỉnh thoảng nổ bất thình lình.
Dễ hỏng máy nếu không được dùng thường xuyên.
Đều có khả năng là hàng trôi nổi, không rõ nguồn gốc.
Treo máy
Trong giờ thi tin học tại một trường trung học phổ thông, thầy giám thị bắt gặp một học sinh đang giở "phao".
"Em đang làm gì thế?"
Bị bắt quả tang, cậu học sinh lắp bắp:
"Dạ… thưa thầy, em đang… truy cập thông tin ạ".
Tịch thu cuộn phao, thầy giám thị vừa lập biên bản vừa nói:
"Thế thì tiếc thật ! Tội nghiệp cho em, mạng bị nghẽn mạch rồi và máy của em bị treo".
Giao diện đẹp chưa chắc chạy đúng. Chạy đúng chưa chắc chạy thông minh. Chạy thông minh nhưng vẫn phải bảo trì.Mà nếu một phần mềm có đủ hết những yêu cầu trên thì
chắc gì mua được. Mà nếu có mua được đi nữa thì chưa chắc chúng ta có đủ trình độ để quản lý. Nếu có đủ trình độ quản lý thì cũng phải phòng bị vì sơ sẩy là mấy thằng
hacker nó ...hốt mất.
Con gái mặc đồ con trai thì gọi là cá tính, con trai mặc đồ con gái thì gọi là bê đê- Con gái học võ thì được nói là năng động, con trai chơi búp bê cũng bị gọi là... bê đê - Con
gái ôm con trai thì người ta gọi là tình iu, con trai ôm con gái thì bị gọi là dê - Con gái được đủ sự ưu tiên, con trai chỉ có 1 nửa sự ưu tiên ấy - Con gái .... sống thọ hơn con zai
- Con gái úynh con zai thì người ta gọi là tự vệ, con zai úynh con gái thì người ta kêu là vũ phu...con trai seo khổ thế
Nhà cung cấp dịch vụ điện thoại di động hàng đầu của Hàn Quốc SK Telecom Co vừa tung ra một loại hình mới, cho phép các thuê bao có thể tải âm thanh có khả năng gây
khó chịu cho muỗi và côn trùng trong bán kính 1 mét. Người tiêu dùng có thể download âm thanh này với giá 2,54 USD từ mạng Internet không dây của SK từ hôm thứ hai.
Nó có cường độ khá nhỏ so với khả năng nghe của tai người và phát huy tác dụng ngay sau khi được tải xuống.
***
Một phụ nữ Israel trong khi lau dọn nhà cửa đã bị một con bọ chui vào miệng, tuột xuống dạ dày rồi bò tới bò lui trong đó. Khó chịu, bà ta bèn nuốt vào một chiếc nĩa với hy
vọng sẽ xiên cho kẻ xâm nhập trái phép kia một nhát. Kết quả: hôm 10/7, các bác sĩ ở bệnh viện Poriah, miền bắc Israel, đã phải phẫu thuật để lấy chiếc nĩa ra khỏi cổ họng
người phụ nữ, còn con bọ đã bị tiêu hóa trước đó khá lâu.
***
Binh sĩ Đan Mạch đồn trú tại Iraq, trong khi phải vật lộn với cái nóng sa mạc nhiều khi lên tới 45 độ C, được cấp phát quân trang quân dụng cho những tình huống xấu nhất,
kể cả bão tuyết. Khoảng 400 chú lính chì đến từ phương bắc lạnh giá được trang bị xẻng xúc tuyết, chổi và 1 máy xén cỏ khi tham gia vãn hồi trật tự tại Iraq.
***
Một phụ nữ 21 tuổi ở Madrid (Tây Ban Nha) đã được lính cứu hỏa cứu thoát sau khi gây ra hỏa hoạn cho chính ngôi nhà của mình, hôm thứ tư. Cô ta bắt chước nhân vật chú
bé phù thủy Harry Porter trong loạt truyện cùng tên... luyện bùa bằng cách đun trên bếp một hỗn hợp gồm nước, dầu, thuốc đánh răng và rượu. Phù thủy tập sự này chỉ bị bỏng
nhẹ nhưng hơn một nửa ngôi nhà của cô ta đã ra tro. Chưa rõ cô gái định luyện loại bùa chú gì.
Heo đi học
Kết quả có được sau khi giải hệ phương trình là: Heo đi học.
Một sinh viên viết ra hệ phương trình như sau:
Sinh viên = Ăn + Ngủ + Đi học
Heo = Ăn + Ngủ
Giải hệ, chàng sinh viên thu được kết quả:
Sinh viên = Heo + Đi học
Sinh viên - Đi học = Heo
Đề bài kiểm tra môn văn: Phân tích và bình luận bài thơ Ông đồ của nhà thơ Vũ Đình Liên.
Và sau đây là một bài bình luận:
Mỗi năm hoa đào nở
Lại thấy ông đồ già
Bày mực tàu giấy đỏ
Bên phố đông người qua
Người đọc sẽ cảm thấy thực sự bức bối. Xin thưa, câu thơ đề cập tới những vấn đề nổi cộm trong xã hội. Đầu tiên là sự đối lập thể hiện giữa hoa đào với mực tàu, một giá trị
truyền thống dân tộc đang bị hàng hoá nước ngoài lấn át. Ông đồ già người Việt, viết chữ Nho và bán mực Trung Quốc, tôi không nghĩ ra một ví dụ nào hợp lý hơn về tình
hình thị trường trong nước hiện nay. Có lẽ không phải chỉ bây giờ dư luận mới báo động về tình trạng hàng hoá giá rẻ từ Trung quốc tràn sang đang bóp nghẹt sản xuất trong
nước. Hình ảnh ông đồ già ngồi bán hàng ngoại nhập ngay vỉa hè vị trí đẹp “Bên phố đông người qua” khiến người đọc không khỏi chạnh lòng. Vỉa hè ư, vỉa hè là để cho
người đi bộ, lấn chiếm lòng lề đường để bán hàng ngoại, ông đồ có lẽ không ý thức được thế nào là bảo hộ mậu dịch. Ông mắc thêm một khuyết điểm nữa là vi phạm nghị
định 36/CP. Cho nên trong câu thơ, Vũ Đình Liên sử dụng chữ "lại" là rất chính xác, “lại” mang một hàm ý ca thán, biểu lộ sự thất vọng và bất lực nhiều hơn.
"Cám ơn em. Giọng hát của em đã khiến tôi nhớ lại một xưởng cưa, nơi tôi thường đi qua thời thơ ấu", vị giám khảo nói.
Trong một cuộc thi đi tìm ca sĩ, ban giám khảo đã đưa ra những câu hỏi và nhận xét cực kỳ sâu sắc. Dưới đây là một số câu hỏi như thế:
- Em hát rất hay, rất tiến bộ so với lần hát trước. Nhưng em có thể hát lại lần trước được không? Vì tôi quên nó thế nào rồi.
