You are on page 1of 2

Lời cầu nguyện cho Em Ngày mới lớn những mối tình ngây dại.

hững mối tình ngây dại. Ngập tràn khát vọng với sân si. Vườn xưa có chỗ còn thơ mộng,
Cuộc Sống bên Em đếm từng giây từng Những nụ hôn, những vòng tay ân ái, Chỉ có riêng Anh sầu chất ngất, Có chổ hoang sơ mái dột nền.
phút, Những nhớ mong chờ đợi những ngày đêm, Nghĩa tình bão tố cuốn trôi đi, Gió đưa bóng nắng chuông chùa ngân,
Chia xẻ cho Em những đau đớn ngút ngàn, Vì giờ đây cuộc sống cứ lặng êm , Phút chốc Anh nghe lòng giá lạnh, Ngào ngạt hương nhang, thoát tục trần,
Những nắm tay lời âu yếm hỏi han, Trôi qua mãi những tháng năm hờ hững. Cô đơn còn biết nói năng gì. Lòng ai chợt thấy niềm hoan hỉ,
Những đêm trắng không an lòng ngủ được. N.K.T.100803 K.T.N 15.09.05 Câu Kinh Tiếng kệ bớt tham sân,
Vì hiểm nguy chông gai còn phía trước, Tuổi Ðời và Tình yêu Vào Thu Mơ Khách phương xa, Khách về qua,
Đường tương lai phải bước những dặm dài, Giật mình nhìn năm tháng trôi qua, Hình như trời vào Thu, Áo em xanh , tím nét trăng hoa,
Trách nhiệm làm chồng, làm cha nặng đôi Bốn chín hình như tuổi đã già, Sáng sớm vội sương mù, Bởi Em hướng dẫn viên du lịch,
vai, Ðã thấy đau lưng và nhức mõi, Về giăng đầy khắp lối, Lời Dạ lời Thưa có thật thà.
Anh cầu Chúa xin ngài ban sức mạnh, Vẫn thích làm thơ, thích hát ca. Màu ảm đạm âm u. K.T.N.12.11.2005
Và hy vọng trên trời sao lấp lánh, Cảm xúc trào dâng theo cuộc sống, Lá trên cành chưa úa, Nỗi lòng Viễn xứ
Cùng niềm tin Đức Mẹ tặng phép mầu, Khổ đau, hạnh phúc vẫn chan hoà, Hoa vẫn còn thắm tươi, Mùa Ðông chưa tới tuyết chưa rơi,
Cho chúng ta còn có được ngày sau, Trái tim nhịp đập dù tha thiết, Sao gió về se lạnh , Mà gió mưa sao cuốn đất trời,
Cùng con cháu nô đùa trong hạnh phúc. Hình ,bóng trăm năm chẵng nhạt nhòa. Cho lòng ai đơn côi. Lá rơi xào xạt , cây buồn đứng,
N.K.T. 10.04.2005 N.K.T.13022005 N.K.T.220905 Nhìn bóng thời gian lặng lẽ trôi.
Lòng Mẹ Gọi mãi Nàng Thơ Theo bước người Tình Người người chuẫn bị mùa sum họp,
Nhìn con trẻ lòng đứt từng đoạn ruột, Ra đi từ mùa Xuân, Hình như anh học Văn Lang, Nhộn nhịp phố đông tiếng nói cười,
Mắt lệ nhòa đẩm ướt những niềm đau, Em không hề quay lại, Giữa giờ bỏ lớp, hẹn hò lăng Ông. Bao năm sống với đời xa xứ,
Từ chào đời Mẹ gánh hết gian lao, Nàng thơ ơi nổi nhớ, Em Lê văn Duyệt lưng ong, Mình cũng nôn nao háo hức rồi.
Cho dòng sữa ngọt ngào nuôi con lớn, Trong lòng anh đầy vơi. Tóc thề buông xõa, rối lòng trai tơ. K.T.N. 15.11.05
Rồi ngày nào duyên sắc cầm hớn hở, Rồi Hè về mưa nắng, Anh về nằm ngũ mà mơ, Nàng thơ & Thi sỉ
Con theo chồng lòng chan chứa niềm vui, Ngàn hoa thắm sắc tươi, Gặp em áo trắng làm thơ tõ tình. Thi sỉ cảm nhưng hồn thơ trổi dậy,
Hạnh phúc biết bao khi bồng cháu được rồi, Nhưng em không ghé lại, Thời gian mờ khuất bóng hình, Thân rả rời nhưng tình ý ngất ngây,
