You are on page 1of 3

Tâm tình Hàn Mặc Tữ Em là Ai ?

Với Mộng Cầm Từ nay Vĩnh Biệt


Em Không là rượu ngọt, Em đã đi rồi Em đã đi,
Với Hoàng Cúc
Sao lòng Anh vẫn say, Nghẹn ngào Anh biết nói năng chi,
Em như là Hoa Cúc,
Nét hồn nhiên vẻ đẹp, Thân Anh gớm ghiếc phong đầy khắp,
Nét trang đài, cao sang,
Đắm hồn Anh bao ngày. Than ôi! Cuộc sống có ra gì,
Một lần nghe giọng hát,
Mổi lần đi Phan thiết, Ra đường con nít theo chế diễu,
Thanh âm buồn thỡ than,
Gần bên Em làm thơ, Về nhà chỉ bạn với vần thi,
Nhà cạnh bên gần lắm,
Tâm hồn Anh da diết, Nhìn Trăng so lại mình hơn hẳn,
Sao mình như cách xa,
Chẳng muốn mình xa rời. Còn chút dư hương tuổi dậy thì,
Thoáng đôi khi lén ngắm,
Lời thơ Em trong sáng, Từ nay thôi chỉ tìm trong mộng,
Em ra vườn tưới Hoa,
Như Tình yêu vỗ về, Bóng hồng và những mối tình si,
Nhưng một hôm từ giã,
Buồng tim anh rộng mở, Yêu thơ Em vẩn yêu nhiều lắm,
Em về Huế nơi xa,
Đón Em vào đê mê. Yêu người? Thương hại chứ yêu gì.
Lìa Qui nhơn anh cũng,
N.K.T.27.02.2006 Mọi người xua đuổi Anh ra biển,
Bỏ dấu yêu quê nhà.
Gặp gỡ Mộng Cầm lần thứ hai Lều tranh, gió cát, biển xanh rì,
Em đi một nữa hồn ngây dại,
Phan thiết chiếm hồn tôi, Phan Thiết, Những đêm trăng tỏ cơn đau đến,
Một nữa say thơ kiếp sống hờ…
Mộng Cầm ơi! Ơi hởi Mộng Cầm ơi! Tim hồng rướm máu những vần thi.
N.K.T. 26.02.2006
Có phải đôi tim hoà một nhịp, N.K.T.2.3.2006
Hai dòng máu nóng chảy vào nhau, Với Mai Đình
Gặp gỡ Mộng Cầm Thơ Em đả quyện vào hơi thở, Phải rồi Em đã gặp Anh đâu,
Những lời tha thiết trong thơ em, Thơ Anh khuất lấp những môi hôn, Chỉ đọc yêu thơ, có những câu,
Có hương dịu ngọt với êm đềm, Gặp nhau lần nữa tim đau nhói, Những lời âu yếm , nhưng sầu não,
Để ngày khắc khoãi trông mong mãi, Anh ? bệnh phong sao ??? dạ rối bời, Mối tình Phan thiết được bao lâu,
Và đêm say tĩnh mộng cô miên, Lỡ yêu có lẻ là duyên nợ, Tập Thơ chữ ký đây xin gỡi,
Phải đi, anh phải ra Phan Thiết, Số mệnh hình như buột chặt rồi, Tặng người tri kỷ, gặp lần đầu,
Gặp gỡ làm thơ thõa ước nguyền, Về đâu dòng chảy đời trôi mãi, Yêu thơ thì được, cùng rung cảm,
Hình như hò hẹn từ kiếp trước, Đừng khiến xui Em phụ rãi tôi . Yêu người đời sẻ mãi khổ đau.
Bây chừ tương ngộ chắc hữu duyên, N.K.T. 28.02.2006 N.K.T.2.3.2006
Xuôi thuyền mủi Né ra ngoài đó, Gặp lần này giả biệt Tìm bóng người xưa
Trời nước bao la cảnh tự nhiên,
Đến hôm nay, nói Anh lời giả biệt, Nay anh về lại thăm thôn Vỹ,
Gặp nhau em hỡi đêm mưa gió,
Mà tim đau, câm nín chẳng nên lời, Tìm Em xa cách đã bao lâu,
Khăn tay lau mặt nóng buồng tim,
Linh hồn Em trao Anh hết Anh ơi! Vườn ai vẫn mướt xanh như ngọc,
Theo Em Anh bước lên đồi cát,
Còn thể xác theo chồng về nhà mới , Nhìn thôi Anh chẳng dám vô đâu,
Không gian tĩnh lặng bước chân êm,
Kỷ niệm đẹp hai đứa mình tiếc nuối, Lắng nghe giọng hát bài ca huế,
Lạc trong sa mạc tình yêu ấy,
Không nợ duyên, nên phút cuối chia tay, Muôn thuở thanh âm vạn cổ sầu,
Môi mắt tìm nhau phút đắm chìm,
Lòng nghẹn ngào, như dòng lệ đắng cay, Bức tường tôn giáo luôn ngăn cách,
Thoáng như hạnh phúc theo về tới,
Chân cất bước sợ lòng buồn nán lại, Nên mình mãi chẳng được gần nhau.