- Cám ơn em. Giọng hát của em đã khiến tôi nhớ lại một xưởng cưa, nơi tôi thường đi qua thời thơ ấu. Hơn thế nữa, em đã khiến tôi hiểu xưởng cưa hồi đó có sửa chữa cả máy
cày.
- Hoan hô em, nghe giọng hát của em, tôi biết rằng em xuất thân từ vận động viên cử tạ. Em đã khiến tôi cảm nhận làm ca sĩ không những có âm sắc mà còn cần phải có trọng
lượng.
- Tuyệt vời, tuyệt vời. Tôi không ngờ em có thể hát lâu đến vậy. Em đã chứng tỏ rằng cái gì thợ mộc làm được thì ca sĩ cũng làm được.
- Tôi quá sửng sốt, quá bất ngờ vì cách ăn mặc của em. Tôi thấy chỉ một chiếc áo may-ô của em cũng có giá trị như một bản giao hưởng, còn chiếc thắt lưng nặng mười ký-lô
của em có thể coi như một album.
- Nghe em hát, tôi khẳng định rằng nếu tê giác không làm ca sĩ thì thật uổng phí. Em đã chuyển lửa tới người xem đến mức chúng tôi vừa đề nghị ban tổ chức gọi xe cứu hỏa.
- Dù em không chiến thắng trong cuộc thi này thì em cũng đừng buồn, em vẫn có khả năng trở thành giám khảo như tôi.
- Tôi rất tiếc, tại sao khi hát tới câu “Ôi ta tan vỡ” em lại lên cơn co giật trên sân khấu. Theo tôi khẳng định, lúc ấy em cần nhảy lò cò hoặc trồng cây chuối thì cảm xúc mới
mạnh mẽ hơn.
- Em đã hát xong rồi à? Sao không đánh thức chúng tôi dậy?
- Em có phong cách đấy, tuy nhiên đó là phong cách gì thì tôi chưa nghĩ ra. Nhưng em cứ yên tâm, nếu từ giờ tới khi kết thúc cuộc thi tôi không nghĩ được thì cũng không tiết
lộ.
- Em đi thi do cảm nhận cá nhân hay do bạn bè xui khiến đấy? Nếu bạn bè, thì tôi cương quyết nói đấy chả phải bạn thân.
- Khi em hát đến cuối bài, tôi phát hiện ra trong miệng em một chiếc răng vàng. Em cho biết đấy là vàng bao nhiêu tuổi và em mua khi giá ra sao? Nếu chiếc răng ấy bằng chì
thì em có chọn bài hát đó không?
- Tôi rất tiếc phải thông báo rằng phần thi của em diễn ra khi chúng tôi đang thảo luận xem ai nên ngủ gật vào lúc này cho lại sức. Em có thể hát thêm một lần nữa được
không?
- Cố lên em, cố lên em. Chỉ còn một vòng thi nữa là chúng ta thoát rồi. Chúng ta phải giúp nhau chứ!
- Đừng quan tâm tới ai cả. Khi em đứng trên sân khấu, em chỉ nên biết có nghệ thuật và hậu quả của nghệ thuật mà thôi. Em hãy tin rằng xe cấp cứu luôn luôn trực ở hậu
trường.
- Ôi em ơi, ôi em ơi. Tôi mà hát được như em thì tôi đã trở thành thợ săn cá sấu rồi. Tôi khuyên em nên làm người xuất khẩu đồ da.
- Em có biết tự gửi tin nhắn cho mình không? Nếu không thì về đi, thi làm gì cho khổ bà con.
Mùa đông lạnh nhưng rất lãng mạn, nắng của mùa đông yếu nhưng đủ làm ấm trái tim một ai đó. Noel là dịp bạn và những người xung quanh tận hưởng những giây phút ngọt
ngào của tình yêu thương. Đừng đóng chặt trái tim mình, hãy mở cửa trái tim để biết rằng giữa mùa đông mình vẫn thấy ấm áp.Chúc tất cả những người đang yêu và sẽ yêu 1
noel tràn ngập tiếng cười
Cá nói: Em yêu anh! Em luôn mở to mắt mình để cho anh có thể chảy vào trong em, để em luôn nhìn thấy anh! Nước nói: Anh yêu em! Anh luôn ở bên em, để anh có thể
quấn quýt lấy em, để anh có thể ôm trọn em trong lòng mình.... Nồi nói: Sắp sôi rồi! Còn ở đấy mà tâm sự!!!
Một chuyến xe có một người phụ nữ đứng tuổi , một cô gái trẻ , và ba chàng trai . Lúc xe đi qua đường hầm tối bỗng nghe tiếng 'chụt'và "bốp" . - Người phụ nữ đứng tuổi chợt
nghĩ " giới trẻ bây giờ ghê thật " - Cô gái trẻ nghĩ "tại sao bà ta được hôn mà mình không được hôn " . - Chàng trai thứ nhất nghĩ "vào hầm lần nữa mình lại hôn " - Chàng trai
thứ hai nghĩ "dám hôn tao nữa tao sẽ tát tiếp cho gãy hết răng luôn " - Chàng thứ ba nghĩ "tao mà biết thằng nào vừa tát tao thì nó tới số rồi
Gần đây, trên các báo thế giới, các nhà khoa học gia người Nhật có đăng tin: "họ đã đào sâu 100 m xuống lòng đất và phát hiện sợi cáp đồng 1000 năm tuổi, chứng tỏ 1000
năm trước người Nhật đã xài điện thoại để bàn??!!!". Vài ngày sau, người Mĩ lại đăng "họ đã đào sâu 200 m xuống lòng đất và phát hiện sợi cáp quang 2000 năm tuổi, chứng
tỏ 2000 năm trước người Mĩ đã xài truyền hình cáp!?". Chỉ sau đó 1 ngày, người Việt Nam đăng tin "họ đã đào sâu 500 m xuống lòng đất và chẳng phát hiện ra gì cả, chứng tỏ
5000 năm trước VN xài Wireless (WIFI)!!!!
Bạn có biết mối quan hệ giữa đôi mắt không? Chúng nhấp nháy cùng nhau, chúng di chuyển cùng nhau, chúng khóc cùng nhau, chúng cùng nhìn mọi thứ và chúng ngủ với
nhau - Nhưng chúng không bao giờ nhìn thấy nhau. Đó gọi là Tình bạn. Khát vọng của bạn chính là động cơ, động cơ của bạn chính là lòng tin, lòng tin của bạn chính là sự
yên vui, sự yên vui đó là cái đích của bạn, cái đích đó là thiên đường của bạn. Sống hết lòng vì bạn bè. “Tuần lễ những người bạn”. Gửi đến tất cả những người bạn của tôi.
Tôi không biết bao người sẽ gửi lại.
@@@.....................@@@@...........@@@................@@@....@@@@@@@@..... @@@.................@@........@@.........@@@..............@@.......@@@................@.....