Vai nhẹ bớt gánh lo âu mòn mỏi, Ngập hồn anh sầu rơi. Cho anh cô lẽ một mình nơi đây. Bút lại ghi lên giấy trắng từng ngày,
Nhìn con cháu nô đùa, nội ngoại, Ngoài kia mây u ám, Lang thang trang web nơi này. Những vần điệu đắm say và lãng mạn,
Thầm cám ơn Chúa sáng mãi ngôi cao! Thu sắp về gió ơi, Nhờ cô Vân giúp tìm người ngày xưa. Thi sỉ buồn sợ giòng thơ khô cạn,
Có ngờ đâu đời chưa dứt niềm đau, Gọi Nàng Thơ Em hỡi, Pha sương mái tóc mấy mùa, Lời không hay ý nhạt nhẽo chán chường,
Dù tóc trắng bạt màu theo năm tháng. Về đâu mưa tơi bời. Vẫn nghe xao xuyến vấn vương Tim mình. Sợ bao đêm thao thức suốt năm canh,
N.K.T 10.04.2005 N.K.T. 30.08.05 N.K.T.16.10.05 – Riêng tặng anh Sơn Mà suy nghỉ lại không thành tuyệt tác,
Nắng Cali và Em ... Ði đâu ? Về đâu? Trái tim tình si Thi sỉ vui vì nguồn thơ dòng thác,
Trời Cali anh đi không thấy mát, Nhìn ra con sóng bạc đầu, Thấy Em áo trắng thướt tha, Lời lả lơi, tim khao khát nàng Thơ,
Nhìn dáng Em ôi ướt át bờ môi, Buồn thương mái tóc phai màu thời gian. Tóc dài buông xõa mượt mà bờ vai, Môi nồng lên môi nóng bỏng đợi chờ,
Tiếc không còn được cô độc lẻ loi, Theo chi mãi ánh trăng tàn, Sao lòng bổng nhớ nhung ai, Được âu yếm, nàng thơ giờ trở lại,
Ðể trao gỡi những nụ hôn nồng thắm. Khi tàu rời bến sang ngang nữa rồi. Ðêm về mộng mị, thã hồn phiêu du, Thi sỉ yêu, nên thơ không ngần ngại,
Thôi tưỡng tượng ôm bờ vai say đắm, Ra đi trong dạ bồi hồi, Vào room LVD chat lu bù, Ý đa tình, lời lãng mạn theo nhau,
Nghe hương thơm làn tóc ngất ngây, Nhìn con ỡ lại, xót xa lòng mình, Cho nên huyết áp bây chừ tăng lên, Hạnh phúc với Nàng Thơ kề cận đổi
Cho hồn thơ lại dào dạt từng ngày, Tại sao ? đời mãi lênh đênh, Làm sao nổi nhớ không tên, trao,
Cho nắng gắt không làm tim khô héo. Ði về tan hợp, biết đâu quê nhà. Chìm vào dî vãng sống thêm yêu đời. Thơ trẻ mãi dù tóc bạc màu năm tháng.
N.K.T.280802 N.K.T. 15.09.05 K.T.N.17.10.05 – Riêng tặng anh Sơn N.K.T.21.12.2005
Còn chút nắng Mùa Thu Dứt Tình Tay Anh, Tay Em,
Như chút nắng mùa Thu còn sót lại, Ðành lòng Em dứt áo ra đi, Ðây Thôn Vỹ Xưa Bàn tay Em cho dù nhỏ bé,
Em chợt về không sợ hãi gió đông, Bè bạn người thân có nghĩa gì? Lâu Anh không về chơi thôn Vỹ, Vẫn làm tươi, hé nở nhụy Phong Lan,
Cho tim anh ấm lại chút hương nồng, Khi mà ân ái vòng tay lạ, Hàng quán nhiều, răng vẫn mọc lên? Ba mươi bốn bông sắc thắm huy hoàng,
Giữa nắng sớm, cành thêm hoa nẫy nhụy.
Vườn rau xanh, trong nắng vàng óng ánh,
Sống trong Em hình ảnh của quê nhà,
Rau Húng, Tía Tô, Xà lách, Bạc Hà,
Em chăm bón vững vàng cây tươi tốt.
Vất vả ngày đêm, nên tay gầy guộc,
Giấc ngủ miếng ăn, lo lắng năm canh,
Cho con và Anh, khõe mạnh, an lành,
Em quán xuyến thật gọn gàng nhanh nhẹn.
Thương tay Em, Anh đến bên xoa dịu,
Những nổi đau, vất vã của tay Em,
Tay trong tay lại khắn khít ngày đêm,
Cho cuôc sống vững bền trong hạnh phúc.
N.K.T.24.09.2005

You might also like