You are on page 1of 8

---------- Forwarded message ----------

From: <nhan0912@yahoo.com>
Date: 2009/6/6
Subject: Người Việt Nam phản công chống lại công an tham nhũng
To:

Người Việt Nam phản công chống lại công an tham nhũng

Martha Ann Overland / Hà Nội


Jun 6, 2009

LGT: "Xin giới thiệu với quý độc giả môt bài viết của Martha Ann
Overland, trên báo Time, về những phản ứng của dân chúng trong nước
đối với những hành động cưỡng áp của cảnh sát công an Việt cộng. Trần
Hoàng dịch và phổ biến trong một trang blog. Những phản ứng này tuy
là hàng ngày và xẩy ra khắp nước, cũng tương tự như những hiện tượng
cường hào ác bá khác tràn lan trên các báo chí VC kiểm soát, nhưng
không làm cho chế độ rung chuyển, vì rời rạc và chưa được nối kết bởi
cái ý thức rõ rệt là nguốn gốc ở tại nhóm lãnh đạo đảng CS biến thái
ngồi trên đầu trên cổ dân với tinh thần sống chết mặc bay, và được bảo
vệ bởi những công cụ vô cảm này."

A police officer directs rush-hour traffic in Saigon , Vietnam


(Zoriah/Zuma)

Khi anh Trần Công Tiến kể lại chuyện đó (anh nói rằng) anh đã tức giận
điên lên và đã không còn nhịn nhục được nữa. Cách đây vài tuần, anh bị
ra lệnh tấp vào lề đường bởi một công an giao thông vì anh lái xe chạy
ngược chiều trên con đường một chiều, anh kể là anh đã cố gắng tỏ ra
biết điều. Tiến cho rằng khoản tiền đút lót 6 đô la [100 nghìn đồng] đã
được anh đưa ra là cao hơn mức bình thường; thế nhưng viên công an
muốn có nhiều hơn để bỏ qua lỗi vi phạm luật lệ giao thông này. Lời qua
tiếng lại giữa hai bên đã gia tăng. Những lời xỉ nhục đã tuôn ra. Và thế
rồi Tiến đã hành động rất nhanh. “Tôi đã chộp cổ hắn ta và đẩy thật
mạnh,” anh kể. “Trước đây tôi chưa bao giờ dám thách thức công an. Tôi
đã chán ngấy với trò tham nhũng rồi và vào thời điểm đó tôi đã quá thất
vọng!” Cuối cùng, Tiến đã được cho đi khi một viên công an khác tới và
xoa dịu tình thế đó.

Nhưng Tiến không phải là người duy nhất sống trong sự cuồng nộ. Ở
tỉnh Kiên Giang thuộc miền nam, vào tháng 12 -2008, những nông dân
giận dữ đã ném những hộp xăng đang cháy vào công an đang trưng thu
nhà đất của họ và đã cầm giữ trong một thời gian ngắn ba trong số
những công an đó làm con tin, bắt một công an phải lột hết cả áo quần.

Năm ngoái 2008, những nông dân ở tỉnh Hưng Yên đã đánh nhau với các
giới chức chính quyền khi những người này đang cố tịch thu ruộng đất
của nông dân rồi bán lại cho những nhà kinh doanh. “Đàn ông, đàn bà
và trẻ con đã đánh trả bằng tay không, ném bùn đất, và đánh bằng bất
cứ thứ gì họ túm được,” theo lời ông Nguyễn Đình Liên, ông ta đang làm
việc ngoài ruộng khi công an đến. “Trước nay tôi chưa bao giờ nhìn thấy
cảnh tượng kiểu như thế.”

Nạn tham nhũng ở Việt Nam là không có gì mới mẻ. Năm ngoái, tổ chức
Minh bạch Quốc tế đã xếp hạng Việt Nam đứng thứ 121 trong tổng số
180 quốc gia trong Chỉ số Đánh giá Tham nhũng. Thế nhưng có lẽ thật là
dễ dàng để bỏ qua những hành động tống tiền thường ngày vẫn xảy ra
của các cán bộ nhà nước khi mà nền kinh tế của Việt Nam lúc trước
đang phát triển thuận lợi và mức thu nhập đã từng tăng lên gấp hai lần
mỗi vài ba năm.

