You are on page 1of 1

Lời gởi Bé Ôi niềm đau như mưa xuống êm đềm, Cô thầy giáo, gặp sao lòng bở ngở.

Mai mốt Bé vô học trường xưa, Em không lại, đừng hờn Em trường ạ! Mắt chợt cay , vì đôi dòng lệ nhỏ,
Với tà áo trắng mộng ngây thơ, Diệu Hoài ( cho M-C ngày lấy Bằng 22.08.85) Thương thầy cô, hay nhớ lại người xưa,
Có đi ngang cổng trường xanh lá, Một thời để nhớ Nghe niềm đau, tim nhói mấy cho vừa,
Có nhớ chị vừa xa tuổi mơ. Em vẫn ngỡ, ký ức rồi yên ngủ, Buồn vui ấy bao mùa chưa phai nhạt.
Cho chị thăm ngôi trường rêu phong, Bổng chiều nay, cùng rủ cánh về đây, N.K.T. 16.03.2006
Những tháng ngày xưa ướp nắng hồng, Nắng ngoài kia để nhớ nắng những ngày, Giử Nét Huế
Vài con chim nhỏ trên cành gạo, Sân trường ấy trãi đầy hoa mỗi sớm. Giử nét Huế cho riêng mình Em nhé,
Ríu rít giọng hiền mắt ngóng trông. Vớí áo trắng vờn bay như cánh bướm, Nét hồn nhiên nuôi tóc mượt mà thêm,
Bé nhớ đi qua dãy hành lang, Giọng líu lo, đâu đượm chút buồn vương Giọng nói dạ thưa ngọt lịm, êm đềm,
Ngày nào chị vẫn bước song hàng, Làm chân ai ngớ ngẫn suốt con đường Và ánh mắt làm tim ai xao động.
Với cô bạn nhỏ cùng áo trắng, Về vay mượn vần thơ, trao áo trắng. Giử nét Huế lòng ngập tràn mơ mộng,
Nhìn qua sân cỏ ngập nắng vàng. Hai mươi năm rồi , aó xưa giờ xa vắng, Thích hát ca, viết báo, rồi làm thơ,
Gởi Bé thân yêu một thiên đường, Thôi không về , sân trường nắng ngày nao, Đã yêu ai, thì yêu đến dại khờ,
Chị đả giã từ ! ôi vấn vương, Giở vần thơ xưa , sao bổng thấy nghẹn ngào Lòng nhung nhớ, ngày đêm tim réo gọi.
Bao nhiêu nuối tiếc hồn ngơ ngẫn, Xin trở lại, ngày thơ , màu kỷ niệm !!! Giử nét Huế thâm trầm trong giọng nói,
Như chim bay khỏi chốn yêu thương. Diệu Hoài 14.03.2006 Lúc đắng cay, cũng có lúc ngọt bùi,
Diệu Hoài Hoài Niệm Dấu Yêu Khó đoán ra lòng có thật Buồn ? Vui???
Về lại trường xưa ??? Không ai cấm đôi lúc lòng hoài niệm, Mà tâm sự, hay lại gần an ủi.
Tôi vẫn muốn về lại trường xưa, Nhớ ngày xưa, trong trắng nét hồn nhiên, Nhưng người Huế dể cảm thông gần gủi,
Để ôm nuối tiếc mấy cho vừa, Thích mộng mơ, ngồi hong tóc ngoài hiên, Ít nói ra, nhưng rộng lượng bao dung,
Để tìm lại bóng người năm cũ, Hay nhung nhớ vu vơ , mùa tiễn biệt, Chưa thân quen thì ngại ngùng bở ngở,
Vẫn cùng tôi nghịch đuổi dưới mưa. Trao lưu bút, viết đôi dòng tha thiết, Mà biết nhau , cởi mở tấm lòng ra,
Hởi người xưa ấy… nhớ tôi không? Những buồn vui, hờn giận đã trôi qua, Giử nét Huế, Trọng Danh Gia,Vọng Tộc,
Mắt sâu với mái tóc bênh bồng, Năm tháng dấu yêu, thời áo trắng chưa nhòa, Truyền thống xưa, tập tục của bao đời,
Tôi vẫn tìm người trong hư mộng, Mà bè bạn gặp nhau là ngồi ôn lại, Tình Thân bằng quyến thuộc mãi đầy vơi,
Vẫn thả hồn cùng nổi nhớ mong. Thèm hỏi han, giỡn đùa, mà sống mãi, Dù lưu lạc khắp chân trời góc biển.
Diệu Hoài Tính hồn nhiên, nghịch phá tuổi ngây thơ, N.K.T.17032006
Sao Không về thăm Trường cũ Vì giờ đây nơi đất khách xa mờ,
Này Em sao không về trường cũ, Đời lặng lẽ trôi qua, sao nhàm chán.
Để được nhìn hoa nắng ngủ trên vai, N.K.T.15.03.2006
Theo gót em là bao giấc mộng dài, Mơ về trường cũ
Một trời nhớ sẻ trở về quay quắt! Ai không ước được về thăm trường cũ
Em chẳng về đâu vì nghe buồn lên mắt, Mái ngói xanh vì phủ lớp rêu phong,
Có giọt mưa nào sắp đọng ở bờ môi, Bao lâu rồi trôi dạt kiếp lưu vong,
Giọt mưa nào mằn mặn mãi không thôi, Nhưng kỷ niệm vẫn đong đầy trí nhớ.
Trên lối cũ lẻ nào Em lại khóc ??? Phấn trắng , bảng đen, ghế bàn, tập vỡ,
Em ngồi đây gió lùa vào trong tóc, Sao hững hờ như chẳng chút thân quen,
Hai năm rồi mà tóc chẵng dài thêm, (đau gan!) Bạn bè xưa giờ lưu lạc mọi miền,

You might also like