Gieo hồn thi sỉ những tiếng chim,
Thơ của Em chắc từ nay Em phải, N.K.T.3.3.2006
Những lời dịu ngọt ai trao gỡi,
Ngăn dòng thôi, không sáng tác thêm nhiều, Trăng sáng vần thơ
Mê đắm hồn tôi một bóng hình.
Vì nhớ Anh, nhớ kỷ niệm Tình yêu, Trăng hởi! giờ có hơn chi nhau,
N.K.T. 27.02.2006
Lòng đau đớn mảnh Tình thơ vụn vỡ. Vầng sáng thơ ta thật nhiệm mầu,
N.K.T.01.03.2006 Dù thân gớm ghiếc nhiều loang lở,
Đêm về tiếp nối những cơn đau. Lòng dãy chết đôi lần Tình tuyệt vọng.
Như trăng vẫn đẹp nhờ trăng sáng, N.K.T.08.03.2006
Trong thơ trăng đổi vạn sắc màu, Với Thương Thương “ Duyên Kỳ Ngộ “ Trăng, sóng, cát vàng ,và Thơ
Ngày rằm vui vẻ màu tươi tắn, Lại nhận thơ Em dù chưa quen, Sóng ơi Sóng một đêm trăng dậy sóng,
Lúc buồn trăng khuyết úa tàn mau. Người Em áo trắng đất thần kinh, Như lòng tôi mong ngóng chút Tình Em,
Có trăng ta thấy lòng an ủi, Thương Thương đã khiến anh rung động, Tôi lang thang, cát ngủ dưới chân êm,
Để mơ, để mộng những đêm thâu, Mổi bữa nhận thơ, tưỡng bóng hình, Tôi vẫn thấy, như cát vàng nóng bỏng.
Rồi say, rồi tỉnh, vần thơ mới, Anh hôn giấy trắng , như môi thắm, Trăng đày đoạ chi cơn đau trầm trọng,
Moi tim nặn óc gởi đời sau. Ngây ngất đê mê một mối tình, Hãy cho tôi tắm mát những dòng thơ,
N.K.T.04.03.2006 Trời cho không gặp còn yêu mãi, Mai dẫu về trong nghĩa địa bơ vơ,
Tình xưa nghĩa củ Cho Tình giữ mãi nét nguyên trinh. Tôi quấn lấy vần thơ tìm hơi ấm.
Anh cứ tưỡng Em quên rồi thuở đó, N.K.T.04.03.2006 N.K.T.08.03.2006-03-08
Anh ngắm Em, đóa Thu cúc trong vườn, Phút Cuối Giấc mơ đêm Tân Hôn
Nghe tiếng đàn rồi mê đắm Em luôn, Ôi ! chợt thấy Trăng vàng rướm máu, Lại mơ được cùng Em duyên tơ tóc,
Nhưng tôn giáo là bức tường ngăn cách, Những nổi đau xuyên thấu tim gan, Ôi ! lòng nghe bao hạnh phúc ngập tràn,
Nay nghe Anh vì khổ đau bệnh hoạn, Cưã trần gian khép lại bàng hoàng, Trăng đêm nay, trăng rủ sóng reo vang,
Em gỡi tiền giúp đỡ chuyện thuốc thang, Ngăn lối nhỏ dẫn về nhà củ, Mừng cho kẻ cô đơn, duyên đôi lứa,
Mới hay biết tình xưa em giữ trọn, Những người thân quây quần đông đủ, Ta bên Em, mình mặn nồng hương lữa,
Dù xa xôi chia cách núi mây ngàn. Chờ ta về ấp ủ tình thương, Tim nóng lên, môi ướp mật vào da,
N.K.T.04.03.2006 Răng Hồn ta nỏ thấy vấn vương, Dìu nhau đi vào cỏi mộng bao la,
Gặp Anh lần đầu Bay tới cỏi thiên đường giá lạnh, Hồn say khướt sa đà trong khoái lạc,
Mắt nhìn nhau mà mắt mờ đẫm lệ, Hay nằm lại nghĩa trang hiu quạnh, Nhưng bất chợt, vẳng đâu xa tiếng vạc,
Sao Anh ra nông nổi thế này, Những mộ bia ngày mất năm sinh, Khẻ kêu sương, trời hừng sáng bình minh,
Trong dạ Em bồn chồn mấy bữa nay, Không ta đi hồn phách phiêu linh, Nuối tiếc sao, giấc mộng chứa chan tình,
Cứ hối thúc ra thăm Anh một chuyến, Tìm lại những hồn thơ bầu bạn, Phòng trống vắng lặng thinh, vì hiu quạnh.
