Professional Documents
Culture Documents
[1] Tâm lý trọng quyền (Power Distance): Là mức độ khác nhau giữa các nhóm về
việc chấp nhận và tôn trọng quyền lực. Tâm lý trọng quyền cao xem quyền lực là
chuyện đương nhiên ở những người có chức vụ cao; tâm lý trọng quyền thấp xem
quyền lực là một phần của chức vụ nếu người có chức vụ đó thực hiện tốt vai trò
của mình.
[2] Tâm lý cá nhân/tập thể (Individualism/Collectivism): Ở đây thường có sự hiểu
nhầm nghĩa của các từ cá nhân/tập thể. Chúng ta thường gắn ý tốt cho từ tập thể
(đoàn kết, chung sức...) và ý xấu cho từ cá nhân (ích kỷ, chơi trội..). Nói như vậy
cũng đúng nhưng chưa đầy đủ. Tâm lý cá nhân xuất hiện ở những xã hội nơi mỗi
người tự chịu trách nhiệm về hành vi của mình, mỗi người tự lo cho mình và quan
hệ giữa các cá nhân là lỏng lẻo. Tâm lý tập thể có ở những xã hội nơi con người gắn
kết nhau, sống dựa vào nhau. Không nên nói tâm lý nào là hay hơn, tốt hơn dạng
tâm lý khác.
[3] Tâm lý tránh bất định (Uncertainty Avoidance): Mức độ cảm thấy bất an vì tình
huống chưa rõ hay chưa biết. Người có tâm lý tránh bất định cao thì thường thích có
nhiều luật lệ, nội quy, không thích phiêu lưu, mạo hiểm. Họ thường chống đối các ý
tưởng mới lạ. Người có tâm lý tránh bất định thấp thì ngược lại. Họ ít có luật lệ
nhưng mức độ tôn trọng luật lại cao hơn. Họ chấp nhận sự bất định và các ý tưởng
dù kỳ lạ đến đâu.
[4] Tâm lý nam tính/nữ tính (Masculinity/Femininity): Xã hội nam tính phân định
rạch ròi vai trò của nam giới và phụ nữ, xã hội nữ tính cho rằng nam nữ như nhau,
đều phải tôn trọng chất lượng cuộc sống hơn là những tham vọng tiến thân.
[5] Định hướng dài hạn/ngắn hạn (Long-term versus Short-term Orientation): Sau
này đến năm 1991, Hofstede hợp tác với Michael Bond, đưa ra một khía cạnh mới -
Định hướng dài hạn và ngắn hạn – để bổ sung một khía cạnh văn hóa mà ông cho
là tiêu biểu hơn cho những nước phương Đông. Định hướng dài hạn nhắm đến nuôi
dưỡng những giá trị nhằm hưởng thành quả trong tương lai. Ngược lại, định hướng
ngắn hạn nhắm đến những giá trị liên quan đến quá khứ và hiện tại.
[6] Một số ý trong phần này đã được người viết sử dụng trong bài “Thực chất văn
hóa doanh nghiệp” đăng trên tạp chí “Tia Sáng” - 2006