Professional Documents
Culture Documents
C nV
1
Bé yêu! C nV
2
Bé yêu! C nV
3
Bé yêu! C nV
4
Bé yêu! C nV
chi n khu c a Vua Hàm Nghi trong r ng già Thanh L ng, vùng giáp gi i hai t nh
Hà T nh và Qu ng Bình.
N i t c a chúng tôi c!ng ã t ng theo òi nghiên bút, theo $ng khoa
danh nh h#i ký c a cháu tôi là i úy . Th , s quan tùy viên c a T ng th ng
Di m ã trình bày; nh ng vì th$i th lo n ly, ông b) èn sách mà theo vi c ki m
cung và tr thành viên t ng tiên phong cho v lãnh t" C n v ng là c" Lê
Tr*c. N i t chúng tôi b t n công b i lính Pháp, lính o, có giáo s Tortuyaux
t #ng H i ra làm k0 ch $ng nên b th t tr n, gi c Pháp gi t không toàn xác
và ném thây xu ng sông m t tích. Th h c a ông ch y thoát c v báo cho
gia ình. Sau này con cháu h . chúng tôi ph i l p àn c u c , h)i ng $i h#n
phách siêu l c, v t v ng ph ng nào & con cháu xây bia l ng chôn “mình
dâu, u gáo” và l p n th$ cho ng ti n nhân ti t li t.
Theo ph" thân tôi và các tôn tr ng trong làng k& l i thì sau khi N i t b sát
h i, quân C n v ng tan rã, lính o c a các c Tây và dân các làng Thiên
Chúa k c n nh n Sa, Diên Hòa, Diên Phúc, H ng Ph ng... n bao vây
làng tôi, gi t h i hàng tr m ng $i, t phá ình chùa, mi u v!. Nh ng ai ã t ng
i qua làng tôi u th y d c theo b$ sông Gianh hàng m y tr m n m m# vô ch ,
ng n ngang nh gò #ng, ó là nh ng ngôi m c a dân làng ch t vì tham d*
quân i C n v ng hay vì b dân các làng Thiên Chúa sát h i. V n sinh s ng
n i vùng t quê nghèo, sau cu c kháng Pháp, dân làng tôi v n ã nghèo kh l i
càng nghèo kh , gian truân h n.
Vùng t h u ng n sông Gianh là n i quân Pháp ã óng nhi u #n b t khi h
ánh chi m Qu ng Bình cho nên vùng này có trên hai m i làng theo o Thiên
Chúa... Giáo ph n này có c ti&u ch ng vi n làng H ng Ph ng.
Th$i k% ch ng Pháp (1946-1954), trong khi t t c các làng khác theo. ti ng
g i non sông tham gia kháng chi n thì các làng theo Thiên Chúa giáo hai bên
b$ sông Gianh u rào làng, xây chòi canh t* nguy n thành l p nh ng i
Partisans ã ph" l*c cho i quân vi n chinh Pháp, bi n vùng này thành m t dãy
ti n #n cho Pháp an toàn óng #ng H i, h ng v Liên Khu T c a Vi t
minh. Linh m"c Nguy n Ph ng ã t ng là dân v trong i quân Partisans c a
làng H ng Ph ng tr c khi ông vào Hu ti p t"c h c hành. Còn Linh m"c
Cao V n Lu n nguyên là vi n tr ng vi n i h c Hu d i ch Ngô ình
Di m, t Hà n i vào t i vùng này m t th$i gian tr c khi vào Hu xin th hi n
Phan V n Giáo d y h c tr $ng trung h c Kh i nh. Khi quân i Pháp rút b)
dãy ti n #n vùng t h u ng n sông Gianh thì h u h t thanh niên nh ng làng
Công giáo c!ng s hãi rút theo. Ph n ông nh ng thanh niên này gia nh p vào
b i Vi t Binh oàn mi n Trung r#i tr thành quân i qu c gia d i ch
Qu c tr ng B o i. Sau này, ph n ông s binh s ó c tuy&n ch n vào
L oàn Liên Binh Phòng v Ph T ng th ng, h c ông Di m c bi t l u
tâm a ãi h vì h thu c thành ph n trung kiên nh t i v i ông T ng th ng
ng $i Qu ng Bình m o Thiên Chúa này.
S ng gi a th$i ly lo n, mà cha chú, bà con ph n ông b gi c Pháp c m tù
hay sát h i, n c nhà thì m t ch quy n, cha tôi, m t nho s nghèo nàn ch còn
bi t kéo dài cu c $i b t c chí. Tôi ra $i gi a khung c nh t n c ó, trong
5
Bé yêu! C nV
6
Bé yêu! C nV
2 - vào ng u tranh
Trong nh ng n m u tiên c a nh th chi n, có hai bi n ng x y ra
ngoài n c Vi t nam nh ng l i c bi t liên h ch t ch- n v n m nh n c ta
vào lúc ó. Liên h ch t ch- vì hai bi n ng này x y ra trong hai qu c gia và
cho hai dân t c ã t ng xâm chi m và t n n ô h trên lãnh th Vi t nam: Bi n
c th nh t x y ra vào ngày 19 tháng 6 n m 1940 khi gót giày s t c a quân i
c qu c xã gi'm nát v a hè th ô Paris ti n vào chi m i n Elysées và b t u
kh ng ch n c Pháp b(ng m t ch quân qu n s t á, ch m d t uy th và
quy n l*c c a chính ph Pháp không nh ng trên lãnh th Pháp qu c mà còn
làm suy y u th*c l*c và tinh th n c a các b máy chính tr quân s* t i các n c
thu c a.
Bi n c th hai x y ra t i Trung Hoa vào u n m 1940 khi Nh t B n, kh i
u b(ng cu c b L Câu Ki u vào n m 1937, i u ng oàn quân tinh
nhu v i nh ng v! khí hi n i ánh tan các l quân c a Th ng ch T ng Gi i
Th ch tràn xu ng mi n Nam Hoa, chi m hai t nh Qu ng ông và Qu ng Tây và
chu3n b k ho ch t n chi m ông D ng & hoàn thành các m t xích chi n
l c c a k sách a lý chính tr “ i ông Á”.
K t qu h. t ng và nh p nhàng c a hai bi n c ó ã ch n ng tình hình
chính tr t i Vi t nam và 3y b Ch huy quân s* c a Nh t B n n quy t nh
t yêu sách òi chính quy n c a Pháp t i ông D ng ph i ch m d t giao
th ng v i Trung Hoa và giành quy n thi t l p m t l*c l ng ki&m soát vi c
th*c thi quy t nh này t i c ng H i Phòng. Lúc b y gi$ Decoux m i thay
Catroux trong nhi m v" toàn quy n ông D ng và c chính ph Pháp, trong
7
Bé yêu! C nV
8
Bé yêu! C nV
9
Bé yêu! C nV
10
Bé yêu! C nV
11
Bé yêu! C nV
12
Bé yêu! C nV
13
Bé yêu! C nV
14
Bé yêu! C nV
15
Bé yêu! C nV
thôi, toàn th& b máy th ng tr c a Pháp hoàn toàn b s"p . Huy n tho i v
“nhi m v" khai hóa” y nhân o c a các c quan toàn quy n và các v c o
theo lá c$ Tam tài r i r! xu ng t. Sau th t b i chính tr nói trên, ông Ngô ình
Di m bu#n r u chán n n vô cùng, nh t là khi chính ph Tr n Tr ng Kim ra $i,
h u nh ông không còn ngh l*c & ti p t"c cu c u tranh n a. Mang tâm tr ng
c a ng $i th t th , ông lui v s ng cô n không ti p xúc v i ai n a t i nhà
ng $i em là ông Ngô ình Luy n Ch l n, ho c th nh tho ng xu ng th m
ng $i anh là giám m"c Ngô ình Th"c V nh Long. Gia ình và tình anh em
luôn luôn là pháo ài kiên c làm n i n ng d*a cho ông trong ho n n n c!ng
nh trong c th ng.
Trong lúc ó thì t i Hu , vì v n liên l c cách tr , thông tin ch m ch p,
ng $i anh t ng là ông Ngô ình Khôi v'n không n m v ng tình hình & th y
r(ng “lá bài Ngô ình Di m và gi i pháp C $ng &” ã hoàn toàn b Nh t B n
xóa b), v'n ti p t"c ho t ng chu3n b cho ngày v c a ông C $ng & và n i
các c a ông Di m. S #ng chí c a ông Di m, mà m t s l n ã c phóng
thích kh)i nhà giam Pháp nh$ cu c o chính c a Nh t, v'n ti p t"c sinh ho t
t i nhà ông Khôi & i ch$ ông Di m.
Vê ph n tôi, sau khi cùng v i các nhà chính tr khác tr i tù Di Linh c
quân i Nh t phóng thích, tôi bèn tr v quê c! th m gia ình, làng xóm n a
tháng r#i tr l i Hu cùng sinh ho t v i các #ng chí c! d i s* i u hành c a
ông Ngô ình Khôi. T dinh c a ông Khôi t a l c t i t ng n sông Phú Cam, là
m t dinh th* to l n, huy hoàng và l ng l'y nh lâu ài c a các v h u t c châu
Âu. M.i khi h p, ông Khôi th $ng cho tr i sáu t m phi u c p i u gi a phòng
khách r ng l n & m i ng $i cùng ng#i tròn quanh ông ch+ng khác gì m t sòng
sóc a l n t i các nhà phú h thôn quê. Trong các bu i h p, ông Khôi th $ng
nói nhi u, nói l u loát và luôn luôn m m d0o khi có mâu thu'n v lý lu n. Tuy
tính tình c a ông vui v0 và hòa #ng, nh ng ông v'n c ti ng là ng $i nhi u
th o n nh t trong tám anh ch em Ngô ình.
