You are on page 1of 105

GOØ OÂ MOÂI

Chiều xuống, gió ngoài đồng thổi lồng lộng. Ánh trời hồng đang phản chiếu xuống mặt đầm
đang đẹp như chiếc chiếu gấm vàng, bỗng lao chao rồi rả ra từng mảnh nhỏ khi gió làm cho
mặt nước nổi lên hàng triệu con sóng. Mấy cụm bông lau mọc chòi lên cạnh máy thân cây bộng
trơ cành đang lay động ngả theo chiều gió. Có cành sà sát trên mặt nước, làm đàn vịt của
thằng Sảnh đứng trên chiếc xuồng, cầm cây sào quơ hai ba cái, miệng hô hụi hụi rồi huýt gió.
Đàn vịt lại lội thẳng, trực chỉ vô đám ruộng nước lên ngập luau.

Sinh ra ở đồng nội, lớn lên ở đồng nội, nên Sảnh tuy 17 tuổi mà cao lớn nở nang như trai hai
mươi. Bộ ngực và nước da của nó tưởng như là thách thức với mưa nắng và đổi thay của trời
đất. Nó có áo mà chẳng mấy khi tròng vô, ngoại trừ đi ngủ ban đêm.

Con Hạnh ngồi ở mũi ghe, bó gối, chống cằm nhìn thằng Sảnh không chớp mắt. Sáng nào Hạnh
cũng bới cơm, cầm một mớ cần câu rô đứng ở đầu cầu khỉ bà Hai Nhâm, chờ thằng Sảnh chống
xuồng lùa vịt đi ăn, là nó quá giang ra đầm hái súng, đào sen, câu cá rô. Chiều lại, nó về với
Sảnh.

Hai ba năm sau, Sảnh vẫn gọi con Hạnh bằng mày, xưng tao. Nhưng trưa nay bỗng nó kêu con
Hai bằng em và xưng anh. Không phải tự nhiên mà Sảnht hay đổi bất ngờ như thế, nếu con
Hạnh không kêu thằng Sảnh tới Bàu Cồng Cộc xem lén anh Tư Đát nằm ôm chị Hai Mừng, bà
chị vợ, đụ ầm ầm gần góc cây ô môi.

Đang chống xuồng lùa vịt, thỉnh thoảng Sảnh liếc nhẹ một cái về hướng con Hạnh. Gặp ánh mắt
của Hạnh, thằng Sảnh lại vờ nhìn bâng quơ ra bụi dừa nước. Nó nhìn để nhớ lại cảnh đụ rần trời
của Tư Đát…và cử chỉ dễ thương của con Hạnh khi Hạnh chạy thục mạng lên chòi canh vịt của
Sảnh rủ Sảnh cùng đi xem:
- Mau đi, lẹ đi anh Sảnh, theo em xuống Bàu Cồng Cộc coi cái nầy vui lắm, ngộ lắm. Chuyện
trên đời này có một không hai. Coi xong anh mê chết đi.

Thằng Sảnh ba chân bốn cẳng bỏ kệ bầy vịt đang lội ăn tôm cá ngoài đìa, chạy theo con Hai.
Tới Bàu Cồng Cộc, hai đứa đi rón rén như mèo leo giàn bếp, vạch lá sim, vô ngồi êm giữa bụi,
nhìn qua lá coi Tư Đát nằm chống một tay tựa đầu. Tay kia thọc vô áo chị Mừng xoa vú. Chân
tư Đát gát lên mu lồn chị mà nói:
- Nói thiệt với chị Hai. Chỉ doom sơ qua cái tướng của anh Hai là em biết ảnh trói gà không
chặt. Đàn ông mà mặt gà mái. Râu loe hoe mấy cọng. Tay chân dài lều khều như vượn. Trán vồ,
môi thâm… Chị phải có người chồng sức lực như em. Ngày nào cũng đụ cũng bú mà em vẫn
mập mạp, phơi phới chị thấy không? Lớp đụ vợ ở nhà. Lớp hẹn chị ra đây. Mà chị thấy có khi
nào em yếu sức hay không? Em đụ một lần hai ba tiếng là chuyện thường.
Chị Hai quay qua, kéo đầu Tư Đát xuống mà nói:
- Biết rồi ông trời con ạ, khoe hoài. Mà chị xin dượng đừng nói xấu chồng chị nữa có được
không.
- Ê, hổng phải tự nhiên thằng này khai xấu ông chồng chị. An hem cột chèo mà chả phách chó.
Chà làm giáo viên còn em làm rẫy. Nỡ nào chả chê em là nhà quê.
- Thôi bỏ qua đi. Cổi truồng rra cho chị bú một mách rồi mình đụ. Trời đang đổi gió, không
chừng ổng đang chuyển mưa à. Biểu dượng chặt cây làm cái chòi ngoài này để mình đụ cho kín
đáo mà dượng hổng nghe.
- Chị cởi cho em đi. Mấy bữa em phục vụ cho chị. Bữa nay đổi lại một chút. Làm ơn đi, lát nữa
em bù cho.

Chị Hai ngồi dậy vừa cổi quần cho Tư Đát vừa làm xàm nói:
- Thấy người ta cưng rồi làm tới. Ưm, con cặc lúc nào cổi quần ra cũng cứng ngắc như khúc củi
à. Ưm chị tong mầy, chị xương mầy, cha mày làm chị mê quá hà.

Chị Hai cầm con cặc Tư Đát bằng cả hai tay để nựng và miệng thì nói đớt đớt như đang nựng
một thằng bé.

Tư Đát sướng lắm. Anh chàng nằm nhắm mắt thưởng thức và nhớ lại lần đầu khi hắn chèo ghe
cho chị Hair a Long Xuyên bán mít, bán thơm, ổi hồi tháng Tết.

Bữa đó lên chợ bán hết trái cây, chị Hai mua mấy món cần thiết rồi xuống ghe cho Tư Đát chèo
về. Tư Đát mời chị lên quán chú Nẫm ăn hủ tiếu, ăn hột vịt lộn uống rượu đế, rồi mới chịu về.
Khi chèo gần qua kinh Ông Xáng, trời bỗng nỗi cơn gió to, mưa lớn. Tư Đát kiếm chuyện:
- Chà, sóng lớn kiểu này em ớn quá chị Hai, lại thêm mưa dông nữa. Chèo trong lạch thì không
sao, nhưng ra tới kinh, xuồng nhỏ như cái lá tre như vầy, gió lât mấy hồi. Em ớn lắm. Em thì
trai tráng bơi lội không sao. Ngán cho chị là đàn bà con gái. Rủi có gì em mang án mạng. Tội
nghiệp em. Đàn bà đẹp duyên dáng và hấp dẫn như chị…

Chị Hai nghe thằng em rễ khen mình trắng trợn như vậy, chị nguýt nó một cái. Không phải
nguýt để ghét câu khen đó. Mà chị nguýt để nghe lòng sung sướng lâng lâng… Tới anh Hai,
chồng chị cũng chưa có một lần nào khen được một câu cho nỡ mắt.

Vậy mà bữa nay Tư Đát dám xổ văn chương vườn ra. Mặc kệ bà chị đang nhìn mình, Tư Đát
chèo lơi lại. Chiếc xuồng bò chầm chậm. Hắn lấy cáo áo tơi lá, tới mũi ghe, choàng qua người
chị Hai một cách ân cần trìu mến:
- Mưa lớn hột rồi đó chị Hai. Chị mà bệnh em mang tội.

Chiếc xuồng không ai chèo, nó trôi lang bang rồi tấp vô hàng dừa nước , đứng lại ngay dưới gốc
một cây sao rợp lá. Mây đen kéo thêm tới. Sấm chớp ầm ầm. Mặt nước nổi lên hàng vạn bong
bóng. Gió mỗi lúc một săn hơn. Tư Đát cột mũi ghe thật chặt vào một cây bần. Mưa xối xuống
như cầm chỉnh mà đổ. Chị Hai ngồi co ro và run. Tư Đát lấy cái mui doing cong qua giữa hai
thành ghe làm chỗ trú mưa rồi bảo chị Hai:
- Vô đây ngồi cho ấm chị Hai. Để em nhóm chút lửa lên cho chị ấm. Thấy chị lạnh run, lòng em
không yên chút nào.

Chị Hai nhìn thằng em rể chổng mông thổi mớ củi ướt cho bốc ngọn lên. Nước mắt, nước mũi nó
tèm lem vì khói, tự nhiên lòng chị bỗng xôn xao một niềm thương mà hồi giờ chị chưa từng có.

Tư Đát lấy cái tơi lá chắn gió, trong khoang ghe bỗng ấm lại và kín đáo như cái chòi. Ngoài kia
mưa mạnh hạt hơn. Sấm chớp ầm ầm. Giữa cái lạch thanh vắng, xa xôi, hai chị em đang hong
tay trên ngọn lửa sưởi ấm và nhìn nhau không nói lấy một câu.

Tuy ngà ngà vì mấy ly rượu đế ở quán chú Năm, Tư Đát vẫn có giữ lịch sự. Chị Hai thừa biết
thằng em rể muốn gì khi neo ghe ở nơi kín đáo này sau khi đã lã lơi mở lời khen bà chị đẹp,
duyên dáng, hấp dẫn.

Trời mỗi lúc càng sẫm tối. Hai người nhìn nhau không nói nhưng đã như đồng thuận một điều
gì, vì nếu không thì chị Hai đâu có ngồi đây mà hong tay trên bếp lò đối diện với thằng em rể
trẻ măng. Thấy áo mình ướt, Tư Đát cổi ra để hong khô, và cũng để bà chị vợ nhìn thấy cặp
ngực nở nang hấp dẫn trên một thân thình cao lớn cân đối. Một lúc lâu, chị Hai vờ thở ra:
- Cha mẹt ơi, mưa gió kiểu vầy thì biết bao giờ mới tạnh. Mà trời hổng tạnh… chẳng lẽ mĩnh neo
xuồng nằm đây chờ à?

Chị cố tình dũng chữ “nằm đây chờ” thay vì “ngồi đây chờ.” Bất giác Tư Đát thả ra một câu thật
“thơ ngây”:
- Thì tại trời chớ đâu phải tại mình chị Hai. Nếu phải nằm đây chờ thì tối nay chị nằm đây một
mình. Còn em lên bờ ngồi cũng được. Nhằm nhò gì ba cái lẻ tẻ đó.
- Dượng lên bờ ngồi rồi dưới nầy ai bỏ củi đốt lò cho chị ấm. Ngủ lạnh thà chết sướng hơn
dượng ơi…

Chị cố tình kéo dài chữ “dượng ơi” mà mắt thì nhìn Tư Đát một cách lẳng lơ mời mọc. Bỗng một
tiếng sét đánh ầm một cái như long trời đất lở. Chị Hai thình lình nắm chặt hai cánh tay Tư Đát,
mặt hớt hơ hớt hải. Lợi dụng cảnh này, Tư Đát ôm luôn bà chị vợ vào lòng, và nói:
- Vậy thôi, tối nay em ngồi dưới này đốt củi cho chị ấm.

Miệng nói, tay Tư Đát quấn chặt lấy bà chị. Chị Hai áp mặt sát vào ngực Tư Đát, mắt nhìn
xuống, thấy cái quần đùi của Tư Đát chìa ra một chỏm nhọn, giật giật.
Gió làm chòng chành chiếc xuồng, và làm ngọn lửa trong bếp gạch gần tắt. Chị Hai lại ôm
dượng rể chặt hơn. Mưa vẫn xối xả trên từng tàng lá sao, lá bần, trên mui ghe.

Tư Đát khoái quá. Giấc mộng của hắn đang thành sự thật vì bàn tay chị Hai đang ôm hắn không
rời. Tư Đát nhìn xuống ngực bà chị vợ. Hai trái vú nhọn lễu, cưng cứng chìa ra sau lớp áo vải
phin mỏng lét. Con cặc Tư Đát lại càng cương cứng hơn. Chàng đang xây những hình ảnh ngàn
vàng nếu trời cứ tiếp tục mưa to gió lớn suốt đêm nay.

Tiếng sấm thỉnh thoảng lại vang lên, khiến chị Hai càng có lý do ôm chặt Tư Đát hơn. Chị tự
mặt vào ngực cậu em rể để nghe ấm áp, không những ngoài da mà cả trong lòng. Trời ngoài kia
còn sáng mờ mờ, nhưng trong khoan ghe thì tối hẳn. Tối như ý nghĩ tà dâm của hai người.

Tư Đát đưa tay bỏ thêm củi vào lò. Lửa ngọn bốc lên, chị ngẩng mặt lên nhìn cậu em. Thật gần,
gương mặt Tư Đát hồng lên theo ngọn lửa, trẻ trung hơn chồng chị, khoẻ khoắn hơn chồng chị.
Thình lình chị hỏi:
- Dì Ba, vợ dượng có dâm không?
- Nó dâm thì còn nói làm chi. Mỗi đêm chơi một cái là nó đã than trời như bọng. Sáng ra hô mỏi
mệt và xin em làm ít lại. Chị coi, cưới vợ là để thoả mãn sinh lý, để đỡ thèm. Mà nó biểu em
chơi ít lại. Còn biết xả vô cái chỗ nào nữa. Ở cái chỗ chó ăn đá gà ăn muối. Không có lấy một
bóng phụ nữ nào chưa chồng con. Chán hết sức…Nhiều khi em muốn cầm cây rựa chặt phứt,
liệng cho vịt ăn cho rồi…

Chị Hai bỗng cho tay cầm cứng lấy cái chỏm nhọn của quần đùi Tư Đát, rồi chị khẩn thiết nói
nhỏ với hắn:
- Ý đừng dượng Tư. Con Ba nó ngu không biết xài, dượng cho chị. Trời ơi, con nhỏ ngu thì thôi.
To cứng như vầy mà không biết hưởng. Sao nó cứng qúa vậy dượng ?

Tư Đát hết biết trả lời làm sao cho bà chị vợ. Hắn ngẩng đầu lên nhìn mui ghe, nghe con cặc
giật giật trong bàn tay bà chị. Vì chị Hai không phải chỉ cầm không mà thôi, chị còn bày đặt bóp
bóp.

Càng lúc mưa càng lớn. Ánh sáng bập bùng của ngọn lửa trong bếp chỉ làm ấm chứ chẳng soi
sáng được gì ở hai người, vì cả hai đang chìm ngập trong cơn dâm không hẹn mà có.

Ý chừng chị Hai cũng cầu mong cho mưa to gió lớn hơn. Hơi thở của Tư Đát mang mùi rượu thở
phà phà vào mặt chị, làm chị say hơn với không khí im lặng thanh vắng của chiếc xuồng con
nằm giữa con kinh, trong khi trời đất đang mưa gió vần vũ.

Bây giờ bàn tay chị đã thọc hẳn vào trong quần đùi của thằng em rể để nắm con cặc lôi ra
ngoài nhìn tận mắt. Hai mí mắt chị sưng bụp lên với màu đo đỏ. Mặt chị khờ hẳn lại. Hai vàng
môi khô khốc của chị đã xáp lại hun thật nhẹ đầu cặc của Tư Đát.

Hắn buông, không ôm chị Hai nữa, mà nằm bật ngữa ra, nhắm mắt chờ… Tai hắn nghe lá rì rào
giao động dưới con mưa, giao động như cõi lòng dâm dục của hắn đang nổi sóng.

Bàn tay chị Hai cầm con cặc của Tư Đát. Tay hắn lại bao quanh bàn tay chị. Chị Hai nhìn chăm
chăm đầu cặc thiệt bự của Tư Đát. Nó lớn hơn, dễ thương hơn, và ngổ ngáo hơn cả con cặc của
chồng chị.

Bất giác Tư Đát nghe cặc mình được miệng chị Hai ngoạm vào bú rất nhẹ. Nhẹ như tơ liễu
buông mành. Nhẹ như cánh cò bay trong buổi chiều trên ruộng luau, mà Tư Đát thì giật cái
bụng bưng bưng. Miệng chị Hai ấm quá. Ấm hôn lửa trong lò đang bập bùng cháy. Tư Đát rên
một cách sung sướng:
- Đêm nay, hai chị em mình chắc không tránh khỏi …
- Nghèo mà ham. Thấy trời mưa chị bú cho dượng sướng, ấm chút. Mưa tạnh mình chèo về…
chớ bộ dượng tính ngủ luôn ở đây hả? Xí, cái mặt dâm thấy rõ…

Tư Đát bỗng cười thật lớn, nhìn chị Hai nói sang sảng:
- Ời, lạy trời cho có mình em dâm thôi!

Nguýt Tư Ðát một cái rồi chị Hai khom người xuống bú tiếp tục. Lần này chị tăng cường độ. Nút
mạnh hơn, và cho con cặc sâu vào đốc họng chị hơn. Tư Ðát vói tay sờ vú chị. Hắn giật mạnh
khuy áo. Cái áo bung ra, chìa hai trái vú trắng hồng, nhọn lễu. Bàn tay Tư Ðát nâng cặp vú,
bóp thật nhẹ. Mắt chị Hai càng nhắm khít hơn, dâm dật hơn.

Bây giờ thì cả hai đã quên khuấy là trời đang rộ cơn mưa to ngoài kia. Mưa tháng Năm. Mưa
nhiệt đới. Mưa mang cái dâm lại cho hai người, vì tay chị đã luồng luồng vào cái quần đùi khỏi
người Tư Ðát.

Và Tư Ðát cổi hẳn cái áo phin trắng mỏng tanh khỏi người chị Hai. Họ cũng quên luôn ngọn lửa
hồng cũng chẳng còn bập bùng. Chỉ còn mấy đốm than hồng, đủ để sưởi ấm cái khoan ghe chật
chội, đê mê.

Chị Hai sa đà bú cặc Tư Ðát để nghe hắn rên:


- Ðêm nay trời có lạnh, chị em mình cũng ngủ ở đây luôn nghe chị Hai? Em không muốn về nữa
chị ơi.

Chị Hai chơi ác, làm bộ hỏi một câu ngang phè phè:
- Hai chị em mình ngủ ở đây chi vậy? Chị đã nói trời mưa, chị chỉ bú cho doing ấm chút thôi.
Trời tạnh mình?.
- Mình ôm nhau đụ. Chị không thích hả chị Hai?

Chị buông con cặc Tư Ðát ra, trườn lên nàm sấp trên người thằng em rể và nói thật nhỏ như sợ
có ai nghe:
- Mình đụ nhau hả dượng Tư? Em muốn làm chồng chị luôn hả? Chị dâm lắm chớ không phải
như dì Ba đâu à nhen. Mỗi ngày phải đụ chị hai ba cái. Dượng liệu có chịu nổi không?
- Ðồ bỏ, ăn thua là ở chị à. Chị biểu ngưng thì em ngưng!

Tư Ðát chưa dứt lời, chị Hai đã ngoạm cặp môi hắn, chuyền lưỡi qua. Hai tay Tư Ðát ôm quấn
lấy mái tóc chị Hai. Hai tay chị Hai tuột cái quần lãnh Mỹ A ra khỏi hai chân. Rồi chị cầm cặc Tư
Ðát, canh ngay miệng loan, đáp mạnh xuống, và đụ một trận vô tiền khoáng hậu.
- Dượng Ba ơi. Chị thèm đụ dượng cả năm nay rồi biết không? Chị kiếm chuyện nhờ dượng chèo
ghe đưa chị ra Long Xuyên buôn bán là chờ có bấy nhiêu đây thôi. Kín miệng nghe dượng, để
chị em mình còn tiếp tục đụ hoài nhen.
- Dạ, lồn chị chưa có con. Nó chật quá chị Hai ơi. Sướng quá trời là sướng.Cám ơn chị Hai. Cám
ơn trời mưa.

Ðã đành giữa con kinh hoang vắng này chẳng ai nghe, mà khi Tư Ðát la trời to quá, bàn tay chị
Hai cũng bụm kín lại. Chị sợ bang quơ có người nghe được đến phá đám trận đụ, và một phần
chị muốn đụ trong yean tĩnh, để chị hưởng trọn vein cái sung sướng tột cùng trong mỗi cái nắc
xuống từ lồn chị.

Chị Hai ôm Tư Ðát đụ chát chúa. Ðụ dữ tợn, và có lúc sướng quá chị quên mất ông chồng ông
chồng giáo viên, bèo nhèo, ốm yếu, bạc nhược của chị ở nhà. Tư Ðát hỏi:
- Bây giờ thì ai dâm hả chị Hai?
- Cả hai, quỷ nà. Khi không cột ghe lại ở đây chi vậy?
- Hổng cột rồi có ngày em với chị cũng đụ à.
- Còn khuya à. Tại trời mưa gió bão bùng chớ bộ.
- Á à, chị quên hồi nãy đã nói thèm đụ em đã hai năm nay.
- Ời, nhớ rồi quỷ ạ. Nằm yean cho chị đụ ngon lành cái coi.

Nước lồn chị Hai Mừng tuôn ra ướt nhẹp. Tư Ðát ngất ngây, thoả hết những ham muốn âm thầm
mỗi lần qua nhà chị vợ ăn giỗ, ăn tiệc. Chị Hai năm nay khoảng 27 tuổi, người cao dong dỏng.
Tóc luôn bới, nhưng nếu xoả xuống thì phải chấm gối.

Cặp vú của chị không bao giờ xài xú chiên và quần cũng chẳng bao giờ mặc xì líp. Vì khi làm
lụng nó nực nội khó chịu. Mỗi lần chị đi, cặp vú nhảy tong tong. Ðàn ông con trai ai cũng nhìn,
nhất là những người có máu dâm như Tư Ðát.

Ngày hỏi vợ, Tư Ðát rảo mắt nhìn khắp nhà vợ. Chàng không những hài long về nhan sắc cô vợ
mà còn tham lam chấm luôn bà chị vợ và cô em vợ năm nay mới 15 tuổi. Thèm thì có thèm
nhưng Tư Ðát chưa bao giờ ló mòi dê ẩu.

Chỉ có bữa nay . Mà bữa nay trời không chuyển mưa ở khúc kinh Xáng, hoặc chị Hai đã không
trổ mòi trước, bầy dê Tư Ðát cũng chưa dám ló ra khỏi chuồng. Chính Tư Ðát cũng chưa bao giờ
có thể nghĩ là mình sẽ chinh phục được chị Hai Mừng một cách quá dễ dàng như vậy được.

Chị đang nằm ấp Tư Ðát để đụ giữa cơn mưa ầm ầm ngoài lạch vắng. Chị đang sướng bởi cặc
Tư Ðát lớn hơn cũng có, nhưng phần lớn là cái không khí lãng main, diễm tình quanh đó. Làm
sao ở nhà được đụ vừa nghe mưa đổ xuống mui nghe.

Gió xào xạc qua những bụi dừa nước, những chòm lá bộng, lá bần, nhất là trên mặt con kinh
nước đục. Cái làm chị sướng nhất là được đụ thằng em rể mà đã hai năm qua làm chị ao ước khi
nghe cô em ruột than:
- Chị Hai ơi,biết vầy em chẳng lấy chồng cho nó khoẻ. Ðêm nào thằng chả cũng đòi. Ðêm tân
hôn là chả đụ em tới sáng. Em ra xong, ảnh cũng không cho nằm nghỉ, bắt đụ tiếp, còn không
thì phải cho ảnh bú. Ảnh mạnh như voi vậy đó chị Hai. Chắc em ở với ảnh không ở với nhau lâu
đâu?

Cô em gái than bị Tư Ðát bị đụ nhiều, trong khi chị thì buồn phiền có ông chồng không thèm bú
lồn. Còn chơi thì như mèo hửi, Ra xong là lăn quay ra ôm gối ngủ khò, không cần biết chị đã
thoả mãn hay chưa. Có lần chị khóc sao ông trời khắc nghiệt không đổi cho chị lấy Tư Ðát để
chị nhường ông chồng giáo viên cho cô em.

Bữa nay chị phải đụ lừng trời. Ðụ cho lủng xuồng. Trời có tạnh mưa hết gió, chị cũng ở lại nằm
phành lồn ra cho Tư Ðát đụ thật thoả mãn cơn thèm. Chị thủ thỉ:
- Dượng Ba ơi. Cho chị ra trước một cái nhen dượng?
- Dạ, chị ra đi, rồi mình đụ tiếp cái khác. Em dai sức lắm. Từ nay trở đi mỗi lần chèo ghe cho chị
ra Long Xuyên buôn bán là hai đứa mình vô đây đụ vài cái nghe chị.
- Dạ, anh muốn gì cũng được .Mình ra ngoài Bàu Cồng Cộc đụ cũng đã vậy. Có sao đâu.

Tự nhiên chị Hai xưng em rồi gọi Tư Ðát bằng anh ngon lành.
- Anh ơi! Ðừng cười em nhen. Em thèm đụ lắm mà thằng chồng em thì như anh biết đó. Nó bèo
nhèo như mèo mắc mưa. Mỗi tháng đụ vài lần. Mà em có đòi thì mới có, còn không thì?.

Nước mắt chị tuôn ra nhỏ xuống mặt Tư Ðát.

Hắn ôm bà chị vợ nút lưỡi. Trời lại sấm sét và cơn mưa lại tăng cường độ. Chiếc xuồng chòng
chành vì gió cũng có, và vì chị Hai nắc mạnh trên thân hình thằng em rể. Cả hai bay giờ hết
thấy lạnh mặc dù gió cứ thổi thốc vào khoan ghe. Chị Hai yêu Tư Ðát quá, nói:
- Ðêm nay chắc em không ngủ quá anh ơi!
- Ời, thức đụ với em đi chị Hai. Chị nằm dưới đi. Ðể em trèo lên đụ cho chị tận hưởng cái tài của
em.

Chị Hai rút lồn ra, nằm bật ngửa, chàng hãng hai bắp đùi ra. Tư Ðát xuống hôn chòm lông lồn
của chị rồi bắt đầu quét. Giữa con kinh thanh tịnh hoang vắng, tiếng chị Hai Mừng la lên lanh
lãnh hoà với tiếng gió:
- Cha mẹ ơi! Con đã lăng loàn với thằng em rể của con nè. Nó đang bú lồn con như ăn gỏi cuốn
cha mẹ ơi! Thằng chồng con chẳng bao giờ cho con sung sướng như vầy hết.

Tới phiên Tư Ðát vói tay lên bị miệng bà chị vợ. Hình như do phản ứng tự nhiên. Khi ai làm gì
bất lương, gian dối cũng muốn đừng bị lộ ra mặc dù quanh đây chẳng có lấy một mống người.
Chị Hai lại la tiếp:
- Không cho em la là em không có đã anh Ðát ơ. Ðể cho em la nho nhỏ lại cho anh bớt lo. Ðó
anh ơi! Cái lưỡi anh quét như vậy có đốt nhà em cũng không buồn. Ối! Ối! Anh móc mồng đốc
em chứ đâu phải bú.

Ngừng lại lấy hơi, chị la tiếp:


- Chết con cha mẹ ơi! Chắc ngày nào cong cũng ngoại tình như vầy mới đã cơn thèm đụ. Ðát ơi,
anh làm chồng em luôn đi Ðát ơi! Nghe em ra cái nữa nè. Uống đi , nuốt hết nươc lồn của em
vô bụng anh đi! Kỳ này em để cho có chửa với anh luôn đó Ðát ơi là Ðát!

Giọng chị Hai chỉ ếm được có một phút, xong lại gào to như ai cắt cổ. Ðát sướng quá. Chàng thu
chị Hai tới 6 tuổi. Từ ngày biết đụ đây là lần đầu tiên Ðát đã làm cho một người đàn bà ra trước
anh đến hai lần. Nước lồn chị Hai làm miệng mũi Ðát ướt nhẹp. Chị vẫn nhấn đầu Ðát sâu vào
háng chị rồi hẩy đít lên gào la tục tỉu.

Xong, Ðát trườn người lên, cắm cặc vào lồn chị Hai đụ tơi bời hoa lá. Ngoài kia trời tối hẳn.
Những tia chớp làm sáng khoan ghe, cho Ðát nhìn rõ khuôn mặt bà chị vợ tràn ắp khoái lạc. Chị
Hai nói nho nhỏ:
- Cám ơn anh lắm Ðát ơi! Mỗi ngày làm sao mình phải gặp nhau một lần nhen anh. Ðừng bỏ
em?
- Em chỉ sợ chị Hai rồi cũng bỏ em vì em quá dâm. Ðang đứng cuốc đất ngoài ray, mà nhớ tới
cặp vú rung rung của chị, hai cái mông đít không mặc quần xì líp của chị, là con cặc em đã
chồm dậy, cứng như khúc củi có khi suốt cả buổi trời. Nói thiệt, chị mà làm vợ em thì em bắt
chị phải mặc hai thứ đó. Nếu không có ngày chị sẽ bị hãm ở ngoài đường.
- Thì bữa nay chị đang bị dượng hãm ở giữa đường đây nè.

Tư Ðát khoái chí cười khúc khích, hôn tới tấp lên gương mặt chị Hai Mừng, rồi nói:
- Cái này đâu phải là hãm. Cái này kêu là hai chị em kiếm chuyện đụ nhau dưới mưa. Em khoái
đụ dưới mưa lắm chị Hai ơi. Tình tứ lắm, yêu đương lắm. Chắc sáng nào em cũng chèo xuồng
chở chị Hai ra Long Xuyên quá. Em nắc như vậy chị sướng không? Nói cho em nghe đã cái lỗ tai
đi.
- Thôi đừng hỏi nữa. Không sướng mà chị đã ra trước hai lần. Ðó Ðát coi, con cặc của anh nó
dộng vô lồn em thốn tới tử cung. Mỗi lần anh nắc xuống, sao mọc lên trời anh Ðát ơi! Vú em đó,
anh bóp cho đã hai bàn tay đi. Anh làm chồng em, em không cho anh cuốc ray trồng khoai nữa.
Em nuôi anh. Mình ăn rồi đụ chớ hổng có làm gì hết cho cực khổ.
- Nói nữa đi chị Hai. Vừa đụ vừa nghe chị nói em đã lắm.
- Nè, sẵn bữa nay em hỏi anh cái vụ này coi. Con Ba nó méc em là anh có thập thò với con
Ngọc, em út của em. Chuyện đó có không vậy? Anh nói thiệt cho em nghe. Em hổng ghen đâu,
mà muốn xem có hay không vậy thôi.
- Giọng chị hỏi y chang vợ em. Nói hổng ghen rồi sau khi người ta thú thiệt hết rồi thì nổi tam
bành lục tặc, la muốn bể nhà. Miệng thì la, tay thì ngắt còn chân thì đá?

Chị Hai giật mình ngưng nắc, ôm cứng Tư Ðát hỏi tới:
- Dì Bag hen? Như vậy là chuyện đó có hả?
- Ðó, đó. Bắt đầu đi, đừng có ngắt người ta à nhen.
- Hổng phải em ghen mà anh phải kể cho em nghe. Em khoái nghe chuyện đụ loạn luân vậy
mà? Cũng như chị em mình đang đụ loạn luân đây thôi, dượng Ba.

Cực bất đắc dĩ, Tư Ðát phải ấm bụng mà khai hết:


- Nói chị Hai thương. Chuyện em thập thò vvới con Ngọc là chuyện bất đắc dĩ. Nghĩa là hoàn
toàn không phải do lỗi em, mặc dù, thú thiệt, em có thèm Ngọc. Thèm thì thèm nhưng con nhỏ
còn nhỏ quá. Có tính chuyện gì thì cũng đợi cho nó 18 hay 19 tuổi. Ðằng này nó mới có 15. Bữa
đó bà già sai con Ngọc chèo thuyền qua Lạc Thiện thu tiền gạo bán hồi năm rồi. Thấy em đứng
đó, con Ngọc phụng phịu không muốn đi, và nói chèo qua sợ về không kịp.

Sẵn có em đứng xớ rớ đó, bà già quay qua sai luôn:


- Hay thằng Tư. Con có rảnh mày làm ơn chèo giùm cho em nó qua bean thu tiền cho má một
cái đi con.

Thực tình lòng em không muốn đi, bởi chèo ngược gió về ngủ rục hai cánh tay. Mà bà già đã sai
em đâu dám cãi lời. Con Ngọc nhìn em cười khúc khích, rồi chạy đi thay đồ.

Em tưởng nó cười là tại thấy em khôngd ám cãi lời má. Có dè đâu khi ghe đang chèo trên rạch,
con Ngọc ngồi đầu mũi nhìn em cười chúm chím, cặp mắt hơi lẳng lơ, nhìn xuống nước rồi nói:
- Má biểu anh mới nhận lời. Chớ em mà nhờ, sức mấy anh Tư chịu. Anh thương chị Ba thôi chớ
đâu có để ý gì đến em.

Nói xong, Ngọc nhìn em như để dò xét phản ứng của em. Em cứ chèo tỉnh bơ, làm như không
để ý gì nó nói.
- Em nói vậy mà anh Tư có nghe không?

Em làm bộ như ngạc nhiên:


- Hả, Ngọc nói gì? Anh đâu có nghe.
- Biết mà. Ngồi đây với đó mà anh Tư cũng không thèm nghe, huống chi ở nhà có mặt chị Ba?
- Ủa, bộ ở nhà em có nói gì với anh hả?
- Em không nói, nhưng anh phải biết có mấy lần em?
- Em làm sao?
- Bộ anh quên mấy lần em rủ anh ra Bàu Cồng Cộc bắt ốc bưu hả? Anh quên bữa em tắm ngoài
giếng gặp anh đào khoai moan hả? Anh quên một lần em nằm ngủ trưa trên võng ngay chỗ anh
đang ngồi chẻ lạc?

Em nhớ hết và biết rõ Ngọc có tình ý với em qua những lần như thế, vì nó không là chuyện tình
cờ. Qua những dịp như thế, em nuốt nước miếng nhịn thèm. Em cố đợi cho Ngọc lớn hơn một
chút nữa. Chớ còn quá nhỏ, ở tuổi 15 thì Ngọc đã biết gì.

Cho đến bữa chèo xuống qua Lạc Thiện. Sau khi Ngọc hỏi, em trả lời cũng với giáng điệu tỉnh
bơ:
- Nhớ chớ. Anh nhớ hết. Nhớ luôn có một đêm trăng, em bạo dạn cầm tay anh, rủ anh chèo
xuồng ra vàm soi ếch. Anh không dám vì?.vì?em còn nhỏ quá?.Ngọc biết không?

Ngọc tự ái. Ngồi ở mũi ghe, hai tay Ngọc vén ống quần lãnh đen lên đến tận gối, phơi hai ống
chân trắng ngần ra. Vẻ mặt khinh khỉnh thách thức, cố làm cho ra người lớn. Ngọc nhìn em như
muốn hỏi:
- Như vầy là đủ làm người lớn chưa?

Tim em hơi rung động và tự hỏi:


- Có lẽ nào Ngọc đã thèm chuyện người lớn?

Và em vẫn tiếp tục chèo, nhưng không nhanh như hồi nãy. Thấy em không chú ý đến màn khêu
gợi Ngọc lại vén tuốt ống quần lên tận khỏi bắp vế. Lúc đó tay chèo em hơi lạc lỏng, chiếc
xuồng gần như đứng lại và trôi từ từ theo con nước. Mắt em chú ý tới phần da thịt đầy khêu gợi
của Ngọc từ đầu gối lên đến tận háng. Bất nhơn cái ống quần rộng quá, cho em thấy luôn lớp
vả xì líp trắng ở hạ bộ ngọc. Mắt em hoa lên, đổ hào quang. Sự cám dỗ mãnh liệt đã đánh ngã
hết lý trí của em khi tay Ngọc cứ vuốt vuốt phần da thịt trắng ngần đó? rồi thì hai bàn tay nó
dừng lại ngay nởi cửa mình?

Bấy giờ thì tim em đập rần rần. Em sợ bang quơ, không biết quanh đó có ai nhìn thấy không?
- Anh có biết bạn em, bằng tuổi em, đã có hai đứa con không? Nó biết chuyện người lớn hồi
năm 13 tuổi lận anh Tư.

Miệng thì nói mà tay Ngọc cứ chà chà cái mu lồn. Con cặc em bỗng xừng lên cương cứng. Phần
thì ngược gió, cái quần đùi đã phơi trọn con cặc em ra. Ngọc nhìn chăm chăm không chớp mắt
rồi nuốt nhẹ nước miếng. Hai tay em phải để trên cái chèo cho đỡ ngượng. Mắc cỡ lắm, mà em
cũng không làm sao che bớt đi cái phần dâm dục của mình đang có.

Ngọc khoái quá, thấy đã đánh ngả được sự lơ là của ông anh rể, nên cô nàng lại vén thêm một
ống quần nữa lên tận bẹn. Thế là hai bắp đùi đầy khiêu khích của Ngọc ngan nhiên thách thức
em. Em cố hít một hơi đầy lồng ngực cho có thêm can đảm đừng nghĩ bay, mà rồi bởi Ngọc
không chịu ngừng, lấy tay cổi dần chiếc áo vải phin trắng mỏng ra, đưa cặp xú chiên nhỏ bao
đôi vú. Gió thổi ngược, làm tóc đen của Ngọc bay phủ loà xoà một cách man dại trên khuôn mặt
tuổi học trò. Em năn nỉ:
- Mặc áo vô đi Ngọc. Coi chừng bị cảm gió?
- Xí, cảm người tae m còn không sợ, huống là cảm gió. Bữa nay mà không lấy được anh, là em
nhào chết theo với con lạch này cho anh coi. Anh muốn thấy không?

Nói xong Ngọc hơi nghiên mình ra khỏi xuồng. Hoảng quá, em bỏ tay chèo, chạy vội về mũi ghe
ôm Ngọc:
- Anh lạy em. Em đừng làm anh sợ quá Ngọc ơi!

Ngọc cười đắc thắng, nhìn em hỏi từng tiếng:


- Anh sợ gì? Sợ em chết hả?
- Không. Anh sợ em còn nhỏ quá, chưa đủ trí khôn.

Lập tức Ngọc cởi phăng cái áo bà bar a. Cặp vú nhỏ cũng phơi ra sau khi Ngọc cởi luôn cái xú
chiêng.
- Phải cho anh thấy như vầy mới chứng tỏ em thừa trí khôn.

Rồi Ngọc táo bạo tuột luôn cái quần lãnh đen, luôn cả xì líp. Hai tay của em đang ôm vai Ngọc
và cũng chỉ có thế, không dám tiến xa hơn bước nào nữa. Không biết cái gì lúc đó khiến em đần
độn, ngu si, khờ dại trước cô bé mới có 15 tuổi. Em ngồi như pho tượng mà không để ý rằng
Ngọc đang nhìn chăm bẳm vào chỏm nhọn quần ở hạ bộ của em.
- Hứm, anh nói dối. Anh sợ em không đủ trí khôn mà con cặc của anh chổng ngược lên như
vầy? Anh thấy của em rõ ràng chưa. Chưa rõ thì đây này.

Hai tay Ngọc chống ra phía sau, Ngọc ưỡn cái mu lồn lên cao, hai bắp đùi dang ra.

Trời đất quỷ thần ơi. Em không tin ở hai con mắt của em. Miệng lồn đỏ loét của Ngọc phơi ra.
Tay chân em run như lên cơn sốt rét. Em chưa định thần thì Ngọc đã chồm tới cầm ngay con cặc
của em ngoài quần mà bóp.

Chiếc xuồng không ai chèo, tự động mắc kẹt giữa hai bụi dừa nước rậm lá. Nắng buổi sáng trên
cao, xuyên các cành lá của những cây ô môi, đổ xuống khoan ghe những vũng mát loang lổ.
Mặt Ngọc hồng lên thật dễ thương. Hai mắt Ngọc nhắm mơ hồ, hoang dại:
- Có phải anh đang nói dối với em không? Em đã bắt được mạch của anh. Em lặp lại. Bữa nay
mà không lấy được anh, em sẽ chết theo con lạch vắng này, không về nhà nữa.

Rồi Ngọc thọc hẳn tay vào trong quần em, nắm trọn lấy con cặc, móc ra ngoài nhìn trân trối
như nhìn cục vàng.

Ngọc nói tiếp:


- Trời ơi, sao nó đẹp quá vậy anh Tư. Cho em nhen?

Vừa nói mắt Ngọc nhìn em một cách đắm đuối tội nghiệp. Em thấy Ngọc nghiến răng trong khi
hai bàn tay nâng bóp cặc em một cách trân qúy. Ngọc ngửa mặt ra. Hai môi hé mở. Tý răng
trắng hiện ra. Em không còn tự chủ được nữa, ôm ghì lấy đầu tóc Ngọc, hôn như cắn như xé,
như muốn nuốt trửng cặp môi đỏ mọng của Ngọc.

Hai tay Ngọc rời cặc em ra, đưa vòng qua cổ, rồi Ngọc siết chặt em như con bạch tuột. Và Ngọc
ngã ngưỡi, nằm sóng soải dưới thân người của em, hai mắt nhắm cứng, hai chân quơ quào một
lúc rồi vòng qua mông em mà siết chặt.

Chị Hai vừa nghe Tư Ðát kể, vừa hẩy đít lên đụ như sấm sét thằng em rể. Ðát càng kể, chị càng
dâm hơn vì anh chàng kể không sót một chi tiết nào. Chị Hai nói:
- Rồi sao nữa anh? Kể luôn cho em nghe đi. Khoái quá à.

Hai đứa cứ ôm nhau nút lưỡi ngất ngây gần đến 10 phút. Nghe tiếng quốc kêu ngoài xa cùng
với tiếng chim gõ kiến, tiếng lá xào xạc, hoà lẫn với tiếng nước róc rách quanh thuyền. Mặt
Ngọc đỏ hồng lên như uống rượu, nhìn em khẩn khoản nói:
- Anh phải cho em. Anh phải lấy em. Em đang sẵn sàng cho anh đây?
- Em muốn thì cầm con cặc của anh đút vô đi. Anh sợ lắm.

Nghe em nói như vậy Ngọc đưa tay cầm ngay lấy con cặc của em, chà chà đầu cặc ngay miệng
lồn đầy nước ướt nhẹp rồi nhét sâu vô lồn và hẩy đít lên?

Ðến như vậy rồi mà em vẫn còn run, không dám chủ động. Một tay Ngọc nhận mông đít em sát
xuống. Quỷ thần thiên địa ơi. Nó vào ngọt xớt như chỉ vào lỗ kim. Em nhập cuộc vì sướng điên
lean rồi. Em nắc từ từ trong khi Ngọc rên thê thiết
những tiếng rên nho nhỏ...
- Như vầy là em khỏi chết theo giòng kinh này rồi. Sướng quá anh Tư của em ơi. Bữa nay em
mới thật sự hưởng cái sướng của xác thịt. Mọi lần, em chỉ nghe chị Ba rên để tưởng tượng. Phải
đụ em như anh đã đụ chị Ba nghe anh Tư.

Em giật mình. Thì ra Ngọc đã nhiều lần nghe và xem em đụ vợ của em ở phòng bên cạnh. Em
dò hỏi Ngọc:
- Em chỉ nghe hay có thấy anh đụ chị Ba?
- Cả hai. Bộ ngu hay sao mà em không xem cho sướng mắt. Cho nên bây giờ cái gì em cũng
rành rõ sáu câu. Ðụ cho em ra một cái rồi em sẽ bú cho anh bắn ra trong miệng em, để cho em
uống khí của anh nhen anh Tư. Em thèm đụ quá trời đi anh Tư ơi.

Lúc đó em như con ngựa điên được thằng nài buông lỏng giây cương. Em ôm Ngọc gọn giữa hai
vòng tay và nắc ngất ngư như đang nắc chị Hai đây Em mang hết tài nghệ đụ đéo ra để phục
vụ người yêu bé bỏng.

Gió ngoài vàm thổi mang mang vào thật mát mà cả thân người Ngọc vẫn toát ra ướt đẫm cả mồ
hôi. Thú thiệt, em không dám vừa đụ vừa nhìn gương mặt non choẹt, trinh nguyên, mà cũng
biết bặm môi, nhắm mất, hỉnh mũi, rên như vợ em đã rên:
- Trời ơi, đụ là như vầy hả mình? Sao mình mạnh quá. Mạnh như trâu vậy? Mới đụ hồi hôm, bây
giờ lại đụ nữa. Bộ anh muốn em chết sớm để lấy con đĩ khác hả?

Em thương cái ngây thơ đó của Ngọc. Nghe vợ em la làm sao thì Ngọc bắt chước giống hệt như
vậy Nhưng Ngọc đang sướng thật. Vì mỗi cái nắc của em là gương mặt của Ngọc lại thay đổi
mỗi kiểu.

Chị Hai bỗng ôm siết Tư Ðát thật chặt, nói giọng hổn hển:
- Mặt em cũng thay đổi mỗi lần anh nắc xuống đầy nè. Anh có thấy không hả anh Tư?
- Trời tối như mực làm sao em thấy được. Nhưag nghe lồn chị nắc hứng lên, em biết là chị đã
lắm phải không?
- Ðã lắm mình ơiặ Như vậy là anh đã đụ hết ba chị em của em rồi còn gì. Anh là ông Trời con à.
Em thì khác với dì Ba. Càng ghen em càng nổi cơn dâm. Ðụ đi mình. Hai chị em mình đụ sáng
đêm nay, rồi mai đụ tiếp... Sao nữa, kể tiếp cho em nghe với mình. Ðã quá!
- Dạ, thì trong vòng nữa tiếng, em đã làm cho Ngọc ra hai lần. Nói thiệt, nếu em không chịu
nhắm mắt nghĩ tới việc khác, là em đã bắn khí vô lồn Ngọc ít nhất cũng ba lần rồi. Không phải
là tại em yếu sức, mà tại vì lồn của Ngọc nó bót quá
chị ơi.

Ngọc ra cái thứ hai thì sãi tay nằm thở. Em rút cặc ra tuột xuống định bú lồn Ngọc thì thấy hai
bên bắp vế Ngọc loang đầy máu đỏ hòa lẫn với nước lồn. Em liếm không còn một giọt. Ngon
quá và thương quá vì em không ngờ Ngọc đã dành sự trinh nguyên cho em. Cái lưỡi em đã làm
Ngọc thức dậy, cuồng nhiệt, hết mình hơn.