@@@................@@..........@@..........@@@...........@@........@@@..........@........... @@@...............@@............@@...........@@@........@@.........@@@@@@@...........
@@@...............@@............@@.............@@@.....@@..........@@@@@@@........... @@@..........@...@@..........@@...............@@@...@@...........@@@..........@...........
@@@@@@@....@@........@@.................@@@.@@............@@@................@..... @@@@@@@......@@@@@......................@@@@..............@@@@@@@@
Ấm áp không phải khi ngồi bên đống lửa, mà là bên cạnh người bạn thương yêu. Ấm áp không phải khi bạn đội chiếc mũ len, mà là khi đầu bạn dựa vào một bờ vai tin cậy.
Ấm áp không phải khi bạn dùng hay tay xuýt xoa, mà là khi tay ai kia khẽ nắm lấy bàn tay bạn. Ấm áp không phải khi bạn nói “ấm quá”, mà là khi có người thì thầm với bạn:
“Có lạnh không?”. Ấm áp chưa hẳn là khi bạn ôm ai đó thật chặt, mà là khi ai đó khoác vai bạn thật khẽ. Và ấm áp là khi mùa thu qua, cái lạnh ùa về… Có một ai đó khẽ thì
thầm vào tai bạn: “Chúc em một mùa đông ấm áp!
Tiếng Việt thật phong phú • Trăm năm bia đá cũng mòn , bia chai cũng bể , chỉ còn bia ... ôm. • Bầu ơi thương lấy bí cùng , mai sau có lúc... nấu chung một nồi. • Thà hôn em
một lần rồi chịu tát còn hơn cả đời nhìn thằng khác hôn em • Quân tử nhất ngôn là quân tử dại. Quân tử nhai di nhai lại là quân tử khôn. • Xăng ..có thể cạn, lốp ...có thể mòn ,
nhưng số máy, số khung thì không bao giờ thay đổi • Thà ngu vì thiếu i ốt còn hơn là có i ốt mà vẫn ngu • Chị ơi, khôn ba năm dại một giờ. Thà em dại bây giờ còn hơn chờ
ba năm... << lau lam' roi` ko vo yahoo ^^"
Thầy và trò
Trong lớp học thày giáo mắng học sinh: Các em lười học quá, chỉ có mỗi một việc ăn học mà cũng không xong. Lúc bằng tuổi các em, Tổng thống Abraham Lincoln đi bộ đến
trường hằng ngày, 7 dặm đi 7 dặm về và học rất giỏi.
Dưới cuối phòng có tiếng nói lại nho nhỏ:
- Nhưng thày ơi, lúc bằng tuổi thày, ông Abraham Lincoln đã làm tổng thống rồi ạ!
***
Thày giáo hỏi cả lớp trong giờ toán đố:
- Nếu năm ngoái thày sinh đôi hai cậu con trai, năm nay sinh thêm một gái, đố các em thầy có bao nhiêu con?
Cả lớp im phăng phắc, tiếng con ruồi bay cũng nghe. Thấy không ai giơ tay, thầy bảo:
- Tí, nói thày nghe nào?
Tí lúng túng:
- Thưa thầy không có đứa nào cả.
Thày ngạc nhiên:
- Này nhé, năm ngoái 2, năm nay 1...
Tí lắc đầu quả quyết:
- Thưa không ạ... Mẹ em nói chỉ có đàn bà mới sinh con được thôi ạ.
***
Trong tiết học lịch sử, thày hỏi cả lớp:
- Các em có biết ai là người Việt Nam bay lên vũ trụ đầu tiên không ?
Tí nhanh nhẹn đáp: Chú Cuội ạ!
***
Trong giờ thi trắc nghiệm với 2 câu trả lời "Đúng" hay "Sai". Thày hỏi trò:
- Sao không làm bài đi, lại nghịch với đồng bạc cắc?
- Dạ thưa thày, em đang làm bài đấy ạ. Hình là "Đúng" còn chữ là "Sai" đó.
Cuối giờ sau khi cả lớp nộp bài xong, thày lại hỏi :
- Sao em chưa nộp bài vậy, lại nghịch với đồng bạc cắc nữa?
- Em đang kiểm lại trước khi nộp thầy ạ.
Ngụy trang
Chỉ huy gọi một anh lính trẻ lên để khiển trách: "Vì sao trong đợt hội thao vừa rồi, đồng chí lại làm lộ trận địa mai phục của quân ta. Không những thế còn mắng nhiếc, sỉ
nhục, thậm chí suýt hành hung hai người dân địa phương?".
- Thưa chỉ huy, thực hiện nhiệm vụ được giao, em đã ngụy trang thành cái gốc cây. Đôi "người địa phương" ấy dẫn nhau đến ngồi dưới gốc cây. Đầu tiên, họ nói chuyện anh
anh em em, chim xa tổ lá xa cành, rồi thề non hẹn biển... Mặc dù phải nghe toàn điều lừa đảo nhưng em vẫn một mực nín nhịn, quyết không làm lộ trận địa của ta. Sau đó đến
màn ôm ấp, vuốt ve, hôn hít, rồi đòi hỏi này nọ... Mặc dù bản thân cũng rất bị kích động, em vẫn quyết không làm lộ trận địa.
- Những điều đó chẳng liên quan gì đến việc đồng chí để lộ trận địa mai phục của quân ta.
- Đúng thế, thưa chỉ huy. Nhưng đến lúc anh "dân địa phương" dở con dao nhíp ra và định khắc tên chị "dân địa phương" vào... mông em thì em không thể chịu đựng thêm
được nữa...
Chim bố
Chuông điện thoại reo vang, ông bố nhấc ông nghe. Chưa kịp nói thì nghe thấy giọng nói một chàng trai đầu dây bên kia.
- Con chim non bé nhỏ xinh đẹp của anh đó hả?
- Không, đây là chim bố - ông bố trả lời
Heo đi học
Kết quả có được sau khi giải hệ phương trình là: Heo đi học.
Một sinh viên viết ra hệ phương trình như sau:
Sinh viên = Ăn + Ngủ + Đi học
Heo = Ăn + Ngủ
Giải hệ, chàng sinh viên thu được kết quả:
Sinh viên = Heo + Đi học
Sinh viên - Đi học = Heo
Tôi là ai?
Một người đàn ông ở Philadelphia tự tử, để lại bức thư tuyệt mệnh sau đây:
Tôi kết hôn với một góa phụ. Vợ tôi có một con gái đã lớn.
Cha tôi phải lòng con gái của vợ tôi, kết hôn với nó, vậy cha tôi trở thành con rể tôi, còn con gái của vợ tôi trở thành mẹ tôi.
Vợ chồng tôi sinh được một con trai, vậy cha tôi là anh rể của con trai tôi, còn con trai tôi là chú tôi, vì nó là em của con gái của vợ tôi.