Vào kho ng m t tu n l sau khi n i các c a c" Tr n Tr ng Kim ra $i, ông
Nguy n T n Quê và tôi c ông Khôi c vào Sài gòn & g p ông Di m và & t
ch c cu c ón ti p K% ngo i h u mà ông Khôi t ng s- tr v Vi t nam. Ông
Khôi còn trao cho chúng tôi m t chi c kh n óng và m t chi c áo g m màu tím
& ông Di m m c trong d p nghênh ón nhà cách m ng ã t ng bôn ba n i h i
ngo i h n b n m i n m tr$i. Chúng tôi n c nhà ông Luy n s 2 $ng
Armand Rousseau t i Ngã Sáu Ch l n, n i ông Di m ang c trú sau m t cu c
hành trình h t s c gian lao, nguy hi&m, vì trên su t ch ng $ng m t ngàn cây
s ó, nh t là o n mi n Trung, phi c #ng Minh liên ti p oanh t c ngày êm
làm gián o n $ng sá và làm các toa xe l a ng n ngang nhi u n i.
G p l i ông Di m sau h n m t n m tr$i mà t ng nh m t kho ng th$i gian
xa cách lâu l m. Nh ng th t b i chính tr và s* tan tác c a t ch c vì quá nhi u
nhân s* c t cán b tù ày ã làm cho chúng tôi sung s ng bàng hoàng trong
bu i h i ng này. Sau khi trình bày y chi ti t các tin t c liên quan n t
ch c t i mi n Trung, và sau khi tr l$i cho ông Di m bi t tình hình chính tr Hu ,
ông Nguy n T n Quê còn cho bi t là d c $ng, trong m t ph n phi c M, ném
16
Bé yêu! C nV
bom suýt n a c hai chúng tôi tan xác, hành lý c a chúng tôi, trong ó có kh n
óng và t m áo g m c a ông Khôi g i vào, ã b th t l c. Ông Di m không t) v0
trách móc gì, ch c $i bu#n chua chát mà thôi.
C!ng t i ngôi nhà này, l n u tiên chúng tôi g p ông Ngô ình Luy n, linh
m"c Lê S ng Hu , và ông Võ V n H i. Ông Luy n còn r t tr0, ít tham gia
nh ng cu c th o lu n chính tr , còn Võ V n H i ch là m t thanh niên m i l n,
giúp ông Di m các công vi c gi y t$ v a nh m t th ký, v a nh m t tùy phái .
Ban ngày, ông Quê và tôi v khách s n & ông Di m ti p khách ho c ngh ng i,
ch vào bu i chi u, chúng tôi m i tr l i ngôi nhà Armand Rousseau & dùng
c m t i v i anh em ông Di m và linh m"c Hu r#i ti p t"c th o lu n. Dù bi t
chúng tôi trông ch$, tuy t nhiên ông Di m v'n không c p n hoàn c nh c a
K% Ngo i Hâu C $ng & và nh ng d* tính t ng lai.
1 Ch l n vào kho ng g n m t tu n l ông Di m cho chúng tôi ngày mai s-
kh i hành i à L t. Sáng hôm sau, khi Sài gòn b t u tr mình th c d y v i
nh ng sinh ho t r n r p thì b n ng $i chúng tôi là ông Di m, linh m"c Hu , ông
Quê và tôi lên $ng. Lúc xe ng ng l i t i Blao & n tr a, ông Di m m i trình
bày vi c ng $i Nh t ã ph n b i không cho K% ngo i h u C $ng & v n c và
c t t m i liên l c chính tr v i chính ông, r#i ông t) ý bu#n phi n vua B o i
ã m$i “tên # nho Tr n Tr ng Kim” làm Th t ng. Lúc b y gi$ ông Quê và tôi
m i th*c s* hi&u rõ tình hình và tr ng hu ng bi át cua ông Di m và c a t ch c
chúng tôi. Sách l c n m chính quy n b(ng con $ng thân Nh t c a ông Di m
ã i vào b t c và hoàn toàn th t b i, h qu chính tr c a nó không nh ng là
m t i nh ng u th phát tri&n mà quan tr ng h n c , còn là s* tê li t c a t
ch c.
Xe n à L t vào bu i chi u, s ng núi m$ m$ ph xu ng thành ph v a
lên èn và không khí l nh lùng vào d p u thu càng làm cho n.i bu#n c a chúng
tôi thêm sâu m. Sau khi ch y xuyên qua trung tâm thành ph và v t m y
ng n #i, xe n th+ng dinh T ng c c a ông Tr n V n Lý. Dinh T ng c v n
là tòa c lý c! c a Pháp, ki n trúc theo l i Tây ph ng, t a l c trên ng n #i
cao, nhìn kh p thành ph à L t. #ng Lý ân c n ón chúng tôi vào phòng khách
và cho ng $i d n trà th m dùng cho m b"ng. Bi t r(ng chúng tôi m t m)i sau
cu c hành trình nên ông cho ng $i thu x p phòng & chúng tôi i ng s m.
êm u trên thành ph Cao Nguyên này mà càng v khuya tr ng càng m$,
s ng càng l nh, tr$i t thì bàng b c m huy n nh tâm s* mông lung c a
nh ng ng $i v a th t b i sau cu c u tranh. Thành ph à L t chìm xu ng
sau nh ng r ng thông im lìm nh chia s0 n.i th t v ng c a chúng tôi. Tr c khi
ng , ông Nguy n T n Quê còn tâm s* v i tôi r(ng m t khi B o i ã ti p t"c
c m chính quy n & c ng c th l*c thì t ch c khó th& thay i c tình hình,
hu ng gì ông Di m, ng $i lãnh o c a t ch c l i không ph i là m t lo i nhân
v t “anh hùng t o th$i th ”. Tôi còn nh mãi m y l$i phê phán cu i cùng c a ông
nh m t ti ng than não nùng trong êm v ng: “Chúng ta ã v ph i cái bè n a
m"c rã trôi xuôi theo con n c l '. Nh n nh và tâm s* c a ông Quê nh v y,
ch+ng trách gì 10 n m sau, ông ã b anh em Di m th+ng tay h sát khi h có
quy n l*c trong tay. n n m 1948, 1949 Nguy n T n Quê còn nh c l i nh ng
17
Bé yêu! C nV
18
Bé yêu! C nV
19
Bé yêu! C nV
tình tr ng c a ti&u oàn tr nên nguy k ch, thi u n d c, thi u th*c ph3m,
thi u thu c men, binh s c a tôi càng ngày càng m t kh n ng c!ng nh tinh
th n chi n u. B cô l p và ph i hoàn toàn t* l*c t t c m i m t, tôi không tìm
ra c ph ng th nào & ch n ch nh l i s c m nh c a n v ang càng lúc
càng r i vào tình tr ng tê li t. ã v y, th nh tho ng các chính tr viên Vi t minh
n thanh tra chi n khu l i gay g t phê bình và lên án nh ng nh c i&m c a
chúng tôi mà không ngh m t bi n pháp gi i quy t nào c .
V a b*c mình vì thái vô trách nhi m c a các chính y, v a b t u lo s
vì màu s c chính tr không c ng s n c a mình, và nh t là v a nh nhà sau h n
hai n m tr$i bi n bi t trong khói l a, nên vào m t bu i chi u n , tôi r$i kh)i chi n
khu Ba Râu, tr n ra vùng bi&n Ninh Ch , gi v$ làm th $ng dân t n c , thuê
ghe v Tuy Hòa & t ó tìm $ng v quê. Ra n Tuy Hòa không ng$ tôi l i
t m trú t i nhà m t v c*u công ch c Nam tri u nên bi t c m t s tin t c v
ông Di m.
Nguyên sau khi Vi t minh c p chính quy n t i Nam B , ông Di m li n theo
$ng b r$i Sài gòn & v Hu . Cùng i v i ông có Võ V n H i và m t #ng
khí tr0 là B o. n Nha Trang thì ông b Vi t minh b t gi nh ng nh$ k, s
ng Phút Thông ang làm vi c Ty H)a Xa và m t trung úy Hi n binh Nh t
can thi p nên c tr t* do. Sáng hôm sau, ông ti p t"c cu c hành trình ch v i
B o, nh ng c hai l i b Vi t minh ch n b t t i Sông C u. Riêng Võ V n H i, vì
ng quên t i nhà m t ng $i quen t i Nha Trang nên thoát kh)i.
Sau g n hai tu n l ch & v t m t o n $ng không n 500 cây s , lúc
thì i b(ng thuy n, lúc thì xe h)a, lúc thì xe hàng, cu i cùng tôi c!ng t chân
c n Hu .
T i ngôi nhà Phú Cam, tôi m i bi t tin ông Di m b Vi t minh b t em ra B c
không bi t s ph n nh th nào, còn ông Ngô ình Khôi và ng $i con trai c
nh t c a ông là Ngô ình Huân cùng b b t v i ông Ph m Qu%nh. M t s l n
#ng chí c a tôi, trong ó có Nguy n T n Quê, k0 thì b b t giam vào lao Th a
Ph , k0 b giam gi nh ng tr i tù bí m t xa thành ph Hu , có ng $i l i b th
tiêu m t tích.