Ngậm cái hột le nhỏ xíu em nút chăm bẳm không ngừng. Cái bụng Ngọc trồi lên sụt xuống bập
bềnh như sóng biển. Mười ngón tay Ngọc ngắt hai lỗ tai em không nương tay. Ðau lắm, nhưng
vì quá đã nên em quên hết.

Sáng hôm đó, em với Ngọc lại tơi bời khói lửa dưới khoang ghe cho đến trưa thì phải chèo qua
Lạc Thiện thu tiền gạo. Về đến nhà thì đúng 10 giờ khuya. Vì chị ơi, trên đường về, lúc trăng
mọc, hai đứa lại cột xuồng vô bụi dừa nước đụ thêm
một mách nữa. May mà nhờ chèo xuôi nước, chớ nếu không có lẽ chắc tới sáng mai tựi em mới
về đến nhà...

Tư Ðát vừa chấm dứt câu chuyện đâm dật thì chị Hai lại ra thêm một cái nữa:
- Trời ơi là Trờí. Anh đụ ai em không cần biết. Em chỉ biết em đang ra với anh cái thứ ba đây nè
Trời. Tư ơi, nắc mạnh lên cho em ra cho hết nghe mình ơi.

Rồi chị nằm bất động, thở hào hển như vừa vác đá qua núi. Tư Ðát muốn nhìn rõ thân hình bà
chị vợ, nên chàng rút cặc ra, bỏ thêm mấy thanh củi vào lò thổi mạnh. Ngoài kia mưa vẫn rào
rạt trút xuống con kinh ho ang vắng. Những cành dừa nước quét lên mui ghe nghe rất rõ trong
đêm. Tiếng ễnh ương, cóc nhái đồng thanh kêu oang oang. Tư Ðát hỏi:
- Chị Hai đói bụng không?

Chị trả lời không nổi, mà chỉ gật đầu. Tư Ðát lấy cái nồi với tý gạo, nấu cơm. Trong khi chờ cơm
chín, Tư Ðát để hai cái chân bà chị vợ lên bắp vế của mình mà đấm bóp. Nhờ ánh lửa, Ðát nhìn
rất rõ từng khoảng da thịt trắng ngần hấp dẫn
của bà chị.

Hình như chị đang thiếp ngủ vì mệt mỏi với ba lần ra, và cũng vì cái êm ả nhờ hai bàn tay đấm
bóp của Tư Ðát. Ðát đưa hai tay thoa nhè nhẹ bộ lông lồn dày rậm của chị Hai, rồi thoa luôn
cặp vú căng tròn đầy sinh lực của người đàn bà 27 chưa
có con. Tư Ðát cúi xuống hôn nhẹ mu lồn, rồi bú nhẹ đôi vú Chàng không dám làm mạnh vì sợ
bà chị thức giấc.

Tư Ðát tưởng tượng như đang mò vào phòng chị. Hắn đã lãng mạn, mà chị Hai càng lãng mạn
hơn. Chị vờ ngáy nhè nhẹ và đầu óc cũng đang nghĩ là Tư Ðát đang mò chị. Cho nên khi bàn
tay Tư Ðát để lên chòm lông lồn chị đã tự động chàng hãng hai bắp chân ra, giống như Ngọc đã
làm, và chị nói như mớ ngủ:
- Như vầy, em đủ khôn lớn chưa? Bạn em 15 tuổi đã có hai mặt con rồi anh Tư. Không lấy được
anh bữa nay em sẽ chết theo con kinh hoang vắng này cho anh coi.
Tư Ðát bớt lửa cho cơm chín, rồi nằm trườn lên người chị Hai. Hắn không đụ. Cứ để con cặc cà
nhè nhẹ ở mu lồn chị, môi hắn nút nhè nhẹ môi chị. Cả hai hưởng một cái thú vô cùng thần tiên
hoan lạc? Ðâu phải chỉ đụ ầm ầm mới sướng. Cứ
êm như ru. Cứ hoang đường. Cứ như cánh vạc bay, như mây trời lãng đãng trôi trong bầu trời
chiều đang xuống. Như con suối nhỏ róc rách giữa rùng cây hoang dại...
- Anh đừng làm em mê quá em dám bỏ chồng em làm vợ bé của anh đó, anh biết không? Anh
nấu cơm cho em ăn, bóp chân cho em, ngắm thân người em, mò lồn, mò vú em, rồi còn nằm
trên người em để tình tự thần tiên kiểu này, làm sao em quên được hả người yêu.
- Tại em muốn làm cái gì để đền ơn sâu của chị đã cho em một buổi tối đầy lãng mạn. Không có
gì đổi được cái ơn ngàn vàng đó đâu chị Hai.
- Anh nói, lại làm em chết mê anh thêm lên. Thế nào đêm nay em cũng mang bầu với anh cho
coi?

Cơm chín, Tư Ðát nướng mấy con khô sặc thơm lừng, rồi đở bà chị dậy. Cả hai trần truồng ngồi
chò hỏ bên bếp lửa bập bùng ăn bốc một bữa cơm đạm bạc nhất, và cũng ngon nhất, mà suốt
cả cuộc đời họ chưa từng có. Thỉnh thoảng, cả hai nhìn nhau cười thỏa mãn, như đã cùng hẹn
với nhau làm một việc tội lỗi mang đầy hạnh phúc, sung ướng một cách hoang đường.

Rồi sau bữa cơm, hai chị em lại ôm nhau đụ ngồi trong bóng tối. Nhờ lửa trong lò, họ ấm áp
giữa cái lạnh cô tịch, yên tĩnh của trời đất hoang vu Làm như ở đây, chẳng dính dáng gì đến quả
đất vđi loài người đang quay cuồng với nhịp sống.
Làm như khoang ghe này là cõi riêng thần tiên của Tư Ðát và chị Hai Mừng.

Họ ôm nhau đụ liên tục cho đến bốn giờ sáng, thì trần truồng nằm dài ra, ôm nhau, đấp chiếu
ngủ cho đến khi mặt trời mọc cao khỏi ngọn tre.
- Em không muốn về nữa mình ơi.

Chị Hai cựa mình, uể oải nói với Tư Ðát như thế
- Sao vậy chị Hai?
- Tại em mê anh quá rồi chớ còn tại làm sao nữa. Anh đừng có đối xử tết với ai như vầy nghe
không anh?
- Dạ, bộ chị ghen hả?
- Sao không. ối mà thôi, hổng thèm ghen đâu. Anh muốn đụ ai cũng được. Miễn sao đừng
quean em, mỗi ngày...
- Chính chị đang làm em mê quá trời đây nè. Trời sáng rồi, dở chiếu ra cho em ngắm chị lần
nữa cho mãn nhãn cái coi. Hồi hôm tối thui không thấy rõ gì hết.

Tư Ðát ngồi dậy dở chiếu. Thân hình chị Hai lồ lộ ra như tượng thần vệ nữa. Da thịt chị trắng
ngần, làm khuôn mặt mặt Tư Ðát như khối lửa ngùn ngụt cháy. Mặt chị không chút bẻn lẻn. Môi
hơi cong lên. Hai mí mắt khép hờ, cố làm cho Tư Ðát si mê tàn tịch.
Tay Tư Ðát vuốt dọc hai bên hông, theo đường cong hấp dẫn của thân hình gái quê. Trong lúc
đó chị Hai đưa tay cầm lấy con cặc đang cương cứng nóng hổi của Tư Ðát mà bóp thoa nhè nhẹ
để thưởng thức nổi sung sướng, hạnh phúc đang tràn ngập trong lòng.

Tư Ðát cúi xuống hôn cũng thật nhẹ lên cổ, rồi đến vú chị Hai:
- Em hứa với chị từ hôm nay, lúc nào chị can là có em.
Không trả lời Tư Ðát, chị Hai gật đầu nhè nhẹ vì đang chìm ngập trong cơn hạnh phúc rạt rào,
chất ngất.
- Em đụ chị cái cuối cùng rồi mình về nhen?

Chị Hai lại gật đầu. Rồi cả hai kéo dàỉ trận đụ đê mê ngây ngất trên một tiếng đồng hồ. Cả hai
lại ra trong nhau, lại một lần khoái lạc, một lần ngoại tình không sấp đặt. Hạnh phúc tuyệt vời,
thần tiên...

Cho đến hôm nay, ngoài Bàu Cong Cộc này, Tư Ðát và chị Hai đã đụ nhau trên ba tháng liên
tục, kể luôn những ngày chị có kinh. Chị Hai bảo với Tư Ðát là đàn bà có kinh thì lồn dơ lắm,
mà Tư Ðát không chịu, hắn bú luôn máu có tháng của chị Hai và bảo:
- Ông bà bảo ăn máu què mê nhau lắm. Em không muốn bỏ chị Hai, nên tình nguyện. Với lại
một ngày không đụ chị, em thiếu thốn khó chịu vô cùng.

Chị Hai đành phải cho. Như vậy là không ngày nào chị vắng đụ. Họ hẹn nhau đủ chỗ. Có khi sau
cây rơm gần chuồng bò. Có khi ngoài miếu Ông Của. Có khi lên tuốt Gò Ô Môi. Và bữa nay là
Bàu Cồng Cộc. Họ nghĩ đây là nơi hoàn toàn thanh vấng có ai thèm tới làm chi.

Mà thật vậy. Vô tình tại con Hạnh lội qua con kinh nhỏ bủa câu cá rô mới chợt nghe tiếng người
giỡn hớt trên bàu. Nó thò đầu qua hàng bìm bịp, chợt thấy chị Hai với Tư Ðát rượt nhau rồi nằm
ngữa ra giỡn hớt hoa tình...

Bây giờ chị Hai đang bú cặc Tư Ðát. Ngồi trong bụi cây sim, thằng Sảnh nhìn lần đầu tiên cảnh
bú cặc, mặt nó nóng bừng, mắt đổ hoa. Nó cầm tay con Hạnh bóp mạnh. Mạnh đến độ con nhỏ
phải la lên khe khẻ.

La thì la mà Hạnh chẳng rút tay về, mà còn như khoái là đàng khác. Vì đây cũng là lần đầu tiên
con Hạnh được Sảnh cầm tay. Cái cảm giác là lạ chạy rần trong người Hạnh. Nhất là khi cả hai
mục kích cảnh Tư Ðát leo lên người chị Hai nằm mà đụ.

Thằng Sảnh nứng cặc vô cùng, không biết làm gì, bỗng ôm chặt con Hạnh mà thở, và cũng là
lần đầu tiên Hạnh chợt nhìn thấy con cặc của Sảnh trồi lên, cứng ngắt chống thẳng trong quần.
Sảnh thú thật nho nhỏ bên tai Hạnh:
- Anh không dám nhìn cảnh đó nữa Hạnh ơi.

Con Hạnh hỏi:


- Sao vậy anh Sảnh?
- Tại vì... Tại vì...

Chỉ nói có vậy rồi thằng Sảnh lấy tay đè con cặc xuống. Không phải nó đè cơn nứng cặc mà vì
sợ con Hạnh thấy.
- Anh đè nó làm gì. Nãy giờ em thấy rồi chớ bộ. Ðàn ông khổ quá há. Mỗi lần động long chuyện
dâm dục là thằng nhỏ chìa ra. Hí hí?

Sảnh đưa tay lên bụm miệng con Hạnh thật lẹ, vì con nhỏ cười hơi lớn. Hạnh gait khẽ bàn tay
Sảnh xuống, và gương mặt hai đứa thật gần. Mặt đối mặt, máu sinh lý dồn lên nóng hực đôi
mắt. Hai tay con Hạnh bỗng ôm choàng qua vai Sảnh rồi áp má mình sát vào má Sảnh. Nó
muốn hôn thằng Sảnh mà không dám.

Ngoài kia, bú cặc xong, chị Hai ngồi lên đụ Tư Ðát. Mặt chị sà xuống hôn nồng nàng lên môi Tư
Ðát. Hạnh hỏi:
- Anh Sảnh. Anh có thấy họ làm gì không?
- Họ ? họ ? họ?

Sảnh cố kiếm chữ gì thanh bait hay cho tiếng đụ mà tìm hoài không ra. Sảnh sợ nói như vậy
Hạnh chê.

Thấy Sảnh ngập ngừng, con Hạnh bèn hỏi tới:


- Họ làm sao?
- Họ... đạp mái nhau.

Chịu không nổi, con Hạnh chợt cười khúc khích. Một lần nữa, Sảnh đưa lẹ tay bịt miệng con
Hạnh. Lần này khi Sảnh gỡ tay ra khỏi miệng mình, con Hạnh kê sát môi vào môi thằng Sảnh
và nói thiệt nhỏ:
- Anh hôn em như Tư Ðát hôn chị Hai Mừng đi

Thằng Sảnh nghiêm nét mặt lại, sà sát đôi môi vào miệng con Hạnh. Và hai đứa bắt chước
giống hệt ngoài kia. Trời đất quay cuồng. Cảnh vật đảo điên. Hai đứa nhắm mắt thưởng thức cái
hôn ái tình lần đầu tiên. .

Ngoài kia chị Hai rên thật lớn:


- Không có mình đụ mỗi ngày, chắc em chết quá anh Tư ơi. Em ghiền con cặc anh quá rồi.
- Em cũng vậy chị Hai ơi. Ngày nào không được đụ chị, em như thằng điên, làm cái giống gì
cũng không được.

Hai người lớn ngoài kia càng la tục tĩu, hai đứa nhỏ trong bụi sim này càng ngây ngất như uống
thuốc mê. Họ gián tiếp dạy cho hai đứa nhỏ, làm hai đứa thèm nhau đến khùng điên. Cả hai ôm
nhau nút lưỡi mà tai vẫn nghe rõ mồn một ngoài kia:
- Hồi hôm anh có đụ con Ba không?
- Có. Ðòi mà nó không cho. Nó nói đụ hoài ê lồn quá.
- Trời, cái con sao nó ngu vậy không biết. Ðụ lmà ê lồn. Cởi bò mới ê chứ đụ thì sướng, làm sao
ê được
- Làm như con vợ em nó có bồ với ai đó chị Hai ơi. Cứ mỗi lần em thèm đụ, nhào vô ôm nó là
nó kiếm chuyện.
- Chuyện đó chắc không có đâu. Ðàn ông ở cái xóm Gò Ô Môi đâu có ai hưỡn đâu. Anh nào
cũng có đôi có lứa. Mà có thèm thì họ kiếm thou gái mới lớn lên. Lồn ngon, vú tốt, lông mới
mọc. Chớ có ai ngu gì mò tới mấy con mẹ đã có chồng cho ăn dao mác.

Thằng Sảnh nghe câu "Gái mới lớn lên loan ngon, vú tết" thì nó ngừng hôn, nhìn chằm chằm
con Hạnh. Nhất là nhìn cặp vú sừng trâu, không có áo lót của con Hạnh chìa ra nhọn lễu. Sảnh
nuốt nước miếng.

Ngoài kia, nằm ở dưới, Tư Ðát đưa hai tay bóp nhuyễn nhừ cặp vú chị Hai Mừng. Con Hạnh kêu
Sảnh thật nhỏ:
- Anh nhìn hai bàn tay Tư Ðát kìa...

Nói như vậy chẳng khác nào Hạnh biểu thằng Sảnh bóp vú của mình đi. Mà thằng Sảnh không
dám. Lòng nó muốn lắm. Muốn sờ cặp vú non, cho Hạnh cho biết sự tình, mà hai tay nó không
động đậy nổi. Hai tay của nó chỉ sờ tới bả vai, rồi xục xịch tới lui, chứ không dám hạ xuống
ngang ngực con nhỏ.

Hạnh đưa tay lên kéo bàn tay thằng Sảnh đặt ngay trên vú của mình. Sảnh hít hơi đầy phổi, rồi
thở hắt ra. Bàn tay nó để lên ngực con nhỏ rồi, mà vẫn không cục cựa. Con Hạnh ấn mạnh tay
Sảnh vào, chà chà cái vú, rồi táo bạo hơn, nó luồn
tay Sảnh vào bên trong. Lúc đó Sảnh mới can đảm bóp nhè nhẹ trái vú cứng ngắt đầy sinh lực
của con Hạnh. Hai cặp môi lại xáp sát vào nhau lần nữa.

Lửa rơm đã phựt ngọn. Con Hạnh liều mạng cầm con cặc đang cương cứng nóng hổi của Sảnh
nâng niu. Ðáp lễ, Sảnh cho tay Hạnh vào bên trong quần của mình, để cho con nhỏ tha hồ nâng
nìu bóp nắn con cặc của Sảnh.

Ngoài kia, Tư Ðát đang đụ, vừa nắc, Tư Ðát vừa nói với chị Hai:
- Sao nước lồn của chị Hai nhiều dữ tợn à nhen. Lần nào mà đụ chị thì bộ lông dái của em cũng
ướt chèm nhẹp.
- Dượng còn đụ nhiều, chớ chị cả tháng mới làm một cái. Mà thằng chả bắn khí ra rồi là thôi,
biệt luôn hổng thèm ngó ngàng gì tới mình nữa, Lồn chị không bị ngập lụt là may. Hổng nhờ em
đụ chấc chị khô héo, chết mòn.

Chợt con Hạnh nghe lồn mình cũng ướt nhẹp. Hình ảnh chị Hai Mừng bú cặc Tư Ðát hiện ra.
Hạnh nằm dài lên cỏ, kéo thằng Sảnh nằm sấp trên người nó.

Cái áo của Hạnh đã được mở hết các khuy, cho Sảnh thấy toàn vẹn bộ ngực căng tròn dễ
thương. Con cặc thằng Sảnh đang cà cà ở mu lồn Hạnh, nó cứng như khúc củi, làm con Hạnh
thèm nhỏ nước miếng. Nó thèm được đụ như chị Hai Mừng.

Tư Ðát nói:
- Em về thôi vợ, lấy chị Hai luôn nhen.
- Ý đừng Tư. Làm vậy tổn đức lắm. Kệ nó. Em cứ ở với nó. Tụi mình vẫn lén lút đụ. Với lại đụ
lén như vầy làm chị khoái hơn à. Ðụ ở bụi rơm, ngoài đìa, ngoài vàm, nhất là đụ dưới ghe đậu
ngoài lạch vắng... chị thú vị hơn là đưa lên giường, đóng cửa phòng lại mà đụ.

Chị Hai cứ nhắc đi nhắc lại chữ "đụ" làm con Hạnh ngất ngư. Nó hẩy hẩy cái mông đít thật cao
cho mu lồn cạ sát với con cặc của thằng Sảnh, rồi hỏi nhỏ:
- Tụi mình làm vợ chồng đi anh Sảnh. Lấy em anh không sợ nghèo. Em là con một. Ruộng vườn
rẩy bái của cha em bây giờ trước sau gì rồi sẽ là của vợ chồng mình.

Thằng Sảnh nghe lòng mình thương con Hạnh quá rồi gật đầu khe khẽ. Hạnh mừng lắm, nhắc
lại:
- Mình làm vợ chồng đi anh.

Sảnh cho tay tuột hẳn cái quần đùi, rồi cổi luôn quần đen cho Hạnh. Hai đứa trần truồng như
nhộng nằm nghiêng ôm nhau nghe ấm áp. Con cặc Sảnh chỉa thẳng vào mu lồn con Hạnh, và
Sảnh nghe nước lồn dính ướt ở đầu cặc.
- Ðể em bắt chước chị Hai Mừng bú cặc anh nghe.

Không đợi cho Sảnh gật đầu, con Hạnh ngồi dậy khom lưng ngậm cặc Sảnh bú ngon lành như
ăn khúc dồi heo.

Thằng nhỏ muốn la thật lớn cho bể trời mà không dám. Nó nghe con cặc nóng ấm và ướt ướt
trong miệng con Hạnh. Nhìn xuống, Sảnh vừa sướng, vừa thương con Hạnh. Một niềm thương
vừa chợt đến bất ngờ sáng nay, mặc dù hai đứa đã quen nhau trên hai năm.
Hạnh bắt chước giống hệt chị Hai, nhắm mắt mút thật mạnh con cặc của Sảnh. Sảnh nằm ngửa
chịu đựng cơn sướng vô cùng tận và cũng bặm môi nhắm mắt.

Lẽ ra nó phải được nói cái gì cho đã cơn sướng mà không dám, sợ Tư Ðát với chị Hai nghe. Mấy
con chim chích chuyền cành kêu buồn buồn quanh đó Chị Hai lại nói với Tư Ðát:
- Cặc của anh sao em bú ngon quá chừng là ngon. Bú cặc anh xong, anh leo lên đụ em nữa
nghen. Ðụ em cho tới chiều tối rồi hẳn về.

Con Hạnh ngừng bú nhìn thằng Sảnh:


- Anh có nghe chị Hai nói gì không?
- Có Một lát anh bú lồn em rồi tụi mình đụ nhau.

Nghe thằng Sảnh nói thế, con Hạnh mừng quá. Nó trở lại ngậm sâu con cặc của Sảnh mà nút
dữ dội thiếu điều muốn đứt con cặc thằng nhỏ. Mặt thằng Sảnh đỏ phừng. Hai con mắt mơ
màng chỉ còn lòng trắng. Nó thở phì phì qua hai hàm răng
cắn chặt, rồi nói:
- Em lên ngồi trên miệng anh như chí Hai ngồi trên Tư Ðát đi. Anh bú lồn em cho. Bú kiểu đó
chắc sướng lắm... .

Con Hạnh lẹ lẹ làm theo. Mặc dù Sảnh chưa rành bú, nhưng cũng đã làm cho Hạnh ngước mặt
lên trời hú nho nhỏ và hai tay tự bóp vú. Nó thầm cám ơn Tư Ðát và chị Hai. Không có họ chắc
gì giờ này thằng Sảnh dám cho lưỡi vô lồn nó mà bú với liếm. Hạnh cũng muốn được tự do la
như chị Hai ngoài kia mà không dám. Hồi thằng Sảnh ngậm hột le nó mà nút thì Hạnh chịu
không nổi, la lên:
- Chết em anh Sảnh ơi! Anh nút nhè nhẹ một chút được không. Sướng quá anh ơi!

Sảnh giật mình, chưa kịp đưa tay bụm miệng con Hạnh thì ngoài kia Tư Ðát với chị Hai hoảng
hồn xách áo quần ba chân bốn cẳng chạy lẹ xuống bến, nhảy lẹ lên ghe chống biệt dạng sau
mấy lùm cỏ lau với bìm bịp.

Rồi Hạnh dằn không được, nước lồn tuôn ra xối xả trong miệng thằng Sảnh. Hạnh nắm chặt hai
bàn tay lại, nghiến răng la:
- Anh làm ơn coi phải em đang ra đó không anh Sảnh.
- Ối ối cha mẹ làng xóm ơi. Con... con... cho anh đó anh Sảnh. Cái gì trong lồn em nó đang
tuôn ra đó. Hứng hết đi anh.

Thằng Sảnh biết là cặp kia đã chạy, nên nó cũng la:


- Anh đang nuốt nước lồn của em đây cưng. Ra thêm nữa đi.

Con Hạnh bặm môi nhấn lồn sát xuống miệng thằng Sảnh. Nó nhìn lưỡi Sảnh khua động ở
miệng lồn, hết mình...

Rồi Hạnh tự động nằm ngửa ra.

Thằng Sảnh vụng về trèo lên cắm cặc vào lồn đụ con Hạnh. Và dù không rành lắm, con Hạnh
vẫn sung sướng tuyệt trần, vì đây là giây phút mà nó đã chờ đợi gần haí năm nay.

Suốt hai năm qua, con Hạnh kiếm chuyện đi câu rô, hái sen, hái súng để có dịp gần gủi với
Sảnh. Ðã nhiều lần Hạnh nói gần nói xa, ngay cả dùng kế mỹ nhân cho thằng Sảnh thấy hết
phần khêu gợi của da thịt mình. Mà thằng nhỏ nhát gan,
cứ phải làm lơ.

Nhưng bây giờ thì Sảnh đang đụ hết tình hết nghĩa. Hai đứa tha hồ la vang động cả khu Bàu
Cồng Cộc. Mấy con le le, vịt trời đang ấp trứng gần đó, tung cánh bay phần phật. Quái lạ, chưa
cưới nhau mà cả hai bắt đầu thương nhau như vợ chồng. Một lúc sau, Sảnh ôm con Hạnh nắc
hùng hục và nó đã bấn ra dữ dội những tia khí đầu đời sâu vào trong lồn con Hạnh. Hạnh nghe
Sảnh đang tận hưởng nỗi sung sướng ngút ngàn mà lòng chất ngất hạnh phúc.

Cho tới bây giờ, Sảnh đang chống xuồng lùa vịt về Hạnh ngồi ở mũi ghe nhìn mà thương Sảnh
quá Nó biết thằng Sảnh có vẻ mệt vì trưa đó hai đứa đụ nhau gần tới trời xế bóng. Thằng Sảnh
thấy im lặng quá, kiếm chuyện nói:
- Nè Hạnh. TưÐát là em rể chị Hai Mừng, mà tại sao họ lại đi làm cái chuyện tầm bậy tầm bạ
quá vậy cà?
- Chớ anh hổng nghe chỉ nói chồng chỉ mỗi tháng chơi có một lần à? Mà ổng bắn ra rồi là ôm
gối ngủ, không cần biết tới ai sao? Vợ chồng mà vậy trách gì chỉ không...

Biết mình lỡ lời, con Hạnh ngừng ngay, nói chuyện khác:
- Nước năm nay lên sớm, làm ngập lúa hết á.

Dầu vậy cặp mắt thằng Sảnh cũng đăm chiêu. Bụng nó hơi lo cái câu nói của con Hạnh: "Vợ
chồng mà vậy, trách gì chỉ không..." Rồi Sảnh cố cười giả lả:
- Ai coi cặp này chơi rồi cũng không làm sao nhịn được.
- Anh mới coi có một lần...
- Chớ bộ em coi mấy lần rồi hả?

Con Hạnh mắc cở cúi đầu xuống miệng chúm chím cười:
- Anh hỏi kỳ cục thấy mồ. Có ai cố tình đi coi chuyện tầm bậy vậy đâu. Tại gặp giữa rùng, giữa
bụi thì mình...
- Vậy là em có coi mấy lần rồi phải không?
- Ừa có. Mà không phải Tư Ðát với chị Hai mà với con Ngọc.
- Con Ngọc. Phải con Ngọc em gái út chị Hai không?
- Chớ còn ai.
- Năm nay nó mới 15 tuổi, bằng tuổi em chớ mấy, mà cũng biết...

Nói tới đó, thằng Sảnh ngừng ngang, vì nó chợt nhớ tới bữa nay con Hạnh cũng đụ tơi bời hoa lá
với nó. Con Hạnh nguýt thằng Sảnh một cái, rồi mắng yêu:
- Xí, đàn ông con trai gì mà nói chuyện không chịu coi trước nhìn sau. Chớ bộ bằng tuổi em rồi
không biết đụ hả.

Lần đầu tiên con Hạnh dám nói chữ "đụ" ra mà mặt mày ráo hoảnh. Nó tự cảm thấy như mình
đã là người lớn rồi, vì đã nằm ở Bàu Cồng Cộc làm tình say sưa ngất ngây với Sảnh.
- Em thấy Tư Ðát đụ con Ngọc ở đâu? .
- Thôi mà, chống ghe lẹ lẹ về em nấu cơm cho cha ăn.
- Năn nỉ đó. Làm ơn nói đi mai anh thưởng...

Con Hạnh nhìn thằng Sảnh với cặp mắt sáng rỡ vì chữ "thưởng" Rồi Hạnh từ từ kể thật rõ cái
bữa nhìn lén Tư Ðát đụ con nhỏ Ngọc ngoài đình. Ông Của.
- Hổng phải mình em thấy mà có cả con Chỉnh, con ông Hương Ngự nữa. Nếu bữa đó em quá
giang xe anh Lộc về trước thì đâu có dịp. Em lấy làm lạ suốt buổi cúng đình, sao con Ngọc cứ
quấn qúit bên Tư Ðát như vợ chồng. Lên lạy tụi nó cũng lạy chung. Ăn cũng ngồi kề ăn chung.
Ăn rồi mỗi đứa cầm ly nước ra sau chái hè ngồi nói xầm xì cái gì đó, rồi cười chúm chím. Em
nghĩ tại anh em nó mến nhau nên quấn quýt bên nhau. Nhưng con Chỉnh tinh mắt hơn, nói với
em:
- Coi vậy mà hổng phải vậy đâu à mầy. Vợ của chả tức chị Ba của con Ngọc, hình như mê anh
Sử đờn ghi ta, hổng có cho chả làm ăn, nên chả thập thò con Ngọc này lâu cả mấy tháng nay
rồi đó. Hổng tin mày với tao cứ xớ rớ đâu đây, rình coi tụi nó tư tình.

Ăn xong, họ dọn dẹp ai về nhà nấy, mà Tư Ðát với con Ngọc vẫn còn lẫn quất chỗ cây sung sau
nhà bếp. Em với con Chỉnh ra cổng tam quan rình nhìn.

Chừng nửa giở sau, hai cô cậu dắt tay thập thò vô chánh điện. Tức tốc hai đứa em chạy ra cửa
hậu, nhập vô, ngồi núp sát dưới một bàn thờ chờ xem.
Tư Ðát nói với con Ngọc:
- Trời còn sớm. Giỏi lắm bây giờ chừng hai giờ chiều. Hai đứa mình đụ nhau một mách rồi tối
nay anh chèo xuồng ra chợ coi hát, ăn hủ tiếu luôn nghe cưng.

Con Ngọc phụng phịu lắc đầu:


- Vậy thì chờ đến tối mình đụ dưới xuồng kín hơn.
- Chớ bộ ở đây không kín à. Thiên hạ về hết trơn rồi, đâu còn ai. Bây giờ mình làm một cái rồi
tối đụ nữa.
Con Hạnh kể cho Sảnh nghe chuyện ngoài đình Ông Của tỡi đó dứt ngang, là tại vì xuồng Sảnh
chống gần về tới nhà . Hạnh kết thúc cho lẹ để nhắc nhở chuyện sáng mai Sảnh phải nhớ
"thưởng" Chớ thực ra, ngay tối hôm đó, con Chỉnh chèo xuồng qua chợ thiệt sớm, mục đích
nhìn tận mắt xem Tư Ðát có chở con Ngọc đi xem hát không. Cái tò mò của gái nhà quê là như
vậy. Chuyên môn ghen giùm thiên hạ. Chuyên môn muốn tìm biết chuyện rắc rối lối xóm, để
bao đồng, để làm đề tài nói khào với bạn bè.

Con Chỉnh cột xuồng lên chợ sớm lắm, Khán giả mới loe hoe mấy chục mạng. Trống trong nhà
lồng đánh thúc lấm để nhắc nhở bà con đi xem hát. Tối hôm đó gánh hát diễn tuồng Lưu Kim
Ðính phá Thạch Sơn.

Con Chỉnh đi luồng luồng ra phía sau hậu trường, ghé mắt qua tấm cói xem đào kép đang dồi
phấn thoa son. Bỗng nó thấy chị Ba vợ của Tư Ðát ngồi sát với Hai Sử đờn ghi ta, nói cười tình
tứ lắm. à, hèn chi mà Tư Ðát không mon men con em vợ tên Ngọc. Bây giờ Chỉnh mới hiểu tại
sao Tư Ðát đem con em vợ vô đám cúng đình lạy chung, ăn chung như vợ chồng mà không sợ
vợ đánh ghen.

Chỉnh thấy đôi khi chị Ba ôm cánh tay của anh Hai Sử, ngã đầu nhỏng nhẽo, nói cái gì đó, rồi
hai người hôn một cái. Hồi khán giả vô được hai phần rạp, con Chỉnh vòng ra phía trước, đi lang
bang thì gặp Tư Ðát với con Ngọc đang ngồi ghế đẩu ăn cháo lòng. Tư Ðát trong bụnh hơi giật
mình mà cũng giả tỉnh, kéo ghế mời Chỉnh ngồi ăn cháo. Chỉnh hỏi:
- Tưởng hai ông bà đi ăn hủ tiếu chớ.

Câu Chỉnh hỏi làm cả Ngọc lẫn Tư Ðát giật thót cả người, ngừng ăn. Thứ nhứt là Chỉnh gọi họ
bằng hai ông bà. Thứ hai là làm sao Chỉnh biết họ dự tính qua đây ăn hủ tiếu. Con Ngọc run
nhiều nhất. Tưởng qua tới chợ này rồi là kín đáo, không
ngờ hai người lại gặp luôn cả con Chỉnh ở đây. Tư Ðát hỏi:
- Ủa, làm sao Chỉnh biết tụi này định qua đây ăn hủ tiếu?
Mắt con Chỉnh cười khó hiểu, liếc liếc con Ngọc rồi nói:
- Thì ở chợ này chỉ có món hủ tiếu lòng của chú Lập là đệ nhất. Mình đoán hai ông bà cũng
thích vậy thôi.

Một lần nữa, con Chỉnh nhấn mạnh chữ \\\"hai ông bà. \\\" Ðát với con Ngọc nhột nhạt vô cùng
con Chỉnh thừa biết Ngọc là em vợ Ðát, sao còn chơi ác gọi là hai ông bà. Nên Ðát nói:
- À, đây là Ngọc, em vợ của anh đó Chỉnh. Chớ hổng phải.

Con Chỉnh lại nói xa xăm, với nụ cười khinh khỉnh:


- Ối, đời bây giờ em vợ với vợ thì cũng vậy thôi có khác gì đâu.
Rồi Chỉnh lấy hơi chu miệng ngâm liền hai câu ca dao miệt vườn:
"Trồng tre trở gốc lên trời.
Con chị chưa qua đời là tới con em"

Thấy không khí có vẻ hơi căng thẳng. Tư Ðát giả lả gắp một miếng lòng heo bỏ qua tô cháo của
Chỉnh, và nói:
- Ăn đi để cháo nguội hết em. Chuyện đời mà. Ai ở trong chăn mới biết chăn có rận. Có mây
mới có mưa. Có lửa mới có khói. Không phải tự nhiên mà có cớ sự...

Chỉnh vừa húp muỗng cháo, nhai miếng lòng, và nói:


- Vậy mà em không ở trong chăn, cũng biết chăn anh có rận à. Hổng phải một con, mà hai ba
con...

Người xẩu mình nhất bây giờ là con Ngọc. Vì nó tự biết mình đã tư tình, đã đụ với anh rể Tư Ðát
cả mấy tháng trời nay. Tưởng chuyện kín như bưng, mà rồi bây giờ...

Thấy cả Tư Ðát lẫn Ngọc bối rối tội nghiệp quá, con Chỉnh không nỡ lòng chọc thêm. Nó nói cho
họ yên tâm:
- Chuyện anh làm cũng phải thôi. Vì cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng. Có bà vợ như chị Ba
thì ông Trời cũng ngoại tình à. Hết ai nhè ông thầy đờn mà thương.

Tư Ðát sượng hẳn nét mặt. Chuyện đó chỉ có mình Tư Ðát biết, mà sao bây giờ con Chỉnh cũng
rành. Chưa hết, con Chỉnh còn phang thêm một câu nữa:
- Vợ con như vậy, anh có dẫn cô em vợ lên cúng đình cũng không ai trách. Bà ăn chả thì ông
phải xơi nem chớ. Bánh ít đi, thì bánh quy lại, vậy thôi.

Con Ngọc gát đũa không ăn nữa. Nó vừa xấu hổ, vừa run sợ trước con bạn rành hết sáu câu.
Rành như người cùng ở chung một nhà.
- Bởi vậy đó, em mới có được cái hân hạnh biết hai ông bà định đưa qua đây ăn hủ tiếu, rồi coi
hát luôn...

Tư Ðát cứng cỏi lắm, cố làm như không để ý tới những câu Chỉnh nói, mà tay chân vẫn bối rối,
nhất là nhìn Ngọc đang bâng khuâng, lo ra thấy rõ.

Tư Ðát định quay qua năn nỉ Chỉnh đừng chơi ác nữa, mà con nhỏ đã đứng dậy bỏ đi tự bao giờ.
Con Chỉnh biết còn ngồi đó khai xấu nữa, thế nào cũng có chuyện, nên nó thả lang bang ra
ngoài nhà lồng, kiếm một góc tối đứng rình xem Ðát
với Ngọc.

Ngồi lại bàn, Tư Ðát với Ngọc không nói năng gì nữa. Cho tới một đỗi lâu, Ðát mới múc một
muỗng cháo đút cho Ngọc và nói ân cần cho cô em vợ an tâm:
- Chuyện có gì đâu mà em lo hổng biết nữa à.
- Không phải em lo. Mà không hiểu làm sao nó lại biết hai đứa tụi mình dự định qua đây ăn hủ
tiếu với lại coi hát.
- Ối, thì nó nói mò đó mà. Chớ hồi hai đứa mình đụ ở ngoài đình, đâu còn có ai. Mình chơi trong
chánh điện chớ bộ ngoài sân hay sao mà nó thấy Em đừng lo. Ðể con nhỏ đó anh tính cho. Ðồ
cái thứ nứng lồn rồi không được ai chơi rồi bày đãt rình rập chuyện người ta đó mà. Ðụ cho nó
một cái là nó hết nói à.
- Ời anh phải trả thù cho em. Chớ chuyện này em tức lắm. Bữa nào anh đụ nó phải cho em biết
để em rình xem, rồi em chơi lại nó trả thù.
- Chuyện đó dễ thôi. Anh hứa. Anh mà không đụ được con Chỉnh con ông Hai Ngự, em đừng
kêu anh là người.

Khán giả đã vô đông nghẹt trong rạp. Họ kéo màn hát rồi mà cả Ðát lẫn Ngọc vẫn còn ngồi đó
ăn cháo. Con Ngọc hơi yên tâm vì Ðát hứa là sẽ đụ con Chỉnh để trả thù\\\' Bữa nay qua chợ
đây là cốt ghé quán chú Lập ăn hủ tiếu lòng bò, mà hết
rồi nên Tư Ðát mới đưa cô em vợ ra đây ăn cháo lòng heo.

Ðáng lý ăn xong thì mua vé coi hát, nhưng gặp chuyện con Chỉnh nên cả hai chẳng còn gì hứng
thú. Ăn hết hai tô cháo, Tư Ðát kêu thêm hai tràng bánh khọt để làm cho no bụng, lấy sức để
một lát nữa trên đường về, Tư Ðát sẽ đè con Ngọc ra đụ một mách nữa.

Biết hai người không coi hát thế nào cũng về sớm, nên con Chỉnh xuống xuồng chèo ra khúc
vắng, cột lại chờ cho Ðát với Ngọc chèo về, thì len lén chèo theo, rình coi hai đứa đụ, vì hồi
chiều, ở miếu Ông Của, Ðát có nói:
- Hai đứa mình chơi một cái rồi tối nay xuống xuồng đụ tiếp.

Ðúng như vậy, Tư Ðát với Ngọc xuống xuồng chèo về. Qua khỏi vàm Ông Xáng, Ðát lách vô
kinh Bà Hai. Ði được một đỗi, con Ngọc nhắc khéo Tư Ðát:
- Hồi chiều đụ trong miếu, anh nói gì có nhớ không?
- Khỏi nhắc. Tới khúc đằng kia, chỗ mọi lần tụi mình thường đụ, neo xuồng lại hai đứa mình
chơi tới sáng.

Con Chỉnh khoái quá, chèo cách xa xa, cho đến khi thấy Ðát dừng xuồng lại ở mấy bụi dừa
nước rậm rạp, cột xuồng thì Chỉnh cũng lần tới cột kế bên. Tư Ðát thấy hết. Dưới ánh trăng nó
thấy rõ ràng con Chỉnh đang theo dõi xuồng nó từ chợ vô tới đây nên cố tình neo lại, và rấp
tâm với con em vợ Tư Ðát nói thật nhỏ:
- Nội đêm nay em sẽ thấy anh trả thù cho em. Lát nữa anh đẩy xuồng nằm giữa đám dừa kín
mít, em cứ làm bộ nói những lời như hai đứa mình đang đụ nhau, ráng nói sao cho hấp dẫn.
Một mình anh nhảy xuống nước, lặn âm thầm tới xuồng nó. Anh lấy sình bôi mặt, giả làm ông
Thủy Tề, đè nó lột áo quần, và anh đụ cho nó chết đêm nay luôn. Em muốn coi thì chèo kế lại
mà coi.
- Dạ. Mà anh đụ đừng cho ra nhe. Ðụ trả thù thôi.

Rồi Tư Ðát đẩy xuồng nằm giữa bụi dừa cho kín đáo. Dù con Chỉnh có muốn nhìn cũng chẳng
thấy gì Ngọc bắt đầu:
- Anh cổi quần cho em đi anh Ðát.Ðụ hồi chiều hổng đã chút nào hết. Ðụ mà không bú em hổng
chịu đâu. Ðó, anh banh lồn em ra bú cho hay đi, rồi lát nữa em trả ơn cho...

Trong khi đó, Tư Ðát nhảy nhẹ xuống nước, lặn sâu. Giữa lúc con Chỉnh đang đứng trên xuồng
ngong ngóng nhìn vói qua, thì ông Thủy Tề mặt đen trồi lên be ghe phía bên kia, rồi leo hẳn lên
xuồng con Chỉnh. Xuồng chòng chành làm con
Chỉnh chút xíu nữa ngã xuống nước. Nó quay nhìn ông Thủy Tề mặt đen, và khiếp vía lạy:
- Lạy ông. Con... con?

Tư Ðát giả giọng khàn khàn nói giỏng dạt:


- Con đang nhìn thiên hạ đụ mà thèm chứ gì?
- Lạy ông. Con đang nhìn chúng đụ mà có thấy gì đâu...
- Cần gì thấy chúng đụ. Muốn thấy để ông đụ cho con sướng.

Tư Ðát to con, đang trần truồng, nấm vai con Chỉnh rồi lột áo nó ra. Hai trái vú tròn cứng, cưng
cứng lộ dưới ánh trăng. Rồi Tư Ðát lột luôn quần con Chỉnh. Vừa thấy lồn của con Chỉnh thì con
cặc Tư Ðát cương cứng lên chỉa ngược ra phía đằng trước.

Dù hơi sợ nhưng khi thấy cặc Ông Tề cũng to và dài như cặc người trần, con Chỉnh hơi khoái. Vì
đây là lần đầu tiên con Chỉnh được đứng gần một Ông Tề to con, cặc dài... Con Chỉnh không
van lạy nữa, hơi yên tâm xem ông Tề sẽ làm gì.

Tư Ðát khom người xuống bú cặp vú của Chỉnh, tay nắn nắn mơn trớn. Nghệ thuật siêu đẳng
của rư Ðát mà bú vú thì đàn bà có con cũng chết chớ nói gì đến con gái mới lớn lên.

Từ xuồng bên kia, con Ngọc đang nhìn rõ Tư Ðát đang bú và bóp cặp vú dễ thương của con
Chỉnh. Con Chỉnh ngẩng mặt lên trời, hít hà và nghiến răng, vì đây là lần đầu tiên nó tiếp xúc
với đàn ông. Sướng lắm mà con Chỉnh không dám .
la. Thấy vậy con Ngọc la giùm:
- Anh Tư Ðát, cái miệng anh bú vú em sao mà nó sướng quá. Tay anh xoa vú cũng hay nữa. Lồn
em nứng lắm rồi anh Tư ơi. Bú nữa đi anh. Mạnh lên, em không đau đâụ. .

Ông Tề bên này làm theo lời la của Ngọc. Tư Ðát biết con Ngọc đang thỏa mãn, đang phục thù
từng phút. Ngọc tiếp:
- Bây giờ anh quỳ xuống. Ðó, em dang hai đùi ra rồi đó.
Bên này ông Tề hôn tới chòm lông lồn rồi mà con Chỉnh chưa dang hai đùi ra. Ông phải lấy tay
banh hai đùi của Chỉnh ra và nói:
- Em dang ra rộng nữa để anh bú lồn cho em sướng.

Bú lồn? Con Chỉnh chỉ nghe động từ này có vài lần mà chẳng bao giờ được nhìn thấy. Nó chưa
tưởng tượng nổi rằng bú lồn là làm sao, thì ông Tề đã đưa lưỡi vô liếm hai mép lồn ướt nhẹp
nước của nó.

Lồn của con Chỉnh đang chảy nước chẹp nhẹp. Như vậy là con nhỏ đang khoái. Bây giờ Tư Ðát
mới nghe hai bàn tay của Chỉnh vịn nhẹ vào đầu Tư Ðát rồi hẩy cái đít vào mặt Tư Ðát.

Tư Ðát như rồng gặp mây. Vừa được bú một cái lồn mới vừa trả được một cái hận bị Chỉnh chọc
quê trên chợ, và cũng vừa làm đẹp lòng con em vợ, đang nằm một mình nơi xuồng bên kia, la
khơi khơi những câu khoái lạc thật khiêu dâm.

Chòm lông lồn dày rậm đen thui của con Chỉnh bất ngờ làm cho Tư Ðát ngất ngây, đam mê
quên hết việc trả thù. Gió trên con kinh vắng lâu lâu thổi nhẹ qua. Tiếng lá dừa nước khua
động. Bóng trăng soi trên mặt nước cũng lăng tăng, làm con Chỉnh say nồng trong cơn sướng
tuyệt trần mà chiếc lưỡi Tư Ðát đang cho.
Bên kia con Ngọc la tiếp:
- Anh làm ơn bú hột le cho em đi Tư Ðát. Mỗi ngày mình chèo xuồng ra đây đụ nghen anh. Ối,
hai cái chưn của em nó giựt quá anh ơi. Bụng em thì thoi thóp. Kiểu này chắc em lấy anh luôn
quá Tư Ðát ơi. Bú đi, bú mạnh đi, thần tiên lắm anh ơi.

Con Ngọc la đúng phóc những điều Chỉnh đang rung cảm. Lúc đầu thực tình Tư Ðát chỉ muốn đụ
con Chỉnh để trả thù. Nhưng khi hẩn áp miệng vô bú. Lồn con Chỉnh toát ra một mùi thơm thật
đặc biệt mà lâu nay Tư Ðát chưa từng hửi qua, mặc dù hắn là tay đụ đã từng hạ không biết bao
nhiêu em trong xóm Gò Ô Môi.

