You are on page 1of 3

Còn một Tuần nữa là đến ngày Kỵ Ông Ngoại tôi, Ngày chủ nhật mồng 5.

3 dương lịch tức mông 6.tháng 2 Âm


lịch, mới đó mà đã ba mươi sáu năm trôi qua kể từ mùa Xuân năm 1970 Ông mất :
Ba mươi sáu năm trôi qua với nhiều biến đôi của dất nước, của gia đình, con cháu Ông đã lưu lạc khắp nơi trên
thế giới từ Á châu sang Mỷ châu rồi Âu châu .
Tuy vậy có một điều hãnh diện là Thế hệ cháu chắt của Ông đã thành lập đươc một trang web ”Gia đình Kỉnh
Chỉ ” để liên lạc với nhau qua internet, tìm hiểu để giữ gìn truyền thống tốt đẹp của Gia Đình, tình đoàn kết họ
hàng Bà con, anh chị Em mà thế hệ đi trước là các Cậu, các Dì con của Ông Ngoại tôi đã thực hiện được.
Tổ chức thành công được một ngày họp mặt Gia Đình tháng 6 năm 2005 lần đầu tiên cũng là một nổ lực rất lớn
của các anh chị em và cũng chứng tỏ được tình đoàn kết đã giúp cho mọi người gần gủi nhau hơn đ ể ti ếp t ục
phát huy truyền thống gia đình để trong tương lai có thể giao phó lại cho những thế hệ đi sau với đầy đủ niềm
tự tin và hãnh diện.
Trong thơ văn của Ông Ngoại tôi , Ông cũng đã nhiều lần nói đến truyền thống đó như sau :
Thất thập tự Thuật Sinh nhật
Tuy da chưa thấy trổ đồi mồi, Chúc thọ quỳ dâng chén rượu nồng,
Mà tóc năm nay đã bạc rồi, Gia đình con cái Rể,Dâu đông,
Con dại gái mười trai chín nữa, Dồn hai trăm tuổi ba bà vợ,
Vợ lành chết một sống ba thôi, Ngót tám mươi Xuân một lão chồng,
Chuyện buồn ít biết nhờ tai lãng, Chắt sắp hai mươi về ạ Cố,
Đồ độc thường kiêng bụng chẳng sôi, Cháu hầu sáu chục đến mừng Ông,
Cháu chắt trời cho hơn bốn chục, Ngày vui càng nhớ ơn Cha Mẹ,
Bốn đời chung sống một nhà chung Cốt dục sanh thành trước lắm công.
Kỉnh Chỉ 1959 Kỉnh Chỉ 1959
Bát Tuần Ký sự Vịnh Tám mươi tuổi
Gia quyến quỳ dâng Lể Bát Tuần, Đã chục năm rồi tuổi cổ hy,
Từ trong nhà đến cả ngoài sân, Vài mươi năm nữa tuổi kỳ di,
Nhiều người thiệt sướng hơn nhiều cũa, Hết duyên càng khỏi lo già lắm,
Có phúc nên nay được có phần, Biết đủ nên không sợ thiếu gì,
Sum hợp bốn đời chung một chổ, Nội Ngoại bốn đời đông cháu chắt,
Cù lao chín chữ nhớ song thân, Quan sơn ngàn dặm có thê nhi,
Ngày vui nhưng bụng chưa vui lắm, Riêng mình chẳng ước mong chi cả,
Quê quán còn xa cảnh mọi lần, Chỉ ước mong đời chẳng loạn ly.
Kỉnh Chỉ năm 1969 Kỉnh Chỉ năm 1969
Tôi vẫn còn nhớ mổi lần Kỵ bà Ngoại chánh Thất ở nhà Cậu Tú, là con cháu chắt của bốn dòng của Ông noại tụ
về rất đông 70, 80 người trong ngoài mà tấm hình sau đây là một tấm hình quí nhất mà Mạ tôi còn giữ lại được:

Ông Ngoại và các cháu Chắt của Ông


Trong Bài thơ ”Khai Bút đầu Xuân ” Ông Ngoại tôi có nhắc đến chữ Thọ đi liền với chữ Nhân, người sống thọ
luôn luôn là người sống nhân đức, vui vẻ hoà nhã với mọi người, luôn luôn tìm cách giúpđỡ nười đau ồm nghèo
khổ, khó khăn mà Ông Ngoại tôi là một tấm gương sáng cho bốn dòng con cháu noi theo.
Cũng trong hai câu thơ:
Nhiều ngườI thiệt sướng hơn nhièu của,
Có phúc nên nay được có phần.
Ông cho thấy gia đình lắm của nhiều tiền chưa chắc đã sung sướng nếu không gìn giữ được tình đoàn kết anh
chị em luôn luôn thương yêu và giúp đỡ lẫn nhau.
Hể làm việc phúc dức thì tất nhiên con cháu sẻ được hưỡng phần đời tốt đẹp mai sau.
Vì vậy đó là một truyền thống tốt đẹp của gia đình mà chúng ta thế hệ cháu chắt cuả Ông Ngoại phải duy trì và
phát huy, rồi tiếp tục dạy dỗ, tạo cơ hội gặp gỡ tiếp xúc để thê hệ con cái của mình nối tiếp truyền thống
Đó sau này.
Trong những bài thơ sau đây sáng tác vào Dịp Lể sinh nhật 100 tuổi của Ông Ngoại tôi , thế hệ con cháu của
Ông đã nhắc tới những lời vàng ngọc của Ông.

Hồn Thiêng mãi mãi ngự trong con,


Thương nhớ bao Xuân cũng vẫn còn,
Chín chữ cù lao ơn dưỡng dục,
Những lời răn dạy giá vàng son,
Muôn năm phước đức còn dành lại,
Thọ hưỡng bao đời cháu với con,
Gang tấc chưa đền ơn biển cả,
Xuân lai thành kính niệm Hương Hồn.
Phan thị Vinh Thứ Nữ

Mồng hai tháng chạp chẵn trăm năm,


Sinh nhật dâng Ba đốt đỉnh trầm,
Công Đức lưu truyền ban phước lộc,
Hiếu trung Tôn Kính hưỡng từ ân,
Vinh hoa giả tạo đừng tơ tưỡng,
Nhân nghĩa lâu bền phải chí tâm,
LờI dạy ngọc vàngcon cháu nhớ,
Năm đời thắt chặt mối tình thâm.
Tâm Thể Phan thị Hảo

Nhớ ba khắc khoãi lệ dâng đầy,


Ba ở cảnh tiên, con cỏi trần,
Công Đức dày tu ba để lại,
Thanh danh lưu giữ con xin gầy,
Vinh hoa giả tạo không tơ tưỡng,
Nhân nghĩa lưu truyền, phải chí tâm,
Lời dạy ngọc vàng con cháu nhớ,
Dâng ba sinh nhật chẵn trăm năm.
Cậu Phan Văn Ty
Mừng sinh nhật 100 tuổi của ÔngNgoạI
Thắp nén nhang lòng lúc cuối Đông,
Vần thơ này cháu kính dâng Ông,
Mười chín năm về nơi Lạc Quốc,
Nhớ thuơng con cháu lệ bao dòng,
Những lời khuyên nhủ hằng ghi tạc,
Muôn đời câu Tứ Đức Tam Tòng,
Công Danh sự Nghiệp dù to tát,
Nghĩa Nhân không trọng cũng bằng không.
Cháu Ngoại Nguyễn Khoa Tuấn
Cuối cùng để nhớ ngày giổ của Ông Ngoại tôi và tiếp tục gìn giữ truyền thống tốt đẹp của gia đình bản thân tôi
đã thay thế Ba tôi , cùng với Mạ tôi tổ chức Lể giổ Ông hằng năm ở nhà :
Nhớ ngày Giổ Ông
Đây chút lòng thành phận cháu con,
Ngày giổ, nhớ Ông sẻ mãi còn,
Ngày xưa Ba cháu thường hay dạy,
Hiếu Thuận truyền phong phải giữ tròn,
Vật đổi sao dời trò dâu bể,
Giữ tròn Hiếu Đạo tấm lòng son,
Phúc Đức luân lưu tồn tại mãi,
Nhân nghĩa ngàn năm chẵng héo mòn.
Nguyễn Khoa Tuấn viết xong ngày 25.02.2006

You might also like