V Hu mà tôi nh l c lõng n m t vùng t xa l C!ng thành quách soi
bóng n c sông H ng m màng, c!ng c u Tr $ng Ti n sáu vài m $i hai nh p,
c!ng ti ng chuông chùa Thiên M" ngân vang, c nh c! v'n ó mà ng $i x a âu
còn. Ng n c$ ) Sao vàng ng o ngh tung bay trên k% ài Ng Môn ã làm o
l n dân tình x Hu . Nhân dân t* v , v qu c quân ang so n s a & ch$ i
cu c giao tranh, dân chúng ang lo l ng & tan c v vùng thôn dã. Công dân
V nh Th"y ã ra i kinh thành tr ng gi , ài trang, c kính x a kia nay ã bi n
thành m t quê h ng ly lo n. M y n m sau, c bài th c a V! Hoàng Ch ng,
tôi vô cùng thán ph"c thi nhân ã l t t c m t cách th n tình nh ng thay i
c a C ô và tâm tr ng c a nh ng con ng $i v n n ng lòng hoài c :
M t gánh g m dàn t i C ô
M a li n sông t nh t ng vào Ngô
Bìm leo c a khuy t ai ng$ r a
R#ng l'n mây thành ch+ng th y mô
20
Bé yêu! C nV
L ng mi u t nh ch a h#n c*u m ng
Vàng son p nh b c d #
Ti ng chuông Thiên M" riêng hoài c m
T t ã vào cung lo n th c$
Sau khi Hu m y hôm & dò la thêm tin t c và au n ch p nh n m t
th*c t i kh c li t và t ch c ã tan, lãnh t" ã b b t, th c$ ã lo n, tôi quy t
nh r$i Hu & tr v l i quê làng Th Ng a c a tôi. Tr n ói 7t D u (n m 1945)
kh ng khi p v'n còn h(n in nét au th ng kinh hoàng trên t ng lu ng t c a
làng xóm, trên m.i khuôn m t c a bà con: m# m ng n ngang m c y #ng làm
loang l nh ng ám ru ng n t n0, bà con ch còn x ng b da th t th&u i tìm
nhau trong tuy t v ng. Ch còn có cán b Vi t minh và Nhân dân t* v , tay súng
tay dao, ng o ngh hành x quy n làm ch m t i xã n i ti ng v n h c, nho
phong c a ngày x a.
G p l i ng $i v m)i mòn vì trông i mà ôi vai g y nh o(n xu ng vì s c
n ng c a nh mong và c a thiên tai, g p l i hai a con trai còm cõi tay l m
chân bùn ang ê a nh ng m'u t* v2 lòng trên chi u chi u lá x xác, lòng tôi
nh qu n l i. Tôi t* ngh chí h ng và s* nghi p c a mình ang dang d mà
Vi t minh thì bây gi$ l i xem mình nh thành ph n ã t ng h p tác v i Pháp,
cu c s ng t ng lai ch c ch n s- v n ph n b p bênh nguy hi&m.
B d(n v t trong tâm tr ng ó, tôi bèn gi thái “g p th$i th th th$i ph i
th ”, ch tr ng sinh ho t nh m t k0 an ph n th th $ng & lo nuôi v d y
con, v n ã quá c c*c b n hàn v i c m ch u *ng cho qua c n bão t &
ch$ ngày tr$i quang mây t nh. Nh ng ng $i anh v c a tôi, là ông Nguy n Bá
M u, v n b t khu t, luôn luôn mang u óc qu t c $ng, ã cùng v i m t s
ng viên Vi t Qu c thành l p m t t ch c i kháng l i v i Vi t minh, tìm cách
b t liên l c v i nh ng ng phái qu c gia ngoài B c. Ông k t n p nh ng thành
ph n c*u hào lý, quân nhân, công ch c ch c! g#m ng $i cùng làng và
nh ng làng lân c n, trong ó có hai ng $i anh ru t và anh r& c a tôi. Nh ng
ch+ng may âm m u b b i l , ông Nguy n Bá M u cùng m t s ng viên Vi t
Qu c b ban ám sát c a Vi t minh ang êm n b t ngay t i nhà. Ng $i anh r&,
m t ng $i anh ru t và tôi b b t lên chi n khu Trung Thu n, m.i ng $i b em
giam m t ch..
Riêng tôi và m t s anh em Thiên chúa giáo khác ang bi t giam t i m t tr i
tù d i chân núi èo Ngang k p th$i phá tù tr n thoát c trong $ng t k-
tóc. Tôi d*a vào bóng êm và men theo $ng r ng, mò m'm v c làng c!
trong bí m t. Nh ng ch m y hôm sau, & tránh tai h a cho gia ình, vào m t
bu i t i m a l n ào t, nhìn l i l n cu i hai a con trai ang ôm nhau ng
vùi trong manh chi u rách, hôn v và ôm ch t a con trai th ba m i sinh c
h n hai tháng, tôi l i l m l!i ra i, r$i làng vào #ng H i. M a x i n ng n trên
mái tranh xác x c a ngôi nhà nh n c m t c a ng $i v hi n ti n ch#ng ra i
ngút ngàn vì nghi p d u tranh...
Vào n #ng H i, ang b v ch a bi t liên l c v i ai & tìm l i các #ng
chí c! thì tôi tình c$ g p c ông Hoàng V n Toán, lúc b y gi$ ang làm t ng
th ký c a tòa Hành chính t nh, c!ng là m t thành viên trong t ch c c a ông
21
Bé yêu! C nV
22
Bé yêu! C nV
hu n g#m c hai ph n chính tr l'n quân s* nh(m m"c ích xây d*ng cái lõi
nhân s* u tiên cho m t n v quân chính t ng lai.
g n m t tháng sau, nhân chuy n i kinh lý #ng H i ông Tr n V n Lý
có ghé th m l p hu n luy n và t) ra r t ng c nhiên v nh ng ti n b và thành
qu c a khóa. Cùng i v i ông còn có k, s Lê S Ng c (hi n ang M,), lúc
b y gi$ là y viên c a H i #ng ch p chánh và ông Tr n Tr ng Sanh, m t lãnh
t" Vi t Qu c t i Hu ang là Giám c Công an Trung ph n (hi n M,)
Song song v i vi c i u hành l p hu n luy n, tôi b t u t ch c l i t c n
b n phong trào ng h ông Di m trong a ph ng c a mình, c bi t là gây
d*ng l i h th ng nhân s* cho t ch c. Vì #ng H i là c a ngõ m ra Liên khu
T nh ng c!ng là c a thoát cho các ph n t qu c gia mu n r$i b) Vi t minh &
“v t ”, nên tôi ã thành l p m t b ph n ch chuyên i u nghiên & k t n p các
ph n t này.
Ho t ng c a tôi dù kín áo bao nhiêu nh ng cu i cùng c!ng không thoát
kh)i ôi m t nghi ng$ c a m t thám Pháp. Nghi ng$ ó bi n thành thái i
phó khi h quy t nh b t tôi và ba #ng chí c t cán c a t ch c lúc khóa hu n
luy n s p k t thúc. Th là ông Hi u (tr ng ty Công an t nh Qu ng Bình), ông
ng Phúc (m t ng $i bà con c a ông Di m), ông Ph m ng T i qu n tr ng
qu n L Th y (hi n M,) và tôi b phòng nhì Pháp p vào nhà riêng t ng ng $i
b t giam, và sau ó gi i v phòng i u tra c a Phòng Nhì Pháp t i Hu . May
m n thay, nh$ có #ng chí k p th$i thông báo, ông Tr n V n Lý v i can thi p
ngay v i t ng Lebris, ang v a là U4 Viên c ng hoà v a là t l nh quân i
Pháp mi n Trung, nên chúng tôi c tr t* do.
Cu i tháng 12, B o i ký thông cáo chung v i Cao y Emile Bollaert, chu3n
b cho Vi t nam c l p trong Liên hi p Pháp, tôi quy t nh chuy&n t u tranh
bí m t sang u tranh công khai. Quy t nh này xu t phát t ba lý do r t rõ
ràng: Tr c h t, trong khung c nh u tranh chính tr lúc b y gi$, v n bi&u
d ng l*c l ng & xác nh s* hi n di n và s* l n m nh c a t ch c r t c n
thi t; th nhì là c n t o m t s c s qu n chúng & a t ch c d*a l ng vào
nhân dân; và cu i cùng là cá nhân tôi và m t s #ng chí àng nào c!ng có h#
s và c!ng ã b m t thám Pháp theo dõi.
M t c quan ngôn lu n v a có ch c n ng thông tin tuyên truy n, v a có
nhi m v" v n ng u tranh là hình th c thích h p nh t và có th& tr l$i d c
ba i u ki n trên. Tôi bèn bàn v i anh Phan X ng, ng $i b n tri k4 c a tôi, quy t
nh cho ra $i tu n báo Ti ng g i. Tôi làm ch nhi m kiêm ch bút, còn anh
X ng làm T ng th ký tòa so n v i s* h p tác c a các anh Nguy n V n Chu3n
(sau này là thi u t ng và hi n ang M,), và Nguy n Th ng (sau này là i
tá, và hi n Pháp). B n ng $i chúng tôi là ch l*c ph" trách ph n bài v nói lên
$ng l i c a t$ báo và lo ph n i u hành, nh ng bài v khác có n i dung v n
ngh nh ng phù h p v i ch tr ng c a t$ báo thì do m t s nhà v n C ô
Hu c m$i vi t.
Lúc b y gi$ Hu có hai t$ báo khác: nh t báo Qu c gia c a M t tr n qu c
gia liên hi p, do c*u Th ng th Tr n Thanh t ch tr ng, và bán tu n san
Lòng dân, ti ng nói bán chính th c c a H i #ng ch p chánh Trung K%, do ông
23
Bé yêu! C nV
24
Bé yêu! C nV
25
Bé yêu! C nV
26
Bé yêu! C nV
27
Bé yêu! C nV
28
Bé yêu! C nV
29
Bé yêu! C nV
30
Bé yêu! C nV
4 - nh ng ngày cu i cùng
Cho n u thu n m 1952, t ng s quân Pháp b t tr n, th ng vong và
m t tích t i ông D ng lên n h n 90.000 ng $i. Chi phí cho chi n tr $ng
này b(ng hai l n s kinh vi n nh n t Hoa k% trong khuôn kh c a ch ng trình
vi n tr tái thi t Marshall. T i Qu c h i Pháp, t ng “Lasaleguerre” (cu c chi n
tranh b3n th u) b t u c s d"ng trong các cu c tranh lu n gi a các phe
ch chi n và ch hòa.
Trong khi ó thì t i mi n B c Vi t nam, Võ Nguyên Giáp ánh b t các nv
thi n chi n c a t ng Raoul Salan ra kh)i c i&m Hòa Bình và ti p theo là i n
Biên Ph .