Rồi vợ của cha tôi lại sinh một con trai. Đó chính là em trai tôi và cũng là cháu ngoại tôi, vì nó là con của con gái của vợ tôi.
Luận ra thì vợ tôi chính là bà ngoại tôi, vì nàng là mẹ của mẹ tôi. Tôi là chồng nàng đồng thời là cháu ngoại của nàng. Mà chồng của bà ngoại phải là ông ngoại, vì thế tôi
chính là ông ngoại của tôi.
(Mark Twain)
Logic
Hai sinh viên triết học năm thứ nhất đi qua khu giảng đường và nhìn thấy trên bảng tin hàng chữ: "Khóa học khai tâm về suy luận logic".
Cả hai đều không có khái niệm gì về môn học này, họ đi tìm giáo sư bộ môn. Một người đứng ngoài chờ, còn người bạo dạn hơn tiến vào văn phòng.
- Thưa giáo sư, "khóa học khai tâm về suy luận logic" có nghĩa là gì ạ?
Giáo sư đáp:
- Môn học này giúp người học, dựa trên những thông tin sẵn có, sử dụng tư duy logic để lập luận và đưa ra thông tin mới. Để dễ hiểu hơn, tôi sẽ trả lời cậu bằng một câu hỏi.
Cậu có xe hơi không?
- Có. - Cậu sinh viên đáp.
- Vậy là, tôi có thể suy luận một cách logic rằng cậu biết lái xe. - Giáo sư nói.
- Vâng, đúng vậy.
- Tiếp đó, tôi có thể suy luận rằng cậu lái xe đi chơi vào kỳ nghỉ cuối tuần.
- Đúng, thứ bảy, chủ nhật hàng tuần em thường lái xe đến nơi hò hẹn.
- Qua đó, tôi suy ra rằng cậu có tình nhân. - Giáo sư tiếp.
- Vâng, em có một cô bạn gái.
Giáo sư kết luận:
- Cuối cùng, tôi có thể suy luận một cách logic rằng cậu là người có quan hệ tình dục khác giới.
- Vâng, đúng vậy. Giờ thì em đã hiểu nội dung của khóa học. Cảm ơn giáo sư.
Khi anh chàng trở ra, người bạn đợi bên ngoài hỏi:
- Thế nào, khóa học có gì hay không?
- Nó bàn về sử dụng thông tin và vài thứ linh tinh... Để tớ trả lời cậu bằng một câu hỏi. Cậu có xe hơi không?
- Không. - Người bạn đáp.
- Vậy thì, tớ có thể suy luận một cách logic rằng cậu là một gã đồng tính luyến ái.
Chào cô. Bố em
Một học sinh nghỉ học không có lý do.
Tại sao hôm qua em không đi học, - Cô giáo hỏi.
- Thưa cô... vì em bị ốm ạ.
- Chậm nhất là ngày mai em phải đưa cô giấy của bố hoặc mẹ em.
- Vâng, thưa cô.
Hôm sau, học sinh đưa cô giáo tờ giấy có những dòng chữ sau đây: "Thưa cô giáo, con tôi nghỉ học hôm qua vì nó bị ốm. Chào cô. Bố em".
Khéo ăn nói
Tại một phiên toà xử vụ án gã nhà giàu nọ mua 10 con lợn của anh nông dân nọ nhưng quỵt tiền.
Luật sư bên nguyên nói với 5 vị bồi thẩm đoàn:
- Thưa quý vị, quý vị có thể hình dung được thiệt hại mà người nông dân này phải gánh chịu không? Mười con lợn, thưa quý vị, một con số gấp đôi số bồi thẩm đoàn ngồi
đây...
Truyện có thật ở Mỹ
Đây là những tin tức đăng trên mục today stories của trang web joke2go.
* Một phụ nữ ở New York bị giật túi khi mới bước ra khỏi cửa hàng. Nhân viên ở đây gọi 911, và cảnh sát nhanh chóng tóm được thủ phạm. Gã này bị đưa trở lại hiện trường.
Khi được yêu cầu đứng lên để nhận diện, kẻ cướp giật xác nhận: "Đúng rồi thưa ngài sĩ quan, đúng là bà này, tôi đã giật túi của bà ta".
* Một người đàn ông cắm ống vào hút trộm xăng của một chiếc xe nhà nghỉ di động, nhưng đáng tiếc là anh ta cắm nhầm vào ống thoát nước thải của chiếc xe. Cảnh sát phát
hiện anh này gần như bất tỉnh trong một bãi nước thải lênh láng. Chủ chiếc xe vì quá buồn cười nên đã đề nghị không kết tội kẻ trộm.
* Tờ tin tức Ann Arbor đưa tin một tên cướp xông vào tiệm Burger King ở Ypsilanti, bang Michigan lúc 5h sáng, giơ súng ra đòi tiền. Nhân viên ở đây nói rằng họ không mở
được két nếu không có yêu cầu gọi món. Tên cướp bèn gọi bánh kẹp hành, nhưng nhân viên trả lời rằng trong thực đơn bữa sáng không có bánh này. Quá bực bội, tên cướp
bèn bỏ đi.
Quá chén
Người say xỉn đôi khi nhìn thấy những khía cạnh không ngờ ở những thứ bình thường nhất.
Hai anh chàng nhậu say rồi loạng choạng đi giữa trời đất.
- Chà, chúng ta lạc vào nghĩa trang rồi! Nhìn kìa, đằng kia có một tấm bia. Xem nào, ồ, ông này thọ gớm, những 105 tuổi!
- Thế à? Lão tên gì đấy?
- Phan Thiết.
Chuyện tối qua: Em đến bên anh nhẹ nhàng trong một buổi tối êm dịu như đêm qua, và những gì xảy ra trên giường của anh còn đọng lại trong anh những cảm giác khó tả. Em
chợt đến từ một nơi hư vô nào đó, không hề e ngại, không hề báo trước. Em nằm trên người anh, em làm tan biến cảm giác băng giá trong anh. Em cắn anh, không hề tội lỗi,
em làm cho anh phát điên. Cuối cùng anh chìm vào giấc ngủ...Sáng nay, khi anh tỉnh dậy thì em đã đi rồi. Anh tìm em nhưng không thấy dấu vết, chỉ có những bức tường
chứng kiến chuyện đôi ta đêm qua. Cơ thể anh vẫn còn in dấu vết của em. Đêm nay, anh sẽ thức chờ em. Ngay khi em đến anh sẽ vồ lấy em, anh sẽ không để em ra đi. Anh sẽ
giữ chặt em trong lòng bàn tay anh để em mãi mãi không biến mất. P.S: Anh sẽ giết chết em - những con muỗi đáng ghét nhất trần đời.
(Trích từ nhật ký của một cậu sinh viên chuyên văn thường xuyên bị muỗi cắn)
- Đúng thế.
Ngày xấu
Ai cũng muốn khởi đầu ngày mới bằng những việc mang lại điều may mắn.
