You are on page 1of 3

Mùa Thu trong thơ văn của Tôi

Mùa Thu là đề tài phong phú nhất cho các nhà thơ, nhà văn viết và sáng tác theo cảm xúc
riêng của mình. Tôi cũng vậy, từ khi tập tễnh làm thơ của những năm 80, tôi đã tìm thấy cái
buồn man mác của mùa Thu, nổi đau chia tay cuả những cuộc tình :
Thu Cảm
Lá rụng về đâu hỡi lá vàng,
Cho tôi nhắn gởi kẻ sang ngang,
Đàn xưa lổi phím đau lòng phách,
Và Bản Tình ca phải dỡ dang.
Ngoài ấy người ta vui pháo nổ,
Trong này tôi khóc mối tình tan,
Người đi một nữa hồn tôi chết,
Một nữa vùi chôn dưới lá vàng.
N.T.09.1986
Bỏ nước ra đi và đến được bến bờ Tự do Singapore, trong trại tỵ nạn ở lứa tuổi trên hai mươi
như tôi mấy ai không có những bạn gái đi cùng tàu, hay gặp nhau và quen nhau trong trại,
những mối tình dù đơn phương hay đẹp đẻ cũng kết thúc với giây phút chia tay, vì ít ai may
mắn được cùng đi định cư với nhau ở nước thứ ba. Và như thế cảm xúc mùa Thu lại dạt dào
trong thơ tôi lần nữa :

Anh tìm khắp chốn bóng hình Em, Tìm


Gió Thu heo hút lạnh bên thềm, Trong
Hàng hiên xưa lặng buồn im vắng, Kỷ
Đã qua bao kỷ niệm êm đềm. Niệm
Xa nét môi cười , xa giọng nói,
Xa bờ vai nhỏ, nét hồn nhiên,
Em về bên ấy bao chia cách,
Bên này biết có nhớ hay quên ???.

Chiều nay một bóng bước lang thang,


Xào xạc dư âm những lá vàng, Chiều Buồn
Mùa Thu sắp hết Anh nào biết,
Chỉ thấy tim mình đang nát tan. nhớ Em ...
Anh nghe như tiếng ai đang hát,
Ngỡ tiếng Em trong vút tiếng đàn,
Nhưng không không tất cả đều im vắng,
Để lại trong Anh những ngỡ ngàng.

Tôi yêu người con gái ấy ... với tình yêu đơn phương , gặp nhau trong một buổi họp mặt bạn
bè trong trại hát với nhau, tiễn một người bạn đi định cư ngày hôm sau. Bạn tôi cũng để ý
đến Em và được Em đáp lại vì anh ta chơi ghita rất hay, tôi chỉ có giọng hát không đủ sức
thuyết phục ai cả. Vì là bạn thân với nhau cùng ở một phòng nên khi Em đi qua Galang để
chờ phỏng vấn đi Mỷ , Em cứ gởi thơ cho bạn tôi và mỗi lần như vậy bạn tôi lại đem khoe
với tôi, thế là tôi cứ âm thầm đau khổ với tình yêu của mình :
Người hởi phương nào có thấu chăng, Này Em
Đêm xuống mình ta với gió Trăng,
Nhớ thương chẳng biết ai tâm sự, Có thấu !!!
Giận thầm sông núi nở cách ngăn.
Muốn gỡi về Em cơn mưa nhỏ ,
Dịu đi làn nắng gắt Galang,
Thương làn da trắng giờ đen sạm,
Thương bờ vai nhỏ phải gian nan.

Rồi thì tôi cũng đi định cư ở Đan Mạch, học tiếng và học nghề và tháng ngày lại trôi qua rất
nhanh, tuy vậy hồn thơ cuả tôi vẫn lai láng với tình cảm tâm tư của một người sống xa nhà,
xa gia đình, các mùa của mổi năm thì cũng lần lượt trôi qua đều đặn, nhưng cảm xúc của tôi
với mùa Thu vẫn sâu đậm :

Anh ngồi đây nhìn mưa rơi nhè nhẹ, Mưa


Như sầu rơi từng giọt thấm vào hồn,
Gió gào lên như giận dỗi ghen tuông, Gọi
Với cảnh vật hồn Anh đang chìm đắm.
Trong yên lặng nổi buồn vào sâu thẳm, Buồn
Tận đáy tim khơi lại bóng hình Em,
Một lần thôi rồi ngủ giấc êm đềm,
Trong quá khứ những mối tình ngây dại. Lên
15.09.88
Tiếng còi hụ rời ga tàu chuyễn bánh,
Ga chiều buồn mưa khoác áo màu xanh,
Lá vàng thưa đôi ba chiếc rời cành,
Như quyến luyến bên nhau giờ chia cách.
Trời cũng buồn rơi bao giòng nước mắt, Ga Chiều Buồn
Khóc cỏ cây rồi thương khóc đời ai,
Mây vẫn trôi, năm tháng vẫn kéo dài,
Vẫn đuổi bắt Tình yêu trong hoài vọng.
15.08.89
Có nhiều người thấy Thi sỉ quá lãng mạn nên đôi khi họ không chung thủy nhưng thật ra, thi
sỉ đôi khi chỉ yêu một người, những hình bóng khác trong thơ của chỉ là sản phẩm tưỡng
tượng làm cho nguồn thơ họ thêm phong phú mà thôi, tôi cũng vậy những hình bóng người
con gái trong thơ tôi đôi khi có thật, nhung đôi khi cũng chỉ là do trí tưỡng tượng phong phú
mà ra để được yêu, để được khổ và nhờ vậy mà sáng tác thơ cho đời sống thêm hương vị …
Mưa màu xanh , Em che chiếc dù hồng,
Em đi giông bão quay cuồng tim Anh,
Lá rơi từng chiếc rời cành,
Hàng cây trơ trọi, chênh vênh gọi buồn.
Lạnh lùng những giọt mưa tuôn, Thu Cảm…
Thấm vào da thịt muôn vàn đớn đau,
Mấy Thu rồi cách biệt nhau,
Cho bao thương nhớ, nhuộm màu không gian.
Mùa Thu đã về chưa , nắng vẫn còn vương vấn tuy gió đã se lạnh và những cơn mưa kéo dài,
lá vàng đã rơi đầy tuy chưa đủ phủ hét lối đi vẫn làm cho lòng thi sỉ rung động và thơ bay lên
kết lại từng dòng …
Thu đã về chưa trong mắt Em,
Vàng sân lá uá rụng bên thềm,
Tiễn đưa trời cũng buồn mưa gió,
Kéo mây u ám phủ ngày đêm.
Thu đã về chưa trong mắt Em, Thu đã
Sương rơi ướt đọng cánh môi mềm,
Vẽ lên sầu muộn trong đôi mắt,
Xõa tóc Em dài nhung nhớ thêm .
Thu đã về chưa trong mắt Em, Về chưa ???
Bên ni đường vắng vẻ im lìm,
Như lòng Anh vẫn sầu hiu quạnh,
Ngóng trông tin nhạn giữa trời đêm.
11.93

Nắng vẫn còn vương trên mắt ai, Nhớ Ai ???


Mây Thu chưa nhuộm xám đường dài,
Em đi phố củ còn mong ngóng,
Sương mờ giăng kín cả bờ vai.
Tìm nhau biết nhắn mây hay gió,
Tương tư gầy héo mảnh hình hài ,
Thà như Ngưu Chức còn mong gặp,
Cách trở cho lòng ai nhớ ai ???

Nguyên Thảo viết xong ngày 15.09.1956.

You might also like