M y tu n l tr c khi Hòa Bình th t th , tôi b t ng Nguy n V n Hinh
thuyên chuy&n ra B c. H#i b y gi$, “ra B c” c xem nh là m t bi n pháp ch
tài i v i nh ng s quan mi n Trung và mi n Nam, vì tình hình sôi ng c a
chi n s* và vì nh ng t n th t n ng n v phía nh ng quân nhân Vi t nam. H u
h t nh ng s quan Vi t nam trung c p b i ra B c u ít nhi u có h# s ch ng
Pháp, ho c ch ng B T ng tham m u c a t ng Nguy n V n Hình.
Tôi theo h c khóa ti&u oàn tr ng và khóa Liên oàn l u ng ( & c
c p nh t hóa v i chi n tr $ng Vi t B c). Do i tá Vanuxem, m t trong nh ng s
quan cao c p xu t s c nh t c a Pháp lúc b y gi$ i u hành. Cùng khóa v i tôi
có trung uý Nguy n V n Thi u. Mãn khóa, Thi u, có thêm trung úy Cao V n Viên
và tôi c l nh thuyên chuy&n ra m t tr n H ng Yên, trình di n v i trung tá
D ng Quí Phan, m t s quan n i ti ng thân Pháp, tay chân c a t ng Cogny,
T l nh mi n ông B c Vi t, ang óng H i D ng, M t tr n H ng Yên v a
c B t l nh Pháp trao tr ph n trách nhi m l i cho quân i qu c gia Vi t
nam và ang b nh ng áp l*c n ng n . B T ng tham m u Sài gòn ch nh tôi
làm Tham m u tr ng. Cao V n Viên làm tr ng phòng Nhì và Nguy n V n
Thi u là tr ng phòng Ba. Còn phòng T v'n do m t i úy ng $i Pháp ph"
trách. B ch huy và trung tâm hành quân chi n c t t i ngôi giáo $ng to
31
Bé yêu! C nV
32
Bé yêu! C nV
33
Bé yêu! C nV
34
Bé yêu! C nV
35
Bé yêu! C nV
36
Bé yêu! C nV
Ông Di m suy ngh giây lát, nhìn B o i, r#i quay l i phía thánh giá & th :
- Tôi xin th !
K& l i nh ng s* ki n trên ây, ký gi Karnow vi t r(ng: “Sau khi b nhi m
ông Di m làm Th t ng, B o i ã t* ào l. huy t chính tr c a mình mà
không bi t”.
Nh ng s* ki n v vi c ông Ngô ình Di m n bái y t Qu c tr ng B o i
khi nh n ch c Th t ng còn c Hillaire Du Berrier k& t $ng t n h n, úng
nh c*u B tr ng Phan Huy Quát và ông Tôn Th t C3n ã k& cho tôi nghe:
Ngô ình Di m sau khi t giã Hoa k% n m 1953, v B r#i n Pháp và không
th& tránh c con $ng d'n t i ngôi lâu ài 12 phòng t i Cannes. Lúc y vào
tháng 6 n m 1954, m t ng $i th p nh), k% d , l nh lùng, thi u nét vui t i ng
tr c m t v c*u hoàng mà v'n tâu là “B3m Hoàng Th ng”, m c dù v c*u
hoàng ó lúc b y gi$ chính th c mang danh hi u là Qu c tr ng.
B o i bi t rõ con ng $i ó tính tình b t th $ng hay thay i khi thì b-n l-n
r"t rè nh ng ôi khi l i nóng n y c"c c(n, th ng $i lì l m kh c kh vì nh ng
n m tháng cô n thi u tình ng $i, B o i bi t con ng $i ó cao ng o và
ngoan c . N u & ch n l*a m t v Th t ng trong gi$ phút t qu c lâm nguy &
ph"c v" h u hi u cho qu c gia thì Ngô ình Di m mà B o i s- ph i ch nh
làm Th t ng ch là con ng $i c ch n l*a sau chót, nh ng B o i không
còn có l*a ch n nào khác h n.
Quì xu ng tr c B o i, Ngô ình Di m th trung thành v i v hoàng
c a ông ta. ã tr i qua bi t bao th ng tr m cay ng, B o i ch p nh n m i
vi c ch là th $ng tình, B o i c quên nh ng bu i h i th o, y sóng gió t i
H#ng Kông n m n m v tr c, B o i bi t r(ng con ng $i tr c m t ông ta
không bao gi$ quên thù h n nh ng B o i v'n làm ph n v" c a ông ta ch nh
Ngô ình Di m làm th t ng v i toàn quy n thành l p chính ph . L$i nói cu i
cùng c a B o i là: “Ông hãy h p nh t các giáo phái vào c ng #ng qu c gia,
th ng nh t ph n t n c còn l i c a chúng ta”.
Bà Nam Ph ng Hoàng h u, c!ng là m t tín # Thiên chúa giáo nh ông
Di m, ã kh3n kho n yêu c u ông Di m hãy c u vãn và t o th l*c cho nhà
Nguy n & giúp 2 cho B o Long, con trai bà. B o i ký cho ông Di m cái
ngân phi u m t tri u #ng b c & t ch c nh ng cu c bi&u tình “t* phát”
(spontaneous demonstration) h u làm xúc ng ng $i M, và t o hào h ng cho
dân chúng Vi t nam. Di m b) ngân phi u vào túi r#i c m n và tâu: “B3m Hoàng
Th ng n u khi nào Ngài th y tôi có l.i, Ngài ch nói m t l$i là tôi t ch c ngay”.
Ngày 26 tháng 6 n m 1954, Di m vào tu i 54 tr v Vi t nam & ch p thánh
và t ây thì trách nhi m v ph n ng $i M,.
Nh n nh v nh ng n. l*c và thành qu v n ng qu c t c a ông Di m, ta
th y y u t chính quy t nh nh ng n. l*c và thành qu này là tôn giáo c a ông
Di m. Uy tín trong n c c a ông, v th chính tr trong n c c a ông, c s
qu n chúng trong n c c a ông... qu th t ch là nh ng h u thu'n nho nh)
không & giúp ông m c cánh c a c a M, và Pháp. Trong cái th chinh
tr toàn c u lúc b y gi$, khi mà n i b n n t C ng hòa Pháp ang d n d n
b ng rã vì “tr n chi n tranh b3n th u”, khi mà C ng s n ang t t l nguyên
37
Bé yêu! C nV
hình t i ông Nam Á, thì nhu c u c a c $ng qu c M, là can thi p vào Vi t nam
v i m t “ng $i hùng b n x ” ch ng C ng. Mà d i nhãn quan chính tr và nhân
v n c a M, vào th p niên 50, 60 “ng $i hùng” ch ng c ng ó ph i là và ch có
th& là m t tín # Thiên chúa giáo. Ông Di m th)a mãn y nh ng i u ki n
ó c a nhu c u này. Và vì ông là ng c viên “h p l ” duy nh t nên ông ã
c ch n Tôn giáo c a ông ã a ông lên ài danh v ng thì cung chính vì tôn
giáo c a ông mà sau này thân th s* nghi p c a ông ph i tan tành.
Ông Di m t Paris tr v n c ngày 26 tháng 6 n m 1954 sau n m n m tr$i
s ng t i các th ô qu c t H i ngo i (n m n m này, sau ó, ã c a vào
ph n m u c a bài ca “Suy tôn Ngô t ng th ng”... “Ai bao n m t ng lê gót n i
quê ng $i”...).
Sau này khi bi t c ón ti p ông Di m thi u s* tham d* c a nhân dân tôi
ã trách móc ông Nhu và Võ V n H i không huy ng n i #ng bào i bi&u tình
ông o & ón ti p s* h#i h ng c a lãnh t". Bu i ón ti p tuy y ph n
nghi l nh ng thi u h+n qu n chúng ón chào t) ra r(ng ông Di m không có
th*c l*c qu n chúng ng h . V l i 500 ng $i có m t t i Tân S n Nh t hôm ó
qu th t ã không i di n m t chút nào cho 25 tri u ng $i Vi t nam trên m t
pháp lý c!ng nh chính tr , trên m t liên i tình c m c!ng nh liên i tinh th n.
M t ng $i ã t ng ch ng B o i và ch ng Pháp thì không th& tr v v i
dân t c & lãnh o qu c gia b(ng m t s c l nh c a Qu c tr ng và trên m t
chi c máy bay có c$ tam tài. Tr $ng h p ó và khung c nh ó phù h p v i
nh ng th)a hi p c a cu c v n ng chính tr h u tr $ng h n là k t qu c a m t
quy t tâm x thân u tranh cho t n c, cho nên nhân dân Vi t nam nói
chung, và qu n chúng Sài gòn nói riêng v'n không tìm c s* hào h ng &
chào m ng ông Di m trong ngày tr v c a ông.
Nh ng lúc ó i v i tôi, t mi n B c xa x m, và sau 5 n m trông i ngày
v c a ng $i o t ch c, ngày ông Di m v n c là m t ngày h i l n, là s*
thành t*u c a 12 n m u tranh cho lý t ng c a mình xuyên qua hình bóng
c a ông Ngô ình Di m, là ngày mà nh ng tra t n trong ng"c tù, là nh ng ly bi t
v i v con, nh ng hi&m nghèo trong l a n b t u m bông k t trái thành ài
vinh quang. Tôi ã không c n gi u gi m n a mà b c b ch h+n v i hai ng $i b n
#ng khóa là thi u tá Lam S n và i úy Nguy n Chánh Thi v t ng lai ch c
n ch c a t n c, v c h i l ch s ã cho phép ông Di m s- c qu n tr
qu c gia m t cách dân ch , s- c thi th tài n ng s ng mái th hùng v i
C ng s n.