Hai tử tù được thông báo lúc nửa đêm là sau hai tiếng nữa, họ sẽ bị treo cổ. Một người xem lại lịch, rồi than:
- Hôm nay thật xấu ngày.
Người kia:
- Đúng vậy, mới sáng sớm đã treo cổ thì cả ngày còn làm ăn gì được nữa.
Ước những điều may mắn sẽ đến với những người đọc đc tin nhắn này ..!!! _____*yeu*_*yeu*________*yeu*_*yeu*_____ ___*yeu*______*yeu*_*yeu*_______*yeu*___
__*yeu*__________*yeu*__________*yeu*___ __*yeu*________________________*yeu*___ ___*yeu*________*MISS_U*_____*yeu*_____
____*yeu*____________________*yeu*______ ______*yeu*________________*yeu*________ ________*yeu*____________*yeu*__________
__________*yeu*________*yeu*____________ ____________*yeu*____*yeu*______________ ______________*yeu**yeu*________________
Chung ta song tren doi nay khong phai de tim thay 1 nguoi yeu thuong ma hay luon yeu thuong .Gui di cho nhieu nguoi nhe' dung luoi`..... va dung quen gui lai cho toi nhe
^__^
Có ba thằng bị đắm tàu lạc trên một hoang đảo lâu ngày không được về đất liền, buồn qúa ba thằng khóc om sòm. Bụt hiện ra: "Ta cho các con ba điều ước, mỗi đứa một điều.
Các con ước đi". Tên thứ nhất: "Ước gì con được về vói gia đình "! Pụp, tên thứ nhất về với gia đình. Còn lại 2 tên thứ 2: "Ước gì con được về với người iu hic hic" Pụp, tên
thứ 2 về với người yêu. Còn lại tên thứ 3, "hic hic con buồn quá, con là trẻ mồ côi, 2 đứa kia hôm qua còn ở đây, giờ nó về hết còn mình con. Ước gì tụi nó quay lại đây cho
vui". Thang` nay` choi duoc
Quê hương anh lớp chật người đông--Bàn tôi ngồi chép bài không sợ thấy--Anh với tôi đôi người xa lạ--Tại chung phòng mà phải quen nhau--Giấy bên giấy, bài sát bên bài--
Cùng chép chung phao thành đôi tri kỉ--Bị nhắc!--Bài thi anh để mình tôi làm--Còn bài tôi mặc kệ đúng hay sai--Giấy trắng mực đen nhớ người bị bắt--Tôi với anh biết từng
cơn ớn lạnh--Giám thị nhìn, vầng trán ướt mồ hôi--Giấy anh xé hai--Bài tôi chia đôi điểm số--Kiểu này chắc chắn--Cấm thi rồi--Thương nhau giấy nháp cứ chuyền nhau--
Hôm nay, đề thi khó quá--Ngồi cạnh bên nhau chờ bạn nhắc--Đầu gối in phao...
Đục 2 cái lỗ 2 bên nồi cơm điện, móc sợi dây qua 2 cái lỗ -----> thế là bạn đã có 1 cái mũ bảo hiểm thoả cả 3 tiêu chí: "độc", "an toàn" và cái cuối cùng khá quan trọng " có thể
bạn ko xinh nhưng người khác phải ngoái nhìn bạn"
Hồi Cu Tí học lớp 3, vào đúng cái tiết học vòng đời của sâu và bướm thì lại là cái tiết học có thanh tra của Sở xuống dự giờ.Cô giáo đặt một câu hỏi gì đó cho cả lớp nhưng
không ai trả lời được, đột nhiên cả lớp thấy Cu Tí đứng bật lên nói: "Sao ngực đẹp thế mà đi dạy học nhỉ, phí quá!"Cô giáo đỏ mặt đuổi luôn Cu Tí ra khỏi lớp. Cu Tí lầm lũi
đi ra, vừa đi vừa quay lại nói với ông thanh tra ngồi đằng sau:"Lần sau không biết thì đừng có ngồi sau mà nhắc”
Không Thương :.♥.: Không Nhớ :.♥.: Không Mơ Mộng :.♥.: :.♥.: Không Buồn :.♥.: Không Chán :.♥.: Lệ Không Rơi :.♥.: :.♥.: Không Yêu Ai Cả :.♥.: Lòng Băng Giá :.♥.: :.♥.:
Không Nhớ Ai Cả :.♥.: Hồn Tự Do :.♥.: <~~ thang` nay` tu` trai. tam than` ra ^_^
- Làm người không được sát sinh, nếu kiếp này con giết trâu, kiếp sau con phải hóa thành trâu đền tội, kiếp này giết heo thì kiếp sau là heo, giết ruồi giết gián cũng thế!
Đồ đệ:
- Chà, hiểu rồi. Nếu con muốn kiếp sau làm người nữa, kiếp này con phải... giết người!
- Này em kia, tôi sẽ đuổi ra khỏi lớp nếu em không trả lời được câu hỏi sau đây: "Bộ phận nào trong cơ thể người lúc bé nhất và lúc to nhất có thể tích gấp bẩy lần".
Cô học trò suy nghĩ rồi đỏ mặt ấp úng không trả lời, chỉ cười "khi... khi"
- "khi... khi"
- ...!!!
- "khi... khi"
- Thôi đủ rồi! Em hãy ra khỏi lớp ngay vì không thuộc bài. Hãy nghe đây: "Đó là phổi, khi ta hít vào và thở ra thể tích chênh nhau gấp bẩy lần. Còn cái "khi khi" của cô chỉ có
ba lần thôi"!
Truy tìm - 11/7/2006 10h:52
Buổi sáng ở sở cảnh sát
-Báo cáo, chúng tôi đang tìm một con thỏ bị ho.
Con khỉ
Một chàng nghiện rượu than phiền với bác sĩ:
- Cứ mỗi sáng tôi mở tủ lạnh là lại thấy có một con khỉ nhìn chằm chằm vào mình.
Hasan đáp: “Những người thầy của ta nhiều vô kể. Nếu điểm lại tên tuổi của các vị ấy hẳn sẽ mất hàng tháng, hàng năm, và như thế lại quá trễ vì thời gian của ta còn rất ít.
Nhưng ta có thể kể về ba người thầy sau của ta.
Người đầu tiên là một tên trộm. Có một lần ta đi lạc trong sa mạc, khi ta tìm đến được một khu làng thì trời đã rất khuya, mọi nhà đều đi ngủ cả. Nhưng cuối cùng ta cũng tìm
thấy một người, ông ta đang khoét vách một căn nhà trong làng. Ta hỏi ông ta xem có thể tá túc ở đâu, ông ta trả lời: “Khuya khoắt thế này thật khó tìm chỗ nghỉ chân, ông có
thể đến ở chỗ tôi nếu ông không ngại ở chung với tên trộm”.
