Tớ đánh giá rất cao đoạn kết này, nhưng tớ không chọn nó làm đoạn kết cho Doremon.
Và đây là tập cuối
cùng trong seri anime Doremon chiếu trên truyền hình, và nói theo cách nào đó thì đây là đoạn kết official nhất, và đúng tinh thần Doremon nhất. Hãy chịu khó xem hết rồi hẵng đọc tiếp, vì cảm xúc thì không nên đi đường tắt. Có cảm động không? Có. Có nhẹ nhõm không? Có. Và có kết không? Không. Đoạn kết này cũng như đoạn kết trên, kết thúc thì mọi chuyện tiếp theo nó vẫn là Doremon, nhưng nó nhẹ nhàng hơn, mà cũng chẳng thiếu phần xúc động. Và đúng hơn thì, nó chẳng kết cái gì cả. Doremon vẫn là Doremon, Nobita vẫn là Nobita hậu đậu, và cậu chàng vẫn sẽ tiếp tục khóc lóc cầu cứu Doremon. Doremon được sáng tác vào năm 1973. Câu chuyện kéo dài đến tận lúc Fujiko mất, năm 1996. Tức là, trong suốt 23 năm, những đứa trẻ đọc và yêu Doremon đã lớn lên, đã kịp có con cái, tạo ra một thế hệ mới, và thế hệ ấy lại tiếp tục tìm đến Doremon như một người bạn thật sự. Từng thế hệ đọc Doremon, lớn lên và trưởng thành với một ký ức đẹp đẽ về những người bạn sống trong trí tưởng tượng, không bao giờ lớn lên hay già đi. Và đó cũng chính là ý nghĩa của Doremon. Doremon chẳng cần kết thúc, vì đó chính là hình ảnh của quãng thời gian đẹp đẽ nhất của bạn. Câu chuyện sẽ mãi mãi tiếp diễn vì những ký ức đẹp về thời còn bé và trí tưởng tượng sẽ không bao giờ chết đi, và mỗi khi đọc doremon, thì người ta lại được phép bé đi, trong sáng vô tư đi một ít. Vậy thì, cứ để doremon sống trong bạn mà chẳng cần một đoạn kết nào cả, nhé?