Professional Documents
Culture Documents
đ
đời nối tiếp nhau
trong h ăm thế
hệ văn quan, trong họ bỗng đổi
nghề nghi
đột
binh đao, l đứng tr
đốc thúc quân sỉ, hợp với
quân cờ Đen kháng chiến c
được nữa, l
đường hầm chạy khỏi
chiến trường, rồi l
đất phong ấp
của ông, ở cách th
dặm. gia đ
đó. Ông vừa phi ngựa tới cửa
chưa kịp v đến sân th
đi. vực v
ăng câu n
đó mới non bốn
mươi tuổi, b ười con
trai đ
đ
đồ đạc,
bỏ đất phong
ăn g được nữa.
hai anh em phải ở nh
đỡ mẹ gi
đỡ, nhưng kỳ thực hai cậu ấm
chả được việc g
để tâm coi
sóc đến công chuyện h
đến
vụ l đinh đi thu thóc lúa
về, hai cậu ấm chỉ phải trông lũ
người nh đừng để chúng ăn bớt
ăn xới, t đủ. lúc bán lúa cho
h đ đếm
tiền đong thóc, chả bận g đến
cậu ấm cả v
di ngao du săn
bắn nơi xa; rồi em lại trở về nh
được tự do đi
chơi đây đó. cậu hai việt hay v
Đồng giao săn bắn, mỗi khi
cậu đi vắng, th
đi
chơi nốt, chỉ quanh quẩn v
anh
cả đi vắng lâu, cậu lộ ra vẻ sốt
tuột lăm chỉ ngong ngóng ra
đứng cửa chầu chực, đợi cậu
khôi về suốt ng
đi ngaỵ lần
n đi chơi có non nửa tháng
đ đem theo một người con
gái mặc tang phục, v đứa
trẻ độ 14, 15 tuổi.
đến nh
đi đâu m
đới tật l
ăm
năm chăn gối, như thế sau n
đó l
đợi n đ
đến chuyện th
đó, hai cô cháu oanh cơ ở hầu hạ
l
đi đâu nữa. m
đi xa săn bắn; về
phần
định tỉnh b đường m
được ho
đủ đường,
tề gia nội trợ đảm đang khôn
xiết. nh
ăn nắp đâu v đấy;
thềm gạch, sân hầu bao giờ
cũng sạch sẽ tươm tất. đồ đạc
giường chiếu bao giờ cũng ngay
ngắn chỉnh tề; cơm bao gi
đ
đ
đọc sách xem con dâu dệt cửi,
thinh thoảng gấp sách ngừng
đọc, trông oanh cơ một cách y
đương âu yếm, bảo n
điều g được.
mẹ b ái, nay
được con mẹ quí mến biết bao!
nhất l
đủ trăm bề.
ăn
bắn tập luyện l
đi đây đó
suốt năm, ở được
độ v
đồi múa v
điềm tỉnh c
để ý đến. tuy họ
không chú ý n
đôi tráng sĩ h
ăn bắn rất giỏi có sức đích nổi
muôn người. tiếng đó đồn đ
đến
chợ ghềnh, Đồng gi
đảng lục lâm, đều
mộ tiếng cả hai ch
đến nơi
tuyệt đích thế m
để l
ăn hưu, nai,
beo, cọp; họ thờ mẹ chí hiếu, đối
với anh em vợ con, thân b
Đắc kỷ l
đ đẹp l
đến cho đời! Đến
vương bá bị những vưu vật đó
c
đợc, nhất l
được
họ h đ
đợc si ăng. hấp thụ
m
đó lâu dần hóa ra
một thứ ma có đủ tư cách hiện
h được, hiện về chẳng để
dọa nạt hay l
để diễn lại một b
đ
đích của lo
đem
về cho họ ấy đủ mọi sự phong
lưu nh ăn nắp thóc
lúa đầy kho, tiền bạc chật h
đó
tưởng đâu có thể lâu bền vĩnh
viễn, bởi lẽ anh em cậu ấm
không hề l
đầu!
