Em giật mình sững lại Có 1 chiều ghét lắm biết không
Chợt hiện về gương mặt thân quen ấy Một chiều mưa anh nói lời từ biệt Rồi lại lướt nhanh xa lạ giữa dòng đời Anh quay lưng không một lời giải thích ********* Mưa uớt lòng em, khoảng trống mênh mông..... Anh rõ ràng không có ở nơi đây Ai dó giống mà lại như không giống Có một điều ghét lắm biết không Nhưng em vẫn mãi giật mình xúc động Đã tự dặn mình việc gì phải khóc Vẫn thấy anh ở nhiều chỗ không anh Cuộc chia tay nào ko nuối tiêc ********* Sao nuớc mắt cứ rơi, dù đã cố dặn lòng....... Em cất đi những cái giật mình Của một thời em yêu anh kì lạ Có một nguời ghét lắm biết không Để sau này không còn gì cho nhau cả Bưóc vào đời em sau cơn mưa mùa hạ Em sẽ tặng anh....... những cái giật mình :3: Cùng em đi qua bao ngày giông tố Giờ ra đi lại cũng một chiều mưa......
Bây giờ anh đã xa Có phải chăng kia chỉ là trò đùa
-Trần Thị Khánh Hội- Ông trời khéo trêu ngươi sắp đặt Để mối tình đầu của em mưa làm uớt hết Cám ơn người phụ nữ vừa kịp đến sau em Để bây giờ em bỗng ghét trời mưa ....... Sự nối tiếp ngẫu nhiên hay là định mệnh Em tự ngắm mình, em ko hề ân hận Đừng bao giờ, anh nhé! gọi tên em Vâng ! Anh bây giờ mới thật là anh! Một lần cuối em van anh đừng gọi Trái tim em đã lặng câm mệt mỏi Bây giờ anh đã xa Hạnh phúc không về, em dành trọn cô đơn Tất cả rồi sẽ trôi vào quên lãng Thời gian sẽ xoá nhòa những hờn ghen, khổ đau, Đừng gọi tên em dù chỉ một lần thôi những đêm hò hẹn Em mong muốn bình yên trong khoảng đời còn lại Cỏ sẽ xanh dày trên ly rượu trăm năm Quên đi anh cả ngày xưa và hiện tại Còn tương lai này...dành lại cho em Bây giờ anh đã xa …. Anh mất tích lúc lửa tình nồng thắm Em choáng váng - mất anh - giữa cuộc đời xoáy lốc Sẽ chẳng bao giờ anh chung bước cùng em Làm sao níu lại một làn hương? Biết là thế sao mãi còn day dứt Những cơn mưa chẳng thể thành hiện thực Chị cũng từng yêu anh ấy như em Giữa đêm dài thao thức nghĩ về anh. Chỉ khác em chị là người đến trước, Khóc làm chi em cho má hồng thấm ướt Chiều mưa về cho gót ai thêm nhanh Anh ấy vụng về chẳng biêt dỗ dành đâu Bao con đường ngu ngơ theo nhịp bước Giọt sầu nào làm bờ mi nhòe ướt Có một thời chị cũng thích giận nhau Biết bao giờ em sẽ được gần anh? Để đo hết yêu thương theo chiều dài giận dỗi Để một lần chị vô tình mắc lỗi... Em viết dòng nhật ký ngày xanh Một lần thôi thế rồi mãi mãi xa. Bao nét chữ về anh không thể mất Em giãi bầy tình yêu mình chân thật Làm sao lấy lại những gì đã qua? Dẫu biết rằng anh sẽ chẳng yêu em. Chị là quá khứ đã xa - em là tương lai hiện tại Biết chẳng thể một lần yêu lại Có những con đường xưa rất quen Chị vẫn xót mình khi đối diện tình em Cả những con đường ngày mai em chưa đến Đường tình yêu đơn phương đầy thua thiệt Em đã có cái bấy lâu chị khát thèm Em ở đường nào anh có biết không anh? Tuổi trẻ hồn nhiên gót chân mềm mới lạ Và một buổi trời đông cây thay lá.... Voan cưới cô dâu ngập trước hiên nhà,
Khi ấy vô tình chị sẽ đi qua
Bâng quơ ngắm cô dâu, nghẹn lòng nhìn chú rể Em đừng quay ngang rồi cau mày như thế "Chị ấy kìa...chị ấy cũng đến xem"