Professional Documents
Culture Documents
ho ạ thơ c ủa tó c m ai
và đợi
...
huẾ vÀ em * thơ
b à i t h ơ h c d đ ă n g l ú c 0 5 : 3 0 ' n g à y 0 9 . m a y. 2 0 0 8 v à đ ã c ó 106 góp ý
đóng vua [có hình đóng vua bên blogs của anh, nhờ em đem về đây minh họa] khi bước xuống ,chao ôi! có một
hcd viết góp ý hcd gửi anh trương pháp rằng:
chà chà, hèn chi nặng lòng với huế như thế. nếu về huế không được mình gởi dùm quà sinh nhật đến cô ấy dùm danh
nhé.hihihi!
hỡi giữa trường tiền phượng nở
------
dì út là dân toán-tin
làm thơ
nếu anh đặt vào tay tôi vài chữ,
tôi sắp đi sắp lại để thành bài,
Ý chan hòa vần điệu cứ khoan thai,
mà rung cảm cả tâm hồn người đọc.
nếu anh đặt nụ hôn lên mái tóc,
tôi ngất ngây tim cô độc bấy lâu,
rồi thơ tuôn ôi dào dạt những câu,
tình thơ đẹp sắc màu cùng năm tháng.
nguyên thảo 130808
thi sỉ tự cảm
bắt phanh phần phải phanh trần,
cho may yô mới được phần may yô.
ngây ngô bước mãi ra vô,
Áo quần xốc xếch, gặp ai ngại ngần.
hồn thơ cứ mãi lâng lâng,
thả trôi mộng tưỡng mấy tầng không trung.
trái tim dào dạt mông lung,
yêu người, yêu cảnh, yêu mình yêu ai ???
nguyênthảo 110808
tương tư
thôi thì ngủ, nhắm mắt rồi sẽ ngủ,
tim ơi ! sao ấp ủ bóng hình ai,
Đêm thức theo nên mới biết đêm dài,
ngày cứ kéo ngày hoài lòng mong đợi.
nhớ chiều mưa con hẻm về lầy lội,
dù che chung vai em sát vai tôi,
duyên đây rồi thêm nợ sẽ thành đôi,
tung đôi cánh ngang trời về tổ ấm.
kỷ niệm gặp gỡ lần đầu … nguyên thảo 24.06.93
nổi nhớ và kỷ niệm
Đầy trong anh nổi nhớ em,
vô tình nắng xuống bên thềm chiều nghiêng.
nghe như rộn rã ngoài hiên,
tiếng em cười nói sau yên xe ngồi.
lòng anh xúc động bồi hồi,
một trời kỷ niệm trôi xuôi kéo về.
ngày nào nẽo cũ đường quê,
hương đồng gió nội, đê mê cõi lòng.
24.08.93
nằm võng
Ôi thanh thãn khi đặt mình lên võng,
thã hồn đi mơ mộng với trời mây,
lời mẹ ru yêu dấu nhữngtáng ngày,
thời thơ ấu vẫ còn đây kỷ niệm.
gió nhẹ ru như vỗ về âu yếm,
chim trên cành líu lo hót niềm vui,
những lo âu của cuộc sống quên rồi,
Để tận hưỡng thiên nhiên mùi hoa cỏ.
võng đong đưa nhẹ nhàng theo cơn gió,
cho hồn thơ cảm hứng tỏ đôi vần,
Ý theo lời như say đắm lâng lâng,
thơ lãng mạn như sắc xuân cuộc sống.
nguyên thảo 140608
dành mồ, chiếm đất
một tấc đất , một tấc vàng,
quan tham qui hoạch, ngỗn ngang hết rồi,
dân đen chỉ biết kêu trời,
còn đâu ruộng lúa ngày xưa đầy đồng.
nghĩa trang thì cứ đổi dời,
cũng vì ngoại quốc đầu tư đặt tiền.
sống còn khổ cực triền miên,
Đến khi chết cùng không yên nấm mồ.
bao giờ dành lại cơ đồ,
cho dân hết khổ, nhà nhà ấm no…???