Người đàn ông ấy thật tuyệt vời. Ta đã nán lại đấy hẳn một tháng! Cứ mỗi đêm ông ta lại bảo: “Tôi đi làm đây. Ông ở nhà và cầu nguyện cho tôi nhé!” Mỗi khi ông ta trở về ta
đều hỏi: “Có trộm được gì không?” và ông ta đều đáp: “Hôm nay thì chưa, nhưng ngày mai tôi sẽ cố, có thể lắm chứ.” Ta chưa bao giờ thầy ông ta trong tình trạng tuyệt vọng,
ông ta luôn hạnh phúc.
Có lần ta đã suy ngẫm và suy ngẫm trong nhiều năm ròng để rồi không ngộ ra được một chân lý nào. Ta đã rơi vào tình trạng tuyệt vọng, tuyệt vọng đến nỗi ta nghĩ mình phải
chấm dứt tất cả những điều vô nghĩa này. Ngay sau đấy ta chợt nhớ đến tên trộm, kẻ hàng đêm vẫn quả quyết: “Ngày mai tôi sẽ làm được, có thể lắm chứ!”
Người thầy thứ hai là một con chó. Khi ta ra bờ sông uống nước, có một con chó xuất hiện. Nó cũng khát nước. Nhưng khi nhìn xuống dòng sông, nó thấy cái bóng của mình
nhưng lại tưởng là một con chó khác. Hoảng sợ, nó tru lên và bỏ chạy. Nhưng rồi khát quá nó bèn quay trở lại. Cuối cùng, mặc nỗi sợ hãi trong lòng, nó nhảy xuống sông và
cái bóng biến mất. Ta hiểu đây là một thông điệp đã được gởi đến cho ta: con người phải biết chiến thắng nỗi sợ hãi trong lòng bằng hành động.
Người thầy cuối cùng là một đứa bé. Ta đến một thành phố nọ và thấy một đứa bé trên tay cầm một cây nến đã thắp sáng để đặt trong đền thờ.
Ta hỏi đứa bé: “Con tự thắp sáng cây nến này phải không?” Đứa bé đáp: “Thưa phải.” Đoạn ta hỏi: “Lúc nãy nến chưa thắp sáng, nhưng chỉ một thóang sau đã cháy sáng. Vậy
con có biết ánh sáng từ đâu đến không?”
Đứa bé cười to, thổi phụt ngọn nến và nói: “Ngài thấy ánh sáng đã biến mất, vậy ngài bảo ánh sáng đã đi đâu?”
Cái tôi ngạo nghễ của ta hoàn toàn sụp đổ, pho kiến thức kim cổ của ta cũng sụp đổ theo. Lúc ấy ta nghiệm ra sự dốt nát của bản thân. Và từ đó ta vất đi tất cả những tự hào về
kiến thức của mình.
Đúng là có thể nói ta không có một ai là thầy, nhưng điều này không có nghĩa ta không phải là một học trò. Ta xem vạn vật là thầy. Tinh thần học hỏi của ta luôn rộng mở hơn
tất cả các người. Ta học hỏi từ tất cả mọi vật, từ cành cây ngọn cỏ đến đám mây trên trời kia. Ta không có một người thầy vì ta có hàng triệu triệu người thầy mà ta đã học
được mỗi khi có thể. Điều thiết yếu trong cuộc sống là luôn làm một học trò. Điều này có nghĩa là gì? Nghĩa là có khả năng học hỏi, luôn sẵn sàng học để biết chấp nhận ý
nghĩa của vạn vật. Người thầy là người thông qua đó ta bắt đầu học cách học hỏi.
Một lát sau, ba vị giáo sư hoảng hốt nhận thấy sọt giấy vụn đang bốc cháy. Họ bèn bàn cách dập lửa.
- Tôi biết phương pháp xử lý. Chúng ta cần phải làm nguội các vật liệu xuống dưới nhiệt độ bắt lửa của nó và lửa sẽ không cháy nữa.
- Không, không. Tôi mới là người biết cách xử lý. Chúng ta cần phải cách ly ngọn lửa khỏi ôxy để phản ứng cháy ngừng hoạt động.
Trong khi hai giáo sư đang tranh luận xem nên dùng phương pháp của ai thì họ thấy giáo sư thống kê chạy quanh phòng và đốt lên những đám cháy mới. Kinh hoàng, họ kêu
lên:
- Hãy dập tắt các đống lửa này theo cách của từng người và chúng ta sẽ so sánh, phân tích và tìm ra phương pháp thích hợp nhất! - Nhà thống kê học đáp.
Hãy "lắng nghe & thấu hiểu" đàn ông - 19/1/2007 11h:36
Một người đàn ông lái xe trên đường. Một người phụ nữ cũng lái xe trên đường đó nhưng theo chiều ngược lại. Khi họ vượt qua nhau, người đàn ông mở cửa sổ ô tô và hét
lên:
- "Con lợn!".
Người phụ nữ cũng lập tức mở cửa kính ô tô và hét ra:
- "Đồ đểu cáng!".
Họ tiếp tục con đường của mình. Khi người phụ nữ đi qua đoạn rẽ kế tiếp, chị ta đâm phải một con lợn to ở ngay giữa đường và bay thảng xuống địa ngục.
Bài học ở đây là: Phụ nữ phải "lắng nghe & thấu hiểu" đàn ông.
Sư tử là gì ? - 7/4/2007 11h:51
Trong giờ văn, thầy giáo hỏi: - Các em hãy đặt một từ tiếng hán rồi dịch sang tiếng Việt cho thầy!
Một em giơ tay: - Thiên là trời, tử là con. Vậy Thiên tử là con trời ạ!
- Giỏi, còn ai nữa không ?
- Thưa thầy, Sư là thầy, Tử là con. Vậy Sư Tử là con thầy ạ!
. Lúc bé , nghỉ học là chuyện lạ. Lớn lên mới biết, chuyện lạ là đi học... Lúc bé, tưởng đến trường là phải học. Lớn lên mới biết, đến trường còn được ... ngủ . Lúc bé, tưởng thi
xong là hết. Lớn lên mới biết , sau thi còn có thi lại... Lúc bé, tưởng gặp lại thầy cô là ở nhà. Lớn lên mới biết, còn có thể gặp lại thầy cô ở trường nhiều lần... Lúc bé , tưởng
điểm 10 mới là giỏi. Lớn lên mới biết, chỉ 5 thôi đã quý lắm rồi... Lúc bé, tưởng càng học càng giỏi. Lớn lên mới biết, càng học càng ngu đi.
