You are on page 1of 3

Suối Tình

Suối Tình ơi ! chiều nay về thăm lại


Bên cổng trường lặng ngắm mãi hàng cây
Gió đâu về ! nhẹ thổi lá vàng bay
Cho buột miệng gọi tên thầy... rất khẽ

Đã qua chưa ! những chuỗi ngày thơ trẻ ?


Sớm , sớm chiều Thầy gọi khẽ tên con
Suối ân tình tưới mát cọng cỏ non
Như ấp ủ một ân tình son sắt...

Con mãi ước được một lần gục mặt


Trên vai gầy trong tay ấm thầy xưa
Cho quên đi những khó nhọc mới vừa
Bừng sống lại những ngày xưa bé dại

Và Thầy ơi ! chiều nay về thăm lại


Suối ân tình gội tắm lại ngày thơ
Mấy mươi năm trong khắc khoải đợi chờ
Ôi chao nhớ ! tuổi thơ chừng quá đỗi...

Thầy và cổ tích
Con trở về trường cũ - giữa mùa thi
Những mái đầu xanh vẫn miệt mài như ngày nào thuở trước
Vẫn là thầy trở đi bao điều ước
Chỉ mái tóc ngả màu và ánh mắt già hơn.

Trường cũ bây giờ sạch đẹp hơn


Bảng viết phấn giờ thay bằng bảng từ sáng loáng
Mà sao thầy con vẫn thầm lặng
Bụi phấn nào vương vấn đâu đây.

Con trở về trong ráng đỏ chiều nay


Con đường nhỏ mỗi ngày hai lần thầy lên lớp
Hàng phượng vĩ vẫn một lòng đỏ rực
Trời chiều nay hay cổ tích thần tiên !

Rồi cổ tích có còn đẹp hơn


Trang giáo án miệt mài thầy soạn
Gửi lá bàng chao nghiêng đưa tiễn
Vẫn những chuyến đò đầy thầy chở qua sông.

VẦNG TRÁN SUY TƯ !

Em lặng nhìn...
vầng trán của cô !
Những nếp nhăn của những đêm không ngủ
Những nếp nhăn của những suy tư...
Em lặng nhìn...
vầng trán của cô !
Bài học hôm qua như còn trăn trở
Bài đã dạy vẫn còn nhiều khe hở
Cần thêm tri thức lấp đầy...
Em lặng nhìn...
vầng trán của cô !
Bài học hôm này như hoa bừng nở
Cô mê mải với từng câu chữ
Mong chúng em hiểu hết những điều hay.
Em lặng nhìn...
vầng trán của cô !
Bài học ngày mai như đang ấp ủ
Dẫu đã dạy bao lần vẫn còn chưa đủ
Chưa hài lòng cái đã có trong tay...
Gió lùa qua khe cửa tóc cô bay
Che dấu vết thời gian in trên trán
Em vẫn biết đời người là hữu hạn
Nhưng lòng cô là vô hạn...tình người !!!

kí ức

con lớn lên trong vòng tay của mẹ


và trưởng thành trong tiếng nói của cô
đưa con đi đến mọi ước mơ
là trang giấy là lời cô dạy dỗ

con vẫn nhớ ngày đầu còn bỡ ngỡ


cô dịu hiền nâng đỡ bước chân con
dắt con qua cái thủa thơ tròn
đưa con đến hàng ngàn ước vọng

rồi mai đây xa trường, xa kỉ niệm


xa bạn bè tà áo trắng thân yêu
xa thầy cô những buổi học tan chiều
con chắp cánh đi tìm điều mới lạ

cô ơi cô !! những điều cô đã dạy


cả một đời con xin mãi khắc ghi
dù mai sau những đường con bước đi
cô vẫn mãi là người cô yêu quý
Trở về....
Con tìm về kí ức mái trường xưa
Mang theo cả những hành trang ngày cũ
Có tiếng cười khuất xa sau hàng me ủ rũ
Bài học ngày xưa.....vang vọng tiếng cô thầy.

Lời dặn dò như vẫn còn đâu đây


Chỉ tiếng thời gian trôi ,phượng nở - tàn mấy lượt
Thầy đưa chúng con đến bến bờ mơ ước
Năm tháng qua rồi....còn ai nhớ? ai quên?

Tuổi thơ con- chuỗi ngày tháng êm đềm


Yêu quê hương từ câu ca dao thầy dậy
Yêu những dòng sông ngọt ngào con nước chảy
Yêu cánh đồng xanh loang lổ nắng trưa hè

Có tiếng cười đùa xao xác những hàng me


Khơi lại trong con những ngọt ngào ngày ấy
Năm tháng qua...bóng dáng thầy vẫn vậy
Chỉ mái tóc nào điểm xuyết những phong sương

Có thể là bụi kí ức vấn vương


Theo năm tháng nhuộm tóc thầy bạc trắng
Con đã đi giữa dòng đời phẳng lặng
Vẫn chẳng thể quên ơn nghĩa cô thầy.

You might also like