Con Chỉnh tự động nằm bật ngửa trên khoang xuồng. Dưới ánh trăng sáng rực, thân hình Chỉnh
như một nàng tiên. Trắng hếu, đều đặn, no tròn, gợi dục. Chợt Tư Ðát thấy mê nó còn hơn mê
cô em vợ.

Ðang hồi hộp đợi chờ xem ông Tề sẽ trổ ngón gì đây con Chỉnh nhắm mắt, lắc lư cái đầu:
- Lạy ông Tề làm gì cũng được nhưng chỉ xin ông Tề đừng đụ con. Tội nghiệp lắm ông Tề ơi. Dạ,
ông cứ việc bú hột le cho con sướng như vậy, là con.. cám... ơn anh. ủa quên, cám ơn ông lắm,
ông Tư Ðát ơi. . .

Tư Ðát hơi giật mình. Hắn trườn người lên nằm sấp trên con Chỉnh, để con cặc cà cà trên mu
lồn, rồi hỏi nhỏ:
- Bộ em biết qua là Tư Ðát hả Chỉnh?
- Hồi chiều em mới thấy con cặc của anh trong đình Ông Của. Làm sao quên được. Hồi dưới
nước anh mới nhảy lên xuồng, là em nhận ra anh liền. Con cặc gì mà to và dài quá chừng à.
- Vậy Chỉnh có muốn anh đụ em một cái không?
- Hổng biết. Anh muốn làm gì đó thì làm. Ðừng bày đặt hỏi người ta. Ai mà dám \\\"Ời \\\" ba
cái chuyện tầm khào như vậy.
- Vậy em làm ơn dang rộng hai bắp đùi ra.

Chỉnh vẫn nhắm mắt nghiêng đầu qua một bên. Dưới kia hai bắp đùi Chỉnh bắt đầu cử động,
dang dần ra. Tư Ðát không cần dùng tay, lừa lừa, canh đầu cặc nằm ngay miệng lồn, rồi từ từ
nhấn nhẹ vào Con Chỉnh bặm môi. Không biết vì đau hay là sướng. Mặt Chỉnh nhăn nhó, hai
cặp chân mày nhíu lại Con cặc của Tư Ðát cứ thập thò ở cửa mình, không dám tiến xa hơn.

Chờ lâu quá con Chỉnh hơi sốt ruột. Nước lồn thì đã ra chan chứa, mà con cặc cứng như củi của
Tư Ðát vẫn cứ thậm thà thậm thụt ở bên ngoài miệng lồn. Thực ra không phải Tư Ðát sợ, mà đó
là kỹ thuật chọc cho cô em nứng lồn vô cùng tận,
chịu không nổi phải mở miệng xin. Chỉnh không xin vì mắc cở, mà cô nàng hẩy
mông lách qua lách lại, canh cho đầu cặc ngay miệng lồn, rồi Chỉnh nắc mạnh lên, hai tay đè
mông Tư Ðát xuống.

Chiếc xuồng bắt đầu lắc lư. Nước dưới kinh đánh lấp xấp vào be thuyền. Bên kia Ngọc quan sát
Và đây cũng là lần đầu tiên Ngọc được xem đụ Ngọc ghen lắm. Ðáng lẽ ra, nếu không có con
Chỉnh giờ này thì Ngọc đã hưởng không biết bao
nhiêu là khoái lạc ái ân. Nhưng vì muốn trả thù, Ngọc cắn răn chịu, đứng đó nhìn người yêu của
mình đụ kẻ thù.

Xem đụ, lồn Ngọc nứng dội ngược. Ham xem quá mà Ngọc quên mất cái bổn phận đóng kịch đụ
giả của mình, cố làm cho Chỉnh tưởng Ðát vẫn còn bên kia.

Thấy Tư Ðát không chịu nhấn hết con cặc sâu vô lồn mình, Chỉnh tức quá hỏi nhỏ:
- Anh làm cái giống gì vậy? Anh Ðát?
- Thì anh đang đụ em. Bộ em không biết hả.
- Hồi chiều anh ẳm con Ngọc. Hai anh chị đụ lút khất Sao bâu giờ anh chỉ có đút vô một nữa
khúc vậy? Em hổng chịu đâu. Anh hổng có công bằng.

Tư Ðát lại chơi ác, bắt người đẹp phải há miệng ra mà đòi hỏi. Ðát cao tay ấn lắm. Gái có con
còn phải chết, nói gì Chỉnh. Chỉnh van lơn khẩn thiết với giọng nói rất nhỏ:
- Ðâm lút vô hết đi anh Tư. Lỡ rồi cho ăn thua luôn.
Tư Ðát luồn hai bàn tay bợ mông đít cô bé rồi ấn sâu cặc vào mà nắc. Bây giờ thì sự tình đã
thay đổi Chỉnh biết chắc người đang đụ mình là Tư Ðát chứ không phải là ông Tề. Lần đầu tiên
trong đời con gái, Chỉnh được thưởng thức một con cặc
to và dài cắm sâu vô lồn mà đụ. Chỉnh nghe toàn thân thể nhẹ nhàng lâng lâng, bay bổng lên
không trung.

Lời Tư Ðát nói với cô em vợ thật đúng:


- Nó nứng lồn quá mà không được ai đụ, nên đi theo rình rập chuyện thiên hạ. Ðể anh đụ nó
một lần là nó câm miệng ngay lập tức.

Ðúng như thế. Cũng bằng tuổi của Ngọc, lại con nhà khá giả, Chỉnh đã phát triển mọi đòi hỏi
sinh lý cuồng nhiệt như bao cô gái khác. Cũng thèm có người tình để ái ân. Mà tìm đâu ra? Nên
Chỉnh suốt ngày rình rập những cặp đang nhởn nhơ đầy ắp tình rự để thèm, để ghen giùm.

Ðêm nay dưới ánh trăng vàng vặc trên con kinh vắng, Chỉnh đang thỏa mãn tận hưởng thú yêu
đương. Hai tay Chỉnh ôm quấn chằt đôi vai lực lưỡng của Tư Ðát. Vì Tư Ðát không phải đang đụ
kẻ thù, mà chàng đang làm tình với một thân hình ngà ngọc, hấp dẫn:
- Em xin lỗi anh vì trưa nay đã nhìn lén xem anh đụ Ngọc. Tối nay em chèo ra chợ cũng là để
canh, để rình xem anh đụ Ngọc nữa. Tại em thèm quá mà làm chuyện điên cuồng. Tha lỗi cho
em đã nói những câu làm cho anh buồn? Nếu còn giận, anh cứ đụ cho em chết đêm nay cũng
không sao. Chết no còn hơn làm ma nhịn đói, anh Ðát ơi.

Lòng Tư Ðát chùng xuống. Chàng bỗng yêu thương Chỉnh hơn vì lời tự thú tận đáy lòng của cô
bé. Tư Ðát hỏi nhỏ:
- Lâu lâu, hai đứa mình hẹn hò đụ nhau một bữa được không em?
- Không. Em hổng chịu lâu lâu một bữa. Mà ngày nào anh cũng phải đụ em. Tới nhà em cũng
được. Cha mẹ em ít khi có mặt ở nhà lắm. Hai ông bà có vựa trứng bên Lạc Thiện, đi buôn bán
hoài à. Nghe anh. Nhớ tới nhà em.

Tư Ðát gật đầu. Anh chàng khoái như trúng số độc đấc. ít có con gà nào dám rủ Ðát về nhà đụ.
Chỉ toàn mèo mã gà đồng, lang bang ngoài vàm, ngoài kinh, ngoài đình, ngoài miếu... Nhất
định Ðát phải đụ sao cho Chỉnh mê chàng bữa nay mới được. Lúc Ðát nắc hết mình thì Chỉnh
cất giọng la lớn, quên mất bên kia có Ngọc:
- Em mà có thằng anh rể như anh thì em cũng lấy à Anh phải đụ cho tới sáng, nghe anh Tư.
Trời ơi sướng ơi là sướng.

Ðít Chỉnh sàng qua sàng lại. Tư Ðát nắc xéo rồi nắc dọc. Chàng cầm con cặc nhấn mạnh vào
mồng đốc của Chỉnh mà quậy. Con Chỉnh la vang trời cả khúc kinh vắng. Bên kia, con Ngọc
đứng nơi đầu xuồng nhìn qua mà lòng đã cơn hận. Ngọc có ngờ đâu thằng anh rể đang thật tình
đụ con Chỉnh hết mình.
Tư Ðát đụ được một đỗi, thì con Chỉnh vặn mạnh người, mặt mày nhăn nhó như đau đẻ, bặm
môi lại, hai tay đấm bình bịch trên lưng Tư Ðát, vì em đang ra chan chứa:
- Cha mẹ ơi! ối sướng quá anh Tư Ðát ơi? Em .ra đó anh ơi! Ðừng ngưng nắc, cứ đụ tiếp tục đi.
Ối Tư ơi là Tư.

Bên này con Ngọc nghe được, nó hỡi ôi. Tưởng là Tư Ðát giả làm ông Tề để gạt con Chỉnh đụ
trả thù Không dè bây giờ... Nó nổi máu ghen, lần xuồng qua kề sát, cổi phăng hết áo quần,
nhảy qua, vực Tư Ðát dậy, bẩt Tư Ðát phải bỏ con Chỉnh, nằm đụ riêng với nó. Tư Ðát hoảng
hồn van xin Ngọc:
- Ậy em. Anh đang trả thù cho em, rửa hận cho em...
- Không cần anh rửa hận cái mốc xì gì hết. Anh phải đụ em, phải bỏ nó, anh nghe không? Anh
đừng làm bộ.

Cực chẳng đã, Tư Ðát phải cắm cặc vô lồn con Ngọc mà đụ, trong khi Chỉnh đang ngỡ ngàng
ngồi dậy khóc:
- Nhục qua đi trời đất ơi là trời. Ðang đụ ngon lành nó qua dành mất của con.

Con Ngọc đang ôm đụ Tư Ðát lớn giọng hỏi Chỉnh:


- Cái gì? Anh Tư Ðát là của mày hả? Của tao, mày dành mày đụ, mày có biết không? Còn lâu
mới là của mầy à.

Chỉnh càng khóc lớn tiếng hơn vì quá nhục, trong khi con Ngọc hả cơn tức vì đang được trả thù:

- Mày xỉa xói tựi tao đụ bậy. Bây giờ mày cũng đâu có gì hơn. Mà còn trần truồng ngồi đó không
có lấy con cặc mà đụ nữa là.

Tư Ðát năn nỉ Ngọc:


- Anh lạy em. Người ta khóc là người ta biết nhục rồi. Nằm yên cho anh đụ, đừng có chửi bới họ
nữa.

Chỉnh vẫn ngồi khóc rấm rức trông thiệt tội nghiệp. Rõ ràng vì quá ham đụ mà nửa đêm phải
ngồi cổi truồng ra để nghe người ta chửi rủa giữa con kinh vắng.

Nó biết con Ngọc đang trả thù cho hả dạ, nên ngồi khóc yên lặng. Và nhìn Tư Ðát đang ôm
Ngọc mà nắc. Lòng Chỉnh cũng đau, nhưng khó chịu nhất là nghe Ngọc mấng. Có khác nào cái
nhục mà Ngọc đã chịu hồi trên quán cháo ở chợ, khi Chỉnh mang hết chuyện lớn nhỏ ra mà
hạch, mà hỏi, nói xéo nói cạnh.

Tư Ðát cố tình đụ cho thật hay để con Ngọc ra trước rồi chàng sẽ xin phép Ngọc cho chàng leo
qua đụ Chỉnh.

Nhưng thình lình, một cái ầm, nước văng tung tóe. Chiếc xuồng chòng chành muốn lật. Chỉnh
đã bất thình lình nhào xuống nước tự tử. Tư Ðát tức khắc rút cặc ra khỏi lồn Ngọc, nhảy theo,
ôm Chỉnh lại cứu lên xuồng. Chỉnh vẫn khóc và khuôn mặt vẫn buồn như mưa mùa thu, vùng
vằng Ðòí Tư Ðát buông ra cho nàng được chết. Tư Ðát năn nỉ:
- Trời ơi. Khổ cho tôi hết sức à. Chèo xuồng ra đây là để vui chơi chứ đâu phải để chết. Ngọc,
em làm ơn nói một tiếng cho Chỉnh vui lại cái được không?

Ngọc cũng không vừa gì, giọng óng óng:


- Ủa, hồi nãy ngoài chợ, nó làm em nhục mà em có đòi tự tử đâu. Trồng ớt thì ăn ớt chớ. Với lại
anh mới đụ cho nó ra một cái rồi còn gì nữa. Bây giờ tới phiên em chớ. Hổng lẽ vắng đụ một cái
là nhảy sông đòi tự tử à?
- Thôi mà. Anh lạy em đó Ngọc. Tội nghiệp cho người ta mà.
- Anh buông nó ra. Lại đây hai đứa mình đụ tiếp Ðể coi nó có dám nhào xuống sông lần nữa
không?
- Bao nhiêu đó đủ rồi Ngọc à. Mang tội chết đi em.

Hai tay Tư Ðát vẫn ôm cứng, không dám buông Chỉnh ra. Vì hể chàng mà buông ra là Chỉnh
nhào xuống sông nữa cho xem. Nhưng không phải Chỉnh nhào chết vì nhục, mà vì đụ chưa có
đã. Ðã vậy bây giờ lại còn ngồi đó xem Ðát nắc Ngọc.

Cho nên ngồi quay lưng lại hướng Ngọc, Ðát che hết, nên Ngọc hoàn toàn không thấy bàn tay
ông anh rể của mình đang thoa lông, bóp lồn cô Chỉnh. Ngọc còn nhỏ quá, không hiểu nổi hành
động ác ôn đó của Tư Ðát. Nên tự nhiên nghe
Chỉnh hết khóc mà Ngọc không hiểu tại sao.

Hai ngón tay Tư Ðát đang đâm sâu vào cửa mình của Chỉnh. Ðể cho Ngọc đừng nghi, Ðát nói
như thiệt:
- Trời ơi. Rồi bây giờ tôi phải ngồi sảng đêm như vầy mà ôm người đẹp cho nàng đừng gieo
mình xuống sông tự tử hay sao?

Con Ngọc tưởng thiệt nên nói một cách đắc thắng:
- Ời thà như vậy, huề. Chẳng đứa nào được đụ Em thì đụ với anh nhiều rồi, không cần thiết. Cái
đứa mới ăn có một lần, mà bây giờ phải nhịn thèm mới khổ sở chớ...

Ngọc có nói nặng lời bao nhiêu, con Chỉnh cũng chẳng thèm khóc nữa, vì TưÐát đang tận tình
dùng hai ngón tay đụ sâu vào lồn em. Tay kia Tư Ðát bóp nhuyễn nhừ cặp vú.

Ðược một lúc, Tư Ðát đề nghị:


- Hay là bây giờ như vầy cho yên cả hai bên. Anh đụ một em, bú một em. Em nào ra xong,
mình lại đổi phiên, Chịu không?
Nghe vậy, Ngọc chịu liền, vội trả lời:
- Chịu liền. Nhưng anh phải đụ em trước. Chỉnh sau.
Ðang ở thế lép, nên Chỉnh đành gật đầu kiểu chơi tam đầu chế.

Thế rồi Tư Ðát nằm ngứa để cho Ngọc leo lên cắm cặc vào lồn ngồi mà dộng cừ. Còn Chỉnh thì
ngồi lên mặt Tư Ðát cho anh chàng bú lồn. Cứ như thế ba người đụ thay phiên nhau cho đến khi
trăng xế bóng.

Bấy giờ Ngọc với Chỉnh đã làm hòa với nhau, đồng ý từ nay chia nhau mà ân ái với Tư Ðát. Mỗi
cô bây giờ đã ra đến ba lần, trong khi Tư Ðát bình chân như vại mà còn được nuốt không biết
bao nhiêu là nước lồn của hai cô gái 15.

Ðó là tất cả phần chuyện còn lại mà Chỉnh đã kể cho Hạnh nghe. Nhưng Hạnh đã không tiện kể
lại cho Sảnh biết. Hay nói cho đúng hơn, Hạnh cố tình dấu đoạn vừa rồi của câu chuyện. Vì hôm
Chỉnh kể cho Hạnh nghe xong, thì chính Hạnh
cũng rất thèm cái hấp dẫn của Tư Ðát, nên cô nàng đã hỏi Chỉnh rất cặn kẽ:
- Chỉ có đêm hôm đó mà Chỉnh đã yêu say đắm Tư Ðát đến vậy à?
- Không. Sau đêm đó, bằng mọi giá em đã rủ anh Tư tới nhà em đụ tiếp mấy lần. Tuyệt lắm chị
Hạnh ơi. Em phải thú thiệt là em mê anh Tư hơn mọi chuyện khác trên đời này. Chị có biết tại
sao không? Tại vì anh Tư đụ liên tục hai ba tiếng đồng hồ là thường. Con cặc của ảnh chẳng
bao giờ bị mềm. Còn sự chiều chuộng của anh Tư thì thật là bậc nhất trong thiên hạ...

Ðàn bà con gái chỉ thích có hai điều. Thứ nhất là chiều chuộng, thứ hai là chơi dai. Anh Tư có
tất cả, cộng thêm một con cặc to và dài lạ lùng. Em chưa từng thấy của ai như vậy.

Hạnh ngồi há mồm nghe từng chi tiết, đôi mắt mơ màng và định bụng sẽ tìm cách làm quen với
Tư Ðát.

Ðó là hôm Hạnh đi cắm rô ngoài đìa, gặp Tư Ðát đang chèo xuồng cắt tranh.
- ủa, Hạnh đi cắm rô ngoài này mà đi có một mình vậy sao. Nguy hiểm lắm à nhen. Kiếm có
khá không?
- Cũng khá anh Tư. Với lại tại ở không buồn quá em kiếm chuyện ra cắm rô với hái súng cho
vui. Hổm rày anh có tới nhà con Chỉnh chơi không? Con nhỏ dễ thương lắm...

Tư Ðát giật mình. Chuyện đó kín như bưng mà sao Hạnh lại biết được. Không lẽ... Hạnh có mắt
thần? Hạnh hỏi tiếp Ðát:
- Ủa, sao tự nhiên mà anh Tư có vẻ lo âu quá vậy?
- À, không. Anh lo là vì.... chuyện anh với con Chỉnh... Làm sao em biết được hay quá vậy?
Chắc em vợ anh nói hả?
- Ối, chị em bạn thân mà. Có cái gì cũng đem khoe nhau. Nó khen anh nhưkhen một ông
tiên.... làm em cũng...

Hạnh bỏ lững câu nói, cúi mặt thèn thẹn vì trót lỡi lời. Tư Ðát quay nhìn Hạnh ngay. Ðể chắc ăn,
Tư Ðát hỏi Hạnh:
- Chỉnh đã khen anh ra làm sao mà em bảo anh là tiên?
- Dạ nó nói... Nó nói cái gì của anh cũng không chê vào đâu được hết. Nó nói trên đời này
không thể tìm thấy người thứ hai như anh. Nên chi cả ba chị em của chị Hai Mừng đều mê anh,
đều dâng hiến cho anh.

Tư Ðát làm bộ mắc cỡ. Nhưng trong lòng rất khoan khoái vì biết rằng sấp có một con nhạn nữa
sẽ lọt vào bàn tay của mình. TưÐát giả bộ khiêm nhường nói:
- Em Hạnh đừng tin lời Chỉnh. Anh thì cũng tầm thường như bao người con trai khác, chớ có gì
lạ đâu Thấy rồi hãy tin...

Hạnh bẻn lẽn, mặt hồng lên và nhỏ giọng:


- Dạ, em nói thiệt anh đừng có giận. Hôm ở đình ông Của, em với con Chỉnh cùng rình xem anh
với con Ngọc... Ðược nửa chừng, em chịu không nổi, nên phải chạy tuông về nhà. Nếu còn ngồi
đó, dằn cơn không được, em dám... Dám sao? Nói cho anh nghe đi. ở đây vắng vẻ đừng có mắc
cỡ.
- Dạ, thì em cũng dám nhảy ra dành anh, mà hưởng như con Ngọc. Anh kỳ quá hà. Người ta
không dám nói mà anh cứ hỏi...

Tư Ðát sướng lâng lâng trong người. Anh chàng nhìn nhan sắc của Hạnh, với khuôn mặt đỏ
hồng rồi thả một câu thật khẽ:
- Vậy bây giờ anh đang ở không đây nè. Ngọc cũng không mà Chỉnh cũng chẳng có ở đây. Hạnh
có muốn dành anh làm của riêng không?

Trong lòng thì rạo nlc bần thần, mà Hạnh vẫn còn làm dáng:
- Thôi anh ơi. Ðổ bể ra, nội ba chị em của Ngọc nó xởn em không còn sợi tóc, nói gì tới con
Chỉnh...

Tư Ðát lần xuồng mình gần sát xuồng của Hạnh và nói:
- Ðổ bể? Bộ hổng lẽ đụ bữa nay rồi em đem đi bán rao chuyện tụi mình cho thiên hạ biết như
cô Chỉnh đã làm à?
- Em đâu có ngu. Món ngon thì âm thầm kín miệng mà hưởng. Bộ ngu sao đem chuyện mình
cho thiên hạ biết.
- Vậy thì làm sao đổ bể được mà em lo?
- Dạ, em sợ tai vách mạch rùng. Có kẻ đang nhìn lén, như cái đêm anh... anh làm con Ngọc
ngoài kinh, có con Chỉnh chèo theo xem lén. Mèn ơi nghĩ tới là em nổi da gà rồi...

Tư Ðát đứng lên nhìn quanh cái đìa. Ai muốn âm thầm chèo vô đây không phải là chuyện dễ, vì
tranh mọc quá đầu người. Xuồng chạm tranh là nó kêu xào xạc. Còn muốn lội khơi khơi thì
tranh nó cắt đứt da. Nhìn một vòng khấp đìa xong, Tư
Ðát nói:
- Bảo đảm với Hạnh là ở đây chỉ có hai anh em mình. Anh đứng lên rồi mà cũng không thấy hết
đìa, huống hồ là xem lén. Cặp sát xuồng lại, anh cột lại cho.

Con Hạnh hơi vững tâm. Phần vì thân hình nở nang hấp dẫn của Tư Ðát làm con Hạnh mê mẫn
tâm thần. Cái quần đùi mỏng tanh của Ðát đã bị gió thổi, ôm sát con cặc. Ðó là mục tiêu làm
Hạnh ngây ngất tự nãy giờ.

Cột xong xuồng cho Hạnh, Tư Ðát lại ngồi sát một bên:
- Chắc em lớn hơn Chỉnh một tuổi há?
- Dạ, tụi nó kêu em bằng chị.
- Từ hồi nhỏ đến giờ em đã biết gì chưa?
- Anh này. Anh làm em như là gái hư gái thúi không bằng. Bữa nay em bạo dạn ăn nói là tại vì
vì em đã nhìn thấy anh trần truồng một lần. Lớp con Chỉnh hết lời khen ngợi. Nên em... em...
muốn có được dịp hân hạnh nói chuyện với anh chứ bộ.
- Nói chuyện thôi chứ hổng có... có...

Nói tới đó, Tư Ðát thò tay cầm lấy tay Hạnh. Hạnh run lên bần bật. Mặt đỏ như trái gất chín. Nó
nhìn mông lung xuống mặt hồ.

Mấy con ếch nhảy lăng tăng trên những lá súng còn non màu xanh tím. Mấy con nhện hoảng
hồn băng chạy tán loạn, làm mặt nước nổi lên từng vòng nước nhỏ. Lòng của Hạnh cũng đang
chao đảo lâng lâng một cảm xúc khó tả. Vì lần đầu tiên trong đời con gái Hạnh được một người
đàn ông cầm tay. Mà người đó lại là thần tượng mà Hạnh từng ao ước.

Hạnh lại phóng mẩt nhìn quanh. Chỉ toàn tranh với tranh, cao quá đầu người, mọc dày khít.
Ðứng cách nhau vài thước chưa chắc đã thấy nhau, đừng nói ngồi lọt trong khoang xuồng. Trời
một màu xanh lơ, có vài cụm mây trắng mỏng như lụa. Gió mát đồng nội thổi hây hây. Không
một tiếng động. Thỉnh thoảng nghe tiếng cá táp bóng gần đó. Quang cảnh thật hữa tình thơ
mộng.

Tư Ðát nhìn trân trối gương mặt Hạnh đang nóng bừng. Tay Hạnh run run chờ đợi. Thấy im lặng
qua, Tư Ðát hỏi:
- Em có yêu ai chưa?
- Dạ... chưa. Có rồi, ai lại để anh cầm tay...
Sự thật Hạnh đã yêu Sảnh. Nhưng chàng này nhà quê hiền lành, chất phát, lại thêm nhút nhát.
Ðã mấy lần Hạnh mở ngõ, khêu gợi, mà Sảnh như con cừu non. Muốn xây hạnh phúc kiểu cổ
điển, nghĩa là phải có cưới xin, trong khi Hạnh lại là loại gái mới, muốn hưởng trước khi khép
cuộc đời vào làm vợ.

Với lại nghe mấy con bạn đàn em như Ngọc, Chỉnh, Ðóa... cô nào cũng đầy ắp tình yêu và xác
thịt nên Hạnh cũng nôn nao, muốn hưởng một lần cho biết... Gặp riêng TưÐát trong hoàn cảnh
thuận tiện như vầy, không phải là chuyện dễ.

Tư Ðát táo bạo đưa bàn tay Hạnh lên mũi hôn tha thiết. Ðát còn lấy lưỡi liếm khe khẻ giữa
những ngón tay của Hạnh, làm ốc trâu con nhỏ chạy rần khẩp người.

Chiếc Cằm của Hạnh được Ðát nâng lên, thật gần với môi chàng. Hơi thở của Hạnh dồn dập, đứt
quãng, đôi mắt dại hần đi. Ðát sà xuống, dùng mũi hôn lên mà nàng một cái hôn thật nồng
nàn, rồi lần qua đặt môi lên hôn môi cô bé~ Dại khờ, lúng túng, vụng dại chỉ có vài giây, là con
Hạnh đã được Tư Ðát ngậm chặt môi nút thật êm đềm, thắm thiết.

Hạnh mềm nhũn nhưcọng rau héo, ngã hần vào người Tư Ðát, ôm quấn lấy Ðát, nhắm mắt, để
cho Ðát tiếp chiếc hôn dài lê thê, đắm đuối.

Mấy con chim vịt trời bay qua làm không trung giao động. Giao động như tấm lòng trinh trắng
của Hạnh đang rạt rào một cảm xúc sung sướng tuyệt trần. Hạnh nghe nước lồn ứa ra ở cửa
mình. Nhất là lúc Tư Ðát đưa lưỡi vào lỗ tai cô nàng để liếm thật nhẹ Hạnh rên âm ư không
thành lời, mà Ðát thì hiểu. Ðó là tiếng rên của khoái lạc tuyệt vời mà Hạnh đang có.

Dày kinh nghiệm, sở trường như Ðát thì con chim non Hạnh có chắp cánh bay lên rồi cũng đâm
nhào xuống mà chịu chết. Hạnh nghe ở lưng mình cồm cộm vật cứng của Tư Ðát. Vật cứng mà
Hạnh với Chỉnh đã nhìn qua ở đình Ông Của. Nó bóng lưỡng, dài thòng, ngổ ngáo...

Tư Ðát tự động mở cúc áo của Hạnh. Hai trái vú diễm tuyệt trắng ngần phơi ra. Ðầu vú đỏ hồng
lún sâu đang tìl tù sừng lên và lộ ra ngoài. Ðát cúi xuống hôn bằng mũi, rồi bằng môi, và cuối
cùng ngậm nhẹ và bắt đầu nút.

Hạnh ưỡn mạnh .người lên, hai tay bấu mạnh vào cổ Ðát:
- Anh Tư. Chết em anh Tư ơi! Mặc áo lại cho em, cài nút lại cho em. Em chịu không nổi nữa anh
Tư ơi! Em điên lên cho anh coi.

Một tay Tư Ðát thoa, nắn trái vú, còn trái vú kia thì môi chàng bú một cách rất nghệ thuật.
Hạnh cố gấng ngậm chặt miệng lại, mà rồi vẫn phải há miệng nói lớn:
- Vậy là đụ đó hả anh Tư? Sao em nghe con Chỉnh nó nói khác.

Tư Ðát hiểu rằng Hạnh sướng quá mà nói bậy, chớ làm gì mà không biết Ðát đang bú vú. Cho
nên chàng chẳng thèm trả lời, cứ chăm chỉ mà bóp nắn cặp vú làm cho Hạnh la làng lên, chịu
không nổi, thế nào rồi Hạnh cũng tự cổi quần mời chàng leo lên đụ.

Mắt của Hạnh trợn lên chỉ còn tròng trắng. Hai vành môi khô khốc vì thở hồng hộc. Một tay
Hạnh luồn vào trong quần Tư Ðát cầm lấy con cặc nóng hổi cứng ngắt của Ðát mà nhồi, mà
bóp:
- Ưm, cái này đây. Con Chỉnh khen nó như cục vàng. Cho em nhìn nó tận mặt một lần đi anh
Tư. Em thèm quá anh ơi!

Và Hạnh quay mình nằm sấp lại, móc con cặc Tư Ðát ra xem. Bất giác môi Hạnh ngậm vào mà
nhai, nút ngồm ngoàm tràn miệng, ngon lành, thỏa mãn, mê đắm.

Tư Ðát nằm bật ngửa ra, nhìn trời xanh trên cao, nghe miệng của Hạnh đang ngấu nghiến con
cặc của mình mà lòng tràn ngập đê mê. Tư Ðát sắp đặt những màn cụp lạc hứng thú suốt buổi
nay với Hạnh trên khoan xuồng, giữa đìa vắng.

Tiếng chim quốc gọi xa xa. Trời đất tha nh tịnh, đìu hiu. Gió thật nhẹ đong đưa những ngọn
tranh lao xao, rì rào lãng mạn. Im vắng, hoang sơ. Tưởng như chả còn ai trên quả đất ngoại trữ
Tư Ðát với Hạnh đang tận hưởng những phút giây cực kỳ hạnh phúc. Tư Ðát bảo Hạnh cổi áo,
cổi quần, nằm song song với chàng. Hạnh mắc cở, không dám:
- Em... em... Anh này ác quá hà. Bẩt người ta làm cái chuyện...

Ðát ngồi dậy, khoan thai cổi hết áo cho Hạnh. Cô bé vẫn nhấm mắt. Xấu hổ có, không can đảm
để được tự nhiên có: Cử chỉ của Ðát thì trần tực, nhưng chàng vẫn lịch sự và nịnh đầm tối đa.
Nên . Hạnh không thấy tủi thân. Ðát có lối dẫn cho người đối diện cùng nhập vào như:
- Em nhốm đít lên chút, cho anh đưa cái quần ra.

Tự nhiên Hạnh phải nhốm lên. Nên Hạnh đồng lõa với Ðát lúc nào không biết. Cổi quần cho
Hạnh xong, Ðát nằm đối diện với Hạnh. Con cặc chàng chỉa thẳng vào mu lồn Hạnh mà cà nhè
nhẹ...

Nhẹ như cơn mưa phùn mùa thu. Nhẹ như chiếc lá vàng rơi trên cỏ. Mà Hạnh thì nghe như bão
lửa đang tràn tới. Nghe như thuyền nàng đang bị cơn bão lớn nhồi trên biển cả. Hơi thở Hạnh
dồn dập và gương mặt nàng ngây dại hẳn ra. Bàn tay
điêu luyện của Tư Ðát vẫn mân mê đôi vú hồng đào của Hạnh.

Ai mà chịu nổi? Ai mà câm miệng nổi với những cử chỉ khêu gợi đầy kinh nghiệm của Ðát? Mắc
cở lắm mà vì chịu hết nổi Hạnh cũng bạo gan mở lời:
- Anh có định làm gì không anh Tư? Em chờ hết nổi rồi. Tụi con Ngọc, con Chỉnh ca ngợi anh
như thần... Em muốn thấy ông thần của anh ra tay trổ tài cho em chết ngất trọn hôm nay...
Mau đi anh Tư!

Tư Ðát làm như không thèm nghe lời yêu cầu tha thiết của bé Hạnh. Con cặc chàng vẫn tà tà
quét qua đám lông lồn của Hạnh, rồi lang bang lên rốn, .vòng qua bắp vế... Hạnh kéo mặt Tư
Ðát gần vào, bú môi, và chuyền lưỡi qua cho Ðát như
muốn bảo Ðát phải la quân thật gấp.

Năm ngón tay Ðát rà thật êm ái ở đường cong eo ếch con Hạnh, rồi sóng lưng, rồi mông đít. Và
cuối cùng là chòm lông lồn dày kịt của Hạnh.

Chàng càng êm đềm tha thiết, Hạnh càng như lửa đót tới chân. Một bắp đùi Hạnh gát hắn lên
vế của Ðát. Miệng lồn Hạnh nở ra. Nước lồn ứa tràn ngập. Thân thể hạnh rung lên như hoa
quỳnh đang nở. Chỉ chờ Ðát. Chờ một cử động thần tiên cho Hạnh phải mê mang, phải chết lịm.

Lúc bấy giờ, bàn tay Ðát mới chịu cam của quý quét thật nhẹ nơi miệng lồn. Và cũng chỉ thật
nhẹ, thật nhanh, rồi đầu cặc lại rời xa. Hạnh gần như tắt thở.

Mắt nàng mở ra thật nhanh, nhìn Tư Ðát rồi nhắm lại, nằm ngỡ ngàng, xửng lửng.

Chỉ có vậy thôi sao?

Trí thơ ngây của Hạnh tưởng Ðát chỉ tham quan xoàng xỉnh như thế rồi thôi. Nên Hạnh liều lĩnh
cho tay xuống, cầm hẳn lấy con cặc của Ðát, để vào nơi miệng lồn, và đâm vào. Ðít Hạnh hẩy
tới. Mặc kệ.

Không cần biết Ðát có thích hay không. Hạnh nghe khúc gân nóng cứng đang vào từ từ sâu
trong lồn mình. Ðang tiến chiếm thủ đô. Hàng triệu sợi thần kinh đang sống dậy chuyền đi khắp
châu thân nỗi sung sướng ngút ngàn của sinh lý.

Lúc bấy giờ Ðát mới ra quân. Vẫn nằm nghiêng, hai người ôm lấy nhau mà hẩy, nắc, quấn, ấp
nhau, làm chiếc xuồng chòng chành, làm những bụl tranh xào xạc Một con vịt trời đâu đó, bốc
cánh bay phành phạch lên cao, vì tiếng gào của Hạnh thật to giữa im vắng thanh tịnh...

Những ca ngợi của Chỉnh về thần tượng Tư Ðát quả không sai. Ðát bắt Hạnh phải nhập cuộc,
phải hùng hổ, phải hết mình, như chính Hạnh là thủ phạm chủ chốt chứ không phải Ðát. Cái
màn lấy mỡ nhử mèo của Ðát, dù biết chết con mèo cũng đâm đầu vào mà chết. Ðó mới là nằm
nghiêng, một kiểu làm tình nhẹ nhàng êm đềm mà Hạnh đã như khoái lạc ngàn năm:
- Hèn chi Chỉnh khen ngợi anh. Tuyệt quá anh ơi? Ðừng về nữa. ở đây luôn với em nghe anh.
Ðừng cho ai nữa ngoài em... Hèn chi con Chỉnh không nhào xuống nước liều chết vì không được
anh đụ cho đã thèm. Hèn chi con Ngọc đã bấm bụng chửi mắng con Chỉnh khi biết anh đụ
Chỉnh thực tình chứ không phải đụ trả thù... Hèn chi đã có người treo cổ, hoặc dùng độc dược
để quyên sinh khi một người xa hẳn một người.

Vừa đụ, Ðát vừa nằm nghe người yêu bộc lộ văn chương. Chàng sung sướng một nỗi sướng đầy
ắp lãng mạn, trữ tình. Chàng nâng mặt Hạnh để nhìn nỗi sung sướng đang vỡ òa trên khuôn
mặt gái quê ngây thơ. Hạnh thì thào:
- Em sẽ theo anh dù anh không yêu em!

Nghĩa là Hạnh chấp nhận yêu Ðát dù biết chàng là của bá tánh. Hoa của chàng rất nhiều bướm
đậu. Như vậy phải hiểu, Ðát là thần tượng thứ thiệt ở cái thôn hẻo lánh Gò Ô Môi này.

Một tay Ðát luồn qua cổ cho Hạnh gối đầu. Tay kia Ðát nhấn mạnh đít Hạnh vào đụ chan chứa,
đụ kịch liệt, đụ như sóng vỗ vào gềnh. Hạnh say mềm, nống ngất với cảm xúc sinh lý tuyệt vời
của Ðát đang cho:
- Em sướng muốn ra thì cứ ra trước đi Hạnh.
- Dạ, hình như rồi anh Tư ơi. Lúc em ngất vai anh đó... Chỉnh bảo anh có thể đụ hai ba tiếng
đồng hồ là thường có đúng không?
- Thử thì biết. Cần gì anh phải gật đầu.
- Vậy thì anh đúng là thần tượng rồi. Hèn chi ba chị em ruột của chị Hai Mừng chỉ yêu có mình
anh. Anh còn bao nhiêu người yêu nữa?
- Nhiều lắm. Kể không hết. Trong số đó có má của em nữa.

Hạnh giật mình, ngừng đụ, nhìn chăm bẳm vào hai mất Tư Ðát:
- Má em? Có thiệt không vậy đó anh? Ngày nào má em cũng bận buôn bán bên Lạc Thiện, làm
gì có thì giờ...
- Vậy chớ anh đi chặt tranh. Em đi câu rô. Sao mình...

Hạnh ôm đụ Ðát tiếp tục. Hạnh không cảm thấy gì khó hiểu. Hàng tết thì được mọi người chú ý.
Lẽ cố nhiên. Hạnh để đó, đụ xong sẽ bắt Ðát nói hết sự thật cho nàng nghe. Ðã không ghen mà
Hạnh còn tỏ ra thích thú khi biết chuyện động trời về mẹ nàng cũng là một tín đồ của ông đạo
Tư Ðát.

Ra xong cái thứ hai thì Hạnh leo lên người Tư Ðát nằm cắm lồn vào cặc chàng mà đụ và bắt đầu
hài tội:
- Mẹ em? Cũng là con nhạn của cái bẫy anh hả?
- Ừ Ghen hả? Em là kẻ đến sau mà...
- Không, em không ghen. Xin thề với trời đất. Nhưng em muốn biết chuyện tình đó xảy ra từ lúc
nào?
- Vào lúc anh 17 tuổi. Và em mới lên 12.

Ký ức của Hạnh bỗng nở ngay. Hèn chi nãy giờ nằm ôm nút lưỡi Tư Ðát mà Hạnh mưởng tượng
như đã có gặp Tư Ðát ở đâu đó lâu lắm rồi... Rồi hạnh bất ngờ hỏi Tư Ðát:
- Hồi đó anh tên Ngọ chứ gì?
- Ừa, tên Ngọ, vì anh tuổi con ngựa. Rồi tên Lộc, Báu, Vĩnh, Toàn v.v... Tất cả đều là anh. Mỗi
lần một cuộc tình vỡ, anh đổi tên. Ðổi để không ai tìm ra, và cũng để chôn luôn mối tình vào
quên lãng. Tuổi con ngựa, mà số anh lại vất vả với đàn
bà.

Nói cái số cũng không đúng. Phải nói tại trời cho anh cái của quý to hơn người khác, và một khả
năng làm tình dai hơn thiên hạ. Không biết có phải là vô địch hay không. Chỉ biết đàn bà đã có
chồng, thử qua anh là phải bỏ chồng. Gái mới
lớn lên mà đã đụ thử qua anh là cũng phải bỏ tình nhân.

Giọng nói của Ðát năm năm về trước với bây giờ thì không khác. Chỉ khác có cái nhân dáng. Hồi
đó, còn làm công cho gia đình nàng, Ðát cạo trọc lóc cái đầu và không để râu. Bây giờ thì tóc
chàng dài nhưtóc của Trần Văn Trạch, và râu quai
nón đẹp như tướng cướp rừng xanh.

Hạnh nhớ rõ. Hồi đó cứ bốn giờ sáng là Ðát quảy bốn giỏ trứng xuống ghe, đưa mẹ nàng qua
Lạc Thiện đếm sỉ cho bạn hàng. Xong chiều tối thì chèo xuồng về... Và sau đó thì Ðát nghỉ việc.
Không biết vì lý do gì.
- Em không biết lý do gì hả? Lý do như tụi mình đang làm đây.
- Mẹ em ngủ với anh?
- Ðúng. Và suốt bốn năm trời. Có khi dưới xuồng. Có khi trên phòng ngủ ngoài chợ. Có khi ngay
ở trong nhà. Chuyện ngoại tình hoàn toàn bí mật. Nó đã không đổ bể ra nếu anh không tò te
với chị của em, chị Hồng.

Một lần nữa, Hạnh lại giật mình:


- Chị Hồng? Hồi đó chị mới có 14 tuổi mà.
- Mười bốn mà quả tim của tuổi 20. Anh thề, có trời đất làm chứng, chuyện với Hồng thì anh
hoàn toàn vô tội. Dù có ái ân với nhau. Mà mỗi lan là một lần anh bị Hồng tấn công.

Hồi đó anh không phải là người làm công. Anh là con nuôi của mẹ em. Ðó là lý do anh được đối
xử rất thoải mái. Cũng do đó anh chẳng hề bị cha em nghi ngờ gì khi anh ăn nằm với mẹ em và
chị Hồng.
Thật tình anh không nhớ mình trở thành con nuôi của má em từ lúc nào. Anh cứ tưởng anh là
con ruột cho đến một hôm, vào buổi chiều, khi anh đang chèo xuồng cho bà về từ Lạc Thiện. Bà
bảo với anh:
- Con chèo lách vô trong lùm kín kia, mình ăn xôi với thịt quay rồi về. Vú có mua rượu sâm
nhung nữa đây.

Anh tự hỏi, mọi khi mẹ em muốn ăn với anh thì dừng ghe ở đâu cũng được. Sao bữa nay bà bảo
anh phải chèo vô lùm kín trong kia. Tuy vậy anh vẫn chèo vô theo lời bà. Kín thật. Ðó là một
vũng nước bề ngang độ bốn thước và là nhánh của của
con kinh. Hai bên mọc um tùm những cây đước, cây sao lá cành sum suê, kết nhau lại thành
một cái lùm đầy bóng mát, không một tí mặt trời xuyên qua. Ngoài kia, nếu có ai chèo ngang
qua cũng không sao nhìn thấy được.

Mẹ em bày ra một tràn lá chuối có xôi đậu xanh, vịt quay, heo quay và rượu sâm nhung bà mua
trên chợ. Quái lạ! Có khi nào bà đãi anh thịnh soạn như vậy. Nhiều lắm là tô hủ tiếu. Ăn được
nửa bữa, lúc rượu thấm vào anh ngà ngà, bà hỏi
anh một câu mà anh nhớ mãi tới bây giờ:
- Ngọ có biết rằng Ngọ chỉ là con nuôi của vú hay không vậy?

Câu hỏi đó không quan trọng bằng từ đầu bữa ăn, bà ngồi đối diện với anh, mà đáy quần bà bị
sút chỉ, banh ra cho anh thấy một phần lông lồn của bà. Bà hỏi mà không cần anh trả lời, ngồi
dang rộng hai chân thêm ra.

Toàn thể cái lồn bà phơi ra trước mặt anh một cách khiêu khích. Từ lâu, anh vẫn không biết tại
sao anh thì họ Lý, mà em với Hồng thì lại họ Huỳnh. Bữa nay bà mới nói rõ cho anh biết. Hơi
nlợu thật sự làm anh chếnh choáng vì đó là lần đầu anh uống nlợu. Và hình ảnh cái lồn của mẹ
em đã biến anh thành một con thú đầy dâm tính không kềm nổi.

Bà thấy anh không nói mà cứ chăm bẳm nhìn lồn bà, bà lại càng khiêu dâm thêm lên bằng cách
đưa tay vuốt vuốt chòm lông chìa ra từ đáy chiếc quần lãnh đen:
- Ăn cho hết nắm xôi với mớ thịt quay đó. Uống cho hết xị rủợu này, rồi nghỉ một lát mình chèo
về đêm cũng được con.

Miệng bà nói mà tay thì rót thêm nlợu vào ly của anh. Ðôi mắt bà thì liếc liếc nơi con cặc đang
cương lên cứng ngắt của anh sau lớp vải quần một cách ngổ ngáo. Phần vì mắc đái, phần bị
kích thích bởi cái lồn. Ðó cũng là lần đầu anh nhìn tận mắt bộ phận sinh dục của đàn bà.

Mẹ em hỏi: .
- Con muốn đi tiểu hả?
- Dạ. Vô bốn ly rồi còn gì. Mót đái quá vú ơi? Mẹ em lấy tô thịt đổ hết thịt trên lá chuối, rồi bình
thản móc cặc anh ra kê vào tô bảo anh đái.
Anh tiểu ra nửa tô. Và trời đất thiên địa ơi! Bà đưa tô lên miệng uống hết:
- Ngon quá, không uống nlợu. Uống cái này còn bổ hơn. Cổi quần ra ngồi ăn cho khỏe đi con.

Anh đã tự nhiên cổi cái quần đùi ra khỏi người. Rượu đã làm cho anh thêm can đảm. Nhưng sự
biết mình là người dưng và dâm tính trong anh, làm anh tự nhiên thoát y, không ngượng ngập.
Anh nói tiếp:
- Vú cũng cổi quần áo ra ngồi ăn cho khỏe.

