You are on page 1of 8

Hình 10.1 Đường cong tăng trưởng suy thoái.

Ở nồng độ thấp, sự thoái hóa sẽ không


xảy ra do thiếu nồng độ dinh dưỡng của lượng hợp chất hóa họctừ bên ngoài như là
chất nền. Cuối cùng, tỉ lệ cao nhất của sự thoái hóa và sự tăng trưởng cũng có thể xảy
ra với một tráng thái ổn. Sau cùng, nồng độ của các chất độc hại sẽ chế ngự khả năng
khử độc của sinh vật và cái chết diễn ra sau đó.

Đề án cách ly những sinh vật bị thoái hóa


Hình 10.2 Sự lựa chọn nghi thức cho việc cách ly các vi sinh vật bị thoái hóa.

Nếu một vật mong muốn là để thay thế những sinh vật vào trong vị trí hoạt động thì
những đặc điểm sống cơ bản cũng phải được duy trì.

10.6 Sự duy truyền của các phần tử gây thoái hóa

Một khi được định hình, một phần tử gây thoái hóa có thể trải qua một số định
mệnh(Hình 10.13). Việc sử dụng chất hữu cơ có chứa gốc photphat gây thoái hóa hoặc là
gien opd là ví dụ điển hình, một vài sự tái tổ hợp và những trường hợp di truyền có thể
xảy ra, có ảnh hưởng đến sự sinh sản và sự ảnh hưởng di truyền của gen.

Đầu tiên, gen tồn tại trên một plasmit bên trong tế bào vật chủ. Plasmit có thể tái tạo, tăng
số lượng sao chép của plasmit mà nó là vật chủ của yếu tố di truyền suy thoái. Trong một
số trường hợp, plasmit có thể được sáp nhập vào nhiễm sắc thể của vật chủ thông qua sự
tái kết hợp. Toàn bộ plasmit hoặc những mô cắt có thể được chèn vào gen của vật chủ. Sự
ảnh hưởng di truyền gen có trong plasmit có thể hoặc không xảy ra. Đôi khi, các yếu tố
di truyền có thể được chọn lọc từ vật chủ và tái sản sinh như là một plasmit độc lập. Kịch
bản này cũng tương tự như cho vòng đời của thể thực khuẩn Lambda.

Hình 10.3 Những tác động trong quá trình phát triển của một phần tử gây thoái hóa bên
trong sinh vật nhân nguyên thủy.

Tại thời điểm kết hợp, plasmit có thể được đi tiếp vào trong tình trạng nguyên vẹn của
nó, vật chủ mới chuyển mã di truyền vào trong enzym gây thoái hóa mang tính khả thi.
Tuy nhiên, có một sai xót trong sự sao chép hoặc là ghép bất đối xứng với bộ máy sản
sinh protein mới của vật chủ mới có thể dẫn đến kết quả plasmit đang được tiếp tục
nhưng hoạt động sản phẩm của gen không được thực hiện. Trong một vài trường hợp,
protein có thể được sản xuất nhưng hoạt tính phân hủy đã mất do sự biến đổi.
Những sự xóa bỏ có thể xảy ra dẫn đến kết quả là chỉ một phần của phần tử phân hủy còn
tồn tại trong plasmit. Nếu chỉ một phần của gen gốc đang được truyền thì có thể dẫn đến
một protein kém hoạt tính. Nếu sự phá bỏ trong chuỗi bazo trong phân tử DNA được
công nhận bởi bộ máy sao chép tế bào thì không có mRNA và protein thoái hóa nào được
sản sinh.

Một sự xóa đi cũng có thể cắt bỏ phần tử gây thoái hóa từ một plasmit, kết quả là mất
thông tin từ những tế bào vật chủ căn nguyên. Trong trường hợp này, khả năng làm phân
hủy hợp chất hóa học từ bên ngoài vào đã mất và có thể sẽ không hồi phục lại trừ khi việc
tái kết hợp với một plasmit chứa đựng phần tử thoái hóa xảy ra.

Dĩ nhiên, nhiều sinh vật chưa có nhân điển hình chứa đựng nhiều hơn một plasmit. Việc
tái kết hợp giữa plasmit chứa đựng gen suy thoái và một plasmit lân cận giống nó có thể
vượt qua gen thoái hóa đến một vật chủ mới.