ều đấng giang hồ trộm cướp
tụ tập binh lính quấy nhiễu
lương dân v
để l
địa thế, có
thắn
địch nổi v
đảng giặc
cỏ lau nhau chui rúc trong kẽ
rừng hốc đá, như ở các v
đây, có một v i
đảng rất cường thịnh hiển hách,
quân nh
Đồng giao;
thanh thế lan dọc từ bỉm sơn,
đến chợ ghềnh, ngang từ phát
diệm tới m
đ
đầy túi, kéo cả đ
đích.
nếu không giỏi như vậy, hắn đ
được lũ đầu trâu
mặt ngựa l
hắn cứu tụi con em trong đảng
đ
nhiều đứa
từng chịu ơn cứu tử n
đến
đâu th
để l
đột gay
go! bảy tám phen, giá quán
không giở đến t
đao, quất roi, hay ném tiền,
bốn t
chúng chỉ được mỗi một việc l
y chân xứng
đáng. bốn t
đáng mặt thay
quyền quán m được bọn
lâu la, dầu bọn ấy không lấy g
đông cho lắm. quán có ý
muốn t
để rủ v đảng m
chân phó soái họa
may hắn sẽ được an nh đôi
chút.
đó chính l
đều si
đưa
đến gôi c đại ý nói
rằng:
"bỉ nhân trộm nghe đại danh hai
công tử đ được
một phen tương ngộ. Đấng h
đ
để c
được
như thết bỉ nhân sẽ lấy l
đâu được.
điều g ăn;
ai ngờ đâu v
đ
đề ph
được cẩn mật, để mưu kế chúng
bị bại lộ, khiến quan quân biết
trước, đến mai phục chung
quanh nh ăng lưới sẵn
s để dụ cường đạo v
đột kịch
liệt mười lăm t
đầu đảng
v được m
được, một l
đ đó!
vốn từ lâu, nguyễn quán vẫn có
ý ph
được giỏi, bời thế mới viết
thư dụ dỗ hai anh em họ l
đảng giúp m
ăm tức
ngấm ngầm trong l
Định để
đem cơm nước qu
được hai ng
được giấy má g
được bức
thư của nguyễn quán m y
thư ký thông ngôn theo quan
chánh cẩm đến khám nh
ăn sóc
đến người có nạn, đem gạo tiền
ra tiễn, song thầy thông một
mực chối từ nhất định không
nhận.
cách đấy ít lâu, chẳng biết t
đầu giờ m
điệu về n
đóng thấp thấp ở một
sườn đồi. mười hai t đạo tặc
đồng đảng với nguyễn quán
cũng bị trói như thế chung
quang m
đồi, trước mặt lũ tội
nhân, nền đất bị san phẳng để
dựng một cái rạp lớn, chung
quanh có tinh kỳ đỏ ối, gươm
giáo sáng quắc, t
đằng
trước có b
đai bối tử trịnh
trọng, ngồi chễm chệ uy nghi,
sắc mặt nghi đượm vẻ sát
khí lạnh l ng cỏi đó
thực l
đồng; hai
t đỏ,
chân thắt x điều, cầm d
đứng chực sẵn.
đất, b
đứt ra từng
đoạn một, cảnh sinh ly tử biệt,
tự nhi đến hủy hoại gia đ
đau đớn
quá, khiến n
đủ trí giác v
để t
đất. cậu
ấm hai, trông thấy vợ con, l
g tan nát, không thể cầm
được nước mắt. nhưng đ đến
trường hợp n đ
đầu nhẫn nhục trước sắc lệnh
cay nghiệt của định số, thổn
thức bảo vợ rằng:
- em khá mau về đi, đừng ở chốn
rơi thịt đổ máu n
đương tuổi tha
đắc kỳ tử một
cách thảm thiết thế n
đó m
đời em c
Đoạn n
địa
của pháp trường. n đi mưới
được v đ
đát m đ đều
đ
độc
nay củng lại sống ngh
độc, c đứa con th ấu v
đứa cháu vị th
đơn từ v
Đức ti
đến
sau. thầy thông ngôn thực quả l
đến đỡ
đần d
đền tấm
ơn tri ngộ, nhưng trong buổi
khốn khó n đứa con
thơ phải nuôi nấng gây dựng n