Tuy nhiên sau nh ng phút vui m ng b#ng b t u tiên ó, tôi b t u lo âu
cho ông Di m. ã t ng s ng gi a lòng quê h ng t tr c cu c kháng Pháp,
ã t ng làm vi c chung v i ng $i Pháp trong ch B o i, ã là ch ng nhân
c a bao nhiêu bi n c chính tr , bao nhiêu l a l c ph n tr c, tôi bi t ông Di m s-
ph i i qua m t bãi mìn n ch m v i bao nhiêu khó kh n, ph c t p, c m b'y
ang ch$ i ông. C" th& h n, là m t s quan c p tá thâm niên, tôi bi t rõ tham
v ng và tính tình c a t ng Nguy n V n Hinh và tinh th n quân i d i quy n
ông ta. Nh ng th*c t này s- là tr l*c khó kh n nguy hi&m u tiên mà ông
Di m không th& tránh c. ành r(ng trong giai o n ó, quân i không ph i
38
Bé yêu! C nV
39
Bé yêu! C nV
40
Bé yêu! C nV
41
Bé yêu! C nV
- Tr n V n .: T ng tr ng Ngo i giao
- Tr n V n C a: T ng tr ng Tài chánh, Kinh t
- Phan Kh c S u: T ng tr ng Canh nông
- Nguy n T ng Nguyên: T ng tr ng Lao ng và Thanh niên
- Tr n V n B ch: T ng tr ng Công chánh và Giao thông
- Nguy n D ng ôn: T ng tr ng Giáo d"c.
- Ph m H u Ch ng: T ng tr ng Y t xã h i
Ngoài ra còn có m t s B tr ng nh :
- Tr n Chánh Thành: B tr ng Ph Th t ng
- Lê Quang Lu t: B tr ng Thông tin
- Nguy n Ng c Th : B tr ng N i v"
- Lê Ng c Ch n: B tr ng Qu c phòng
- Bùi V n Thinh: B tr ng T pháp
- Nguy n V n Tho i: B tr ng kinh t
- Tr n H u Ph ng: B tr ng Tài chánh
- Ph m Duy Khiêm: Phát ngôn viên ph Th t ng.
Nhìn vào thành ph n chính ph trên ây ta th y có m t s nhân v t có uy tín,
có thành tích u tranh, s khác là nh ng nhà trí th c khoa b ng ho c là thành
ph n quan l i c!, nh ng không có nhân v t nào n(m gai n m v t x thân cho
cách m ng ch ng Pháp ch ng Vi t minh nh anh em ông Di m th $ng hô hào.
Và i a s nh ng t ng, b tr ng trong n i các l i càng ch a bao gi$ “c m
súng kháng chi n” nh l$i tuyên b c a ông Di m t i H#ng Kông n m 1950 khi
ông b t u cu c hành trình v n ng qu c t .
i u m a mai là trong s 16 nhân v t c ng tác v i ông Di m trong chính ph
u tiên này, ch tr các ông Nguy n D ng ôn và Ph m Duy Khiêm là không
nghe nói n có mâu thu'n và ch ng i v i ông Di m hay ch c a ông, 14 v
còn l i d n d n u trong t th i l p ho c tr thành k0 thù c a ông Di m.
Ngay nh hai ông Bùi V n Thinh và Tr n Chánh Thành, nh ng ng $i t ng chia
s0 ng cay, #ng lao c ng kh v i ông Di m trong nh ng n m 1954, 1955, mà
tôi c!ng b b c ãi & ph i ra n c ngoài theo chính sách c a nhà Ngô là “ c
làm Vua, thua làm i s ”. K, s Tr n V n B ch ch vì không ch u hô “Ngô Th
t ng muôn n m” trong l chào c$ mà b m t ch c, b gán cho là thân Bình
Xuyên và b theo dõi. Ông Nguy n Ng c Th , ng $i b n chí thân c a ông Di m,
cu i cùng r#i c!ng theo phe cách m ng 1-11-63. Ông Nguy n V n Tho i làm B
tr ng m y tháng r#i c!ng chán n n t ch c b) n c ra i v.v...
M t i&m l u ý ây là t n m 1956, ngh a là kho ng 8 tháng sau khi tru t
ph C*u hoàng B o i và thành l p n n C ng hòa, chính ph ban hành o
lu t xem ngày 7 tháng 7 nh m t qu c l (L Song Th t) và #ng th$i bài “Suy
tôn Ngô T ng th ng” c hát sau bài qu c ca trong t t c m i l chào qu c k%
c a t t c m i tr $ng h p (Bài hát i ý tôn vinh cá nhân Ngô t ng th ng anh
minh ã c u nguy cho dân t c mà trong ph n i p khúc có câu: “Toàn dân Vi t
nam nh n Ngô t ng th ng. Ngô t ng th ng, T ng th ng muôn n m” ã c
qu n chúng nh i l i m t cách châm bi m là “Toàn dân Vi t nam nh n tô h
42
Bé yêu! C nV
43
Bé yêu! C nV
44
Bé yêu! C nV
45
Bé yêu! C nV
46
Bé yêu! C nV
47
Bé yêu! C nV
48
Bé yêu! C nV
49
Bé yêu! C nV
50
Bé yêu! C nV
51
Bé yêu! C nV
52
Bé yêu! C nV
Tông (B c Vi t), tuy ph"c v" trong quân i Pháp nh ng ông v'n gi b n ch t
và phong c a m t ng $i Vi t nam thu n túy, v'n n ng tình t* v i dân t c quê
h ng. Ng $i Pháp và t ng Hinh v n không a ông D ng V n Minh nên
không giao cho ông ch c v" ch huy có quân s , có n v , & ng n ng a h u
h a. Còn ông Ph m Xuân Chi&u là m t ng viên Vi t nam-qu c Dân ng, sau
khi b) h c tr $ng thu c Hà n i vì bi n c Nh t o chính Pháp 9-3-1945, bèn
vào h c tr $ng võ b Yên Bái do ng $i Nh t t ch c r#i qua Trung Hoa h c
tr $ng võ b Hoàng Ph , ây ông g p m t n ng viên “Cách m ng #ng
Minh H i” c a c" Nguy n H i Th n, hai ng $i tr thành v ch#ng và u là
nh ng nhân v t tham gia cách m ng, có tinh th n ch ng c ng r t cao. M y n m
sau ông v Phát Di m và c m$i gi ch c ch huy ti&u oàn 2 trong l*c l ng
t* v c a giáo ph n này r#i tr thành s quan quân i qu c gia. V i thành tích
ó nên Ph m Xuân Chi&u h t lòng ng h ông Di m. Hai s quan này nh t là ông
D ng V n Minh, ã ng h và ho t ng c l*c cho ông Di m ngay t phút
u, ngay t khi t ng Hinh ch ng i ông Di m: ngoài ra c!ng ph i nói m t
trong nh ng lý do ông Minh ng h ông Di m vì ng $i b n thân c a ông là ông
Nguy n Ng c Th c!ng là ng $i b n quý c a ông Di m. Hai ông D ng V n
Minh và Ph m Xuân Chi&u u Sài gòn, u bi t rõ v trí, âm m u ho t ng
và nh ng k ho ch chuy&n quân c a Bình Xuyên và Pháp nên ã giúp 2 r t
h u hi u ông Di m trong v n i phó v i quân c a Lê V n Vi n.
Ngoài ông Di m ra còn có i tá Mai H u Xuân, m t s quan nhi u th o n
và gi)i v tình báo ng h . Mai H u Xuân tr c kia là m t ph n t thân Pháp,
t ng là T ng giám c Công an và lúc b y gi$ là Giám c An ninh quân i,
nh ng quan tr ng h n c , ông Xuân v n là k0 thù Bình Xuyên. Ký gi Lueien
Bodart trong cu n “Laguerre d'indochine” mô t B y Vi n và Mai H u Xuân là hai
lãnh chúa t i Ch l n và Sài gòn, hai k0 thù không i tr$i chung, nay g p c
h i ông Di m ánh Bình Xuyên, Mai H u Xuân tr nên #ng minh c a ông
Di m. S* ng h c a Mai H u Xuân và Nha An ninh quân i lúc b y gi$ qu là
m t óng góp tình báo h t s c l n lao cho vi c t n công và tiêu di t Bình Xuyên
& c ng c a v ông Di m.
Trong nh ng ngày u c a tháng 5 n m 1955, quân i qu c gia ph i h p
v i quân c a t ng Tr nh Minh Th ánh b t c quân Bình Xuyên qua bên kia
c u ch Y. T ng Th trong khi ng trên c u Tân Thu n & quan sát a hình
ã b m t viên n b n lén t sau l ng tr ng thái d ng và không c u s ng
c. Ngày 9 tháng 5, Bình Xuyên b ánh b t ra kh)i Sài gòn và Ch l n nên
rút v vùng l y R ng Sát sau khi ã t cháy nhi u ph xá, nhà c a khu
Nancy. i tá D ng V n Minh c Th t ng Di m c gi ch c T l nh
chi n d ch R ng Sát, và ch+ng bao lâu, ông tiêu di t toàn b quân Bình Xuyên.
B y Vi n và b h thân tín là Lai V n Sang và Lai H u Tài ph i tr n qua Pháp.
Cùng lúc ó, i tá Nguy n Ng c L c!ng ã n m v ng c Nha T ng Giám
c Công an C nh sát Vi t nam, và c ng c c l*c l ng Công an C nh sát
ô thành mà tr c ó v n n(m d i s* i u ng c a Lai V n Sang.