10.7 Ví dụ về enzym giải độc OPA Anhydrolases

Những ví dụ được cung cấp ở trên chỉ đưa ra một cái nhìn khát quát của nhiều loại chức
năng enzym khác nhau cái mà thay đổi, chuyển đổi sinh học, và những chất xenobiotic
phân hủy sinh học. Trong nhiều trường hợp nhiều enzym được biết đến, cũng như trong
những trường hợp pha trộng chức năng oxidaza. Để cung cấp một ví dụ cụ thể của một hệ
thống enzym giải độc cái mà được phân bổ rộng rãi, chúng ta đã chọn organophosphate
acid anhydrolases — enzymes chất mà có thể giúp hiểu về sự làm nhiễm độc của chất
hữu cơ có chứa gốc photphat và có thể cung cấp những biện pháp giải độc và chữa trị
bằng phương pháp sinh học của tài liệu này.

Một ví dụ thú vị về một loạt enzym có khả năng thủy phân nhiều hợp chất hữu cơ khác
nhau là organophosphorous acid anhydrolases (OPA anhydrolases). OPAanhydrolases là
một nhóm có phạm vi rộng của enzym. Như sẽ được trình bày trong chủ đề tiếp theo, có
một số enzym nhận ra bên trong sinh vật. Khả năng để thủy phân một chất nền cụ thể làm
thay đổi lớn lao. Những chất ức chế được tìm thấy, và những cati-on dường như quan
trọng cho độ hoạt động. Cơ chế của enzym được mô tả đối với sản phẩm của gen opd
nhưng vẫn chưa được biết đến về sự tồn tại của OPAanhydrolases. Hiện nay, vai trò thiên
nhiên của enzym không được biết đến, mặc dù có những ý kiến đã được đưa ra rằng OPA
anhydrolases đã tiến hóa đối với sự thoái hóa của sự phát sinh tự nhiên các chất hữu cơ
chứa photphat và các tổ chức halogen hóa (Haley and Landis 1987; Chester et al. 1988;
Landis et al. 1989a,b,c).

Hai loại organofluorophosphate OPAanhydrolases đã được công nhận trong tác phẩm
(Hoskin et al. 1984). Điển hình như, Mazur-type được mô tả là được kích động bởi Mn 2+,
thủy phân soman nhanh hơn DFP, không phải là sự dung thứ của sự kếủa amoni sunphat,
và thường được tìm thấy để trở thành nhị trùng với trọng lượng phân tử của khoảng
62,000 Da (Storkebaum and Witzel 1975); nó bị ức chế cạnh tranh hoặc thuận nghịch bởi
Mipafox(Hoskin 1985). Mipafox là một cấu trúc tương tự với DFP (hình 10.14). The
Mazur-type OPAanhydrase giải thích nét đặc trưng nỗi bật trong sự thủy phân tabun
(Hoskin and Trick 1955) và soman. Một Mazur-type OPA anhydrase nguyên mẫu có thể
được tìm thấy trong thận lợn. Tiêu biểu là OPA anhydrase loại hình ống
Hình 10.14 Những cấu trúc của một số chất nền thông thường và chất ức chế được sử
dụng để nghiên cứu cơ chế hoạt động của OPA anhydrase.
DFP (diisopropylfluorophosphate), mipafox (N,N-diisopropylphosphorodi-
amidofluoridate), tabun (N,N-dimethylethylphosphoroamidocyanidate), Soman (0-1,2,2 
-
trimethylpropylmethylphosphonofluoridate, paraoxon (diethyl 4
nitrophenyl phosphate), và parathion
Bảng 10.2 Sự so sánh của vài hoạt động của OPAAnhydrase dưới nước với mực ống
điển hình và Mazur-Type OPAAnhydrolases

(Hoskin et al. 1984) thủy phân DFP nhanh hơn soman, ổn định, và có thể được lọc sạch
bằng cách sử dụng amoni sunphat, có trọng lượng phân tử của khoảng 26,000 Da, thường
không bị ảnh hưởng và bị ức chế nhẹ bởi Mn2+, những sự kiện xảy ra không có sự ức chế
của sự thủy phân DFP do Mipafox (Hoskin et al. 1984), và không diễn tả những đặc tính
nỗi trội đối với sự thủy phân của soman. OPA anhydrase loại hình ống có trong dây thần
kinh (hạch thị giác, sợi trục thần kinh lớn), gan tụy và tuyến nước bọt của động vật chân
đầu (Hoskin et al. 1984). Động vật chân đầu cũng chứa OPA anhydrase tương tự Mazur-
type trong những vấn đề khác. Bảng 10.2 liệt kê những đặc điểm tiêu biểu của những
OPA anhydrolase khác nhau được nghiên cứu đến nay.

You might also like