Mẹ em nhìn anh một lúc. Không biết bà đang nghĩ gì mà mặt bà đỏ hồng lên. Cặp mắt thật tình
tứ rồi từ từ bà cổi áo, trình cặp vú bự núm nâu ra. Rồi đến quần...

Anh buông miếng thịt xuống, nhảy qua ôm chặt bà như con gấu vồ mồi. Tay anh bóp lồn mẹ em
đang ướt nhẹp những nước.

Mẹ em níu cổ anh xuống, ngoạm vào môi anh mà nút. Lưỡi bà đưa qua cho anh. Anh vụng dại
bú. Bà bảo anh thọc lưỡi qua để bà nút. Anh học một bài giảng câm. Sau đó thì cả hai nồng
nàn, say đắm, không còn biết đã mấy giờ và đã hôn nhau bao lâu, ngất ngư. Say nhừ tử. Say
rượu, say tình. Mẹ em cũng thú vật như anh. Bà cũng cuồng si táo bạo:
- Ngọ ơi? Mình đụ em đi mình?

Anh đang say, đang điên, đang man dại, đang thú vật Bà lại làm cho anh càng thú vật thêm
hơn lên. Rồi bà nằm ngửa ra. Tênh hênh.
- Ðụ em đi mình.
Tai anh lùng bùng. Anh không nghĩ mình nghe lầm Bà đã gọi anh bằng mình và xưng em ngọt
xớt Như đã là tình nhân với nhau từ tiền kiếp. Dù thèm lắm, dù điên lắm, thú vật lắm, anh vẫn
bất động. Tay chân anh co cụm lại vì chắc anh còn tí đạo đức nào đó chăng?

Thấy anh bất động, mẹ em đã chồm dậy, kéo anh để nằm trên người bà. Một tay bà ngang
nhiên đưa xuống cầm lấy con cặc của anh đâm sâu vào lồn bà, rồi bà hẩy đít tới và nhấn mạnh
đít anh xuống.

Thế là con cặc của anh đã lút sâu, lút hết trong lồn bà. Không còn ở ngoài một ly. Trời đất quay
đảo. Anh chóng mặt. Dùng chữ sướng không đủ để diễn tả cảm xúc của anh lúc đó. Nó không
thuần túy là cái đụ như anh đang đụ em đây. Nó như là một cuộc hiếp dâm của bà già lớn tuổi
với một thanh niên 17.

Anh bảo hiếp dâm bởi anh chưa từng táo tợn có ý nghĩ xàng bậy về tình dục với bà. Anh nằm
trên người mẹ em đụ mà chẳng chuẩn bị gì trước đó cả. Ðụ theo sở thích của con tim chứ
không phải của lý trí. Ðã vậy, anh lại được sựhổ trợ của những ly rượu sâm nhung...
Anh quả là con thú. Càng lúc lý trí càng xa dần vì ruợu càng ngấm, mẹ em càng đụ hăng hơn.
Và không biết chất gì trong rươợu đã giữ anh, chiều hôm đó, anh đụ đến tối mò mà chẳng bắn
khí ra lần nào. Trong khi mẹ em lã người vì ra đã bốn lần.

Bà không còn sức để đụ nữa. Chỉ nằm ôm cặc anh mà bú. Trăng lên từ lâu, mà xuồng vẫn còn
đậu ở đó Sinh vật quanh đó kêu rân trời đất tạo thành một bản nhạc nhớ để đời. Bây giờ mỗi
lần nghe cóc nhái kêu về đêm, anh lại nhớ đến cái đụ ngàn vàng hôm đó với mẹ của em...

Hạnh đang nằm im lắng nghe câu chuyện của Ðát, bỗng nổi cơn dâm, nàng vùng lên dộng cừ
bình bịch trên bụng của Ðát:
- Ðã quá anh Tư ơi? Sao đời anh sướng quá vậy? Già anh không bỏ nhỏ anh cũng không tha.
Rồi sao nữa, anh kể tiếp cho em nghe đi.
- Con cặc của anh vẫn ngang tàng cứng ngắt để mẹ em tha hồ bú. Cũng từ hôm đó anh mới
biết mình có khả năng đụ dai như đỉa. Mẹ em ngừng bú, chong đèn lên. Xôi thịt và rượu khi
chiều vẫn còn ê hề trên tàu lá chuối. Cả hai lại trần truồng như nhộng ngồi bên nhau đút cho
nhau ăn.

Xong bữa, mẹ em nằm ngang qua bắp vế của anh, cầm cặc anh mà nói:
- Anh đừng cho ai biết chuyện tụi mình lấy nhau nhen. Tại thèm đụ quá mà em làm ẩu. Ðáng ra
em phải chuẩn bị cho anh để anh khỏi phải ngỡ ngàng. Em bú anh có sướng không?

Không trả lời, anh đặt mẹ em nằm ngửa ra, quay xuống bú lồn bà. Chính mẹ em đêm đó đã dạy
anh tất cả mọi kinh nghiệm để anh trở thành một tình nhân lý tưởng của bà suốt bốn năm trời.
Anh đã rự xem anh là người chồng thứ hai của bà rồi và yên phận sáng chèo xuồng cho vợ đi
buôn, chiều chèo về.

Cho đến một hôm, sáng chúa nhật. Anh đang ngồi dưới bến, bện lại cái quai chèo, chuẩn bị cho
sáng hôm sau, thì Hồng, chị em đi xuống ngồi bên anh, nói rất nhỏ: .
- Tối hôm qua mẹ em với anh làm gì ngoài nhà lẫm vậy?

Anh tái mặt. Tim đánh ầm ầm. Tay anh run lên như cơn sốt. Mẹ em lúc đó đang đi vào trong
xóm đậu chếnh. Cả nhà đi vắng, ngoại trữ anh với Hồng ngồi đó Thấy anh câm nhưhến, Hồng
phang thêm một câu:
- Lần sau có đụ lén phải cẩn thận. Anh nói với mẹ em đừng la lớn quá như vậy. May mà cha em
không nghe, nếu không...
- Như vậy là em có nghe?

Hồng cười khinh khỉnh, cầm cục đá liệng xuống nước. Thay vì trả lời câu hỏi của anh, Hồng lại
hỏi anh:
- Còn trẻ như anh không kiếm được một người trang tuổi hay nhỏ hơn để đụ à. Sao phải đụ với
mẹ em?

Anh như thằng mọi trên rừng. Ngơ ngác. Chưng hửng. Vì Hồng nói tiếng đụ mà mặt tỉnh bơ như
người lớn. Con gái mới có 14 tuổi mà đã biết danh từ này sớm quá vậy?
- Em còn biết anh đã đụ mẹ em từ bốn năm nay, nhưng làm ngơ. Làm ngơ bởi vì em còn quá
nhỏ dù đã biết nứng lồn rất sớm. Và vì thấy con cặc của anh to quá... dài quá...
- Em nói gì? Em đã thấy con cặc của anh?
- Cái đó thì lâu rồi, không phải mới đây, năm em mới lO tuổi. Anh tưởng em không biết thèm à
Em đâu phải bà tiên. Không lần nào anh và mẹ em đụ nhau ngoài nhà lẫm hay chòi mía mà sót
em. Sau mỗi lần như vậy, em... em... lấy tay làm một mình. Bữa nay mẹ em vắng nhà. Bả mà
đi đậu chếnh là chiều tối mới về tới. Anh có thích một cô bé, tuổi như em không? Hay chỉ thích
bà già?

Anh hoang mang, ngầy ngật. Chưa hết ngạc nhiên về những lời Hồng nói về anh và mẹ em, bây
giờ lại bị thu hút bởi sự mời mọc táo bạo của Hồng. Miệng anh câm lại như hến. Mắt láo liên vì
sợ có ai đang nhìn, nhất là cha em. Tim anh thì
nhảy lô tô, gần như xé lồng ngực. Lòng thì lo sợ, mà trí óc anh vẫn rối tung lên vì câu Hồng mời
mọc:
- Anh có thích một cô bé nhỏ tuổi như em không?

Có thể nào anh là tình nhân của cả mẹ lẫn con.

Yếu điểm của anh:vẫn là cái quần đùi quá mỏng manh. Không đè được con cặc đang cương
cứng một cách ngổ ngáo chỉa ra. ác nghiệt quá. Cực chẳng đã, anh phải tự lấy tay đè nó xuống,
thì Hồng bỗng cười ngặt nghẽo, thích thú:
- Tội nghiệp anh thì thôi á. Hồi nãy giờ không che, bây giờ bày đặt dấu với diếm. Lấy cái tay
anh ra cho nó tự do chút có được không? Tại anh chớ đâu phải tại nó.

Dáng điệu anh lúc đó như thằng ăn trộm bị bắt quả tang.
- Cất tay anh ra đi cho em nhìn xem nó còn đòi hỏi, tranh đấu không? Cha làm bắt con chịu.
Anh thiệt bất công.

Hồng biết là đã đánh trúng vào nhược điểm của anh rồi, nên càng nhìn con cặc chổng ngược
giật giật của anh, Hồng càng cười dữ tợn.
- Lên xuồng, anh với em chèo ra kinh Xáng, hay ngoài lạch cũng được. Em cho anh xem cái này
hay lắm. Mau lên đi !

Không đợi anh gật đầu, Hồng đến nắm tay anh, dắt xuống xuồng, mở giây bắt anh chèo lẹ ra
kinh Xáng. Anh làm theo như một cái máy, lòng rộn ràng một điều gì khó tả...
Xuồng ra tới lạch, anh chèo chừng độ 15 phút, qua khúc vắng, Hồng giật chèo trên tay anh, cho
xuồng lủi vô một một cái hóc kín như bưng, coat xuồng vào nhánh bần, ngồi xuống cầm tay
anh để lên ngực của Hồng...
- Sao với bà già anh hùng hục như trâu điên, mà với em anh hiền như trai mới lớn vậy? Thấy vú
em có lớn không? Thọc vô áo em mà bóp đi. Cho phép anh đó.

Hồng phụng phịu nhỏng nhẽo như con đòi sữa mẹ. Tay anh lần đầu tiên chạm vào chiếc vú của
con gái mới dậy thì. Nó cứng lấm. Cảm giác hoàn toàn khác với khi sờ vú bà già. Anh bóp nhè
nhẹ, sợ Hồng đau thì em biểu:
- Anh làm gì mà như mèo hửi vậy? Sợ em đau hả?

Nói xong hai tay Hồng bợ hai trái vú bóp nhuyễn nhừ cho anh thấy. Hồng nghiến răng ngước
mặt lên, diễn tả sự hoan lạc cùng cực của một người lớn khi làm tình:
- Anh ác lắm? Ðể cho em thấy những cảnh đụ chát chúa ngoài chòi mía với mẹ, để người ta ngủ
không được. Ðêm nào em cũng phải tự sờ lồn bóp vú. Anh không tội nghiệp cho em hả? Cổi
quần cho em như anh đã cổi cho mẹ đi. Cưng.

Anh bỗng điên lên, cho tay cổi hết để Hồng trần truồng nằm phơi hàng họ ra vô cùng hấp dẫn.
Nhất là cái lồn với mớ lông mới mọc. Tuy dày nhưng ngắn củn cởn. Nắng buổi sáng xuyên qua
các chùm lá bộng, lá sim rọi từng khoảng nhỏ trên xuồng, trên thân hình trác tuyệt của Hồng.
Anh không thể nghĩ đến thân phận nghèo hèn của anh lại được diễm phúc được bà tiên con
đang lõa thể nằm đó
mời mọc. Anh hỏi:
- Em đã thấy anh với mẹ em đụ năm em mới 10 tuổi?
- Chớ còn gì nữa. Mỗi lần được xem xong là em thèm muốn chết luôn.

Vừa nói hai bàn tay nhỏ nhắn trắng bóc của Hồng đưa lên xoa nhẹ đầu vú, xe xe cái núm,
gương mặt Hồng hiện lên nỗi đam mê. Hai bắp đùi Hồng dạng thắng ra, phơi rộng cái miệng lồn
đỏ loét.

Anh như thằng say rượu. Mắt mờ hắn đi. Ðầu tóc lùng bùng những cảm giác mạnh làm mấy sợi
gân bên thái dương căng cứng. Mười bốn tuổi đã là nhỏ rồi, mà Hồng bảo là Hồng đã xem cảnh
anh đụ và biết nứng lồn từ năm 10 tuổi.
- Vậy sao em không mét với cha em?
- Ðâu có ích gì. Mét với cha, cha sẽ ngăn cấm mẹ giao du với anh. Em sẽ mất một nguồn vui.
Rồi có thể anh sẽ bị cha đuổi đi. Em lại mất đi một người tình. Em bảo anh là người tình vì mỗi
đêm nằm cho tay sờ lồn một mình, em vẫn kêu tên anh nho nhỏ trong bóng tối. Em đã từng
sống với anh trong những giờ thủ dâm đầy say đắm, nồng nàn...
Lòng anh dậy lên một niềm thương rào rạt. Anh cúi xuống hôn lên gương mặt thiên thần của
Hồng một cái. Hương trinh thơm ngát của da thịt Hồng làm anh nở rộ một hạnh phúc, và niềm
vui chân thật của tuổi trẻ. Nó khác với những lần nằm bên mẹ em ân ái ngoài kinh vắng, hay ở
chòi mía. Anh quên mất hình ảnh của mẹ em...
- Khổ cho em nhất là thèm mà không được chơi. Rất nhiều lần em định tâm tìm dịp khêu gợi rù
quếnh anh. Nhưng đã trót nhìn được cặc của anh, em ngại quá, sợ mình còn quá nhỏ,

Ðàn bà có cái tính xấu đó. Họ ngoại tình thì không sao, mà thấy người yêu hay chồng mình
ngoại tình là nổi cơn ghen lên làm bậy, chưởi tục, bêu xấu...

Lòng Sảnh trùng xuống vì vừa nghe tin sét đánh. Chỉ có Sảnh ngây thơ tin lời Hạnh nói:
- Em yêu anh. Lấy nhau vợ chồng mình sẽ giàu, vì em là con một. Ruộng vườn của cha em sẽ là
của tụi mình.

Thực ra Hạnh đâu phải là con một. Chị Hồng của nó nữa chi. Dù vậy, thấy Hạnh đang đụ chất
ngất với Tư Ðát đằng kia, tím Sảnh cũng xoắn lại một niềm đau không tả nổi. Chị Hai hỏi:
- Ðụ với chị không sướng hơn à? Chị sẽ thế Hạnh, mỗi ngày ra đây đụ với em, hầu hạ em, săn
sóc em. Chị em mình sẽ lên chòi vịt đụ nhau suốt ngày...

Sảnh nhìn chị Hai. Hắn không thèm nhìn kẻ lừa dối tên Hạnh ngoài kia nữa. Lời chị Hai vừa nói
như một ly mật rót vào tai nó. Vì từ nhỏ đến giờ, chưa ai tự nguyện hầu hạ săn sóc nó như chị
Hai vừa nói, và như chị đã làm cho nó từ sáng đến giờ. Chị đưa Sảnh nằm xuống rồi cầm cặc
Sảnh bú đầy nghệ thuật.

Mất Sảnh thỉnh thoảng vẫn liếc về phía Tư Ðát. Lòng càng đau, Sảnh càng dâm hơn với chị Hai.
Bỗng Sảnh la lớn:
- Ðụ với con nít làm sao sướng bằng đụ với người lớn. Có ai dám ngậm luôn hòn dái của tui mà
bú không? Có ai dám liếm lỗ đít của tui không? Chị Hai Mừng ơi, em sẽ lấy chị làm vợ. Từ ngày
mai chị ra đây với em mỗi ngày, mình đụ nhau tơi bời, cho trời đất rung chuyển?

Con Hạnh đằng kia cũng không vừa gì:


- Ối thứ đồ con nít chưa biết đụ. Ðút cặc vô thụt thụt mấy cái là bắn ra đầy lồn người ta rồi.
Ðằng này anh Tư có thể đụ cho tui ra bốn cái, đụ suốt ngày, bú lồn cũng hay...

Nói xong Hạnh ôm Tư Ðát nắc mạnh cốt cho Sảnh thấy. Hai kẻ hưởng lợi bây giờ là Tư Ðát và
chị Hai. Vì bọn trẻ càng ghen nhau, càng tận hiến cho hai người lớn. Sảnh lật chị Hai ra bú lồn.

Lòng tự ái nổi dậy khiến nó bú lồn chị Hai một cách tận tình, tận lực. Bú không biết mỏi lưỡi. Bú
xong, Sảnh cắm cặc vô lồn chị, lôi chị xuống nước, bế chị lại gần chỗ Hạnh đứng, nút lưỡi chị
Hai, bóp vú chị Hai, hôn cổ hôn tai thật da diết. Nó cố làm cho con Hạnh ghen hơn.
Tư Ðát đóng kịch giả bộ ghen với chị Hai:
- Chị Hai bỏ em đi ngoại tình thì em đụ con Hạnh.
- Ối, tôi không bỏ, thì dượng cũng đã đụ con nhỏ te tưa ngoài Vũng Tranh cả chục lần rồi,
dượng ơi!

Con Hạnh hết hồn khi nghe chị Hai khai xấu về nó. Vậy là chị đã bật mí hết ra rồi còn gì nữa mà
ghen với tương. Hạnh xấu hổ quá, ôm Tư Ðát đụ hùng hục mà mặt thì cúi gầm xuống. Trong khi
thằng Sảnh cố làm tỉnh mà nỗi đau vẫn hằn lên đôi mắt. Nó nhớ hôm ở Bàu Cồng Cộc, trong bụi
sim, nó đã đụ con Hạnh lần đầu tiên, mà con Hạnh chẳng còn trinh và đụ rất nghề, nhất là món
bú cặc.

Thằng Sảnh tìm đủ thứ xấu để nghĩ về con Hạnh mà đáy lòng vẫn nthg nthg một nỗi đau tuyệt
cùng. Lý do là vì con Hạnh là mối tình đầu của nó. Cho nên đang ôm đụ chị Hai một cách hùng
hục, mà cảm giác khoái lạc của Sảnh chẳng còn bao nhiêu. Nó kéo mặt chị Hai xuống bắt nút
lưỡi liên tu để cố quên nỗi đau cuồng dại. Mà tiếng con Hạnh đang rên với Tư Ðát, aù khÔng
biết thật hay giả, đã làm Sảnh muốn bật khóc. Vừa lúc đó chị Hai đề nghị trao đổi tình nhân.

Nghĩa là bồ của ai người nấy chơi. Chị bay qua bá cổ Tư Ðát, cắm cặc vào đụ lập tức. Trong khi
con Hạnh mặc ảm, xấu hổ, từ từ tiến lại với Sảnh..

Quái lạ, đã đụ nhau vài lần rồi, chớ đâu phải đây là lần đầu, mà tim hai đứa nhỏ bập bùng khua
như trống dậy. Những cảm xúc hạnh phúc kỳ lạ, nỗi yêu thương lâng lâng trổi lên. Con Hạnh
bấu vào đôi vai Sảnh, nhìn thật lâu gương mặt của tình nhân. Hạnh nhận rõ Sảnh đang xúc
động, đang đau điếng quả tim.

Bất giác nó nhào tới chuyền lưỡi qua hôn Sảnh như cơn động đất. Sảnh thấy giọt nước mắt
tuông từ khóe mắt Hạnh. Nó ôm siết thân hình con bé, lần tay xuống đút cặc vào lồn, rồi ấn
vào và đẩy mạnh. Khi con cặc đã vào lút hết trong lồn Hạnh rồi, hai đứa đứng im, hôn môi mà
nghe như bão tố dậy sóng trong lòng.

Cả hai không phải đang đụ. Ðã đành cả hai đang ở trong nhau, nhưag đó như là thông điệp,
gắn bó thật gần hai thân xác, và đang nói cho nhau nghe thật nhiều dù cả hai đang im lặng.
Hạnh chợt hiểu, em tìm Tư Ðát để đụ ngoài Vũng Tranh là do xác thịt thèm thuồng. Còn đang
ôm đụ với Sảnh đây là trao tình. Hai cái khác nhau rất xa. Mất cái kia không sao. Mất cái này có
thể Hạnh điên lên hoặc chết đi được.

Giọt nước mắt Hạnh đang rơi mang nhiều ý nghĩa. Ðó là sự hối tiếc, đó là sự trách móc, đó là lời
xin lỗi...
Hạnh chẳng nói gì hết bởi lòng ngượng ngập. Nhưng thằng Sảnh thấu hiểu. Vì nó cũng đang xúc
cảm y hệt những điều Hạnh đang có. Bảo yêu Hạnh sao hôm nay Sảnh còn lén ôm đụ chị Hai
dưới nước? Trí óc nhà quê không học của Sảnh không phân tách được. Nó chỉ tự giận mình sao
làm điều ngu xuẩn để Hạnh ghen.

Con cặc Sảnh đã vào lút hết trong xa ở lồn Hạnh mà con bé cứ hẩy tới cho sát hơn, cho tình
hơn. Hạnh tưởng tượng nếu con cặc của Sảnh còn dài hơn chắc Hạnh cũng không từ. Cặp Tư
Ðát và chị Hai đứng cách đó vài thước, ngừng đụ, nhìn chăm chăm hai đứa nhỏ, để sướng theo,
hạnh phúc theo điều chúng nó đang có. Sảnh đưa ngón tay lên chùi giọt nước mẩt trên mặt
Hạnh. Con bé không khóc thành tiếng mà khuôn mặt thì thê thảm sầu bi như đã khóc nhiều
đêm.

Thỉnh thoảng nó nấc nghẹn lên một tiếng, làm thằng Sảnh càng siết mạnh hai cánh tay qua nửa
người em gái. Sảnh định trách con Hạnh điều gì đó thì chợt nhớ mình cũng không hơn gì, và
Sảnh lại thôi Cả hai hoàn toàn không nắc mà nghe sướng ngất trời mây, hạnh phúc tuyệt
cùng...

Ðất nước chung quanh bình yên, tĩnh mịch. Cây cỏ vạn vật cũng cúi đầu thanh tịnh. Những
tiếng chim non kêu xa xa vọng về. Hình như tất cả đang im lặng lắng nghe cuộc tình của đôi trẻ
vừa tìm về với nhau.

Hai đứa nhìn nhau không nói lấy nửa lời, mà hiểu nhau thấu đáo, hiểu rõ ngọn nguồn những
điều đang nghĩ về nhau. Âm dương trong trời đất là đâyl Hạnh phúc của nhân loại là đây!
Những trận giao tình nhớp nhúa, vẫn đục làm sao bằng sự giao hợp thanh thoát, thần tiên này.

Tư Ðát và chị Hai nhìn không chớp mắt, như ngưỡng mộ cuộc tình của hai đứa nhỏ. Họ chợt nhớ
họ chưa hề có với nhau những phút thần tiên, thanh thoát như thế. Nên Tư Ðát ngừng nắc. Chị
Hai cũng ngừng nắc, nâng mặt Tư Ðát ngắm say mê.

Ừ, lạ thật Ðâu phải chỉ có đụ ầm ỉ, ồn ào mới sướng. Cứ im như ru, thầm lặng nghe thằng bé
của Tư Ðát giật giật ở tận trong xa của đáy lồn, chị Hai bỗng mê ly. Không cần gào la quát tháo.
Bên tai Tư Ðát chị nói như thì thầm:
- Mình ơi! Em đang sướng vô cùng tận. Nhìn mắt em đi? Ngửi tóc em đi? Sao lạ lùng như vầy
mà lâu này mình không hưởng? Ðừng đổi qua nữa. Anh cứ ở đây với em.

Chị đang lấy thằng em rể mà cứ xưag em và gọi bằng anh cho sướng cái miệng. Nhưng Sảnh
với Hạnh thì khác. Hai đứa không phải là ngoại tình Không lấy bậy. Ðó là tình thật, là yêu đương
thật Là cho nhau thật.

Nắng đã chếch bóng về hướng tây. Gió ngoài đìa thổi lành lạnh. Chị Hai với Tư Ðát lên bờ mặc
áo về trước Còn lại dưới nước là Sảnh với Hạnh.

Ðất trời im lặng, hoang vu hơn. Lúc bấy giờ Sảnh mới bế thốc con Hạnh lên chòi vịt, nhóm lửa
sưởi cho ấm. Cả hai trần truồng ngồi ăn khoai với dưa cải chấm nước mắm. Bữa ăn đạm bạc,
đơn sơ nhưng sao mà ngon đến thế.

Hai đứa ngồi chò hỏ. Lồn con Hạnh banh ra. Sảnh thấy rõ hột le, mép lồn, nhất là cái lỗ tl teo,
sâu hun hút bên trong. Không thấy hai đứa đá động gì đến những lỗi lầm của nhau. Cả hai im
lặng chấp nhận, tha thứ để gắn bó hơn, vì bên trong cả hai có một mối tình trọng đại cho nhau.

Chiều hôm đó Sảnh lùa vịt về sớm hơn. Nó để con Hạnh ở lại một mình trong chòi, nhổ lông sẩn
một con vịt. Sảnh trở lại với một mớ gạo, tiêu, hành, tỏi, ớt để tối hôm đó hai đứa nấu cháo vịt.
Cả hai sẽ tưng bừng hoa lá một đêm.

Lúc Sảnh trở lại thì trời đã tối Nó cầm đuốc lên chòi vịt, thì không thấy con Hạnh ở đó nữa.
Sảnh gọi tên con Hạnh vang động cả một góc trời, rồi cầm đuốc chạy đi tìm.

Tìm mãi mà vẫn không thấy. Sảnh chèo xuồng về nhà vào khoảng chín giờ đêm với cõi lòng
hoang man, đau khổ, lo âu...

Không ai đoán được và ngờ nổi. Lúc Sảnh lùa vịt về hồi chiều, thì tức khắc Tư Ðát xuất hiện,
dẫn con Hạnh xuống bến sông ngồi trốn. Ðợi cho Sảnh vát đuốc đi tìm Hạnh không được, phải
trở về thì Tư Ðát đưa Hạnh lên chòi đốt đèn lên, nhóm lửa nướng con vịt.

Hai người ăn nhậu xong là đè nhau ra bú liếm và đụ suốt đêm. Sở dĩ có chuyện đó là do lúc hai
người ôm đụ nhau dưới đìa, đã âm thầm lập mưu, tối hôm đó sẽ dùng cái chòi của Sảnh ái ân
suốt đêm.

Cuộc đời thật phức tạp khó hiểu. Lòng dạ đàn bà như thế thì đến thánh hiền cũng không hiểu
nổi. Nói chi đến thằng chăn vịt ngây thơ như Sảnh.
- Ðụ giữa rừng như vầy em vẫn thích hơn là mình đụ trong nhà.

Con Hạnh đang nằm trên mình Tư Ðát dộng cừ và nói sát vào tai Tư Ðát nhứ thế.
- Hồi chiều em đóng kịch hay thiệt. Ðến anh mà cón phải lầm.
- Thiệt tình cũng không phải em đóng kịch.

Thấy Sảnh đau đớn quá em cũng cảm động, vờ rơi vài giọt nước mắt, cho hắn dịu bớt cơn đau.
Vậy mà hắn cũng tin. Nhưng làm sao em mê Sảnh mà bỏ anh được. Ðã bảo anh là thần tượng
bất tử mà. Nói thiệt dù cặc của Sảnh có to bằng của anh. Hay tài nghệ đụ của Sảnh có dai sức
như anh, em cũng không làm sao rời anh được. ở nơi anh có cái gì lạ lắm, làm em lúc nào cũng
thèm gặp, thèm nói chuyện và thèm đụ.

Ðâu phải có mình Hạnh. Ðàn bà có chồng có con, lớn tuổi như má Hạnh còn phải mê mang tàn
tịch. Bà đã từng khóc ngon lành khi phát giác ra Hồng, con gái lớn của bà, cũng mê Tư Ðát. Và
bà đành phải xa lìa Ðát. Rồi đến lượt ba chị em của chị Hai Mừng...
- Lúc anh bú lồn thì nói thiệt không ai câm miệng được. Anh mà đã liếm cái mồng đốc, bú cái
hột le, là người tình nào vĩ đại nhất của em cũng sụp đổ, tiêu tan.

Nghe Hạnh thành thực khen ngợi mình như thế, TưÐát lật Hạnh nằm ngửa ra, đưa lưỡi hành
quân. Trời cuối tháng, tối đen như mực. ếch nhái ngoài đìa kêu ầm ĩ. Ngọn đèn dầu phộng đã
nhỏ ngọn, còn bị gió thổi lắc lư. Mỗi lần gió thổi là. cái chòi rùng mình kêu ọp ẹp cộng với tiếng
mái tranh và phênh thưa, làm không khí thật hữu tình lãng mạn.

Buổi hẹn lạ lùng này cũng do Hạnh đề nghị ngay trước khi chị Hai trao đổi tình nhân ở dưới bến
đìa. Thằng Sảnh làm sao hiểu nổi sự phản trắc dã man nơi con Hạnh. Và cũng không sao ngờ
nổi giờ này Hạnh đang la:
- Giữa Gò Ô Môi vấng vẻ ban đêm như vầy em la đâu ai nghe phải không mình? Trời ơi là Trời.
Con xin lỗi Trời tha thứ cho con đã phản bội người yêu tên Sảnh. Nhưng con thèm cái sướng, cái
khoái lạc được anh Tư bú lồn kiểu này... Ðó... đó mình ơi! Anh đang móc....móc... cái... cái
mồng đốc của em đó hả. Chết con cha mẹ ơi ? Làm sao cho con đừng nứng lồn, đừng mê bú,
đừng... Anh Tư, đụ mẹ anh đó anh Tư. Ðụ má anh. ối! Em... em ra nè. Em... ra... ra...

Tư Ðát dúi mặt vô, dùng lưỡi đánh tiếp, móc xối xả mồng đốc con Hạnh. Hạnh nằm ôm tóc, bứt,
vả vô mặt, dộng gót chân lên lưng Tư Ðát, ểnh đít lên thật cao, ra một cái thần sầu, rồi hạ
người xuống kêu cái bịch, nằm thở dốc, hồn phi phách tán. Tay chân rã rời. Tai ù mắt nhắm.
Nghe Tư Ðát liếm êm đềm cửa mình, quét dọn không còn một giọt nước lồn. Rồi Tư Ðát trồi
người lên cắm cặc vào lồn Hạnh đụ như mưa bão.

Hạnh nằm như thây ma. Sự khoái lạc lúc nãy đã đẩy hồn Hạnh lìa ra khỏi xác, đang bay ngút
tận chín từng mây. Hạnh có nghe mơ hồ lồn mình đang hứng chru con cặc to kỳ cục của Tư Ðát
dày xéo thụt mạnh. Mạnh lắm, mạnh đến độ cái sạp bằng tre kêu răng rắc, muốn sập.

Hạnh gọi Tư Ðát là thần tượng cũng không quá đáng. Tư Ðát mà đã đụ thì trời gầm cũng không
thả. Nằm dưới cứ ra đi. Mấy lần không cần biết. Chỉ biết Tư Ðát phải đụ ít nhất là vài tiếng. Nếu
cần suốt đêm cũng được. Ðụ đến khi ngươi đàn bà mềm như cọng bún, không còn nước để ra
nữa, mà con cặc Tư Ðát vẫn liên tục nắc, dộng bình bịch vào miệng lồn.

Có bữa, lúc bốn giờ sáng, sau khi đã ra sáu lần, mẹ của Hạnh và Hồng đã rút lồn ra quỳ trên
giường chắp tay lạy Tư Ðát:
- Vú lạy con. Vú không còn nước lồn nữa. Con mà đụ nữa vú sẽ chết.

Và Tư Ðát đã bắt bà phải dùng miệng bú cặc suết hai tiếng đồng hồ cho Ðát ra lúc sáu giờ
sáng. Ăn uống qua loa, Ðát chèo xuồng cho bà ra chợ. Trên đường, Ðát lại tấp xuồng vào chỗ
vắng, đụ thêm cho bà ra hai cái nữa. Ðát đụ không cần đàn bà sướng. Ðụ để thỏa mãn cho
chính hắn trước. Vậy mà đàn bà ai cũng quỳ gối si mê và bái lạy Ðát như thần. Bây giờ Tư Ðát
cũng đang làm như thế với Hạnh đây.

Mệt thì chỉ nằm bất động chừng 10 phút. Ðến phút thứ 15 khi Ðát vừa đụ, vừa bú vú, vừa hôn
môi thì khoái lạc đã thức dậy, bắt buộc chị nào cũng phải nhập cuộc. Ðỡ, hứng, nắc lên, rồi lại
ra, ra như suối... Trong khi tàu Tư Ðát vẫn chạy, không nhả khói. Chỉ nghiền nát đường rầy suốt
một mạch, chẳng cần nghỉ ở một ga nào.

Ðêm đó, sau khi được Tư Ðát đụ cho ra cái thứ ba thì con Hạnh hoàn toàn tê liệt, nhập vào giấc
ngủ lúc nào không biết. Trong mơ, Hạnh thấy mình bơi trong một cái hồ rộng thêng thang, có
rất nhiều đàn ông ở truồng. Và người nào cũng thay phiên nhau tới đụ Hạnh. Lúc ba giờ thức
dậy, Hạnh cũng còn thấy Tư Ðát ôm mình nắc đều đặn. Nên Hạnh lại vào cuộc một lần nữa.
Nhưng xin Ðát phải cùng ra để nàng được yên ngủ một giấc cho thật ngon tới sáng.

Như mọi ngày, Sảnh lại lùa vịt đi ăn. Cột xuong xong, Sảnh thơ thẩn lên chòi, dịnh bụng sẽ
nướng con vịt đêm qua ăn với mớ khoai luộc còn lại. Và mắt Sảnh hoa lên. Hai đầu gối run bần
bật. Hai tay bưng mặt rồi vò tóc rối tung khi thấy Tư Ðát nằm nghiêng trần truồng, úm con
Hạnh cũng kkông một mảnh vải che thân, trong khi con cặc của Tư Ðát vẫn còn nằm trong lồn
Hạnh. Hai người ngủ vùi say nồng. Tiếng ngáy của cả hai vang vang đều đặn.

Như vậy là thế nào? Ðầu óc Sảnh muốn vỡ tưng. Hình ảnh giọt nước mắt trên gương mặt sầu
mộng của Hạnh chiều qua dưới bến đìa hãy còn rõ mồn một. Mặt Sảnh tái mét. Ðôi mất mất
ngủ đêm qua đã mất thần, bây giờ lại càng dại đi hơn nữa.

Sảnh tự hỏi phải thù ai đây? Với TưÐát chăng? Chắc không phải. Vì nếu Hạnh chung tình như đã
diễn tả trong những giọt nước mắt, thì làm sao Tư Ðát có thể đến đây? Vậy thì chỉ còn có Hạnh.
Nhưng thân thể diễm tuyệt của Hạnh đang nằm dài ôm cứng ngắt Tư Ðát ngủ say nồng.

Sảnh muốn quẹt diêm đốt cái chòi thiêu sống đôi gian phu dâm phụ. Nhưag nghĩ đến lao tù,
Sảnh lại thôi Nó nhìn một lần nữa mái tóc đen huyền của Hạnh, cái lưag dài và mông đít tròn
lẳn của Hạnh, rồi thờ thẩn bước thật chậm xuống bến đìa, ngồi phịch nơi bờ đất.

Sảnh nhìn giòng nước vô tri để ôn hết chuyện hải hùng đêm qua. Nó như người chết đuối, hơi
thở nén lại. Hít vào không hết mà thở thở ra cũng chẳng xong. Người nó nhẹ tưng. Mới có hai
ngày mà Sảnh đã chịu hai cơn động đất, đã đạp sập hết hy vọng, ước mơ.
Sảnh nhớ đến câu chị Hai Mừng nói:
- Chị thay thế Hạnh được không? Ngày mai chị sẽ ra đây săn sóc em, cơm nước cho em, rồi hai
chị em mình lên chòi ôm nhau đụ suốt ngày.

Ðể quên đi hình ảnh dễ sợ trên chòi, Sảnh nhớ đến lời chị Hai đã dụ khị nó, xuống nước ôm
nhau đụ suết buổi sáng. ừ nhỉ ! Tại sao mình lại không bồ với bà chị lớn tưổi như chị Hai cho
khỏe. Cơm no bò cởi, được nuông chiều đủ thứ... không sợ phản bội.

Lòng Sảnh bỗng vui vui. Có thể Sảnh đang cố gượng vui thì đúng hơn. Vì nếu không, Sảnh sẽ
làm một hành động nào đó ghê gớm lắm để trả thù người tình phụ bạc.

Ðang ngồi buồn thẩn thờ như thế, Sảnh bỗng nghe hai bàn tay của ai bịt mất mình, cười khúc
khích. Sảnh biết rõ tiếng cười đó là của Hạnh, nên cứ ngồi thừ ra đó mà không phản ứng gì cả.
Sảnh lại nghe rõ lưag mình chạm vào da thịt trần truồng của Hạnh nữa.
- Giận em phảl không? Hả? Sao không nói gì hết vậy?
- Lạy em để anh yên. Anh không muốn bị lừa gạt lần nữa. Em lên chòi của anh ôm Tư Ðát đụ
tiếp tục đi. Anh chẳng có gì xứng đáng để em yêu đâu.
- Tư Ðát xuống Vũng Tranh làm việc rồi. Chỉ còn có mỗi một mình em.
- Thì em theo luôn với Tư Ðát xuống Vũng Tranh, nơi em từng đụ với thằng chả cả chục lần
trước khi làm người tình của anh.
- Nói tầm khào nà. Làm gì tới cả chục lần. Mới có bảy... tám lần thôi chứ bộ. Mà em đụ cho vui
chớ đâu có yêu ảnh.

Sảnh gỡ tay Hạnh ra quay lại. Con Hạnh trần truồng, đang ngồi chò hỏ, hai mép lồn banh ra
cho Sảnh thấy toàn bộ bên trong giống hệt lúc Hạnh ngồi ăn khoai với nó trên chòi vịt. Hạnh
ỏng ẹo cố thu hồn Sảnh, làm cho Sảnh quên đi nỗi bực tức hờn ghen. Hạnh thả một câu tình
tức:
- Không thương em nữa phải không?

Thay vì cảm động ôm lấy Hạnh mà hôn, Sảnh dửng dưag, cõi lòng lạnh ngắc với nỗi sợ sẽ bị
sụp hố một lần nữa. Nhưng nhan sắc và thân hình khêu gợi bốc lửa của Hạnh có sức hút vô
cùng mãnh liệt Lại thêm giọng nói ngọt ngào:
- Thấy người ta cổi truồng như vầy mà hổng biết lấy áo quần mặc giùm cho người ta phải
không? Người gì mà như cục đá . Vậy mà nói thương yêu người ta. Hỏng thương thì em đi...

Vừa lúc con Hạnh đứng hẳn lên, thì Sảnh khờ dại cầm tay níu lại. Sảnh nhìn thân hình con gái
16 tuổi của Hạnh mà lòng da diết một nỗi thèm sinh lý, một xót thương thay vì hờn ghen. Thôi
rồi, con nhái Sảnh lại một lần nữa đang nằm ngay miệng của con rắn hổ mang Hạnh. Sảnh
quên hết chiều qua Hạnh ôm Tư Ðát nắc sầm sập dưới bến đìa. Quên hết sáng nay con cặc
chần dần của Tư Ðát nằm gọn trong lồn Hạnh khi cả hai ôm sát nhau trần truồng mà ngủ say.

Ðứng trước mặt Sảnh bây giờ là một tòa thiên nhiên tỏa ra hằng ngàn sức hút. Ðôi vú căng no
tròn trỉnh. Cái eo nhỏ nhắn. Lỗ rún sâu với hàng lông măng móc mờ mờ chạy xuống tận chòm
lông lồn đen thui dày rậm. Bộ đùi trắng ngần, dài, cao, săn cứng. Ðôi bàn chân nhỏ nhắn, trắng
phau. Còn gương mặt bao phủ bởi chùm tóc rối chưa chải buổi sáng...

Người anh hùng tên Sảnh bỗng nhỏ lại, khờ khạo trước một nữ hoàng đầy khêu gợi tên Hạnh.

Sảnh nắm tay con Hạnh đi từ từ lên chòi vịt. Ði được vài bước, Hạnh đứng lại, co một chân lên
la đau:
- Trời ơi! Hổng chịu ẵm người ta để gai đâm vô chân đây nè...

Sảnh lại bế xốc Hạnh lên, ẵm nhẹ nhàng, đi thẳng lên chòi vịt. Vừa ngồi xuống, con Hạnh kéo
Sảnh sát vào, ngửa mặt chờ...

Gã si tình lại chìm vào với mỹ nhân một cái hôn dài lê thê. Mọi việc xem như đã không xảy ra
đêm qua. Thằng Sảnh yêu Hạnh thực tình. Chỉ có tình yêu cao độ và mù quán san bằng hết
được cái lỗi lầm tày trời của Hạnh.

Còn Hạnh thì hôn Sảnh, vừa để cho Sảnh hết hờn ghen, và cũng để mở màn một ngày khác cho
cuộc chơi xác thịt. Hạnh giống hệt mẹ và chị Hồng. Hạnh thèm đụ liên tục. Ðụ là thú giải trí.
Cho nên bây giờ, Hạnh ngừng hôn Sảnh và giải thích:
- Em hiểu anh giận em, ghen em nhưng hãy nghe em nói. Lẽ ra anh phải cám ơn Tư Ðát. Vì nhờ
Tư Ðát có sức dẻo dai em đã không phải lăng loàn đụ bậy với nhiều người khác. Em thèm xác
thịt liên miên mà biết anh thì sức có hạn. Anh đâu có thể nào mỗi ngày làm cho em ra ba bốn
cái. Vì đã đụ với anh em hiểu sức anh. Cộng thêm việc kinh nghiệm gối chăn anh chưa có.

Có những thứ khác, cách khác, có thể thay thế con cặc của anh làm cho em ra được thì anh
chưa biết. Ðôi lúc gần anh xong, em chưa thỏa mãn, nghĩa là em chưa đạt tới tuyệt đỉnh hoan
lạc, thì anh đã xếp bút nghiên lên đường đi tắm. Có tội cho em không? Em tủi thân lắm anh có
biết không? Không có điều gì làm cho đàn bà con gái đau đớn hơn đụ mà không được ra. Cho
nên đụ với Tư Ðát cũng là hình thức em yêu anh. Tin hay không là quyền của anh.

Con Hạnh ôm cứng Sảnh nói một hơi dài với giọng thành thật. Hạnh đã mở hết cái bí mật đã
khiến Hạnh ngoại tình với Tư Ðát, phơi bày trắng trợn một sự thực cho Sảnh. Nghe thì đau lòng,
nhưng ý nghĩa thì xác thực. Chính mẹ ruột của Hạnh ngoại tình với Ngọ, tức Tư Ðát ngày xưa,
suốt bốn năm cũng chỉ vì có thế. Giá như cha của Hạnh cung phụng đầy đủ mỗi ngày ba lần xáp
chiến, thì đâu đến nổi bà phảl khổ công xin Ngọ về làm con nuôi. Cúp ca cúp củm nuôi suốt 13
năm, nuôi cho lưng dài vai rộng, xong mới đè Ngọ ra mà đụ.
Như thế là hên lắm. Nếu không thì bà đã vát lồn cho đủ người trong thiên hạ đụ thì còn xấu hổ
đến mức nào. Rồi chị Hai Mừng, con Chỉnh, con Ngọc v.v... Tất cả đều là nạn nhân của tình dục.
Chỉ có thế. Trách cho cùng thì phải trách tạo hóa đã trang bị cho người đàn bà một nỗi thèm
khát tình dục nhiều hơn sức cung ứng của người đàn ông. Rồi người đời gọi cái ăn thêm đó là
ngoại tình!!

Sảnh đang mặc quần đùi, cổi trần, nằm trên thân người lỏa lồ của Hạnh, nghe sự giải nghĩa chí
tình của người yêu. Sảnh nhớ ngay đến mẹ ruột của mình cũng ly dị với cha Sảnh, và tái giá với
người chồng nhỏ thua bà đến 17 tuổi. Sự thực Hạnh nói đã được chứng minh bàng bạc trong
thiên hạ. Nhất là đàn bà con gái ở cái thôn Gò Ô Môi này.

Dượng ghẻ của Sảnh ăn rồi chỉ làm có mỗi một công việc, thỏa mãn sinh lý cho bà già. Ban
ngày bà ra chợ buôn bán. Tối đến là đóng cửa buồng đụ tơi bời thí xác với thằng chồng nhí, chỉ
lớn hơn Sảnh có một tưổi. Sảnh hỏi:
- Bây giờ thì anh hiểu hết và không còn hờn ghen em nữa. Nhưng như vậy thì tại sao lúc chiều
qua, khi ôm nhau đụ dưới đìa, em bỗng khóc và im lặng?
- Dạ, em khóc là bởi vì phải im lặng. Hoàn cảnh lúc Ðố không cho phép em nói hết sự thực phũ
phàng tại sao em phải ngoại tình với Tư Ðát, phải ôm Tư Ðát đụ trước mặt anh. Em khóc cũng
bởi vì nhìn thấy anh ôm chị Hai Mừng đụ say mê.

Ðàn bà bọn em nhỏ nhen ích kỷ là như thế? Cho mình thì được. Nhưng người yêu phản bội thì
không được.

Giống hệt câu nói của chị Hai. Sảnh tuột quần đùi để con cặc nằm cấn ngay mu lồn con Hạnh,
và thành thực:
- Em nói đàn ông ngoài việc đụ còn có cách khác cũng có thể làm cho đàn bà ra được? Dạy cho
anh, huấn luyện cho anh. Anh muốn trở thành Tư Ðát thứ hai, để giữ bớt em lại cho anh, chớ
không phải để độc quyền. Nói thế em phải hiểu là anh đã mở mắt, mở lòng, mở trí ra để yêu
em mà không thắc mắc, ghen tương.