2. Lúc bé, tưởng khóc là buồn, bây giờ phát hiện buồn nhất là không thể khóc được, cứ trống rỗng, tỉnh táo và vô hồn Lúc bé, tưởng cười là vui, bây giờ nghĩ lại, có những
giọt nước nước mắt còn vui hơn cả một trận cười. Lúc bé, tưởng đông bạn là hay, bây giờ mới biết vẫn chỉ có mình mình Lúc bé, tưởng cô đơn ở đâu xa lắm, chỉ đến ở những
chỗ không người, đến giờ mới hiểu, lúc bên nhau, sự ấm áp mới thật mong manh, mà nỗi cô đơn sao lại gần gũi thế. Lúc bé, tưởng yêu là tất cả,là mọi thứ, lớn rồi mới biết sau
yêu còn có chia tay ...
Ai ra Sa Mạc mà trông
Con gái Ngũ Độc chổng mông buff bùa
Số anh là số ăn mày
Nên đã cày ngày lại phải cày đêm
Giá mà anh cưới được em
Để ta làm cặp thần tiên ăn mày
Đứng bên ni thành ngó bên tê thành thấy chen nhau ủy thác
Đứng bên tê thành ngó bên ni thành cũng thấy ủy thác chen nhau !
---
2, 2 anh em sinh đôi nhà nọ học chung 1 lớp, nen bài vở có phần hơi giống nhau. 1 lần làm bài văn tả cơn mưa. anh viết "tiếng mưa rơi trên tàu lá chuối lộp độp". em ngó sang
thấy phục anh quá, liền chép ngay vào vở mình "tiếng mưa rơi trên tàu lá chuối leng keng"!
+ Lời Bình : từ tượng thanh có vấn đề.
---
3, Em hãy tả bạn em
"bạn em ko cao ko thấp, trung bình. bạn em ko gầy, ko béo, trung bình. bạn em ko đen ko trắng, trung binh. bạn em ko giỏi ko kém, trung bình..."
+ Lời Bình : điệp ngữ đây, điệp ngữ đây.
---
---
---
---
7, Chuyện này cũng có thật nè: Trích bài văn bình tác phẩm Tắt đèn
"Chị Dậu, như người ta vẫn nói 'con giun xéo lắm cũng quằn', đã nói với bọn lính lệ như thế này 'Mày động vào chồng bà đi, rồi bà cho bà cho mày xem'. Và chị cho chúng nó
xem thật."
Không hiểu là xem cái gì nhỉ?
8, "áng văn" độc đáo
"Nhà em có một con gà. Buổi sáng thức dậy, nó nhảy từ dưới đất lên nóc chuồng, rồi lại nhảy lên đống củi, vỗ cánh và gáy ầm ĩ. Tức mình, em ném nó què chân".
+ Lời Bình : Có lẽ em này chuyên đọc những truyện tranh kiểu như: "Ðấm! Ðá! Hự ! Bụp!..."
---
---
10, tả cô giáo "Chiều dài của cô giáo em là..., chiều rộng của cô giáo em là..."
+ Lời Bình : Một học sinh giỏi toán của lớp,! bố ; mẹ suốt ngày bắt "làm toán đi" •
---
11, "Tưởng tượng mình là Thánh Gióng lên tâu với Ngọc Hoàng những việc mình đã làm dưới trần gian"
"Lên đến cổng trời, ta gặp ngay ông Thiên Lôi, ông ấy cười khà khà vỗ vai ta và rủ ta vào nhà ông ấy làm vài chén rượu cho đã"
---
---
13, "Em hãy tả bà nội thân yêu trong gia đình em" "... Bà nội em rất hiền. Mắt bà một mí nhìn sụp xuống. Bà khoái ăn trầu, ngày nào cũng ăn, nhổ ra cái nước đỏ lòm. Bà rất
thích đánh em vì em hay trốn ngủ trưa. Cái roi bà giấu sau cánh cửa. Bà sai em đi mua cho bà ly chè sương sa, bánh lọt. Vừa đi em vừa húp bớt lớp nước dừa ở trên vì nó béo
lắm. Về nhà nhìn ly nước, bà sai em ra xin thêm nước dừa và chê bà bán hàng hà tiện nước dừa. Em đâu có dám xin thêm. Bà em rất cao. Thân bà cao bảy thước. Gần nhà em
có mấy cái cô bán bia ôm, buổi trưa hay la lối, cười giỡn om sòm với mấy cái ông lạ hoắc ở đâu tới. Bà tức lắm, chống! nạnh chửi qua. Mấy cô thấy bà cao lớn, không dám
chửi lại"
+ Lời Bình : học sinh "tả thực"
---
14, giải thích câu tục ngữ "Giặc đến nhà, đàn bà cũng đánh"
"Câu tục ngữ nói lên sự dã man của bọn giặc cướp, khi đã tràn vào làng mạc, nhà cửa thì không cứ đàn ông, mà cả đàn bà, trẻ em chúng cũng đánh đập, hành hạ..."
---
15, giải thích câu tục ngữ "Một con ngựa đau, cả tàu bỏ cỏ"
"Câu tục ngữ cho thấy sự thông minh của loài ngựa, chúng thấy có một con bị đau là cả bọn bỏ ăn ngay, để đề phòng bệnh lây lan qua đường tiêu hoá"
---
---
17, Ðề bài: Em hãy phân tích nghệ thuậ! tả người của Nguyễn Du trong tác phẩm Truyện Kiều
Bài làm của một học sinh lớp 9 ở tỉnh Bình Dương có đoạn viết như sau: "...Nguyễn Du có thể nói là sư phụ trong việc sử dụng nghệ thuật biến hoá (?). Ông tả Từ Hải thiệt
"ngầu": "vai năm tấc", " thân mười thước"- y như ông Thần Ðèn (chứ ngoài đời làm sao có thiệt). ông tả chỗ này còn độc đáo hơn: "Râu hùm, hàm én, mày ngài". Trên một
nhân vật có tới ba đại diện loài vật: hổ-chim-bướm. Thật tài quá xá! "
Lời phê của giáo viên: Dùng từ ngữ cẩu thả; phân tích bậy bạ; tưởng tượng loạn xạ; thiệt cũng "tài quá xá"! 1 điểm. •
---
---
---
21, "Em hãy phát biểu cảm nghĩ của mình về việc Nguyễn Du đã để lại cho chúng ta tác phẩm Kiều".
Một bạn lớp 11 PTTH Cái bè, đã viết: "... Nguyễn Du là lão tiền bối của chúng ta. Mặc dù tiền bối đã sớm ra đi vào một chiều gió lạnh, nhưng vẫn làm chấn động cả giới hậu
bối của chúng ta, qua bí kíp võ công "Vương Thúy Kiều" hay còn gọi là "Đoạn Trường Thất Thanh". Bằng chứng là qua các kỳ thi, pho bí kíp này lại xuất hiện và làm "thất
điên bác đảo" cả giới "hậu bối" chúng ta ..."
---
22, "Em hãy tường thuật lại diễn biến chiến dịch Điện Biên Phủ".