Trường hợp đó hiện nay không còn nữa. Người dân đang bị bóp chặt bởi
sự suy thoái kinh tế, họ đang ngày càng thất vọng bởi tệ nạn tham
nhũng dai dẳng tại quốc gia này, theo lời ông Trịnh Hòa Bình, viện
trưởng về môi trường và sức khỏe ở Viện Nghiên cứu Xã hội thuộc nhà
nước tại Hà Nội.

Các cán bộ nhà nước đang nắm giữ các đặc quyền đặc lợi dành riêng
cho họ trong khi tình trạng kinh tế của những người Việt Nam bình
thường đang trở nên không ổn định hơn. Dân chúng tức giận, ông nói,
các cán bộ tham nhũng đó hiếm khi bị trừng phạt vì nhận tiền hối lộ.

Phản ứng bạo lực mạnh mẽ chống lại công an đang diễn ra khắp đất
nước là bất bình thường, khi xét rằng Việt Nam là một quốc gia áp dụng
chế độc tài tương đối có hiệu quả, nơi những người bất đồng chính kiến
hiếm khi được khoan dung. Trong hai vụ xô xát xảy ra gần đây, những
người đi xe gắn máy bị cảnh sát kéo vào lề đường đã đốt cháy xe máy
của họ hơn là để xe bị công an giam giữ.

Tháng 2-2009, một chiếc xe hơi đã kéo một viên công an ở Hà Nội đi xa
15 foot trước khi bỏ chạy luôn.

Tại tỉnh Đồng Nai ở miền nam, một đám đông giận dữ chứng kiến việc
một viên công an đánh một người lái xe, họ đã dùng gạch đá đập vỡ
chiếc xe mô tô của viên công an này.

Những vụ xô xát đó chỉ gom góp được chút ít mối quan tâm của báo chí
do nhà nước quản lý, hệ thống truyền thông bỏ qua hầu hết mọi chuyện
khi đề cập tới tội phạm hay lưu manh côn đồ. Thế nhưng nhân chứng,
những người đưa lên mạng trực tuyến các đoạn phim từ máy quay video
hay điện thoại di động có camera quay cảnh những chiếc xe máy bị đốt
cháy và nông dân đánh nhau với công an, đã nói lên rằng sự bùng phát
bạo lực là một dấu hiệu cho thấy công chúng cuối cùng đã sử dụng
chính thứ bạo lực này để chống lại tham nhũng.

Chính quyền đã không xác nhận rằng liệu những vụ tấn công cảnh sát
có phải đang gia tăng hay không, nhưng mối quan ngại đã đủ để Bộ
Công An phải tổ chức một hội nghị vào cuối năm trước để bàn về vấn đề
này. Đại tá Huỳnh Thế Kỷ, giám đốc công an tỉnh Ninh Thuận ở phía
nam, người tham gia trong hội nghị này, đã quy cho tình trạng gia tăng
bạo lực là do “số thanh thiếu niên thiếu sự giáo dục thích hợp và bị hư
hỏng.”

Ông Kỷ nói là ông muốn thấy công an được trang bị hơn nữa những công
cụ tinh vi hiện đại hơn để tự bảo vệ họ, song ông nói thêm rằng “thái độ
của một số công an đôi khi chưa thích hợp. Công an phải làm việc với
tinh thần phục vụ nhân dân. Họ phải có hành vi đúng đắn hơn.”
Những tầng lớp lao động chân tay ở Việt Nam đã nổi lên chống lại các
nhà chức trách từ trước đây - với những thắng lợi. Cuộc nổi dậy nổi tiếng
nhất của nông dân đã nổ ra tại tỉnh Thái Bình ở miền bắc vào năm 1997.
Bị đè nặng quá sức bởi thuế má và các lệ phí bất hợp pháp, hàng ngàn
nông dân đã thách thức các viên chức địa phương qua một diễn biến
kéo dài vài tháng. Khi những yêu cầu của họ cần được lắng nghe nhưng
lại bị phớt lờ, họ đã ném đá vào các cán bộ cốt cán của Đảng Cộng sản,
tấn công các trụ sở làm việc và nhà ở của những cán bộ này, và cầm giữ
một số cán bộ làm con tin trong nhiều ngày. Sau cùng, chính phủ trung
ương đã nắm lấy quyền điều hành, kỷ luật xử phạt các viên quan chức
địa phương và tống một số viên chức nầy vào tù cùng một số nông dân
nữa.