Nghe Sảnh nói thế, Hạnh sung sướng quá, vì ít ra, nó cũng đã cảm hóa được Sảnh. Rồi Hạnh
cho tay xuống cầm cặc Sảnh ngoáy mạnh ở cửa lồn, bắt đầu rên la, khoái lạc:
- Bài học đầu tiên đó mình. Anh móc mạnh cái mồng đốc của em, hay chà mạnh lên hột le của
em. Còn sướng hơn đút cặc vô lồn mà nắc. Lúc bú lồn cũng vậy. Anh không cần nhét lưỡi sâu
vô trong lỗ lồn mà quậy. Chỉ bú rất nhẹ, rất êm đềm ở hột le hay móc mồng đốc như em đang
làm. Em cũng có thể ra được trong miệng anh. Còn cả trăm thứ.

Tư Ðát chỉ hôn lưỡi em, bóp vú em, rà cặc trên ót trên lưng em, em cũng xuất được dễ dàng.
Nghệ thuật ái ân là phải biết người đàn bà thích gì muốn gì. Ðừng hiểu lầm người đàn bà nào
cũng giống nhau. Tìm được ý thích đó mới là người đàn ông lịch lãm, sở trường. Cho nên em
khuyên, chính anh cũng phải tập lang chạ, gần gủi với niều người đàn bà khác, trước khi trở
thành một Tư Ðát thứ hai.

Thằng Sảnh thì đang ngồi ở ghế trung học. Và cô giáo Hạnh đang thao thao bất tuyệt, chí tình
giảng bài học tình dục đầu tiên. Sảnh vừa khoái chí vừa kinh ngạc:
- Em quả là người con gái dày dạn với tình dục. Anh hỏi thiệt. Em bắt đầu biết đụ từ năm mấy
tuổi?
- Nói đừng có ghen à nhen. Năm em 13 tuổi.

Dễ sợ, kinh khủng phải không? Trời đất bắt như thế. Em làm sao khác được.
- Năm em mới 13 tuổi. Nồi đồng thau thiết ơi? Mới 13 tuổi mà em đã biết đụ. Quá trời vậy
Hạnh!
- Như vậy là trể đó chớ! Chị Hồng em thì biết đụ từ năm 12 tuổi.

Hai lỗ tai của Sảnh lùng bùng. Cuộc sống hiền hòa thanh bạch của Sảnh sáng lùa vịt đi ăn,
chiều lùa vịt về, đâu có bao giờ nghe những tiếng sét đánh ầm ầm như thế?
- Mười hai tuổi. Em đừng có xạo?
- Không. Một trăm phần trăm. Như hai với hai là bốn.
- Mà với ai?
- Với anh Giao thợ mộc kế nhà. Nhờ nhiều lần nhìn lén họ đụ nhau, mà sự hiểu biết tình dục của
em trở nên phong phú. Sau khi chị Hồng cặp với Tư Ðát, lúc bấy giờ còn là tên Ngọ, thì tới
phiên em đụ anh Giao. Em bây giờ là người đàn bà không có con. Nghĩa là không còn gì trên
giường mà em không biết. Anh tin nổi không? Em có thể dạy hết cho anh.

Sảnh hôn môi Hạnh một cái thật nhanh rồi nói:
- Làm sao mà anh không tin được. Chiều hôm qua ngoài bến đìa. Rồi đến hồi hôm. Anh đã giật
mình tỉnh giấc. Phải tin em, nếu anh còn muốn yêu em. Mà làm sao anh dứt yêu em được. Em
có đủ thứ hấp dẫn mà người khác không có. Kể cho anh nghe những kinh nghiệm vàng ngọc
của em đi.
- Bụng em hơi đói. Ðụ với Tư Ðát cả đêm, ra bốn lần. Anh có cái gì cho em ăn lót dạ không? Ăn
xong em kể cho anh nghe.

Thằng Sảnh nghe vậy, lại càng thương con Hạnh hơn. Thế mới lạ lùng:
- Em nhóm lửa. Anh chạy xuống đìa, dở mấy cái đó, lấy ít tôm càng với cá bống lên mình nướng
ăn với khoai còn cả nồi từ hôm qua. Lần này em đừng bỏ anh đi đâu nửa nhen em.

Rồi Sảnh cầm cái rổ lớn chạy xuống đìa, lòng vui rộn rã. Một lát sau, Sảnh trở lại với một rổ
tôm càng cùng cá bống. Bữa ăn dã chiến giữa đồi thật là thịnh soạn đã làm con Hạnh hồi sức.
Vẫn ngồi trần truồng chò hỏ trên sạp tre, Hạnh kể:
- Có lẽ em và chị Hồng hưởng cái máu dâm từ mẹ. Mẹ em thì ham buôn bán, tối về thì sa đà đụ
với Tư Ðát.

Ban ngày đi học về, là em với chị Hồng kiếm cái gì ăn qua loa, xong chạy đi hàng xóm chơi,
hoặc qua nhà anh Giao. Anh này có cái trại mộc nho nhỏ Hể em hay chị Hồng qua là anh nghỉ
làm, chơi với tụi em.

Em để ý cứ thấy chị Hồng bá cổ anh Giao, bắt anh ẵm. Mà ẵm kiểu lạ lắm. Chị Hồng chàng
hãng quấn hai chân ra sau lưng anh Giao, trịn cái lồn ngay chỗ con cặc anh Giao. Còn anh thì
hai tay bợ đít chị Hồng ấn vô, đi tới đi lui. Thỉnh thoảng chị Hồng hôn má anh Giao một cái.

Em tò mò cứ nhìn cảnh đó chăm chú, thì anh Giao cho em hai đồng bảo đi mua kẹo ăn và ra
xóm chơi với tụi bạn. Có hôm tối mịt, em về nhà rồi mà chị Hồng chưa về. Em sanh nghi nghi
và trên đường đi học, em hỏi Hồng:
- Bên nhà anh Giao có gì vui mà em thấy chị qua chơi hoài vậy? Có bữa em nghe hai người
đóng cửa, rồi nghe chị cười giỡn dữ lắm. Sao chị không cho em chơi với?

Chị Hồng hơi lo âu nhưng giả tỉnh, trả lời:


- Thì chị với anh Giao chơi trò cút bắt. Mà trò chơi này chỉ có hai người thôi... Ba người chơi
chán lắm!

Em biết chị Hồng nói dối, nên để tâm theo dõi. Một hôm về nhà xong, em cất tập và lẹ lẹ lẻn
qua nhà anh Giao, mở cửa chun vô phòng ảnh, tìm một nơi kín đáo trốn để rình xem. Nửa giờ
sau, anh Giao lại ẵm chị Hồng vào, khóa cửa lại. Hồng nói:
- Tụi mình cười giỡn nho nhỏ. Con Hạnh nó nghe được để ý rồi đó. Mẹ em mà biết được là em
ăn đòn đó nhen.

Rồi hai người ôm nhau nút lưỡi thiệt lâu. Vừa nút lưỡi anh Giao thọc tay vô quần chị Hồng sờ
lồn, hay làm cái gì đó mà chị Hồng rên hử hừ nho nhỏ Còn chị Hồng thì thọc tay vô quần anh
Giao, móc con cặc của anh ra mà bóp bóp rồi thụt nhẹ.

Lúc đó em l l tuổi. Hình ảnh dâm dật đó lần đầu tiên khai phá sự tò mò nơi em, và khai phá
luôn nỗi thèm khát xác thịt nơi em. Tim em đập thình thịch. Không phải em sợ mà vì những
cảm xúc lạ chợt đến với tâm hồn con gái ngây thơ của em. Nhất là khi thấy con cặc cương cứng
và đỏ hồng của anh Giao. Bàn tay chị Hồng nhỏ quá so với con cặc thật lớn của anh.
Rồi anh Giao tuột nhẹ quần chị Hồng xuống, xuống khỏi hai chân và ra khỏi người chị. Và anh
đưa một ngón tay chà nhẹ nhẹ ở khe lồn. Hoàn toàn em không thấy một sợi lông nào của chị
Hồng. Em cố nhướng mắt lắm thì thấy xám xám, loe hoe một lớp lông măng, mọc mở mờ. Nước
lồn của chị Hồng làm ngón tay anh Giao bóng lưỡng.
Em nghẹn thở, nghe trong em có cái gì sướng sướng khó chịu. Cửa mình em như đang nở ra và
ngứa ngáy lắm. Sau này ém mới biết đó là lồn em đang nứng. Bởi vì nó cũng ươn ướt như lưỡi
chị Hồng. Em thử thọc tay vô quần, chà một ngón tay ở nơi cửa mình như anh Giao đang làm
cho chị Hồng, thì em thấy toàn thân dậy lên một cảm giác vô cùng khoái lạc.

Anh Giao cổi hết áo quần cho chị Hồng. Hai trái vú của chị còn rất nhỏ, nhỏ như trái dâu thôi.
Vậy mà anh Giao ngậm hết vào miệng và nút nghe chách chách. Âm thanh này làm em càng
chịu không nổi. Mặt em nóng bừng, hai mắt em hoa lên. Vì chị Hồng càng rên lớn hơn khi một
ngón tay của Giao tiến vào cửa mình của chị. Em muốn hét lên một tiếng thật lớn cho đã cơn
thèm mà không dám. Ðít của chị hẩy hẩy lên, và một tay chị nhấn ngón tay Giao vào sâu hơn
trong xa.

Ngoài này, ngồi trong kẹt tủ, ngón tay của em cũng táy máy thập thò ở cửa mình. Em nghe
nước lồn ứa ra ướt hết đầu ngón tay. Em thử nhấn vào như anh Giao đang làm cho chị Hong.
Trời đất ơi!Em sướng đến độ phải ngồi phịch xuống, chút xíu nữa làm cái nắp chum sau lưng em
bị bể. Giao và chị Hồng say sưa quá nên không thèm để ý đến tiếng động em vừa gây ra.

Bàn tay của chị Hồng càng thụt mạnh con cặc của anh Giao. Cái đầu cặc đỏ hồng thật dễ
thương lần đầu tiên làm cho em chú ý đặc biệt. Lúc đó em chưa có ý thức gì về tình dục. Cũng
chưa mường tượng được là trai gái gần nhau là như thế nào. Càng ngu si chưa hiểu con cặc đó
dùng để làm gì. Nghĩa là em chưa hiểu đụ là gì. Thì Giao cổi hết quần áo ra.

Với em, Giao hấp dẫn và bắt em thèm ngó không nháy mắt. Em chú ý tới Giao nhiều hơn là chị
Hồng, dĩ nhiên. Nhưng anh cổi truồng ra để làm gì thì em chưa biết.

Rồi anh lấy một cái gối kê dưới đít chị Hồng, banh rộng hai bắp vế ra, cho miệng vào bú. Lúc đó
thì em không thấy gì nữa vì cái đầu của Giao che khuất mất. Em chỉ còn thấy cái đùi của chị
Hồng lúc co lúc duỗi, và rung lên dữ dội. Miệng chị thì la lớn:
- Tê quá anh Giao ơi? Anh làm nhẹ nhẹ chút được không. Ðó, như vậy sướng hơn. Khoan nút đã
Liếm cho em sướng trước cái đã. Lát nữa hãy bú. Ðó, cám ơn anh. Sướng quá anh Giao ơi!

Em không thấy nhưng qua lời rên của chị Hồng em tưởng tượng ra được anh Giao đang làm gì.
Thà là thấy. Ðằng này em phải nghĩ ra nên sự kích động càng làm em nóng rang khắp người.
Ngón tay em đã thọc sâu vào lồn một nữa. Em bắt chước Giao thụt vào lấy ra. Tự nhiên hai mắt
em không còn mở ra được. Không hiểu vì sao nó nhắm cứng lại và tâm trí nghĩ tới hình ảnh thật
thần tiên, là em cũng được Giao bú lồn.

Từ đó, em manh nha một aự mưu, là hôm nào vắng chị Hồng, em cũng sẽ bắt anh Giao làm
như thế cho em. Tiếng Giao bú lồn Hồng vang lên chách chách rất rõ, vì căn phòng hoàn toàn
im lặng. Thêm với tiếng rên, tiếng nói bậy của chị Hồng, lồn em muốn phực lửa cháy thiêu lúc
nào không biết. Em nứng lồn lắm, nứng đến độ đã đút hết ngón tay vào trong lồn rồi mà làm
như em chưa được thỏa mãn. Em mơ hồ thèm một cái gì, như được cầm con cặc của Giao, hay
hôn nó một cái, hay...

Bỗng chị Hồng ngồi dậy, cúi xuống, cho con cặc của Giao vào miệng ngoạm ngon lành và bú
thật nhiệt tình Miệng bú, tay chị thụt. Giao lăn lộn, một tay sờ vú chị Hồng mà bóp, một tay
anh bóp hai mông đít của Hồng. Anh Sảnh ơi! em đã trở thành con trâu điên ngồi núp ở kẹt tủ.
Môi em khô hết vì hơi thở. Mặt nóng bừng. Ðôi mắt dại hẳn đi. Mà hồn thì chơi vơi với hình ảnh
vô cùng dâm dật, kích thích ngoài kia. Sướng như thế hèn chi mỗi lần hai anh chị đóng cửa, là
em nghe rõ tiếng rên tiếng cười lanh lãnh.

Giao kéo chị Hồng lên nằm trên người của anh, lộn đầu lại và hai người bú nhau. Phần Giao bú
thì em không thấy rõ, chỉ thấy chị Hồng lúc ngây ngất lúc đam mê con cặc của anh Giao. Em
học hết, nhớ hết, thuộc lòng luôn cả cái nhốm đầu lên, ấn đầu xuống, lắc lắc cái miệng, nút
thật mạnh của chị Hồng. Lúc đó thì chẳng còn nghe ai nói lấy một lời, mà em chỉ nghe cả hai
rên âm ư trong cổ họng. Hàm răng trên của em bặm chặt môi suýt đổ máu. Nếu không làm thế
chắc em đã há họng mà la cái gì đó cho nó đã sự thèm muốn của tuổi 11.

Tại em thôi. Ðừng tò mò vào đây ngồi trong kẹt tủ thì làm gì đã nhìn thấy tường tận, rõ ràng
từng chi tiết miệng Hồng ngậm con cặc của Giao mà bú. Em thèm quá hóa điên, cũng cho một
ngón tay vô miệng, bắt chước bú như chị Hạnh đang bú con cặc của anh Giao ngoài kia.

Nhưag lúc Giao đặt chị nằm ngửa ra, banh hai đùi chàng hãng, cầm đầu cặc ngoáy vào miệng
lồn của Hồng thì em ngất hết mấy phút. Mắt em bỗng mờ hẳn. Chỉ còn thấy nhưng không rõ
ràng những gì Giao đang làm. Một lúc lâu, nhờ tiếng la của chị Hồng, em tỉnh dậy, dựa lưng vào
tấm vách mà thở...

Hai chân Hồng quấn tréo qua mông đít của anh Giao. Em thấy hai hòn dái của anh Giao lắc lư
theo nhịp ngoáy lồn Hồng. Em bắt chước chàng hãng ra, dùng tay ngoáy lồn mình mà mắt thì
không rời con cặc của Giao. Thèm quá, mê quá, mà em cứ phải ngồi co ro, thu người lại trong
xó mà chịu trận. Ngoài kia màn cực kỳ dâm đãng đang diễn ra khi Giao nhấn con cặc vào lồn bà
chị của em...

Em thở không muốn nổi. Ðụ là như thế. Con cặc Giao chui vào lồn chị Hồng sao dễ dàng như
ngón tay đã vào lúc nãy. Giao nắc nhè nhẹ. Càng nhẹ, chị Hồng càng nẩy lên. Hai tay chị ôm
chặt mông đít Giao nhấn xuống, và chị nói cái gì nhỏ quá em không nghe rõ. Hay là hai tai em
bị ù thì đúng hơn.

Em lại thọc ngón tay vào cửa mình, cũng nắc, cũng đụ, cố làm sao cho mình sướng như Hồng
đang cảm thấy ngoài kia. Sao họ đụ nhau lâu quá. Lúc bấy giờ, em mong cho họ mau kết thúc,
để em được chạy ra ngoài trời la làng lên một tiếng cho thỏa mãn cái dâm đang làm khổ toàn
thân em. Chiều xuống nhanh. Rồi hoàng hôn. Tiếng giường tre kêu cọt kẹt vẫn kéo dài. Và tối
hẳn. Em chẳng còn trông thấy gì nữa cả. Hai người vẫn còn đụ nhau ngút trời. Em len lén bò
nhẹ ra cửa, chạy nhanh về nhà, vô buồng đóng cửa lại, tuột quần ra, nằm chàng hãng, đút tay
vô trong lồn, đụ một mình và tha hồ la.

Dĩ nhiên là em la cho đã cơn sướng, nhưng không dám la lớn, và trí óc nghĩ tới anh Giao, tới con
cặc tròn lẳn, dài thòng, cứng ngắt và đỏ hồng của anh:
- Anh Giao ơi? Làm sao em đụ được với anh như chị Hồng hả anh Giao?

Em lặp đi lặp lại câu nói đó trong khi ngón tay em thụt mạnh vào sâu trong lồn. Tại sao em có
thể dâm đến như thế? Em hoàn toàn không thể trả lời được. Em bắt chước chị Hồng co duỗi hal
chân, hẩy cái mông đít lên cao, lắc lắc cái mông. Làm đủ thứ, thử đủ kiểu để tận hưởng hết cái
sung sướng do mình tự làm lấy.

Hình như ngoài kia mẹ đi bán đã về với Ngọ. Em nghe mẹ nói:


- Sắp nhỏ đi chơi giờ chưa về há. Bớ Hồng, bớ Hạnh?

Mẹ gọi hai ba tiếng nữa vẫn không thấy tụi em trả lời Mẹ đâu có biết cô con gái lớn đang đụ với
anh Giao. Còn cô con nhỏ thì đang nằm thủ dâm một mình trong phòng. Em vẫn nằm đó chơi
tiếp tục vì chưa đã cơn thèm. Em vẫn còn thèm vô cùng. Thèm chết đi được. Mà miệng thì
không dám la nữa vì sợ mẹ nghe. Bỗng em nghe Ngọ nói:
- Tối nay vú cho Ngọ đi coi hát một bữa nghen?
- Bày đặt coi hát với coi ca. Kiếm cớ đặng qua chợ gạ đụ mấy con choi choi ở bển chứ coi cái
giống gì.
- Coi hát thiệt mà. Bữa nay Ngọ đụ vú ra ba cái ngoài kinh rồi, sức đâu nữa mà đi đụ bậy.
- Ra là em ra chứ anh có ra cái nào đâu. Xạo quá đi.
- Thì thôi. Hổng cho đi thì thôi. Làm ơn nói nho nhỏ á. Tụi nó nghe được cười cho thúi đầu đi vú
ơi?

Có phải em đang nghe anh Ngọ nói chuyện với mẹ em không? Em tò mò nhìn xuyên qua lỗ
phênh. Mẹ đang nhúm lửa nấu cơm, anh Ngọ đứng sau lưag mẹ thật sát. Anh cho hai tay vô
bóp vú mẹ, rồi xuống rờ lồn mẹ. Mẹ la anh:
- Anh kỳ quá. Bỏ tay ra cho em nấu cơm. Khuya rồi. Ăn xong vô phòng muốn làm gì thì làm.
Coi chừng tụi nó về bất tử, chết em à. Dâm gì mà dâm quá chừng, chịu không nổi.
- Ngọ dâm là tại vú chớ bộ. Ngày nào cũng bắt người ta đụ ba bốn cái. Tập cho người ta ghiền
rồi đổ thừa.

Hai lỗ tai em lùng bùng. Mắt em muốn nổ ra. Vì lúc bấy giờ em cứ tưởng Ngọ, tức Tư Ðát bấy
giờ, là con ruột của mẹ. Mà con trai lại đụ mẹ mình như thế sao? Em mặc quần, bước ra bếp,
giả bộ như mới ngủ dậy. Cả mẹ và anh Ngọ đều giật mình. Mẹ hỏi ân cần:
- Ủa, nảy giờ con gái út của mẹ ngủ ở trỏng hả?
- Dạ, buồn ngủ quá, con làm một giấc thiệt ngon. Mẹ về hồi nào vậy? Có mua gì cho con ăn
không?
- Cũng lâu rồi con. Rửa mặt đi rồi vô ăn mấy cái bánh khọt mẹ mua ngoài chợ. Còn chị Hồng
của con đâu?

Mẹ vừa hỏi tới đó thì chị Hồng xuất hiện ở chái hè:
- Dạ con đây mẹ.
- Ði chơi sao về trể vậy con. Gái lớn rồi, ban đêm ban hôm đi một mình không có tốt... lỡ gặp
tụi lưu manh nó đè ra hãm, mang bầu, mang tiếng lắm à.

Chị Hồng nói tỉnh bơ, tỉnh như con gái năm tuổi:
- Con còn nhỏ xíu mà ai thèm hãm, mẹ.

Hình ảnh chị Hạnh đụ với anh Giao hồi chiều hiện lên trong óc em. Rồi hình ảnh lúc chị bú cặc
Giao, chị rên, chị nắc... Em tức cười quá mà không dám cười. Chị Hồng đánh trống lãng:
- Bánh khọt ngon quá ! Con ăn mấy cái nghen mẹ.

Rồi chị ngồi vào ghế, cuốn rau với bánh ăn ngấu nghiến. Có lẽ chị chơi nhiều quá mà đói bụng
chăng? Chị làm hết gói bánh khọt mà quên rằng bà già mua nó cho em ăn nữa. Chị hỏi mẹ
huyên thuyên:
- Bữa nay bán khá không mẹ?
- Ối mình bán sĩ mà. Ðếm cho bạn hàng thì chừng vài tiếng là hết ráo trọi, chớ có phải bán lẻ
đâu mà lo.
- Vài tiếng là hết hàng, sao ngày nào mẹ cũng về trể quá vậy.

Mẹ bối rối, tìm cách nói cho qua:


- Thì bán rồi mình còn phải lo thu tiền, đếm tiền... chớ con.

Em biết mẹ nói dối, vì hồi ở trong buồng, em nghe anh Ngọ nói:
- Ngày nào vú cũng bắt Ngọ đụ ba bốn cái ngoài kinh.

Thì ra ngày nào mẹ với anh Ngọ cũng đụ nhau ngoài kinh, vì ngày nào họ cũng về thật trễ. Có
hôm gần 10 giờ tối mới về đến nhà.

Trong nhà này, bây giờ tất cả đều lụy vì tình dục. Mạnh ai nấy đụ. Chỉ trong hôm nay, em đã
nghe và chứng kiến hai chuyện hãi hùng của chị Hồng, rồi của mẹ. Em không xúc động mà
trong lòng dâng lên một nỗi vui kỳ lạ. Vì nhờ họ, em đã hoàn toàn thay đổi. Nhờ họ em bắt đầu
làm chuyện người lớn mà không sợ ai quở phạt. Em đã nắm được hết bí mật của họ, nghĩa là
em đã biết lá tẩy của họ là gì rồi.

Ăn bánh khọt xong, chị Hồng ra giếng tắm rồi vô phòng ngủ trước. Rỏ ràng vì đụ nhau chí chóe,
mệt quá, nên chị Hồng phải ngủ sớm. Còn lại mẹ, Ngọ và em ăn cơm. Quái lạ, bữa nay sao mẹ
gắp liên tục thức ăn bỏ vào chén của em. Mẹ còn bới cơm cho em nữa. Một cử chỉ mà ít khi thấy
mẹ làm. Mẹ hỏi em:
- Con mới thức hay lâu rồi?
- Dạ con mới thức. Có gì không mẹ?
- Không, mẹ hỏi cho biết vậy mà.

Mẹ hỏi để biết em có nghe mấy câu đối thoại của mẹ và Ngọ hay không, em đoán thế. Cho nên
em cứ vờ như không biết gì, và van ngây thơ như mọi ngày. Nếu có người lớn trong nhà này thì
đó chính là em. Vì họ đã trờ thành những người nhỏ.

Tay họ đã nhúng chàm, và sợ ngược lại em. Mẹ sợ vì không biết em có nghe những lời đối thoại
lúc nãy hay không. Cho nên từ hôm đó, mẹ cưng và săn đón em như công chúa. Mẹ đâu có biết
em cũng đã bắt đầu bước vào hố tình dục một cách rất là cuồng loạn.

Những lần Ngọ tấm ngoài giếng dưới ánh trăng, là có em ngồi ở mấy gốc ngâu nhìn lén. Nhìn
Ngọ kỳ cọ, nhất là nhìn con cặc to dài của anh loang loáng ánh nước, rồi tay em cho vào lồn tự
làm lấy.

Một chúa nhật, chị Hồng theo mẹ ra chợ, là em chạy qua trại mộc của anh Giao, chơi thơ thẩn,
rồi nói chuyện:
- Bữa nay chị Hồng đi tới tối mới về đó anh Giao.
- Vậy hả?

Anh chỉ hỏi có vậy, rồi làm việc tiếp tục. Nhưng em biết anh đang nghĩ gì. Vì làm việc mà Giao
thỉnh thoảng liếc mắt nhìn em một cách khác thường. Khác thường bởi vì tự nhiên sao con nhỏ
nói một câu lãng nhách. Em chăm chú nhìn chiếc quần đùi của Giao đang cấn khúc cặc thật bự
bên trong mà thèm. Lúc anh đứng khom lưng mà cưa gỗ thì khúc gân đó tòng teng, lắc lư theo
nhịp cưa.

Em hỏi anh Giao:


- Chỉ đi lâu như vậy, anh không nhớ sao?

Giao ngừng tay nhìn em dò xét, rồi cười đưa tình Nụ cười đểu đểu như thế nào, mà em vẫn
khoái Em còn nhỏ quá, Giao chưa, hay không hề có ý nghĩ gì bất lương. Với lại anh đã đụ con
chị, chẳng lẽ bây giờ quơ luôn con em, coi sao được.
- Anh Giao cười dễ thương ghê à nhen.
Tới đó thì Giao ngừng hẳn tay lại, quan sát em. Anh không thể ngờ nổi một đứa con gái nhỏ 11
tuổi mà lại có thể nói móc anh một câu thật lạnh lùng như đứa con gái 18 tuổi. Em cũng chăm
chú nhìn Giao chờ xem phản ứng.

Nhưng sau một phút nhìn em, Giao lại thản nhiên tiếp tục đẻo, đục, bào, cưa. Làm như chàng
không nhìn thấy gì hấp aẫn ở em, hay cùng lắm là một thiếu nữ đã biết yêu, để chàng có thể
nghĩ lầm là em đang yêu chàng. Em lại thả thêm một
câu nữa:
- Chị Hồng sướng thiệt. Mỗi lần qua đây chơi là được anh ẵm lên, cưng chiều đủ thứ. Ước gì
em...em...

Nghe em nói thế, Giao ngưng hoàn toàn công việc hai mắt nhìn em trân trối. Vì em đã mở ngõ,
đã mời chàng, đã táo bạo thố lộ tâm sự thèm muốn.
- Em có chắc chị Hồng đi với mẹ tới chiều tối mới về không?
- Dạ.
- Em muốn được anh ẵm như chị Hồng hả?
- Dạ.
- Em còn nhỏ quá mà Hạnh.
- Dạ. Em chỉ thua chị Hồng có một tuổi chớ mấy. Mười hai với mười một có khác gì đâu.
- Không. Em còn nhỏ lắm. Vì Hồng cũng đã là nhỏ rồi...
- Thì nhỏ em mới muốn được anh ẵm. Em thích vậy?

Giao lại cười, cái cười đểu như lúc nãy, mà cặp mắt thì lẵng lơ. Rồi không hiểu Giao nghĩ gì,
chàng lại tiếp tục cầm đục lên làm việc. Em tức quá, đến gần chàng, thật sát, nhìn chàng trân
trối:
- Anh phải ẵm em. Anh phải thương cho công bằng. Em không nhỏ đâu. Có lẽ em còn hiểu biết
nhiều hơn chị Hồng là đằng khác.

Giao bắt đầu bối rối. Anh nhìn trước nhìn sau lấm lét. Hai tay không biết làm gì, lúc thì gãi tóc,
lúc thì sờ cái đục.
- Bác bên nhà khỏe không em?

Một câu lãng nhách từ miệng Giao làm em tức cười Và em đã cười ngặc ngoẻo khiến Giao càng
bối rối hơn.
- Năm nay em mấy tuổi há?
- Dạ. Cái đó anh hỏi em rồi. Em cũng trả lời rồi.
- Ờ anh quên. Ưm... Trời hình như chuyển mưa, âm u quá.
Lại một câu lãng nhách nữa. Nó không ăn thua gì đến sự đòi hỏi của em. Em lại nhìn Giao cười
lơi lã, em hỏi:
- Tại sao ẵm chị Hồng anh không sợ, mà ẵm em thì anh...

Tại em còn nhỏ quá Hạnh à. Anh không dám...


- Ẵm em lên phòng anh, em sẽ cho anh biết em không nhỏ...

Giao lại nhìn trước nhìn sau, ngần ngừ, ngại ngùng. Em bá lấy cổ chàng, phóc ngay lên, hai
chân quấn chặt lấy lưag chàng. Giao bắt buộc phải ôm mông đít của em.

Lồn em nằm trực diện với con cặc đang cương cứng ngắt của Giao. Em bắt chước chị Hồng; lắc
lắc cái mông. Và, anh Sảnh ơi! Sướng đê mê. Cái sướng này hoàn toàn khác với lúc thủ dâm.
Em bảo Giao bế em lên phòng, đóng cửa lại. Giao đặt em lên giường.

Và để cho Giao thấy em đã lớn, em quỳ xuống tuột lấy quần đùi của Giao ra. Con cặc chàng
chỉa thẩng, nóng hồi, cứng ngắt. Em ngậm vô tràn miệng bú. Em bú cặc anh Giao bạo hơn chị
Hồng, cố tình để cho Giao yên chí em là người lớn.

Giao há miệng ra vừa ngơ ngẩn vừa sung sướng dữ tợn. Bởi vì kiểu bú này thì em ắt chước chị
Hồng. Nhưng cách bú thì em hăng say, cuồng nhiệt hơn, vì em đang là con thú đói mồi. Bao
nhiêu ước mơ, bao nhiêu thèm khát đã òa nhập vào cùng một lúc, đã cho em đã nư, thỏa mãn,
ngon lành. Em ngậm con cặc Giao trong miệng mà sao nó ngon hơn đòn chả, thơm hơn một trái
chuối, béo hơn một miếng mỡ. Em tưởng tượng có thể ôm nó mà ăn suốt ngày hôm đó cũng
không biết chán.

Hèn chi ngày nào chị Hồng cũng qua đây mà tìm anh Giao, rồi đóng cửa lại mà hưởng. Hèn chi
đêm nào mẹ em với anh Ngọ cũng ôm nhau rên la đầy khoái lạc trong phòng, giống như Giao
đang gào la bây giờ:
- Hạnh ơi! Con nít ơi! Ðừng để anh làm tội ác. Ðừng để chị em ghen. Em còn nhỏ lấm Hạnh à.
Ðừng... bú... hay quá trời. Anh dám... anh dám xịt khí vô trong miệng em lắm Hạnh ơi!

Nghe Giao la như thế, em càng bú mạnh hơn và nghệ thuật hơn. Một tay em nâng hai trứng dái
tròn to nóng hổi mà bóp. Một tay em thụt em nhồi mạnh thân cặc, và miệng thì nút ngất ngư
cái đầu tròn vo đỏ lòm trông phát thèm của con cặc Giao. Em nhắm nghiền mất, tận hưởng nỗi
đê mê khoái lạc. Không biết tại sao em lại muốn mở mắt để quan sát Giao đang tận hưởng sự
sung sướng mà không tài nào hé mất được.

Một đỗi lâu, khoảng nửa tiếng đồng hồ, con cặc Giao bỗng gồng lên thật mạnh, giật bưng bong
trong miệng em. Và em nghe một chất nước kẹo kẹo bấn mạnh từ đầu cặc Giao tràn ngập trong
miệng em. Nó mặn mặn, ấm ấm, sền sệt, bắn ra theo từng nhịp giật mạnh từ con cặc và tiếng
la ứ ứ của Giao từng hồi.

Hai tay Giao vò nhẹ tóc em, chàng hơi hẩy đít tới theo từng hồi:
- Em ác quá Hạnh ơi. Anh chịu hết nổi rồi. Anh... bẩn... ra đó. Nó... bắn ra đó. Nuốt hết đi. Nuốt
đi. Nuốt hết tinh khí của anh đi Hạnh ơit Anh cho em đó. Của anh cho... em đó ?

Em chang cần hiểu Giao đang nói gì. Em chỉ say mê nuốt tn(ng, nuết gọn hết một miệng hồ đặc
kẹo và cảm thấy ngon như uống một ly nước dừa tươi.

Giao quỳ xuống, rồi nằm ngửa dưới đất thở hồng hộc.

Bàn tay em vẫn mân mê con cặc chàng. Con cặc nóng hổi, ướt nhẹp nước miếng hòa lẫn với
tinh khí vẫn còn giật giật trong tay em. Em liếm sạch chất nước còn dính trên thân cặc. Em kề
sát mặt vào má chàng, rồi dùng mũi hôn tha thiết mặt chàng. Giao ôm em, ghì sát môi em trên
môi chàng, rồi hôn. Em chưa biết chuyện này rành lắm. Vì khi nhìn Hồng với Giao hôn môi, em
chỉ giản dị tưởng tượng là môi hôn môi. Ðến khi Giao đưa lưỡi qua, em ngỡ ngàng bối rối,
nhưng cũng biết ngậm lấy mà nút. Ban đầu em nút để dò xem mình làm như thế có đúng hay
không. Khi nghe Giao rên âm ư trong miệng thì em biết là mình là đúng.

Em lại ngất ngây say nồng trận nút lưỡi trong khi bàn tay Giao xoa lên hai mông đít của em và
bóp nhè nhẹ. Cơ thể em đang bừng cháy, khó chịu. áo quần em vẫn còn mặc. Em nằm lên trên
người Giao, nắc khơi khơi vào con cặc của Giao, và lưỡi em đang nằm trong môi chàng.

Trời âm u lúc nãy, bây giờ đã tối kịt. Hơi gió lạnh kéo về. Mấy lớp phênh khua phần phật. Trời
đang chuyển mưa. Ðúng như lời Giao nói một cách lãng xẹt ngoài trại mộc. Rồi một tiếng ầm
vang lên. Và cơn mưa bắt đầu trút xuống. Sự yên lặng ở nhà quê làm cho tiếng mưa rõ mồn
một trên mái tranh, sau chái hè. Nghe mưa rơi mà lòng em tràn ngập hạnh phúc chan hòa.

Không biết có phải trời đất cũng dâm theo với em hay không, mà mưa càng nặng hạt. Nghe
tiếng mưa rơi nặng ngoài kia, lòng em bỗng cảm thấy dâm hơn, em càng để mu lồn nắc mạnh
trên cặc của Giao.

Giao hỏi em:


- Em còn biết gì nữa không?
- Chị Hai biết gì thì em cũng như vậy.

Làm sao em biết chị Hồng biết?


- Tại vì em, nhiều lần, chứng kiến Hồng biết với anh.
- Ở đâu?
- Tại ngay phòng này, trên giường, mỗi chiều khi chị qua đây chơi với anh.

Hai tay Giao ngưng bóp đít em. Chàng hơi xửng lửng, ngạc nhiên với câu nói của em:
- Trong phòng này, trên giường, mỗi chiều khi chị qua đây chơi với anh.

Em nói gọn lỏn, chắc nịch nhưng êm ái. Mà Giao thì nghe như lời buộc tội hùng hồn của một
ông quan tòa. Nhưng chàng vẫn chưa tin:
- Anh không tin. Lúc nào gần Hồng anh cũng khóa cửa thật kỹ như bây giờ. Làm sao em thấy
được?
- Không thấy thì làm sao em bú cặc anh giống hệt như chị Hồng được?
- Em còn thấy hai người lộn đầu lại bú nhau. Có đúng không?

Giao vẫn cứng đầu, không chịu nhận, cho đến khi em nói:
- Anh đã đút một ngón tay vô lồn cho chị Hồng sướng trước, rồi sau đó anh mới leo lên đụ chị.
Và đụ rất lâu. Chịu chưa?

Thay vì gật đầu chịu tội. Giao đã ôm em ghì siết vào và hôn môi em nồng nàn. Và cũng chỉ có
thế trong khi em chờ chàng ra tay như em đã táo bạo làm cho chàng lúc nãy.
- Em chưa đủ tuổi đâu Hạnh, mặc dù em đã biết. Biết và làm được, hai chuyện đó khác nhau.
Phải tin anh, và muốn gì thì em cũng phải chờ vài tuổi nữa, cho đến khi...

Em không thèm trả lời, hai tay tự tuột cái quần đen xuống, để lồn em cạ sát vào con cặc của
Giao. Áo em cũng cổi hẳn ra, quăng ở góc phòng. Em hỏi Giao một câu trịch thượng:
- Em không biết mà đã bú cho anh bắn ra đầy miệng của em lúc nãy à?
- Ừm... cái đó là ở ngoài. Anh sợ lồn của em còn nhỏ quá, không chịu nổi con cặc quá lớn của
anh. Anh sợ lắm, Hạnh ơi!

Bỏ Giao nằm dưới đất, em leo lên giường nằm banh háng ra, một tay em chấm chút nước
miếng, rồi đưa xuống miệng lồn rà nhà nhẹ. Giống hệt nhưnhững lần em thủ dâm. Giao ngóc
đầu lên nhìn lén. Em chà hột le, cố tình biểu diễn thật khêu gợi cho Giao mê mệt. Miệng em rên
nho nhỏ:
- Giao ơi? Anh ác lắm. Nhìn đi. Nhìn cho kỹ xem em đã đủ biết, để anh cho em như đã cho chị
Hồng hay không?

Giao nhắm rít mắt lại, há miệng tang hoát nhìn ngón tay em đang thập thò ở miệng lồn, rồi
chui vô, chui vô, cho đến khi cả ngón tay ngập lút hết trong lồn. Và em bắt đầu thụt. Mặt Giao
dại hẳn đi ngơ ngác.

Hình như chàng đang bị sự dằn co giữa lương tâm của một người lớn không muốn làm điều tội
ác và cơn dâm sẵn có đang dâng tràn trong đầu. Chàng đang dừng bước lại ngay cổng cám dỗ
của xác thịt Ðầu và mình chàng đã lọt vào trong cổng, chỉ còn đôi chân là ở ngoài. Mà sức thu
hút nơi em, mỗi lúc càng mãnh liệt hơn. Em gào lên thật rõ:
- Như vầy, đủ cho anh tin là em chẳng còn con nít không?

Mưa mỗi lúc một nặng hạt. Em nghe lạnh lạnh. Cái đầu của Giao chỉ lấp ló ở cạnh giường để
xem. Bực quá, em lấy hai chân kẹp cứng đầu Giao kéo chàng hỏng lên. Hai tay em tiếp sức,
nhấn sát đầu chàng vào miệng lồn, bắt chàng phải hành động ngay lập tức. Phải làm một cái gì
đó cho em thỏa mãn sự thèm khát, sự tò mò mà em đã mong đợi từ bao lâu nay. Hơn sáu bảy
tháng nay sau lần em mục kích Giao với chị Hồng đụ nhau.

Anh Sảnh ơi! Giao hiền từ thật, đạo đức thật. Hay chàng sợ một cái gì ghê gớm lắm mà phải
bấm bụng ngập ngừng? Mặt Giao đã nằm sát ngay miệng lồn em. Hai bắp vế em kẹp chàng lại.
Hai tay em đè đầu chàng xuống. Ðít em hẩy cao lên đòi hỏi. Mà Giao thì cứ như một đống thịt
nguội, bất động, lầm lỳ, ngu ngơ.

Trách chàng cũng tội! Ai dám hành động với một cái lồn không có lấy một sợi lông. Hai vú thì
chỉ như hai núm cau non, nhô lên một tí khỏi lồng ngực. Em là một con thú đói mồi, nước
miếngnhỏ từng giọt khát khao, mà kho thịt mỡ của Giao thì đang đóng cửa?
- Anh không dám làm cho em sướng cả ở ngoài như em đã làm cho anh hay sao? Anh bất công
lắm!

Tội nghiệp Giao, cực chắng đã anh phải đưa mũi vào hôn nhè nhẹ nơi miệng lồn em. Và điều
em chờ đợi bao lâu nay đã đến. Lưỡi Giao cũng nhè nhẹ lướt lên xuống hai mép lồn. Chỉ có thế
thôi mà em đã bặm cứng môi mà thở, mà ngất ngây. Em không còn kẹp Giao nửa mà từ từ
banh rộng hai háng ra. Vì chỉ có thế, mới mời nỗi lưỡi Giao thoải mái xông vào, lâm trận.

Ðúng như thế. Như em ước đoán. Tiếng mưa rơi tầm tã, sướt mướt. Cái lạnh của cơn mưa đang
òa phủ khắp căn phòng, mà em thì bắt đầu nghe ấm cúng. Em nhột nhạt lâng lâng sung sướng
với cái lưỡi thần tiên của Giao. Chàng đã dám phá động đào, ra tới cửa mình. Ðít em hẩy lên
liên tục mời gọi, chào đón. Rồi Sảnh có biết gì không? Lỗ lồn của em đã chật cứng với cái lưỡi
của Giao. Em rùng mình nổi ốc. Thật tình chưa có lần nào em sướng lồng lộn lên như thế.

Không hiểu sao bàn tay em, cũng bắt chước chị Hồng, cho xuống chà hột le. Quả tình em đã tự
biến thành một con quỷ, một con tinh, thay vì một đứa bé gái ăn chưa no, lo chưa tới. Hậu quả
của những buổi chiều em ngồi kẹp mình trong kẹt tủ, kế lu gạo, nhìn lén những trận làm tình
chí tử của Giao với chị Hồng trên giường này. Hậu quả của những đêm em nhìn mẹ quần thảo
ngất ngư với anh Ngọ.

Nếu bảo gái hư thì em là một. Có phải lỗi ở em không? Em ngụy biện, bên vực mình, rồi đổ tội
cho người lớn đã lôi kéo em vào sự biết sớm, đòi sớm. Lúc Giao ngậm môi vào hột le của em
mà nút và bú thì ưúệng em không còn nín được

Bà Khởi vẫn đỏ mặt im lặng, nhìn bầu trời đang rọi dưới nước, rồi lắc cái đầu nhè nhẹ. Bà lắc
cho có lắc nhưng lòng thì đang mông lung với hàng vạn ý nghĩ dâm dật khác. Hoạch lại tưởng
bà không thiết tha với mưu kế cả hai người đang bày ra, nên hắn vói tay, đòi lấy cái quần đùi
đang hong trên tàu dừa nước mà mặc vào. Thì bà Khởi cầm tay hắn lại, nhìn trân trân vào mặt
nó:
- Dì hiểu ý con hết. Mà con chẳng hiểu dì chút nào. Bộ tự nhiên dì muốn cho con lách xuồng vô
con lạch này à. Bộ khi không dì ngồi đây ngắm con ở truồng à. Con phải hiểu là ở phái nữ, có
những điều người ta không thể trắng trợn toa rập, đồng ý. Mà bên trong họ đã sẵn sàng. Có
những lúc họ lắc đầu, hoặc phản đối bằng miệng, mà quả tim thì đã đồng lõa. Con đừng bắt dì
phải dày dạn như một con đ...

Lần đầu tiên Hoạch nghe được những câu nói đầy văn hoa của một người nữ. Hoàn toàn khác
với lối diễn tả quê mùa, cục mịch, có khi thô bạo của các bà chị lối xóm. Tay Hoạch siết chặt
taybà Khởi hơn. Bây giờ thì nó hiểu. Hiểu rất rõ bà dì đang đồng lõa cho đậu xuồng nơi khúc
lạch vắng vẻ này để tiến tới việc giao tình. Chắc chắn không phải giao tình vì tình yêu, mà vì
xác thịt của hai thân hình dâm đãng đang bốc thành lửa.

Bà Khởi cứ để thằng cháu cầm siết tay bà. Và bà ngước mắt chờ. Hoạch nhè nhẹ, ân cần ôm
mặt bà hôn lên đôi mắt bà một cái, vì hắn mê cặp lông mày dày rậm như hai con đỉa và hai
hàng lông nheo cong vút trên đôi mắt. Mặt bà Khởi đỏ hồng thêm lên.

Hoạch xáp lại thật gần, ôm siết thân hình bà Khởi, đặt lên môi bà một cái hôn da diết nồng nàn
như nó đã từng hôn mấy con ghệ trong thôn hắn. Chuyền lưỡi cho nhau, cả hai kéo dài cái hôn
dài gần đến 10 phút. Bà Khởi nói nhỏ:
- Mình hôn nhau thôi nhen con. Ðừng đi xa hơn nữa.

Mới đây ít phút bà đã mở ngõ bằng lời nói:


- Khi đàn bà phản đối, có lúc bằng lời, nhưng tim họ đã thỏa thuận.

Nên Hoạch làm như không nghe thấy. Nó cầm tay bà để lên khúc gân to tướng đang thèm
thuồng thân hình bà. Tay bà Khởi run run, nhưng vẫn nắm bóp thật mê man:
- Cái gì vậy hả Hoạch? Sao nó nóng vậy hả cháu?

Hoạch im lặng đứng thẳng người lên cho con cặc của nó ngang với miệng bà Khởi. Hai tay bà
vẫn trân quý ôm con cặc hồng hào của Hoạch mà ngắm. Hoạch nói như nhắc khéo:
- Có khi mấy bả xe m xong là sà miệng vô bú cặc con luôn.
Như bình xăng vừa được ai ném vào một que diêm. Bà Khởi cúi xuống, không còn nhớ mình là
dì của Hoạch. Con quỷ ái tình, con ma dâm dục, trong bà đã bước tới. Bà há miệng ngoạm vào,
bú ngon lành khúc gân đã làm mệt mắt bà hằng giờ đồng hồ, từ trên bến xuống tới khúc lạch
vắng vẻ đìu hiu này.

Thằng Hoạch nhìn xuống, xem bà dì đang ngất ngư sa đà với con cặc của nó. Rồi nó ngước mặt
lên nhìn những tàng lá xanh ngắt của những cây ô môi đang che kín cả bầu trời hanh nẩng.
Hoạch sướng một cách lạ lùng, khác hơn mọi lần gần gủi với mấy mẹ dâm đãng trong xóm:
- Sướng lắm dì ơi! Con sướng hơn được mấy bà lối xóm bú nữa.