ánh tan quân Bình Xuyên, i tá D ng V n Minh d'n u oàn quân c
th ng ti n v th ô trên con $ng Catinat & vào dinh c l p gi a ti ng hoan
53
Bé yêu! C nV
54
Bé yêu! C nV
55
Bé yêu! C nV
56
Bé yêu! C nV
Ngay tr c c th$i chúa Nguy n m mang b$ cõi, phong cách Nha Trang n i
ti ng là tình t v i hàng d ng li u d u dàng trên m t b$ bi&n cát tr ng n c
xanh, dân tình Nha Trang n i ti ng là hi n hòa ôn h u, ch bi t khai thác t
cha bi&n m làm ph ng k sinh nhai. Vào u th k4 th 19, khi nhà bác h c
Pháp là Yersin n nh c t i ây thành l p vi n Pasteur & nghiên c u thêm
v vi trùng h c trên các b nh c a mi n nhi t i thì Nha Trang c ch nh tu l i
v a nh m t cô gái quê xinh p i&m thêm m t chút ph n h#ng & tr thành
m t thành ph có h p l*c lôi cu n khách nhàn du. Nh ng t khi t n c qua
phân, ông Di m v n c, thì Nha Trang b.ng v n mình tr nên m t “thành trì
cách m ng” sôi ng n n.i ông Ngô ình Nhu, cha 0 và lãnh t" ng C n lao
nhân v , ph i ích thân n ây & t ch c vi c thành l p Quân y Trung ng
c a ng. Th t v y, lúc b y gi$, ch m t tu n sau ngày thành l p n n c ng
hoà (26-10-1955), cu c tru t ph B o i còn ang làm cho m t s dân chúng
mi n Trung xao ng, mi n H u Giang còn khói l a m t mù, tân n i các còn i
phó v i bao nhiêu vi c tr ng i... th mà ông Nhu ã b) th ô v i vã n Nha
Trang & xúc ti n công tác này trong vùng trách nhi m c a tôi. Qu là m t vinh
d* cho Nha Trang và cho riêng tôi.
Không ai c bi t ng C n lao c thành l p vào lúc nào ngo i tr m t
thi&u s r t nh) nòng c t c a ng này, nh ng ai c!ng bi t là t lúc ch a n m
c chính quy n ông Nhu ã c xúy và nhi u l n c p n m t ng bí m t
làm r $ng c t cho ch . Là m t ng $i nghiên c u và ch u nh h ng ph n
nào n lý thuy t c a Mao Tr ch ông, ông Nhu c!ng ch tr ng qu n tr và
lãnh o qu c gia theo ph ng trình Lãnh t" - ng - Nhà n c - Nhân dân,
nh ng i u làm ông Nhu không ng$ t i là ông ã theo ph ng trình này m t
cách quá lý thuy t nên sau này th*c t ã c t mi n Nam thành hai vùng chính tr
khác nhau, lúc thì có ranh gi i rõ ràng lúc thì l'n l n vào v i nhau v i nhi u mâu
thu'n sâu m: Hai lãnh t" Ngô ình Nhu và Ngô ình C3n, hai ng C n lao
mi n Trung và Trung ng, hai nhà n c có hai b máy công quy n v i nh ng
nhân s* và ph ng th c qu n tr khác nhau, và hai lo i nhân dân ch y theo hay
ch ng l i ch . (S- nói rõ h n trong ch ng IX: ng C n lao).
Tôi nh n lãnh nhi m v" T l nh Phân khu Duyên h i c hai tháng thi
trung uý Lê Quang Tung và Nguy n V n Châu t Hu vào g p tôi cho tôi bi t hai
C u (lúc b y gi$ Tung và Châu g i hai ông Nhu và C3n b(ng C u) phái h vào
Nha Trang & th o lu n v i tôi v vi c ti n hành thành l p Quân úy Trung ng
c a ng C n lao. Tôi h)i vì sao không l p Sài gòn cho g n Trung ng c a
ng ho c Hu cho ông nhân s* nòng c t trung kiên mà l i Nha Trang thì
Châu tr l$i vì “th ng c p và anh em u công nh n quân nhân Nha Trang có
trình giác ng chính tr sâu có tinh th n u tranh cao, l i trung thành tri t &
v i lãnh t" Ngô ình Di m”. R#i h không ti c l$i khen tôi là ng $i có công l n
trong vi c xây d*ng “thành trì cách m ng” t i b n t nh mi n Trung & làm thí
i&m.
i u làm tôi th c m c lúc ó là tôi không bi t gì v $ng l i và sách l c
chính tr c a ng C n lao, l i càng không bi t gì v vai trò và nhi m v" c a b
ph n quân y trong sách l c c a ng c!ng nh trong sách l c chung c a
57
Bé yêu! C nV
58
Bé yêu! C nV
59
Bé yêu! C nV
60
Bé yêu! C nV
61
Bé yêu! C nV
62
Bé yêu! C nV
63
Bé yêu! C nV
64
Bé yêu! C nV
Hãy c b n báo cáo c a toàn quy n Beau g i trình cho chính ph Pháp
nhân d p tìm ng $i k v vua Thành Thái thì th y th l*c c a Nguy n H u
Bài, dù ch là m t con c$ y nhi m b n x , nh ng c!ng ã m nh nh th nào:
... Ngày 3 tháng 9 n m 1907, tôi n Hu & ch ng ki n l thoái v c a vua
Thành Thái. Viên chánh v n phòng c a tôi li n i th m các quan i th n c a
tri u ình Hu & dò la cho bi t t t ng c a h i v i th$i cu c Các v này êu
công kích li t t t c nhân v t a ra, nh ng h th n tr ng không ngh m t ai
c , ch cùng th t câu sáo ng : “Chúng tôi s- #ng ý và hoan nghênh b t k% m t
ông vua nào mà chính ph B o h tuy&n ch n”.
Riêng có Nguy n H u Bài, Công b Th ng th , có nói n cái tên C $ng
& và t) thái th+ng th n ng h . Ông ta làm tôi l u ý vì ông có o Thiên
Chúa, ý ki n c a ông có th& a toàn th& th l*c y tán #ng (theo Thái V n
Ki&m, “ t Vi t Tr$i Nam”).
N u “ý ki n c a ông có th& c H i truy n giáo tán #ng” thì i u ch c ch n
là ý ki n c a H i truy n giáo c!ng s- c ph n nh qua l p tr $ng và hành
ng c a ông Nguy n H u Bài, mà chính quy n B o h Pháp c n l u tâm n.
Th l*c H i truy n giáo m nh m- nh th & cho ta th y rõ vì sao khi mà
Nguy n H u Bài ã mu n là có th& xây d*ng c uy th cho m t Ngô ình
Di m t th$i ông Di m còn là m t sinh viên tr $ng H u B , vì sao B o i ph i
ch p nh n cho Ngô ình Di m làm Th ng th B L i, và vì sao H i truy n giáo
65
Bé yêu! C nV
66
Bé yêu! C nV
67
Bé yêu! C nV
68
Bé yêu! C nV
69
Bé yêu! C nV
70
Bé yêu! C nV
7 - Ch gia ình tr
Các s gia xem thành ông c a ông Di m là h qu chính tr t t y u c a mâu
thu'n quy n l i Pháp -M,. Ng $i dân Vi t bình th $ng thì cho r(ng ông Di m
b c vào v n s t t nh h t c n b c*c n th$i thái lai. Riêng ông Di m và m t
thi&u s c ng s* viên Thiên chúa giáo lúc b y gi$ (nh t là sau v" m u sát t i
Buôn Mê Thu c n m 1956) thì l i tin r(ng Tr$i (dù c g i là Chúa hay Th ng
nh ông v'n th $ng dùng câu “xin Th ng ban ph c lành cho chúng ta”
cu i m.i bài di n v n) ã ban phép lành cho ông và ã trao l i cho ông và gia
ình ông cái s m ng to l n và thiêng liêng lãnh o mi n Nam Vi t nam. Ni m
tin v a có tính cách huy n bí tôn giáo v a ch a y quan ni m Thiên M nh
quân ch ó ã ch o m i suy t và quy t nh chính tr c a ông su t th$i k%
ông làm T ng th ng. Và c!ng chính ni m tin th n bí ch c n ch ó ã xây d*ng
nên nh ng c i&m tâm lý n i ông và gia ình ông ã khi n cho ch sau ó
b nhân dân gán cho hai ch “Ngô Tri u” x u xa.
Ni m tin ó, ngay t nh ng ngày u tiên ông n m chính quy n ã c hun
úc b(ng m t s* thiêng liêng có liên h n gia ình ông. ó là vi c gia t c Ngô
ình tìm c xác c a cha con ông Ngô ình Khôi mà sau h n m $i n m t n
nhi u công s c tìm ki m v'n không t c k t qu .
Nguyên n m 1944, sau khi ông Di m b Pháp b t h"t tr n vào Sài gòn thì
ng $i anh ru t c a ông ang làm T ng c Qu ng Nam là ông Ngô ình Khôi b
ng $i Pháp và Th ng th Ph m Qu%nh b t ph i v h u. Khi Vi t minh c p
chính quy n, h k t t i c Ngô ình Khôi l'n Ph m Qu%nh vào hàng i Vi t
nam ph n qu c và b t em i m t tích. Cùng b b t v i ông Khôi còn có ng $i
con trai c nh t c a ông là Ngô ình Huân t ng gi ch c Thanh tra lao ng
c a ch b o h Pháp. Ngô ình Huân b b t vì t i v a làm tay sai cho Pháp
l i v a là c ng tác viên c l*c cho hi n binh Nh t B n th$i quân i Thiên
Hoàng chi m óng Vi t nam. Có ng $i ã t ng th y Vi t minh áp gi i cha con
ông Khôi và ông Qu%nh r#i gi t i nh ng không bi t chôn n i nào. N m 1955,
nh$ có chính quy n trong tay, ông Ngô ình C3n bèn thi t l p m t h th ng cán
71
Bé yêu! C nV
72
Bé yêu! C nV
Ông Ngô ình Th"c, ng $i anh trai th nhì, t khi ông Khôi ch t, c gia
ình tôn kính theo quan ni m “quy n huynh th ph"”. Ông Ngô ình Th"c là v
giám m"c thâm niên nh t c a hàng giáo ph3m ang gi ch c T ng giám m"c
c a Giáo h i Thiên chúa giáo Vi t nam. M c dù không gi m t ch c v" chính
th c nào trong chính quy n, nh ng v i a v anh tr ng trong gia ình, v i a
v T ng giám m"c c a Giáo h i, l i c các em, nh t là T ng th ng Di m cung
kính và vâng l$i nên ông Th"c tr thành m t th t i cao C v n c a ch . Tòa
giám m"c V nh Long, và sau này tòa giám m"c Hu , n i ông Th"c cai qu n b.ng
tr thành m t th tri u ình siêu v ng qu c v i y m i quy n l*c làm cho
chính ông Nhu c!ng ph i than phi n v i m t linh m"c thân tín khi th y các viên
ch c cao c p c a ba ngành hành pháp, l p pháp và t pháp ch m ch n cung
kính h u c nh c Cha.