Vào năm sau 1998, một bản quy định trên toàn quốc được biết đến như
là Nghị định 29 đã được thông qua, cho phép sự tham dự nhiều hơn vào
việc đưa ra quyết định ở địa phương và ban cho các công dân nhiều cơ
hội hơn nhằm để xả cơn giận của họ trước những viên chức cấp xã.

Thập niên tăng trưởng kinh tế đáng ngạc nhiên vừa qua ở Việt Nam đã
giúp làm dịu những tâm trạng thất vọng này. Thế nhưng 10 năm trôi
qua, với những cải thiện chỉ ở bên lề về tính minh bạch và với tình trạng
tham nhũng vẫn tiếp tục lan tràn, lòng nhẫn nại đang mòn dần để trở
nên mong manh nguy hiểm - một thực tế mà ban lãnh đạo của Việt Nam
đang nhận ra. “có tình trạng tham nhũng và lạm dụng chức quyền tại
các địa phương,” theo thừa nhận của ông Nguyễn Minh Thuyết, một đại
biểu lâu năm trong Quốc hội Việt Nam .

Mặc dầu vậy, ông Thuyết đã không tha thứ những vụ tấn công gần đây
vào tài sản (xe, cơ quan) của chính quyền, ông Thuyết nói là ông hiểu
về nỗi tức giận và đồng ý rằng chính phủ phải làm nhiều hơn nữa để cải
thiện tính minh bạch.

Trong lúc công ăn việc làm tiếp tục biến đi mất và nạn lạm phát ngốn
vào đồng lương, sẽ không dễ dàng gì để xoa dịu những con người đang
bị giáng những cú đòn mạnh mẽ nhất này khi mà công an vẫn đang
toan tính chỉa tiền của người dân để lấy những khoản rất nhỏ nhoi.
“Công an hiện nay thậm chí còn tham nhũng hơn trước đây,” một tài xế
taxi ở Hà Nội tên là Nguyễn Văn Cường đã nói một cách cay đắng.
“Ngày nào tôi cũng bị công an chặn lại vài lần.” Và khi mà ít năm trước
chỉ chi có 100.000 đồng, tức là khoảng 6 đô la là đủ, thì bây giờ không
thể ít hơn 200.000. “Điều ấy có nghĩa là có một số ngày tôi làm việc mà
chẳng có tiền công, vì công an lấy đi hết tất cả những gì tôi làm ra,” anh
Cường bảo. “Làm sao mà quí vị có thể không tức giận được cơ chứ?”

Hiệu đính: Trần Hoàng

Bản tiếng Việt © Ba Sàm 2009

TIME

Postcard from Hanoi

Vietnamese Fight Back Against Cop Corruption

By Martha Ann Overland / Hanoi

Wednesday, Mar. 25, 2009

As Tran Cong Tien tells it, he was mad as hell and he wasn’t going to
take it anymore. Pulled over by a Hanoi traffic cop a few weeks ago for
driving in the wrong direction down a one-way street, he says he tried to
be reasonable. Tien claims the $6 bribe offered was more than fair, but
the officer wanted more to ignore the traffic violation. Words between
the two escalated. Insults flew. And then Tien snapped. “I grabbed his
neck and pushed hard,” he says. “I have never dared challenge the
police. I’m fed up with corruption and at that moment I was just so
frustrated!” Tien was eventually let go when another officer came along
and defused the situation. But he is not alone in his rage. In southern
Kien Giang province in December, angry villagers threw flaming
gasoline canisters at police commandeering their property and briefly
held three of them hostage, forcing one to disrobe. Last year, farmers in
Hung Yen province battled authorities trying to seize their land and
resell it to developers. “Men, women and children fought back with their
bare hands, with mud, with anything they could grab,” said Nguyen
Dinh Liem, who was working in his rice paddy when police arrived. “I
had never seen that kind of thing before.” (See pictures of the Vietnam-
China border war.)