Bài làm của 1 học sinh lớp 9 trường PTCS cấp 2: ".... Quân địch đánh ra, quân ta đánh vào ào ào như lá tre rụng, đồng chí phe ta đánh thằng cha phe nó ghê hết sức.... Kết qủa:
Sau 55 ngày đêm chiến đấu oai hùng, ngày 7-1-1991, phe ta thắng phe nó, chúng ta đã giết sống được 16,200 chúng nó, phanh thây 62 máy bay (em quên mất tên của máy
bay, xin cô thông cảm)"
---
23, "Trong các tác phẩm em đã học và đọc thêm, em thích tác phẩm nào nhất ? Vì sao ? Hãy chứng minh ?"
Bài làm của bạn NAT, lớp 10B PTTH, đã viết: " Trong kho tàng văn học Vn, ca dao dân ca rất giàu tình nghĩa... Trong các tác phẩm đó em thích nhất là tác phẩm "Tắt đèn"
của chị Dậu. Vì nó đã thể hiện tinh thần chống lại sự bóc lột phụ nữ của chế độ phong kiến. Chứng tỏ chị đã bán con và chó để thể hiện tinh thần kiên quyết đó..."
---
24, "Em hãy phân tích trình tự diễn biến tâm trạng nàng Kiều trong đoạn trích "Những nỗi lòng tê tái."
Bài làm của bạn NCT, lớp 10A PTTH Phú Nhuận, có đoạn đã viết: "Nay hoàng hôn đã lại mai hôn hoàng". Qua đó ta thấy tên khách họ Hoàng thật là tàn nhẫn, hắn hôn Thúy
Kiều đã rồi lại bắt Kiều hôn lại , làm cho Kiều ngày càng biến thành gái lầu xanh chuyên nghiệp, muốn ngóc đầu lên cũng không nổi..."
---
25, "Em hãy cho biết sự bất công của phụ nữ dưới chế độ phong kiến. Bằng các tác phẩm đã học của Hồ Xuan Huong, Nguyễn Du, hãy chứng minh ?”
Một bạn tên Hoài Nhân, lớp 9 PTCS viết: "Sự bất công của người phụ nữ dưới chế độ phong kiến đó là: Họ không được tham dự bóng đá quốc tế, họ không được lái xe nhất là
các loại xe con, xe gắn máy . Ngày nay, quyền giải phóng phụ nữ đã được củng cố. Hàng năm người ta lấy ngày 8/3 làm quốc khánh phụ nữ.."
---
26, "Sau khi đọc tác phẩm "Tắt đèn" của Ngô Tất Tố, em có suy nghĩ gì về nhân vật chị Dậu?" Bài làm của bạn NHT lớp 10B, viết: "Sau khi chiêu xong tác phẩm Tắt đèn của
Ngô Tất Tố, em có suy nghĩ như sau: Chị Dậu là một nàng con gái có bộ lòng yêu chồng, thương con cực đại. Nàng ta rất chi dũng cảm, không sợ roi vọt. Chẳng hạn, khi thấy
chồng bị đánh đập, nàng hùng dũng chưởng lại bằng mấy cú ka-ra-tê hết sức đẹp mắt... "
---
27, "Trong bài Bình Ngô Đại cáo của Nguyễn Trãi, đoạn thơ nào đã nói lên sức mạnh và khí thế dũng mãnh của quân ta trong cuộc kháng chiến?"
Một bạn nam đã viết: Đoạn thơ sau nói lên sức mạnh và khí thế dũng mãnh của cha ông ta: "Đánh 1 trận giặc không kinh ngạc, đánh 2 trận tan tác quân ta"
---
28, "Anh chị hãy phân tích hình ảnh người lính Vn qua thơ ca kháng chiến chống Mỹ" ( điển hình như bài thơ Dáng đứng Việt Nam của Lê Anh Xuân)
Trong bài viết của 1 bạn lớp 12A3 PTTH Phụng Hiệp, CL có đoạn:
"Người lính của Lê Anh Xuân là một nét đẹp trong muôn vàn cái đẹp của người lính. Tuy đã gục ngã, nhưng anh cố bò mà ngồi dậỵ.. Anh ngã xuống đường băng Tân Sơn
Nhất, Anh xỉu rồi anh giải phóng quân ơi, Nhưng anh gượng ngồi trên xác trực thăng và chết đứng trong khi đang đứng bắn"
Bài làm của 1 bạn lớp 12 ở Bến tre, viết:
"...Trên đường băng Tân Sơn Nhất, 1 anh giải phóng tự nhiên nằm đó. Một chị đi ngang thấy anh tự nhiên nằm nên lại rờ vào mình anh và lắc lắc mấy cái, chị thấy anh nằm
im nên nghĩ anh đã chết... Anh giải phóng quân mất đi trong mình không có 1 thứ giấy tờ, một tấm ảnh nào, kể cả giấy chứng minh nhân dân cũng không có..."
---
29, "Em hãy cho biết ý nghĩa của câu thơ "Bàn tay ta làm nên tất cả, có sức người sỏi đá cũng thành cơm".
"Theo em nghĩ thì nếu hiểu suông thì câu này rất tối ưu là vô nghĩa vì sỏi đá thì khó có thể biến thành cơm được trừ phi các nhà khoa học Vn đã chế tạo ra một chất hóa học
nào mà có thể biến được sỏi và đá thành thực phẩm. Còn nếu đi sâu vào ý nghĩa của câu thơ này, chúng ta phải thấy ngay là đây không phải là những sỏi đá bình thường mà
theo em nghỉ thì tác giả muốn đề cập tới các mỏ đá quí của đất nước ta. Vì chỉ có đào mỏ lấy đá quí thì mới có giá trị và có thể bán để mua cơm ăn mà thôị Và chẳng những
đào được đá quý có cơm ăn mà còn dư tiền mua mấy trăm gram thịt xào lên làm món mặn và có một tô canh nóng hổi nữa."
30, Một học sinh “miêu tả hình dáng cô giáo em”: “Cô giáo em hiền, nhưng hơi mập, tóc cô ngắn được buộc gọn ra đằng sau, khi đi tóc cô ve vẩy ngo ngoe như cái đuôi con
lợn con khi em ra cho nó ăn cám. Cô có đôi chân vòng kiềng, có lần em nghe mẹ em bảo với mẹ thằng Hà, chân như vậy sau này cô sẽ dễ đẻ...(?!)”
Kon trai uống say dễ wên kon gái~~~>kon gái uống say dễ nhớ kon trai~~~>kon trai có thể wên nhưng không thể tha thứ~~~>kon gái có thể tha thứ nhưng không thể
wên~~~>kon trai nói chia tay khi cảm thấy iu 1 người kon gái khác~~~>kon gái muốn chia tay khi cảm thấy giữa 2 người có một khoảng cách~~~>kon trai tò mò về tất cả
kon gái~~~>kon gái chỉ tò mò khi có người kon trai thick mình~~~>kon trai luôn ước mình là người đầu tiên của kon gái~~~>kon gái luôn ước mình là người cuối cùng của
kon trai....MAYBE RIGHT