You are on page 1of 1

NGỦ NGOAN NÀO QUÁ KHỨ CỦA TA ƠI!

Ngủ ngoan nào, quá khứ của ta ơi!


Đừng thức dậy bắt tim ta thổn thức
Đừng vô tư khi không còn rạo rực
Ánh mắt thật buồn – ánh mắt đa mang.

Vùi chôn kỷ niệm bằng phương thuốc thời gian


Có nhức nhối - bởi đam mê một thuở
Có đớn đau - bởi bình phương nỗi nhớ
Mỗi con đường cũng thành kẻ vô tâm.

Đừng bắt ta len lén bâng khuâng


Khi đối diện một người giống thế
Chỉ một cái lắc đầu nhè nhẹ
Tim giật mình : “có đúng anh không?”

Không! nhất định không phải chờ mong


Ta dỗ dành....ta hờn ghen...ta nhớ...
Cái quá khứ suốt đời ta mắc nợ
Ngủ ngoan nào, quá khứ của ta ơi!

You might also like