Giám m"c Ngô ình Th"c, trong c ng v ó và v i cung cách c a nh ng
viên ch c trong và ngoài chánh quy n nh th , l- t t nhiên ã nhi u l n tr n l'n
giáo quy n và th quy n làm m t & dính d* vào nh ng quy t nh quan tr ng
c a sinh ho t qu c gia không khác gì Giáo Hoàng Boniface VIII vào ngày 18-11-
1302 ã s ng s ng tuyên b : “... C hai quy n l*c này u n m trong tay v
Giáo Ch La mã”. Ngay t i t nh V nh Long, ông t tên mình cho i l l n nh t
c a th xã này n n.i ng $i b n thân c a gia ình là C" Hu%nh Minh Y c!ng
ph i chê trách.
Ông Ngô ình Nhu là m t Dân bi&u Qu c h i không bao gi$ bi t n dân
chúng n i a ph ng mình ra ng c , không bao gi$ b c chân n tòa nhà
L p Pháp & tham d* sinh ho t ngh tr $ng và làm trách nhi m dân c mà ch
ng#i t i dinh T ng th ng & ra ch th cho Qu c h i làm lu t theo ý c a anh em
ông ta. Th*c quy n nh th nh ng ông Ngô ình Nhu v'n c n có ch c Dân
bi&u có l- là ch & i u khi&n và ki&m soát Qu c h i cho chính danh, nh ng th t
ra chính cái ch c v" “C v n chính tr ” c a ông bên c nh T ng th ng Ngô ình
Di m m i th t s* là b não c a ch , n i khai sanh và i u khi&n t t c m i
sách l c c a qu c gia. V i cái b ngoài khôn khéo, t nh và kín áo, ông t) ra
ph"c tùng ng $i anh T ng th ng, nh ng quy n hành th*c s* l i n(m trong tay
C v n chính tr Ngô ình Nhu. i u c bi t c a ch c ng hòa Ngô ình
Di m là ch c C v n chính tr c a ông Ngô ình Nhu l i không ph i là m t ch c
v" chính th c c a chính quy n nh ch c C v n c công khai hóa và qui ch
hóa nh c a các v lãnh o các n c dân ch trên kh p th gi i. Ông Nhu và
gia ình ông ta trong dinh T ng th ng, ông có v n phòng riêng, ông giúp vi c
cho T ng th ng r#i b.ng nhiên ng $i trong dinh g i ông là “C v n”. L$i x ng hô
lan r ng ra ngoài & r#i nhân dân, báo chí, ng $i ngo i qu c êu g i ông là C
v n, m t C v n không chánh danh mà l i n m tr n quy n hành qu c gia trong
tay.
Bà Ngô ình Nhu, nh! danh là Tr n Th L Xuân, c!ng là m t Dân bi&u Qu c
h i, bà còn c ng $i ta x ng t"ng là “ nh t phu nhân”. Không bi t danh t
“ nh t phu nhân” xu t hi n t âu và t khi nào, mà r#i báo chí Vi t nam, ài
phát thanh, phim th$i s* c a các r p ch p bóng u g i bà Nhu là “ nh t phu
nhân”. Do ó c n c ph i g i bà là nh t phu nhân, dù danh t ó trong
73
Bé yêu! C nV
74
Bé yêu! C nV
75
Bé yêu! C nV
76
Bé yêu! C nV
77
Bé yêu! C nV
78
Bé yêu! C nV
79
Bé yêu! C nV
80
Bé yêu! C nV
81
Bé yêu! C nV
Chính vì quan ni m “trong chính tr không có ch. cho tình c m” này, ngh a là
không m x a n b n v con ng $i trong m t tri t lý hành ng nhân tr , mà
sau này, k& t n m 60, ch gia ình tr c a ông Di m i vào con $ng b o
tr b o qu n. Nh ng ó là chuy n v sau, vì trong nh ng n m u ch p chánh,
khi mà men quy n l*c còn ch a làm say s a c p lãnh o, thì qu th t lòng dân
u t h t vào ông Di m ni m tin tr n v n. Th& hi n rõ ràng nh t là chuy n
vi ng th m l n th nhì 4 t nh mi n Nam Trung Vi t, n i a ph ng Duyên h i
mà tôi ang là T l nh vào n m 1956.
Tr c khi ông Di m r$i Sài gòn, Võ V n H i g i công i n cho tôi thông báo
l trình kinh lý g#m tr c h t là t nh Phú Yên & khánh thành p #ng Cam,
sau ó ông s- th m 3 t nh Khánh Hòa, Ninh Thu n, và Bình Thu n. Ngoài ra H i
còn g i m t th riêng ngh tôi t ch c th t tr ng th& và th t có ý ngh a chuy n
kinh lý này vì “k% này ông C" i th m dân còn có ngo i giao oàn và m t s
ông báo chí qu c t tháp tùng”. Mu n bu i l tr nên “tr ng th& và có ý ngh a”
thì theo tôi không có cách nào hay h n là bi&u d ng c ni m tin m nh m-
c a qu n chúng v v lãnh o c a mình. Vì v y tôi bèn nh$ Phong trào Cách
m ng qu c gia huy ng thêm nhân dân hai qu n ngo i biên c a thành ph
Nha Trang là Diên Khánh và V nh X ng tham d* vào cu c nghênh ón v
nguyên th qu c gia. Ch ng trình th m vi ng Nha Trang d* nh b t u vào
lúc 4 gi$ chi u, không ng$ cu c l khánh thành p #ng Cam b ch m tr
thành ra h n 8 gi$ t i ông Di m m i t i phi tr $ng Nha Trang. Dù b t ng$, anh
em quân nhân c!ng k p th$i mua n a làm trên m $i ngàn cái u c phát cho dân
chúng & th p sáng thêm thành ph .
Khi ông Di m n n i, ã m t r ng ng $i ng ch t d c theo các i l t
phi tr $ng v n trung tâm thành ph , n i có “ch phiên tri&n lãm kinh t ” do
ông T nh tr ng Nguy n Trân t ch c & ón m ng v nguyên th qu c gia.
Ti ng hoan hô vang d i và èn u c sáng choang t ng b ng r n rã m t góc tr$i.
Tôi ng chung v i ông Di m trên chi c xe jeep i gi a hai hàng dân chúng,
th nh tho ng ông quay nhìn tôi v i v0 m t vô cùng hoan h , mi ng luôn luôn n
m t n" c $i và hai tay gi cao áp l i l$i tung hô c a dân chúng. Trong cu c
kinh lý k% này có c ông Ngô ình Luy n i theo.
êm ó tôi m$i ông Di m và các v B tr ng lên sân th ng khách s n “
Beau Rivage” & xem oàn xe hoa 140 chi c c a quân i di u hành m ng
quan khách. Trên b u tr$i en t i l p lánh ánh sao, phi c L19 và phi c Dakoto
c a không quân bay theo i hình và th h)a châu muôn màu bi n tr$i cao bi&n
r ng c a Nha Trang thành m t t m th m n m kim c ng lóng lánh. Cu c trình
di n c a quân i kéo dài t 10 gi$ êm n 2 gi$ sáng, các B tr ng d n d n
t) d u m t m)i, riêng ông Di m v'n vui t i ng#i nhìn oàn xe hoa i qua th nh
tho ng ông ng d y gi hai tay cao v'y chào t) ý khen ng i và & áp l i ti ng
hoan hô c a quân i. Tôi ngh r(ng t ngày thành ph Nha Trang c thành
l p có l- ch a bao gi$ dân chúng c ch ng ki n m t êm hoa ng t ng
b ng r n r p nh êm ông Di m n vi ng th m vào mùa hè n m 1956 ó. Tôi
c g ng t o m t cu c nghênh ón th t ông o, huy hoàng & ch ng t) quân
i và nhân dân ang ng 2ng m nhà lãnh o mà có th& còn nhi u nhân v t
82
Bé yêu! C nV
83
Bé yêu! C nV
tôn giáo... không bao gi$ ông có thái k% th , thiên v , h p hòi...”. Không ng$
nh ng l$i tôi la m ng Thi u tá Lê C3m hôm ó ã em l i h u qu tai h i cho tôi
li n ngay sau ó.
Vào kho ng tháng 7 n m 1956, thình lình tôi nh n c l nh bàn giao l i
Phân khu Duyên h i cho trung tá Nguy n V nh (th $ng c binh s g i là V nh
Hèo vì ông hay c m hèo ánh vào u binh s m.i khi có l m l.i). Tôi c
thuyên chuy&n v n v qu n tr Sài gòn i l nh m i. Nh n c l nh tôi li n
bí m t vào Sài gòn g p B tr ng Tr n Trung Dung, v n quen bi t v i tôi t
n m 1953 t i Hà n i, & h)i duyên c vì sao tôi b m t ch c m t cách vô lý và b
thuyên chuy&n nh m t hình ph t. Tr n Trung Dung cho bi t vi c ó là do l nh
tr*c ti p c a ông C v n Ngô ình Nhu, vì theo ông Nhu thì tôi mang u óc
công th n và có l$i l- th t l i v i T ng th ng. M y ngày sau trung tá “V nh
Hèo” cho tôi bi t ông c l nh m cu c i u tra v ngân qu, c a B tham m u
Phân khu Duyên h i do tôi s d"ng. Nh ng vì Phân khu Duyên h i không có
ngân qu, riêng nên cu c i u tra không a n k t qu nào. Ti p n là m t
phái oàn Cân Lao g#m có thi u tá Công giáo V! Hùng Phi và m t cán b c a
T ng Liên oàn lao công (mà tôi quên tên) n Nha Trang & ti p xúc v i c
quan quân dân chính & i u tra tôi v t i “phá Công giáo”. Nh ng hi n t ng
trên cho th y mình b t u tr thành i t ng ch ng phá c a nhóm Công giáo
và C n lao mà nguyên do ch vì s* mâu thu'n gi a tôi và ông t nh tr ng
Nguy n Trân, ng $i thu c phe Công giáo Nha Trang.