Ðang bú ngon lành, không biết vì lý do gì, bà Khởi buông cặc thằng Hoạch ra, nằm bật ngửa ra,
nghiêng mặt, lấy bàn tay che kín đôi mắt rồi nói thật nhỏ:
- Thôi chèo ngược lại nhà đi con. Ðể dì mê mang bú cặc con như vầy, lát nữa sợ... dì... không
sao tránh khỏi. Hay con cũng không tránh khỏi việc bú lồn dì. Rồi mình...

Thằng Hoạch sà xuống, nằm lên mình bà dì. Nó cố ý để con cặc cà sát trên mu lồn của bà. Tay
bà Khởi vẫn che kín đôi mắt. Hình nhưbà tự thấy xấu hổ, thấy hổ thẹn với lương tâm là đã
ngậm và bú cặc của Hoạch. Lòng thì nghĩ vậy mà hai bắp đùi của bà vẫn tự động dang ra theo
tiếng gọi của dâm dục. Cử chỉ của bà giống hệt một cô gái còn trinh. Thèm đụ lắm mà không
dám nhìn người tình Hoạch nói:
- Dì cất tay cho con nhìn mắt dì lần nữa rồi mình đi về.

Hoạch gỡ tay bà ra. Ðôi mắt bà Khởì vẫn nhắm. Nhưng toàn thể khuôn mặt bà đỏ hừng như
dưa hấu. Hoạch nhấn sát cặc vào lồn bà hơn và cà mạnh. Bà Khởi nhíu mày và van lơn khẩn
khoản:
- Ông bà đất nước ơi? Cái này là nó hiếp con chớ hoàn toàn con vô tội. Con đã biểu nó chèo về
mà nó... nó ối, cái gì cấn vô lồn dì vậy hả Hoạch? Chết con ông bà đất nước ơi!

Tiếng gào của bà đứt quãng. Hai tay bà bóp mạnh vai Hoạch. Thằng nhỏ luồn một tay vào áo
bà sờ nhẹ trái vú rồi bóp. Bà Khởi chịu không nổi, la khe khẽ:
- Cái háng của dì ướt nhẹp hết rồi Hoạch ơi!
- Có phải xuồng bị vô nước, hay tại... Con cổi quần dì xem giùm coi.

Hoạch mừng quá, hồ hỡi tuột cái quần lãnh đen của bà xuống tận đầu gối, rồi ra khỏi cặp đùi
trắng phau của bà. Bộ lông lồn bà Khởi aù đã ướt nhem, vẫn ngổn ngang như cỏ dại mọc ngoài
đìa. Hoạch banh háng bà ra. Quả thật lồn bà ướt nhẹp. Rồi Hoạch tự động cúi xuống liếm sạch
hai bắp vế, xong liếm thẳng qua lồn bà dì. Mặt bà Khởi như người đang hấp hối trước giờ chết.
Ðôi mắt bà trợn trừng. Hai tay xô nhẹ nhẹ cái đầu Hoạch ra và nói như trăn trối:
- Con đang bị hãm đây nghe không trời đất. Ðừng Hoạch ơit Ðừng làm vậy mang tội chết đi con
ơi! ối nó ngậm hột le của con nữa kìa. Ông Ðịa, Ông Thẳn Hoàng ơi! Tha... ối nó nút ông ơi! Nó
làm bụng con rung rinh nữa kìa... Con bị hãm giữa lạch đây. Cứu giùm con, cha mẹ ơi! Nó nút
mạnh quá chừng đi, làm sao, ôi sướng thấy bảy ông trời lận...

Hoạch đã quá. Bây giờ nó mới thấy câu bà Khởi nói là đúng:
- Họ phản đối, nhưng trái tim họ đang đồng lõa.

Ðây này, tay bà thì xô Hoạch ra, mà háng thì dang cho thật rộng và miệng thì kêu gào trời đất
với bao nỗi sung sướng.

Chưa có bà chị nào làm kiểu này cho Hoạch trước đây Bà Khởi chu mỏ lại thở dốc rồi nói huyên
thuyên:
- Bú hột le thôi nghen cháu. Ðừng bày đặt thọc lưỡi vô móc mồng đốc của dì. Tao cắn lưỡi tao
chết cho mày coi... ối, mới vừa nói là nó... móc mồng đốc... của con rồi kìa... Có ai cứu tôi
không. Chết tôi, giựt quá, chịu không nổi...
- Chừng nào mỏi lưỡi thì lên đụ dì. ủa không, chèo về nhen con. ời, chèo về, chèo vô, chèo lên,
chèo chèo, chết, chết... cặc nó tới cửa mình của tao rồi Hoạch ơi? Hả? Ðâm vô hả? Chèo đi
cháu, tới đâu thì tới, ngưng chèo là dì nhảy xuống nước dì tự tử cho con coi. Ðã biểu bú thôi,
đừng có đụ... ý Trời ơi! Chết mẹ rồi. Con cặc bự của mày nó vô tưốt luốt ở trỏng rồi hả? Ðồ quỷ
nà. Biểu... Tao... ời đụ đi con...

Thằng Hoạch muốn cười một tràng cho hả dạ vì cái lối gào la lạ lùng của dì nó, nhưng nó sợ bà
Khởi mất hứng. Con cặc của Hoạch đâm sâu vào chật ních lồn bà Khởi. Cái áo bà bị bật tung
mấy khuy nút lúc nào không biết, phơi trọn bộ ngực căng tròn cứng ngắt với hai cái núm màu
nâu. Vừa đụ Hoạch vừa bú vú, bóp vú. Một tay nó thò xuống xe thêm cái hột le, làm bà Khởi ú
ớ rồi bật thành tiếng khóc:
- Lồn con như vầy mà không ai thèm đụ để con phải đi đụ thằng cháu của con. Con phải kêu nó
bằng chồng mới được. Mình ơi? Mình nhỏ tuổi mà sao đụ hay quá chừng vậy hả mình? Mình
đang chèo xuồng em đó hả mình. Cái chèo của mình chật ních đã nư quá. Nó lại dài nữa. Dộng
thốn lồn em quá. Lại thêm màn chà hột le nữa... Dọn qua ở với em luôn nhen mình. Em hổng
cho mình về bển nữa đâu. Ðụ kiểu này thế nào em cũng mang bầu giống con nhỏ hồi nãy cho
coi.

Vừa sướng cặc, vừa sướng lỗ tai, thằng Hoạch trổ hết tài nghệ ra phục vụ bà chúa dâm. Nó nói
với bà Khởi:
- Con đụ cho dì mang bầu nhen? Muốn không?
- Dạ.

Vừa ngạc nhiên, vừa sướng khi Hoạch nghe bà dì dạ với nó. Cái gì bắt bà buộc miệng gọi nó
bằng mình và dạ? Lúc đầu cả hai tính chỉ gần nhau cho đã xác thịt. Bây giờ bỗng tình yêu vụt
đến. Ðến nhanh như tia chớp và ngự trị tim bà lúc nào không biết. Bởi vì con cặc của Hoạch
đang phá tung cửa mình bà Khởi. Mỗi lần nó rút ra xa rồi nắc ngược trở vào là bà trợn mắt hú
lên một tiếng xé trời. Chưa có ai đụ cho bà sướng ngất trời như thế, Bà mê man ôm thằng cháu
nút lưlỡi. Hai chân bà quấn chặt mông đít nó mà gào:
- Mình đụ em kiểu này thì làm sao em sống nổi hả anh Hoạch? Sau bủa nay là em tắt kinh, có
thai với anh chắc chắn rồi, không chạy chối đâu được nữa. Em mà mang bầu, anh không nhận
em cũng vẫn đẻ. Em mong là con nó sẽ giống anh. Vậy là được rồi.

Rồi bà bưng mặt Hoạch, dùng mũi hôn ngon lành Mông đít bà hẩy lên hứng từng nhịp nắc thần
sầu của Hoạch. Bà Khởi tràn trề khoái lạc và hạnh phúc. Toàn thân bà tràn đầy lạc thú vì đang
đụ với một con cặc to kỳ lạ. Thằng nhỏ đụ thật lâu. Bà Khởi bỗng ôm cứng Hoạch, hai tay bà
chận mông đít Hoạch thật sát xuống và ra trước một cái. Bà la bài hãi:
- Em phải ra. Chịu không thấu nữa rồi. Cho em ra trước nhen mình.

Hoạch nấc dồn dập hơn để bà Khởi tận hưởng hết cái sướng ngút ngàn. Và rồi nó thấy bà dì
nằm im, thở dốc:
- Anh cứ đụ tiếp đi. Em nghỉ một lát xong sẽ xin anh xuống bú lồn cho em ra trong miệng anh.
Cả mười mấy năm không đụ. Bữa nay mới tái hưởng. Sướng không thể nào tả nổi mình ơi! Anh
đụ sao cho em cạn hết nước lồn, tối nay em sẽ thưởng anh món quà rất quý.

Nghe tới đó, Hoạch càng hăng hơn. Ðụ cho cạn nước lồn bà. Nghĩa là phải làm sao cho bà ra
sáu bảy lần. Chuyện đó dễ thôi. Hoạch đã từng đụ hai người đàn bà ngất ngư bất động. Sá gì có
một như bà dì này. Nó làm thêm cho bà Khởi ra một cái nữa, rồi cúi xuống bú lồn, vừa lúc mặt
trời lặn chỉ còn cách mặt nước có một thước Tây.

Ngoài vàm, từng đàn cò bay về đáp trên ngọn các cây sầu đông, cây vông đồng. Những đàn
cồng cộc vịt nước bay về đáp xuống các ruộng lác quanh đó. ễnh ương bắt đầu kêu rỉ rả, mà
con cặc thằng Hoạch vẫn còn nắc lồn bà Khởi tới tấp.

Bà Khởi cứ nhắm mắt la làng nên không thấy hoàng hôn đang xuống lẹ, không để ý gió đêm đã
bắt đầu thổi nhẹ. Bà đang hưởng một bữa đụ tràn trề lai láng, cho đến khi trời tối hẳn. Bà lật
Hoạch nằm dưới để bà leo lên nằm trên người nó mà xay lúa. Ðến lần thứ tư lúc bà ra thì có cả
Hoạch cùng ra theo.

Hai dì cháu ôm nhau trong bóng đêm, đen như mực, làm chiếc xuồng chòng chành. Nước vã
vào bờ đất như sóng lớn giữa cơn giông... Cả hai vẫn chưa chịu rời nhau, nằm ôm nhau nút lưỡi
đã đời, rồi bà Khởi mời Hoạch:
- Hai đứa mình chèo ra chợ kiếm cái gì ngon và bổ ăn cho lại sức. Người của em bây giờ như
ống tre khô, tồng phộng, chẳng còn chút gì trong bụng. Em phải lấy anh. Phải đẻ cho anh một
đứa con thiệt giống anh...
Rồi cả hai chèo xuồng ra chợ ăn hủ tiếu lòng bò, ăn hột vịt lộn, ăn bong bóng cá hầm thuốc
Bắc. Ðông người ăn quá, chẳng ai thèm để ý bà Khởi gắp từng đủa thức ăn bỏ vào chén hầu
Hoạch như hầu một hoàng tử.

Tối hôm đó, hai người mướn nhà ngủ ở lại vì không còn sức chèo về nữa. Và dĩ nhiên, Hoạch lại
tiếp tục bú lồn và đụ te tua cho bà dì càng mê mẫn hơn.

Lộc, thầng chồng nhí của bà đã được bà cho số tiền về quê cưới vợ. Bà đã chính thức sống với
Hoạch mà không ai trách cứ được gì bà, vì Hoạch đang chạy nạn, và hơn nữa, Hoạch lại là cháu
ruột của bà Khởi.

Cho đến hôm nay, lần đầu tiên Sảnh, xuyên qua lỗ phênh, đã chứng kiến cảnh bú đít và lắp đít
của Hoạch với mẹ nó. Mà đẹp nhất là cảnh Hoạch bú lồn. Không biết nó bú cách nào mà bà già
của Sảnh ôm vú lăn lộn như con lươn bị xát trấu, trông thê thảm và tội nghiệp. Càng xem,
Sảnh càng bị kích thích dữ dội. Cái diễn xuất của mẹ nó là yếu tố làm Sảnh phải cầm cặc tự
thụt, tự thủ dâm. Quái lạ bà là mẹ ruột của nó, mà sao nó có thể nứng cặc được.

Trong đầu Sảnh quay cuồng, vật lộn giữa đạo đức và sự dâm ô. Sảnh lập luận một cách cuồng
dại. Tại sao Hoạch là cháu ruột gọi bằng dì thì được Dì cũng như mẹ thôi. Khi Hoạch banh lồn
mẹ nó ra mà liếm, Sảnh mới thấy rõ ràng lồn bà già đẹp thật. Ðã có con mà lồn bà chỗ nào
cũng đỏ au như thịt bò sống. Sảnh mơ hồ lãng mạn với ý nghĩ quái gỡ lạ lùng nào đó, rồi thủ
dâm thật mạnh. Con cặc nó ngỏng cao cái đầu lên, giật liên hồi và phun ra từng loạt nước trắng
đục ngầu. Sảnh sướng với nỗi sướng gần như loạn luân. Rồi mệt quá, Sảnh vật mình ra nằm
ngủ thiêm thiếp trên nền gạch, với cơ thể trần truồng lõa lồ như vậy cho tới sáng bét.

Sáng ra, bà Khởi để cho Hoạch nằm ngủ nốt, ra sau bếp sửa soạn quang gánh, hàng họ cho
xuống xuồng để qua chợ buôn bán. Lúc tới hành lang, bà chợt đứng lại, vì thấy thằng Sảnh nằm
trần truồng tênh hênh. Thần hình Sảnh 17 tuổi trai nhà quê làm lụng vất vả nên mọi chỗ trên
thân người nở nang tự nhiên.

Con cặc của Sảnh cũng thuộc loại khá lớn. Nó nằm ngoẻo qua một bên một cách thật dễ
thương, làm bà Khởi chợt rung động một nỗi niềm gì đó rất khó tả, y hệt lúc đầu tiên bà thấy
gió ngoài vàm sông thổi vào, khiến cái quần đùi của Hoạch ôm sát con cặc.

Biết Sảnh đang ngủ mê, bà đứng đó thật lâu nhìn con cặc Sảnh không chớp mắt, mà tim bà thì
đánh trống cơm. Ðể ý, bà còn thấy có cái gì như chất hồ lỏng rơi vươn vải trên đám lông dái, và
bắp vế của nó. Bà đoán biết đêm qua Sảnh đã thủ dâm. Bà Khởi cúi xuống quẹt một tí trên đầu
ngón tay, mang xuống bếp xem kỹ, thì đúng đó là chất tinh trùng. Rồi không hiểu nghĩ sao, bà
đưa đầu ngón tay đó vô mom nút sạch...
Bà Khởi sửa soạn đồ đạt, gây tiếng động, nên Sảnh thức giấc. Nó mặc quần vào rồi xuống bếp
đánh răng, súc miệng, rủa mặt.

Bà Khởi hỏi Sảnh:


- Sao bữa nay con dậy trể vậy?
- Dạ, bị... hồi hôm... nằm đọc cuốn Tam Quốc Chí miết tới gần một giờ sáng mới nhắm mắt...
nên ngủ quên.

Bà Khởi cười mim mím. Bà biết chấc đêm hồi hôm, thằng con đã lén xem bà đụ thằng Hoạch,
rồi nứng cặc quá, chịu không nổi nên đã thủ dâm cho đỡ thèm, mà còn làm bộ nói coi Tam Quốc
Chí. Bà hỏi thằng Sảnh thêm một câu:
- Coi Tam Quốc Chí thì mắc gì con phải cởi truồng bò ra hành lang mà ngủ? Ðã vậy còn bày đặt
làm cho thằng nhỏ mày ói hồ, ói cháo ra tùm lum!

Sảnh giật mình. Bà già nói trúng phóc. Bà Khởi nói tiếp:
- À, thôi mẹ hiểu rồi. Cái hồi Châu Do gặp Trương Phi, bị Tnlơng Phi đâm cho một giáo, hộc nước
cháo ra chớ gì?

Rồi bà cười rũ nlợi khi thấy thằng Sảnh ngồi đực mặt ra. Bỗng nhớ tới những đoạn làm tình hấp
dẫn đêm qua giữa mẹ nó và thằng Hoạch, Sảnh phát hỏi mẹ nó:
- Mẹ à. Như con vầy, có người tình lớn tuổi hơn được không?
- Tại sao? Con gái ở Gò Ô Môi này thiếu gì, không chịu ưng mà bày đặt thích người lớn tuổi?
- Ậy. Mỗi người một ý thích mà mẹ. Con thì khoái lớn tuổi.
- Mà lớn hơn con là lớn bao nhiêu?
- Cỡ bằng mẹ vậy được không?

Bà Khởi quắt mắt nhìn thằng Sảnh rồi la nó:


- Ý đừng à. Mầy lấy cái thứ đó dẫn đi đâu thì đi dẫn về đây là tao đuổi cổ à. Mẹ không bằng
lòng đâu.

Sảnh cười cười nhìn xuống bến kinh và nói tiếp:


- Mà con lỡ thương họ rồi, làm sao.
- Thương gì bất nhơn vậy nà. Một già một trẻ coi sao được.
- Chớ đêm hồi hôm thằng Châu Do trẻ măng. Trẻ hơn con. Nó cầm cây thương đâ m thằng
Trương Phi, râu ria xồm xoàm, mà tuổi thì đáng mẹ nó, ủa quên, đáng cha nó. Con coi cũng hấp
dẫn, khiêu gợi quá đi chớ. Bị vậy thằng con của con nó mới... ói ra hồ, ọc ra cháo...

Bà Khởi biết Sảnh đang chọc bà nên nói giả lả:


- Mầy quá lắm rồi đó nghe Sảnh. Tới mẹ mày, mày cũng không chừa. Thôi thì mày muốn gì đó
thì muốn, tùy ý, mẹ không có cấm.

Nghe nói chuyện ồn ào dưới bếp, thằng Hoạch thức giấc đi xuống góp vui:
- Cái gì? Cái gì mà Châu Do với Trương Phi đây hả dì?
- Ời nó nói cái tưồng cải lương nó coi hồi hôm đó mà.

Bà Khởi đỡ lời ngay, và giới thiệu với Sảnh:


- Ðây là Hoạch con trai của dì Hai của con. Còn đây là Sảnh, con trai của em, ủa quên, của dì.
Già rồi nên tui hay nói liệu quá. Sảnh ngồi bó gối trên tấm phản ngựa nhìn mẹ, rồi nhìn Hoạch.
Nó hoàn toàn không mở miệng mà chỉ cười cười khó hiểu. Nếu trước kia, hồi chưa được Hạnh
cải tạo, gặp cảnh này, chắc Sảnh đã um sùm phản đối. Nhưng bây giờ thì nó hiểu câu Hạnh nói:

- Tạo hóa đã bất công, khi bang cho người đàn bà một sự đòi hỏi sinh lý lớn hơn khả năng cung
ứng của người đàn ông.

Câu đó hoàn toàn đúng cho bất cứ ai và ở đâu. Mười sáu tuổi như Hạnh mà đã đòi đụ cho được
Tư Ðát và cả Sảnh. Nghĩ đến đó Sảnh cảm thấy thương bà già hơn. Túng cùng quá mà bà đã
ngủ luôn với thằng cháu ruột của mình. Ðợi cho Hoạch ra sau vườn đi vệ sinh, Sảnh đến gần
mẹ nói:
- Con còn sống bên mẹ là để giúp đỡ mẹ khi ốm đau. Còn đời sống riêng tư của mẹ, thì con
đứng ngoài. Vì con hiểu là mẹ phải có sự tự do hoàn toàn theo ý mẹ thích. Xin mẹ cứ tự nhiên
sống như không có con xung quanh.

Bà Khởi vô cùng cảm động qua lời nói của Sảnh Nhưng chợt nhớ tới cảnh Sảnh nằm ở hành lang
trần truồng ngủ, chất hồ tinh khí bắn vung vải trên chòm lông dái, với bắp vế của Sảnh, bà hỏi
nhỏ:
- Mẹ hỏi thiệt. Ðêm hồi hôm con đã nhìn thấy hết cảnh ân ái của mẹ với Hoạch hả?
- Con đã nói mẹ không cần bận tâm tới ba cái lẻ tẻ đó.
- Nhưng mà mẹ muốn biết con có thấy mẹ với nó...
- Dạ. Con có thấy, và rất rõ, không thiếu một chi tiết nào hết. Rõ đến độ con chịu hết nổi nên
phải thủ dâm.
- Mẹ biết. Mẹ biết con có thủ dâm. Mẹ có quệt một ít...

Thằng Sảnh không dám kéo dài câu chuyện nữa, nó chạy ào ra bờ rào, cầm sào lùa nhanh đàn
vịt xuống bến, chèo tuốt.

Bà Khởi đứng nhìn theo thằng con đã lớn. Lớn như một người đàn ông. Và bà nhớ lúc nãy khi
quệt một tí nước hồ nơi chòm lông dái của Sảnh bà đã đưa vào miệng mút ngon lành... Bà nhìn
xuống bến vắng, thẩn thờ một lúc. Ðầu óc bà đang bị dồn dập không biết bao nhiêu ý nghĩ kỳ
quái. Có cái gì đó hoang đường, không tên tự nhiên bắt lồn bà nứng lên một cách dữ dội. Bà
nứng lồn cuồng bạo, giống hệt bữa đầu tiên dưới xuồng, ngoài lạch vắng, với Hoạch.

Vừa lúc đó, Hoạch từ vườn sau bước vào nói:


- Mèn ơi! Trứng vịt đầy một vườn, sao không ai lượm đem ra chợ bán vậy hả dì? Cả vài trăm
trúng chớ không ít.

Bà Khởi bước tới cầm tay Hoạch dắt một mạch đi vô phòng. Bà tự cổi truồng ra, nằm ngửa phơi
lồn bảo Hoạch:
- Anh làm em bú gấp cho em ra một cái rồi hai đứa mình ra chợ ăn sáng. Tự nhiên sao em nứng
lồn khó chịu quá!

Hoạch vô cùng ngạc nhiên. Thường ngày vào buổi sáng là bà Khởi chuẩn bị ra chợ. Ðâu có khi
nào bà nứng lồn bất tử như vậy. Nhưng Hoạch vẫn chiều ý của bà dì. Nó húc đầu vô, ngậm
ngay hột le của bà mà bú như trả bài, không cần có cảm
hứng. Cách thưởng thức của bà Khởi sáng nay cũng khác hẳn. Bà cuồng điên táo bạo la, và hai
tay tự bóp nhuyễn nhừ cặp vú.

Ra đến Gò Ô Môi, Sảnh thả cho vịt đi ăn, rồi lên chòi bắc miếng cơm ãn với cá kho còn lại từ
hôm qua. Hình ảnh thằng Hoạch đụ mẹ nó hồi tối nửa đêm vẫn còn lờn vờn trong đầu óc Sảnh.
Sáng nay đang nói chuyện với bà già, tự nhiên Sảnh bỏ chạy đi lấy sào lùa vịt gấp ra đây là vì
Sảnh không còn can đảm đứng đó lâu thêm. Nó sợ câu chuyện dâm dật sẽ lùa nó vào một hành
động loạn luân, nhất là nó nhận thấy ánh mắt của bà Khởi có cái gì hơi khác lạ . Ðang ăn giữa
bủa, Sảnh thấy con Hạnh bước lên từ dưới bến. Sảnh chạy ra đón con Hạnh rồi cùng mời con
Hạnh ăn cơm. Hạnh nhìn vẻ lừ đừ mệt mỏi của Sảnh vì chiến đấu quá hăng hồi hôm qua, rồi
hỏi:
- Ðêm hồi hôm chắc anh ngủ ngon dữ hén?
- Nếu ngủ ngon giấc thì đâu có ngầy ngật như vầy
- Ủa sao vậy? Bộ có ai làm ồn phá giấc ngủ của anh hả?
- Thì bà già anh với thằng bồ nhí của bả. Mới có 16 tuổi hà.
- Trời đất. Bà già anh mà lấy thằng bồ nhí có 16 tuổi sao?
- Mà thôi. Bỏ chuyện đó đi. Em đã nói rõ cho anh nghe về sự đòi hỏi xác thịt của đàn bà nhiều
hơn sự cung ứng đàn ông mà. Nên bả phải có bồ chớ. Bả chọn tụi trẻ vì như vậy nó mới có sức.
- Em thấy bà già nào cũng thèm mấy thằng nhí Mẹ em cũng vậy. Thèm lắm mà bả phải nhịn cả
gần hai năm nay.

Sảnh nghe vậy, hỏi tới. Vì tự nhiên sau khi chứng kiến cảnh thằng Hoạch đụ mẹ nó hồi hôm,
Sảnh bỗng ước mơ được một lần thử với một bà già cho biết mùi:
- Tại sao mẹ em phải nhịn thèm cả hai năm nay?
- Chớ bộ anh nghĩ dễ tìm kép trẻ lắm à? Bả nuôi Tư Ðát từ hồi có mấy tuổi là để dành lớn lên
làm kép riêng cho bả. Không dè đụ được có vài năm là Tư Ðát tư tình luôn với chị Hai của em.
Bả buồn tình... để lồn không cho tới giờ.

Thằng Sảnh táo bạo nói nửa đùa nửa thật với Hạnh:
- Sao em không giới thiệu anh cho mẹ em?

Cặp mắt Hạnh bỗng sáng như sao, nhìn Sảnh:


- À há. Nên lắm. Anh phải tập lang chạ luôn với đào già cho biết thêm nhiều kinh nghiệm. Tư
Ðát trở nên người nhiều sáng tạo có lẽ nhờ thờl còn trẻ, ảnh đã được mẹ em huấn luyện. ời,
đúng rồi, để em... Chừng nào? Tối nay nhen? Anh có thật lòng không?

Trong lòng muốn lấm mà bề ngoài Sảnh làm ra vẻ ngập ngừng. Sáng nay, lúc ở nhà bếp, có
một phút lòng Sảnh đã chao đảo, rung động khi thấy đôi mắt mẹ nó có những tín hiệu bất
thường và khi bà nhỏ giọng nói:
- Mẹ biết con có thủ dâm. Mẹ có quệt một ít...

Hình ảnh trần truồng của thân hình mẹ nó, những cử chỉ khoái lạc của bà lúc hứng tình đã theo
nó suốt quãng đường từ nhà ra đến đây. Bây giờ nghe Hạnh đề nghị cho Sảnh gặp mẹ Hạnh,
lòng Sảnh sung sướng lắm:
- Mà biết bà già em có chịu không?
- Trời! Bộ anh không đẹp trai hơn Tư Ðát à. Chắc bả còn phải lạy mà cám ơn em nữa à. Bà già
em chịu chơi lắm.

Vậy là chiều hôm đó, Sảnh lùa vịt về sớm hơn như thường lệ, tắm rửa, diện áo quần chỉnh tề,
đến nhà con Hạnh. Hạnh ra tận cổng nắm tay nó, ân cần dắt vào nhà:
- Mẹ, đây là anh Sảnh, con của bà Hai Khởi. Con giới thiệu anh với mẹ để mẹ làm quen và... kết
bạn... cho vui...

Sảnh nhìn bà già. Có lẽ vì cuộc sống dư giả hơn, nên bà trẻ và có da thịt hơn mẹ nó. Bà ngồi
dáng dấp e thẹn, không tự nhiên vì mặc cảm mình lớn tuổi mà vẫn còn thèm chuyện xác thịt.
Bà rót nước mời Sảnh:
- Uống chén trà Mai Hạc ướp sen đi... cháu.

Bà định gọi Sảnh bằng anh, nhưng không đủ can đảm, vì gương mặt Sảnh còn non quá, tuổi chỉ
đáng con bà.

Bà hỏi:
- Sảnh năm nay bao nhiểu tuổi há?
Bà dã tự động bỏ chữ cháu, vọt lên gọi tên Sảnh trống trơn
- Dạ... Sảnh năm nay 17 tuổi.

Bà nhìn Hạnh, nói một câu cho có vẻ là người đàng hoàng:


- Mười bảy tuổi. Mẹ thấy Sảnh còn nhỏ quá Hạnh à.

Con Hạnh thiệt thà và cũng muốn cho bà già đừng mặc cảm:
- Còn nhỏ? Có nhỏ như anh Ngọ hồi mẹ với ảnh gần gủi nhau lần đầu ở ngoài kinh Láng không?
Anh Ngọ hồi đó mới có 16 chớ mấy, mẹ có nhớ không?

Bà thẹn thùng, cúi mặt, nhìn bâng quơ xuống đất, hai bàn tay vê vê vạt áo. Sảnh sướng rần rần
trong bụng khi quan sát dung nhan mặn mà của bà già bằng tuổi mẹ nó. Sảnh càng sướng hơn
khi nghe bà thú thiệt:
- Con nhỏ, kỳ hết sức vậy đó. Khi không rồi khai xấu hết ra. Hồi đó, tại mẹ thèm... thèm gần
đàn ông một phần. Rồi cũng tại thằng Ngọ nó ngày nào cũng khiêu dâm đứng đầu mũi ghe cho
gió thổi cái quần đùi ôm sát cục gân to thù lù. Rồi lâu lâu nó móc ra đứng đái ngay trước mặt
mẹ. Làm mẹ không tự chủ được... mà phải?

Hạnh cướp lời mẹ, nói trắng trợn ra:


- Phải đụ với ảnh chớ gì.

Bà già đỏ mặt. Miệng cười chúm chím. Chữ đụ trần tục của Hạnh nói ra, phá tan cál không khí
nghiêm trang giả tạo tự nãy giờ. Cả ba cùng cười xòa. Hạnh nói tiếp.
- Con muốn mọi người tự nhiên và thành thật. Ăn cơm thì bảo là ăn cơm, bày đặt nói dùng bữa.
Ði đái thì gọi là tiểu tiện. Ðụ nhau thì né thành tiếng gần nhau. Nói cho ra vẻ văn hoa, rốt cuộc
cũng làm một hành động. Như vậy có ích lợi gì? Mà còn làm mất thú vị. Nhưbữa nay, mẹ gặp
Sảnh là để quen nhau, và sau đó, nếu hợp hai người sẽ đưa nhau vô phòng đụ nhau.

Ðến lượt thằng Sảnh đỏ mặt. Nó không quen với lối tự nhiên quá trớn như vậy của Hạnh, mặc
dù đã nhiều lần ân ái tơi bời với nhau, và mặc dù tối nay Sảnh đến đây cũng chỉ với mục đích
tìm đụ Hạnh đứng dậy nhường chỗ cho Sảnh đến ngồigần mẹ Hãnh:
- Anh sang đây ngồi cho kề với giai nhân của em.

Sảnh đến ngồi cạnh bà, chưa kịp nói năng gì thì con Hạnh cầm tay mẹ nó đặt lên tay Sảnh. Dù
đã dày dạn với xác thịt, bà Vân cũng thẹn thùng rút tay lại:
- Từ từ Hạnh. Con làm nạp quá mẹ sợ... Rồi bà Vân quay sang nhìn phản ứng của Sảnh. Anh
chàng nhà quê hiền lành lần đầu dấn bước giang hồ với bà già bằng tuổi mẹ. Lòng Sảnh rộn
ràng một nỗi vui khó tả. Cái tình bất ngờ này có pha lẫn chút gì là lạ, vui vui thú vị. Sảnh nhớ
đến vẻ mặt say đắm của thằng Hoạch đêm qua, khi nó bú lồn bà Khởi ngây ngất. Phải là tay
chơi mang nhiều máu lãng mạn, đa tình lấm mới hạnh phúc được với mối tình trái cựa như thế.
Hơi nóng từ bàn tay mẹ Hạnh đang chuyền qua tay Sảnh. Sảnh chú ý đặc biệt để tìm biết sự
khác lạ với những lần va chạm xác thịt trẻ măng của Hạnh. Một yếu tố nữa làm lòng Sảnh rộn
ràng, là hắn sắp được làm tình với mẹ ruột của con bồ dâm ngoại hạng, thông minh, tinh quái.
Hạnh đã nghĩ ra cái lạ lùng là giới thiệu bồ của mình ngủ luôn với mẹ ruột. Một cách trả hiếu và
cũng là cách làm cho Sảnh dày thêm kinh nghiệm trước khi trở thành một Tư Ðát thứ hai.

Không khí căn phòng khách trở nên yên lặng. Ngồi thật gần nên Sảnh tha hồ ngắm nhan sắc bà
Vân. Bà có vẻ đẹp của một người đàn bà miệt vườn Hậu Giang. Tóc đen dày rậm bao bọc khuôn
mặt chữ điền. Cặp lông mày không tô điểm mà đen như hai con sâu róm, làm cặp mẩt bà trở
nên đa tình, dễ thương hơn. Cặp chân mày đó cho Sảnh biết được dưới kia lông lồn của bà cũng
rậm rạp không khác gì lồn của mẹ nó. Sóng mũi thẳng, nằm trên cặp môi hạt đậu, gần như lúc
nào cũng mĩm cười. bà Vân hỏi:
- Tuổi thật của Sảnh là 17 hả?
- Ðúng, nhưng Sảnh lớn hơn tuổi đó, và thành thạo mọi chuyện của người lớn, nhờ Hạnh...

Bà Vân quay sang nhìn con gái rồi nói:


- Trời. Tưởng nó chỉ làm thầy cho.. cho... em. Ai dè...

Bà tự động xưng em với nụ cười thật duyên dáng, trong vẻ thẹn thùng của một người đàn bà
miệt vườn, khiến Sảnh không tin bà là người luôn luôn thèm xác thịt như lời Hoạch nói. Hạnh
bảo:
- Hai người hun nhau một cái cho con khoái cái coi.

Giọng của Hạnh nhưmột bà thầy mở đường cho Sảnh và bà Vân tự nhiên hơn. Sảnh ấp một bàn
tay nữa lên mu bàn tay bà Vân, rồi kề sát mặt vào hôn nhanh lên má bà. Sảnh cốhết sức tự
nhiên, nhưng cũng chỉ làm được có thế. Con Hạnh lại phải đến cầm hai tay bà mẹ để lên vai
Sảnh, rồi bắt Sảnh ôm mặt bà Vân:
- Con muốn mẹ tự nhiên, hôn Sảnh một cái thật lâu và bằng môi.

Sảnh hơi nghiêng mặt, nhìn thật sát môi bà, và bà Vân đã kéo Sảnh sát vào tìm môi nhau. Hai
người ngã đầu vào thành ghế sa lông, thật lâu với tiếng rên âm ư tội tình của cả hai. Con Hạnh
len lén nhẹ bước ra khỏi đó. Tiếng đóng cửa nhẹ nhẹ. Chỉ còn lại hai người trong phòng khách,
ôm quyện nhau như đôi sam, chất ngất, hoang đường...

Có thể như thế chăng? Sảnh tự hỏi. Một hình thức hạnh phúc mà lâu nay, Sảnh cM nghe, và
thấy ở cạnh buồng ngủ của nó. Những cơn sướng tột cùng đã khiến mẹ nó rên la, có khi gào
thét làm Sảnh cũng bị kích thích.

Rồi hứng tình quá, Sảnh cũng nhiều lần bò qua, nhìn xuyên lỗ phênh để thấy mẹ nó trần
truồng, điên dại, cuồng loạn, ôm những nhân tình trẻ như nó hoặc ít tuổi hơn mà bú cặc, mà đụ
tơi bời. Có khi trận mây mưa kéo dài cho tới sáng. Những pha làm tình nổi sóng đó đã làm Sảnh
mệt chí tử. Vì bàn tay Sảnh đã thế một nhân tình, khiến con cặc trân quý của Sảnh đã trào bọt
ra thê thảm.

Cái đau khổ là với những lần thủ dâm như thế, dĩ nhiên Sảnh đã phải nhìn thân hình trần
truồng của bà Khởi. Nhìn cặp vú no tròn trắng như bông bưởi. Nhìn bộ lông lồn sum sê, mà hấp
dẫn nhất là gương mặt đam mê, dâm đãng của mẹ nó, mỗi lần Lộc hay Hoạch bú lồn. Mắt nó
dán chặt vào hình ảnh đó. Lòng nó đã nghĩ gì khi thủ dâm? Chỉ có trời biết.

Và cái gì làm cho Sảnh nổi lên cơn sung sướng tuyệt cùng để bắn ra hàng loạt các tia tinh khí
trắng đục sền sệt như nước hồ? Có lẽ chỉ có Sảnh mới biết. Những hình ảnh dâm dật như thế,
những tiếng la gào ngất sướng hằng đêm của mẹ nó, vô tình đã in sâu vào tiềm thức của thằng
nhỏ từ năm nó mới 14 tuổi?

Ðời sống vật chất của Sảnh mỗi ngày có rất nhiều khoảng im lặng. Nhất là khi sự nẩy nở sinh lý
bắt đầu hành hạ thân xác nó, thì tiềm thức nó dậy lên sôi sục, khuấy động tấm lòng nó, đẩy nó
miên man nghĩ tới một hành động táo bạo. Nhưng rồi Sảnh cũng không dám. Vẫn cứ phải đêm
đêm bò qua nhìn lén những trận làm tình của mẹ nó chỉ cách căn buồng nó có hai thước, để rồi
phải tự thủ dâm, rồi ngủ la cà đâu đó ngoài hành lang... hay giữa kẹt tủ, vân vân.

Có một đêm, trời sáng trăng, Sảnh nghe ai đang xối nước tắm ngoài giếng. Nhìn ra Sảnh thấy
bà Khởi đang trần truồng kỳ cọ. Sảnh bò ra như thằng du kích thật êm, nầm rạp chỗ bụi môn
gần cây khế ngọt xem lén. Con cặc nó cương dậy đòi hỏi cái gì đó cấp bách lắm. Rồi Sảnh lại
nhìn lồn, nhìn vú trắng tươi đó dưới ánh trăng để lại thủ dâm và sướng tê tái nhưng không dám
ra, vì mỗi lần ra là miệng của nó phải la oang oang giống hệt bà già.

Rồi Sảnh đứng lên đi vào buồng ngủ, thủ dâm tiếp Bà Khởi tắm xong đi vào. Lúc nảy bà có nhìn
thấy Sảnh từ bụi môn lóp ngóp đứng lên. Khi đi vào bà ngang qua hành lang thì nghe tiếng rên
của Sảnh. Bà nhìn qua bức tường gỗ. Thằng Sảnh đang trần truồng nằm trên giường, hai chân
thòng xuống đất, tay thì thụt cặc say sưa và miệng thì la:
- Sao cái cho con thấy cảnh này hoài vậy trời đất? Chắc thế nào con cũng bỏ nhà đi. Ði cho
đừng nghe mẹ con rên rỉ. Ði cho đừng thấy mẹ con cổi truồng tắm giếng. Ðêm nào cũng thấy,
cũng nghe như vầy làm sao con sống nổi hả Trời?

Miệng Sảnh nói nhưthằng điên, mà tay thì thụt cặc liên tu bất tận. Lần đầu tiên bà Khởi thấy
con cặc của đứa con trai nở to như của người lớn. Lòng bà xôn xao, rung động một cảm giác là
lạ không tên. Không phải bà, mà chính con quỷ dâm dục trong người bà làm các nhục cảm của
bà khởi lên sự thèm muốn xác thịt một cách thúc bách.
Nhưng cũng như Sảnh, bà không dám đứng đó lâu hơn nữa, vì phần đạo đức còn lại đã làm bà
chạy trốn. Bà về phòng ngủ, trèo lên giường đắp chăn, nhắm mất cố xua đi sự cám dỗ dễ sợ
đang cố bắt bà bước vào con đường tội lỗi. Nhưng hình ảnh con cặc của Sảnh. Hình ảnh Sảnh
đang thủ dâm cứ hiển hiện sờ sờ ra đó.

Bất giác, bà đến khóa cửa phòng, trở lại giường, tuột quần, banh lồn ra sờ mó, rồi hai ngón tay
bà thọt vào cửa mình xoắn, thụt, chà hột le... Tiếng bà rên to lên:
- Ðụ má thằng chồng tôi nó khốn nạn bỏ tôi một mình để cho tôi thèm quá chừng là thèm!
hông có ai đụ, tôi phải làm một mình như vầy có khốn nạn không hỡi Trời?

….

giáo, hộc nước cháo ra chớ gì?

Rồi bà cười rũ nlợi khi thấy thằng Sảnh ngồi đực mặt ra. Bỗng nhớ tới những đoạn làm tình hấp
dẫn đêm qua giữa mẹ nó và thằng Hoạch, Sảnh phát hỏi mẹ nó:
- Mẹ à. Như con vầy, có người tình lớn tuổi hơn được không?
- Tại sao? Con gái ở Gò Ô Môi này thiếu gì, không chịu ưng mà bày đặt thích người lớn tuổi?
- Ậy. Mỗi người một ý thích mà mẹ. Con thì khoái lớn tuổi.
- Mà lớn hơn con là lớn bao nhiêu?
- Cỡ bằng mẹ vậy được không?

Bà Khởi quắt mắt nhìn thằng Sảnh rồi la nó:


- Ý đừng à. Mầy lấy cái thứ đó dẫn đi đâu thì đi dẫn về đây là tao đuổi cổ à. Mẹ không bằng
lòng đâu.

Sảnh cười cười nhìn xuống bến kinh và nói tiếp:


- Mà con lỡ thương họ rồi, làm sao.
- Thương gì bất nhơn vậy nà. Một già một trẻ coi sao được.
- Chớ đêm hồi hôm thằng Châu Do trẻ măng. Trẻ hơn con. Nó cầm cây thương đâm thằng
Trương Phi, râu ria xồm xoàm, mà tuổi thì đáng mẹ nó, ủa quên, đáng cha nó. Con coi cũng hấp
dẫn, khiêu gợi quá đi chớ. Bị vậy thằng con của con nó mới... ói ra hồ, ọc ra cháo...

Bà Khởi biết Sảnh đang chọc bà nên nói giả lả:


- Mầy quá lắm rồi đó nghe Sảnh. Tới mẹ mày, mày cũng không chừa. Thôi thì mày muốn gì đó
thì muốn, tùy ý, mẹ không có cấm.

Nghe nói chuyện ồn ào dưới bếp, thằng Hoạch thức giấc đi xuống góp vui:
- Cái gì? Cái gì mà Châu Do với Trương Phi đây hả dì?
- Ời nó nói cái tưồng cải lương nó coi hồi hôm đó mà.

Bà Khởi đỡ lời ngay, và giới thiệu với Sảnh:


- Ðây là Hoạch con trai của dì Hai của con. Còn đây là Sảnh, con trai của em, ủa quên, của dì.
Già rồi nên tui hay nói liệu quá. Sảnh ngồi bó gối trên tấm phản ngựa nhìn mẹ, rồi nhìn Hoạch.
Nó hoàn toàn không mở miệng mà chỉ cười cười khó hiểu. Nếu trước kia, hồi chưa được Hạnh
cải tạo, gặp cảnh này, chắc Sảnh đã um sùm phản đối. Nhưng bây giờ thì nó hiểu câu Hạnh nói:

- Tạo hóa đã bất công, khi bang cho người đàn bà một sự đòi hỏi sinh lý lớn hơn khả năng cung
ứng của người đàn ông.

Câu đó hoàn toàn đúng cho bất cứ ai và ở đâu. Mười sáu tuổi như Hạnh mà đã đòi đụ cho được
Tư Ðát và cả Sảnh. Nghĩ đến đó Sảnh cảm thấy thương bà già hơn. Túng cùng quá mà bà đã
ngủ luôn với thằng cháu ruột của mình. Ðợi cho Hoạch ra sau vườn đi vệ sinh, Sảnh đến gần
mẹ nói:
- Con còn sống bên mẹ là để giúp đỡ mẹ khi ốm đau. Còn đời sống riêng tư của mẹ, thì con
đứng ngoài. Vì con hiểu là mẹ phải có sự tự do hoàn toàn theo ý mẹ thích. Xin mẹ cứ tự nhiên
sống như không có con xung quanh.

Bà Khởi vô cùng cảm động qua lời nói của Sảnh Nhưng chợt nhớ tới cảnh Sảnh nằm ở hành lang
trần truồng ngủ, chất hồ tinh khí bắn vung vải trên chòm lông dái, với bắp vế của Sảnh, bà hỏi
nhỏ:
- Mẹ hỏi thiệt. Ðêm hồi hôm con đã nhìn thấy hết cảnh ân ái của mẹ với Hoạch hả?
- Con đã nói mẹ không cần bận tâm tới ba cái lẻ tẻ đó.
- Nhưng mà mẹ muốn biết con có thấy mẹ với nó...
- Dạ. Con có thấy, và rất rõ, không thiếu một chi tiết nào hết. Rõ đến độ con chịu hết nổi nên
phải thủ dâm.
- Mẹ biết. Mẹ biết con có thủ dâm. Mẹ có quệt một ít...

Thằng Sảnh không dám kéo dài câu chuyện nữa, nó chạy ào ra bờ rào, cầm sào lùa nhanh đàn
vịt xuống bến, chèo tuốt.

Bà Khởi đứng nhìn theo thằng con đã lớn. Lớn như một người đàn ông. Và bà nhớ lúc nãy khi
quệt một tí nước hồ nơi chòm lông dái của Sảnh bà đã đưa vào miệng mút ngon lành... Bà nhìn
xuống bến vắng, thẩn thờ một lúc. Ðầu óc bà đang bị dồn dập không biết bao nhiêu ý nghĩ kỳ
quái. Có cái gì đó hoang đường, không tên tự nhiên bắt lồn bà nứng lên một cách dữ dội. Bà
nứng lồn cuồng bạo, giống hệt bữa đầu tiên dưới xuồng, ngoài lạch vắng, với Hoạch.

Vừa lúc đó, Hoạch từ vườn sau bước vào nói:


- Mèn ơi! Trứng vịt đầy một vườn, sao không ai lượm đem ra chợ bán vậy hả dì? Cả vài trăm
trúng chớ không ít.