Corruption in Vietnam is nothing new. Last year, Transparency


International ranked Vietnam 121st out of 180 on its Corruption
Perception Index. But it was perhaps easier to overlook occasional
shakedowns from officials when Vietnam ’s economy was doing well and
incomes were doubling every few years. That’s no longer the case.
People being squeezed by the economic downturn are increasingly
frustrated by the nation’s enduring corruption, says Trinh Hoa Binh,
head of environment and health at the government-run Institute of
Sociology in Hanoi . Officials are maintaining their special privileges
while the economic position of ordinary Vietnamese is becoming more
precarious. They are incensed, he says, that corrupt officials are rarely
punished for taking bribes.

The anti-police backlash playing out around the country is unusual


considering that Vietnam is a relatively efficient authoritarian state
where dissent is rarely tolerated. In two recent incidents, motorcycle
riders pulled over by police set their own bikes alight rather than let
them be impounded. Last month, a car dragged a Hanoi policeman 15
feet before racing off. An angry crowd seeing a cop roughing up a driver
in the southern province of Dong Nai used bricks to smash the officer’s
motorcycle.

The incidents have garnered only limited attention in state-run media,


which dismiss most as the work of criminal minds or hooligans. But
witnesses, who have posted videos and camera-phone shots online of
burning motorcycles and farmers battling police, say the spurt of
violence is a sign that the public has finally had it with corruption.

The government won’t confirm whether attacks on police are on the


rise, but it is concerned enough that the Ministry of Public Security held
a conference late last year to address the issue. Colonel Huynh The Ky,
the director of security in southern Ninh Thuan province who attended
the conference, attributed the increase to “teenagers who lack proper
education and are corrupted.” Ky said he would like to see police
provided with more sophisticated equipment in order to protect
themselves, but he added that the “attitude of some police officials
sometimes is not appropriate. Police have to work in the spirit of serving
the people. They must have proper behavior.”

Vietnam’s working classes have risen up against authorities before -


with results. The most famous farmers’ revolt took place in the northern
province of Thai Binh in 1997. Burdened by excessive taxation and
illegal fees, thousands of villagers challenged local officials over the
course of several months. When their demands to be heard were
ignored, they stoned Communist Party cadres, attacked their offices and
homes, and held officials hostage for days. The national government
eventually took charge, disciplining local officials and sending some to
jail, along with some of the farmers. The following year, a national law
known as Decree 29 was passed, allowing for more participation in local
decision-making and giving citizens more opportunities to vent their
grievances to commune-level officials.

The past decade of stunning economic growth in Vietnam helped to


ease these frustrations. But 10 years on, with only marginal
improvements in transparency and with corruption still rampant,
patience is wearing dangerously thin again — a fact that Vietnam ’s
leadership recognizes. “There is corruption and abuse of power in local
areas,” concedes Nguyen Minh Thuyet, a senior member of Vietnam ’s
National Assembly. Though he does not condone the recent attacks on
government property, Thuyet says he understands the anger and
agrees that the government must do more to improve transparency.

As jobs continue to vanish and inflation eats away at wages, it is not


going to be as easy to placate those who are being hit the hardest when
police attempt to extort them for petty cash. “The police are even more
corrupt than they were before,” Hanoi taxi driver Nguyen Van Cuong
says bitterly. “In one day, I can be stopped several times.” And where
100,000 dong, or about $6, might have been enough a few years ago,
now nothing less than 200,000 will do. “It means some days I work for
nothing, as they take everything I make,” Cuong says. “How can you
not get angry?”

Blog Tran Hoang

http://blog.360.yahoo.com/blog-KXmUmB85dKcsZwcjeCxWU1TlGZU-?
cq=1

Friday March 27, 2009

http://www.tamthucviet.com/articleview.aspx?artId=%C5%93%40%1EX

Jun 6, 2009
--
Hồn Nhiên
Nam quốc sơn hà nam đế cư
Tiệt nhiên định phận tại thiên thư
Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm
Nhữ đẳng hành khan thủ bại hư
Lý Thường Kiệt

You might also like