Tôi bi t ông Nguy n Trân l n u tiên vào n m 1949-1950 khi tôi còn làm
vi c t i B tham m u Vi t binh oàn. Ông Trân n nhà tôi & nh$ tôi v n ng
v i trung tá Nguy n Ng c L cho ông ta c gia nh p Vi t Binh oàn v i c p
b c “chu3n úy”. Nh ng ông L t ch i vì bi t ông Trân ang bí m t làm vi c cho
công an Pháp t i Hu (Sureté Féderale). Tôi c!ng có g p ông Trân vài l n t i
nhà ông Ngô ình C3n Phú Cam. Nh ng nh tôi ã nói ch ng tr c, ông
Trân n v i ông C3n ch & dò la tình hình. Th t ra ông Trân khinh ông C n d t
nát, còn ông C3n thì chê ông Trân là m t c*u quan l i tham nh!ng, th mà tôi
không hi&u vì lý do nào ông Trân l i c c làm T nh tr ng Khánh Hòa khi
ông Di m làm Th t ng.
M y tháng sau, ông Tôn Th t To i còn cho tôi bi t d vãng không p c a
ông Trân vì ông Trân ã có th$i làm Tri huy n d i quy n ông To i khi ông To i
còn làm Tu n v! Phú Yên. Lúc còn làm Tri ph T nh Gia th$i k% Nh t chi m
óng. Nhi u ng $i còn ví ông Nguy n Trân là m t th Tr n M u Trinh th nhì, vì
ông này làm Tri huy n H ng Khê (Hà T nh), nhân khi ông Khâm s Pháp i xe
h)a ra Hà n i, Tr n M u Trinh huy n H ng Khê vì bi t viên Khâm s ó thích
tr#ng chu i. Nguy n Trân không tr#ng chu i nh ng l i thích m ch phiên. n
Nha Trang hai n m, ông m hai ch phiên: ch phiên Trung Thu n m 1955 và
ch phiên kinh t n m 1956. Vào M, Tho. Ông ta l i m ch phiên luôn m y
tháng và bày trò u lý v i nh ng ng $i c ng s n ang b giam.
Sau cu c ti n a th m thi t tình #ng chí c a quân dân Nha Trang, d c
chuy n tàu h)a a tôi vào Sài gòn, êm ó tôi còn ón nh n bao nhiêu c m
tình n#ng h u c a c a quân dân Ba Ngòi, Ninh Thu n, Phan Rí, Bình Thu n.
84
Bé yêu! C nV
n Sài gòn, tôi tìm cách vào g p ông Nhu mãi mà không c, bèn i th m
m t s b n bè trong ó có ông Tôn Th t Tr ch T ng Giám c B o An. Ông
Tr ch nguyên là c*u Tri Huy n, theo ông Di m t ngày h#i c kho ng 1949,
1950. Khi ông Di m m i v n c làm Th t ng, nh$ là ng $i liêm chính ông
Tôn Th t Tr ch c ch n gi ch c v" tin c3n là ng lý V n phòng. Nh ng
tính tình v n c ng r n, nói phô, thi u m m d0o, nên ông Tr ch không c ông
Di m a thích, sau ó ông Tr ch b m t ch c ng lý V n phòng và cb
nhi m làm T ng giám c B o An.
Tôi vào th m, ông Tr ch m ng l m. Sau khi bi t nguyên do vì sao tôi b
thuyên chuy&n m t cách b t công, Tr ch l c u r#i nói: “Ai còn l gì Nguy n
Trân n a, t i vì Ch (t c là tôi) nhà không bi t hàng tháng em nem ch vào
ch u h u bà C v n nh v Nguy n Trân!”. Tr ch bèn ngh v i B tr ng N i
v" là ông Nguy n H u Châu & tôi gi ch c Phó T ng Giám c B o An, ph" tá
cho Tr ch v ph n quân s*. Nh ng ch hai tu n l sau thì Tr ch b ông C
v n Ngô ình Nhu khi&n trách t i sao l i s d"ng tôi, và #ng th$i ra l nh cho tôi
s a so n i nh n ch c Tùy viên quân s* t i tòa i s Vi t nam Pháp.
Tôi ngh b"ng vi c ch nh tôi i làm Tùy viên quân s* th t ra ch là m t bi n
pháp khai tr nh ng ph n t “b t h o” b(ng cách cho ra n c ngoài (nh
tr $ng h p các ông Bùi V n Thinh, Nguy n ôn Tuy n, Tr n Chánh Thành,
Lâm L Trinh, Tr n Kim Tuy n sau này...), nh ng i u làm tôi ng c nhiên là t i
sao l i b nhi m tôi i Pháp vì tôi v n là ph n t có thành tích ch ng Pháp mà c
ông Di m l'n ông Nhu u bi t r t rõ. V n n ng tình quê h ng và thích s ng
n gi n nên tôi không thích nh ng kinh thành hoa l , náo nhi t và xa x m nh
Paris, h n n a l i chán n n tr c s* b c ãi c a ông Nhu, tôi ã nh xin t
ch c. Nh ng ngh l i thì dù sao còn có ông Di m bi t rõ cu c $i mình, bi t rõ
công lao h n mã c a mình, bi t rõ t m lòng trung cang ngh a khí c a mình, cho
nên tr c khi l y quy t nh t ch c, tôi mu n bi t rõ thái c a ông Di m nh
th nào ã. Tôi xin y t ki n T ng th ng, trình bày m i s* vi c ã x y ra Nha
Trang, r#i xin ông Di m cho tôi c l i quê nhà. Ông Di m tr l$i: “Không l-
cha Sô mà c!ng nói láo v anh hay sao? Anh c sang Pháp i ã”. Ông Di m
không có v0 gi n d tôi l m nh ng tôi v'n t* h)i t i sao ông l i không có m t
quy t nh sáng su t h n và ng n h n & g2 m i oan tình cho ng $i cán b
trung kiên. M t ông linh m"c thì th $ng úng trong chuy n o, nh ng trong
chuy n $i nh t là nh ng mâu thu'n chính tr có tính cách phe phái ph c t p,
thì ông Cha có th& l m l'n l m ch . Ch m t ông cha Sô Nha Trang mà ã có
áp l*c n ng n nh th thì sau này nh ng linh m"c, nh ng giám m"c, nh ng
H#ng y... còn san s0 quy n l*c và chi ph i chính sách n m c nào!
Tôi r$i quê h ng ngày 25.10.1956, m t ngày tr c l Qu c Khánh u tiên
c a mi n Nam Vi t nam. Ngày mai, ông Di m s- tuyên b thành l p n n C ng
hòa và chính th c ban hành Hi n pháp, s- ch t a l Qu c khánh trên i l
Tr n H ng o huy hoàng c$ qu t. Ngày mai, b n bè ó, #ng bào tôi ó và
lãnh t" tôi ) c!ng s- c mang chung ni m vinh d* l n, còn tôi thì sau 15
n m gian truân u tranh cho dân t c và cho t ch c ông Di m, l i là k0 c
hành giã t quê h ng i n m t ph ng tr$i xa ngái. D'n theo a con trai
85
Bé yêu! C nV
86
Bé yêu! C nV
“bi t vô âm tín”. M t lát lâu sau th y bà Nhu v tay xách tay ôm m y gói #. Th y
m t v , ông Nhu ng b t d y nh chi c lò xo, mi ng l3m b3m: “Mình i âu &
tàu bay h i thúc hoài...”. Ông Nhu nói ch a d t câu thì bà Nhu ã n i c n th nh
n , ném m y gói # xu ng sàn nhà làm tung tóe m y chai l , toàn là # trang
s c àn bà, và to ti ng n t l i ông Nhu: “M y b a nay b n r n, hôm nay m i
r nh & mua m t ít # dùng sao mình #n ào quá th , có g p thì v tr c i, tôi
v sau”. Bà Nhu c ti p t"c l i nh i nh th ngay c tr c m t chúng tôi trong
khi ông Nhu m t xìu xu ng, ng im l ng. Ông Bào và tôi l i làm d u cho nhau
b c ra kh)i phòng ng i.
Tôi c nghe k& nhi u giai tho i v chuy n bà Nhu n t n , h.n láo v i
ch#ng và tôi ã ch ng ki n h n m t l n cái cung cách “vô h nh” c a bà vào n m
1962 nhân i h p B qu c phòng Sài gòn khi tôi ghé th m ông Nhu s 8
$ng Ypres. n n i tôi th y có ông Tôn Th t C3n, m t b n thân c a nhà h
Ngô, ch ti m “Table des Mandarine” Paris, ang ng#i v i ông Nhu trong
phòng khách. Trong lúc ông Nhu, ông C3n và tôi ang nói chuy n thì b.ng nhà
trong n i lên ti ng bà Nhu quát tháo #n ào. Nghe ti ng v , ông Nhu a l$i
khuyên can, nh ng ti ng quát tháo c a bà Nhu càng lúc càng l n h n, ông Nhu
bèn kéo ông C3n và tôi ra mái hiên ng#i nói chuy n. Hôm nay, t i Paris, ông Bào
và tôi có c h i ch ng ki n cái t cách y u hèn c a m t nhà i khoa b ng, c a
m t lãnh t" qu c gia, ch vì quá chi u chu ng ng $i v tr0 mà ành ph i m t h t
s di n tr c nh ng ng $i l . T khi ch ng ki n c c nh ông Nhu b v làm
nh"c tr c m t khách, sau này tôi không ng c nhiên v vi c bà Nhu tr thành
“N Hoàng” t i dinh T ng th ng, dám la m ng c ng $i anh ch#ng là m t v
nguyên th qu c gia.
87
Bé yêu! C nV
88
Bé yêu! C nV
89
Bé yêu! C nV
90