Bà Khởi bước tới cầm tay Hoạch dắt một mạch đi vô phòng. Bà tự cổi truồng ra, nằm ngửa phơi
lồn bảo Hoạch:
- Anh làm em bú gấp cho em ra một cái rồi hai đứa mình ra chợ ăn sáng. Tự nhiên sao em nứng
lồn khó chịu quá!

Hoạch vô cùng ngạc nhiên. Thường ngày vào buổi sáng là bà Khởi chuẩn bị ra chợ. Ðâu có khi
nào bà nứng lồn bất tử như vậy. Nhưng Hoạch vẫn chiều ý của bà dì. Nó húc đầu vô, ngậm
ngay hột le của bà mà bú như trả bài, không cần có cảm hứng. Cách thưởng thức của bà Khởi
sáng nay cũng khác hẳn. Bà cuồng điên táo bạo la, và hai tay tự bóp nhuyễn nhừ cặp vú.

Bên này đang nằm thụt cặc, thằng Sảnh nghe vậy bò ra hành lang nhìn vào. Bà Khởi cũng
thòng hai chân xuống đất, chàng hãng ra, hai ngón tay kẹp hột le. Ngón tay của bàn tay mặt
chà nhanh lên như cái máy. Miệng bà ú ớ không thành lời. Gương mặt thì đanh lại, hằn lên nỗi
khoái lạc, da mặt hừng đỏ như con mẹ điên...
- Bú em đi anh. ở đây không có ai. Anh cứ banh ra nút hột le em thiệt mạnh đi. Ðó, em sướng
vô cùng tận anh ơi?

Rồi bà im lặng một lúc để lắng nghe xem phòng bên kia Sảnh còn la không. Hoàn toàn không.
Như vậy là Sảnh đã ra xong. Hoặc Sảnh đang nhìn lén ở hành lang. Bà làm như vô tình, xoay
lồn ra hướng hành lang, banh rộng hai mép lồn, và miệng thì nói như nói với người tình:
- Em banh rộng ra cho anh thấy hết cái lồn đẹp của em nè. Làm sao mỗi đêm anh tới đây đụ
em cho em ra bốn năm cái đi anh. Thèm quá mà không có cặc. Lấy gì đút vô cho sướng đây hả
anh...

Ngoài này, thằng Sảnh bóp cứng con cặc, nghiến răng, ngồi trân mình, ríu mắt chịu đựng.

Sảnh hứng tình đến ngộp thở Nó muốn đứt hơi cheat cho rồi, bởi vì thèm lấm mà không có lồn
để đụ một cái cho hả dạ.

Trong kia, hai mép lồn bà Khởi được banh ra toang hoác. Cái hột le của bà sừng lên như hột đậu
Lông quăn đen láy, xồm xoàm bao phủ khắp mu lồn. Lại thêm hai cái mông đít dày múi trắng
tươi cứ hẩy khơi khơi lên. Và gương mặt dâm dật hơi thấm ướt mồ hôi, cứ la bài hãi mời mọc...

Sảnh không dám nhìn vào nữa, nó bụm cặc chạy trở lại về phòng. Hai bàn tay Sảnh vò, rồi thụt
con cặc thục mạng. Lần này con cặc nó bắn ra hàng loạt những tia khí đục ngầu, đặc sệt và la
lớn:
- Con ra nè. Uống đi. Nuốt cho hết đi. Chết con. Ðêm nào cũng thủ dâm như vầy thì sống làm
sao nổi. Chết con, chết con...
Bên này bà Khởi đã cho hai ngón tay vào đụ một mình. Bà cũng đụ chí chát, đụ dữ dội. Cuối
cùng hai :bấp đùi bà kẹp chặt bàn tay, đít hẩy lên liên tu và cũng la lớn:
- Em cũng đang ra nè. Anh nuốt hết đi anh. Chết, chết, đêm nào con cũng thủ dâm như vầy thì
làm sao sống nổi? Chết em, chết em...

Bà cố tình lặp lại câu Sảnh la hồi nãy. Sảnh giật mình. Mẹ nó đã nghe hết những gì nó đã gào
lên trong cơn sung sướng tuyệt cùng. Sảnh nằm dật dờ, mơ hồ miên man với hằng triệu ý nghĩ
kỳ quái lạ lùng hiện lên từ ngoài giếng cho tới trong phòng ngủ. Cả ngày, hai mẹ con chỉ gặp
nhau có một lần ở dưới bếp buổi sáng rồi nó vội vã lùa vịt đi ăn. Có nói chuyện với nhau thì chỉ
nói chuyện làm ăn buôn bán, như vịt, như trứng rồi thôi. Mỗi người có một đời sống riêng tư.

Nhưng ban đêm như đêm nay, có cái gì đó làm cả hai cùng xích lại gần nhau hơn như rơm kề
với lửa. Mà cũng xuyên qua vách phênh, hay những kẻ hở của tường gỗ. Lửa chưa hề làm rơm
phực cháy. Và rơm cũng chỉ đứng bên ngoài nhìn vào, chảy nước miếng...

Cho đến hôm Sảnh chứng kiến thằng Hoạch, anh em bạn dì, bú đít và đéo mẹ nó lâu cả tiếng
đồng hồ... Tự nhiên Sảnh thèm một bà lớn tuổi như thế để nó được ân ái, và để giữ chân nó lại
không bò sâu hơn vào phòng bà Khởi, lúc nửa đêm, dở mền tung chăn, mò mẫm làm chuyện
loạn luân.

Sáng hôm sau nhìn cặp mắt đa tình, lả lơi của bà Khởi, thằng Sảnh không có can đảm đứng
thêm đó phút nào nữa. Vì nó sợ rơm sẽ phực cháy, nên đã mạnh dạn lấy sào, lùa vịt đi ăn, cố
xua đuổi những ý nghĩ rắp tâm vượt biên cương trong đầu nó.

Bây giờ, tối nay, Sảnh đang thỏa nguyện ôm nút lưỡi một bà già bầng tuổi mẹ nó. Lòng Sảnh
không những thỏa mãn dục tình, mà phần chính là được thơ thới thoát khỏi vòng vây hãm của
sự thèm khát xác thịt, suýt chút nữa nó đã làm một chuyện vô luân lý...

Bà Vân, mẹ Hạnh đang tha thiết ôm hôn Sảnh, cậu con trai, bé mới 17, sau hai năm bà nằm
không, với nỗi thèm da diết một người đàn ông.

Chân bà bỗng gác qua hai bắp vế Sảnh. Làm như bà sợ Sảnh sẽ gỡ bà ra rồi chạy mất. Tay bà
tự động cổi hết nút áo ra cho Sảnh nhìn hàng họ của bà :

Bà Vân bảo Sảnh:


- Sảnh nhìn vú em đi.

Thằng Sảnh rời môi bà, cúi đầu ngoạm ngay một đầu vú mà nút mạnh. Quái dị, hình ảnh lõa lồ
của bà Khởi vẫn lờn vờn trong đầu óc Sảnh. Rõ ràng Sảnh đến đây là để chạy trốn sự khiêu
khích, mời mọc, dẫu vô tình của bà Khởi, mà sao nó vẫn không xua đuổi được hoàn toàn.

Sảnh cúi đầu vào vú bà Vân bú ngất ngư, tay thì bóp mạnh, mắt mở trừng trừng, cố tận hưởng
cho hết cặp đào to vừa phải của bà Vân. Nó điên cuồng thoa tay vào chỗ háng của bà, và nghe
lông lồn bên trong khua xào xạc. Sảnh như con trâu điên làm đủ mọi động tác để không còn
nhớ những gì trước đây đã xảy ra cách phòng nó có hai thước. Bà Vân lại tưởng Sảnh muốn sờ
lồn bà.

Bà xoay người lại, tuột luôn cái quần lãnh đen. Chòm lông lồn sừng lên rậm rạp. Hơi thở Sảnh
mạnh hơn, đứt quãng:
- Vân ơi! Sao em biết ý Sảnh mà chiều đúng quá vậy? Anh ẩm Vân vô phòng em nhen?

Bà Vân gật đầu. Sảnh đặt bà nằm ngửa ra, lột áo, để bà trần truồng. Rồi Sảnh chống tay ngắm,
nó cố quay phim hết: cái đẹp, cái hấp dẫn này để xua đuổi cái hấp dẫn ở nhà nó. Trông Sảnh
thật tội nghiệp. Cử chỉ của Sảnh vẫn còn lúng túng, ngỡ ngàng làm sao. Không phải nó mắc cở
mà vì trí óc còn đang bị phân tâm bởi một hình ảnh, mà chỉ có Sảnh mới biết được...

Bà Vân hoàn toàn không để ý gì hết. Bà chỉ nghĩ cậu bé Sảnh mới lớn lên, gặp của lạ thì hăng
say như sư tử gặp mồi ngon. Bà chồm dậy, cổi áo quần cho Sảnh, rồi vật Sảnh nằm xuống trên
người bà, hôn nồng nàn:

Sảnh yêu cầu bà Vân:


- Vân phải cho Sảnh bú lồn ngay lập tức.

Bà ôm cứng Sảnh lại, nói với giọng nhõng nhẽo:


- Không Em không cho đâu. Anh phải nằm trên mình em một lát. Cho em nhìn khuôn mặt anh.
Cho em đỡ thèm da thịt đàn ông. Và nếu bú, thì em xin anh cho em bú cặc của anh trước.

Sảnh chịu không nổi nữa, vùng dậy, nhảy xuống đất banh hai đùi bà Vân rộng ra, rồi chúi đầu
vào mà táp, ngoạm, bú nhưheo đói ăn cám. Sảnh hành động như một tên thổ phỉ. Nó đã quên
hết bài bản mà Hạnh đã dạy:
- Phải trân quý êm đềm khoan thai mà bú cửa mình của đàn bà. Phải gợi cho họ thèm chảy
nước miếng. Và để cho chính tay họ nhấn đầu mình vào. Chính họ bảo cho mình biết lúc nào thì
mình phải ào ạt tấn công.

Thực ra không phải Sảnh quên. Nó hùng hục bú bà Vân như thế là cố tình xua đuổi hình ảnh và
những cám dỗ vô luân đang chập chờn trong đầu óc nó.

Bà Vân thì hoàn toàn không biết những suy nghĩ đó trong đầu óc Sảnh. Bà cứ tưởng ngựa non
háu đá nên cứ nằm phành hai cái đùi ra mà tận hưởng để cho thằng bé con cứ tha hồ mà húc,
bú liên miên.

Nhà chẳng có ai, nên bà Vân tha hồ la, tha hồ gào thét. Cả khuôn mặt của Sảnh bây giờ đã
loang đầy nước lồn của bà Vân. Sảnh đang điên thật sự. Sảnh đã cơn thèm, say sưa túy lúy với
thân hình tròn trịa trắng hồng, đẹp phơi phới của bà Vân. Bỗng nhiên, Sảnh hỏi:
- Có phải em tên là Vân không?
- Phải. Tại sao?
- Ừ, Sảnh hỏi để biết chắc mình không đụ lầm một người khác.
- Bộ anh thấy em giống ai lắm hả?

Thằng Sảnh cười giả lả. Vì nó biết nó đang lên cơn điên. Ðiên quá, đến độ nhìn gà hóa quốc. Bú
lồn say sưa xong, thằng Sảnh nằm truởn lên người bà Vân bưng mặt bà nhìn đắm đuối thật lâu
một lần nữa. Rồi Sảnh cầm cặc đút ngay vô lồn bà Vân bắt đầu đụ tàn canh gió lốc. Ðụ như
mưa bão trên rừng. Ðụ như sóng dập gềnh đá. Sảnh đổ hết sức trai vào trận đụ chứa chan ngút
ngàn dục vọng.

Bà Vân co hai chân đưa cao lên không trung. Hai tay bà ôm chặt vai Sảnh. Ðầu tóc xỏa dài
xuống chiếu. Mồ hôi trên người bà vã ra như mưa bụi dính vào. Mồm há hốc ra mà la. Bà la dữ
tợn như heo bị thọc huyết.

Chưa có ai đụ bà dã man, tàn bạo như thế này bao giờ. Ðầu óc bà quay cuồng theo với cái
sướng đầy khoái cảm xác thịt, nên không có phút nào bà có thể tự hỏi vì sao mà Sảnh mở màn
bằng một chiến dịch đánh phủ đầu kinh khiếp đến như thế. Rồi bà ngước cổ lên gào to:
- Mình ơi! Cưng ơi. Em đang ra đó mình ơi! Ðừng chê em nhen. Cả hai năm rồi mới được đụ,
nên em... ra nữa... đó... mình ơi!

Sảnh vừa thở vửa nắc. Mắt Sảnh vẫn mở thao láo nhìn gương mặt bà Vân. Nó nghe bà đang ra,
mà không làm sao ngưng đụ được. Sảnh còn cho hai bàn tay lòn xuống bợ đít bà Vân lên cho
sát mà nắc. Rồi Sảnh sàng, xay lúa. Bà Vân phục Sảnh quá sức. Trên nửa tiếng đồng hồ rồi mà
nhịp nấc của Sảnh vẫn còn hung hãn, say đắm. Thỉnh thoảng Sảnh lại hỏi:
- Có phải em là Vân không?

Sảnh thơ ngây sợ chính hắn là Hoạch, hoặc bà Vân là bà Khởi. Sảnh mê man lồng lộn giữa thực
và mộng. Ký ức suốt ba năm sống cạnh bà mẹ dâm đãng, sự dằn co giữa đạo đức và luân lý
cùng sự thèm khát xác thịt bất Sảnh phải dè chừng.

Có lần Sảnh đã nằm mơ những giấc chiêm bao táo tợn, đã sướng ngất, đã đạt tột đỉnh. Khi thức
dậy chiếc quần đùi ướt dầm dề những tinh khí trong lúc mộng tinh... với cõi lòng ăn năn, mệt
mỏi nghìn trùng...
Sảnh chưa thực sự tin người đàn bà đang nằm dưới thân hình nó là bà Vân, nên đảo mắt nhìn
quanh căn phòng. Cuộc sống khá giả nên bà Vân bày biện phòng ngủ khá sang trọng, gợi tình.
Chợt Sảnh ngừng đụ, ôm cứng bà Vân mở lớn đôi mắt nhìn trân trối:
- Anh tên là Sảnh con bà Khởi bán trứng vịt.

Bà Vân cười cười, nhìn người yêu trẻ tuổi:


- Ừm. Em biết rồi. Rồi sao nữa? Người ta đang sướng muốn chết, sao tự nhiên anh ngưag ngang
vậy?
- Anh muốn luôn được nằm kề bên Vân.
- Chuyện đó dễ thôi. Sợ anh không thèm người yêu lớn tuổi như em mà thôi... Rồi anh chán, rồi
em lại sống một mình...
- Không. Chính anh là người đang mặc cảm sợ em không thèm người yêu làm nghề chăn vịt
như anh mà thôi...

Bà Vân ôm ghì Sảnh, hôn môi Sảnh nồng nàn. Bà không cần chuyện đó. Bà chỉ cần một người
đàn ông, biết yêu thương cuồng nhiệt, biết làm tình say đắm. Bà lật Sảnh nằm bật ngửa ra, le
dài lưỡi liếm hết thân hình nở nang lực lưlỡng của Sảnh, rồi rà xuống ngậm cặc Sảnh mà bú
ngất ngây, say nồng.

Ðột nhiên đèn trong phòng tắt ngấm. Tối như mực. Bà Vân ngừng bú một khoảnh khắc, rất
ngắn, rồi lại tiếp tục. Nhưng động tác dìu dặt hơn, nồng nàn hơn. Ðê mê quá, Sảnh không để ý
đến những gì xảy ra trong khi đèn tắt ngấm. Roi bà Vân chồm người lên, nằm trần truồng trên
mình Sảnh, bà cho tay xuống cầm cặc Sảnh bỏ vào lồn mà nắc khoan thai và nói nhẹ bên tai
Sảnh:
- Dì đây Hoạch? Ðêm nay hai dì cháu mình sẽ ái ân suốt đêm. Dì với Hoạch đừng ai ra vội. Hãy
giữ cho nhau khoái lạc thật lâu, cho đến khi mặt trời mọc, nhen Hoạch!

Không biết nghĩ sao, Sảnh dạ. Hình ảnh thằng Hoạch đụ bà Khởi lại hiện ra thật rõ ràng trong
bóng đêm. Tiếng bà Vân thì thào bên tai nó bằng hơi gió, nghe mơ hồ, hoang đường như trong
mơ. Hình ảnh bà Khởi banh lồn hướng ra phía hành
lang, đút hai ngón tay vào lồn thủ dâm... Mẹ Sảnh cũng nằm trên người thằng Hoạch đụ y
chang như bà Vân đang đụ nó đây. Bà Vân nắc êm đềm, rồi hỏi nhỏ:
- Con có sướng không? Sướng thì ráng giữ lại đừng có ra sớm. Hai dì cháu mình sẽ ra cùng một
lượt nhen Hoạch.

Sảnh lại dạ. Hắn đang du vào một giấc mơ vừa kỳ quái lãng mạn, vừa dễ sợ, vô luân. Nhưag lý
trí Sảnh vẫn vắng bóng. Con tim đã nổi lên ngự trị cơn tình dục, dâng ngút ngàn lên vì tiếng bà
Vân vừa gào thật nhỏ bên tai hắn:
- Hoạch ơi! Dì nói vậy mà không sao dì cầm cự được con ơi! Dì lại muốn ra. Hoạch ra với dì đi
Ra cùng một lúc mới sướng Hoạch ơi? Em... ra.. nè. Ra với... em... đi!
Sảnh hẩy đít lên bần bậc. Hai tay hai chân ôm cuộn lấy thân hình bà Vân. Hắn nhắm mắt, rít
môi, nút bả vai bà Vân một lúc, rồi bắn khí ra, mồm thì la ngất ngây:
- Con ra đó, con... ra... đó. Ra xong mình đụ tiếp dì ơi!

Tuyệt đỉnh thần tiên kéo dài trong một khoảnh khắc Bà Vân nói: .
- Sướng tuyệt trần Hoạch ơi? Hoạch có sướng không?

Vừa dạ xong, Sảnh rùng mình vì hắn vừa tỉnh cơn mê. Hắn là Sảnh chứ không phải là Hoạch.
Chết! Hắn đã ra. Ra thật nhiều... Vậy thì người nằm trên hắn là ai và tại sao đèn lại bỗng tắt tối
thui như mực vậy? Bỗng dưng Sảnh sợ quá. Sợ như mình vừa trót làm một hành động loạn
luân. Sảnh hỏi khẩn cấp:
- Ai đây? . . ..

Vừa hỏi, Sảnh vửa sờ soạng trên thân hình lõa lồ đang nằm ấp nó, và con cặc nó đang nằm
trong lồn người đó.
- Em không phải là Vân. Em là Khởi đây anh Sảnh?

Giật mình thảng thốt, Sảnh đẩy người đàn bà trên mình nó xuống, rồi la thất thanh như giặc
dậy:
- Chết con, chết con. Mẹ đến đây lúc nào? Sao không cho...

Ðèn trong phòng bỗng sáng rục lên. tnlớc mặt nó không phải là bà Vân, mà là... Hạnh, đang
trần truồng ngồi cười tươi như đóa hoa. mặt mày Sảnh ướt đẫm mồ hôi và xanh mướt như tàu
lá chuối ánh mắt vẫn còn khiếp sợ, hai giọt nước mắt bỗng ứa ra một cách tội tình. Sảnh vẫn
ngơ ngác bần thần, thì chợt nhìn thấy bà Vân đang ôm đụ Tư Ðát trên giường cách đó vài
thước.

Như vậy là thế nào? Tại sao tự nhiên lại có một màn hỏa mù y như cảnh trong phim trinh thám
như thế này?

Ðầu đuôi chuyện này là do Hạnh. Hạnh từng nghe Sảnh kể nỗi lo âu của Sảnh về một hoàn
cảnh có thể đưa Sảnh đến một hành động loạn luân. Sảnh khiếp sợ vì đôi khi chính Sảnh cũng
không tự chủ được. Nên phải cố tìm cho được một bà lớn tuổi mà ân ái để quên đi sự cám dỗ dễ
sợ hàng ngày, đang cố đẩy Sảnh làm chuyện vô luân. Hạnh đã giới thiệu với mẹ nàng.

Ðể cho hai người đang ngây ngất với cơn sướng, Hạnh tắt đèn dẫn Tư Ðát vào, đánh tráo bà
Vân bằng Hạnh. Còn bà Vân thì xuống đụ với Tư Ðát. Mục đích của Hạnh làm là để Sảnh có cảm
giác như đang gần bà Khởi, để xem phản ứng của Sảnh như thế nào. Chỉ có thế. Nên khi thấy
Sảnh thấthần ngồi bàng hoàng ngơ ngác, Hạnh nhào đến ôm hôn và nói:
- Em đùa chút chơi. Ðừng có giận nhen cưng.

Dù giận lắm, nhưng Sảnh cũng không nở lòng nào la Hạnh mà chỉ nhìn cặp mắt Tư Ðát và bà
Vân đang đụ nhau tỉnh bơ. Hạnh giải thích:
- Lâu lâu cho họ tái hồi Kim Trọng một chút cho đỡ thèm đỡ nhớ mà. Nhưng mà mẹ em vẫn là
người tình của anh, đừng có lo...

Rồi Hạnh vọt qua giường bên kia bảo bà Vân qua với Sảnh. Bà Vân âu yếm hỏi Sảnh:
- Xin lỗi đã bỏ anh, qua ngoại tình với thằng con nuôi một chút. Anh có giận em không?

Vẫn chưa hết bàng hoàng, Sảnh nhìn bà Vân và hỏi:


- Tư Ðát là con của Vân à?
- Phải. Mà là con nuôi. Thỉnh thoảng tụi em vẫn còn hẹn gặp nhau, đụ lừng trời. Cho vui mà.
Ðời sống đâu có bao nhiêu lâu. Không đụ, không chơi, không hưởng rồi sẽ có ngày mình có
muốn cũng không được. bây giờ em muốn anh thế thằng con nuôi của em.) tiếp tục đụ em
nhen anh.

Sảnh lừng khừng như cái xác không hồn. Ðầu óc hắn muốn nổ bung ra vì tiếp nhận không biết
bao nhiêu cảm giác lạ lùng, kỳ quái. Bà Vân lại đè sảnh nằm ngửa ra mà bú cặc. Bây giờ bà mới
tung hết các chưởng các chiêu quái đãn ra phục vụ cho Sảnh ngất ngư. Bà lấy hai trái vú kẹp
chặt con cặc Sảnh lại mà đụ. Ðèn sáng trưng. Sảnh không những tay cầm chặt hai bắp đùi bà
Vân, mà mắt chàng cũng không rời bà nửa giây.

Sảnh sợ lại có màn đánh lận con đen nữa. Giữa lúc đó Hạnh lại trần truồng chạy qua ngồi vắt
trên người Sảnh, dí lồn vào miệng bắt Sảnh bú. Dưới kia bà Vân đụ. Thế là cùng một lúc Sảnh
hưởng luôn cả hai mẹ con.

Con Hạnh cố tình làm cho Sảnh phải thoát xác, phải trở nên con quỷ không còn giữ chút đạo
đức liêm sĩ trong người nữa. Ðể mai kia, Sảnh có nhúng tay vào việc gì phi đạo đức, thì không
còn phải ăn năn ngần ngừ. Con Hạnh là loại thiếu nữ đã dâm ngoại hạng, lại luôn luôn có
khuynh hướng xô đẩy người khác vào các vũng bùn nhơ.

Hai mẹ con Hạnh thay nhau đụ Sảnh đêm đó đến gần sáng. Sảnh rũ liệt tay chân. Xương cốt
nhừ tử. Sảnh như một cái xác mỏi mệt rã rời. Hắn về nhà lùa vịt chậm chạp ra Gò Ô Môi. Một
ngày nữa buồn bã lê thê kéo qua.

Tối đó, Sảnh về nhà ăn ba hột, rồi lăn đùng ra ngủ thiếp. Lúc nửa đêm, mẹ nó lại rên la, quằn
quại với Hoạch. Nếu như mọi lần thì Sảnh đã bò ra ngoài hành lang để xem phim khiêu dâm.
Còn đêm nay, Sảnh như cái cây hết nước, héo úa, thê
thảm.

Bỗng Sảnh nghe chân mình như có ai sờ. Quái lạ. Phòng bên kia mẹ nó với Hoạch vẫn đùa giỡn
rên la rậm rật. Vậy thì ai vào đây mà sờ chân nó như vậy? Sảnh hơi ớn lạnh. Rồi nó nghĩ:
- Hay lại cô nhân tình rấn mắc, thích đùa dai tên Hạnh.

Sảnh hỏi khẽ:


- Ai đó vậy?
- Dì đây.
- Lại Hạnh hả?
- Không. Dì Hai đây. Dì là má của Hoạch đây!

Sảnh tức khắc rút chân, vùng dậy. Cái buồng tối thui, Sảnh chẳng thấy gì hết. Thì ngay lúc đó
người đàn bà đã nhảy đến ôm Sảnh, dùng mũi hôn mà nó một cái. Hơi người đàn bà này thơm
mùi dầu hoa lài. Bàn tay bà để trên mu bü

Một sáng chủ nhật. Sảnh rủ thằng Hoạch đem đồ nghề xuống xuồng, chèo tuốt vô rừng Ðước
để bắn le le và chồn hương. ở nhà, bà Lý và bà Khởi ngồi trên chỏng tre ăn bắp nấu với cá bống
kho. Bà Lý nói:
- Có thằng chồng nhí đụ cũng đỡ thèm.
- Chị nói đụ đỡ thèm thôi chứ không đã thèm hả?
- Em đừng làm bộ hỏi nữa. Dâm như quỷ sứ mà làm như gái ngây thơ. Chị hỏi em chớ mỗi
đêm, nhiều lắm Sảnh chỉ chặt được có một cái. Mà lồn mình thì ngày như đêm, lúc nào cũng
như chảo dầu sôi, ngứa ngáy khó chịu. Phải chi chị có chừng bốn thằng như vậy, thay phiên
nhau mình đụ, may ra mới đã thèm. Mỗi ngày ra có một cái, thiệt như muối bỏ biển. Chán hết
sức... Em thấy, chị đã già đâu.

Bà Khởi vừa cạp bắp vừa nhìn bà chị. Quả tình bà Lý còn trẻ quá. Nhờ bà sống giàu sang mà da
mặt láng cón, hồng hào, tóc xanh. Người bà đẫy đà, phốp pháp, khiến đàn ông ai thấy cũng
trầm trồ Cặp lông mày đen thui của bà Lý là lý do khiến ông chồng chịu không nổi, mà phải bỏ
trốn từ khi thằng Hoạch mới lên lO tuổi. Bà Khởi nhỏ giọng hỏi thân tình:
- Chỗ chị em, em hỏi thiệt. Ngoài thằng Sảnh chị có muốn đụ thêm vài thằng nho nhỏ như vậy,
hoặc nhỏ hơn không?

Bà Lý gắp con cá bống nhỏ bỏ vô miệng nhai nhai, trả lời:


- Ta nói vậy hiểu rồi, dì còn bày đặt hỏi lại. Ai mà trả lời. Tôi thèm quá nói đại ra vậy, chớ con
nít nhỏ đâu phải dễ kiếm.

Biết bà chị có cùng sở thích với mình, bà Khởi nói ngay:


- Thì em phải hỏi cho chắc, để coi em có thể lo cho chị được không? Chị muốn là em phải lo
chớ, bề gì em cũng mang ơn chị nhiều lắm về cái vụ giúp đõ tiền bạc cho em làm ăn. Hai chị
em mình tuy không phải ruột thịt, mà tính tình thì y chang. Với lại đàn bà một con như chị em
mình, em thấy con mẹ nào cũng cá mè một lứa. Thà không biết đụ thì thôi. Biết rồi, bắt phải
nằm không một mình, thà chết sướng hơn. Hồi chưa ngủ với thằng Hoạch, mỗi đem em phải đụ
ít nhất hai thằng.

Quá đúng với sở thích của bà Lý, nên bà hỏi tới:


- Hả? Cái gì? Mỗi đem dì đụ ít nhất hai thằng?
- Bằng tưổi bọn thằng Sảnh với thằng Hoạch không?
- Nhỏ hơn là khác. Không biết chị thì sao, còn em, càng nhỏ em càng khoái. Mà con nít ở Gò Ô
Môi này, nói thiệt với chị, mới nứt mắt là đứa nào cũng đụ thành thạo như người lớn, nên con
cặc thằng nào cũng chần dần.

Bà Lý buông trái bắp nấu xuống rổ. Xê cái đít, ngồi lại gần bà Khởi hỏi tới:
- Cái gì? Con nít ở Gò Ô Môi này dâm sớm dữ vậy sao?
- Trời ơi, 14, 15 tuổi mà nó bú lồn, em cá với chị, chị chịu không nổi tới lO phút là phải ra thôi.
Mà tụi nó đụ rất văn nghệ. Cứ rủ tới mời ăn bún vịt xáo măng, hay ăn nồi chè bắp, hay chầu
bánh xèo là kéo vô buồng phành lồn ra cho nó bú, nó đụ Ðến khi nào mình đã thì thôi. Mình
chưa đã thì có thằng khác thay thế. Có khi suốt ngày em không làm gì, chỉ đụ con nít không
thôi.
- Mà dì đụ nó ở đây hả?
- Ở đây cũng được. Còn không thì mình đem nó ra ngoài đìa, ngoài rạch, hoặc lên gò, chỗ cái
chòi chăn vịt của Sảnh.
- Cái chòi chăn vịt của Sảnh. Chỗ đó chị tới rồi. Ðụ trong chòi đó là hết chê à. Vừa vắng vẻ, kín
đáo, vửa nên thơ... Nè, nhân nói tới chuyện thằng Sảnh. Chị hỏi thiệt dì nhen. Có khi nào nó nổi
cơn, nửa đêm nhảy qua mò dì không?

Bà Khởi nhìn ra ngoài vườn, mắt xa xăm, rồi nói:


- Nói có Trời làm chứng. Nó có rình coi em tắm ngoài giếng, nằm thủ dâm, hay đụ thầng Lộc,
thằng Hoạch, rồi thủ dâm một mình, trào khí ra. Chớ chưa bao giờ thấy nó dám qua phòng em
mà có cử chỉ gì loạn luân. Còn em... em...

Nói tới đó bà Khởi bỗng im lặng, mặt đỏ hồng, nhìn ra vườn sau một đỗi lâu, thở ra. Bà Lý hỏi
tới:
- Còn dì thì sao? Chị em mà, có ai lạ đâu. Nói chị nghe đi.
- Nói ra mắc cỡ quá. Bình thường thì em đàng hoàng, biết phân biệt. Mà cứ hễ lồn đã nứng lên.
Nhất là có trời mưa giữa đêm. Nhiều khi cầm lòng không đậu, em muốn... Em như con điên,
không còn biết phải trái là gì... như con thú vật.

Bà ngừng lại lần nữa, thở ra, khoắc khoải, tội nghiệp. Bà Lý sốt ruột muốn nghe, mà bà Khởi cứ
lấp la lấp lững:
- Mèn ơi. Tôi với dì mà dì còn sợ cái gì, không nói.
- Dạ. Nằm một mình là nó đã khó chịu rồi. Mà tổ cha nó cái lồn mất dạy, nó giựt bưng bưng,
Nước nhờn nó cứ ứa ra. Mồng đốc cứ đòi phải có cái gì cứng cứng dập vô. Mà ngoài trời thì sấm
sét, mưa gió bão bùng. Em nhớ con cặc của cha thằng Sảnh ngày nào ôm em đụ tơi bời xí
quách. Nên em liên tưởng, chắc con cặc của Sảnh cũng cở đó... Rồi nửa đêm, em vùng ngồi
dậy, đi chân không giữa đêm tối. Ðược vài bước, em quay trở lại, trùm mền nằm suy nghĩ. Em
cố nghĩ tới luân lý, lẽ phải... Mà rồi con ma, con quỷ dục vọng ở đâu nó hiện ra, xúi em, dựng
em dậy, lần bước, đi một mạch qua phòng Sảnh. Thằng nhỏ nằm ngáy ro ro.

Em bò. Bò như một con súc vật. Không hiểu sao em phải bò, vì dù mắt Sảnh có đang mở, cũng
không thấy được em, chớ đừng nói vì trời tối đen như mực. Ðúng em là con súc vật thiệt chị Hai
ơi. Sự thèm khát xác thịt quá đã đẩy em bò sát lại giường Sảnh nằm. Em ngồi đó để hồi hộp,
rình chờ. Và, tay em đã bạo dạn, đưa lên, vén mền Sảnh lần vào trong. Rất nhẹ, em chạm vào
con cặc mềm xèo nằm trong quần. Không hiểu cái gì làm em thú vị? Khoái chí?

Rồi em luồn tay vào quần đùi Sảnh. Khi tay em chạm chùm lông dái của Sảnh thì em ngừng lại,
nghe lồn mình ứa nước, rồi một cái ọc, từ trong kia, nỗi sướng ngất ngây trào ra.

Em rút tay bò về lại phòng mình. Rõ ràng sự thèm khát xác thịt che mờ lương tâm em. Cho nên
khi em ra được một cái đầu tiên, sau hơn 10 năm không làm tình, em đã trở lại nguyên hình
con đàn bà bình thường, biết suy nghĩ...

Nhưng một lần khác. Trên đồi Gò Ô Môi, vào một buổi trưa mùa thu. Em mang cơm cho nó ăn,
thì nó vắng bóng. Có lẽ nó xuống đìa dỡ đó, lấy lươn, lấy tôm. Em nằm bật ra làm một giấc.
Ðang ngủ, nghe tiếng động, em he hé mắt nhìn. Thấy Sảnh đang ăn cơm, quay lưag lại phía
em. Con quỷ dâm dục trong em lại hiện ra, bắt tay em cổi tưng ba cái cúc áo, phơi cặp vú trắng
hồng ra và em giả vờ mớ:
- Thèm quá đi Trời đất ơi! Có ai rờ giùm tôi chút coi...

Sảnh quay lại, ngừng ăn, mở to đôi mắt nhìn cặp vú, nhìn xuống gương mặt đang ngủ ngon của
em, rồi nhìn xuống phía dưới chỗ cháng ba quần lãnh hấp dẫn. Thay vì rờ vú em, nó ân cần,
nhè nhẹ cài ba cúc áo bà ba, che cặp ngực em lại, rồi ăn cơm tiếp. Một Ðỗì lâu, em táo bạo hơn,
cho một tay vô quần rờ lồn. Rờ rất mạnh, cố làm cho cái chòi rung theo. Tiếng lông lồn va chạm
với bàn tay kêu xào xạc, rất rõ. Sảnh quay lại lần nữa. Vì em hết ngáy, nên nó hiểu là em đang
thức. Nó
bỏ nhìn, ăn tiếp vội vã. Em lại mớ:
- Ôi.. thèm quá đi Trời đất ơi? là Trời? Làmơn?

Nghe xong câu đó, Sảnh bỏ dỡ bữa ăn, chạy mất đất. Sảnh bỏ chạy vì Sảnh cũng yếu mềm. Nó
sợ còn ngồi đó hay bất cứ một hành động ngông cuồng nào của nó lúc đó cũng có thể dẫn tới
điều phi luân lý. Sảnh bỏ chạy, vì nhiều lần bị kích thích khi nhìn em tắm, hoặc khi em thủ dâm
v.v...

Sảnh đã cưỡng lại được, dằn tay, dằn chân tự trói không cho mình tiến xa hơn. Còn nằm lại một
mình trong chòi vịt, em, dĩ nhiên đã để con súc vật xác thịt hành hạ, bằng cách tự móc lồn, tự
chà hột le, tự thọc ba ngón tay vào cửa mình... Em la gào toàn tên của nó để thỏa mãn tận
mây xanh.

Mỗi lần ra được một cái như thế, em lại về nguyên hình chính mình với lương tâm, suy nghĩ. Tối
hôm đó, em biết ngượng khi Sảnh đã cho vịt vào chuồng, đi tắm và ngồi ăn cơm tối với em. Cả
hai mẹ con không nói gì, nhưng lòng em thì tự nhủ rất nhiều.

Thế nhưng vài hôm sau, em trở lại con súc vật thèm thịt. Em đã lõa lồ tắm giếng dưới trăng.
Khi biết Sảnh ngồi đâu đó dưới bóng cây để nhìn, em đã đem hết các thủ thuật khiêu dâm ra
mà chọc, phá, mời, gọi... Nhưag vẫn không được, em lại vào phòng vặn sáng trưng cây đèn
Hoa Kỳ, lấy dưa leo hoặc chuối nằm đụ khơi khơi, la rất to. Và cũng để mời gọi. Nhưag rết cuộc
không có gì xảy ra, vì Sảnh là thằng thanh niên có nghị lực. Em hiểu là nó đã tự chiến đấu rất
cam go, gian khổ mới giữ được đôi chân không bước qua khỏi lằn ranh luân lý, đạo đức.

Cho nên khi đụ được với thằng Hoạch, con chị, em cám ơn trên đã chẳng cho gì đáng tiếc xảy
ra. Nhìn bà Lý ngất ngây theo dõi câu chuyện, bà Khởi hỏi:
- Còn chị? Chị với Hoạch.... có gì với nhau không?
- Tôi thì lại khác dì. Mà thằng Hoạch cũng khác với Sảnh Tôi với dì tuy giống nhau cái máu dâm,
thèm đụ con nít, nhưng lương tâm tôi vẫn luôn luôn thắng được con súc vật thèm thịt người.
Một cách khác nếu tôi là dì, thì đã không biết bao nhiêu lần tôi với Hoạch đã... ngay trong
phòng tôi, vì Hoạch tấn công tôi cả trăm, cả ngàn lần, chứ không phải ít. Mà trời đất cũng đặt
để hay thật. Trong hai người thì phải có một, biết suy nghĩ. Bởi vậy xã hội loài người mới trở
nên tốt đẹp hơn xã hội loài vật.

Nếu dì bảo Sảnh đã chiến đấu cam go với mình, thì tôi cũng vậy. Cám dỗ xác thịt đâu có chừa
ai. Ði tu lâu năm như ông cha Của ở Sài Gòn, còn bị treo chén, vì đã để con lợn lòng lột áo
giòng, khi ông lang chạ với một thiếu nữ bổn đạo. Ði tu như một bà thiền sư nổi tiếng ở bên
Tàu còn thèm làm thơ ca nhạc, nhảy đầm, ăn mặc diêm dúa như cô gái làng chơi, mà miệng thì
vẫn bô bô hô hào diệt dục!

Ðã lấy chồng rồi, đã hưởng mùi ái ân chăn gối, nghĩa là đã đụ, bú tơi bời khói lửa với một thằng
chồng nhà quê Việt Nam như chl với dì, khi nó bỏ mình, mình còn thèm chết người. Huống nữa
đã làm tình cả mấy năm với một anh chàng Âu Châu, đất số một của tình dục, mà còn bỏ
chồng, leo lên Hy Mã Lạp Sơn tầm đạo, thì con xin lỗi, cái đó phải xin keo. Chờ cho mặt trời
mọc ở phương Tây rồi mới diệt dục, mới hết thèm đàn ông.

Hết thèm sao được khi t~ núi xuống, thì bà thiền sư còn mặc cà sa xám tro, đầu trọc. Sau khi
mê hoặc được một đám cuồng tín rồi thì thiền sư để tóc nịt vú, mặc áo đẳm, tô phấn son, đầu
đội khăn hoàng hậu, sửa sắc đẹp, ngâm thơ, hát nhạc, đờn, vẻ kiểu áo, nói phét, tự xưag mình
lớn hơn Ðức Phật, linh hơn Ðức Chúa. Ai đau khổ cứ gọi tên cúng cơm thiền sư thì khỏi. Mị dân?
Khoa trương kiểu cộng sản!

Thiền sư bản thân đã chưa hiểu chữ KHÔNG vĩ đại của Ðức Phật, thì làm sao lớn hơn Phật?
Thiền sư phải dựa hơi, dựa tiếng của một số nghệ sĩ nổi danh, để tổ chức Ðại Nhạc Hội, gom
người lại để khoa trương cái ta tồi bại nhơ nhớp, mà rồi cũng chẳng nổi bật thêm tí nào, ngoài
những tiếng vỗ tay bất buộc của một nhóm cuồng tín!

Nghĩa là, dù tự vỗ ngực có phép thần thông, biến hóa, mà tự thiền sư đã không có khả năng
gom người, phải nhờ đến nghệ sĩ nổi danh! Thế mà thiên hạ vẫn không mở mắt để để nhìn rỏ
chân tướng của một con mụ đàn bà, đang nấp dưới bóng đạo đức tôn giáo để làm những
chuyện lường gạt tày trời.

Bà Khởi ngồi nghe với vẻ ăn năn. Biết vậy mà mỗi lần lồn dậy cơn đòi hỏi, bà vẫn chẳng còn là
bà nữa. Bà hỏi:
- Chị Hai, như bây giờ chị có muốn xơi thử món bê thui không?

Nghe bê thui, bà Lý hiểu ngay là trẻ con. Mặt bà hồng lên. Hai tay vặn tréo, uốn người một tý
rồi gật đầu:
- Nếu có thì quý biết mấy. Thử một lần xem sao...
- Chị vô phòng ngồi đợi em một lát nghen. Em chạy vô xóm một chút xíu là có dê hàng nàm
tặng chị dùng.

Bà Lý vào phòng. Lòng bà rộn lên một nỗi vui lạ lùng. Nỗi vui như ai sắp mang biếu bà một
món quà gì to lớn lắm. Mỗi lần sắp được đụ một con cặc mới là bà vui, và rộn ràng như hoa nở
mùa xuân. Một bê thui, một dê hàng nàm. Chắc chắn là bé lắm, và ngon tuyệt chứ không phải
là tầm thường.

Gần nửa giờ sau, bà Khởi mở cửa, bước vào với một thằng bé, mà thoạt nhìn bà Lý nghĩ chắc nó
chỉ mới có 11 tuổi.
- Thưa chị đây là Quân, một xích mi lão tổ của Gò Ô Môi, Bà chị nào đã qua tay em này rồi cũng
ngợi ca... Còn kia là chị Lý, chị của chị. Rồi, hai người cứ tự nhiên. Trước lạ sau quen. Chị Lý rất
giàu. Quân đừng ngại. Cứ xổ những chiêu tuyệt vời Phần thưởng sẽ rất huy hoàng... Chị ra phía
ngoài, xem qua vách ván...
Bà Khởi rút êm ra, đóng cửa. Căn phòng trở nên im lặng, hữu tình. Vì cả bà Lý, lẫn Quân đang
ngập ngừng nhìn nhau. Tim bà Lý phập phồng vì sắp được đụ với một thằng bé nhỏ tuổi thua
con bà. Mà nhỏ như thế thì làm sao biết gì để mà bà Khởi ngợi khen. Bà hỏi Quân:
- Em bao nhiêu tuổi?
- Dạ hết năm nay em 16 tuổi.
- Sao 16 mà tác của em như 13.
- Thân hình em thì nhỏ nhưng của quý thì lại to lớn bạo à chị.
- Em biết làm tình hồi bao nhiêu tuổi?
- Hồi 11, 12 gì đó quên rồi, mà đụ toàn con nít không à.
- Em có chơi người lớn lần nào chưa?
- Cái đó thì nhiều rồi. Cả năm nay. Chị nào đụ em rồi cũng kêu lại cho đụ tiếp. Nhất là chị Khởi
nhà này. Có khi em với chỉ lên tuốt Gò Ô Môi, ôm nhau đụ nguyên ngày trong cái chòi của anh
Sảnh Bữa nay chỉ giới thiệu em cho chị. Thấy chị là em khoái liền. Vì người chị, nước da chị, coi
sang với đẹp hơn mấy bà miệt vườn ở đây. Nên hồi nãy giờ ngồi nói chuyện với chị mà con cặc
của em nó nứng lên cứng như khúc củi.
- Em biết nút lưỡi không? Nút lưỡi là hôn môi đó
- Mèn ơi! Ði chơi mà không biết nút lưỡi, họ cười sao?
- Ðâu lại ôm hôn chị đi. Thử coi tài nghệ em tới đâu.

Thằng Quân hơi rụt rè, vì bà Lý có vẻ sang trọng quá. Nó bê bê cái đít ngồi xích gần lại, cầm
bàn tay bà Lý ngắm những ngón tròn trắng nuột, móng dài sơn đỏ, rồi nói:
- Nội nhìn bàn tay chị, cũng đủ khoái rồi. Bàn chân nữa. Một lát nữa chị cho em hôn hai bàn
chân chị nhen?
- Hôn liền bây giờ đi. Cho em tự do, muốn làm gì thì làm.

Quân quỳ xuống đất, nâng một bàn chân bà lên hôn. Lần đầu tiên bà Lý được cảm giác này. Vì
chưa từng được ai hôn chân bà. Thằng bé liếm nhẹ cái mu bàn chân. Nó liếm một cách thiết
tha. Vì với nó cũng là lần đầu tiên được hôn bàn chân của một bà sang trọng, sạch sẽ như thế.

Cảm giác tê rần chạy khắp toàn thân bà Lý, rồi bà nằm bật ngửa ra thưởng thức. Lưỡi Quân
liếm rất nhẹ ở khe các ngón chân, rồi ngậm luôn ngón chân mà bú. Quân làm thật chậm rãi
thiết tha. Chưa gì bà thấy nó đã vượt điểm của Sảnh rồi. Bà nhắm mắt mơ màng sống với ảo
mộng. Sao thế giới tình dục có thiên hình vạn trạng? Mỗi một người tình mới đều mang đến cho
người một khoái lạc đặc biệt khác nhau.