Anh đau không ? Vết thương lòng nhức nhối, Thơ lại sống, ý không khô cạn, N.K.T. 08.03.2006
Từ nay có Em chăm sóc mổi ngày, Lại bình thơ, họp bạn mua vui, Tên Em là Thu Cúc
Em xin phép Mạ rồi lo cơm nước cho Anh, Rồi tỉnh say, mơ mộng ngủ vùi, Em hoa Cúc , một loài hoa vương giả,
Trò chuyện, làm thơ xẻ chia nổi cô đơn buồn tủi. Và lãng mạn những mối tình tuổi trẻ. Đệm tên Thu, mắt man mác trời buồn,
N.K.T.04.03.2006 N.K.T.05.03.2006 Mổi lần qua, nghe giọng hát thân thương,
Chút Tình còn lại Tình Tuyệt Vọng Thanh âm nớ, cứ vấn vương lòng mãi.
Anh của Em, Anh là của Em rồi, Trăng rằm sáng, nhìn bóng trăng lã lơi, Gần bên nhà, mà sao anh e ngại,
Thơ Anh nhắc tên Em trong vần điệu, Mơ tới Em, một hạnh phúc tuyệt vời, Muốn ngỏ lời, mà cứ phải làm thơ,
Ôi thiết tha, Anh ngâm lúc cô liêu, Nhưng bất chợt, mây khuất vầng mây xám, Ca tụng Em rồi mộng mị thẫn thờ,
Em im lặng tim muôn chiều thổn thức, Và cơn đau lên nhức nhối đầy vơi, Lòng nhung nhớ, ngày ra vào ngơ ngẩn.
Nhưng Anh chỉ yêu em trong thơ tặng, Thơ tuôn chảy như dòng sông , khe suối, Bà chị mắng , thằng ni thơ với thẩn,
Vì Tình Anh trao gỡi hết Mộng Cầm , Lời khát khao đắm đuối được yêu người, Yêu người ta mà cứ sợ như ma,
Em ghen hờn nhưng vẫn cứ yêu Anh, Sao Em đi Em bỏ lại mình tôi, Vắng bóng lâu, thì nhớ ngẫn người ra,
Và chấp nhận chút tình còn sót lại. Cùng bệnh hoạn, tim ngổn ngang trăm mối, Mà gặp mặt, thì ấp a ấp úng,
N.K.T.04.03.2006 Bao Nàng thơ, khách yêu thơ tìm tới, Mà có thiệt đôi khi anh lúng túng,
Không ai thay em được, Mộng Cầm ơi! Gặp mặt Em tim rúng động nghẹn lời,
Tình cho Em tôi gói trọn tim rồi, Thôi thì yêu lãng mạn với thơ thôi,
Không dám với, bẻ hoa mà hưỡng nhụy, Tình Yêu ???
Vì biết giữa cỏi trần gian tục lụy, Anh nói yêu Em tự trái tim,
Lễ giáo nho phong là thành lũy ngăn che, Em cho khối óc đã đi tìm,
Tôn giáo khác nhau, nên đâu dám ước thề, Vần thơ xui khiến mình gặp gỡ,
Duyên đôi lứa, trăm năm đành gác lại. Phong cảnh nên thơ cũng lắng chìm,
N.K.T. 09.03.2006 Bên nhau tình tự lòng ngây ngất,
Điềm xui Hàng Dương liểu rũ đứng im nghe,
Hồn nhớ ai, theo quấy rầy ta mãi, Thơ Em nét vẽ lên màu mắt,
Giữa màn đêm, những đóm lữa chạy quanh, Quyện lấy thơ Anh tiếng trái tim,
Hai chúng tôi nép vào nhau sợ hãi, Thời gian dừng bước đừng trôi nữa,
Tôi bồng nàng , hồn níu lại, chạy nhanh, Cho kẻ yêu nhau tỏ nổi niềm,
Phải không anh ? đó điềm xui báo trước, Cầu trời ngưng lại đừng giông gió
Cuộc tình mình rồi lở bước dở dang, Cho Tình bền vững mãi đôi tim.
Tôi không tin, cho mê tín dị đoan, N.K.T.11032006
Ai ngờ được Em sang ngang phụ rẫy.
N.K.T 10.03.2006
Thu Cúc trả lời
Sao anh chỉ ngắm Cúc ma thôi,
RồI bỏ đi không nói một lời,
Câu thơ dù vẽ vời ken tặng ,
Không bằng tìnhtỏ thật người ơi!
Đàn Em dạo ,mãi Tương Tư khúc,
Có động lòng ai, kháchđến chơi,
Gặp nhau trao đổi qua đôi mắt,
Không nói tình trong khó trả lời.
N.K.T10.03.2006
Sóng biển Tình Em
Thuyền từ mủi Né về Phan thiết,
MớI quen mà gần riết thành thân,
Cùng yêu thơ, yêu cảnh đẹp xa gần,
Em dạn dỉ, Anh ngại ngần mắc cở
Nhưng hình như, đôi tim rộng mỡ,
Để chan hoà nhịp thở Tình yêu,
Biển bao la, sóng nước thũy triều,
Thuyền lên xuống, phiêu diêu tìm mộng,
Biển lặng im, sóng êm gió lộng,
Sao như thầm nhắn nhủ lòng ta,
Gió giông lên, biển cả thình lình,
Sóng dữ dội , nhận chìm tất cả.
N.K.T.11.03.2006

You might also like