Đường tới tim em là đường định hướng vụt tắt trên bầu trời Dù uốn nhiều như đồ thị hàm sin Anh mải mê tìm theo toạ độ trái tim hay là tên người ấy Bỗng lạc giữa khoảng tình em nơi đó vụt tắt ở trong tôi ? Đôi mắt em chứa bao ẩn số Mà hàng mi nhẹ mở góc an-pha Vẫn thấy trên bầu trời Tóc em dài như dãy số đi xa Môi hội tụ một nụ hoa bối rối có muôn vàn sao sáng mà ở trong lòng tôi " Ôi, anh ngốc !" ... yêu sao lời anh nói Sinh nhật em anh tặng trái tròn xoay như một hành lang vắng Đêm Nô-en hình chóp cụt trên tay Anh hoá cây thông, dâng trọn em thổn thức Một ngôi sao vừa tắt Mãi mãi em ơi! bầu trời vẫn không buồn Phương trình cuộc đời dù chưa giải được Nhưng anh tin rằng : sao tên người ấy tắt Nghiệm duy nhất… là em ! trong lòng tôi cô đơn ? (St)