Quân đang liếm lên cổ chân và dọc luôn lên bắp chân. Hôn đến đâu, nó vén cái ống quần soie
trắng của bà Lý lên tới đó. Bà rên rất khẽ. Tiếng rên mang mang vời vợi, như tiếng gió êm của
rùng thổi qua lá thông. Bà đang mê mang tàn tịch. Nó khác với những lần Sảnh bú lồn hùng
hục. Những lần đó bà gào thét, khàn cả cổ, nước mắt chan hòa. Còn bây giờ, từng sợi lông nhỏ
trên da thịt bắp chân bà đang chổng dậy, đang đã ngứa...
- Em tiến mau lên phía trên cho chị chút được không?

Thằng Quân càng chậm và rỉ rả hơn ở chỗ đầu gối. Không biết sao, khi nó hôn ở đó, thì bà Lý
vặn mình, hai chân đều giật, và bàn chân triển thẳng ra. Các ngón chân thon đẹp chúm lại với
nhau. Một ống quần đã được bà Lý tự động vén lên thật cao, ngang chỗ cál bẹn. Quân thoáng
thấy tí quần xì líp màu hồng, ôm không hết lồn, để lông đen chỉa ra. Quân vẫn tà tà đưa lưỡi
quét bắp vế, nhưng bàn tay mặt của nó đã đặt lên mu lồn bà Lý mà sờ soạn.
- Em chậm quá. Chị khô môi hết rồi Quân ơi!

Bóp mạnh lồn chị đi em. Liếm dưới kia không bằng chỗ em đang bóp đâu. Tay Quân bóp lồn,
lưỡi Quân rà bắp vế. Bất giác hắn luồn bàn tay qua ống quần đã được vén cao, xuyên qua luôn
xì líp mỏng, chạm ngay lồn bà Lý mà bóp. Bàn tay Quân ướt chẹt nhẹt. Hắn rút ra liếm sạch, rồi
lại cho tay vào sờ tiếp. Bà Lý chịu hết nổi, tự động tuột hai cái quần một lúc xuống phía dưới,
trưng cái lồn đầy lông ra và mời Quân:
- Nhìn lồn chị đi Quân. Chị phục đường lưỡi của em quá.

Thằng Quân trườn người lên nhìn chăm bắm vào cái lồn mọc tràn đầy lông quăn, đen thui. Nó
ngắm thật lâu, trong khi bà Lý tưởng thế nào lưỡi Quân cũng tràn ngập vào quậy phá. Bà hẩy
rất nhẹ cái mông đít. Hai chân dang rộng ra. Hai bàn tay còn banh hai mép lồn để mời Quân.
Thằng bé cứ ngắm. Bực quá, bà Lý đè đâu Quân vào và nói như khóc:
- Tội em quá anh Quân ơi? Phút này mà anh còn để cho em mỏi cổ chờ nữa thì thà chết còn
sướng hơn. Nhanh đi anh?

Quân phải vạch lông bà sang hai bên mới thấy được khe lồn và hột le, Khi miệng Quân ngậm
hột le vào mà nút thì bà Lý ưỡn toàn thân lên cao, ré lên một tiếng.

Bà Khởi ngồi ở ngạch cửa nhìn vào, tay bà cũng đang xe hột le. Nghe bà Lý la lớn, ở ngoài kia
bà Khởi cũng la theo:
- Coi đã con mắt hết sức. Chưa bao giờ nó làm cho em như vậy đâu chị Hai ơi! Ðụ mẹ anh, bất
công lắm nghe anh Quân.
- Dì Ba ơi! Cám ơn em đã cho chị người tình thật tuyệt diệu? Nó ngậm hột le mà không bú. Chỉ
lấy đầu lưỡi đánh ở trên đầu hột thôi. Trời ơi?Tại sao không cho con gặp người này trước chồng
con. Sướng như vầy còn ngoại tình làm gì nữa hả Trời?

Bà chỉ nói được có chừng đó rồi im luôn, vì hàm răng trên cắn chặt môi dưới, chịu trận, mắt
trợn trắng.

Quân banh miệng lồn ra, dùng hai cái môi thổi re re vào đó. Món này làm cho lồn bà Lý vừa
mát lạnh vừa tê tê. Cái sướng lạ lùng này cả đời bà chưa hưởng qua. Ðã vậy hai ngón tay Quân
tăng cường, xe hột le bà ngất ngư. Thỉnh thoảng, Quân đâm trọn cái lưỡi dài vào xa tận đáy
lồn, nhúc nhích, rồi nằm yên, rồi lại nhúc nhích tiếp. Cái sướng không liên tục. Làm bà Lý nằm
chờ, rồi được sướng. Nhưag lúc lưỡi Quân móc cái mồng đốc thì chỉ được có năm phút, bà Lý
cong ưùnh ưỡn đít, la bể nhà:
- Cha mẹ ơi? Con dâm lắm mà không chịu nổi thằng nhỏ quá nửa tiếng. Cho con ra, con ra nè,
cha mẹ nhìn đi. ối, Sảnh ơit Em ở nhà đụ bậy nè. Ðó Ra nữa đi con... ra... đi.

Rồi bà hạ cái mông đít xuống kêu cái bịch, nằm bất động như thây ma. Quân trồi lên cổi luôn
cái áo lụa trắng cho bà, để đùa ngịch với hai trái vú no tròn.
- Ðụ mẹ, ngoài này em cũng ra nè. ối, sướng, sướng lắm. Ông thiên thần, thổ địa ơi? Ướt hết
bàn tay con rồi ông ơi!

Bà Khởi nằm lăn quay ra dưới đất mà thở. Trong này Quân đang bú say mềm cái vú của bà Lý,
mà bàn tay vẫn xoa xoa lông lồn. Nó vờn bà như mèo vờn chuột. Bà hỏi:
- Cặc anh đâu, em không thấy hả Quân? Cổi quần ra cho em cầm đỡ chút được không? Anh bú
lồn sướng cỡ này chắc em cũng cưới anh làm chồng luôn quá, Quân ơi.

Quân cổi truồng. Bà Lý thò tay xuống cầm con cặc nghiến răng bặm môi, ngây ngấy mơ màng,
khen:
- Mười sáu tuổi mà con cặc quá sá như vầy, tiên cũng phải mê. Làm cách nào mà con cặc anh
to quá sá vậy hả Quân?
- Tại bị mấy bà mấy chị ngày nào cũng ngậm bú nên nó nở. Với lại em giống hết ông già. Cặc
ổng còn to dễ sợ hơn... Mỗi lần ổng đụ bà già là bả xé quần xé áo, xé gối xé mền?
- Vậy bữa nào rảnh, anh mang ổng tới đây đụ em luôn đi.

Thằng Quân khoái quá. Nó chưa gặp người đàn bà nào ăn nói tự nhiên như vậy. Nó hỏi lần nữa
cho chắc:
- Có thiệt muốn đụ ông già em không?
- Muốn, muốn lấm. Hai cha con anh ráng đụ cho em khoái, em nuôi luôn, khỏi đi làm gì hết cho
mệt.
- Bây giờ để em đụ chị trước một cái xem chị có chịu không?
- Khoan đã anh. Cho em ngắm con cặc anh một chút đã.

Bà Lý ngồi dậy, trong khi thằng Quân nằm ngửa ra, phơi con cặc không dài lắm, nhưng bề tròn
thì to hơn con cặc của Sảnh. Bà trố mắt nhìn không chớp. Con cặc của chồng bà hồi đó cũng
chưa chắc đã lớn bằng. Bà cắn môi, nựag yêu thương khúc gân to quá cỡ của Quân, rồi hít hà:
- Như vầy đã quá bự rồi. Cặc ông già anh còn bự hơn sao? Phải nhớ bữa nào mời cha anh tới
đây chơi, làm quen...
Nói xong bà Lý le lưỡi liếm đầu cặc của Quân một cái, rồi lại cầm, ngắm say mê. Xong bà ngậm
vô rồi lại nhả ra. Bà dùng mũi hôn khắp con cặc, chòm lông thưa và nhất là hai hòn dái của
Quân.

Bà bắt chước Quân dùng lưỡi hành quân, vì cái lưỡi là vũ khí lợi hại nhất của tình dục. Nó cử
động được lúc mềm, lúc cứng và còn nhám, nóng, và trơn ướt lên đụ, để nhìn Quân:
- Em phải làm hết sức cho anh ra mới được.

Mặt Quân tỉnh bơ. Nó đang luyện khí công, đang phân tán, đang suy nghĩ đến việc khác, cho bà
Lý tha hồ tấn công. Bà sàng cái đít xay lúa, đụ xéo, đụ xiêng, đến cả thân hình ướt đẫm mồ hôi,
mà thằng Quân vẫn trơ trơ như tượng đá. Bà sà xuống hỏi:
- Bộ đụ với em, anh không sướng hả?
- Ðụ với ai em cũng vậy thôi. Phải kéo dài vài ba tiếng đồng hồ. Phải để cho phái nữ ra trước ba
bốn lần, rồi mới tới phiên mình. Mình ra trước, cặc mềm xèo, họ đâu còn đụ được. Bà Lý khoái
quá, nằm sát trên người Quân, hôn sát môi chuẩn bị ra cái thứ hai. Quân cứ mặc kệ, để cho bà
chị muốn thụt, muốn cuồng nộ cỡ nào cũng được. Bà la không lớn, nhưng tiếng rên thoát ra
nghe não nùng, chất ngất lắm. Bà sướng quá bởi cặc của Quân to thật. Nó chật chội cửa mình
bà dù nước lồn đã ứa ra ướt đẫm:
- Quân ơit bóp mạnh cặp vú giùm cho em sướng thêm một chút. ừ, bú cũng được. Anh ơi, nghe
em ra nè. Ðụ con nít sướng như vầy thì việc gì phải tìm đàn ông chi cho nó mệt. Em đang tắm
cho con cặc của anh bằng nước lồn em đó Quân ơi? Nghe không... đó... nghe không?

Thằng Quân nằm trân mình toàn thân cứng ngắt. Mặc kệ cho bà Lý sàng mạnh cỡ nào. Nó
nhắm mắt nhớ đến những bó lúa, những thúng mạ, những bó củi đước ở ngoài đìa mỗi ngày nó
chèo xuồng nhặt được... Bà Lý ra xong, cứ nằm ì trên người nó nặng trì mà thở dốc. Mồ hôi ướt
nhẹp từ người bà chảy dọc xuống làm cả thân người nó cũng ướt theo:
- Chị cứ chơi cho đã đi. Em chưa ăn thua gì hết. Cứ đụ cho tới chiều tối cũng được. Chừng nào
hết sức thì nằm ngửa ra cho em lên đụ. Em muốn làm cho chị phải phục tài của em bữa nay sát
đất mới được.
- Em... phục... quá rồi còn gì nữa. Em phải lấy anh luôn chớ không làm vợ thằng Sảnh nữa. Em
muốn đụ hoài mà Sảnh thì hai ba đêm mới cho em một lần, Thèm chết được! Sao anh dai quá
chừng vậy hả anh Quân?

Ngoài kia bà Khởi đang dọn cơm, bà nói vọng vào:


- Mời anh chị ra ăn vài ba hột rồi vô đụ tiếp.

Hai người không mặc quần áo, ra ngoài bếp ngồi ăn cơm. Bà Khởi hỏi:
- Chắc chị Hai quên thằng Sảnh mất tiêu rồi còn gì?
- Còn phải hỏi nữa. Chị phải phát lương cho Quân, để ngày nào nào nó cũng phải qua đây làm
việc Ðã quá dì Ba ơi? là dì Ba. Khoái nhất là đã gần hai tiếng đồng hồ rồi mà Quân chưa có bắn
ra cái nào hết.

Bữa cơm xong, cả ba đang ngồi nói chuyện thì Hoạch và Sảnh về, tay xách một xâu cá và một
con chồn hương còn sống. Mặt Sảnh hơi đổi sắc khi thấy bà Lý trần truồng ngồi bên cạnh cậu
bé quen cùng xóm. Bà Lý nói ngay cho Sảnh yên tâm:
- Ðây là Quân, người thay thế anh, làm cho em thỏa mãn những đòi hỏi mà anh không thể thỏa
mãn hết cho em.

Sảnh thở hắt ra, lòng đau quặn thắt khi nghe bà Lý nói ra một câu trắng trợn như thế. Nhưng
sau một lát, nghĩ lại Sảnh thấy bà có lý. Vì chính đôi lần Sảnh cũng tự cảm thấy mình bất lực
trước con ngựa xích thố này, lúc nào cũng đưa cao bốn vó chạy nước đại, chạy băng đồng, chạy
băng rùng không biết mệt.

Ăn nằm với nhau gần hai tháng, có lúc Sảnh uể oải mệt nhoài, chán ngán, lừ đừ không còn
hăng hái như đêm đầu tiên khi bà Lý mò vào phòng sờ chân Sảnh. Sự thật vẫn khác với mộng.
Ðời hết vui khi đã vẹn cáu thề. Dù bà Lý chẳng nói ra nhưng những tiếng thở dài trong đêm tối
của bà khi nằm ôm Sảnh gát chân qua cà mu lồn thật sát vào bắp đùi Sảnh... Sảnh hiểu là cơn
khát tình của bà trổi dậy, mà người chàng thì yếu hẳn. Tâm trí không còn thấy hứng thú..."

Bây giờ chứng kiến cảnh cả hai đang trần truồng ngồi bên nhau, Sảnh đành mỉm cười: Cười cho
bà Lý và Quân an tâm là Sảnh đã hiểu lý do về sự hiện diện của Quân. Và cười để miễn cưỡng
chấp nhận, không phải là sự phản bội, mà là một sự thật phủ phàng của cuộc tình chàng đang
có với bà Lý.

Thằng Hoạch nhìn mẹ nó đang choàng tay qua vai Quân nói cười một cách tự nhiên, nó hỏi
Sảnh bằng giọng xẳn:
- Anh im lặng được với cảnh này hả Sảnh?

Rất từ tốn, Sảnh ngồi xuống trả lời:


- Không chấp nhận cũng không được. Cũng may bữa nay tụi mình về sớm. Nhưng đó là lẽ tự
nhiên, Sảnh không thắc mắc.

Rồi Hoạch quay sang hỏi bà Khởi:


- Còn dì Ba, dì có thể như thế không?
- Có lẽ còn hơn gấp trăm lần là khác. Em cũng muốn anh hiểu em như Sảnh đã hiểu chị Hai. Em
cũng muốn anh hiểu, một đàn ông không đủ thiếu gì cho một đàn bà.

Tới phiên thằng Hoạch ngồi phịch xuống ghế, và tâm trạng nó cũng diễn ra y hệt sự suy nghĩ
của Sảnh về bà Lý. Cả hai cậu bé Sảnh và Hoạch bây giờ mới thấy mặt thật của đàn bà. Họ
không phải là những đóa hoa, hay phái yếu mà sách vở đã nói. Họ là phái mạnh, ít ra là trên
phương diện tình dục. Hai cậu ngồi nhìn nhau, ngầm đồng ý và phải đành buông cương cho hai
con ngựa dì Hai, dì Ba muốn làm gì thì làm.

Bà Khởi chạy vô xóm, khoảng mười lăm phút sau, dẫn về ông Mộc, cha của Quân, rồi giới thiệu
với bà Lý:
- Lát nữa chị đổi món. Ðây là ông Mộc, người đã huấn luyện cho Quân thành một xích mi lão tổ.

Bà Lý vẫn trần truồng tự nhiên, ngồi ngắm ông Mộc. Ông Mộc khoảng ngoài 40. Tóc muối tiêu,
da ngăm ,mặt chữ điền, quắt thước. Bà Khởi làm cho ông một tô cơm thật lớn, và ông ăn không
đầy năm phút là hết sạch. Mọi người nhìn ông với cặp mắt kinh ngạc.

Nhìn tướng tá to cao của ông Mộc, bà Lý mừng thầm trong lòng là sẽ được đụ với một ngươi
nông dân tràn đầy sinh lực. Bà gác một cái chân lên bàn, phô bày bộ lông lồn rậm đen cho ông
Mộc nhìn, và bà hỏi:
- Em nghe thằng con anh bảo bửu bối của anh dữ lắm hả?

Ông Mộc không trả lời, đưa mắt ngắm thân hì nh nẩy lửa của bà Lý, rồi từ từ cổi áo, đưa bộ
ngực nở nang ra. Rồi cổi quần cho cả nhà nhìn khúc gân to kỳ cục, dài thòng, bung lên chỉa
ngang ra phía trước. Thằng Hoạch bấm tay Sảnh như thầm
thán phục.

Ông Mộc xin bà Khởi một quả trững vịt, rồi cầm con cặc cứng ngắt đó đập vỡ quả trứng cho mọi
người xem. Xong ông lại cầm con cặc gõ lên mặt bàn nghe cụp cụp. Tất cả nhà tròn xoe mắt
xem phần biểu diễn sơ khởi của ông Mộc, rồi nhìn nhau,
không nói với nhau được một tiếng.

Ông Mộc đứng vòng tay ngang ngực, bằng một giọng oang oang, ông nói:
- Phải mất mười năm luyện tập công phu, uống máu rắn liên tục mỗi ngày một chung vớl rượu
đế. Mườl năm ròng rã, không gần một người đàn bà nào. tập trung tinh khí, quỳ trên đá ong,
luyện cho mình một thần lực siêu phàm, để gặp bất cứ một nữ dâm nào mình cũng thắng. Một
người đàn ông bình thường thì không cách chi trị nổi một người đàn bà bình thường. Hai cháu
Hoạch và Sảnh muốn có một nội công thâm hậu, mỗi sáng lúc năm giờ qua nhà bác, bác luyện
cho.

Nghe ông Mộc nói xong, bà Lý đứng dậy, tiến đến gần ông Mộc, quỳ xuống, hai tay bợ con cặc
nặng ký của ông mà ngắm say sưa. Quả thật bà chưa từng thấy qua một con cặc nào dễ sợ như
thế. Ðầu nó to như quả chanh. Thân dài một tấc rưỡi, da đen, sần sùi mà độ cứng thì vô địch.
Làm như con cặc được đẻo bằng gỗ lim không bằng. Ông Mộc vẫn vòng tay đứng nhìn dáng dấp
say sưa của bà Lý. Bà dùng mũi áp sát con cặc vào hôn nồng nàn thật lâu.
Lúc đó thằng Quân ngồi một mình trên ghế, bà Khởi chạy lại cũng quỳ xuống đất cầm con cặc
của Quân lên và hôn giống hệt bà Lý đang hôn cặc của ông Mộc. Dù nóng mặt lắm, nhưng hai
cu cậu Hoạch và Sảnh đành thúc thủ, im lặng. Cả hai đều cảm thấy mình không giống ai hết cả
về thể chất lẫn sức lực...

Bà Lý dẫn ông Mộc vào phòng trước. Bà Khởi dẫn Quân vào phòng bà sau. Hoạch và Sảnh chỉ
còn là hai khán giả xem cọp, nghĩa là nhìn qua lỗ phênh.

Vừa vào phòng, ông Mộc hỏi bà Lý:


- Một ngày em đụ được mấy lần?
- Em làm hoài được hoài, ngoại trù hai bữa ăn.
- Vậy là thuộc loại dâm nặng. Ai giới thiệu anh cho em?
- Thằng con anh chớ ai.
- Nó nói sao? Nó có diễn tả đúng những gì anh có không?
- Nó bảo với em mỗi lần anh đụ chị bên nhà, là bả xé quần xé áo, xé gối xé mền. Có đúng như
vậy không?
- Mới đúng có một phần. Còn nhiều thứ nữa thì nó chưa nói.
- Còn phần khác? Phần khác là những gì anh nói thử em nghe coi.
- Phần khác là bả tắt ngủm, chết mất mấy giây, rồi sống lại và khóc như cha chết mẹ chết.

Không phải khóc vì đau. Mà khóc vì quá sướng, quá khoái lạc Và đòi đụ tiếp. Ông Mộc cầm tay
bà Lý hôn một cái rồi hỏi:
- Hỏi thật. Lúc nào em cũng dâm, hay có một thời gian đặc biệt nào đó thôi?
- Em cũng trả lời thật. Là hình như lúc nào trong em cũng nổi lên cơn thèm khát xác thịt. Và
nếu gặp một đối thủ cừ khôi em có thể bỏ luôn bữa ăn để miệt mài truy hoan. Anh, anh hãy bắt
đầu với em đi, em sẵn sàng chờ đây...

Ông Mộc đứng thẳng người, kéo bà Lý đứng lên theo, Bà ngước mặt chờ đợi. Ông Mộc không
hôn môi, mà dùng môi lẫn mũi ông hôn xuống cổ bờ vai, roi lên ót bà Lý. Hai gót chân trắng
nỏn của bà nhón cao lên cho ngang với tầm con cặc ngổ ngáo của ông Mộc. Bà thoa hai tay lên
hai trái ngực nở nang của ông Mộc, bóp nhè nhẹ và ngất ngây theo hơi thở từ mũi ông Mộc phà
trên làn da non của bà.

Ngoài kia thằng Sảnh xem phim mà lòng vô cùng cảm phục ông Mộc. Ông quả là sư phụ.
Ôngquả là Vô Thượng Sư về làm tình. Ông phà gió nhẹ để tạo nên cơn bão dữ trên đất đai bà
Lý. Hãy nhìn gương mặt đê mê sầu mộng của bà. Hai cái môi như sưag lên, cong tớt. Hai mí
mắt sụp hẳn xuống, nhắm lờ đờ, chìm trong ảo mộng. Tất cả da thịt bà nổi hàng triệu ốc trâu.

Ðã thế hàm râu trên của Mộc đã đánh thức hết bao nhiêu thần kinh dục vọng trong bà. Chưa gì,
bà Lý cho tay xuống cầm cứng lấy con cặc to xù xì của ông Mộc mà cà vào miệng lồn. Hai chân
bà đứng dang rộng ra. Ông Mộc vẫn miên mang với cặp môi thần sầu trên bờ vai đầy đặn trắng
bóc của bà Lý.

Thằng Sảnh xem mà răng thì nghiến trèo trẹo. Hai bàn tay nó nắm cứng lại. Sảnh cố học hết
nghệ thuật tân kỳ mới lạ của ông Mộc. Trong này bà Lý đã đâm cặc của ông vào cửa mình, và
hẩy đít tới Khúc gân tiến vào dinh, vào hang Bắc Pó, vào lăng Bác. Râu Bác với lông dái của ông
Mộc xáp khít lại nhau, là lúc bà Lý co hẳn hai chân lên, bắt ông Mộc ảm bà lên mà đụ, và hôn
môi ngất ngư.

Ông Mộc quả là cao tay ấn, ông không thèm nắc. Ông để cho bà Lý tự động hẩy, nhấn, muốn
làm gì thì làm tùy ý. Bà Lý chỉ im lặng được có mấy phút, rồi phải la lên:
- Cặc của anh đã to mà lại còn cứng nữa, ai mà chịu cho thấu? Chưa ai đụ em như vầy hết anh
Mộc ơi! Em không cho anh về nhà nữa. Anh phải ở đây làm chồng em luôn. Em sẽ cung phụng
tiền bạc, nuôi anh như nuôi một ông vua, chịu không?

Không nghe ông Mộc nói gì hết. Ông im lặng hành động. Mặt khác ông như một thiền sư, lòng
không dấy lên một xúc động, hay một tín hiệu nào cho thấy ông đang khoái lạc. Mắt ông mở
hồn nhiên, gương mặt bình tĩnh, hơi mỉm cười. Rõ ràng ông đang vận dụng nội lực để dẫn hồn
đi chơi nơi một cõi khác. Ông bước tới, bước lui trong phòng bằng những cử động thật nhẹ
nhàng, êm ái. Trông ông cứ như một lão trượng đã dày công tu tập, bước nhẹ trên cỏ rừng buổi
sáng. Ông không nghĩ mình đang đụ.

Cái xác thì đang làm chuyện phàm phu tục tử, mà hồn thì lại đang thanh thoát bay vào một cõi
hư vô, không màu sắc, không tiếng động, không mùi vị. Nơi đó Có như KHÔNG. Tuyệt đối ông
không đối thoại. Trong khi bà Lý như con vật bị thọc huyết, la gào thê thảm. Sướng quá, bà
nắm tay đấm vào ngực ông Mộc nghe bịch bịch. Bà muốn thức ông dậy để cùng bà nghe cái
sướng ngất trời đang lan dần khắp toàn thân. cái mông đít dày múi của bà nắc phành phạch
vào bộ đồ đồng của ông Mộc.

Ngoài kia, Sảnh vừa xem vừa phục ông Mộc vô cùng. Ông Mộc vẫn im lặng ẵm bà Lý như một
người bố ẵm đứa con gái. Ông vẫn nhẹ nhàng bước đi và lúc nào cũng uyển chuyển nhẹ nhàng
như con mảng xà bò trên giàn hoa lý. Giữa lúc đó, bên kia bà Khởi la lớn:
- Hoạch ơi? Anh có thấy thằng Quân nó đụ em thê thảm chưa? Cặc của nó to lắm anh Hoạch ơi!
Nó nắc cái nào ra cái đó. Lồn em ứa nước ra nhiều lắm mà cặc nó vẫn chật cứng đây nè. Sướng
lạ lùng lắm anh Hoạch ơi! anh Hoạch. Anh phải cố nhìn cho kỹ, mai mốt đụ em giống y hệt như
vầy nghe anh Hoạch!

Hoạch nhìn rỏ, nghe rõ, nhưng mủi lòng, vì làm sao nó có được con cặc rộng khổ như của thằng
Quân được. Muốn thì phải dậy sớm lúc năm giờ sáng, qua nhà ông Mộc luyện khí công, và ròng
rã 10 năm không được rờ đến đàn bà, đến tình dục ? Nó đang mục kích con cặc to tổ chảng của
Quân dộng vào lồn bà Khởi. Và cũng giống hệt ông Mộc, Quân im lặng hành đạo, hồn và trí của
nó cũng đang vào cõi hư không.

Mười năm không được rờ đến đàn bà, đến tình dục? Mười năm không thấy lồn đàn bà? Thà chết
sướng hơn? Còn phải thức dậy lúc năm giờ sáng? Bỏ đi tám! Năm giờ sáng đôi khi bà Khởi vẫn
còn thức, và Hoạch đang bú lồn, hay bà đang bú cặc. Dậy thế được mà dậy? Nhìn công lực và
kích thước của Quân, Hoạch thèm lắm. Nhưng phần tập luyện thì coi bộ khó đạt tới! Làm sao
mà Hoạch có thể nhịn đụ, nhịn lồn được trong suốt 10 năm trời ròng rã. Thà chết sướng hơn.

Lúc bà Khởi ra một cái, Quân rút con cặc to ra, tụt xuống liếm lồn, thì Hoạch giật mình một lần
nữa, vì cái lưỡi dài thòng của Quân. Nó không dám nhìn nữa, chạy qua với Sảnh nhìn ké.

Trong kia, ông Mộc nằm ngửa trên cái bàn, thòng cẳng xuống, chổng dựng ngược con cặc lên
trời cho bà Lý liếm. Trông như bà đang ăn một đòn chả bò cỡ lớn. Con cặc dài từ chân tóc trên
trán bà xuống tới cằm. Cái miệng bà bị con cặc nông rộng ra như muốn rách mép. Bà cố hết
sức mà con cặc chỉ vào sâu tới đốc họng bà có hai phần, còn dư ở ngoài cả khúc dài. Da cặc sần
sùi lấn cấn như trái khổ qua. Một tay bà Lý ôm cặc bú, tay kia bà mân mê hai hòn dái to như
hai trái chôm chôm lớn.

Ông Mộc nằm thư thả, nhàn hạ, thanh thảng. Gương mặt ông điềm đạm, tỉnh táo như không có
gì xảy ra quanh đó. Mắt ông mở, sáng long lanh, không cần nhìn bà Lý đang khom người ăn
ngon lành ăn say mê khúc gân trời cho của ông. Bà Lý hoàn toàn không biết là bà đang bú một
con cặc của một nhân vật xuất sắc, một thiên tài nổi bật của Gò Ô Môi. Bà hỏi:
- Ðã có bao nhiêu người đàn bà nàm dưới bụng anh, hả anh Mộc?
- Cây ô môi có bao nhiêu bông thì có bấy nhiêu đàn bà con gái ở làng này đã quỳ bái phục yêu
mê hai cha con anh.
- Anh nói sao? Cả con gái nữa hả?
- Chuyện rất thường. Mười ba, mười bốn tuổi, cho tới bảy mươi.
- Em không tin. Cặc lớn như anh với thằng Quân làm sao đút vô lọt lồn 13 tuổi. Cặc này mà đút
vô thì con nhỏ tét lồn làm sao?
- Lớn hơn gấp bốn lần nó cũng lọt tuốt luốt.
- Trời đất thánh thần. Cặc ai mà to gấp bốn lần của anh?
- Cái đầu con nít nhỏ mới đẻ ?

Bà Lý bỗng cười, vì ông Mộc nói có lý quá. Nữ thập tam là đã có thể đụ được. Mà đụ được thì đẻ
đâu có bao xa. Nhất là ở nhà quê, đôi khi mới 13 tuổi đã có hai đứa con. Bà Lý thấy khoái quá,
hỏi tới:
- Anh nói đúng à ! Cái đầu con nít còn lọt được thì cặc anh với thằng Quân thì co thấm tháp gì.
Nhưng mà... anh nói thiệt là anh đã có đụ con nít nhỏ 13 tuổi à?
- Thiệt tình thì.... nổi tiếng như cha con anh, giống như cục đường phơi ngoài chợ. Người lớn
đồn rầm, thì tới tai con nít. Mà con nít nó đông như ruồi Con nào cũng biết đụ sớm. Khi đã biết
ăn rồi, ai cũng muốn tìm hiểu món ngon vật lạ mà thưởng thức. Vậy là cục đường của anh bị
ruồi bu lại. Nó hiến thân, tình nguyện. Mình không phải mở lời. Giống như bữa nay, anh đâu có
câu nào trêu ghẹo, gạ gẫm em không.

Bà Lý cứ áp con cặc của ông Mộc sát tận má, nằm nghiêng mặt, nhìn ông Mộc mà hỏi thật chân
tình:
- Em cũng biết đụ hồi 13 tuổi, mà với con cặc bình thường như của thằng Sảnh. Còn to như của
anh thì... bữa nay em mđi hưởng lần đầu tiên. Ðâu anh kể cho em nghe một lần nào anh đụ
con nhỏ 13 tuổi nào đó đi. Em muốn nghe để nứng hơn...

Ông Mộc chồm dậy, ẵm bà Lý lại giường. Hai người nằm nghiêng, đút cặc vô lồn, ôm nhau khắn
khít. Rồi với một giọng thật trầm, ông Mộc thou thẻ kể:
- Chuyện cũng lâu rồi. Từ cái hồi anh gom hết đồ đạc chống xuồng từ Long Xuyên tới Gò Ô Môi
này tìm đất sống. Ðó cũng là thời kỳ anh luyện khí công. Nhịn gần đàn bà, luyện công, là để
cho khỏe khoắn và giỏi võ. Nhưag cục gân nó nổi bự hồi nào không hay. Cho đến một bữa, con
mẹ Hóa, chủ đất lại chơi, làm quen rồi bắt chuyện. Bà nói với anh giọng lẳng lơ:
- Buổi sáng, mỗi lần chú ở truồng luyện võ là heo tôi ở bển bị đói. Gà vịt kêu la ầm trời. Nồi
cháo heo luôn luôn bị cháy...
- Sao kỳ vậy dì Hóa?
- Mèn ơi? Ta nói rõ ràng như vậy mà còn làm bộ hỏi nữa. Chú phơi cái đòn củi chần dần giữa
mặt trời vậy, cây cỏ nó cũng héo. Nói chi tới đàn bà góa như tôi... Làm ơn... mỗi lần tập võ,
tròng giùm cái quần vô có được không?
- Dạ, tại vì cái môn võ này phải đập cặc vô đá ong, rồi tẫm muối phơi nắng. Cho nên cháu ở
truồng cho tiện.

Bà cười ỏng ẹo, đưa cái cặp mắt dâm đãng nhìn cái quần đùi:
- Trời đất ơi? Nó tội tình gì mà xách cổ đập vô đá ong, rồi còn tẫm muối đem phơi nắng? Không
thương nó nữa cho tôi xìn, đem về bển tôi nuôi, tôi cưng, tôi nựng, tôi...

Bả tiến tới sát, đứng trước mặt anh, lả lơi, nói nhỏ:
- Năm nay bao nhiêu tuổi mà con còn nhó híu vậy?
- Dạ, năm nay cháu 21.
- Mèn đét ơi! Hăm mốt mà coi như mới 15. Sao hổng lấy vợ đi, mà sống cu ki có một mình vậy
cưng?
- Dạ, cháu đang luyện khí công. Cấm không được gần đàn bà. hết năm nay mới được xả luật.
Phạm giới là có thể chết ngay.
- Ối! Mộc nói cho vui vậy chớ làm gì gần đàn bà mà có thể chết được? Người ta đi tư, rồi cổi áo
hoàn tục. Con bầy con lũ mà còn chưa chết nữa huống là... Nè, thử một lần cho biết đi... Ta nói
thiệt Cái đó.. nó sướng... lên tận mây xanh lận Mộc à...

Nói xong bả kéo cái ống quần Mỹ A lên tuốt trên cao phơi cái đùi trắng bóc, hấp dẫn. Rồi bả
ngồi lên ghế, thò một tay vô ống quần đó chà chà cái lồn, khiêu dâm anh.
- Mộc ác lắm nghen? Chồng em chết cả mười mấy năm. Ta cấn răng nhịn thèm chịu trận được.
Khi không ở đâu tới cất nhà, muớn đất của ta, rồi còn bày đặt luyện khí công, khí cặc, ủa quên,
xin lỗi, khí công thôi, chớ không có khí cặc. Làm cho cửa mình người ta... trào nước, nứng lồn
muốn chết luôn.

Nói xong bà táo bạo tuột luôn cái quần lãnh đen, phơi cái lồn ướt nhẹt với chòm lông rậm rì đen
thui ra:
- Mộc nhìn coi, em nói có sai đâu. Hay không chơi thì... làm ơn muốn rờ, muốn giỡn hớt, muốn
thụt, hay muốn bú, liếm gì cho em đỡ thèm chút cũng được. Em hổng có thu tiền đu. Anh muốn
ở tới bao lâu cũng được.

Nhìn bộ lông lồn dày rậm của bà không thôi, là mắt anh nó đã hoa lên đom đóm. Nước miếng
trào ra đầy miệng, muốn đè bả ra đụ một cái cho đã nư. Nhưng không dám, vì sợ công trình
mình giữ được chín năm roi sẽ tiêu tan. Anh đứng như trời trồng. Lòng động lên cơn thèm lồn
ác liệt. Phần nữa, bà đang lấy hai ngón tay, kẹp cho cái hột le trồi ra đỏ au. Một ngón tay kia bà
chà xác mạnh lên đó:
- Ðây nè ? Cái hột le quái quỷ này chỉ cần anh đụng tới, là em có thể lăn ra tất thở cũng được.
Mộc ơi là Mộc. Tội nghiệp em lắm anh ơi! Rờ nhẹ giùm em một cái được không?

Tuy thèm đến điên lên được, anh vẫn dõng dạt nói:
- Cháu chỉ rờ để cho dì sướng thôi nhen. Còn... đụ ... thì dì phải chờ cho hết năm nay. Sang
năm cháu mới dám.
- Ðược, được Lồn em muốn phực lửa rồi đây Mộc. Làm đi.

Anh bước tới, ngồi xuống. Lòng hồi hộp vì là lần đầu tiên được sờ lồn. Ngón tay của anh thế
ngón tay bà chà nhè nhẹ lên hột le. Bà buông hết, ngồi dựa ngửa, trợn mắt, chu mỏ thở phì
phì, hai tay bóp vú, miệng ú ớ:
- Anh phải lấy hai ngón tay kẹp nó lại, rồi chà mới đã Mộc ơi!

Anh làm theo lời bà như cái máy. Lòng thèm quá sức Con cặc của anh nó cứng ngắt và chổng
ngược lên, đội cái quần đùi nhọn hoắc. Bàn chân của bà mới ác nhơn làm sao, bà dùng bàn
chân chà chà lên con cặc nóng hổi của anh. Rồi kẹp nó lại mà thụt.
- Trời ơi! To cứng như vầy mà phải chờ... tới một năm nữa mới đụ thì nó phí của Trời quá đi Mộc
ơi?
Nói dứt lời, bà cổi banh áo. Hai trái vú trắng, núm hồng phơi ra. Mắt anh tối tăm. Bà đã trần
truồng hết ra ròi còn gì. Hai tay bà xe xe đầu vú, rồi bóp nhè nhẹ:
- Nếu anh làm ơn bú nhẹ cái vú này thì anh muốn gì, từ đất đai, tài sản, ruộng vườn em hiến
hết cho anh đó...

Anh chồm người lên, ngậm .đầu vú hồng bú ngon lành như ăn một trái nhãn. Hai tay bà ôm đầu
anh nhận sát vô:
- Tay của anh ở dưới thụt lồn em Ðỉ Mộc. Sao có một ngón vậy? Một ngón như đuôi chuột ngoáy
lỗ mỡ. Phải đó, đúng... hai... ngón, phải rồi. Chết con ông Thần hoàng ơi! Thụt mà ngoáy nữa.
Ðó... mình ơi. úi, úi. Ai đốt nhà tôi kìa trời. Chuột chạy vô lồn tôi kìa. Trời ơi, ngón tay của Mộc
dài quá, nó đụng cái... tử... cung em. Chết, chết, chết mẹ em... rồi. Ðất đai, của cải em đó.
Muốn... lấy... hết tùy ý ý ý ý!

Miệng bà la bài hãi. Hai chân bà tiếp tục thụt cặc anh trong quần. Sức trai hừng hực. Anh sa đà
thụt lồn bà một cách chăm chỉ và bú hai trái vú say sưa, ngất ngư.
Nước lồn của em nó trào ra nhiều quá. Ðể nó chảy xuống ghế uổng lấm Mộc ơi? Hai tay anh
ngừng bú vú, xuống dưới liếm sạch giùm em rồi cho tay vô thụt tiếp đi anh ơi!

Bà bảo cái gì anh làm cái nấy. Anh như thằng điên thật rồi, tuột hẳn cái quần bà ra khỏi người,
banh rộng hai háng, chúi đầu vô. Cứ thế anh liếm sạch nước lồn, rồi ngậm vào hột le bà mà bú
một cách rồ dại, dã man. Bà la như nhà bị cháy. La lớn lắm. Bỗng anh nghe có tiếng động sau
lưng. Anh quay lại, thấy con Nga, con gái bà đang đứng nấp ở tấm vách phênh nhìn chăm chú
cảnh mẹ nó la làng:
- Anh mở tủ em ra đi. Hộp nữ trang đó muốn lấy hết cũng được. Tiền em để trong ống tre ở đầu
giường. Ðó anh, chẻ ra hết hết đi. Em ra xã ký giấy cho anh hết điển thổ. Chết con ông bà cha
mẹ ơi? Chết, chết con... Ðụ cũng không sướng... bằng như vầy.

Anh bú điên cuồng, man rợ. Hai tay bà bứt tóc, vả mặt anh. Hal gót chân dộng thình thịch lưag
anh. Tóc bà xỏa mấy sợi ngang dọc trên trán, thấm ướt mồ hôi.

Nhờ tiếng bầy heo, gà, vịt bên nhà bà đói la rất lớn, nên tiếng la của bà cũng không làm hàng
xóm chú ý.

Anh bú lồn, bóp vú bà thật hăng còn có một lý do. Ðó là anh biết con Nga đang nhìn lén. Anh
muốn biểu diễn cho Nga thèm. Năm đó nó mới có 13 tuổi. Con nhỏ thật dễ thương. Có đôi lần
anh được nói chuyện với nó, thấy Nga rất còn ngây thơ Anh nhủ thầm:
- Nếu phải đụ thì đụ con Nga, trẻ hơn. Tại sao phải đụ bà già nó đến 32 tuổi.

Lòng thì nói vậy mà con cặc anh đã bị bà Hóa làm cho ngất ngư, chỉ còn có chờ chun vô lồn bà
mà ói khí. Anh tiếp tục bú. Từ nhỏ đến giờ chưa được bú lồn, mà rồi anh cũng thành thạo làm
cho bà say ngấy ngất mê mang.

Dùng hai chân, bà lần lần tuột cái quần đùi của anh ra. Rồi hai chân bà kẹp cái khúc gân mà
anh đã khổ công nhịn thèm, luyện khí công gần suốt 10 năm. Xong bà đẩy mặt anh ra khỏi lồn,
đứng dậy, rồi quỳ xuống, ngoạm lấy con cặc anh mà nút như đứa nhỏ thèm sữa gặp vú mẹ.
Anh liếc về phía con Nga đang rình chỗ tấm vách phênh. Nó nhìn anh chăm bắm, rồi lại nhìn
con cặc của anh mỉm cười. Lòng anh lại rộn lên một niềm vui và hy vọng lạ lùng. Mẹ nó bú cặc
anh sa đà chăm chỉ, hoàn toàn không biết anh với Nga đang đá lông nheo với nhau, và cùng
như hẹn hò một lần nào đó, cả hai sẽ gặp nhau.

Bú cặc đã thèm, bà bảo anh nàm ngửa trên cái võng gần đó, chổng cặc lên cho bà ngồi choàng
qua, nhấn lồn xuống ngập lút hết cả con cặc và đụ anh tàn canh gió lốc: Em nói thiệt đó. Anh
muốn qua nhà em lấy cái gì cũng được, vàng vòng em để trong tủ. Nếu muốn, anh đốt luôn cái
nhà, em cũng không buồn. Cho anh hết đó Mộc ơi! Ðụ con cặc anh rồi nhớ đến nghìn năm. Sao
mà nó cứng như đá vậy hả anh Mộc?

Anh cứ để cho bà Hóa tha hồ đụ và nói bậy, trong khi mắt anh thì không rời con Nga đang hừng
đỏ mặt đứng nhìn anh đụ mẹ nó một cách thèm khát Hôm đó anh đụ bà Hóa ra hai lần. Hai
hôm sau, anh đang làm đất sau vươn để trồng môn thì con Nga thình lình xuất hiện. Miệng nó
cười như hoa nở. Nga bước đến tay cầm dĩa bắp luộc và ly nước:
- Anh Mộc. Anh làm đất ngoài này mà em tưởng anh ở trong nhà. Làm em vô trỏng chẳng thấy
ai hết. Nghĩ tay, ăn trái bắp uống nước đã anh...

Nói xong nó ngồi xuống. Con nhỏ thiệt dễ thương. Cái lý do khiến nó tới kiếm anh bữa đó là vì
nó đã chứng kiến cảnh anh đụ mẹ nó, và những cái nhìn lẳng lơ như hẹn hò. Nga, chỉ mới hơn
13 tuổi nhưng chưa được 14. Tất cả nơi cô bé còn trinh nguyên trong trắng, hồn nhiên thơ dại.
Giá như không tình cờ được nhìn trận đụ kinh hồn hai hôm trước, có lẽ còn lâu lắm Nga mới tìm
đến gặp anh thình lình như hôm đó. tay Nga bứt một cọng cỏ Mắt Nga thỉnh thoảng liếc nhìn về
hướng anh như muốn nói một điều gì, rồi lại thôi. Cuối cùng anh hỏi Nga:
- Mẹ đâu mà em ra đây?
- Bà già chèo xuồng ra chợ hồi sáng sớm lận.
- Hỏi chi vậy? Bộ anh nhớ bả lắm hả?
- Ý không, không! Hỏi cho biết. Sợ bả rình bắt gặp tụi mình ở đây rồi bả làm um sùm vậy mà.
- Rồi nếu bả rình thì anh hổng dám gặp em sớm. Ðáng lẽ bữa đó em không nên nhm... Em đã
cố gắng quay mặt đi mấy lần mà không được. Có cái gì cứ bắt em thèm cảnh khêu gợi đó quá
chừng. Anh Mộc? Làm sao cho em hết thèm hả anh?

Anh trườn tới, ôm cô bé vào lòng siết thật chặt và đặt nó nằm ngửa ra trên chiếu, rồi sà xuống
hôn nồng lên cặp môi tươi như hai cánh hoa. Nga níu cổ anh, rên âm ư, ngào ngạt và chất ngất
đê mê. Gió hây hây buổi trủa, làm mấy lá tre khô rơi xuống trên chiếu. Tiếng tre kêu kẻo kẹt
trong bụi, tiếng chim chèo bẻo kêu đâu đó thật gần. Anh sướng chết được khi ôm hôn cô gái 13
tuổi giữa trưa hè tĩnh mịch.

Tay anh lần mở cúc áo và lưng quần của Nga. Con cặc anh cương cưng lên và nóng hổi. Nga
nhìn thấy, mỉm cười. Rồi cả hai trần truồng. Lông lồn Nga loe hoe xam xám. Trái vú thì chỉ lớn
hơn trái chanh. Anh cúi xuống bú lồn Nga trước tiên. Ngon một cách lạ lùng. Chưa bao giờ ngon
như vậy. Xong anh leo lên người Nga cầm cặc nhét thử vào lồn Nga. Anh không tin là lồn Nga
có thể chịu được con cặc vốn đã to của anh. Vậy mà mọi việc đều xong xuôi, ngọt xớt. Và cuộc
tình cứ thế kéo dài ở bụi tre sau vườn suốt hai năm...

Bà Lý nghe kể chuyện, khoái quá kéo Mộc lên bắt ông già đụ tiếp một trận nữa. Không ngờ từ
hôm đó, bà Lý bỏ Sảnh mời cha con ông Mộc đến ở thường tnlc trong nhà.
Thằng Sảnh buồn quá cuốn gói, chống xuồng đi tha phương cầu thực, bỏ lại đằng sau Gò Ô Môi
với biết bao nhiêu kỷ niệm buồn vui của những cuộc tình đã hằn sâu vào ký ức nó. Bây giờ, ai
tới Ðại Ngãi, khi tắc ráng chạy qua kinh xáng cũng
thấy Gò Ô Môi, nơi đó còn cái chòi chăn vịt của thằng Sảnh đã tiêu điều xơ xác...

Hết

You might also like